Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3900
Đại quân Ma tộc sau khi nghe được mệnh lệnh tự động lùi về phía sau, coi như là Thiên Tông quân đoàn thừa thắng xông lên cũng khó có thể tạo thành bao nhiêu tổn thương với bọn hắn. Dù sao chi đại quân Ma tộc này là tinh nhuệ, thân kinh bách chiến, kinh nghiệm vô cùng. Bất kể là tấn công hay là lùi lại đều rất có kết cấu, có thể dùng cái giá nhỏ để đạt thành mục đích lớn.
Chỉ là những Tiểu Ma chủ kia không có tốt như vậy. Dưới song kiếm của Sở Mộ tấn công, tất cả phòng ngự đều không có một chút tác dụng nào.
Phải biết răng trải qua một trăm năm bế quan tu luyện, thực lực Sở Mộ lại tăng lên rất nhiều. Theo phỏng đoán của hắn, coi như đối đầu với thiên tài trong top ba Thiên Hà Bạch Ngân bảng cũng đủ. Thậm chí còn đủ để tranh phong, tranh giành cao thấp với người đứng đầu.
Bởi vì Chấn Đãng chi lực hắn đã nắm giữ tới tầng thứ bảy, uy lực vô cùng đáng sợ. Đừng nhìn hắn chỉ hời hợt xuất kiếm, nhìn như không tốn nhiều sức. Nhưng mà trên thực tế mỗi một kiếm đều dùng Chấn đãng chi lực tới tầng thứ bảy để thúc dục.
Tiềm lực của Sở Mộ trả qua lần lượt tăng lên đã sớm siêu việt gấp đôi trước kia. Phải biết rằng trước đó tiềm lực của hắn đã hết sức kinh người, bây giờ lại tăng lên gấp đôi, không chỉ nói cả Bản Nguyên Nguyên giới, coi như là Thái Sơ Thần giới hoặc là Thái Thủy Ma giới, thậm chí là Vũ Trụ Thiên Hà, Minh Hà, người có thể so sánh tiềm lực với hắn căn bản không có.
Mặt khác, giới hạn lực lượng tăng lên cùng với độ tinh thuần lực lượng tăng lên, khiến cho hắn có thực lực siêu việt, hơn xa cường giả Tiểu chúa tể cảnh bình thường. Đủ để so sánh với cường giả Đại chúa tể cảnh nhập môn tầm thường.
Mặt khác, tạo nghệ kiếm pháp của hắn vốn đã cực kỳ cao minh, trong Cổ Kiếm Tôn mộ lại quan sát vết kiếm rồi lĩnh ngộ. Lại trải qua trăm năm bế quan tìm hiểu. Cảnh giới kiếm pháp lần nữa đột phá, đã đạt tới Thiên cảnh đỉnh phong.
Đủ loại ưu thế tổng hợp, Chấn đãng chi lực tầng thứ bảy càng trở nên đáng sợ, đánh chết cường giả Tiểu chúa tể cảnh cực hạn Ma tộc bình thường vốn cũng không phải là chuyện quá khó khăn gì.
Đương nhiên trong mắt người khác thì không giống vậy. Hời hợt, phong đạm vân khinh xuất kiếm. Từng kiếm từng kiếm giết tới, cướp đi tính mạng của từng cường giả Tiểu chúa tể Ma tộc. Loại cảm giác này quá mức trùng kích thị giác, quá mức rung động.
Sở Mộ thừa thắng xông lên, lại có một cường giả Tiểu chúa tể cảnh Ma tộc bị chém giết. Cuối cùng chỉ còn lại không tới mười cường giả Tiểu chúa tể. Cả đám không để ý tới tiêu hao của bản thân, thi triển bí pháp, cấm thuật nhanh chóng thoát đi. Nhưng mà Sở Mộ lại nắm lấy cơ hội đâm ra hai kiếm, lại đánh chết hai Tiểu Ma chủ.
Quân đoàn trưởng Thiên Tông quân đoàn suất lĩnh các tướng sĩ, binh sĩ truy kích đại quân Ma tộc mấy vạn dặm, lại giết thêm được một đám chiến sĩ tinh nhuệ Ma tộc. Sau khi khiến cho đại quân Ma tộc này tổn thất thảm trọng mới dừng truy kích.
