Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-309
CHƯƠNG 305: CÓ NGƯỜI THÍCH CÓ NGƯỜI SẦU.
Tiểu Tình Tình mới sinh nên còn rất non, quá mềm yếu, ông bố trẻ Cao Dương Thành chỉ dám đứng sang một bên nhìn, cả chạm tay cũng không dám.
Chỉ sợ mình không cẩn thận sẽ ôm con gái đến gãy xương.
Tiểu Dương Dương giống như nhìn thấy thứ gì đó hiếm lạ, ngày nào cũng đi loanh quanh chỗ đầu giường của tiểu Tình Tình.
Mấy ngày Hướng Tình mới ra đời, cậu bé không đi đâu cả, thậm chí đến trường cũng không muốn đi, cuối cùng vẫn là Hoàng Ngân khuyên can mãi, mới dỗ được cậu bé đi học.
Vừa về đến nhà, cặp sách còn chưa kịp đặt xuống, đã chạy thẳng vào phòng em gái mình.
“Tình Tình, Tình Tình......”Mở APP MÊ TÌNH TRUYỆN đọc nhé!
Cậu bé ngày nào cũng lắc lư lắc lư đồ chơi trước mắt Hướng Tình.
Đôi mắt to tròn của Hướng Tình cũng chuyển động theo động tác của cậu.
Xinh đẹp, thật sự giống như tinh linh bé nhỏ, đáng yêu hết sức!
Làm cho người khác không kìm nổi chỉ muốn thơm lên má vài phát.
“Mẹ Hoàng Ngân, lúc nào con mới có thể thơm em gái con ạ!”
Tiểu Dương Dương vẻ mặt không thể chờ được nữa, hỏi Hoàng Ngân.
“Bây giờ chỉ được thơm vào trán em thôi, không được thơm vào môi của em biết chưa?”
Hoàng Ngân nhắc nhở đứa con “đói khát” của mình.
“Vâng ạ!!”
Được mẹ cho phép, tiểu Dương Dương vui mừng khôn xiết.
Nhẹ nhàng ôm lấy đầu của em gái, cúi đầu xuống, yêu mến thơm một cái lên trán của em bé......oa!! Vừa ấm vừa mềm, còn có hương sữa nhè nhẹ......
“Dễ thương quá đi!”
Cậu bé không kìm được ngốc nghếch cười phá lên.
Nào biết, tiểu Tình Tình ở trên giường không hề cảm kích: “Oaaa” một tiếng, đột nhiên khóc lên, gương mặt nhỏ bé lại càng đỏ ửng.
Điều này làm ba và mẹ bên cạnh vô cùng căng thẳng.
Cao Dương Thành xông lên trước, ôm tiểu Tình Tình đang gào khóc vào lòng, giống như ông bố bỉm sữa chuyên nghiệp dỗ con bé không ngừng, vừa dỗ vừa đi: “Ngoan nào, Tình Tình không khóc nữa, ngoan nào.....”
Tiểu Dương Dương bên cạnh oan ức.
Cậu bé rõ ràng không làm gì mà!
Cậu bé ngẩng đầu, đôi mắt to vô tội nhìn chằm chằm tiểu Tình Tình đang gào khóc, bỗng nhiên, cậu bé ngửi ngửi: “Ba! Thối quá, Tình Tình ị đùn rồi......”
“Hả?”
Cao Dương Thành ngỡ ngàng, vội vàng ngồi xuống, kiểm tra bỉm dưới mông của Hướng Tình.
Quả nhiên không sai, trên bỉm có một bãi màu vàng.
“Nhanh, đi lấy bỉm mới ra đây!”
Cao Dương Thành ra lệnh cho con trai mình.
“Vâng....”
Tiểu Dương Dương nghe lệnh, vội vàng lấy đến giường một chiếc bỉm nữa.
Hoàng Ngân nằm ở giường nhàn nhã, tiếp tục ăn hoa quả, cho hai ông tướng ở trong phòng chăm sóc con gái của cô.
