Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14: P2: Chấm dứt cho Hitoma và Kenji
Kenji lẩm bẩm:
- Không lẽ ... viên thuốc mình đưa là viên thuốc kich dục sao? Mình cứ tưởng mình đưa thuốc ngủ chứ.
- Ngài lẩm bẩm gì thế? Ngài làm tiếp đi chứ.
- Ơ nhưng ta vẫn chưa bắt đầu mà.
- Ngài nhanh lên đi, em nứиɠ chịu hết nổi rồi này.
(Ad lạy )
*
Murad và Hitoma lao vào đánh nhau. Murad lướt tới, đánh, rồi lướt ra đằng sau, đánh tiếp nữa. Hitoma định tấn công, thì Murad đã sử dụng tàn ảnh vực, làm Hitoma không tấn công được. Hắn nói:
- Tên này ... xuất quỷ nhập thần ghê quá.
- Ngươi nghĩ vậy sao? Ảo ảnh trảm!
- Ảo ảnh đao!
Thế là hai ảo ảnh lao vào nhau. Từng đòn đánh nhau nhe "Keng keng" vang lên. Cuối cùng, khi hai ảo ảnh kết thúc, cả hai đều bị đẩy lùi về phía sau. Murad nói:
- Ngươi cũng giống ta đấy.
- He he, có lẽ như vậy. Bảo đao của nhà ngươi xem ra cũng chất lượng tốt, tốt hơn thanh kiếm lúc nãy.
- Thanh kiếm lúc nãy?
Hitoma liền trả lời:
- Đó là một thanh kiếm giống kiếm katana, giống như của samurai vậy.
- Vậy à? Xem ra bảo đao của mình vẫn còn chất lượng tốt nhỉ, dù sức mạnh đã không như ngày xưa.
- Như ngày xưa à?
- Phải, nhưng cũng do tên Azzen"Ka chết tiệt mà nó không còn như trước nữa.
Hitoma nói:
- Ái chà, ta cũng muốn biết xem lúc đó bảo đao của ngươi như thế nào.
- Nhưng như vậy thì ngươi phải đánh bại ta đã!
Hai người tiếp tục lao vào chém nhau. Sức của hai người như trâu, đánh một hồi dài vẫn chưa ai thấm mệt cả. Hitoma lộn lên chém ngang, Murad đã nhanh chóng lướt lên, chém mấy phát. Hitoma dùng đòn phản, làm Murad bị đẩy một khúc. Hitoma lại tiếp tục tấn công với những đường kiếm cực kì điêu luyện, sắc sảo. Murad cũng đã đỡ được, rồi phản đòn lại. Với những đường kiếm mạnh mẽ, cả hai đánh nhau ngang tài ngang sức.
*
Flyrad đứng đợi lâu quá, bực mình:
- Bực mình quá! Bình thường bố mạnh lắm mà, đánh vài ba phát là đối thủ chết liền mà sao bữa nay lâu thế nhở.
- Heo mi ...
Flyrad quay lại thì phát hiện Hải đang lê lết, trên lưng là một vết thương nặng. Flyrad liền hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
- Cứu tôi với ...
Flyrad liền băng bó vết thương, rồi đặt Hải dựa vào một tảng đá to. Flyrad hỏi tiếp:
- Chuyện gì xảy ra với cậu vậy?
- Tôi đi chiến đấu với tên Hitoma, bị hắn hành sấp mặt ...
- Vậy à? Nghe nói bố tớ cũng gặp tên đó, mà lâu quá không thấy ra.
- Hời ... không biết Murad đánh lại hắn không. À quên nữa, cậu sửa lại thanh kiếm này giùm tớ.
Hải đưa một mảnh sắt còn sót lại cho Flyrad. Flyrad làm phép, rồi nói:
- Xong rồi đó.
- Cảm ơn.
- Mà khoan, hình như thanh kiếm này ...
Chưa nói xong, Hải đã chạy vụt đi. Flyrad chạy theo sau.
Sau một hồi chiến đấu, Hitoma và Murad đều thở dốc. Murad nói:
- Hộc hộc ... sao tên này dai quá.