Bởi vì đại quân Ma tộc đã trốn vào trong Thổ Lưu giới vực, Thổ Lưu giới vực sau khi bị bọn hắn chiếm cứ, trở nên dễ dàng phòng thủ. Nếu như tiếp tục tấn công, chỉ sợ Thiên Tông quân đoàn sẽ xuất hiện tổn thất lớn.
- Chúng tướng sĩ, nghe lệnh trở lại doanh.
Tần Thành hăng hái vung tay lên, thanh âm truyền vào trong tai mỗi người. Lúc này Thiên Tông quân đoàn mới lui lại. Nhưng mà cho dù bọn hắn lui lại cũng vô cùng có trật tự, không cho địch nhân có cơ hội ra tay.
- Thỏai mái.
- Ha ha ha, từ trước tới nay ta chưa từng cảm thấy thoải mái như lúc này.
- Đám Ma đầu này rốt cuộc cũng biết lợi hại.
- Người lợi hại chính thức chính là vị Kiếm tu Nhân tộc kia. Thật đáng sợ, giết TIểu ma chủ giống như giết gà vậy.
- Nhân tộc các ngươi không ngờ lại có Kiếm tu Phong hoa tuyejt đại như vậy. Một khi trở thành Đại chúa tể cảnh, không biết sẽ đáng sợ tới mức nào nữa.
Các tộc khác ngoài Nhân tộc không ngừng hâm mộ, đỏ mắt không thôi. Mà đám tu luyện giả Nhân tộc trong lòng cũng kích động không thôi. Vẻ mặt tràn ngập kích động, giống như người vừa một dùng một kiếm chém giết Tiểu Ma chủ là bọn hắn vậy. Loại tâm tình này căn bản không có cách nào hình dung được.
Phải biết rằng trước đó bọn hắn đều đã chuẩn bị chết trận, thế cục cũng đã rất không xong. Cán cân thắng lợi đang nghiêng về phía Ma tộc. Không ngờ chỉ có một người tiếp viện lại thay đổi cả chiến cuộc. Trực tiếp đánh cho đại quân Ma tộc bị phế.
- Trước đó ta từng nghe qua, chúng ta sở dĩ thua nhanh như vậy là bởi vì trong Ma tộc xuất hiện một chi kỳ binh. Tuy rằng người không quá nhiều, nhưng mà mỗi một người thực lực mạnh mẽ. Mỗi một lần tham dự chiến đấu đều thế như chẻ tre, rất đơn giản có thể đánh bại quân đoàn của Đại Liên minh chúng ta. Lúc ấy ta không thể nào tưởng tượng được, nhưng mà bây giờ nhìn vào, ta đã hiểu được. Có đôi khi lực một người đáng sợ tới cỡ nào.
Trong thế giới của phàm nhân, coi như có lợi hại tới đâu cũng có giới hạn. Nhiều nhất chỉ lấy một địch trăm là cao. Chỉ dùng vũ lực của một người căn bản không thể nào tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng với cả cuộc chiến. Nhưng mà thế giới của tu luyện giả lại khác. Thực lực chỉ cần đủ cường đại, khi đó tu luyện giả này sẽ phát huy tác dụng chủ đạo với chiến cuộc, thậm chí còn trực tiếp thay đổi thắng bại của cả chiến cuộc.
Đương nhiên tu luyện giả có thể làm được chuyện này rất ít. Từ xưa tới nay rất khó có thể nhìn thấy được mấy người.Dù sao ngươi cường đại tới đâu thì người khác cũng có thể cường đại. Không có gì là tuyệt. Nhưng mà người hoàn toàn áp đảo như Sở Mộ, trước nay chưa từng có.
Thiên Tông quân đoàn nhanh chóng trở về tới Thiên Tông giới vực, các tướng sĩ vẫn hưng phấn, kích động như trước. Tin tức cũng nhanh chóng truyền ra. Bởi vì đây là chiến thắng đầu tiên kể từ khi Ma tộc và Thần tộc xâm lấn. Đối với cả Bản Nguyên Nguyên giới mà nói, có ý nghĩa phi phàm, có thể khích lệ, ủng hộ nhân tâm.
...
- Ta là Tần Thanh, là Quân đoàn trưởng Thiên Tông quân đoàn. Không biết nhị vị xưng hô thế nào?
- Sở Mộ.
Sở Mộ mỉm cười, lại chỉ về phía Tuyết Ngân Linh.
- Đây là đạo lữ Tuyết Ngân Linh của ta.
- Sở Mộ.... Tuyết Ngân Linh..
