Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-460
CHƯƠNG 456: ĐIỆU BỘ KHI GHEN
CHƯƠNG 456: ĐIỆU BỘ KHI GHEN
Cô ép buộc bản thân rời tầm mắt đi, lúc quay người định đi lại đột nhiên nghe thấy tiếng của Tần Lịch Lịch ở phía sau lưng gọi cô bằng giọng vui vẻ: "Hướng Tình!!"
Hướng Tình chỉ cảm thấy cơ thể mình hơi cứng đờ, đến cả động tác quay người cũng đơ như khúc gỗ.
Cô quay người, mắt hướng về Lục Li Dã, còn và cả Tần Lịch Lịch ở phía đối diện đang cười tươi như hoa.
Lúc Lục Li Dã nhìn thấy Hướng Tình, trong mắt rõ ràng lướt qua một tia ngơ ngác, nhưng rất nhanh chóng, anh trở lại như bình thường.
"Li Dã, chị ấy là bạn cùng phòng của em, tên là Cao Hướng Tình."
Tần Lịch Lịch nhiệt tình giới thiệu hai người họ với nhau.
"Hướng Tình, đây là anh học khóa trên của em... tên là Lục Li Dã."
Tần Lịch Lịch ngại nói đó bạn trai cô ấy, cũng không cam tâm với cách xưng hô 'bạn trai cũ'.
Vẻ mặt của Hướng Tình rất thờ ơ: "Có phải chị đã làm ảnh hưởng hai người tâm tình không?"
Cô hỏi chính là Lục Li Dã.
Gò má Tần Lịch Lịch bỗng dưng đỏ ửng lên.
Lục Li Dã chăm chú nhìn Hướng Tình đầy thâm ý, nhưng lại không mở miệng nói chuyện.
"Đưa chìa khóa cho chị đi."
Hướng Tình đưa tay ra, hướng về phía Tần Lịch Lịch.
"Chị không đi chơi cùng chúng em sao?"
"Hai người đi chơi đi, chị không hứng thú!"
Hướng Tình cầm lấy chìa khóa, quay người rời đi.
Cũng chẳng nhìn thêm Lục Li Dã ở sau lưng cái nào.
Nhưng, cho dù quay người, cô vẫn cảm nhận rõ ràng có một ánh mắt gắt gao đang nhìn cô, không hề chớp mắt.
"Bạn cùng phòng?"
Lục Li Dã hỏi Tần Lịch Lịch.
"Vâng, là đồng nghiệp của em!"
Tần Lịch Lịch gật đầu, lại liếc mắt về Lục Li Dã: "Làm gì vậy? Đừng có nói là anh thấy chị ấy xinh đẹp nên lại động lòng nhé?"
Lục Li Dã cười lạnh nhạt, xoa lên bờ môi mỏng vừa mới bị Tần Lịch Lịch cưỡng hôn: “Cô vẫn còn thích bổn thiếu gia sao?"
Nụ hôn vừa rồi, thực ra là do Tần Lịch Lịch cưỡng hôn anh, nhưng mà, Lục Li Dã có hàng trăm ngàn cơ hội có thể đẩy cô ra, nhưng cuối cùng anh cũng không.
Tại sao?
Bởi vì nghĩ đến cô đã từng vì anh mà chịu nhiều tổn thương, anh mắc nợ với cô.
"Em vẫn luôn thích anh!"
Tần Lịch Lịch thành thật bày tỏ.
"Nhưng tôi trước giờ chưa từng thích cô! Trước đây chỉ là vui đùa một chút, bây giờ, đến cả tâm trạng chơi đùa cũng không còn nữa."
Lục Li Dã nói xong, liền bước ra ngoài.
Sắc mặt của Tần Lịch Lịch, nháy mắt trắng bệch.
"Anh Dã, anh đi đâu?"
Đúng lúc Tống từ trong chạy ra, gặp phải Lục Li Dã đang rời đi.
"Đừng đi theo tôi!"
Lục Li Dã lạnh lùng nói một câu, vẫn rời đi.
Hướng Tình cẩm chìa khóa, vội vàng đi về nhà, bước chân rất nhanh, giống như vội vàng muốn rời khỏi quán bar đầy thị phi này.