Cô chỉ có trách nhiệm ngồi sang một bên chỉ đạo với hỏi han.
Cao Dương Thành với mới lấy ra cái bỉm Hướng Tình đã làm bẩn, lại không muốn..... “pia......”
Một tràng rắm phát ra, cùng với một bãi vàng thối òm giống như suối chảy ào xuống vậy, làm cho Cao Dương Thành mồ hôi đầm đìa toàn thân.
“.......”
Ngũ quan tuấn tú của Cao Dương Thành nhăn tít lại: “Hoàng Ngân!! Làm sao bây giờ? Trời ơi....”
Anh kích động tới nỗi đẩy Hướng Tình ra xa, chỉ sợ con bé lại ị thối tiếp.
Tiểu Dương Dương thấy thế, cười bò xuống đất, Hoàng Ngân nhìn bộ dạng chật vật của anh, cũng không chịu được cười phá lên.
Bởi vì, bộ dạng khó khăn lại kỳ cục kia thật sự buồn cười.
Lại coi tiểu Dương Dương là giúp việc, mang nước nóng đến, rửa mông cho tiểu Tình Tình thật sạch sẽ, rồi mới thay cho con bé bỉm mới.
Tiểu Tình Tình như nhận ra mẹ, vừa vào tay mẹ, cô bé giống như một công chúa nhỏ bé ngoan ngoãn, không khóc không quấy nữa.
Điều này khiến cho ông bố mới vừa thay bỉm cho và cả anh trai mới cùng ghen tị.
Thật đúng là có người vui vẻ có người sầu mà.
Hoàng Ngân vì mới sinh con nên vui mừng hớn hở, cả căn phòng đều ngập tràn náo nhiệt, vô cùng vui vẻ.
Nhưng bên phía Thùy Sam lại có vẻ không vui lắm.
Mỗi lần thất bại, đều khiến cho Thùy Sam nản lòng nhụt chí.
Mỗi lần kinh nguyệt đến chậm, đều làm cho cô ấy vừa căng thẳng vừa sợ hãi, lại vừa kỳ vọng.
Nhưng kết quả mỗi lần thử thai đều khiến cô thất vọng vô cùng.
Chưa có....
Mãi vẫn chưa có!!
Mà kinh nguyệt tháng này của cô lại vô duyên vô cớ chậm đến tròn 10 ngày.
Đây gần như là lần chậm kinh dài nhất, hơn nữa, hoàn toàn vẫn chưa có dấu hiệu đến kì.
Điều này làm cho cô lâm vào tình trạng hoảng lâu dài.
6 giờ sáng cô đã ở trong nhà vệ sinh, ngồi lên nắp bồn cầu, trong tay cầm một que thử thai, lại chần chừ không chịu dùng.
Cô bặm chặt môi, còn đau khổ đấu tranh tâm lý.
Cô cũng không dám kể cho Vũ Phong chuyện chậm kinh, mấy ngày trước Vũ Phong cũng hỏi cô chuyện sao kinh nguyệt vẫn chưa có, cô tìm đại một lý do, nói là cơ thể quá mệt mỏi, mới ảnh hưởng đến kỳ kinh nguyệt.
Lý do cô nói dối đương nhiên là không muốn làm cho Vũ Phong giống như cô, rơi vào tâm trạng vừa kỳ vọng lại kèm theo cả thất vọng này.
Cảm giác này khiến cho người ta rất đau khổ.
Cuối cùng, Thùy Sam cũng hạ quyết tâm......
Nhất định phải thử một lần!!
Mở nắp bồn cầu, cởi quần xuống, lại ngồi xuống.
Một phút sau....
Cô bắt buộc phải mở mắt ra xem rồi!!
Thời gian mà quá lâu, kết quả sẽ không còn giá trị.
Trong lòng Thùy Sam rối rắm một lúc, cuối cũng vẫn từ từ mở mắt ra....ánh mặt nhìn lên que thử thai ở trên đất, cô giật mình suýt chút nữa thì hét lên chói tai.