Tần Thành khẽ cau mày, dường như đang tự hỏi bản thân.
- Hai cái tên này dường như ta đã từng nghe qua.
- Ta nhớ rồi..
Một tướng lĩnh bỗng nhiên kêu to, dọa cho mọi người nảy dựng lên. Người này vội vàng nói.
Chỉ là những Tiểu Ma chủ kia không có tốt như vậy. Dưới song kiếm của Sở Mộ tấn công, tất cả phòng ngự đều không có một chút tác dụng nào.
Phải biết răng trải qua một trăm năm bế quan tu luyện, thực lực Sở Mộ lại tăng lên rất nhiều. Theo phỏng đoán của hắn, coi như đối đầu với thiên tài trong top ba Thiên Hà Bạch Ngân bảng cũng đủ. Thậm chí còn đủ để tranh phong, tranh giành cao thấp với người đứng đầu.
Bởi vì Chấn Đãng chi lực hắn đã nắm giữ tới tầng thứ bảy, uy lực vô cùng đáng sợ. Đừng nhìn hắn chỉ hời hợt xuất kiếm, nhìn như không tốn nhiều sức. Nhưng mà trên thực tế mỗi một kiếm đều dùng Chấn đãng chi lực tới tầng thứ bảy để thúc dục.
Tiềm lực của Sở Mộ trả qua lần lượt tăng lên đã sớm siêu việt gấp đôi trước kia. Phải biết rằng trước đó tiềm lực của hắn đã hết sức kinh người, bây giờ lại tăng lên gấp đôi, không chỉ nói cả Bản Nguyên Nguyên giới, coi như là Thái Sơ Thần giới hoặc là Thái Thủy Ma giới, thậm chí là Vũ Trụ Thiên Hà, Minh Hà, người có thể so sánh tiềm lực với hắn căn bản không có.
Mặt khác, giới hạn lực lượng tăng lên cùng với độ tinh thuần lực lượng tăng lên, khiến cho hắn có thực lực siêu việt, hơn xa cường giả Tiểu chúa tể cảnh bình thường. Đủ để so sánh với cường giả Đại chúa tể cảnh nhập môn tầm thường.
Mặt khác, tạo nghệ kiếm pháp của hắn vốn đã cực kỳ cao minh, trong Cổ Kiếm Tôn mộ lại quan sát vết kiếm rồi lĩnh ngộ. Lại trải qua trăm năm bế quan tìm hiểu. Cảnh giới kiếm pháp lần nữa đột phá, đã đạt tới Thiên cảnh đỉnh phong.
Đủ loại ưu thế tổng hợp, Chấn đãng chi lực tầng thứ bảy càng trở nên đáng sợ, đánh chết cường giả Tiểu chúa tể cảnh cực hạn Ma tộc bình thường vốn cũng không phải là chuyện quá khó khăn gì.
Đương nhiên trong mắt người khác thì không giống vậy. Hời hợt, phong đạm vân khinh xuất kiếm. Từng kiếm từng kiếm giết tới, cướp đi tính mạng của từng cường giả Tiểu chúa tể Ma tộc. Loại cảm giác này quá mức trùng kích thị giác, quá mức rung động.
Sở Mộ thừa thắng xông lên, lại có một cường giả Tiểu chúa tể cảnh Ma tộc bị chém giết. Cuối cùng chỉ còn lại không tới mười cường giả Tiểu chúa tể. Cả đám không để ý tới tiêu hao của bản thân, thi triển bí pháp, cấm thuật nhanh chóng thoát đi. Nhưng mà Sở Mộ lại nắm lấy cơ hội đâm ra hai kiếm, lại đánh chết hai Tiểu Ma chủ.
Quân đoàn trưởng Thiên Tông quân đoàn suất lĩnh các tướng sĩ, binh sĩ truy kích đại quân Ma tộc mấy vạn dặm, lại giết thêm được một đám chiến sĩ tinh nhuệ Ma tộc. Sau khi khiến cho đại quân Ma tộc này tổn thất thảm trọng mới dừng truy kích.
Bởi vì đại quân Ma tộc đã trốn vào trong Thổ Lưu giới vực, Thổ Lưu giới vực sau khi bị bọn hắn chiếm cứ, trở nên dễ dàng phòng thủ. Nếu như tiếp tục tấn công, chỉ sợ Thiên Tông quân đoàn sẽ xuất hiện tổn thất lớn.
- Chúng tướng sĩ, nghe lệnh trở lại doanh.