Chỉ là cảnh tượng dây dưa kia vừa rồi trước mắt cô giống như chiếu phim vậy, không ngừng xuất hiện trong đầu cô.
Hừ! Thì ra Lục Li Dã anh ta đúng là một tên công tử đào hoa thực sự.
Hướng Tình mở khóa, vào nhà, vừa chuẩn bị đóng cửa, đột nhiên, một bóng đen cao lớn một, trong nháy mắt len đi vào.
Sau đó, cửa đóng "sầm" một tiếng, bị đóng lại.
Hướng Tình bây giờ mới nhìn rõ người đến: "Anh....đến đây làm gì?"
Cô cau mày, trừng mắt không vui khi Lục Li Dã đột nhiên xuất hiện.
"Vừa nãy tại sao lại giả vờ không quen biết tôi?"
Lục Li Dã từng bước ép tới, từ trên cao nhìn xuống hỏi cô.
Hướng Tình theo bản năng lui về phía sau, cơ thể bị dồn ép dựa vào vách tường, cô ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt sắc bén của anh: "Tình hình lúc nãy, chúng ta thích hợp nhận nhau sao?"
Hướng Tình không sợ hãi, cười nhạo lại: "Chẳng phải anh cũng giả vờ không quen biết tôi đó sao? Kẻ tám lạng người nửa cân, dựa vào đâu mà đến chất vấn tôi?"
Thái độ của cô, rất tệ.
Trong lòng đang chứa một bụng tức, không có nơi nào để phát tiết.
Chán nản giơ tay ra đẩy anh đang ép tới gần: "Không có chuyện gì nữa thì anh đi đi! Lát nữa bị Tần Lịch Lịch nhìn thấy, quan hệ đồng nghiệp của tôi sẽ bị anh phá nát mất."
Người đàn ông đó vẫn không nhúc nhích, không đẩy ra được.
Một tay của Lục Li Dã chống trên vách tường, khuôn mặt đầy ma mị chậm rãi xích lại gần cô, hơi thở nóng ấm như cố ý hay vô tình phả nhẹ vào gò má của cô, cúi đầu, giọng nói mê ly hỏi cô: "Tại sao lại phá hoại? Hai chúng tôi có quan hệ gì? Tình nhân sao?"
Anh đầy tà khí tiến đến gần, khiến cho Hướng Tình có loại cảm giác không thể chống cự.
Câu hỏi của anh, càng làm cho tim cô đập nhanh một trận.
Cô muốn chạy trốn.
Cô cúi xuống thấp hơn, định tránh hơi thở của anh: "Lục... Li Dã, anh đừng như vậy! Bị Tần Lịch Lịch nhìn thấy, hiểu lầm thì làm thế nào?"
Sự trốn tránh của Hướng Tình toàn bộ bị Lục Li Dã nhìn thấy hết.
Anh cau mày không nói.
Cánh tay vòng qua eo nhỏ nhắn của cô, bá đạo nhéo cô một cái, ép cô đối mặt với anh.
"Sợ cái gì!"
Anh như có chút tức giận: "Quan hệ giữa tôi và Tần Lịch Lịch không phải như em nghĩa đâu!"
"Không phải?"
Hướng Tình cảm thấy có chút buồn cười: “Không phải quan hệ đó thì sao lại hôn nhau ở ngay chỗ sảnh lớn nhiều người nhìn thấy?"
Lúc hỏi xong câu này, Hướng Tình muốn tát cho bản thân hai cái.
Giọng điệu này, rõ ràng là giọng ghen!
Quá buồn cười!
"Cô ta là bạn gái cũ của tôi!"
Thì ra là như vậy.
Hướng Tình cố làm ra vẻ không quan tâm, cười nói: “Tình cũ trở lại, có thể hiểu được."
Sắc mặt Lục Li Dã tối sầm, cánh tay dài khép lại, dễ như trở bàn tay kéo cô sát vào ngực mình, thấp giọng, nhẫn nại giải thích với cô: “Tôi với cô ta không có tình xưa!"
Hướng Tình quay người, giãy dụa: “Lục đại thiếu gia, anh với cô ta rốt cuộc có tình xưa hay không, tôi thật sự cũng không quan tâm chút nào! Anh buông tôi ra!!"
"Không buông!"
Lục Li Dã chơi xấu, càng ôm chặt cô hơn: “Em đang tức giận?"
