Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1858
Mao Ô Quy nói:
- Đơn giản thôi, ý nghĩa nằm ở mặt chữ. Tịch Nguyệt, Tịch Nguyệt, rõ ràng nàng hướng về Đông Phương Kính Nguyệt. Ý Tịch Nguyệt là nếu nàng đến thì Đông Phương Kính Nguyệt không tồn tại.
Mao Thành Thật phản bác:
- Không, không đơn giản như vậy. Trong tên của Thủy Nguyệt thánh thần cũng có chữ nguyệt, ta cảm thấy nàng nhằm vào Thủy Nguyệt thánh thần.
Mao Ô Quy nói:
- Xì, nhãi ranh nhà ngươi biết gì? Nói theo ngươi thì trong tên của Long Thương Nguyệt cũng có chữ nguyệt.
Mao Thành Thật đến thời kỳ phản nghịch, cãi lại:
- Giác quan thứ sáu của ta rất mạnh, ta cảm thấy Phượng Hoàng Thiên Nữ hướng về Thủy Nguyệt thánh thần. Nàng đang ám thị với nhị đại gia, trong giấc mơ kiếp trước nhị đại gia bị Thủy Nguyệt Đình giết một lần, ta cho rằng Phượng Hoàng Thiên Nữ biết sự thật.
Mao Ô Quy tức tối:
- Sự thật ông nội ngươi, đó chỉ là mơ, đã chứng thực là không tồn tại.
Mao Thành Thật trả treo:
- Gia gia là ông nội của ta.
Hai ông cháu cãi lọn không dứt, chỉ vì một cái tên mà lôi ra hàng đống đạo lý. Chưa thấy con rùa, trái cây nào nhảm hơn chúng nó.
Phong Phi Vân thở dài, mặc kệ Mao Ô Quy, Mao Thành Thật cãi lộn, hắn đuổi theo Phượng Hoàng Thiên Nữ.
Phong Phi Vân nói:
- Tịch Nguyệt cô nương, tại hạ có chuyện không rõ. Ta và cô nương vốn không quen biết, tại sao cô nương tặng lỗ tai đất cho ta?
Trước kia Phong Phi Vân tự kỷ nghĩ Phượng Hoàng Thiên Nữ vừa mắt hắn, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy mình thật tự kỷ. Phong Phi Vân đến hỏi thẳng lý do.
Phượng Hoàng Thiên Nữ đang chia xác Hỏa Quỷ Giải, nói:
- Ta không hề tặng, ta chỉ cho ngươi mượn trăm năm.
Phong Phi Vân nói:
- Báu vật như vậy sẽ không tùy tiện cho người lạ mượn.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nhìn Phong Phi Vân, mắt mông lung nói:
- Tư chất của ngươi rất cao, có sâu xa với phượng hoàng yêu tộc chúng ta. Giúp ngươi tu hành cũng là kết một đoạn thiện duyên. Trong đại kiếp nạn không lâu sau có lẽ ngươi sẽ giúp phượng hoàng yêu tộc một tay.
Phong Phi Vân hỏi:
- Phượng hoàng yêu tộc cũng biết không lâu sau sẽ xảy ra đại kiếp nạn?
- Ngươi nghĩ bốn yêu tộc, thái cổ thánh yêu tộc mù tịt về thái cổ sao? Nhưng có vài thứ không thể nói ra mặt ngoài, sẽ gây khủng hoảng lớn, thậm chí thiên hạ đại loạn.
- Ví dụ chuyện diệt thế giả vực ngoại nếu truyền ra sẽ làm tu sĩ trong long linh thạch thấp thỏm lo âu. Yêu đế, yêu hậu, thánh tổ trong bốn yêu tộc, thái cổ thánh yêu tộc sẽ không tùy tiện thổ lộ ra ngoài, sợ đại kiếp nạn chưa đến Tây Ngưu Hạ Châu đã nọi loạn.
- Chỉ có ngươi làm việc không suy nghĩ rêu rao khắp nơi, như sợ kẻ ẩn núp vực ngoại không đến giết mình.
