Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 8
cô bước ra khỏi căn nhà đó vừa đi vừa lẩm bẩm"haiii, mình mới về nước, bây giờ biết đi đâu giờ,nhà không có tiền cũng không,...."
Bỗng nhiên có một chiếc xe dừng trước mặt cô ,người từ trong xe đi ra tỏ vẻ cung kính với cô.
"Hứa tiểu thư Diệp tổng muốn gặp cô ,mời cô lên xe"nói xong anh ta liền mở cửa xe giơ tay mời cô ngồi vào trong.
Cô ngơ ngác nhìn hắn"Diệp tổng,....nào cơ,xin lỗi các người nhận nhầm người rồi"nói xong cô liền bỏ đi.
"Hứa tiểu thư mạo phạm rồi,hôm nay không đưa được cô về ông chủ sẽ đuổi việc chúng tôi a"nói xong hắn kéo cô vào xe "
Cô hốt hoảng la lên"các...các người đây là đang bắt cóc ,tôi sẽ báo cảnh sát,mau thả tôi ra"
"Hứa tiểu thư cô đừng làm khó chúng tôi "
Mấy người này không giống bắt cóc cho lắm ,chả lẽ là xã hội đen,đáng sợ quá a,bây giờ tốt nhất lên im lặng không thôi cái mạng nhỏ này cũng không còn.
"Nói cho các người biết tôi võ công vô cùng thâm hậu nha,các người nếu dám đụng vào một sợi tóc của tôi coi chừng mất mạng nha"các người sợ rồi chứ gì,vẻ mặt đầy đắc ý của cô.
Diệp tổng sao lại nhìn trúng tiểu nha đầu này chứ thật ma lanh mà,nhìn bộ dạng thon thả thế kia giống người tập võ chỗ nào chứ .
"ai~ da tôi nào dám "anh lúng túng trả lời cô.
------------------------
30 phút sau
"Hứa tiểu thư mời đi theo tôi "anh mở cửa xe cho cô"đây là biệt thự của Diệp tổng"
"Ôi trời ,đây mà là biệt thự sao ,hoàng cung thì có "đứng trước căn nhà nguy nga đồ sộ ,sang trọng cô trầm trồ kinh ngạc
"Diệp tổng đang đợi cô ở thư phòng mời cô theo tôi"
Bước tới cánh cửa rộng lớn ở thư phòng ,cô nhìn thấy một bóng lưng toát ra vẻ thanh tao đầy quý phái của hắn đang đứng .
"Diệp tổng phải chăng đã nhận nhầm người tôi thực không quen biết ngài a"
"Không nhầm, người tôi muốn tìm là em"anh quay lưng bước lại gần cô.
Cô xém tí nữa bị hắn dọa lên cơn tim mà chết a"anh..anh không phải là trai bao hôm đó ,sao lại ở đây"
"Trí tưởng tượng của cô phong phú thiệt a,tôi đường đường là một thương nhân đứng đầu thành phố C mà lại bị xem là trai bao "anh cười nham hiểm tiến lại gần cô.
Ôi trời anh ta chính là Diệp Y Thần trong truyền thuyết đó sao ,mình lần này gặp phải thú dữ rồi a,nhưng phải thưà nhận anh ta rất soái a,nghe nói anh ta thay tình nhân như thay áo ,gặp mặt rồi mới biết tại sao anh ta lại được các cô gái hâm mộ ,gương mặt này quá phạm pháp rồi .
Y Thần sát lại gần nói nhỏ vào tai cô
"Cả đêm hôm qua ngắm tôi chưa đủ sao"gương mặt có chút gian.
Cô theo phản xạ lùi về phía sau"anh... cái tên cầm thú này"hai bên má đỏ ửng lên.
"Anh rốt cuộc muốn gì ở tôi hả,nói trước tiền tôi không có,nhà cũng không,sự trong trắng của tôi cũng bị anh lấy rồi "
Anh cười thầm trong bụng,cô nàng này sao lại ngốc đến vậy .
"Chúng ta kết hôn đi,tôi sẽ giúp cô trả thù cho mẹ cô"
"Sau 1 năm ,tôi sẽ cho cô tự do"
Cô kinh ngạc trước câu nói của anh rồi nhấn mạnh từng chữ"không bao giờ"
Anh nhìn cô không chớp mắt rồi nói"bao nhiêu người muốn được làm người phụ nữ của tôi còn không được cô lại dám từ chối"
"Tôi không giống bọn họ"cô cương quyết trả lời.
"Tôi cho cô suy nghĩ lại"khuôn mặt không có biểu cảm.
Mạt Mạt mày bây giơ đã không còn gì làm sao có thể trả thù cho mẹ được chứ, nếu mình lấy hắn mình sẽ có cơ hội trả thù huống hồ lần đầu của mình lại trao cho hắn,hắn lại đẹp trai như vậy,...
Sau một hồi suy nghĩ "được tôi đồng ý "
Môi hắn hơi cong lên,cười đắc ý"thành giao"
Nói xong hắn cầm tay cô kéo đi
"Anh muốn đưa tôi đi đâu vậy"cô nhìn hắn rồi hỏi
"cục dân chính"
"...."