"Tức giận? Tôi tại sao phải tức giận??"
Hướng Tình buồn cười hỏi ngược lại anh: “Không phải anh nghĩ là thấy anh và Tần Lịch Lịch hôn nhau, tôi sẽ để ý đấy chứ? Lục Li Dã, tôi không quan tâm! Thật! Hôm nay tôi cũng cùng người đàn ông khác...."
Lời của Hướng Tình, còn chưa kịp nói hết, bỗng nhiên, chuông cửa liền vang lên.
Hướng Tình sững sờ.
Sắc mặt Lục Li Dã u ám một chút, ngón tay nắm lấy cằm cô, lạnh giọng hỏi cô: “Em hôm nay cùng người đàn ông khác làm sao?"
Hướng Tình không để ý tới câu hỏi của anh, hất tay anh ra, đẩy anh một cái: “Để tôi đi xem xem ai đến!"
Lục Li Dã không chịu: “Trả lời tôi!"
"Chị Hướng Tình!!"
Ngoài cửa, có tiếng Tần Lịch Lịch gọi truyền vào.
Hướng Tình trừng mắt giận dữ nhìn Lục Li Dã.
Đôi mày thanh tú chau lại, có chút khó khăn.
Cô bé này chẳng phải là đi uống rượu với ai đó rồi sao? Sao lại về sớm thế không biết?
"Anh vào phòng tôi trước đi!"
Hướng Tình vừa nói, vừa vội vàng kéo Lục Li Dã vào phòng ngủ của mình.
"Làm gì?"
"Trốn đi!"
"Tôi tại sao phải trốn?"
Lục Li Dã kéo ngược lại tay cô, đưa cô kéo vào ngực mình, cúi đầu, trầm giọng hỏi: “Quan hệ của chúng ta là gì? Tại sao lại không thể để cô ta biết?"
Hướng Tình có chút nóng nảy: “Tôi không muốn vì anh mà quan hệ đồng nghiệp của chúng tôi rạn nứt! Lí do này, đã đủ chưa?"
Mắt Lục Li Dã tối sầm lại.
Nhưng không còn nói gì thêm, mặc cho Hướng Tình kéo anh vào phòng ngủ của cô.
"Cao Hướng Tình, lần sau không được làm vậy!!"
Trước khi Hướng Tình ra khỏi phòng, Lục Li Dã lạnh giọng cảnh cáo cô.
"Biết rồi!"
Hướng Tình ra phòng mở cửa cho Tần Lịch Lịch.
"Sao chị lâu ra mở cửa thế!"
Tần Lịch Lịch không nhịn được mà đứng ở cửa trách cô một câu.
"Vừa rồi chị ở trong nhà vệ sinh."
Hướng Tình bịa lý do, lại hỏi cô ta: “Sao em về sớm thế, không phải nói là đi uống rượu với bạn rồi sao?"
"Không có gì thú vị, nên bọn em giải tán rồi."
Tâm trạng của Tần Lịch Lịch dường như có chút buồn rầu, tiện tay ném túi ở trên ghế sofa, rồi cả người cũng ngã xuống ghế, nhắm hai mắt, không lên tiếng.
"Sao vậy?"
Hướng Tình nhìn cô có chút ưu tư, không nhịn được quan tâm hỏi cô một câu.
"Thực ra người đàn ông lúc nãy chị gặp, là bạn trai cũ của em."
Tần Lịch Lịch lẩm bẩm một câu.
"...Ồ"
Hướng Tình gật đầu, tính là trả lời.
"Chị cảm thấy anh ấy thế nào?"
"Hả?"
Hướng Tình hiển nhiên không ngờ Tần Lịch Lịch sẽ hỏi cô câu này.
Bừng tỉnh, cô nhìn vào cửa phòng ngủ đang khóa của mình, cố ý lớn tiếng: “Chẳng ra gì!"
Đúng, cô chính là muốn nói cho người đàn ông trong kia nghe thấy!
Lục Li Dã ôm ngực, lười nhác dựa người vào cánh cửa trong phòng, tuy rằng anh không muốn nghe cuộc nói chuyện của hai người phụ nữ ngoài kia, nhưng hiệu quả cách âm quả thực quá kém, đến mức anh nghe đến rõ mồn một.