Không, không phải suýt nữa, mà là đã hét om sòm lên cả rồi
Vì, que thử thai hiện lên là....
Không phải một vạch đỏ giống như hàng nghìn lần trước!!
Mà là.......
Hai vạch!!
Vũ Phong ở ngoài, vừa nghe thấy tiếng hét thất thanh từ bên trong, vội vàng chạy đến gõ cửa nhà vệ sinh: “Tiểu Sam, sao thế? Có chuyện gì à?”
Động tác gõ cửa của anh rất gấp gáp, không thấy hồi đáp, lại vội vàng xoay xoay cái chốt cửa.
Cửa chưa mở được, người ở trong cũng lên tiếng rồi.
“Không.....không sao, em vừa dẫm phải nước, suýt nữa thì ngã.......”
Thùy Sam nói dối.
Trước khi chuyện vẫn chưa được xác nhận hoàn toàn, cô không muốn cho Vũ Phong bất cứ kỳ vọng nào.
“Thật sự chỉ thế thôi à?”
Vũ Phong bán tín bán nghi.
“Thật mà!”
Nói xong, Thùy Sam đã mở cửa bước ra từ nhà vệ sinh.
Vũ Phong nhìn kĩ cả người cô, xác định cô không bị thương mới thôi: “Hét to như thế, dọa chết anh rồi.”
“Em đi làm bữa sáng cho anh, anh nhanh chóng rửa mặt đi, còn chuẩn bị đi làm!”
“Ừ, buồn ngủ chết đi được....”
Vũ Phong ôm lấy eo, ôm lấy cô vợ nhỏ bé, rồi mới quay người về lại giường.
Đối với anh mỗi ngày chuyện đau khổ nhất chính là từ giường bò dậy.
Đến nỗi ngày nào Thùy Sam cũng phải mất bao nhiêu lâu mới gọi được anh dậy, đương nhiên, cuối cùng cứ gọi, lại trở thành tập thể dục buổi sáng luôn.
Nhưng, đây chỉ là một ý hay để gọi anh dậy.
Bình thường sau khi xong việc, ngủ rồi tự tỉnh, tự nhiên vậy, cũng tự tỉnh dậy.
Đương nhiên, chuyện này rất mất thời gian, nên nhiều lúc cả hai người vẫn đi muộn.
.......
Thùy Sam vừa mới đến bệnh viện, sắp xếp lại mấy chuyện công việc, đến phòng lão đại xin nghỉ phép một tiếng, rồi chạy đến khoa phụ sản.
Cuối cùng, kết quả xét nghiệm nước tiểu và máu hoàn toàn giống với kết quả sáng nay cô kiểm tra.
“Tiểu Sam, chúc mừng cô!! Cô làm mẹ rồi, con sắp được 40 ngày rồi!!”
“Thật ư?”
Thùy Sam vẫn không dám tin.
Mặc dù cô ấy đã tự mình kiểm tra một lần rồi, nhưng với kết quả này, cô thật sự vẫn không dễ dàng tin được.
Sợ rằng tin là thật, đến cuối cùng lại chỉ là mừng nhầm một vố.
“Thật, có thể tin y thuật của tôi được không! Đây, kết quả này, tự xem đi!!”
“Tốt quá rồi, tốt quá rồi........”
Thùy Sam xúc động vui mừng rơi nước mắt.
Cô có thai rồi!!!
Cô thật sự có thai rồi!!
Điều này thật sự.....thật sự không thể tin nổi!!
Lúc Thùy Sam cầm kết quả xét nghiệm về phòng làm việc, trên đường còn gọi điện thoại cho ông xã của mình.
“Trưa nay không có ca phẫu thuật nào đúng không?”
“Ừ? Sao thế? Muốn hẹn chồng em ăn cơm à?”
Vũ Phong vừa đoán đã trúng.
