Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 34
Khi Lục Lộ dạy dỗ Tiếu Thiến Nhi, Mạnh Phàm đã khoe kinh nghiệm đuổi vợ của anh với đám hồ bằng cẩu hữu.
“Những thủ đoạn mà anh nói đều vô dụng. Còn không phải dựa hết vào thiếu gia sao, tôi đã chiến thắng bằng kỹ năng tuyệt vời của mình.” Mạnh Phàm dựa vào ghế sô pha, ngẩng đầu lên trời, mơ hồ có thể nhìn thấy mấy con bò bay trên anh.
Những người tội nghiệp bị kéo đến nhìn xuống rượu trong ly, như thể nhìn vào rượu, hoa sẽ mọc ra từ nó. Mạnh Phàm, anh có biết xấu hổ không, làm tình với vợ thôi mà khiến cả thế giới biết, anh không cảm thấy xấu hổ khi lấy vợ mấy tháng mới lên giường sao?
Thật tiếc khi những lời oán hận của bọn họ không thể đến tai của Mạnh Phàm, vì vậy chỉ có thể tiếp tục chịu đựng.
“Hừm, đừng nhìn bộ dạng cô ấy có vẻ coi thường thiếu gia. Khi thiếu gia tìm một người phụ nữ khác, không phải đã lộ mặt rồi sao? Cho nên mới nói nữ nhân…”
“Chờ đã, tìm một người phụ nữ khác sao? Chuyện gì vậy? ” Khuôn mặt tuấn tú của Hứa Trí Hiên hiện lên vài vạch đen.
“Cái gì Thiến Nhi của công ty trang trí Hoành Trang. Thiếu gia tối hôm trước thuê phòng với cô ta. Lục Lộ biết liền sợ thất sủng, không chịu buông tha cho thiếu gia.” Mạnh Phàm đắc ý dào dạt, dùng mỹ nam kế cũng không lay động được Lục Lộ, vậy mà bây giờ không mất chút sức nào, thật tuyệt.
Khuôn mặt Hứa Trí Hiên từ đen thành trắng: “Sẽ không phải là Tiếu Thiến Nhi chứ?”
“Chà… hình như là tên như vậy, tôi không nhớ rõ lắm.”
Mạnh Phàm cố ý xem nhẹ việc cùng một người phụ nữ thuê phòng. Mặc dù thực tế là anh đã thất bại vì vấn đề bao cao su. Nói giỡn, thịt đến miệng rồi làm sao Mạnh thiếu có thể không ăn?
Suy nghĩ của Hứa Trí Hiên có chút loạn. Một người phụ nữ trong hoàn cảnh nào mới có thể lên giường cùng với cả chồng và bạn trai cũ của cùng một người khác? Có thể nào Lục Lộ đang cố gắng khiến Mạnh Phàm phải yêu cô, có con của anh, và sau đó bóp chết để Mạnh gia tuyệt hậu? Ý tưởng này quá đáng sợ, nhưng Lục Lộ chung quy cũng không phải loại người sẽ ủy khuất chính mình.
Hứa Trí Hiên đưa ra kết luận này dựa trên kinh nghiệm nhiều năm bị phụ nữ tranh giành. Bạn trai cũ của Lục Lộ bị Tiếu Thiến Nhi cướp mất, giờ cô ta lại ở đây để cướp chồng cô, không người phụ nữ nào có thể chịu đựng được. Trong trường hợp này, cho dù Mạnh Phàm là một đầu heo, nhưng hai người phụ nữ này cũng sẽ chiến đấu rất vất vả để tranh giành.
Sau khi suy nghĩ một thời gian dài, ý tưởng này là đáng tin cậy nhất. Trong trường hợp này, với tư cách là bạn của Mạnh Phàm, tốt hơn là nên nói cho anh ấy biết sự thật, nếu không anh ấy có thể thua mất.
Vì vậy, Hứa Trí Hiên đã nói với Mạnh Phàm những gì anh ấy biết về Ngũ Dương, Lục Lộ và Tiếu Thiến Nhi, anh ấy không biết nhiều nhưng tốt hơn là Mạnh Phàm nên chuẩn bị tâm lý.
—————————————————————————-
Lục Lộ về đến nhà cũng đã gần sáng sớm, về cơ bản mọi chuyện phiếm về Tiếu Thiến Nhi đã được giải quyết ổn thỏa. Chỉ có một bức ảnh cô uống trà với Tiếu Thiến Nhi trên tạp chí là khá mờ. Rất nhiều phỏng đoán đã được thêm vào dưới bức ảnh, một số đoán rằng chính thất Lục Lộ bị tiểu tam ức hiếp không thể ngóc đầu lên được, một số người đoán rằng việc này của Tiếu Thiến Nhi là Lục Lộ lên kế hoạch, và một số đoán rằng Lục Lộ đã phát hiện ra Tiếu Thiến Nhi bán thân, buộc cô phải thương lượng.
Đủ mọi tin đồn bay khắp bầu trời, mọi người đoán cũng mệt.