Trả lời của Cao Hướng Tình, khiến anh tương đối khó chịu!!
"Thực ra em với anh ấy yêu đương thật sự chỉ có hai tuần mà thôi..."
"..."
Hướng Tình yên lặng nghe.
"Anh ấy quen bạn gái, căn bản đều không quá một tháng."
"..."
Hướng Tình nặng nề cắn răng một cái.
Nhưng Lục Li Dã bên trong lại bắt đầu nghĩ, Cao Hướng Tình nghe những chuyện quá khứ của mình như vậy sẽ cư xử với mình như thế nào? Liệu có vì vậy mà ghét anh?
Đáng ghét!!
Lục Li Dã lần đầu tiên có ý nghĩ muốn xóa sạch những quá khứ bồng bột thời trẻ tuổi của mình!
"Nhưng mà, công tử đào hoa như vậy, em vẫn yêu đến chết đi sống lại!"
Tần Lịch Lịch than dài một tiếng, đứng dậy: “Em đói rồi, còn chưa ăn gì, phòng của chị có đồ ăn vặt không?"
Cô ta vừa nói, vừa đi về phía phòng của Hướng Tình.
Hướng Tình sợ hết hồn, liền vội vàng đuổi theo, chặn lại bên cạnh cô: “Không, chị không có đồ ăn vặt."
"Hôm nay sáng sớm ra ngoài còn thấy trên bàn cậu chị có một túi khoai tây chiên mà!"
Tần Lịch Lịch nghi ngờ nhìn cô.
Hướng Tình lúng túng gãi đầu: “Vừa nãy chị ăn hết rồi."
"Vậy thôi!"
Tần Lịch Lịch không ép nữa: “Chị ăn cơm chưa, lát nữa em ra ngoài mua ít đồ ăn."
"Được thôi, chị cũng chưa ăn gì."
Cô ấy đii rồi, Hướng Tình mới bảo Lục Li Dã ra ngoài được.
"Được rồi, em nghỉ ngơi một chút, lát nữa rồi hãy đi."
Tần Lịch Lịch lại ngồi trên ghế sofa.
Ánh mắt cô ấy nhìn chằm chằm Hướng Tình, trước mắt chợt sáng lên: “Miệng chị sao vậy? Sao nhìn giống như sưng lên nhỉ? Chị vừa hôn ai đúng không? Là ai??"
Tần Lịch Lịch giống như phát hiện ra tân đại lục vậy: “Bịch" một cái liền bật dậy từ ghế sofa , đến gần Hướng Tình, mặt cười mập mờ: “Chắc không phải thật sự là cùng Morri người đó đấy chứ? Hai người hôn rồi sao? Phát triển nhanh thế à? Kỹ năng hôn của anh ta như thế nào?"
Tần Lịch Lịch liên tiếp đưa ra chuỗi câu hỏi, nhất thời làm cho Hướng Tình có chút chống đỡ không nổi.
Thấy không gạt được, cô cũng lười phủ nhận, chỉ hời hợt khai báo một câu: “Chị với anh ấy là chỗ quen biết cũ."
"Hả?"
Tần Lịch Lịch kinh ngạc đến mức cằm dưới cũng phải rớt xuống: “Chị quen ngài Morri?"
"Ừ..."
"Vậy hai người bây giờ là quan hệ bạn trai gái? Anh ta là bạn trai chị à? Trời ạ!! Hướng Tình, thì ra chị có bạn trai lợi hại như vậy!! Ngưỡng mộ quá đi…yêu đương cùng tổng giám đốc Morri chắc chắn là có cảm giác tuyệt lắm nhỉ? Chị nói đi, cảm giác thế nào? Anh ta có dễ tiếp xúc không?"
"..."
Hướng Tình có chút đau đầu.
"Em không cảm thấy em nói quá nhiều rồi à?"
Hướng Tình bị cô ấy hỏi đến chóng mặt, đang định giải thích thì Tần Lịch Lịch lại vui vẻ nói: “Em đi mua đồ ăn, mua thêm mấy chai bia, chúng ta cùng nhau ăn mừng!!"
Cô ấy nói xong cũng chẳng đợi Hướng Tình giải thích đã chạy đi nhanh như một làn khói.
Tần Lịch Lịch vừa ra khỏi cửa, Hướng Tình liền vội vàng đi vào phòng mình.