Thùy Sam ngồi xuống ghế dài ở hành lang, cười nói: “Ông xã, trưa nay anh mời em ra ngoài ăn một bữa lớn đi!”
Vũ Phong rõ ràng nghe ra tâm trạng vui vẻ của bà xã mình, thấy lạ: “Sao thế? Hình như tâm trạng em hôm nay rất tốt.”
“Tâm trạng á, thật sự không tồi!”
Thùy Sam gật gật đầu trong điện thoại: “Anh nói xem, rốt cuộc muốn mời em ăn một bữa lớn hay không?”
“Mời em ăn một bữa đương nhiên không có vấn đề gì, nhưng, nhìn dáng vẻ vui vẻ của em, có nên suy nghĩ mang chuyện vui của em ra để mọi người cùng chia sẻ không? Chuyện gì mà vui vẻ như thế này? Lẽ nào cấp trên thăng chức cho em thành bác sĩ rồi?”
“Xì.....”
Thùy Sam xem thường hậm hực một tiếng: “Mấy thứ đó đối với em bây giờ.....chỉ thường thôi.”
Cô bây giờ là thuộc dạng có con là có tất cả.
“Ồ! Đó không phải ước mơ một thời của em sao? Bây giờ lại xem thường rồi? Xem ra thật sự có chuyện vui rồi!!”
Vũ Phong thật sự cũng hưng phấn.
Nhưng càng như thế, Thùy Sam lại càng cố tình thừa nước đục thả câu anh: “Đợi anh mời em ăn một bữa lớn rồi nói, bai bai......”
Cô nói xong, liền tắt luôn điện thoại.
Chuyện tốt như này, đương nhiên phải gặp mặt ba đứa nhỏ nói rồi!
Giờ ăn cơm sắp đến.
Vũ Phong đưa Thùy Sam đến một quán ngon.
Nhà hàng Tây năm sao, do Thùy Sam chọn.
“Bà xã đại nhân, đồ ăn lên đủ rồi, chúng ta cũng không nên trốn tránh, còn đồ ngon gì thiếu đâu, nhanh chóng nói đi!”
Cả buổi sáng, Vũ Phong đã bị sự hiếu kì của mình dày vò rồi.
Anh đến dao đĩa cũng chưa cầm lên, hai tay đặt trên bàn hỏi Thùy Sam.
“Trốn tránh?”
Thùy Sam cười thần bí, gắt giọng: “Em mới sợ anh trốn tránh trách nhiệm ý!”
Chỉ sợ sau khi anh biết, sẽ còn hưng phấn hơn nhiều, rất nhiều.....
“Nên em đừng thừa nước đục thả câu ông đây nữa, nói mau đi!”
Vũ Phong sắp bị bà xã bướng bỉnh của mình làm cho lo muốn chết rồi.
Thùy Sam cắn dĩa: cười “khanh khách”, chớp chớp mắt nói: “Ông xã, anh....anh sắp làm ba rồi.......”
“Gì cơ?”
Vũ Phong mới đầu còn tưởng là mình nghe nhầm cơ.
Thùy Sam trợn mắt với anh, cười nói: “Anh nói nhỏ thôi! Em nói....anh sắp làm ba rồi!!”
“Anh......anh làm ba rồi á?”
Vũ Phong vẫn không dám tin, nắm lấy tay của Thùy Sam, xúc động lại hỏi lại một lần nữa: “Anh thật sự được làm ba rồi ư?”
“Đúng rồi!! Em có thai rồi, thật đó! Sáng hôm nay em vừa đến khoa phụ sản kiểm tra kĩ rồi, anh xem....đây là kết quả xét nghiệm, bác sỹ nói bảo bối cũng gần được 40 ngày rồi! Còn nói con bé rất khỏe, rất khỏe.....”
Nói xong, Thùy Sam không kìm được thấy mũi cay cay, xúc động đến nỗi khóc lên.