Phong Phi Vân há hốc mồm. Hóa ra những nhân vật lợi hại đều biết chuyện diệt thế giả vực ngoại, âm thầm bài bố, không công khai. Bọn họ sợ công bố ra sẽ gây nội loạn.
- Hèn gì Thủy Nguyệt thánh thần giết Vu Ô thánh tổ, Long Kiệt mà Kim Ô yêu tộc, long tộc không đối phó nàng. Thì ra Kim Ô yêu tộc, long tộc đã biết hai thánh linh này là kẻ ẩn núp vực ngoại.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Những việc này không do chúng ta lo, ngay khi chúng ta bắt đầu vương giả luận đạo thì các chí tôn đã đi thanh lý kẻ ẩn núp vực ngoại.
Phong Phi Vân hỏi:
- Đây là mục đích thật sự của chí tôn luận đạo?
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Nghe nói lần này cũng nhờ ngươi nói lời không nên nói khiến kẻ ẩn núp vực ngoại xao động bất an, bị vị lão chí tôn nào đó tìm ra sơ hở. Chí tôn các tộc hợp tác bày bố, chắc chắn sẽ bắt trọn ổ kẻ ẩn núp vực ngoại.
- Vẫn câu cũ, trời sập xuống có người cao chống. Chúng ta cố gắng nâng cao tu vi là tốt hơn, chỉ có thực lực càng mạnh thì mới tranh thủ được cơ hội sống khi đại kiếp nạn đến.
Phong Phi Vân nhận ra trước kia hắn đánh giá thấp trí tuệ của thánh linh các tộc. Bọn họ đã bày kế từ lâu, gừng càng già càng cay. Phong Phi Vân so với đám thánh linh còn quá non.
- Trong người con Hỏa Quỷ Giải có ba mươi sáu viên giải châu, ta có thể luyện ra ba mươi sáu khối xương phượng.
Một chuỗi hạt châu trong suốt lơ lửng trong bàn tay ngọc hình thành vòng tròn, như ba mươi sáu bảo thạch vì sao.
Phượng Hoàng Thiên Nữ xẻ đầu Hỏa Quỷ Giải móc một cục ánh sáng trắng to cỡ đầu người ra.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Ngươi muốn quỷ não đây.
Trong ánh sáng trắng chứa tủy não to cỡ nắm tay, như từ nhiều tiểu nhân xoắn vào nhau, hoa văn cực kỳ phức tạp, sẽ phát ra tiếng quỷ rống.
Trước kia Phong Phi Vân chưa từng thấy quỷ não, hắn chỉ đọc được ghi chép liên quan quỷ não trong sách cổ. Hỏa Quỷ Giải đẳng cấp chuẩn thánh mới dựng dục ra quỷ não.
Tu sĩ nuốt quỷ não thì đầu óc sẽ sáng suốt, thông minh hơn, là thánh dược mở ra linh trí, đứng sau thánh thực quả. Chỉ dùng một giọt tinh túy cả quỷ não cũng giúp tăng tốc độ ngộ đạo lên gấp trăm lần.
Phong Phi Vân nuốt nguyên quỷ não vào, ánh sáng trắng lấp lánh bao phủ người hắn. Phong Phi Vân ngồi khoanh chân trên núi hoang, tĩnh tọa tu luyện, tập trung tham ngộ đạo thánh linh trong lỗ tai đất.
Phượng Hoàng Thiên Nhãn, quỷ não cũng phát huy. Lỗ tai đất vô cùng bình thường bỗng chốc khác hẳn trong mắt Phong Phi Vân. Lỗ tai đất như do vô số đạo tắc thánh linh đan xen.
Nơi này là di tích đại thánh để lại, lực lượng đạo tắc vốn rất đầy đủ, ngộ đạo trong hoàn cảnh này làm ít công nhiều.
Ngày thứ năm trong cơ thể Phong Phi Vân ngưng tụ ra đạo tắc thánh linh thứ hai.
Ngày thứ chín trong cơ thể Phong Phi Vân ngưng tụ ra đạo tắc thánh linh thứ ba.
Ngày thứ hai mươi tám trong cơ thể Phong Phi Vân ngưng tụ ra đạo tắc thánh linh thứ tám.
