Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 997
20997.Chiêu này của Thẩm Tứ quả thật rất hiệu quả.
Gián tiếp cứu nước, vây Ngụy cứu Triệu.
Tư Y Cẩm có thể trốn tránh anh, nhưng Tư Nhiên thì không.
Đến lúc buổi tối, Tư Nhiên lại bắt đầu nằng nặc đòi ngủ cùng Thẩm Tứ nữa.
Thật sự là rất khó xử.
Cho dù Tư Y Cẩm có nói thế nào, Tư Nhiên vẫn kiên quyết yêu cầu ngủ cùng Thẩm Tứ, Thẩm Tứ tất nhiên là mong như vậy quá rồi.
Tư Y Cẩm đành bất lực, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Đến buổi tối, quả thật Thẩm Tứ đã dẫn Tư Nhiên về phòng của mình.
Tư Y Cẩm không yên tâm, cố tình qua đó đưa quần áo và đồ dùng vệ sinh cá nhân cho Tư Nhiên.
Cô vừa vào đến cửa, nhìn thấy ngay Thẩm Tứ mặc một chiếc quần dài, phần trên người không mặc áo đang lau những giọt nước trên tóc.
Rõ ràng là anh ta vừa tắm xong.
Trên khuôn mặt Tư Y Cẩm không khỏi đỏ ửng lên, ánh mắt cô không tự nhiên nhìn ra chỗ khác, cô đặt những đồ đang cầm trên tay xuống, nói rất nhanh: “phiền anh đưa những thứ này cho Tiểu Nhiên. Tiểu Nhiên thích ôm gối đi ngủ lúc buổi tối, nếu con không có gối ôm, sẽ không ngủ được đâu. Đây là quần áo ngủ của con, em để ở đây. Hai người cũng ngủ sớm đi, em đi trước đây.”
Tư Y Cẩm nói xong quay người thật nhanh muốn rời đi luôn.
Vừa đúng lúc này, trong phòng tắm có tiếng của Tư Nhiên vang ra: “ mẹ ơi, đêm nay con có thể mặc bộ ngủ khủng long ngủ không?”
Tư Y Cẩm cất cao giọng nói: “Tiểu Nhiên ngoan, bộ quần áo ngủ khủng long mẹ không mang đến, đêm nay con mặc tạm bộ này đi, chờ khi nào về rồi thay.”
Thẩm Tứ lập tức nói: ‘bộ quần áo ngủ khủng long ở đâu? Anh đi lấy.”
Tư Nhiên không chờ Tư Y Cẩm trả lời xong, lập tức nói: ‘ở trong phòng của Tiểu Duệ ạ. Đêm hôm qua Tiểu Duệ vừa tặng cho con bộ quần áo khủng long, con rất thích ạ.”
Đuôi mắt Thẩm Tứ hơi cười lên một chút, anh nói với Tư Y Cẩm: “lát nữa anh còn phải tắm cho Tiểu Nhiên nữa, có thể phiền em qua đó lấy được không? Nếu không, hay em ở lại đây tắm cho Tiểu Nhiên, anh đi lấy?
Tư Nhiên đã 5 tuổi rồi đó.
Tư Y Cẩm đã không thích hợp tắm cho con trai nữa rồi.
Những lúc bình thường, Tư Y Cẩm đều dẫn Tư Nhiên ra ngoài tắm, rồi nhờ nhân viên trung tâm tắm gội giúp đỡ, còn lúc ở nhà thì Tư Nhiên tự tắm cho mình.
Dù sao cũng là bé trai, cũng bắt đầu phải giáo dục giới tính rồi.
Vì vậy, Tư Y Cẩm lập tức nói: “thôi để em đi lấy đi, phiền anh chăm sóc cho Tiểu Nhiên.”
Vừa nói dứt lời câu này, Tư Y Cẩm lập tức quay người trốn ra ngoài luôn. Xem ra cô ấy không hoàn toàn là vô cảm, đối với thân thể của mình.
Nếu như vậy, tiếp theo nữa, có thể thử xem sao?
Thẩm Tứ quay người đi vào trong phòng tắm, nói thẳng với Tư Nhiên: “Tiểu Nhiên, lát nữa con có muốn chơi một trò chơi với chú không?”
Tiểu Nhiên mở to mắt ra, mới đầu không hiểu Thẩm Tứ nói chơi trò chơi là ý gì. Nhưng khi Thẩm Tứ té nước vào con là hiểu ngay lập tức!
Tư Nhiên ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Tứ: “có phải chú muốn ép mẹ thừa nhận cái gì không?”
Thẩm Tứ đưa tay lên vò vào đỉnh đầu Tư Nhiên.
Chất tóc của trẻ con rất mềm, rất là dễ chịu.
“Đúng đấy, chú rất thích mẹ cháu, Vì vậy, Tiểu Nhiên có thể giúp chú một tay được không?” Thẩm Tứ nói rất nghiêm túc với Tư Nhiên: “chú có thể đảm bảo với cháu, suốt cuộc đời này chú sẽ đối xử tốt với mẹ cháu, chú cũng sẽ coi cháu như con đẻ của mình. Thậm chí, chú sẵn sàng vì cháu, suốt cuộc đời này không cần có con của mình.”
Tuy Tư Nhiên chỉ là đứa trẻ con, nhưng con cũng hiểu tính quan trọng của huyết thống.
Nếu không phải như vậy, vì sao Mai gia lại mất bao nhiêu công sức tìm mình chứ?
Chẳng phải là vì huyết thống sao?