Đọc trên APP MÊ TÌNH TRUYỆN thêm nhiều nội dung hấp dẫn!
Tiểu Tình Tình mới sinh nên còn rất non, quá mềm yếu, ông bố trẻ Cao Dương Thành chỉ dám đứng sang một bên nhìn, cả chạm tay cũng không dám.
Chỉ sợ mình không cẩn thận sẽ ôm con gái đến gãy xương.
Tiểu Dương Dương giống như nhìn thấy thứ gì đó hiếm lạ, ngày nào cũng đi loanh quanh chỗ đầu giường của tiểu Tình Tình.
Mấy ngày Hướng Tình mới ra đời, cậu bé không đi đâu cả, thậm chí đến trường cũng không muốn đi, cuối cùng vẫn là Hoàng Ngân khuyên can mãi, mới dỗ được cậu bé đi học.
Vừa về đến nhà, cặp sách còn chưa kịp đặt xuống, đã chạy thẳng vào phòng em gái mình.
“Tình Tình, Tình Tình......”Mở APP MÊ TÌNH TRUYỆN đọc nhé!
Cậu bé ngày nào cũng lắc lư lắc lư đồ chơi trước mắt Hướng Tình.
Đôi mắt to tròn của Hướng Tình cũng chuyển động theo động tác của cậu.
Xinh đẹp, thật sự giống như tinh linh bé nhỏ, đáng yêu hết sức!
Làm cho người khác không kìm nổi chỉ muốn thơm lên má vài phát.
“Mẹ Hoàng Ngân, lúc nào con mới có thể thơm em gái con ạ!”
Tiểu Dương Dương vẻ mặt không thể chờ được nữa, hỏi Hoàng Ngân.
“Bây giờ chỉ được thơm vào trán em thôi, không được thơm vào môi của em biết chưa?”
Hoàng Ngân nhắc nhở đứa con “đói khát” của mình.
“Vâng ạ!!”
Được mẹ cho phép, tiểu Dương Dương vui mừng khôn xiết.
Nhẹ nhàng ôm lấy đầu của em gái, cúi đầu xuống, yêu mến thơm một cái lên trán của em bé......oa!! Vừa ấm vừa mềm, còn có hương sữa nhè nhẹ......
“Dễ thương quá đi!”
Cậu bé không kìm được ngốc nghếch cười phá lên.
Nào biết, tiểu Tình Tình ở trên giường không hề cảm kích: “Oaaa” một tiếng, đột nhiên khóc lên, gương mặt nhỏ bé lại càng đỏ ửng.
Điều này làm ba và mẹ bên cạnh vô cùng căng thẳng.
Cao Dương Thành xông lên trước, ôm tiểu Tình Tình đang gào khóc vào lòng, giống như ông bố bỉm sữa chuyên nghiệp dỗ con bé không ngừng, vừa dỗ vừa đi: “Ngoan nào, Tình Tình không khóc nữa, ngoan nào.....”
Tiểu Dương Dương bên cạnh oan ức.
Cậu bé rõ ràng không làm gì mà!
Cậu bé ngẩng đầu, đôi mắt to vô tội nhìn chằm chằm tiểu Tình Tình đang gào khóc, bỗng nhiên, cậu bé ngửi ngửi: “Ba! Thối quá, Tình Tình ị đùn rồi......”
“Hả?”
Cao Dương Thành ngỡ ngàng, vội vàng ngồi xuống, kiểm tra bỉm dưới mông của Hướng Tình.
Quả nhiên không sai, trên bỉm có một bãi màu vàng.
“Nhanh, đi lấy bỉm mới ra đây!”
Cao Dương Thành ra lệnh cho con trai mình.
“Vâng....”
Tiểu Dương Dương nghe lệnh, vội vàng lấy đến giường một chiếc bỉm nữa.
Hoàng Ngân nằm ở giường nhàn nhã, tiếp tục ăn hoa quả, cho hai ông tướng ở trong phòng chăm sóc con gái của cô.