- Hừ ... đúng thật là, ngươi mạnh hơn tên kia.
- Tên kia mà ngươi nói là ai?
Hitoma liền trả lời:
- Chính là tên Hải. Hắn sở hữu một thanh kiếm katana, nhưng ta đã phá tan nát nó rồi.
- Có lẽ như ngươi mạnh đấy.
- Ta có lẽ nên kết thúc ngươi nhanh chóng ở đây, không dây dưa nữa.
Hitoma lao tới, chém bổ lên làm Murad văng lên. Ảo ảnh kiếm được tung ra. Nhưng điều bất ngờ đã xảy ra, Murad nhìn được từng đường kiếm của hắn, Murad đỡ được hết. Hitoma xuất hiện trở lại, ngạc nhiên:
- Cái gì! Sao hắn ...
- Cái này là ... Flyrad sao?
- Đúng đó.
Flyrad đã dùng thuật làm chậm, làm ảo ảnh kiếm của hắn chậm lại, nên Murad mới đỡ được. Hải lao lên, hét to:
- Hitoma! Ta sẽ dứt nợ với ngươi! Flyrad!
Flyrad buff tốc độc nhanh thật nhanh cho Hải, tạo ra đòn ảo ảnh kiếm không khác gì của Hitoma. Hitoma không kịp né, chỉ có thể đỡ. Hitoma gồng hết sức còn lại, tạo ra một lớp khiên chặn kiếm, để tránh việc kiếm bị vỡ.
Hitoma văng đi một khúc xa, rồi bất tỉnh. Hải liền nói:
- Chấm dứt!
- Yeah! Hạ được một tên rồi. - Flyrad nhảy dựng lên.
- He he ... What! Cái lề gì thốn nữa vậy?
Thanh kiếm của Hải lại vỡ tan nát. Hải ngồi gục xuống, ấp ớ:
- Chết tôi rồi ...
- Trời ạ, kiếm gì cùi quá. Mới sửa đã hư nữa rồi. Hời ...
Flyrad lại làm phép. Nhưng không ngờ, lần này không thể sửa được. Murad liền vỗ lưng Hải, nói:
- Không sao đâu nhóc, ta sẽ cho nhóc cây khác.
- Không ... không phải. Chỉ là ...
- Là sao? - Murad và Flyrad hỏi.
Hải liền trả lời:
- Chỉ là thanh kiếm này không phải của tôi ...
- Chứ là của ai?
- Của Butterfly ... - Hải run run đáp.
Murad và Flyrad giật mình. Hai lần họ mỗi lần đụng tới thanh kiếm của cô ta là người này phải kéo xác người kia về, có bữa hai người phải lết về. Murad hỏi:
- Nhưng tại sao, nhóc phải lấy cắp thanh kiếm này?
- Vì để cứu Liliana.
- Sao chứ?
- Cô ấy bị hai tên Kenji và Hitoma bắt. Nghe nói bọn họ định làm cáo nướng.
Flyrad liền hỏi Murad:
- Bố ơi, cáo nướng lên ăn ngon không?
- Cũng được. Nếu bọn chúng nướng lên thì phải xin ... không không phải! Nói chung bây giờ phải cứu cô ấy.
Cả ba người cùng tiến sâu vào bên trong. Hải hét to:
- Tên Kenji kia! Mau thả Liliana ra đây mau!
(Trong phòng Kenji)
Kenji nghe thấy tiếng hét, hắn liền tạo ra một ảo ảnh, ra đuổi hết bọn chúng. Xong hắn liền nói:
- Được rồi. Chịu hết nổi chưa?
- Hic ... ngài ác quá, em muốn lắm mà ...
Kenji nhìn bộ đồ cô, rồi hỏi:
- Cô mặc đồ gì lạ vậy?
- Ngài hỏi làm gì, nhanh lên đi nào. Khó chịu quá.
Kenji liền bắt đầu. Kenji cởi chiếc qυầи ɭóŧ duy nhất mà cô đang mặc, rồi lẩm bẩm:
- Không ngờ thuốc công hiệu hơn mình tưởng.