Tần Thành hăng hái vung tay lên, thanh âm truyền vào trong tai mỗi người. Lúc này Thiên Tông quân đoàn mới lui lại. Nhưng mà cho dù bọn hắn lui lại cũng vô cùng có trật tự, không cho địch nhân có cơ hội ra tay.
- Thỏai mái.
- Ha ha ha, từ trước tới nay ta chưa từng cảm thấy thoải mái như lúc này.
- Đám Ma đầu này rốt cuộc cũng biết lợi hại.
- Người lợi hại chính thức chính là vị Kiếm tu Nhân tộc kia. Thật đáng sợ, giết TIểu ma chủ giống như giết gà vậy.
- Nhân tộc các ngươi không ngờ lại có Kiếm tu Phong hoa tuyejt đại như vậy. Một khi trở thành Đại chúa tể cảnh, không biết sẽ đáng sợ tới mức nào nữa.
Các tộc khác ngoài Nhân tộc không ngừng hâm mộ, đỏ mắt không thôi. Mà đám tu luyện giả Nhân tộc trong lòng cũng kích động không thôi. Vẻ mặt tràn ngập kích động, giống như người vừa một dùng một kiếm chém giết Tiểu Ma chủ là bọn hắn vậy. Loại tâm tình này căn bản không có cách nào hình dung được.
Phải biết rằng trước đó bọn hắn đều đã chuẩn bị chết trận, thế cục cũng đã rất không xong. Cán cân thắng lợi đang nghiêng về phía Ma tộc. Không ngờ chỉ có một người tiếp viện lại thay đổi cả chiến cuộc. Trực tiếp đánh cho đại quân Ma tộc bị phế.
- Trước đó ta từng nghe qua, chúng ta sở dĩ thua nhanh như vậy là bởi vì trong Ma tộc xuất hiện một chi kỳ binh. Tuy rằng người không quá nhiều, nhưng mà mỗi một người thực lực mạnh mẽ. Mỗi một lần tham dự chiến đấu đều thế như chẻ tre, rất đơn giản có thể đánh bại quân đoàn của Đại Liên minh chúng ta. Lúc ấy ta không thể nào tưởng tượng được, nhưng mà bây giờ nhìn vào, ta đã hiểu được. Có đôi khi lực một người đáng sợ tới cỡ nào.
Trong thế giới của phàm nhân, coi như có lợi hại tới đâu cũng có giới hạn. Nhiều nhất chỉ lấy một địch trăm là cao. Chỉ dùng vũ lực của một người căn bản không thể nào tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng với cả cuộc chiến. Nhưng mà thế giới của tu luyện giả lại khác. Thực lực chỉ cần đủ cường đại, khi đó tu luyện giả này sẽ phát huy tác dụng chủ đạo với chiến cuộc, thậm chí còn trực tiếp thay đổi thắng bại của cả chiến cuộc.
Đương nhiên tu luyện giả có thể làm được chuyện này rất ít. Từ xưa tới nay rất khó có thể nhìn thấy được mấy người.Dù sao ngươi cường đại tới đâu thì người khác cũng có thể cường đại. Không có gì là tuyệt. Nhưng mà người hoàn toàn áp đảo như Sở Mộ, trước nay chưa từng có.
Thiên Tông quân đoàn nhanh chóng trở về tới Thiên Tông giới vực, các tướng sĩ vẫn hưng phấn, kích động như trước. Tin tức cũng nhanh chóng truyền ra. Bởi vì đây là chiến thắng đầu tiên kể từ khi Ma tộc và Thần tộc xâm lấn. Đối với cả Bản Nguyên Nguyên giới mà nói, có ý nghĩa phi phàm, có thể khích lệ, ủng hộ nhân tâm.
...
- Ta là Tần Thanh, là Quân đoàn trưởng Thiên Tông quân đoàn. Không biết nhị vị xưng hô thế nào?
- Sở Mộ.
Sở Mộ mỉm cười, lại chỉ về phía Tuyết Ngân Linh.
- Đây là đạo lữ Tuyết Ngân Linh của ta.
- Sở Mộ.... Tuyết Ngân Linh..
Tần Thành khẽ cau mày, dường như đang tự hỏi bản thân.
- Hai cái tên này dường như ta đã từng nghe qua.
- Ta nhớ rồi..
Một tướng lĩnh bỗng nhiên kêu to, dọa cho mọi người nảy dựng lên. Người này vội vàng nói.