Cô chỉ có trách nhiệm ngồi sang một bên chỉ đạo với hỏi han.
Cao Dương Thành với mới lấy ra cái bỉm Hướng Tình đã làm bẩn, lại không muốn..... “pia......”
Một tràng rắm phát ra, cùng với một bãi vàng thối òm giống như suối chảy ào xuống vậy, làm cho Cao Dương Thành mồ hôi đầm đìa toàn thân.
“.......”
Ngũ quan tuấn tú của Cao Dương Thành nhăn tít lại: “Hoàng Ngân!! Làm sao bây giờ? Trời ơi....”
Anh kích động tới nỗi đẩy Hướng Tình ra xa, chỉ sợ con bé lại ị thối tiếp.
Tiểu Dương Dương thấy thế, cười bò xuống đất, Hoàng Ngân nhìn bộ dạng chật vật của anh, cũng không chịu được cười phá lên.
Bởi vì, bộ dạng khó khăn lại kỳ cục kia thật sự buồn cười.
Lại coi tiểu Dương Dương là giúp việc, mang nước nóng đến, rửa mông cho tiểu Tình Tình thật sạch sẽ, rồi mới thay cho con bé bỉm mới.
Tiểu Tình Tình như nhận ra mẹ, vừa vào tay mẹ, cô bé giống như một công chúa nhỏ bé ngoan ngoãn, không khóc không quấy nữa.
Điều này khiến cho ông bố mới vừa thay bỉm cho và cả anh trai mới cùng ghen tị.
Thật đúng là có người vui vẻ có người sầu mà.
Hoàng Ngân vì mới sinh con nên vui mừng hớn hở, cả căn phòng đều ngập tràn náo nhiệt, vô cùng vui vẻ.
Nhưng bên phía Thùy Sam lại có vẻ không vui lắm.
Mỗi lần thất bại, đều khiến cho Thùy Sam nản lòng nhụt chí.
Mỗi lần kinh nguyệt đến chậm, đều làm cho cô ấy vừa căng thẳng vừa sợ hãi, lại vừa kỳ vọng.
Nhưng kết quả mỗi lần thử thai đều khiến cô thất vọng vô cùng.
Chưa có....
Mãi vẫn chưa có!!
Mà kinh nguyệt tháng này của cô lại vô duyên vô cớ chậm đến tròn 10 ngày.
Đây gần như là lần chậm kinh dài nhất, hơn nữa, hoàn toàn vẫn chưa có dấu hiệu đến kì.
Điều này làm cho cô lâm vào tình trạng hoảng lâu dài.
6 giờ sáng cô đã ở trong nhà vệ sinh, ngồi lên nắp bồn cầu, trong tay cầm một que thử thai, lại chần chừ không chịu dùng.
Cô bặm chặt môi, còn đau khổ đấu tranh tâm lý.
Cô cũng không dám kể cho Vũ Phong chuyện chậm kinh, mấy ngày trước Vũ Phong cũng hỏi cô chuyện sao kinh nguyệt vẫn chưa có, cô tìm đại một lý do, nói là cơ thể quá mệt mỏi, mới ảnh hưởng đến kỳ kinh nguyệt.
Lý do cô nói dối đương nhiên là không muốn làm cho Vũ Phong giống như cô, rơi vào tâm trạng vừa kỳ vọng lại kèm theo cả thất vọng này.
Cảm giác này khiến cho người ta rất đau khổ.
Cuối cùng, Thùy Sam cũng hạ quyết tâm......
Nhất định phải thử một lần!!
Mở nắp bồn cầu, cởi quần xuống, lại ngồi xuống.
Một phút sau....
Cô bắt buộc phải mở mắt ra xem rồi!!
Thời gian mà quá lâu, kết quả sẽ không còn giá trị.
Trong lòng Thùy Sam rối rắm một lúc, cuối cũng vẫn từ từ mở mắt ra....ánh mặt nhìn lên que thử thai ở trên đất, cô giật mình suýt chút nữa thì hét lên chói tai.