Bước lên tầng hai, Lục Lộ bắt đầu tự hỏi, mình nên về phòng của Mạnh Phàm hay là trở về phòng lúc trước đây? Ôi, câu hỏi này hơi vi diệu. Nếu trở về phòng, Mạnh Phàm trông có vẻ bất cẩn nhưng thực ra lại có chút yếu ớt, sẽ không bi thương, đúng không? Nhưng trực tiếp vào phòng anh ta như vậy, chuyện này … Cô chưa dạy cho anh ta một bài học về việc thuê phòng với phụ nữ khác, vì vậy cô thực sự không muốn để nó trôi qua dễ dàng như vậy.
Nhưng cô không có thời gian chần chừ, vừa đi lên tầng hai đã bị bóng đen mai phục từ phía sau ôm chầm lấy, hôn đến chóng mặt khiến Lục Lộ cảm thán.
Sau đó cô được đưa vào một căn phòng tối, cô không biết đó là phòng của ai, nhưng có một cái giường.
Lục Lộ đưa tay sờ ngực Mạnh Phàm, cảm thấy anh chàng này tuy ngốc nhưng lại có dung mạo và dáng người rất tốt. Cô từng nói anh không bằng ông chú lao công, nhưng cô đã nhầm. Kỹ thuật không tồi, nhưng sau vài lần bị sờ soạng, cô không thể cầm được nữa. Uh … Sáng nay đã uống rượu say. Về giáo huấn tình yêu kia… Hôm nào lại nói đi, bây giờ vận động trước đã.
Vậy nên Lục Lộ thực chất là người theo chủ nghĩa hưởng thụ, dù hậu quả thế nào thì trước sau gì cũng sẽ hưởng.
Ngày hôm sau lại là buổi trưa, Lục Lộ tỉnh dậy trong vòng tay của Mạnh Phàm, trong lòng nghĩ rằng mọi chuyện không nên như thế này, sau này mình sẽ làm việc như thế nào. Mạnh Phàm cũng đang nghĩ vậy, may mà hôm qua họp buổi sáng đẩy sang buổi chiều, nếu không sẽ tốn rất nhiều tiền. Như vậy, cả hai người họ đều là những người thực dụng.
Thấy Lục Lộ tỉnh dậy, Mạnh Phàm ôm cô vào lòng, tựa đầu vào ngực anh. Việc này là có lý do, thứ nhất để người phụ nữ này lắng nghe nhịp tim của anh ấy, chứng tỏ hai người rất quan tâm đến nhau, thứ hai là tránh khẩu khí tương giao, dù sao buổi sáng ngủ dậy không thích hợp để hôn.
“Lục Lộ, tối qua em đi đâu vậy?”
Mạnh Phàm ra dáng một người chồng, anh không hề cảm thấy khó chịu khi đổi vai từ người lạ thành chồng.
Sau khi nghe những gì Hứa Trí Hiên nói tối hôm qua, anh cũng bắt đầu tự hỏi, có phải Lục Lộ vì Tiếu Thiến Nhi nên mới ngủ với anh, chứng minh rằng cô hơn người phụ nữ đó? Theo lời của Hứa Trí Hiên, mối quan hệ như vậy không thể tồn tại lâu dài.
Thế là dây tình cảm mạng nhện bắt đầu phát tác. Anh ở nhà vô cùng suy nghĩ, chuyện này nên làm thế nào đây. Ngay khi anh đang nghĩ về điều đó, trái tim của Mạnh Phàm sáng bừng lên khi nhìn thấy xe của Lục Lộ chạy tới, ánh đèn pha màu vàng mờ ảo chiếu vào trái tim anh trong bóng tối.
Quản cái gì yêu hay không yêu, cướp hay đoạt gì chứ. Cho dù lúc đầu Lục Lộ cũng không có suy nghĩ đó, sau khi ngủ với anh thì làm sao cô không yêu anh, còn đâu có thể tìm được người đàn ông đẹp trai và thể lực tốt như anh.
Kết quả là, sự việc đáng lẽ sẽ gây ra một cuộc cãi vã lớn giữa các gia đình bình thường đã kết thúc với sự tự tin mạnh mẽ của Mạnh Phàm, cuối cùng lại biến thành ôm ai đó lên giường, và cuối cùng biến thành – không đeo bao cao su, thật tuyệt làm sao!
Vì vậy, những hiểu lầm và cãi vã là điều không thể xảy ra đối với Mạnh Phàm. Anh tin chắc rằng người phụ nữ của anh phải yêu anh sâu sắc, và một người phụ nữ không phải của anh cũng phải yêu anh.
Nghe câu hỏi của Mạnh Phàm, Lục Lộ nghĩ ngợi và quyết định nói sự thật:”Tôi đã hẹn Tiếu Thiến Nhi vào tối hôm qua.”
“Ồ, em cho cô ta tiền để đuổi cô ta đi à?” Giọng điệu của Mạnh Phàm rất bình tĩnh, bình tĩnh như đang hỏi Lục Lộ:“Sáng nay em ăn cơm chưa?”.
