Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 229
- Đại Phong động sơn lâm.
La Ngọc Phong thi triển sát chiêu kiếm thuật cao giai, một kiếm chém ra một đạo kiếm quang màu xanh nhạt mạnh mẽ như cơn gió, rít gào, rung động, giống như muốn thổi tận gốc cỏ cây trong núi rừng, đánh vào trên Trắc Lực trụ, lập tức một đạo quang mang màu đỏ lập lòe, kéo dài một hơi rồi mới tiêu tán.
Tự nhiên La Ngọc Phong thông qua khảo thí, nhận được một khối lệnh bài gỗ.
Kế tiếp là Chu Tiến, Chu Tiến chỉ có tu vi thập đoạn hậu kỳ, bởi vậy hắn vận chuyển kiếm khí, toàn lực đánh ra, sắc mặt đỏ bừng, một kiếm, trực tiếp thi triển sát chiêu cao giai của Thiểm Lôi kiếm thuật, giống như là một đạo lông quang nhảy lên, đánh vào trên Trắc Lực trụ.
Trắc Lực trụ lóe lên, xuất hiện màu đỏ nhạt, rồi lại lập tức biến mất, không tới một hơi, không được thông qua.
Chu Tiến có chút uể oải, Sở Mộ thì nhìn qua Chu Tiến, như có điều suy nghĩ. Tu vi của Chu Tiến hẳn là đủ, nhưng mà bản thân hắn tinh tu kim hệ, chỉ là một môn kiếm thuật kim hệ cao giai không trọn vẹn, không có sát chiêu cao giai, cho nên trong vòng nửa năm tu luyện Thiểm Lôi kiếm thuật, miễn cưỡng có chút thành tựu, uy lực không có cách nào phát huy ra toàn bộ.
Tu vi Trịnh Tu Nhiên là thập đoạn đỉnh phong. Thiểm Lôi kiếm thuật cũng tu luyện tới cảnh giới tiểu thành, còn hơn Chu Tiến rất nhiều, thông qua khảo thí.
Tống Quang Đào của Thanh Lan viện nhìn thấy Chu Tiến và Trịnh Tu Nhiên thi triển Thiểm Lôi kiếm thuật, lập tức hận tới nghiến răng nghiến lợi. Gân xanh trên mu bàn tay nhô lên, trong lòng có lửa giận tràn ngập.
Thiểm Lôi kiếm thuật này chính là thứ thắng từ trong tay hắn mà ra a.
Lý Dật, Vũ Văn Minh Hóa cùng Vương Đình Hạo, Tạ Xuân Lôi lần lượt ra tay, nhưng mà tu vi bọn họ không cao, trình độ kiếm thuật cũng không kém nhiều Chu Tiến. Bởi vậy miễn cưỡng làm cho Trắc Lực trụ hiển hiện một đạo quang mang màu đỏ nhạt, chỉ chợt lóe lên rồi biến mất. hiển nhiên không có thông qua khảo thí được.
Cuối cùng tới phiên Sở Mộ.
- Tiểu sư đệ, cố gắng lên.
Mọi người trở lại chỗ của Thanh Phong viện, lúc đi qua Sở Mộ, đều thi nhau nói.
- Được.
Sở Mộ gật gật đầu nói.
Hai mắt Tống Quang Đào cơ hồ phóng hỏa, ánh mắt Vương Lân trở nên lạnh như băng. Sở Hà nhìn Sở Mộ, mặt không biểu tình, mà Sở Thiên và Sở Hồng thì có chút kích động.
Những ánh mắt này Sở Mộ cũng không có chú ý, làm cho hắn cảm thấy có chút kinh ngạc là lão giả tự xưng là Phó viện chủ kia lại nhìn hắn chằm chằm, trong hai mắt dường như còn ẩn chứa vẻ ngạc nhiên. Loại cảm giác này giống như muốn nhìn thấu hắn vậy. Sở Mộ nhớ rõ, lúc trước khi lão giả này nhìn người khác dường như cũng không phải là loại ánh mắt này, cũng chỉ khẽ liếc mắt qua mà thôi.
