Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2032
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Phong Phi Vân liên tục xông lên ba, bốn tầng. Phong Phi Vân leo lên quẻ đài tầng thứ bốn mươi hai, ngăn chặn vô số sinh linh vực ngoại, chia sẻ áp lực giúp Thái Tổ.
Đây là cuộc đại chiến cực kỳ thảm liệt, đại quân thần giới, địa ngục hay tu sĩ vực ngoại đều tử thương vô số, máu nhuộm đầy đất, xác rơi đầy hư không.
Phong Phi Vân lấy Yêu Hoàng kiếm, Vũ Hóa đài ra biến thành cây kiếm ma yêu khí đằng đằng, thánh bia cao chín mươi chín trượng đánh bốn thánh giả được Thái Cực bát phương tế đài gia cố liên tục thụt lùi, miệng chảy máu.
Bùm!
Phong Phi Vân vững vàng leo lên quẻ đài tầng thứ bốn mươi ba.
Vị trí bên dưới vang tiếng hú dài, Văn Tổ xông lên bậc thang. Mỗi bước ra một bước là lực lượng Văn Tổ tăng gấp đôi, khi Văn Tổ leo lên quẻ đài tầng thứ ba mươi sáu thì khí thế đã ngang ngửa với Phong Phi Vân.
Lực lượng của Văn Tổ hòa hợp cùng Thái Cực bát phương tế đài, có thể nhờ vào sức mạnh tế đài phát ra trí thức bao la như biển sao.
Tay Văn Tổ cầm quyển sách thần, tay khác cầm bút thần viết một chữ trấn.
Thoáng chốc áp lực khổng lồ rơi xuống người Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân phun ra một chữ sóng âm:
- Phá!
Chữ trấn của Văn Tổ bị đánh nát.
- Không thể để hắn lên tiếp!
Phong Phi Vân đứng từ trên cao chém rìu chiến xuống, hắn đáp xuống quẻ đài tầng thứ ba mươi sáu, thần lực cái thế chặt đứt bút thần.
Văn Tổ kinh hoàng, vội trốn vào không gian Thái Cực bát phương tế đài, ném sách thần ra. Tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám chữ cổ trong sách thần bay ra biến thành tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám thanh cổ kiếm.
- Tế kiếm!
Quẻ đài tầng thứ ba mươi sáu, bảy, tám... Bốn mươi bốn, mỗi quẻ đài là một thế giới, trong mỗi thế giới có ức vạn sinh linh vực ngoại. Giờ phút này, sinh linh trong tám thế giới tự nổ thành vô số huyết khí lao vào tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám thanh cổ kiếm.
Dùng máu của ức vạn sinh linh tế kiếm, ngưng tụ ra lực lượng sinh linh tám thế giới.
Tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám thanh cổ kiếm tụ tập thành tám loại kiếm vực: Kiếm sơn, kiếm thành, kiếm hà, kiếm cung, kiếm nhai, kiếm tinh, kiếm long, kiếm vũ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tám loại lực lượng kiếm ý hùng dũng khiếp người, trong Thái Cực bát phương tế đài có thể giết tám tổ thánh.
Thái Cực bát phương tế đài là sân nhà của bọn họ, tựa như Phong Phi Vân ở trong mảnh đất giam cầm với cảnh giới tổ thánh đánh bại Điện Cực Dương Thiên Thần. Tại đây sức mạnh đám người Phong Phi Vân không bị ức chế nhưng lực lượng tu sĩ Thái Cực cung biến mạnh, có thể chiến đấu vượt cấp.
Kim tàm phật khí bao bọc toàn thân Phong Phi Vân, hắn vỗ các chưởng ấn đối kháng tám thế giới kiếm ý của Văn Tổ.
Ầm!
Bên ngoài Thái Cực cung, cứu viện rậm rạp kéo đến.
Dao động kinh thiên trong thần ngục đã kinh động cường giả vực ngoại, bọn họ tuyệt đối không cho phép các thành bị nhốt trong thần ngục được cứu ra, họ phái đại quân đến trấn áp.
Không chỉ cường giả Thái Cực cung, các cường giả hắc ám hỗn nguyên đại thế giới, chiến vương hỗn nguyên đại thế giới, song tử hỗn nguyên đại thế giới, cốc thần hỗn nguyên đại thế giới cũng đến. Có nhiều nhân vật chí tôn đẳng cấp tổ thánh, thần thánh như biển người ập đến.
