Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-279
CHƯƠNG 279
Lâu lắm rồi không làm cơm
Lúc cao hứng, cũng chỉ có nấu cơm, mới có thể biểu đạt nội tâm kích động của cô.
Hoa Ngọc Thành nói đều được.
Vậy khi nào tan học em đi mua thức ăn luôn. Cao Thanh Thu nói chú phải về nhà chờ em đấy.
Được. Hoa Ngọc Thành nghe trong giọng nói của cô rất vui vẻ, dương khóe miệng lên.
Cao Thanh Thu không biết, là anh bảo Lý Sơn dùng quan hệ để dàn xếp giúp cô rồi.
Nhưng nhìn thấy cô vui vẻ như vậy, anh cũng rất vui vẻ.
...
Buổi chiều, Lý Sơn từ bên ngoài đi vào, nói Ngài Hoa, buổi tối Tổng giám đốc Trương hẹn anh ăn cơm.
Tổng giám đốc Trương chính là người lần trước tặng Cao Thanh Thu miếng ngọc thạch, bởi vì hiện tại công ty đang khai phá mảnh đất kia, cùng Tổng giám đốc Trương có hợp tác, cho nên, Tổng giám đốc Trương cách vài ngày sẽ kiếm cớ mời Hoa Ngọc Thành ăn cơm.
Lùi lại đi. Hoa Ngọc Thành nói hôm nay tôi có hẹn rồi.
Có hẹn Lý Sơn khó hiểu nhìn anh, sao tôi lại không nhớ anh có hẹn Ai vậy
Vợ tôi. Lúc Hoa Ngọc Thành nói câu này giọng điệu vô cùng kiêu ngạo.
Lý Sơn nhìn anh, Ngày nào anh với phu nhân chẳng ở chung một chỗ, anh không ngán sao Ở bên ngoài ăn cũng như nhau, chờ phu nhân tan học, tôi đi đón cô ấy là được rồi
Cao Thanh Thu cũng đã từng gặp Tổng giám đốc Trương, mọi người đều là người quen, ăn bữa cơm,là chuyện không thể bình thường hơn.
Không hiểu tại sao còn muốn lùi hẹn lại cơ chứ.
Hoa Ngọc Thành ngẩng đầu lên nhìn về phía Lý Sơn, cảm thấy câu hỏi của anh ta rất buồn cười, có cô vợ xinh đẹp đáng yêu, ở nhà cùng cô làm sao mà chán cho được
Hơn nữa, anh cùng Cao Thanh Thu mặc dù mỗi ngày đều gặp mặt, nhưng, hai người đều là đi sớm về trễ. Thời gian ở chung cũng không nhiều.
Lý Sơn bị Hoa Ngọc Thành nhìn chằm chằm, có chút lúng túng nói Sao... sao ạ
Cậu không có bạn gái đúng không Hoa Ngọc Thành hỏi.
Lý Sơn nói Không có.
Vốn có một cô, sau đó cô chê anh quá bận nên chia luôn rồi.
Từ sau khi Hoa Ngọc Thành bị thương, anh ta luôn kè kè bên cạnh Hoa Ngọc Thành, làm gì có thời gian tìm bạn gái.
Hoa Ngọc Thành nhìn Lý Sơn, Khó trách.
Anh là người đàn ông đã có vợ, không thèm so đo với cẩu độc thân dốt nát.
... Mặc dù không biết Hoa Ngọc Thành đang suy nghĩ gì, nhưng, Lý Sơn cảm giác mình bị kỳ thị.
Hoa Ngọc Thành nói tôi thấy cậu nên nhanh chóng tìm bạn gái đi!
Không hiểu phong tình một chút nào.
Tiếp tục như vậy nữa, đoán chừng cả đời độc thân.
Lý Sơn nói tôi sẽ cố gắng hết sức.
Ông trời ơi, anh ta cũng muốn tìm lắm chứ!
Nhưng mà suốt ngày ở cạnh Hoa Ngọc Thành bận tối mắt tối mũi, Hoa Ngọc Thành đi tới chỗ nào anh ta cũng phải theo sát. Anh ta cũng rất tuyệt vọng...
Nhưng mà, những lời này, anh ta cũng không dám nói cho Hoa Ngọc Thành nghe.
Hơn nữa, phụ nữ đối với Lý Sơn mà nói, có cũng được không có cũng được, anh ta thật sự cũng không để ý cho lắm
-
Bởi vì là Hoa Ngọc Thành yêu cầu, Lý Sơn chỉ có thể gọi điện thoại lùi lại cuộc hẹn với Tổng giám đốc Trương kia.
Làm xong chuyện của công ty, Hoa Ngọc Thành cùng Lý Sơn trở về nhà.
Hoa Ngọc Thành ngồi ở trước cửa sổ, lấy giấy ra vẽ, chờ Cao Thanh Thu trở lại.
Một lúc sau, vô số bức tranh ra đời nhưng có điều, tất cả đều vẽ Cao Thanh Thu.
Nhìn kiệt tác của mình, anh không nhịn được dương khóe miệng lên.
Dì Ngô bưng trà từ bên ngoài đi vào, Ngọc Thành, cháu đói bụng chưa Nếu không dì đi làm cơm cho cháu
Không cần. Hoa Ngọc Thành nói Thanh Thu nói rồi, tối nay cô ấy sẽ nấu cơm cho cháu.
