Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-531
CHƯƠNG 531:
Cô vọng cảnh tượng trước mắt, nhớ tới quan hệ của mình và Hoa Ngọc Thành, chờ ly hôn, cô và anh sẽ không còn có thể giống như bây giờ cùng ra ngoài nữa rồi?
Sau này anh sẽ có cuộc sống của anh, bên cạnh anh sẽ có những người phụ nữ khác, mà cô, cũng sẽ trở lại làm bản thân mình, trở lại thế giới trước kia...
Càng Suy nghĩ càng cảm thấy bi thương.
Nhưng mà, chuyện đã quyết định, dù có hối hận thế nào, thì cũng chẳng còn có ý nghĩa gì nữa.
Hơn nữa cô cũng không hối hận.
Xe dừng ở cửa trường học, âm thanh trầm thấp của Hoa Ngọc Thành vang lên, "Đến rồi."
Cao Thanh Thu sửng sốt một hồi, nhìn ra phía ngoài, mới phát hiện, thời gian lại trôi qua nhanh như vậy?
Luôn cảm thấy hôm nay, con đường này, so với thường ngày sao lại ngắn đến như thế.
Cô nắm chặt lòng bàn tay, "Em đi đây?"
"Ừm." Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, ôn nhu giúp cô chỉnh lọn tóc rối, "Nhớ ngoan một chút."
"Biết rồi." Nói thật giống như cô đã lúc nào không ngoan ngoãn vậy.
Hoa Ngọc Thành mở cửa xe, Cao Thanh Thu đi qua anh xuống xe.
Cô đứng ở bên cạnh xe, vẫy tay, "Bye bye."
Sau đó hướng về phía trường học không ngoảnh lại nữa.
Hoa Ngọc Thành ngồi trên xe, nhìn bóng lưng của cô, không thể dời ánh mắt đi được.
Mãi đến khi cô hoàn toàn khuất bóng anh mới nói với tài xế: "Đến công ty đi."
-
Sau buổi tối, sắc trời bên ngoài tối xuống, Hoa Ngọc Thành và Cao Thanh Thu ngồi ở trong phòng khách, Lý Sơn đem đơn xin lý hôn ra, đưa tới trước mặt Cao Thanh Thu.
Anh ta thật sự rất không muốn đem thứ này đưa cho Cao Thanh Thu, nhưng mà, Hoa Ngọc Thành đã quyết định, anh ta chỉ có thể chấp hành.
Bởi vì là Cao Thanh Thu nói ra, cho nên lúc cô cầm đơn ly hôn, cũng không có giống như Lý Sơn tưởng tượng tỏ ra kinh ngạc như vậy.
Cô nhìn tờ đơn,phía trên viết rất nhiều chữ, Hoa Ngọc Thành giải thích, "Sau khi ly hôn, anh sẽ dọn ra ngoài, căn biệt thự này để lại cho em, em có thể tiếp tục ở nơi này."
Mặc dù Cao Thanh Thu hiện đã kiếm ra tiền, nhưng, còn chưa tới mức có tiền mua nhà.
Cao Thanh Thu nghe xong, nói: "Em không muốn. Căn biệt thự này là nhà anh mua, không liên quan gì với em."
Cô và anh kết hôn, vốn chỉ do một bản hợp đồng, nếu nhận lấy căn biệt thự này, trong lòng làm sao sống yên được?
Lý Sơn nói một cách lạnh lùng: "Đây là thứ anh ta sớm phải cho cô, là anh ta thiếu cô."
Lý Sơn vô cùng phẫn nộ, hôm nay vì chuyện này mà tức giận cả ngày, điều làm anh ta tức giận nhất chính là, bây giờ anh ta còn phải xử lý hết thảy những thứ này.
Tâm tình còn sốt ruột hơn so với lúc trước để cho anh ta giúp bọn họ ký hợp đồng hôn nhân.
Khi đó cảm thấy Cao Thanh Thu không xứng với Hoa Ngọc Thành, hiện tại... Lý Sơn lại cảm thấy Hoa Ngọc Thành chính là một tên đàn ông cặn bã nam, không xứng với Cao Thanh Thu!
Cao Thanh Thu nhìn thấy Lý Sơn có vẻ tức giận, có chút ngoài ý muốn, Lý Sơn hôm nay hình như hơi đáng sợ, ai chọc tới anh ta rồi không biết?
Cao Thanh Thu nói với Hoa Ngọc Thành: "Em không muốn ở đây nữa. Những gì trước đây anh đưa cho em, em cũng sẽ trả lại cho anh hết."
Những vật kia, đều quá quý giá, cô sẽ không mang đi.
Cô là đến bước đường cùng mới nghĩ đến chuyện vay tiền anh, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghĩ, muốn thông qua cuộc hôn nhân này để lấy được lợi lộc gì.
Nếu là như vậy, cô sẽ thành loại người nào cơ chứ?
Lý Sơn nhìn cô, người khác ly dị đều mong sẽ lấy được càng nhiều càng tốt, cô lại chẳng cần cái gì
Hoa Ngọc Thành nói: "Nếu như em không lấy căn nhà này thì chúng ta sẽ không ly hôn nữa."