Kenji liền lấy lưỡi thần thánh của hắn và liếm. Lưỡi của hắn như một con rắn, xoáy sâu vào trong, làm Liliana cảm thấy sướng vô cùng sướng. Kenji còn tranh thủ mò vô áo ngực của cô, rồi tranh thủ ngọ ngoạy "đặc sản" ấy. Bị làm cả hai cùng lúc, Liliana đã sướng lại càng sướng. Liliana nói nhỏ:
- Ngài làm em sướng thế ư ư ... sướng quá.
- Nếu đã vậy, ta sẽ cho cô sướng thêm nữa.
- Tốt quá.
Liliana vòng tay ra đằng sau, tung Hồ quang đạn một cách âm thầm. Rồi cô nhảy lên người Kenji, nói:
- Ngài nằm yên đấy nhé.
- Sao cơ?
"Ầm!".
(Bên ngoài)
Ảo ảnh Kenji biến mất. Murad ngạc nhiên:
- Sao biến mất rồi?
- Kệ đi, đi thôi.
Cả ba người chạy vào của Kenji. Liliana đang ngồi trên giường, lấy mền che kín người. Hải chạy vào, nói:
- Hay quá! Cô không sao. Về thôi.
- Nhưng mà ...
Liliana hiện tại không có đồ để mặc. Cô nói:
- Trừ Hải ra, tất cả ra ngoài mau!
Rồi Liliana hỏi:
- Nhóc còn bộ đồ nào không?
- Hả? Hỏi chi?
- Lúc nãy "đánh nhau" với tên Kenji, hắn làm tan nát bộ đồ của tôi rồi.
- Hời, để xem ...
Hải mở tủ, rồi thấy một bộ đồ của con gái. Hải ngạc nhiên:
- Sao trong phòng lại có đồ cho con gái nhỉ?
- Đưa đây ngay đi!
Hải liền đưa cho Liliana. Cô mặc vào xong, rồi ngạc nhiên:
- Sao bộ đồ này vừa khít với mình thế nhỉ?
Kenji liền nói lẩm bẩm:
- Vừa khít là phải rồi, vì đó là bộ đồ của cô mà ...
_______________________________
- Không lẽ ... viên thuốc mình đưa là viên thuốc kich dục sao? Mình cứ tưởng mình đưa thuốc ngủ chứ.
- Ngài lẩm bẩm gì thế? Ngài làm tiếp đi chứ.
- Ơ nhưng ta vẫn chưa bắt đầu mà.
- Ngài nhanh lên đi, em nứиɠ chịu hết nổi rồi này.
(Ad lạy
*
Murad và Hitoma lao vào đánh nhau. Murad lướt tới, đánh, rồi lướt ra đằng sau, đánh tiếp nữa. Hitoma định tấn công, thì Murad đã sử dụng tàn ảnh vực, làm Hitoma không tấn công được. Hắn nói:
- Tên này ... xuất quỷ nhập thần ghê quá.
- Ngươi nghĩ vậy sao? Ảo ảnh trảm!
- Ảo ảnh đao!
Thế là hai ảo ảnh lao vào nhau. Từng đòn đánh nhau nhe "Keng keng" vang lên. Cuối cùng, khi hai ảo ảnh kết thúc, cả hai đều bị đẩy lùi về phía sau. Murad nói:
- Ngươi cũng giống ta đấy.
- He he, có lẽ như vậy. Bảo đao của nhà ngươi xem ra cũng chất lượng tốt, tốt hơn thanh kiếm lúc nãy.
- Thanh kiếm lúc nãy?
Hitoma liền trả lời:
- Đó là một thanh kiếm giống kiếm katana, giống như của samurai vậy.
- Vậy à? Xem ra bảo đao của mình vẫn còn chất lượng tốt nhỉ, dù sức mạnh đã không như ngày xưa.
- Như ngày xưa à?
- Phải, nhưng cũng do tên Azzen"Ka chết tiệt mà nó không còn như trước nữa.
Hitoma nói:
- Ái chà, ta cũng muốn biết xem lúc đó bảo đao của ngươi như thế nào.
- Nhưng như vậy thì ngươi phải đánh bại ta đã!