Mang theo chút nghi vấn, Sở Mộ từng bước đi về phía Trắc Lực trụ, bước chân không ngừng, tay phải như thiểm điện rút kiếm, một thức Đại Phong Động sơn lâm được thi triển ra, kiếm khí tung hoành, thanh thế to lớn, thổi khiến cho y phục người ta phần phật.
Sát chiêu của kiếm thuật phong hệ cao giai đánh vào trên Trắc Lực trụ, lập tức trên Trắc Lực trụ hiện lên màu đỏ, kéo dài chừng hai tức mới biến mất.
Đám người Sở Hà lập tức sững sờ, có chút ngạc nhiên. Dựa theo quy luật trước đó, phàm là Kiếm giả tu vi thập đoạn hậu kỳ, hoặc là không có cách nào thông qua khảo thí, hoặc là cũng chỉ kích phát ra quang mang màu đỏ nhạt, vừa vặn kéo dài một hơi, đặc biệt là đệ tử kiếm phái hạ phẩm, tỉ lệ đào thải cực cao.
- Đệ tử này quả thực có chút bổn sự.
Từ Kiếm Phong thản nhiên cười nói. Lý Hoài Ngọc thì chỉ lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ một lát, mà Chu Hồng Vũ thì khẽ liếc mắt nhìn qua, không hề bận tâm tới.
Ngược lại, những đệ tử kiếm phái khác nhao nhao nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trong lòng kinh ngạc vạn phần, tương đối coi trọng Sở Mộ.
Trong mắt Lăng Thương Viêm hiện lên vẻ kinh ngạc, một đêm nửa năm trước, hắn ngẫu nhiên gặp cảnh chém giết trong rừng trúc. Khi đó Sở Mộ thi triển kiếm kỹ Vân hệ cao giai, uy lực rất mạnh, hơn nữa còn ẩn chứa Vân chi ý cảnh.
Cho nên Lăng Thương Viêm chủ quan cho rằng Sở Mộ sẽ thi triển kiếm ký Vân hệ công kích Trắc Lực trụ, nhưng mà hắn không ngờ đối phương lại dùng kiếm thuật Phong hệ, hơn nữa nhìn qua, môn kiếm thuật PHong hệ này đã tu luyện tới đại thành, gần viên mãn.
- Đệ tử Thanh Phong viện này quả thực có ý tứ.
Lăng Thương Viêm âm thầm nói:
- Xem ra dường như còn ẩn dấu không ít thủ đoạn. Cũng được, nếu như ngươi có thể tiến vào top một trăm ta sẽ đi tìm ngươi.
Tranh đoạt top một trăm. Kiếm viện mỗi năm đều cử hành một lần. Bởi vậy sẽ không làm quá long trọng. Sau một cửa khảo thí, người không có thông qua khảo thí sẽ tự mình trở về, mà người thông qua khảo thí thì đi theo phó viện chủ và bốn vị trưởng lão rời khỏi kiếm viện. Đi về phía Đại Ly sơn mạch.
Một đường chạy đi, mấy trăm đạo thân ảnh di chuyển, nhanh chóng rời khỏi kiếm viện, tiến nhập vào trong Đại Ly sơn mạch.
- Đại sư huynh là tiểu sư đệ có lẽ muốn tiến vào top một trăm không thành vấn đề. Không biết tam sư huynh có thể tiến vào top một trăm hay không?
ư
Đám người Lý Dật trở lại Thanh Phong viện, một mặt nghị luận nói. Trịnh Tu Nhiên có tu vi thập đoạn đỉnh phong. Nhưng mà người tham gia khảo thí lần này có rất nhiều người tu vi là thập đoạn đỉnh phong. Hắn cũng không có chiếm được ưu thế gì.
- Chúng ta cũng cố gắng tu luyện a. Tranh thủ thời gian tham dự tranh đoạt top một trăm lần kế.
...
