Viet Writer
Và Mai Có Nắng
- Tác giả
- Diễm My
- Thể loại
- Truyện Việt
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Lượt đọc
- 38,785
- Cập nhật
Giới thiệu truyện Lấy Chồng Nhỏ Tuổi
Tác giả : Diễm My (Hoàng Anh)
Thể loại : thực tế
-------------
Tôi đã từng nghe ai đó nói khi bắt đầu mối hẹn hò thì cần hai người đồng ý nhưng khi chia tay chỉ cần một người là đủ, bây giờ tôi mới cảm nhận rõ ý nghĩa của câu nói đó.
Hôm nay người yêu tôi kết hôn, à không, phải gọi là người yêu cũ mới đúng, anh ấy kết hôn với con của tổng giám đốc anh ấy đang làm việc, nghe đâu sau đám cưới thế kỷ này anh sẽ lên làm giám đốc, điều hành cả ngàn nhân viên trong đó có tôi, nghe oai thật nhỉ.
Còn tôi, tám năm chờ đợi cuối cùng cái nhận được là một lời xin lỗi, một câu nói mà tôi dùng tám năm thanh xuân để đánh đổi, có phải quá tàn nhẫn với tôi rồi không?
Nhấp ly rượu đắng lòng còn đắng hơn, men tình hay men rượu tôi đều sai mất rồi.
-- Thật xin lỗi quý khách quán chúng tôi chuẩn bị đóng cửa rồi ạ.
Tôi ngẩng mặt lên nhìn nhân viên, rồi nhìn xung quanh chỉ còn một mình tôi trong quán, khuya rồi sao?
-- Thanh toán cho tôi đi!
-- Dạ của chị là năm trăm nghìn ạ.
-- Năm trăm nghìn, năm trăm nghìn ..được rồi tôi thanh toán cho cậu..
Tôi quay sang tìm túi xách lấy ra tờ tiền màu xanh mới cứng, nhớ lại những năm tháng đã chắt chiu không dám phung phí, ổ bánh mì bẻ đôi, cốc nước mía vỉa hè mỗi đứa một ngụm, bây giờ cũng không ý nghĩa nữa rồi.
Tác giả : Diễm My (Hoàng Anh)
Thể loại : thực tế
-------------
Tôi đã từng nghe ai đó nói khi bắt đầu mối hẹn hò thì cần hai người đồng ý nhưng khi chia tay chỉ cần một người là đủ, bây giờ tôi mới cảm nhận rõ ý nghĩa của câu nói đó.
Hôm nay người yêu tôi kết hôn, à không, phải gọi là người yêu cũ mới đúng, anh ấy kết hôn với con của tổng giám đốc anh ấy đang làm việc, nghe đâu sau đám cưới thế kỷ này anh sẽ lên làm giám đốc, điều hành cả ngàn nhân viên trong đó có tôi, nghe oai thật nhỉ.
Còn tôi, tám năm chờ đợi cuối cùng cái nhận được là một lời xin lỗi, một câu nói mà tôi dùng tám năm thanh xuân để đánh đổi, có phải quá tàn nhẫn với tôi rồi không?
Nhấp ly rượu đắng lòng còn đắng hơn, men tình hay men rượu tôi đều sai mất rồi.
-- Thật xin lỗi quý khách quán chúng tôi chuẩn bị đóng cửa rồi ạ.
Tôi ngẩng mặt lên nhìn nhân viên, rồi nhìn xung quanh chỉ còn một mình tôi trong quán, khuya rồi sao?
-- Thanh toán cho tôi đi!
-- Dạ của chị là năm trăm nghìn ạ.
-- Năm trăm nghìn, năm trăm nghìn ..được rồi tôi thanh toán cho cậu..
Tôi quay sang tìm túi xách lấy ra tờ tiền màu xanh mới cứng, nhớ lại những năm tháng đã chắt chiu không dám phung phí, ổ bánh mì bẻ đôi, cốc nước mía vỉa hè mỗi đứa một ngụm, bây giờ cũng không ý nghĩa nữa rồi.
Bình luận facebook