Ngày thứ ba mươi sáu trong cơ thể Phong Phi Vân ngưng tụ ra đạo tắc thánh linh thứ mười một.
Ngày thứ bốn mươi chín trong cơ thể Phong Phi Vân ngưng tụ ra đạo tắc thánh linh thứ mười tám.
Phong Phi Vân liên tục tu hành bốn mươi chín ngày, lực lượng quỷ não tiêu hao hết, tốc độ tham ngộ chậm lại.
Phong Phi Vân mở mắt ra, con ngươi bắn ra thần quang, thu lỗ tai đất trước mặt vào người.
- Bảy bảy bốn mươi chín ngày, đã tiêu hao hết quỷ não.
Phượng Hoàng Thiên Nữ đứng bên cạnh Phong Phi Vân, vóc dáng cao kiều, ngực to, cổ dài, lực lượng trong người nàng mạnh lên mảng lớn.
Phượng Hoàng Thiên Nữ hỏi:
- Ngươi lĩnh ngộ bao nhiêu đạo tắc thánh linh?
Phong Phi Vân trả lời:
- Trong người có mười tám đạo tắc thánh linh.
Phượng Hoàng Thiên Nữ kinh ngạc nói:
- Bảy bảy bốn mươi chín ngày lĩnh ngộ mười bảy đạo tắc thánh linh, dù có quỷ não trợ giúp thì cũng rất lợi hại, ngộ tính đỉnh cao.
Phong Phi Vân cười lắc đầu, nói:
- Còn kém chút. Đồn rằng có một số thiên tài ngộ đạo trong một thoáng trực tiếp lĩnh ngộ mấy chục, mấy trăm đạo tắc thánh linh, từ bán thánh thất trọng vượt lên cảnh giới bán thánh bát trọng.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Đạo lĩnh ngộ trước nay theo tự nhiên, chân đạp từng bước vứng chắc. Có kiểu ngộ đạo trong một thoáng như ngươi nói, nhưng cần nhiều mặt nhân tố hợp lại. Chiếm hết thiên thời, địa lợi, nhân hòa mới ngộ đạo trong một thoáng được.
- Đơn giản thôi, ý nghĩa nằm ở mặt chữ. Tịch Nguyệt, Tịch Nguyệt, rõ ràng nàng hướng về Đông Phương Kính Nguyệt. Ý Tịch Nguyệt là nếu nàng đến thì Đông Phương Kính Nguyệt không tồn tại.
Mao Thành Thật phản bác:
- Không, không đơn giản như vậy. Trong tên của Thủy Nguyệt thánh thần cũng có chữ nguyệt, ta cảm thấy nàng nhằm vào Thủy Nguyệt thánh thần.
Mao Ô Quy nói:
- Xì, nhãi ranh nhà ngươi biết gì? Nói theo ngươi thì trong tên của Long Thương Nguyệt cũng có chữ nguyệt.
Mao Thành Thật đến thời kỳ phản nghịch, cãi lại:
- Giác quan thứ sáu của ta rất mạnh, ta cảm thấy Phượng Hoàng Thiên Nữ hướng về Thủy Nguyệt thánh thần. Nàng đang ám thị với nhị đại gia, trong giấc mơ kiếp trước nhị đại gia bị Thủy Nguyệt Đình giết một lần, ta cho rằng Phượng Hoàng Thiên Nữ biết sự thật.
Mao Ô Quy tức tối:
- Sự thật ông nội ngươi, đó chỉ là mơ, đã chứng thực là không tồn tại.
Mao Thành Thật trả treo:
- Gia gia là ông nội của ta.
Hai ông cháu cãi lọn không dứt, chỉ vì một cái tên mà lôi ra hàng đống đạo lý. Chưa thấy con rùa, trái cây nào nhảm hơn chúng nó.
Phong Phi Vân thở dài, mặc kệ Mao Ô Quy, Mao Thành Thật cãi lộn, hắn đuổi theo Phượng Hoàng Thiên Nữ.
Phong Phi Vân nói:
- Tịch Nguyệt cô nương, tại hạ có chuyện không rõ. Ta và cô nương vốn không quen biết, tại sao cô nương tặng lỗ tai đất cho ta?