Khảo thí công kích Trắc Lực trụ, nói khó không khó, nói đơn giản cũng không đơn giản, nhưng mà lại là một cửa khảo thí phải làm. Trên cơ bản, tu vi kiếm khí không có đạt tới thập đoạn hậu kỳ đều không thể nào thông qua được. Một bộ phận Kiếm giả đạt tới thập đoạn hậu kỳ bởi vì sát chiêu kiếm thuật, hoặc là nắm giữ kiếm kỹ không đủ, cũng không thể nào thông qua được.
Cho nên cuối cùng, tổng số người thông qua khảo thí cũng chỉ có chừng bốn trăm. Trong bốn trăm người, đám người Sở Hà, Từ Kiếm Phong, Lý Hoài Ngọc và Chu Hồng Vũ đứng nhất, ngoài ra, còn có chín mươi ba người bán hộ Hóa khí. Trong đó đệ tử ba đại kiếm phái thượng phẩm và thế tử viện của Châu lệnh chiếm cứ hơn phân nửa. Còn lại một nửa thì lại có hơn phân nửa thuộc về kiếm phái trung phẩm. Ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm chiếm một nửa tiếp theo. Chỉ là tổng số bán bộ Hóa khí của kiếm phái hạ phẩm cũng chỉ tầm mười người, La Ngọc Phong là một trong số đó.
Mặt khác, thập đoạn đỉnh phong có gần hai trăm người. Trong đó đệ tử tam đại kiếm phái thượng phẩm và Thế tử viện chiếm cứ hơn trăm. Mà tám đại kiếm phái trung phẩm cũng chiếm cứ gần trăm. Về phần ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm chỉ có hơn bốn mươi người.
Về phần thập đoạn hậu kỳ, tổng cộng không tới một trăm, vẫn là dùng đệ tử tam đại kiếm phái thượng phẩm và thế tử viện làm chủ, tám đại kiếm phái trung phẩm xếp thứ hai, ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm chiếm tỷ lệ cực nhỏ.
La Ngọc Phong thi triển sát chiêu kiếm thuật cao giai, một kiếm chém ra một đạo kiếm quang màu xanh nhạt mạnh mẽ như cơn gió, rít gào, rung động, giống như muốn thổi tận gốc cỏ cây trong núi rừng, đánh vào trên Trắc Lực trụ, lập tức một đạo quang mang màu đỏ lập lòe, kéo dài một hơi rồi mới tiêu tán.
Tự nhiên La Ngọc Phong thông qua khảo thí, nhận được một khối lệnh bài gỗ.
Kế tiếp là Chu Tiến, Chu Tiến chỉ có tu vi thập đoạn hậu kỳ, bởi vậy hắn vận chuyển kiếm khí, toàn lực đánh ra, sắc mặt đỏ bừng, một kiếm, trực tiếp thi triển sát chiêu cao giai của Thiểm Lôi kiếm thuật, giống như là một đạo lông quang nhảy lên, đánh vào trên Trắc Lực trụ.
Trắc Lực trụ lóe lên, xuất hiện màu đỏ nhạt, rồi lại lập tức biến mất, không tới một hơi, không được thông qua.
Chu Tiến có chút uể oải, Sở Mộ thì nhìn qua Chu Tiến, như có điều suy nghĩ. Tu vi của Chu Tiến hẳn là đủ, nhưng mà bản thân hắn tinh tu kim hệ, chỉ là một môn kiếm thuật kim hệ cao giai không trọn vẹn, không có sát chiêu cao giai, cho nên trong vòng nửa năm tu luyện Thiểm Lôi kiếm thuật, miễn cưỡng có chút thành tựu, uy lực không có cách nào phát huy ra toàn bộ.
Tu vi Trịnh Tu Nhiên là thập đoạn đỉnh phong. Thiểm Lôi kiếm thuật cũng tu luyện tới cảnh giới tiểu thành, còn hơn Chu Tiến rất nhiều, thông qua khảo thí.