CHƯƠNG 456: ĐIỆU BỘ KHI GHEN
Cô ép buộc bản thân rời tầm mắt đi, lúc quay người định đi lại đột nhiên nghe thấy tiếng của Tần Lịch Lịch ở phía sau lưng gọi cô bằng giọng vui vẻ: "Hướng Tình!!"
Hướng Tình chỉ cảm thấy cơ thể mình hơi cứng đờ, đến cả động tác quay người cũng đơ như khúc gỗ.
Cô quay người, mắt hướng về Lục Li Dã, còn và cả Tần Lịch Lịch ở phía đối diện đang cười tươi như hoa.
Lúc Lục Li Dã nhìn thấy Hướng Tình, trong mắt rõ ràng lướt qua một tia ngơ ngác, nhưng rất nhanh chóng, anh trở lại như bình thường.
"Li Dã, chị ấy là bạn cùng phòng của em, tên là Cao Hướng Tình."
Tần Lịch Lịch nhiệt tình giới thiệu hai người họ với nhau.
"Hướng Tình, đây là anh học khóa trên của em... tên là Lục Li Dã."
Tần Lịch Lịch ngại nói đó bạn trai cô ấy, cũng không cam tâm với cách xưng hô 'bạn trai cũ'.
Vẻ mặt của Hướng Tình rất thờ ơ: "Có phải chị đã làm ảnh hưởng hai người tâm tình không?"
Cô hỏi chính là Lục Li Dã.
Gò má Tần Lịch Lịch bỗng dưng đỏ ửng lên.
Lục Li Dã chăm chú nhìn Hướng Tình đầy thâm ý, nhưng lại không mở miệng nói chuyện.
"Đưa chìa khóa cho chị đi."
Hướng Tình đưa tay ra, hướng về phía Tần Lịch Lịch.
"Chị không đi chơi cùng chúng em sao?"
"Hai người đi chơi đi, chị không hứng thú!"
Hướng Tình cầm lấy chìa khóa, quay người rời đi.
Cũng chẳng nhìn thêm Lục Li Dã ở sau lưng cái nào.
Nhưng, cho dù quay người, cô vẫn cảm nhận rõ ràng có một ánh mắt gắt gao đang nhìn cô, không hề chớp mắt.
"Bạn cùng phòng?"
Lục Li Dã hỏi Tần Lịch Lịch.
"Vâng, là đồng nghiệp của em!"
Tần Lịch Lịch gật đầu, lại liếc mắt về Lục Li Dã: "Làm gì vậy? Đừng có nói là anh thấy chị ấy xinh đẹp nên lại động lòng nhé?"
Lục Li Dã cười lạnh nhạt, xoa lên bờ môi mỏng vừa mới bị Tần Lịch Lịch cưỡng hôn: “Cô vẫn còn thích bổn thiếu gia sao?"
Nụ hôn vừa rồi, thực ra là do Tần Lịch Lịch cưỡng hôn anh, nhưng mà, Lục Li Dã có hàng trăm ngàn cơ hội có thể đẩy cô ra, nhưng cuối cùng anh cũng không.
Tại sao?
Bởi vì nghĩ đến cô đã từng vì anh mà chịu nhiều tổn thương, anh mắc nợ với cô.
"Em vẫn luôn thích anh!"
Tần Lịch Lịch thành thật bày tỏ.
"Nhưng tôi trước giờ chưa từng thích cô! Trước đây chỉ là vui đùa một chút, bây giờ, đến cả tâm trạng chơi đùa cũng không còn nữa."
Lục Li Dã nói xong, liền bước ra ngoài.
Sắc mặt của Tần Lịch Lịch, nháy mắt trắng bệch.
"Anh Dã, anh đi đâu?"
Đúng lúc Tống từ trong chạy ra, gặp phải Lục Li Dã đang rời đi.
"Đừng đi theo tôi!"
Lục Li Dã lạnh lùng nói một câu, vẫn rời đi.
Hướng Tình cẩm chìa khóa, vội vàng đi về nhà, bước chân rất nhanh, giống như vội vàng muốn rời khỏi quán bar đầy thị phi này.
Chỉ là cảnh tượng dây dưa kia vừa rồi trước mắt cô giống như chiếu phim vậy, không ngừng xuất hiện trong đầu cô.