Điều đó đủ để chứng minh rằng sự tình này không hề ít. Về cơ bản, khi Mạnh Thiếu muốn chia tay với một người phụ nữ, anh sẽ luôn sử dụng tấm séc và thêm một câu:”Rời khỏi đây”. Đối với việc người phụ nữ đang khóc đáng thương như thế nào, anh cũng hoàn toàn phớt lờ. Thực lòng mà nói, ngoài Lục Lộ, người phụ nữ luôn có thể khiến anh tức giận thì chưa có ai khác,và anh thực sự chưa bao giờ có người phụ nữ đặc biệt nào trong đời.
“Uh… Tôi đã đưa tiền cho cô ta, nhưng tôi không để cô ta rời khỏi đây.”
“Ồ.” Mạnh Phàm thản nhiên gật đầu và không nói gì thêm, dù sao cô cũng đã đưa tiền cho cô ta rồi. Tuy nhiên, điều đó khiến Mạnh thiếu cảm thấy hơi khó chịu khi vợ mình tự tay ra trận.
Anh nghĩ ngợi rồi nói: “Sau này nếu có chuyện như vậy,em không cần lo lắng, tôi sẽ đưa tiền để người ta đi.”
Lục Lộ hiểu ra điều này, cô nheo mắt lại hỏi, “Sẽ có chuyện như vậy xảy ra?”
“Đương nhiên, em cũng biết tôi đẹp trai và quyến rũ như thế nào. Phụ nữ lao về phía tôi như ruồi và không thể đuổi họ đi, vạn nhất….. “
“Không có vạn nhất!”Lục Lộ ngồi dậy:” Mạnh Phàm, nếu như xảy ra chuyện, cứ chờ họ Mạnh bị tôi biến thành gà bay chó sủa đi!”
Vừa lúc cô đang suy nghĩ xem lời nói nào có thể uy hiếp người nào đó, hai móng vuốt người kia đã chạm vào ngực cô. Nhìn xuống, cô lại đang ngồi trên người của Mạnh Phàm, giống như… Sau khi cởi quần áo vào tối hôm qua, cô còn chưa mặc lại nữa.
Một con sói đói nào đó mỉm cười ép Lục Lộ, thảo luận gì đó … Để mai đi!
Cho nên, Mạnh Phàm thực sự là một người theo chủ nghĩa khoái lạc.
————————————————
Ngày hôm sau.
“Anh là ai?” Mạnh Phàm nhìn người thanh niên đẹp trai rực rỡ trước mặt, trông như thế nào cũng rất quen thuộc.
“Mạnh thiếu, đã lâu không gặp, tôi tên là Chu Sâm.” Cậu ta mỉm cười, lộ ra chiếc răng hổ nhỏ đáng yêu.
“Đã lâu không gặp” khiến Mạnh Phàm có chút bối rối, người này là ai? Suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra, đành phải hỏi: “Tại sao cậu lại ở đây?
“Khụ khụ. Là như vậy. Lục Lộ tiểu thư muốn tôi tới đây học tập ngài. Kỳ thực cũng không có gì, chính là Mạnh Phàm ngài ở công ty làm gì, tôi theo ngài học tập; ngài cùng nữ nhân khác ở cùng một chỗ, tôi cũng theo ngài học tập; khi ngài về nhà… tôi sẽ không theo ngài học tập.” Chu Sâm cười trong sáng, không có chút nào giống như mưu đồ bất chính.
“Fuck!” Mạnh Phàm thấp giọng mắng, sau đó gọi điện cho Lục Lộ: “Em cho người dưới trướng tôi là có ý gì?”
“Không có chuyện gì, Chu Sâm vừa mới đi theo tôi, tôi hy vọng sau này sẽ làm chuyện đúng đắn. Nhưng tôi nghĩ mình cũng có chồng rồi, có đàn ông bên cạnh thì không tốt chút nào, nên tôi giao việc đó cho chồng mình thôi.”
“Nhưng mà…. từ từ…. cậu ta có phải người có scandal với tôi hay không?”
“Đúng vậy, chồng à, anh đã biết, cậu ta bởi vì đắc tội Mạnh gia, nên không thể tìm được việc làm bây giờ, chỉ có anh khoan hồng độ lượng giúp cậu ta thôi. Cậu ta dù sao cũng làm việc cho tôi, nên bây giờ anh giúp cậu ta cũng đâu làm sao. Chồng à, anh tốt nhất, moa moa ~~ “
Lục Lộ vội vàng cúp điện thoại, lưu lại Chu Sâm cùng Mạnh Phàm bốn mắt nhìn nhau.
Tin rằng trong vài ngày tới, mọi người sẽ biết rằng Mạnh Phàm đã biến chàng trai trẻ từng có scandal trở thành trợ lý của mình, vì vậy về cơ bản sẽ có rất ít phụ nữ có bất kỳ ý tưởng nào về anh. Đối với người đàn ông muốn nhảy vào, Mạnh Phàm sẽ tự mình đánh anh ta đi. Bằng cách đó, miễn là ai đó không muốn ăn mệt, thì không có vấn đề gì.