Tống Quang Đào của Thanh Lan viện nhìn thấy Chu Tiến và Trịnh Tu Nhiên thi triển Thiểm Lôi kiếm thuật, lập tức hận tới nghiến răng nghiến lợi. Gân xanh trên mu bàn tay nhô lên, trong lòng có lửa giận tràn ngập.
Thiểm Lôi kiếm thuật này chính là thứ thắng từ trong tay hắn mà ra a.
Lý Dật, Vũ Văn Minh Hóa cùng Vương Đình Hạo, Tạ Xuân Lôi lần lượt ra tay, nhưng mà tu vi bọn họ không cao, trình độ kiếm thuật cũng không kém nhiều Chu Tiến. Bởi vậy miễn cưỡng làm cho Trắc Lực trụ hiển hiện một đạo quang mang màu đỏ nhạt, chỉ chợt lóe lên rồi biến mất. hiển nhiên không có thông qua khảo thí được.
Cuối cùng tới phiên Sở Mộ.
- Tiểu sư đệ, cố gắng lên.
Mọi người trở lại chỗ của Thanh Phong viện, lúc đi qua Sở Mộ, đều thi nhau nói.
- Được.
Sở Mộ gật gật đầu nói.
Hai mắt Tống Quang Đào cơ hồ phóng hỏa, ánh mắt Vương Lân trở nên lạnh như băng. Sở Hà nhìn Sở Mộ, mặt không biểu tình, mà Sở Thiên và Sở Hồng thì có chút kích động.
Những ánh mắt này Sở Mộ cũng không có chú ý, làm cho hắn cảm thấy có chút kinh ngạc là lão giả tự xưng là Phó viện chủ kia lại nhìn hắn chằm chằm, trong hai mắt dường như còn ẩn chứa vẻ ngạc nhiên. Loại cảm giác này giống như muốn nhìn thấu hắn vậy. Sở Mộ nhớ rõ, lúc trước khi lão giả này nhìn người khác dường như cũng không phải là loại ánh mắt này, cũng chỉ khẽ liếc mắt qua mà thôi.
Mang theo chút nghi vấn, Sở Mộ từng bước đi về phía Trắc Lực trụ, bước chân không ngừng, tay phải như thiểm điện rút kiếm, một thức Đại Phong Động sơn lâm được thi triển ra, kiếm khí tung hoành, thanh thế to lớn, thổi khiến cho y phục người ta phần phật.
Sát chiêu của kiếm thuật phong hệ cao giai đánh vào trên Trắc Lực trụ, lập tức trên Trắc Lực trụ hiện lên màu đỏ, kéo dài chừng hai tức mới biến mất.
Đám người Sở Hà lập tức sững sờ, có chút ngạc nhiên. Dựa theo quy luật trước đó, phàm là Kiếm giả tu vi thập đoạn hậu kỳ, hoặc là không có cách nào thông qua khảo thí, hoặc là cũng chỉ kích phát ra quang mang màu đỏ nhạt, vừa vặn kéo dài một hơi, đặc biệt là đệ tử kiếm phái hạ phẩm, tỉ lệ đào thải cực cao.
- Đệ tử này quả thực có chút bổn sự.
Từ Kiếm Phong thản nhiên cười nói. Lý Hoài Ngọc thì chỉ lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ một lát, mà Chu Hồng Vũ thì khẽ liếc mắt nhìn qua, không hề bận tâm tới.
Ngược lại, những đệ tử kiếm phái khác nhao nhao nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trong lòng kinh ngạc vạn phần, tương đối coi trọng Sở Mộ.
Trong mắt Lăng Thương Viêm hiện lên vẻ kinh ngạc, một đêm nửa năm trước, hắn ngẫu nhiên gặp cảnh chém giết trong rừng trúc. Khi đó Sở Mộ thi triển kiếm kỹ Vân hệ cao giai, uy lực rất mạnh, hơn nữa còn ẩn chứa Vân chi ý cảnh.