Hừ! Thì ra Lục Li Dã anh ta đúng là một tên công tử đào hoa thực sự.
Hướng Tình mở khóa, vào nhà, vừa chuẩn bị đóng cửa, đột nhiên, một bóng đen cao lớn một, trong nháy mắt len đi vào.
Sau đó, cửa đóng "sầm" một tiếng, bị đóng lại.
Hướng Tình bây giờ mới nhìn rõ người đến: "Anh....đến đây làm gì?"
Cô cau mày, trừng mắt không vui khi Lục Li Dã đột nhiên xuất hiện.
"Vừa nãy tại sao lại giả vờ không quen biết tôi?"
Lục Li Dã từng bước ép tới, từ trên cao nhìn xuống hỏi cô.
Hướng Tình theo bản năng lui về phía sau, cơ thể bị dồn ép dựa vào vách tường, cô ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt sắc bén của anh: "Tình hình lúc nãy, chúng ta thích hợp nhận nhau sao?"
Hướng Tình không sợ hãi, cười nhạo lại: "Chẳng phải anh cũng giả vờ không quen biết tôi đó sao? Kẻ tám lạng người nửa cân, dựa vào đâu mà đến chất vấn tôi?"
Thái độ của cô, rất tệ.
Trong lòng đang chứa một bụng tức, không có nơi nào để phát tiết.
Chán nản giơ tay ra đẩy anh đang ép tới gần: "Không có chuyện gì nữa thì anh đi đi! Lát nữa bị Tần Lịch Lịch nhìn thấy, quan hệ đồng nghiệp của tôi sẽ bị anh phá nát mất."
Người đàn ông đó vẫn không nhúc nhích, không đẩy ra được.
Một tay của Lục Li Dã chống trên vách tường, khuôn mặt đầy ma mị chậm rãi xích lại gần cô, hơi thở nóng ấm như cố ý hay vô tình phả nhẹ vào gò má của cô, cúi đầu, giọng nói mê ly hỏi cô: "Tại sao lại phá hoại? Hai chúng tôi có quan hệ gì? Tình nhân sao?"
Anh đầy tà khí tiến đến gần, khiến cho Hướng Tình có loại cảm giác không thể chống cự.
Câu hỏi của anh, càng làm cho tim cô đập nhanh một trận.
Cô muốn chạy trốn.
Cô cúi xuống thấp hơn, định tránh hơi thở của anh: "Lục... Li Dã, anh đừng như vậy! Bị Tần Lịch Lịch nhìn thấy, hiểu lầm thì làm thế nào?"
Sự trốn tránh của Hướng Tình toàn bộ bị Lục Li Dã nhìn thấy hết.
Anh cau mày không nói.
Cánh tay vòng qua eo nhỏ nhắn của cô, bá đạo nhéo cô một cái, ép cô đối mặt với anh.
"Sợ cái gì!"
Anh như có chút tức giận: "Quan hệ giữa tôi và Tần Lịch Lịch không phải như em nghĩa đâu!"
"Không phải?"
Hướng Tình cảm thấy có chút buồn cười: “Không phải quan hệ đó thì sao lại hôn nhau ở ngay chỗ sảnh lớn nhiều người nhìn thấy?"
Lúc hỏi xong câu này, Hướng Tình muốn tát cho bản thân hai cái.
Giọng điệu này, rõ ràng là giọng ghen!
Quá buồn cười!
"Cô ta là bạn gái cũ của tôi!"
Thì ra là như vậy.
Hướng Tình cố làm ra vẻ không quan tâm, cười nói: “Tình cũ trở lại, có thể hiểu được."
Sắc mặt Lục Li Dã tối sầm, cánh tay dài khép lại, dễ như trở bàn tay kéo cô sát vào ngực mình, thấp giọng, nhẫn nại giải thích với cô: “Tôi với cô ta không có tình xưa!"
Hướng Tình quay người, giãy dụa: “Lục đại thiếu gia, anh với cô ta rốt cuộc có tình xưa hay không, tôi thật sự cũng không quan tâm chút nào! Anh buông tôi ra!!"
"Không buông!"
Lục Li Dã chơi xấu, càng ôm chặt cô hơn: “Em đang tức giận?"