Muốn kiềm chế một người đàn ông, ngoài việc lấy lòng anh ta còn phải lấy lòng người khác, có đàn ong bướm bên ngoài nghĩ đến chồng mình thì không phải chuyện tốt rồi. Trước đây cô quá tin tưởng Ngũ Dương, cảm thấy tình cảm giữa hai người là tốt rồi, người ngoài không thể xen vào. Nhưng cô đã nhầm, có một số thứ không cần là tình cảm giữa hai người còn vững chắc hay không, chỉ cần một chút thủ đoạn là được.
Mạnh Phàm không nghĩ nhiều về đối tượng scandal này, nhưng Lục Lộ muốn cài người dưới trướng để trấn an lòng mình, Mạnh Phàm rất vui khi thấy người phụ nữ này giở vài chiêu trò để có được anh. Về phần scandal đồng tính, anh hoàn toàn không nghĩ tới, huống chi mục đích thực sự của Lục Lộ là gì.
Điều này dẫn đến việc cả thế giới biết rằng Mạnh Phàm là GAY, cũng vô cùng đồng cảm với Lục Lộ. Anh không hiểu tại sao mọi người dường như buộc tội anh khi họ nhìn thấy anh, trong khi Lục Lộ là cái nhìn thiện cảm. Đáng giận nhất là ngay cả bố và mẹ anh cũng quá tốt với Lục Lộ, chuyện gì cũng chống lại anh, theo truyền thuyết thì chuyện rạn nứt giữa con dâu và mẹ chồng chưa bao giờ xảy ra trong nhà họ, mẹ anh luôn nắm tay Lục Lộ và nói: “Con gái, khổ cho con rồi.”
Một rắc rối nữa là, kể từ khi Chu Sâm về làm việc dưới quyền của anh, mỗi lần anh nói về công việc, dưới tay đối phương luôn mang theo một tiểu bạch kiểm, từ phụ nữ nữ biến thành những người cậu chàng trong sáng và đáng yêu. Mấy đứa nhỏ này cứ nhìn anh với ánh mắt gần như ai oán, khiến anh rất muốn đánh người.
——————————————————————————-
Lục Lộ vừa đặt điện thoại xuống, hân hoan bước đến công ty thì chuông điện thoại lại vang lên.
Cô nhận lấy không thèm nhìn: “Chồng à, người ta biết anh là nhất ~~”
Trước tiên cư chiếm thế thượng phong trước đã.
Kết quả những người bên kia im lặng một hồi, mới nhẹ giọng nói: “Lục Lộ.”
Giọng nói êm dịu từ bên kia điện thoại truyền đến, khiến Lục Lộ sợ hãi suýt đánh rơi điện thoại.
Giọng nói này đã quá quen thuộc với cô, mấy ngày trước khi cô nghe đến cái tên Tiếu Thiến Nhi, giọng nói đó vẫn còn ở trong đầu cô.
Cô đã từng nói: “Em yêu anh, làm bạn trai của em đi.”
Và giọng nói này đã trả lời cô ấy:“Được.”
Có lần, cô nói: “Em không muốn đi nước ngoài nên đừng đi du học.”
Giọng nói dễ nghe này vẫn nhẹ nhàng nói: “Được rồi.”
Tuy nhiên, cuối cùng, giọng nói êm dịu này lại nói với cô ấy một cách đầy đau đớn: “Lục Lộ, chúng ta chia tay đi, Thiến Nhi không mạnh mẽ bằng em…”
Lần đó, cô nói: “Được.”
Cô ấy chưa bao giờ nghĩ rằng Ngũ Dương sẽ chủ động liên lạc với cô. Lục Lộ nghĩ rằng sau lần đó, người này đã biến mất khỏi cuộc đời cô vĩnh viễn. Bởi vì cô biết rằng Ngũ Dương là loại người sẽ không bao giờ rời bỏ hoặc từ bỏ, nhưng sẽ không bao giờ quay lại một khi đã chia tay. Anh ta đã chọn Tiếu Thiến Nhi ngay từ đầu, nên dù có kết thúc đau khổ với Tiếu Thiến Nhi, anh ta cũng không bao giờ quay lại với cô, không thể. Đương nhiên khi đó, cho dù Ngũ Dương có quay lại tìm cô, cô cũng sẽ không lựa chọn quay lại, cô không bao giờ muốn bị người khác đá còn phải bi lụy. Càng thích cô sẽ càng buông tay. Bởi vì cô sợ rằng mình sẽ bị ám ảnh bởi việc xóa bỏ dấu vết do người kia để lại, vô tình phá hủy hoàn toàn những thứ mình thích.
Vì vậy, kể từ đó, cả hai không bao giờ liên lạc lại nữa. Nhưng bây giờ, Ngũ Dương đã chủ động tìm số điện thoại của cô và liên lạc với cô.
Anh ta nói: “Lục Lộ, anh muốn gặp em.”
Lục Lộ muốn nói: “Tôi không muốn nhìn thấy anh, tôi muốn anh vĩnh viễn biến mất khỏi cuộc đời tôi.”