Trước kia Phong Phi Vân tự kỷ nghĩ Phượng Hoàng Thiên Nữ vừa mắt hắn, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy mình thật tự kỷ. Phong Phi Vân đến hỏi thẳng lý do.
Phượng Hoàng Thiên Nữ đang chia xác Hỏa Quỷ Giải, nói:
- Ta không hề tặng, ta chỉ cho ngươi mượn trăm năm.
Phong Phi Vân nói:
- Báu vật như vậy sẽ không tùy tiện cho người lạ mượn.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nhìn Phong Phi Vân, mắt mông lung nói:
- Tư chất của ngươi rất cao, có sâu xa với phượng hoàng yêu tộc chúng ta. Giúp ngươi tu hành cũng là kết một đoạn thiện duyên. Trong đại kiếp nạn không lâu sau có lẽ ngươi sẽ giúp phượng hoàng yêu tộc một tay.
Phong Phi Vân hỏi:
- Phượng hoàng yêu tộc cũng biết không lâu sau sẽ xảy ra đại kiếp nạn?
- Ngươi nghĩ bốn yêu tộc, thái cổ thánh yêu tộc mù tịt về thái cổ sao? Nhưng có vài thứ không thể nói ra mặt ngoài, sẽ gây khủng hoảng lớn, thậm chí thiên hạ đại loạn.
- Ví dụ chuyện diệt thế giả vực ngoại nếu truyền ra sẽ làm tu sĩ trong long linh thạch thấp thỏm lo âu. Yêu đế, yêu hậu, thánh tổ trong bốn yêu tộc, thái cổ thánh yêu tộc sẽ không tùy tiện thổ lộ ra ngoài, sợ đại kiếp nạn chưa đến Tây Ngưu Hạ Châu đã nọi loạn.
- Chỉ có ngươi làm việc không suy nghĩ rêu rao khắp nơi, như sợ kẻ ẩn núp vực ngoại không đến giết mình.
Phong Phi Vân há hốc mồm. Hóa ra những nhân vật lợi hại đều biết chuyện diệt thế giả vực ngoại, âm thầm bài bố, không công khai. Bọn họ sợ công bố ra sẽ gây nội loạn.
- Hèn gì Thủy Nguyệt thánh thần giết Vu Ô thánh tổ, Long Kiệt mà Kim Ô yêu tộc, long tộc không đối phó nàng. Thì ra Kim Ô yêu tộc, long tộc đã biết hai thánh linh này là kẻ ẩn núp vực ngoại.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Những việc này không do chúng ta lo, ngay khi chúng ta bắt đầu vương giả luận đạo thì các chí tôn đã đi thanh lý kẻ ẩn núp vực ngoại.
Phong Phi Vân hỏi:
- Đây là mục đích thật sự của chí tôn luận đạo?
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Nghe nói lần này cũng nhờ ngươi nói lời không nên nói khiến kẻ ẩn núp vực ngoại xao động bất an, bị vị lão chí tôn nào đó tìm ra sơ hở. Chí tôn các tộc hợp tác bày bố, chắc chắn sẽ bắt trọn ổ kẻ ẩn núp vực ngoại.
- Vẫn câu cũ, trời sập xuống có người cao chống. Chúng ta cố gắng nâng cao tu vi là tốt hơn, chỉ có thực lực càng mạnh thì mới tranh thủ được cơ hội sống khi đại kiếp nạn đến.
Phong Phi Vân nhận ra trước kia hắn đánh giá thấp trí tuệ của thánh linh các tộc. Bọn họ đã bày kế từ lâu, gừng càng già càng cay. Phong Phi Vân so với đám thánh linh còn quá non.
- Trong người con Hỏa Quỷ Giải có ba mươi sáu viên giải châu, ta có thể luyện ra ba mươi sáu khối xương phượng.
Một chuỗi hạt châu trong suốt lơ lửng trong bàn tay ngọc hình thành vòng tròn, như ba mươi sáu bảo thạch vì sao.
Phượng Hoàng Thiên Nữ xẻ đầu Hỏa Quỷ Giải móc một cục ánh sáng trắng to cỡ đầu người ra.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Ngươi muốn quỷ não đây.