"Tức giận? Tôi tại sao phải tức giận??"
Hướng Tình buồn cười hỏi ngược lại anh: “Không phải anh nghĩ là thấy anh và Tần Lịch Lịch hôn nhau, tôi sẽ để ý đấy chứ? Lục Li Dã, tôi không quan tâm! Thật! Hôm nay tôi cũng cùng người đàn ông khác...."
Lời của Hướng Tình, còn chưa kịp nói hết, bỗng nhiên, chuông cửa liền vang lên.
Hướng Tình sững sờ.
Sắc mặt Lục Li Dã u ám một chút, ngón tay nắm lấy cằm cô, lạnh giọng hỏi cô: “Em hôm nay cùng người đàn ông khác làm sao?"
Hướng Tình không để ý tới câu hỏi của anh, hất tay anh ra, đẩy anh một cái: “Để tôi đi xem xem ai đến!"
Lục Li Dã không chịu: “Trả lời tôi!"
"Chị Hướng Tình!!"
Ngoài cửa, có tiếng Tần Lịch Lịch gọi truyền vào.
Hướng Tình trừng mắt giận dữ nhìn Lục Li Dã.
Đôi mày thanh tú chau lại, có chút khó khăn.
Cô bé này chẳng phải là đi uống rượu với ai đó rồi sao? Sao lại về sớm thế không biết?
"Anh vào phòng tôi trước đi!"
Hướng Tình vừa nói, vừa vội vàng kéo Lục Li Dã vào phòng ngủ của mình.
"Làm gì?"
"Trốn đi!"
"Tôi tại sao phải trốn?"
Lục Li Dã kéo ngược lại tay cô, đưa cô kéo vào ngực mình, cúi đầu, trầm giọng hỏi: “Quan hệ của chúng ta là gì? Tại sao lại không thể để cô ta biết?"
Hướng Tình có chút nóng nảy: “Tôi không muốn vì anh mà quan hệ đồng nghiệp của chúng tôi rạn nứt! Lí do này, đã đủ chưa?"
Mắt Lục Li Dã tối sầm lại.
Nhưng không còn nói gì thêm, mặc cho Hướng Tình kéo anh vào phòng ngủ của cô.
"Cao Hướng Tình, lần sau không được làm vậy!!"
Trước khi Hướng Tình ra khỏi phòng, Lục Li Dã lạnh giọng cảnh cáo cô.
"Biết rồi!"
Hướng Tình ra phòng mở cửa cho Tần Lịch Lịch.
"Sao chị lâu ra mở cửa thế!"
Tần Lịch Lịch không nhịn được mà đứng ở cửa trách cô một câu.
"Vừa rồi chị ở trong nhà vệ sinh."
Hướng Tình bịa lý do, lại hỏi cô ta: “Sao em về sớm thế, không phải nói là đi uống rượu với bạn rồi sao?"
"Không có gì thú vị, nên bọn em giải tán rồi."
Tâm trạng của Tần Lịch Lịch dường như có chút buồn rầu, tiện tay ném túi ở trên ghế sofa, rồi cả người cũng ngã xuống ghế, nhắm hai mắt, không lên tiếng.
"Sao vậy?"
Hướng Tình nhìn cô có chút ưu tư, không nhịn được quan tâm hỏi cô một câu.
"Thực ra người đàn ông lúc nãy chị gặp, là bạn trai cũ của em."
Tần Lịch Lịch lẩm bẩm một câu.
"...Ồ"
Hướng Tình gật đầu, tính là trả lời.
"Chị cảm thấy anh ấy thế nào?"
"Hả?"
Hướng Tình hiển nhiên không ngờ Tần Lịch Lịch sẽ hỏi cô câu này.
Bừng tỉnh, cô nhìn vào cửa phòng ngủ đang khóa của mình, cố ý lớn tiếng: “Chẳng ra gì!"
Đúng, cô chính là muốn nói cho người đàn ông trong kia nghe thấy!
Lục Li Dã ôm ngực, lười nhác dựa người vào cánh cửa trong phòng, tuy rằng anh không muốn nghe cuộc nói chuyện của hai người phụ nữ ngoài kia, nhưng hiệu quả cách âm quả thực quá kém, đến mức anh nghe đến rõ mồn một.
Trả lời của Cao Hướng Tình, khiến anh tương đối khó chịu!!