Tư Nhiên cúi đầu nghĩ một lúc, rồi trả lời rất nhỏ, con nói: “ Tiểu Nhiên sẽ giúp chú. Tiểu Nhiên cũng rất thích chú. Nếu mẹ thích chú, Tiểu Nhiên sẵn sàng để mẹ đến với chú. Tiểu Nhiên không thể ích kỷ như vậy, không thể tước mất quyền lợi của chú. Tiểu Nhiên, Tiểu Nhiên chỉ muốn mẹ được vui vẻ.”
Thẩm Tứ ôm nhẹ lấy Tư Nhiên: “đúng thật là đứa con ngoan. Con hiểu chuyện như vậy, mai sau nhất định sẽ có được thành công lớn! Chú hứa với con, bất luận tương lai chú và mẹ con có đến được với nhau hay không, chú cũng sẽ coi con như con đẻ của mình.”
Tư Nhiên gật đầu như kiểu nửa hiểu nửa không hiểu, sau đó nói: “vậy con phải làm thế nào đây?”
“Tiếp sau đây, chúng ta sẽ chơi một trò chơi, được gọi là đại chiến nước.” Thẩm Tứ cười khểnh một cái “chúng ta bắt đầu nào?”
Vừa nói xong câu này, Thẩm Tứ lập tức hất nước về phía Tư Nhiên.
Tư Nhiên chưa kịp phản ứng đã bị nước làm ướt hết cả người.
Trẻ con đúng là thích chơi trò chơi nhất mà, đặc biệt là những trò chơi như đại chiến nước này.
Tư Nhiên lập tức cảm thấy rất hứng thú, cứ thế hất nước về phía Thẩm Tứ.
Hai người một lớn một nhỏ trong phòng tắm, lập tức rộn ràng hẳn lên.
Đùa nhau được một lúc, cả phòng tắm đều là nước.
Tư Y Cẩm vừa vào đến nơi, đã nhìn thấy cảnh tượng khiến người ta sụp đổ này.
Đột nhiên Tư Nhiên hét lên một tiếng kêu cứu trong phòng tắm, Tư Y Cẩm vì lo lắng cho con nên không để ý đến những việc khác nữa, cô lao một mạch vào phòng tắm.
Nhưng khi Tư Y Cẩm lao vào trong phòng tắm, lập tức lác mắt luôn.
Cô thấy Thẩm Tứ và Tư Nhiên toàn thân ướt sũng nằm dưới đất, Tư Y Cẩm sợ quá kêu lên đến nỗi hồn sắp bay lên, cô lao thật nhanh vào: “Tiểu Nhiên, Thẩm Tứ, mọi người sao thế này?”
Tư Nhiên âm thầm trao đổi ánh mắt với Thẩm Tứ, rồi từ từ mở lời nói: “mẹ ơi, vòi nước bị hỏng rồi, chú sửa giúp con đấy ạ.”
Thẩm Tứ âm thầm gật đầu khen con.
Bản lĩnh mở to mắt nói dối này, đúng là tuyệt nhất đấy.
Tư Nhiên mò dậy từ dưới đất, cứ thế cởi trần cởi chuồng chạy ra ngoài: “mẹ nhanh qua xem chú thế nào đi, chú vừa bị ngã đấy!”
Vừa nói xong, Tư Nhiên đã chạy thẳng ra ngoài rồi.
Tư Y Cẩm vừa nghe thấy Thẩm Tứ vì sửa vòi nước cho Tư Nhiên mà bị ngã, tự nhiên cảm thấy hơi áy náy, cô lập tức cúi người xuống kéo Thẩm Tứ: “Thẩm Tứ, anh thế nào rồi? Có cần em gọi bác sỹ qua đây không?”
Thẩm Tứ kéo ngay lấy tay của Tư Y Cẩm, rồi nói: “anh không sao đâu, chỉ là ngã một cái thôi. Em kéo anh một tay là được.”
Tư Y Cẩm không biết là đang có bẫy, lập tức đưa tay ra kéo Thẩm Tứ.
Cô đâu có biết Thẩm Tứ cố tình dở trò, không thể nào đứng dậy được.
Dưới chân Tư Y Cẩm rất trơn, cô trượt chân ngã một phát lao thẳng vào người Thẩm Tứ.
Thẩm Tứ một tay ôm lấy Tư Y Cẩm, hai người lập tức ôm lấy nhau.
Toàn thân Tư Y Cẩm cứng đơ, theo thói quen cô định mò dậy.
Đột nhiên Thẩm Tứ hự nhẹ một cái.
Thấy vẻ mặt đau khổ của Thẩm Tứ, Tư Y Cẩm lập tức không dám động đậy nữa, cô ân cần hỏi: “em xin lỗi, em xin lỗi, là do em không tốt, em đứng dậy ngay đây.”
“Đừng nhúc nhích.” Thẩm Tứ nói nhỏ: “em động đậy cái là anh lại đau.”
Thấy Thẩm Tứ nói như vậy, quả thật Tư Y Cẩm không dám động đậy nữa, đành ngoan ngoãn nghe lời nằm úp lên người Thẩm Tứ.
Mới đầu Tư Y Cẩm không cảm thấy như vậy là không ổn, nhưng một lúc sau, Tư Y Cẩm đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn thật.
Phần hai người tiếp xúc với nhau, đã nóng ran lên như đống lửa.
Tư Y Cẩm không còn là cô gái mới lớn nữa, cô lập tức cảm nhận được sự thay đổi trên cơ thể Thẩm Tứ.
Mặt Tư Y Cẩm, lập tức đỏ ửng lên, cả người cô không biết phải làm như thế nào nữa.