Không, không phải suýt nữa, mà là đã hét om sòm lên cả rồi
Vì, que thử thai hiện lên là....
Không phải một vạch đỏ giống như hàng nghìn lần trước!!
Mà là.......
Hai vạch!!
Vũ Phong ở ngoài, vừa nghe thấy tiếng hét thất thanh từ bên trong, vội vàng chạy đến gõ cửa nhà vệ sinh: “Tiểu Sam, sao thế? Có chuyện gì à?”
Động tác gõ cửa của anh rất gấp gáp, không thấy hồi đáp, lại vội vàng xoay xoay cái chốt cửa.
Cửa chưa mở được, người ở trong cũng lên tiếng rồi.
“Không.....không sao, em vừa dẫm phải nước, suýt nữa thì ngã.......”
Thùy Sam nói dối.
Trước khi chuyện vẫn chưa được xác nhận hoàn toàn, cô không muốn cho Vũ Phong bất cứ kỳ vọng nào.
“Thật sự chỉ thế thôi à?”
Vũ Phong bán tín bán nghi.
“Thật mà!”
Nói xong, Thùy Sam đã mở cửa bước ra từ nhà vệ sinh.
Vũ Phong nhìn kĩ cả người cô, xác định cô không bị thương mới thôi: “Hét to như thế, dọa chết anh rồi.”
“Em đi làm bữa sáng cho anh, anh nhanh chóng rửa mặt đi, còn chuẩn bị đi làm!”
“Ừ, buồn ngủ chết đi được....”
Vũ Phong ôm lấy eo, ôm lấy cô vợ nhỏ bé, rồi mới quay người về lại giường.
Đối với anh mỗi ngày chuyện đau khổ nhất chính là từ giường bò dậy.
Đến nỗi ngày nào Thùy Sam cũng phải mất bao nhiêu lâu mới gọi được anh dậy, đương nhiên, cuối cùng cứ gọi, lại trở thành tập thể dục buổi sáng luôn.
Nhưng, đây chỉ là một ý hay để gọi anh dậy.
Bình thường sau khi xong việc, ngủ rồi tự tỉnh, tự nhiên vậy, cũng tự tỉnh dậy.
Đương nhiên, chuyện này rất mất thời gian, nên nhiều lúc cả hai người vẫn đi muộn.
.......
Thùy Sam vừa mới đến bệnh viện, sắp xếp lại mấy chuyện công việc, đến phòng lão đại xin nghỉ phép một tiếng, rồi chạy đến khoa phụ sản.
Cuối cùng, kết quả xét nghiệm nước tiểu và máu hoàn toàn giống với kết quả sáng nay cô kiểm tra.
“Tiểu Sam, chúc mừng cô!! Cô làm mẹ rồi, con sắp được 40 ngày rồi!!”
“Thật ư?”
Thùy Sam vẫn không dám tin.
Mặc dù cô ấy đã tự mình kiểm tra một lần rồi, nhưng với kết quả này, cô thật sự vẫn không dễ dàng tin được.
Sợ rằng tin là thật, đến cuối cùng lại chỉ là mừng nhầm một vố.
“Thật, có thể tin y thuật của tôi được không! Đây, kết quả này, tự xem đi!!”
“Tốt quá rồi, tốt quá rồi........”
Thùy Sam xúc động vui mừng rơi nước mắt.
Cô có thai rồi!!!
Cô thật sự có thai rồi!!
Điều này thật sự.....thật sự không thể tin nổi!!
Lúc Thùy Sam cầm kết quả xét nghiệm về phòng làm việc, trên đường còn gọi điện thoại cho ông xã của mình.
“Trưa nay không có ca phẫu thuật nào đúng không?”
“Ừ? Sao thế? Muốn hẹn chồng em ăn cơm à?”
Vũ Phong vừa đoán đã trúng.