Bỗng nhiên có một chiếc xe dừng trước mặt cô ,người từ trong xe đi ra tỏ vẻ cung kính với cô.
"Hứa tiểu thư Diệp tổng muốn gặp cô ,mời cô lên xe"nói xong anh ta liền mở cửa xe giơ tay mời cô ngồi vào trong.
Cô ngơ ngác nhìn hắn"Diệp tổng,....nào cơ,xin lỗi các người nhận nhầm người rồi"nói xong cô liền bỏ đi.
"Hứa tiểu thư mạo phạm rồi,hôm nay không đưa được cô về ông chủ sẽ đuổi việc chúng tôi a"nói xong hắn kéo cô vào xe "
Cô hốt hoảng la lên"các...các người đây là đang bắt cóc ,tôi sẽ báo cảnh sát,mau thả tôi ra"
"Hứa tiểu thư cô đừng làm khó chúng tôi "
Mấy người này không giống bắt cóc cho lắm ,chả lẽ là xã hội đen,đáng sợ quá a,bây giờ tốt nhất lên im lặng không thôi cái mạng nhỏ này cũng không còn.
"Nói cho các người biết tôi võ công vô cùng thâm hậu nha,các người nếu dám đụng vào một sợi tóc của tôi coi chừng mất mạng nha"các người sợ rồi chứ gì,vẻ mặt đầy đắc ý của cô.
Diệp tổng sao lại nhìn trúng tiểu nha đầu này chứ thật ma lanh mà,nhìn bộ dạng thon thả thế kia giống người tập võ chỗ nào chứ .
"ai~ da tôi nào dám "anh lúng túng trả lời cô.
------------------------
30 phút sau
"Hứa tiểu thư mời đi theo tôi "anh mở cửa xe cho cô"đây là biệt thự của Diệp tổng"
"Ôi trời ,đây mà là biệt thự sao ,hoàng cung thì có "đứng trước căn nhà nguy nga đồ sộ ,sang trọng cô trầm trồ kinh ngạc
"Diệp tổng đang đợi cô ở thư phòng mời cô theo tôi"
Bước tới cánh cửa rộng lớn ở thư phòng ,cô nhìn thấy một bóng lưng toát ra vẻ thanh tao đầy quý phái của hắn đang đứng .
"Diệp tổng phải chăng đã nhận nhầm người tôi thực không quen biết ngài a"
"Không nhầm, người tôi muốn tìm là em"anh quay lưng bước lại gần cô.
Cô xém tí nữa bị hắn dọa lên cơn tim mà chết a"anh..anh không phải là trai bao hôm đó ,sao lại ở đây"
"Trí tưởng tượng của cô phong phú thiệt a,tôi đường đường là một thương nhân đứng đầu thành phố C mà lại bị xem là trai bao "anh cười nham hiểm tiến lại gần cô.
Ôi trời anh ta chính là Diệp Y Thần trong truyền thuyết đó sao ,mình lần này gặp phải thú dữ rồi a,nhưng phải thưà nhận anh ta rất soái a,nghe nói anh ta thay tình nhân như thay áo ,gặp mặt rồi mới biết tại sao anh ta lại được các cô gái hâm mộ ,gương mặt này quá phạm pháp rồi .
Y Thần sát lại gần nói nhỏ vào tai cô
"Cả đêm hôm qua ngắm tôi chưa đủ sao"gương mặt có chút gian.
Cô theo phản xạ lùi về phía sau"anh... cái tên cầm thú này"hai bên má đỏ ửng lên.
"Anh rốt cuộc muốn gì ở tôi hả,nói trước tiền tôi không có,nhà cũng không,sự trong trắng của tôi cũng bị anh lấy rồi "
Anh cười thầm trong bụng,cô nàng này sao lại ngốc đến vậy .
"Chúng ta kết hôn đi,tôi sẽ giúp cô trả thù cho mẹ cô"
"Sau 1 năm ,tôi sẽ cho cô tự do"
Cô kinh ngạc trước câu nói của anh rồi nhấn mạnh từng chữ"không bao giờ"
Anh nhìn cô không chớp mắt rồi nói"bao nhiêu người muốn được làm người phụ nữ của tôi còn không được cô lại dám từ chối"
"Tôi không giống bọn họ"cô cương quyết trả lời.
"Tôi cho cô suy nghĩ lại"khuôn mặt không có biểu cảm.
Mạt Mạt mày bây giơ đã không còn gì làm sao có thể trả thù cho mẹ được chứ, nếu mình lấy hắn mình sẽ có cơ hội trả thù huống hồ lần đầu của mình lại trao cho hắn,hắn lại đẹp trai như vậy,...
Sau một hồi suy nghĩ "được tôi đồng ý "
Môi hắn hơi cong lên,cười đắc ý"thành giao"
Nói xong hắn cầm tay cô kéo đi
"Anh muốn đưa tôi đi đâu vậy"cô nhìn hắn rồi hỏi
"cục dân chính"
"...."