"Thực ra em với anh ấy yêu đương thật sự chỉ có hai tuần mà thôi..."
"..."
Hướng Tình yên lặng nghe.
"Anh ấy quen bạn gái, căn bản đều không quá một tháng."
"..."
Hướng Tình nặng nề cắn răng một cái.
Nhưng Lục Li Dã bên trong lại bắt đầu nghĩ, Cao Hướng Tình nghe những chuyện quá khứ của mình như vậy sẽ cư xử với mình như thế nào? Liệu có vì vậy mà ghét anh?
Đáng ghét!!
Lục Li Dã lần đầu tiên có ý nghĩ muốn xóa sạch những quá khứ bồng bột thời trẻ tuổi của mình!
"Nhưng mà, công tử đào hoa như vậy, em vẫn yêu đến chết đi sống lại!"
Tần Lịch Lịch than dài một tiếng, đứng dậy: “Em đói rồi, còn chưa ăn gì, phòng của chị có đồ ăn vặt không?"
Cô ta vừa nói, vừa đi về phía phòng của Hướng Tình.
Hướng Tình sợ hết hồn, liền vội vàng đuổi theo, chặn lại bên cạnh cô: “Không, chị không có đồ ăn vặt."
"Hôm nay sáng sớm ra ngoài còn thấy trên bàn cậu chị có một túi khoai tây chiên mà!"
Tần Lịch Lịch nghi ngờ nhìn cô.
Hướng Tình lúng túng gãi đầu: “Vừa nãy chị ăn hết rồi."
"Vậy thôi!"
Tần Lịch Lịch không ép nữa: “Chị ăn cơm chưa, lát nữa em ra ngoài mua ít đồ ăn."
"Được thôi, chị cũng chưa ăn gì."
Cô ấy đii rồi, Hướng Tình mới bảo Lục Li Dã ra ngoài được.
"Được rồi, em nghỉ ngơi một chút, lát nữa rồi hãy đi."
Tần Lịch Lịch lại ngồi trên ghế sofa.
Ánh mắt cô ấy nhìn chằm chằm Hướng Tình, trước mắt chợt sáng lên: “Miệng chị sao vậy? Sao nhìn giống như sưng lên nhỉ? Chị vừa hôn ai đúng không? Là ai??"
Tần Lịch Lịch giống như phát hiện ra tân đại lục vậy: “Bịch" một cái liền bật dậy từ ghế sofa , đến gần Hướng Tình, mặt cười mập mờ: “Chắc không phải thật sự là cùng Morri người đó đấy chứ? Hai người hôn rồi sao? Phát triển nhanh thế à? Kỹ năng hôn của anh ta như thế nào?"
Tần Lịch Lịch liên tiếp đưa ra chuỗi câu hỏi, nhất thời làm cho Hướng Tình có chút chống đỡ không nổi.
Thấy không gạt được, cô cũng lười phủ nhận, chỉ hời hợt khai báo một câu: “Chị với anh ấy là chỗ quen biết cũ."
"Hả?"
Tần Lịch Lịch kinh ngạc đến mức cằm dưới cũng phải rớt xuống: “Chị quen ngài Morri?"
"Ừ..."
"Vậy hai người bây giờ là quan hệ bạn trai gái? Anh ta là bạn trai chị à? Trời ạ!! Hướng Tình, thì ra chị có bạn trai lợi hại như vậy!! Ngưỡng mộ quá đi…yêu đương cùng tổng giám đốc Morri chắc chắn là có cảm giác tuyệt lắm nhỉ? Chị nói đi, cảm giác thế nào? Anh ta có dễ tiếp xúc không?"
"..."
Hướng Tình có chút đau đầu.
"Em không cảm thấy em nói quá nhiều rồi à?"
Hướng Tình bị cô ấy hỏi đến chóng mặt, đang định giải thích thì Tần Lịch Lịch lại vui vẻ nói: “Em đi mua đồ ăn, mua thêm mấy chai bia, chúng ta cùng nhau ăn mừng!!"
Cô ấy nói xong cũng chẳng đợi Hướng Tình giải thích đã chạy đi nhanh như một làn khói.
Tần Lịch Lịch vừa ra khỏi cửa, Hướng Tình liền vội vàng đi vào phòng mình.