Cô vọng cảnh tượng trước mắt, nhớ tới quan hệ của mình và Hoa Ngọc Thành, chờ ly hôn, cô và anh sẽ không còn có thể giống như bây giờ cùng ra ngoài nữa rồi?
Sau này anh sẽ có cuộc sống của anh, bên cạnh anh sẽ có những người phụ nữ khác, mà cô, cũng sẽ trở lại làm bản thân mình, trở lại thế giới trước kia...
Càng Suy nghĩ càng cảm thấy bi thương.
Nhưng mà, chuyện đã quyết định, dù có hối hận thế nào, thì cũng chẳng còn có ý nghĩa gì nữa.
Hơn nữa cô cũng không hối hận.
Xe dừng ở cửa trường học, âm thanh trầm thấp của Hoa Ngọc Thành vang lên, "Đến rồi."
Cao Thanh Thu sửng sốt một hồi, nhìn ra phía ngoài, mới phát hiện, thời gian lại trôi qua nhanh như vậy?
Luôn cảm thấy hôm nay, con đường này, so với thường ngày sao lại ngắn đến như thế.
Cô nắm chặt lòng bàn tay, "Em đi đây?"
"Ừm." Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, ôn nhu giúp cô chỉnh lọn tóc rối, "Nhớ ngoan một chút."
"Biết rồi." Nói thật giống như cô đã lúc nào không ngoan ngoãn vậy.
Hoa Ngọc Thành mở cửa xe, Cao Thanh Thu đi qua anh xuống xe.
Cô đứng ở bên cạnh xe, vẫy tay, "Bye bye."
Sau đó hướng về phía trường học không ngoảnh lại nữa.
Hoa Ngọc Thành ngồi trên xe, nhìn bóng lưng của cô, không thể dời ánh mắt đi được.
Mãi đến khi cô hoàn toàn khuất bóng anh mới nói với tài xế: "Đến công ty đi."
-
Sau buổi tối, sắc trời bên ngoài tối xuống, Hoa Ngọc Thành và Cao Thanh Thu ngồi ở trong phòng khách, Lý Sơn đem đơn xin lý hôn ra, đưa tới trước mặt Cao Thanh Thu.
Anh ta thật sự rất không muốn đem thứ này đưa cho Cao Thanh Thu, nhưng mà, Hoa Ngọc Thành đã quyết định, anh ta chỉ có thể chấp hành.
Bởi vì là Cao Thanh Thu nói ra, cho nên lúc cô cầm đơn ly hôn, cũng không có giống như Lý Sơn tưởng tượng tỏ ra kinh ngạc như vậy.
Cô nhìn tờ đơn,phía trên viết rất nhiều chữ, Hoa Ngọc Thành giải thích, "Sau khi ly hôn, anh sẽ dọn ra ngoài, căn biệt thự này để lại cho em, em có thể tiếp tục ở nơi này."
Mặc dù Cao Thanh Thu hiện đã kiếm ra tiền, nhưng, còn chưa tới mức có tiền mua nhà.
Cao Thanh Thu nghe xong, nói: "Em không muốn. Căn biệt thự này là nhà anh mua, không liên quan gì với em."
Cô và anh kết hôn, vốn chỉ do một bản hợp đồng, nếu nhận lấy căn biệt thự này, trong lòng làm sao sống yên được?
Lý Sơn nói một cách lạnh lùng: "Đây là thứ anh ta sớm phải cho cô, là anh ta thiếu cô."
Lý Sơn vô cùng phẫn nộ, hôm nay vì chuyện này mà tức giận cả ngày, điều làm anh ta tức giận nhất chính là, bây giờ anh ta còn phải xử lý hết thảy những thứ này.
Tâm tình còn sốt ruột hơn so với lúc trước để cho anh ta giúp bọn họ ký hợp đồng hôn nhân.
Khi đó cảm thấy Cao Thanh Thu không xứng với Hoa Ngọc Thành, hiện tại... Lý Sơn lại cảm thấy Hoa Ngọc Thành chính là một tên đàn ông cặn bã nam, không xứng với Cao Thanh Thu!
Cao Thanh Thu nhìn thấy Lý Sơn có vẻ tức giận, có chút ngoài ý muốn, Lý Sơn hôm nay hình như hơi đáng sợ, ai chọc tới anh ta rồi không biết?
Cao Thanh Thu nói với Hoa Ngọc Thành: "Em không muốn ở đây nữa. Những gì trước đây anh đưa cho em, em cũng sẽ trả lại cho anh hết."
Những vật kia, đều quá quý giá, cô sẽ không mang đi.
Cô là đến bước đường cùng mới nghĩ đến chuyện vay tiền anh, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghĩ, muốn thông qua cuộc hôn nhân này để lấy được lợi lộc gì.
Nếu là như vậy, cô sẽ thành loại người nào cơ chứ?
Lý Sơn nhìn cô, người khác ly dị đều mong sẽ lấy được càng nhiều càng tốt, cô lại chẳng cần cái gì
Hoa Ngọc Thành nói: "Nếu như em không lấy căn nhà này thì chúng ta sẽ không ly hôn nữa."