Trong ánh sáng trắng chứa tủy não to cỡ nắm tay, như từ nhiều tiểu nhân xoắn vào nhau, hoa văn cực kỳ phức tạp, sẽ phát ra tiếng quỷ rống.
Trước kia Phong Phi Vân chưa từng thấy quỷ não, hắn chỉ đọc được ghi chép liên quan quỷ não trong sách cổ. Hỏa Quỷ Giải đẳng cấp chuẩn thánh mới dựng dục ra quỷ não.
Tu sĩ nuốt quỷ não thì đầu óc sẽ sáng suốt, thông minh hơn, là thánh dược mở ra linh trí, đứng sau thánh thực quả. Chỉ dùng một giọt tinh túy cả quỷ não cũng giúp tăng tốc độ ngộ đạo lên gấp trăm lần.
Phong Phi Vân nuốt nguyên quỷ não vào, ánh sáng trắng lấp lánh bao phủ người hắn. Phong Phi Vân ngồi khoanh chân trên núi hoang, tĩnh tọa tu luyện, tập trung tham ngộ đạo thánh linh trong lỗ tai đất.
Phượng Hoàng Thiên Nhãn, quỷ não cũng phát huy. Lỗ tai đất vô cùng bình thường bỗng chốc khác hẳn trong mắt Phong Phi Vân. Lỗ tai đất như do vô số đạo tắc thánh linh đan xen.
Nơi này là di tích đại thánh để lại, lực lượng đạo tắc vốn rất đầy đủ, ngộ đạo trong hoàn cảnh này làm ít công nhiều.
Ngày thứ năm trong cơ thể Phong Phi Vân ngưng tụ ra đạo tắc thánh linh thứ hai.
Ngày thứ chín trong cơ thể Phong Phi Vân ngưng tụ ra đạo tắc thánh linh thứ ba.
Ngày thứ hai mươi tám trong cơ thể Phong Phi Vân ngưng tụ ra đạo tắc thánh linh thứ tám.
Ngày thứ ba mươi sáu trong cơ thể Phong Phi Vân ngưng tụ ra đạo tắc thánh linh thứ mười một.
Ngày thứ bốn mươi chín trong cơ thể Phong Phi Vân ngưng tụ ra đạo tắc thánh linh thứ mười tám.
Phong Phi Vân liên tục tu hành bốn mươi chín ngày, lực lượng quỷ não tiêu hao hết, tốc độ tham ngộ chậm lại.
Phong Phi Vân mở mắt ra, con ngươi bắn ra thần quang, thu lỗ tai đất trước mặt vào người.
- Bảy bảy bốn mươi chín ngày, đã tiêu hao hết quỷ não.
Phượng Hoàng Thiên Nữ đứng bên cạnh Phong Phi Vân, vóc dáng cao kiều, ngực to, cổ dài, lực lượng trong người nàng mạnh lên mảng lớn.
Phượng Hoàng Thiên Nữ hỏi:
- Ngươi lĩnh ngộ bao nhiêu đạo tắc thánh linh?
Phong Phi Vân trả lời:
- Trong người có mười tám đạo tắc thánh linh.
Phượng Hoàng Thiên Nữ kinh ngạc nói:
- Bảy bảy bốn mươi chín ngày lĩnh ngộ mười bảy đạo tắc thánh linh, dù có quỷ não trợ giúp thì cũng rất lợi hại, ngộ tính đỉnh cao.
Phong Phi Vân cười lắc đầu, nói:
- Còn kém chút. Đồn rằng có một số thiên tài ngộ đạo trong một thoáng trực tiếp lĩnh ngộ mấy chục, mấy trăm đạo tắc thánh linh, từ bán thánh thất trọng vượt lên cảnh giới bán thánh bát trọng.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Đạo lĩnh ngộ trước nay theo tự nhiên, chân đạp từng bước vứng chắc. Có kiểu ngộ đạo trong một thoáng như ngươi nói, nhưng cần nhiều mặt nhân tố hợp lại. Chiếm hết thiên thời, địa lợi, nhân hòa mới ngộ đạo trong một thoáng được.