Cho nên Lăng Thương Viêm chủ quan cho rằng Sở Mộ sẽ thi triển kiếm ký Vân hệ công kích Trắc Lực trụ, nhưng mà hắn không ngờ đối phương lại dùng kiếm thuật Phong hệ, hơn nữa nhìn qua, môn kiếm thuật PHong hệ này đã tu luyện tới đại thành, gần viên mãn.
- Đệ tử Thanh Phong viện này quả thực có ý tứ.
Lăng Thương Viêm âm thầm nói:
- Xem ra dường như còn ẩn dấu không ít thủ đoạn. Cũng được, nếu như ngươi có thể tiến vào top một trăm ta sẽ đi tìm ngươi.
Tranh đoạt top một trăm. Kiếm viện mỗi năm đều cử hành một lần. Bởi vậy sẽ không làm quá long trọng. Sau một cửa khảo thí, người không có thông qua khảo thí sẽ tự mình trở về, mà người thông qua khảo thí thì đi theo phó viện chủ và bốn vị trưởng lão rời khỏi kiếm viện. Đi về phía Đại Ly sơn mạch.
Một đường chạy đi, mấy trăm đạo thân ảnh di chuyển, nhanh chóng rời khỏi kiếm viện, tiến nhập vào trong Đại Ly sơn mạch.
- Đại sư huynh là tiểu sư đệ có lẽ muốn tiến vào top một trăm không thành vấn đề. Không biết tam sư huynh có thể tiến vào top một trăm hay không?
ư
Đám người Lý Dật trở lại Thanh Phong viện, một mặt nghị luận nói. Trịnh Tu Nhiên có tu vi thập đoạn đỉnh phong. Nhưng mà người tham gia khảo thí lần này có rất nhiều người tu vi là thập đoạn đỉnh phong. Hắn cũng không có chiếm được ưu thế gì.
- Chúng ta cũng cố gắng tu luyện a. Tranh thủ thời gian tham dự tranh đoạt top một trăm lần kế.
...
Khảo thí công kích Trắc Lực trụ, nói khó không khó, nói đơn giản cũng không đơn giản, nhưng mà lại là một cửa khảo thí phải làm. Trên cơ bản, tu vi kiếm khí không có đạt tới thập đoạn hậu kỳ đều không thể nào thông qua được. Một bộ phận Kiếm giả đạt tới thập đoạn hậu kỳ bởi vì sát chiêu kiếm thuật, hoặc là nắm giữ kiếm kỹ không đủ, cũng không thể nào thông qua được.
Cho nên cuối cùng, tổng số người thông qua khảo thí cũng chỉ có chừng bốn trăm. Trong bốn trăm người, đám người Sở Hà, Từ Kiếm Phong, Lý Hoài Ngọc và Chu Hồng Vũ đứng nhất, ngoài ra, còn có chín mươi ba người bán hộ Hóa khí. Trong đó đệ tử ba đại kiếm phái thượng phẩm và thế tử viện của Châu lệnh chiếm cứ hơn phân nửa. Còn lại một nửa thì lại có hơn phân nửa thuộc về kiếm phái trung phẩm. Ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm chiếm một nửa tiếp theo. Chỉ là tổng số bán bộ Hóa khí của kiếm phái hạ phẩm cũng chỉ tầm mười người, La Ngọc Phong là một trong số đó.
Mặt khác, thập đoạn đỉnh phong có gần hai trăm người. Trong đó đệ tử tam đại kiếm phái thượng phẩm và Thế tử viện chiếm cứ hơn trăm. Mà tám đại kiếm phái trung phẩm cũng chiếm cứ gần trăm. Về phần ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm chỉ có hơn bốn mươi người.
Về phần thập đoạn hậu kỳ, tổng cộng không tới một trăm, vẫn là dùng đệ tử tam đại kiếm phái thượng phẩm và thế tử viện làm chủ, tám đại kiếm phái trung phẩm xếp thứ hai, ba mươi sáu kiếm phái hạ phẩm chiếm tỷ lệ cực nhỏ.