Nhưng lời nói lại biến thành: “Tối nay rảnh. “
Có phải cô không bao giờ có thể từ chối anh ta như trước đây sau khi nói “được” với cuộc chia tay kia không?
“Những thủ đoạn mà anh nói đều vô dụng. Còn không phải dựa hết vào thiếu gia sao, tôi đã chiến thắng bằng kỹ năng tuyệt vời của mình.” Mạnh Phàm dựa vào ghế sô pha, ngẩng đầu lên trời, mơ hồ có thể nhìn thấy mấy con bò bay trên anh.
Những người tội nghiệp bị kéo đến nhìn xuống rượu trong ly, như thể nhìn vào rượu, hoa sẽ mọc ra từ nó. Mạnh Phàm, anh có biết xấu hổ không, làm tình với vợ thôi mà khiến cả thế giới biết, anh không cảm thấy xấu hổ khi lấy vợ mấy tháng mới lên giường sao?
Thật tiếc khi những lời oán hận của bọn họ không thể đến tai của Mạnh Phàm, vì vậy chỉ có thể tiếp tục chịu đựng.
“Hừm, đừng nhìn bộ dạng cô ấy có vẻ coi thường thiếu gia. Khi thiếu gia tìm một người phụ nữ khác, không phải đã lộ mặt rồi sao? Cho nên mới nói nữ nhân…”
“Chờ đã, tìm một người phụ nữ khác sao? Chuyện gì vậy? ” Khuôn mặt tuấn tú của Hứa Trí Hiên hiện lên vài vạch đen.
“Cái gì Thiến Nhi của công ty trang trí Hoành Trang. Thiếu gia tối hôm trước thuê phòng với cô ta. Lục Lộ biết liền sợ thất sủng, không chịu buông tha cho thiếu gia.” Mạnh Phàm đắc ý dào dạt, dùng mỹ nam kế cũng không lay động được Lục Lộ, vậy mà bây giờ không mất chút sức nào, thật tuyệt.
Khuôn mặt Hứa Trí Hiên từ đen thành trắng: “Sẽ không phải là Tiếu Thiến Nhi chứ?”
“Chà… hình như là tên như vậy, tôi không nhớ rõ lắm.”
Mạnh Phàm cố ý xem nhẹ việc cùng một người phụ nữ thuê phòng. Mặc dù thực tế là anh đã thất bại vì vấn đề bao cao su. Nói giỡn, thịt đến miệng rồi làm sao Mạnh thiếu có thể không ăn?
Suy nghĩ của Hứa Trí Hiên có chút loạn. Một người phụ nữ trong hoàn cảnh nào mới có thể lên giường cùng với cả chồng và bạn trai cũ của cùng một người khác? Có thể nào Lục Lộ đang cố gắng khiến Mạnh Phàm phải yêu cô, có con của anh, và sau đó bóp chết để Mạnh gia tuyệt hậu? Ý tưởng này quá đáng sợ, nhưng Lục Lộ chung quy cũng không phải loại người sẽ ủy khuất chính mình.
Hứa Trí Hiên đưa ra kết luận này dựa trên kinh nghiệm nhiều năm bị phụ nữ tranh giành. Bạn trai cũ của Lục Lộ bị Tiếu Thiến Nhi cướp mất, giờ cô ta lại ở đây để cướp chồng cô, không người phụ nữ nào có thể chịu đựng được. Trong trường hợp này, cho dù Mạnh Phàm là một đầu heo, nhưng hai người phụ nữ này cũng sẽ chiến đấu rất vất vả để tranh giành.
Sau khi suy nghĩ một thời gian dài, ý tưởng này là đáng tin cậy nhất. Trong trường hợp này, với tư cách là bạn của Mạnh Phàm, tốt hơn là nên nói cho anh ấy biết sự thật, nếu không anh ấy có thể thua mất.
Vì vậy, Hứa Trí Hiên đã nói với Mạnh Phàm những gì anh ấy biết về Ngũ Dương, Lục Lộ và Tiếu Thiến Nhi, anh ấy không biết nhiều nhưng tốt hơn là Mạnh Phàm nên chuẩn bị tâm lý.
—————————————————————————-
Lục Lộ về đến nhà cũng đã gần sáng sớm, về cơ bản mọi chuyện phiếm về Tiếu Thiến Nhi đã được giải quyết ổn thỏa. Chỉ có một bức ảnh cô uống trà với Tiếu Thiến Nhi trên tạp chí là khá mờ. Rất nhiều phỏng đoán đã được thêm vào dưới bức ảnh, một số đoán rằng chính thất Lục Lộ bị tiểu tam ức hiếp không thể ngóc đầu lên được, một số người đoán rằng việc này của Tiếu Thiến Nhi là Lục Lộ lên kế hoạch, và một số đoán rằng Lục Lộ đã phát hiện ra Tiếu Thiến Nhi bán thân, buộc cô phải thương lượng.
Đủ mọi tin đồn bay khắp bầu trời, mọi người đoán cũng mệt.