Hai người tiếp tục lao vào chém nhau. Sức của hai người như trâu, đánh một hồi dài vẫn chưa ai thấm mệt cả. Hitoma lộn lên chém ngang, Murad đã nhanh chóng lướt lên, chém mấy phát. Hitoma dùng đòn phản, làm Murad bị đẩy một khúc. Hitoma lại tiếp tục tấn công với những đường kiếm cực kì điêu luyện, sắc sảo. Murad cũng đã đỡ được, rồi phản đòn lại. Với những đường kiếm mạnh mẽ, cả hai đánh nhau ngang tài ngang sức.
*
Flyrad đứng đợi lâu quá, bực mình:
- Bực mình quá! Bình thường bố mạnh lắm mà, đánh vài ba phát là đối thủ chết liền mà sao bữa nay lâu thế nhở.
- Heo mi ...
Flyrad quay lại thì phát hiện Hải đang lê lết, trên lưng là một vết thương nặng. Flyrad liền hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
- Cứu tôi với ...
Flyrad liền băng bó vết thương, rồi đặt Hải dựa vào một tảng đá to. Flyrad hỏi tiếp:
- Chuyện gì xảy ra với cậu vậy?
- Tôi đi chiến đấu với tên Hitoma, bị hắn hành sấp mặt ...
- Vậy à? Nghe nói bố tớ cũng gặp tên đó, mà lâu quá không thấy ra.
- Hời ... không biết Murad đánh lại hắn không. À quên nữa, cậu sửa lại thanh kiếm này giùm tớ.
Hải đưa một mảnh sắt còn sót lại cho Flyrad. Flyrad làm phép, rồi nói:
- Xong rồi đó.
- Cảm ơn.
- Mà khoan, hình như thanh kiếm này ...
Chưa nói xong, Hải đã chạy vụt đi. Flyrad chạy theo sau.
Sau một hồi chiến đấu, Hitoma và Murad đều thở dốc. Murad nói:
- Hộc hộc ... sao tên này dai quá.
- Hừ ... đúng thật là, ngươi mạnh hơn tên kia.
- Tên kia mà ngươi nói là ai?
Hitoma liền trả lời:
- Chính là tên Hải. Hắn sở hữu một thanh kiếm katana, nhưng ta đã phá tan nát nó rồi.
- Có lẽ như ngươi mạnh đấy.
- Ta có lẽ nên kết thúc ngươi nhanh chóng ở đây, không dây dưa nữa.
Hitoma lao tới, chém bổ lên làm Murad văng lên. Ảo ảnh kiếm được tung ra. Nhưng điều bất ngờ đã xảy ra, Murad nhìn được từng đường kiếm của hắn, Murad đỡ được hết. Hitoma xuất hiện trở lại, ngạc nhiên:
- Cái gì! Sao hắn ...
- Cái này là ... Flyrad sao?
- Đúng đó.
Flyrad đã dùng thuật làm chậm, làm ảo ảnh kiếm của hắn chậm lại, nên Murad mới đỡ được. Hải lao lên, hét to:
- Hitoma! Ta sẽ dứt nợ với ngươi! Flyrad!
Flyrad buff tốc độc nhanh thật nhanh cho Hải, tạo ra đòn ảo ảnh kiếm không khác gì của Hitoma. Hitoma không kịp né, chỉ có thể đỡ. Hitoma gồng hết sức còn lại, tạo ra một lớp khiên chặn kiếm, để tránh việc kiếm bị vỡ.
Hitoma văng đi một khúc xa, rồi bất tỉnh. Hải liền nói:
- Chấm dứt!
- Yeah! Hạ được một tên rồi. - Flyrad nhảy dựng lên.
- He he ... What! Cái lề gì thốn nữa vậy?
Thanh kiếm của Hải lại vỡ tan nát. Hải ngồi gục xuống, ấp ớ:
- Chết tôi rồi ...
- Trời ạ, kiếm gì cùi quá. Mới sửa đã hư nữa rồi. Hời ...
Flyrad lại làm phép. Nhưng không ngờ, lần này không thể sửa được. Murad liền vỗ lưng Hải, nói:
- Không sao đâu nhóc, ta sẽ cho nhóc cây khác.