Thùy Sam ngồi xuống ghế dài ở hành lang, cười nói: “Ông xã, trưa nay anh mời em ra ngoài ăn một bữa lớn đi!”
Vũ Phong rõ ràng nghe ra tâm trạng vui vẻ của bà xã mình, thấy lạ: “Sao thế? Hình như tâm trạng em hôm nay rất tốt.”
“Tâm trạng á, thật sự không tồi!”
Thùy Sam gật gật đầu trong điện thoại: “Anh nói xem, rốt cuộc muốn mời em ăn một bữa lớn hay không?”
“Mời em ăn một bữa đương nhiên không có vấn đề gì, nhưng, nhìn dáng vẻ vui vẻ của em, có nên suy nghĩ mang chuyện vui của em ra để mọi người cùng chia sẻ không? Chuyện gì mà vui vẻ như thế này? Lẽ nào cấp trên thăng chức cho em thành bác sĩ rồi?”
“Xì.....”
Thùy Sam xem thường hậm hực một tiếng: “Mấy thứ đó đối với em bây giờ.....chỉ thường thôi.”
Cô bây giờ là thuộc dạng có con là có tất cả.
“Ồ! Đó không phải ước mơ một thời của em sao? Bây giờ lại xem thường rồi? Xem ra thật sự có chuyện vui rồi!!”
Vũ Phong thật sự cũng hưng phấn.
Nhưng càng như thế, Thùy Sam lại càng cố tình thừa nước đục thả câu anh: “Đợi anh mời em ăn một bữa lớn rồi nói, bai bai......”
Cô nói xong, liền tắt luôn điện thoại.
Chuyện tốt như này, đương nhiên phải gặp mặt ba đứa nhỏ nói rồi!
Giờ ăn cơm sắp đến.
Vũ Phong đưa Thùy Sam đến một quán ngon.
Nhà hàng Tây năm sao, do Thùy Sam chọn.
“Bà xã đại nhân, đồ ăn lên đủ rồi, chúng ta cũng không nên trốn tránh, còn đồ ngon gì thiếu đâu, nhanh chóng nói đi!”
Cả buổi sáng, Vũ Phong đã bị sự hiếu kì của mình dày vò rồi.
Anh đến dao đĩa cũng chưa cầm lên, hai tay đặt trên bàn hỏi Thùy Sam.
“Trốn tránh?”
Thùy Sam cười thần bí, gắt giọng: “Em mới sợ anh trốn tránh trách nhiệm ý!”
Chỉ sợ sau khi anh biết, sẽ còn hưng phấn hơn nhiều, rất nhiều.....
“Nên em đừng thừa nước đục thả câu ông đây nữa, nói mau đi!”
Vũ Phong sắp bị bà xã bướng bỉnh của mình làm cho lo muốn chết rồi.
Thùy Sam cắn dĩa: cười “khanh khách”, chớp chớp mắt nói: “Ông xã, anh....anh sắp làm ba rồi.......”
“Gì cơ?”
Vũ Phong mới đầu còn tưởng là mình nghe nhầm cơ.
Thùy Sam trợn mắt với anh, cười nói: “Anh nói nhỏ thôi! Em nói....anh sắp làm ba rồi!!”
“Anh......anh làm ba rồi á?”
Vũ Phong vẫn không dám tin, nắm lấy tay của Thùy Sam, xúc động lại hỏi lại một lần nữa: “Anh thật sự được làm ba rồi ư?”
“Đúng rồi!! Em có thai rồi, thật đó! Sáng hôm nay em vừa đến khoa phụ sản kiểm tra kĩ rồi, anh xem....đây là kết quả xét nghiệm, bác sỹ nói bảo bối cũng gần được 40 ngày rồi! Còn nói con bé rất khỏe, rất khỏe.....”
Nói xong, Thùy Sam không kìm được thấy mũi cay cay, xúc động đến nỗi khóc lên.
Đọc trên APP MÊ TÌNH TRUYỆN thêm nhiều nội dung hấp dẫn!