Bước lên tầng hai, Lục Lộ bắt đầu tự hỏi, mình nên về phòng của Mạnh Phàm hay là trở về phòng lúc trước đây? Ôi, câu hỏi này hơi vi diệu. Nếu trở về phòng, Mạnh Phàm trông có vẻ bất cẩn nhưng thực ra lại có chút yếu ớt, sẽ không bi thương, đúng không? Nhưng trực tiếp vào phòng anh ta như vậy, chuyện này … Cô chưa dạy cho anh ta một bài học về việc thuê phòng với phụ nữ khác, vì vậy cô thực sự không muốn để nó trôi qua dễ dàng như vậy.
Nhưng cô không có thời gian chần chừ, vừa đi lên tầng hai đã bị bóng đen mai phục từ phía sau ôm chầm lấy, hôn đến chóng mặt khiến Lục Lộ cảm thán.
Sau đó cô được đưa vào một căn phòng tối, cô không biết đó là phòng của ai, nhưng có một cái giường.
Lục Lộ đưa tay sờ ngực Mạnh Phàm, cảm thấy anh chàng này tuy ngốc nhưng lại có dung mạo và dáng người rất tốt. Cô từng nói anh không bằng ông chú lao công, nhưng cô đã nhầm. Kỹ thuật không tồi, nhưng sau vài lần bị sờ soạng, cô không thể cầm được nữa. Uh … Sáng nay đã uống rượu say. Về giáo huấn tình yêu kia… Hôm nào lại nói đi, bây giờ vận động trước đã.
Vậy nên Lục Lộ thực chất là người theo chủ nghĩa hưởng thụ, dù hậu quả thế nào thì trước sau gì cũng sẽ hưởng.
Ngày hôm sau lại là buổi trưa, Lục Lộ tỉnh dậy trong vòng tay của Mạnh Phàm, trong lòng nghĩ rằng mọi chuyện không nên như thế này, sau này mình sẽ làm việc như thế nào. Mạnh Phàm cũng đang nghĩ vậy, may mà hôm qua họp buổi sáng đẩy sang buổi chiều, nếu không sẽ tốn rất nhiều tiền. Như vậy, cả hai người họ đều là những người thực dụng.
Thấy Lục Lộ tỉnh dậy, Mạnh Phàm ôm cô vào lòng, tựa đầu vào ngực anh. Việc này là có lý do, thứ nhất để người phụ nữ này lắng nghe nhịp tim của anh ấy, chứng tỏ hai người rất quan tâm đến nhau, thứ hai là tránh khẩu khí tương giao, dù sao buổi sáng ngủ dậy không thích hợp để hôn.
“Lục Lộ, tối qua em đi đâu vậy?”
Mạnh Phàm ra dáng một người chồng, anh không hề cảm thấy khó chịu khi đổi vai từ người lạ thành chồng.
Sau khi nghe những gì Hứa Trí Hiên nói tối hôm qua, anh cũng bắt đầu tự hỏi, có phải Lục Lộ vì Tiếu Thiến Nhi nên mới ngủ với anh, chứng minh rằng cô hơn người phụ nữ đó? Theo lời của Hứa Trí Hiên, mối quan hệ như vậy không thể tồn tại lâu dài.
Thế là dây tình cảm mạng nhện bắt đầu phát tác. Anh ở nhà vô cùng suy nghĩ, chuyện này nên làm thế nào đây. Ngay khi anh đang nghĩ về điều đó, trái tim của Mạnh Phàm sáng bừng lên khi nhìn thấy xe của Lục Lộ chạy tới, ánh đèn pha màu vàng mờ ảo chiếu vào trái tim anh trong bóng tối.
Quản cái gì yêu hay không yêu, cướp hay đoạt gì chứ. Cho dù lúc đầu Lục Lộ cũng không có suy nghĩ đó, sau khi ngủ với anh thì làm sao cô không yêu anh, còn đâu có thể tìm được người đàn ông đẹp trai và thể lực tốt như anh.
Kết quả là, sự việc đáng lẽ sẽ gây ra một cuộc cãi vã lớn giữa các gia đình bình thường đã kết thúc với sự tự tin mạnh mẽ của Mạnh Phàm, cuối cùng lại biến thành ôm ai đó lên giường, và cuối cùng biến thành – không đeo bao cao su, thật tuyệt làm sao!
Vì vậy, những hiểu lầm và cãi vã là điều không thể xảy ra đối với Mạnh Phàm. Anh tin chắc rằng người phụ nữ của anh phải yêu anh sâu sắc, và một người phụ nữ không phải của anh cũng phải yêu anh.
Nghe câu hỏi của Mạnh Phàm, Lục Lộ nghĩ ngợi và quyết định nói sự thật:”Tôi đã hẹn Tiếu Thiến Nhi vào tối hôm qua.”
“Ồ, em cho cô ta tiền để đuổi cô ta đi à?” Giọng điệu của Mạnh Phàm rất bình tĩnh, bình tĩnh như đang hỏi Lục Lộ:“Sáng nay em ăn cơm chưa?”.