- Không ... không phải. Chỉ là ...
- Là sao? - Murad và Flyrad hỏi.
Hải liền trả lời:
- Chỉ là thanh kiếm này không phải của tôi ...
- Chứ là của ai?
- Của Butterfly ... - Hải run run đáp.
Murad và Flyrad giật mình. Hai lần họ mỗi lần đụng tới thanh kiếm của cô ta là người này phải kéo xác người kia về, có bữa hai người phải lết về. Murad hỏi:
- Nhưng tại sao, nhóc phải lấy cắp thanh kiếm này?
- Vì để cứu Liliana.
- Sao chứ?
- Cô ấy bị hai tên Kenji và Hitoma bắt. Nghe nói bọn họ định làm cáo nướng.
Flyrad liền hỏi Murad:
- Bố ơi, cáo nướng lên ăn ngon không?
- Cũng được. Nếu bọn chúng nướng lên thì phải xin ... không không phải! Nói chung bây giờ phải cứu cô ấy.
Cả ba người cùng tiến sâu vào bên trong. Hải hét to:
- Tên Kenji kia! Mau thả Liliana ra đây mau!
(Trong phòng Kenji)
Kenji nghe thấy tiếng hét, hắn liền tạo ra một ảo ảnh, ra đuổi hết bọn chúng. Xong hắn liền nói:
- Được rồi. Chịu hết nổi chưa?
- Hic ... ngài ác quá, em muốn lắm mà ...
Kenji nhìn bộ đồ cô, rồi hỏi:
- Cô mặc đồ gì lạ vậy?
- Ngài hỏi làm gì, nhanh lên đi nào. Khó chịu quá.
Kenji liền bắt đầu. Kenji cởi chiếc qυầи ɭóŧ duy nhất mà cô đang mặc, rồi lẩm bẩm:
- Không ngờ thuốc công hiệu hơn mình tưởng.
Kenji liền lấy lưỡi thần thánh của hắn và liếm. Lưỡi của hắn như một con rắn, xoáy sâu vào trong, làm Liliana cảm thấy sướng vô cùng sướng. Kenji còn tranh thủ mò vô áo ngực của cô, rồi tranh thủ ngọ ngoạy "đặc sản" ấy. Bị làm cả hai cùng lúc, Liliana đã sướng lại càng sướng. Liliana nói nhỏ:
- Ngài làm em sướng thế ư ư ... sướng quá.
- Nếu đã vậy, ta sẽ cho cô sướng thêm nữa.
- Tốt quá.
Liliana vòng tay ra đằng sau, tung Hồ quang đạn một cách âm thầm. Rồi cô nhảy lên người Kenji, nói:
- Ngài nằm yên đấy nhé.
- Sao cơ?
"Ầm!".
(Bên ngoài)
Ảo ảnh Kenji biến mất. Murad ngạc nhiên:
- Sao biến mất rồi?
- Kệ đi, đi thôi.
Cả ba người chạy vào của Kenji. Liliana đang ngồi trên giường, lấy mền che kín người. Hải chạy vào, nói:
- Hay quá! Cô không sao. Về thôi.
- Nhưng mà ...
Liliana hiện tại không có đồ để mặc. Cô nói:
- Trừ Hải ra, tất cả ra ngoài mau!
Rồi Liliana hỏi:
- Nhóc còn bộ đồ nào không?
- Hả? Hỏi chi?
- Lúc nãy "đánh nhau" với tên Kenji, hắn làm tan nát bộ đồ của tôi rồi.
- Hời, để xem ...
Hải mở tủ, rồi thấy một bộ đồ của con gái. Hải ngạc nhiên:
- Sao trong phòng lại có đồ cho con gái nhỉ?
- Đưa đây ngay đi!
Hải liền đưa cho Liliana. Cô mặc vào xong, rồi ngạc nhiên:
- Sao bộ đồ này vừa khít với mình thế nhỉ?
Kenji liền nói lẩm bẩm:
- Vừa khít là phải rồi, vì đó là bộ đồ của cô mà ...
_______________________________