Lâu lắm rồi không làm cơm
Lúc cao hứng, cũng chỉ có nấu cơm, mới có thể biểu đạt nội tâm kích động của cô.
Hoa Ngọc Thành nói đều được.
Vậy khi nào tan học em đi mua thức ăn luôn. Cao Thanh Thu nói chú phải về nhà chờ em đấy.
Được. Hoa Ngọc Thành nghe trong giọng nói của cô rất vui vẻ, dương khóe miệng lên.
Cao Thanh Thu không biết, là anh bảo Lý Sơn dùng quan hệ để dàn xếp giúp cô rồi.
Nhưng nhìn thấy cô vui vẻ như vậy, anh cũng rất vui vẻ.
...
Buổi chiều, Lý Sơn từ bên ngoài đi vào, nói Ngài Hoa, buổi tối Tổng giám đốc Trương hẹn anh ăn cơm.
Tổng giám đốc Trương chính là người lần trước tặng Cao Thanh Thu miếng ngọc thạch, bởi vì hiện tại công ty đang khai phá mảnh đất kia, cùng Tổng giám đốc Trương có hợp tác, cho nên, Tổng giám đốc Trương cách vài ngày sẽ kiếm cớ mời Hoa Ngọc Thành ăn cơm.
Lùi lại đi. Hoa Ngọc Thành nói hôm nay tôi có hẹn rồi.
Có hẹn Lý Sơn khó hiểu nhìn anh, sao tôi lại không nhớ anh có hẹn Ai vậy
Vợ tôi. Lúc Hoa Ngọc Thành nói câu này giọng điệu vô cùng kiêu ngạo.
Lý Sơn nhìn anh, Ngày nào anh với phu nhân chẳng ở chung một chỗ, anh không ngán sao Ở bên ngoài ăn cũng như nhau, chờ phu nhân tan học, tôi đi đón cô ấy là được rồi
Cao Thanh Thu cũng đã từng gặp Tổng giám đốc Trương, mọi người đều là người quen, ăn bữa cơm,là chuyện không thể bình thường hơn.
Không hiểu tại sao còn muốn lùi hẹn lại cơ chứ.
Hoa Ngọc Thành ngẩng đầu lên nhìn về phía Lý Sơn, cảm thấy câu hỏi của anh ta rất buồn cười, có cô vợ xinh đẹp đáng yêu, ở nhà cùng cô làm sao mà chán cho được
Hơn nữa, anh cùng Cao Thanh Thu mặc dù mỗi ngày đều gặp mặt, nhưng, hai người đều là đi sớm về trễ. Thời gian ở chung cũng không nhiều.
Lý Sơn bị Hoa Ngọc Thành nhìn chằm chằm, có chút lúng túng nói Sao... sao ạ
Cậu không có bạn gái đúng không Hoa Ngọc Thành hỏi.
Lý Sơn nói Không có.
Vốn có một cô, sau đó cô chê anh quá bận nên chia luôn rồi.
Từ sau khi Hoa Ngọc Thành bị thương, anh ta luôn kè kè bên cạnh Hoa Ngọc Thành, làm gì có thời gian tìm bạn gái.
Hoa Ngọc Thành nhìn Lý Sơn, Khó trách.
Anh là người đàn ông đã có vợ, không thèm so đo với cẩu độc thân dốt nát.
... Mặc dù không biết Hoa Ngọc Thành đang suy nghĩ gì, nhưng, Lý Sơn cảm giác mình bị kỳ thị.
Hoa Ngọc Thành nói tôi thấy cậu nên nhanh chóng tìm bạn gái đi!
Không hiểu phong tình một chút nào.
Tiếp tục như vậy nữa, đoán chừng cả đời độc thân.
Lý Sơn nói tôi sẽ cố gắng hết sức.
Ông trời ơi, anh ta cũng muốn tìm lắm chứ!
Nhưng mà suốt ngày ở cạnh Hoa Ngọc Thành bận tối mắt tối mũi, Hoa Ngọc Thành đi tới chỗ nào anh ta cũng phải theo sát. Anh ta cũng rất tuyệt vọng...
Nhưng mà, những lời này, anh ta cũng không dám nói cho Hoa Ngọc Thành nghe.
Hơn nữa, phụ nữ đối với Lý Sơn mà nói, có cũng được không có cũng được, anh ta thật sự cũng không để ý cho lắm
-
Bởi vì là Hoa Ngọc Thành yêu cầu, Lý Sơn chỉ có thể gọi điện thoại lùi lại cuộc hẹn với Tổng giám đốc Trương kia.
Làm xong chuyện của công ty, Hoa Ngọc Thành cùng Lý Sơn trở về nhà.
Hoa Ngọc Thành ngồi ở trước cửa sổ, lấy giấy ra vẽ, chờ Cao Thanh Thu trở lại.
Một lúc sau, vô số bức tranh ra đời nhưng có điều, tất cả đều vẽ Cao Thanh Thu.
Nhìn kiệt tác của mình, anh không nhịn được dương khóe miệng lên.
Dì Ngô bưng trà từ bên ngoài đi vào, Ngọc Thành, cháu đói bụng chưa Nếu không dì đi làm cơm cho cháu
Không cần. Hoa Ngọc Thành nói Thanh Thu nói rồi, tối nay cô ấy sẽ nấu cơm cho cháu.