Điều đó đủ để chứng minh rằng sự tình này không hề ít. Về cơ bản, khi Mạnh Thiếu muốn chia tay với một người phụ nữ, anh sẽ luôn sử dụng tấm séc và thêm một câu:”Rời khỏi đây”. Đối với việc người phụ nữ đang khóc đáng thương như thế nào, anh cũng hoàn toàn phớt lờ. Thực lòng mà nói, ngoài Lục Lộ, người phụ nữ luôn có thể khiến anh tức giận thì chưa có ai khác,và anh thực sự chưa bao giờ có người phụ nữ đặc biệt nào trong đời.
“Uh… Tôi đã đưa tiền cho cô ta, nhưng tôi không để cô ta rời khỏi đây.”
“Ồ.” Mạnh Phàm thản nhiên gật đầu và không nói gì thêm, dù sao cô cũng đã đưa tiền cho cô ta rồi. Tuy nhiên, điều đó khiến Mạnh thiếu cảm thấy hơi khó chịu khi vợ mình tự tay ra trận.
Anh nghĩ ngợi rồi nói: “Sau này nếu có chuyện như vậy,em không cần lo lắng, tôi sẽ đưa tiền để người ta đi.”
Lục Lộ hiểu ra điều này, cô nheo mắt lại hỏi, “Sẽ có chuyện như vậy xảy ra?”
“Đương nhiên, em cũng biết tôi đẹp trai và quyến rũ như thế nào. Phụ nữ lao về phía tôi như ruồi và không thể đuổi họ đi, vạn nhất….. “
“Không có vạn nhất!”Lục Lộ ngồi dậy:” Mạnh Phàm, nếu như xảy ra chuyện, cứ chờ họ Mạnh bị tôi biến thành gà bay chó sủa đi!”
Vừa lúc cô đang suy nghĩ xem lời nói nào có thể uy hiếp người nào đó, hai móng vuốt người kia đã chạm vào ngực cô. Nhìn xuống, cô lại đang ngồi trên người của Mạnh Phàm, giống như… Sau khi cởi quần áo vào tối hôm qua, cô còn chưa mặc lại nữa.
Một con sói đói nào đó mỉm cười ép Lục Lộ, thảo luận gì đó … Để mai đi!
Cho nên, Mạnh Phàm thực sự là một người theo chủ nghĩa khoái lạc.
————————————————
Ngày hôm sau.
“Anh là ai?” Mạnh Phàm nhìn người thanh niên đẹp trai rực rỡ trước mặt, trông như thế nào cũng rất quen thuộc.
“Mạnh thiếu, đã lâu không gặp, tôi tên là Chu Sâm.” Cậu ta mỉm cười, lộ ra chiếc răng hổ nhỏ đáng yêu.
“Đã lâu không gặp” khiến Mạnh Phàm có chút bối rối, người này là ai? Suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra, đành phải hỏi: “Tại sao cậu lại ở đây?
“Khụ khụ. Là như vậy. Lục Lộ tiểu thư muốn tôi tới đây học tập ngài. Kỳ thực cũng không có gì, chính là Mạnh Phàm ngài ở công ty làm gì, tôi theo ngài học tập; ngài cùng nữ nhân khác ở cùng một chỗ, tôi cũng theo ngài học tập; khi ngài về nhà… tôi sẽ không theo ngài học tập.” Chu Sâm cười trong sáng, không có chút nào giống như mưu đồ bất chính.
“Fuck!” Mạnh Phàm thấp giọng mắng, sau đó gọi điện cho Lục Lộ: “Em cho người dưới trướng tôi là có ý gì?”
“Không có chuyện gì, Chu Sâm vừa mới đi theo tôi, tôi hy vọng sau này sẽ làm chuyện đúng đắn. Nhưng tôi nghĩ mình cũng có chồng rồi, có đàn ông bên cạnh thì không tốt chút nào, nên tôi giao việc đó cho chồng mình thôi.”
“Nhưng mà…. từ từ…. cậu ta có phải người có scandal với tôi hay không?”
“Đúng vậy, chồng à, anh đã biết, cậu ta bởi vì đắc tội Mạnh gia, nên không thể tìm được việc làm bây giờ, chỉ có anh khoan hồng độ lượng giúp cậu ta thôi. Cậu ta dù sao cũng làm việc cho tôi, nên bây giờ anh giúp cậu ta cũng đâu làm sao. Chồng à, anh tốt nhất, moa moa ~~ “
Lục Lộ vội vàng cúp điện thoại, lưu lại Chu Sâm cùng Mạnh Phàm bốn mắt nhìn nhau.
Tin rằng trong vài ngày tới, mọi người sẽ biết rằng Mạnh Phàm đã biến chàng trai trẻ từng có scandal trở thành trợ lý của mình, vì vậy về cơ bản sẽ có rất ít phụ nữ có bất kỳ ý tưởng nào về anh. Đối với người đàn ông muốn nhảy vào, Mạnh Phàm sẽ tự mình đánh anh ta đi. Bằng cách đó, miễn là ai đó không muốn ăn mệt, thì không có vấn đề gì.
Muốn kiềm chế một người đàn ông, ngoài việc lấy lòng anh ta còn phải lấy lòng người khác, có đàn ong bướm bên ngoài nghĩ đến chồng mình thì không phải chuyện tốt rồi. Trước đây cô quá tin tưởng Ngũ Dương, cảm thấy tình cảm giữa hai người là tốt rồi, người ngoài không thể xen vào. Nhưng cô đã nhầm, có một số thứ không cần là tình cảm giữa hai người còn vững chắc hay không, chỉ cần một chút thủ đoạn là được.
Mạnh Phàm không nghĩ nhiều về đối tượng scandal này, nhưng Lục Lộ muốn cài người dưới trướng để trấn an lòng mình, Mạnh Phàm rất vui khi thấy người phụ nữ này giở vài chiêu trò để có được anh. Về phần scandal đồng tính, anh hoàn toàn không nghĩ tới, huống chi mục đích thực sự của Lục Lộ là gì.
Điều này dẫn đến việc cả thế giới biết rằng Mạnh Phàm là GAY, cũng vô cùng đồng cảm với Lục Lộ. Anh không hiểu tại sao mọi người dường như buộc tội anh khi họ nhìn thấy anh, trong khi Lục Lộ là cái nhìn thiện cảm. Đáng giận nhất là ngay cả bố và mẹ anh cũng quá tốt với Lục Lộ, chuyện gì cũng chống lại anh, theo truyền thuyết thì chuyện rạn nứt giữa con dâu và mẹ chồng chưa bao giờ xảy ra trong nhà họ, mẹ anh luôn nắm tay Lục Lộ và nói: “Con gái, khổ cho con rồi.”
Một rắc rối nữa là, kể từ khi Chu Sâm về làm việc dưới quyền của anh, mỗi lần anh nói về công việc, dưới tay đối phương luôn mang theo một tiểu bạch kiểm, từ phụ nữ nữ biến thành những người cậu chàng trong sáng và đáng yêu. Mấy đứa nhỏ này cứ nhìn anh với ánh mắt gần như ai oán, khiến anh rất muốn đánh người.
——————————————————————————-
Lục Lộ vừa đặt điện thoại xuống, hân hoan bước đến công ty thì chuông điện thoại lại vang lên.
Cô nhận lấy không thèm nhìn: “Chồng à, người ta biết anh là nhất ~~”
Trước tiên cư chiếm thế thượng phong trước đã.
Kết quả những người bên kia im lặng một hồi, mới nhẹ giọng nói: “Lục Lộ.”
Giọng nói êm dịu từ bên kia điện thoại truyền đến, khiến Lục Lộ sợ hãi suýt đánh rơi điện thoại.
Giọng nói này đã quá quen thuộc với cô, mấy ngày trước khi cô nghe đến cái tên Tiếu Thiến Nhi, giọng nói đó vẫn còn ở trong đầu cô.
Cô đã từng nói: “Em yêu anh, làm bạn trai của em đi.”
Và giọng nói này đã trả lời cô ấy:“Được.”
Có lần, cô nói: “Em không muốn đi nước ngoài nên đừng đi du học.”
Giọng nói dễ nghe này vẫn nhẹ nhàng nói: “Được rồi.”
Tuy nhiên, cuối cùng, giọng nói êm dịu này lại nói với cô ấy một cách đầy đau đớn: “Lục Lộ, chúng ta chia tay đi, Thiến Nhi không mạnh mẽ bằng em…”
Lần đó, cô nói: “Được.”
Cô ấy chưa bao giờ nghĩ rằng Ngũ Dương sẽ chủ động liên lạc với cô. Lục Lộ nghĩ rằng sau lần đó, người này đã biến mất khỏi cuộc đời cô vĩnh viễn. Bởi vì cô biết rằng Ngũ Dương là loại người sẽ không bao giờ rời bỏ hoặc từ bỏ, nhưng sẽ không bao giờ quay lại một khi đã chia tay. Anh ta đã chọn Tiếu Thiến Nhi ngay từ đầu, nên dù có kết thúc đau khổ với Tiếu Thiến Nhi, anh ta cũng không bao giờ quay lại với cô, không thể. Đương nhiên khi đó, cho dù Ngũ Dương có quay lại tìm cô, cô cũng sẽ không lựa chọn quay lại, cô không bao giờ muốn bị người khác đá còn phải bi lụy. Càng thích cô sẽ càng buông tay. Bởi vì cô sợ rằng mình sẽ bị ám ảnh bởi việc xóa bỏ dấu vết do người kia để lại, vô tình phá hủy hoàn toàn những thứ mình thích.
Vì vậy, kể từ đó, cả hai không bao giờ liên lạc lại nữa. Nhưng bây giờ, Ngũ Dương đã chủ động tìm số điện thoại của cô và liên lạc với cô.
Anh ta nói: “Lục Lộ, anh muốn gặp em.”
Lục Lộ muốn nói: “Tôi không muốn nhìn thấy anh, tôi muốn anh vĩnh viễn biến mất khỏi cuộc đời tôi.”
Nhưng lời nói lại biến thành: “Tối nay rảnh. “
Có phải cô không bao giờ có thể từ chối anh ta như trước đây sau khi nói “được” với cuộc chia tay kia không?