- Nguyên Di châu hỗn nguyên đại thế giới đã bị luyện thành tro, các ngươi giãy dụa trước khi chết sao?
Điện Cực Dương Thiên Thần đứng đằng trước nhất, đầu đội thần quan, eo quân dây lưng vàng, ánh sáng trên người rực rỡ còn hơn sao.
- Nguy rồi, Điện Cực Dương Thiên Thần đã đến. Nếu Điện Cực Dương Thiên Thần nhờ vào lực lượng tế đài thì trong thiên hạ không còn ai địch lại.
Mọi người thấy Điện Cực Dương Thiên Thần bước ra từ hỗn độn, sau lưng là đại quân vực ngoại không giới hạ, hơn ngàn thánh giả.
Ngàn thánh giả, ức vạn bin thốt rầm rộ ập đến.
Điện Cực Dương Thiên Thần bước lên quẻ đài tầng thứ nhất. Điện Cực Dương Thiên Thần đột nhiên biến sắc mặt, chân bước ra nhanh chóng rụt về.
Khi Điện Cực Dương Thiên Thần rụt chân về thì tế đài tầng thứ nhất nổ tung, một tượng đất không đầu lao ra khỏi thế giới hỗn loạn trong tế đài, tay cầm càn thích (càn là thuẫn, thích là búa). Khí thế cực kỳ mạnh mẽ xé nát tám trăm thời không, oanh kích, đánh gã văng ra ngoài.
Tượng đất không đầu đứng bên dưới tế đài, hơi thở cổ xưa như vị thần vĩnh hằng.
Một chân tượng đất không đầu đạp xuống.
Ầm!
Ngàn ức sinh linh vực ngoại bị đánh chết thành bãi máu, xương trắng.
Điện Cực Dương Thiên Thần ổn định thân hình, mắt giật mình trợn to.
- Nhân Tổ, ngươi còn chưa chết?
Tượng đất không đầu có nhiều chỗ nứt rạn bắn ra tinh hoa ngũ sắc như tùy thời tan võ, nhưng tượng đất vẫn đứng yên không nhúc nhích, ngạo nghễ cửu thiên.
Vù vù vù vù vù!
Một mũi vẫn thánh tiễn xé rách khung trời, kéo đuôi dài mấy chục dặm đâm thủng ngực một thánh linh vực ngoại, đóng đinh vào ngọn núi lớn.
Vẫn thánh tiễn vạch đường cong xinh đẹp bay trở về tay phủ chủ mộ phủ.
phủ chủ mộ phủ đứng trên nóc một tòa cung khuyết, mặc áo tím, tóc dài như tuyết. Phủ chủ mộ phủ cầm phá tiên cung, lưng cõng bốn mũi vẫn thánh tiễn, đôi mắt sâu thẳm cô đơn nhìn xuống sinh linh vực ngoại bên dưới.
- Grao!
Vang tiếng rông ngâm chấn thiên địa xao động.
Một con rồng đen to dài ba trăm vạn dặm bay ra khỏi hỗn độn, vảy to như hòn núi cao, sừng rồng như dãy núi, mười đôi mắt như hồ nước, đuôi rồng quẫy một cái thời không dâng lên.
Cự long phun ra hơi thở rồng thổi tan mấy chục thánh linh vực ngoại kết thành trận pháp, các thánh giả bị đánh nát thánh thể.
Điện Cực Dương Thiên Thần nhìn cự long, ánh mắt độc ác:
- Đại ma long!
Đại ma long biến ra hình người đáp xuống bên dưới Thái Cực bát phương tế đài, áo đen kéo mặt đất, trong mắt tràn đầy ánh sáng ma tính.
Đại ma long nói:
- Điện Cực Dương Thiên Thần, có thể dám chiến không?
Khí thế Điện Cực Dương Thiên Thần mạnh mẽ, gã triệu thuyền cổ đất vàng ra:
- Các ngươi cùng lên đi!
- Các ngươi canh giữ tế đài, lão phu đấu với hắn đủ rồi!
Nhân Tổ cầm càn thích, người tỏa thần quang năm sắc. Tuy Nhân Tổ bị chặt đầu nhưng chiến y bất diệt, càng đánh càng mạnh.
Nhân Tổ, Điện Cực Dương Thiên Thần lần thứ hai kịch chiến. Điều khác biệt là lần trước Điện Cực Dương Thiên Thần có thể nhờ vào lực lượng Thái Cực bát phương tế đài, còn lần này là đánh dưới tế đài.
Có rất nhiều cường giả vực ngoại, như Cửu Đại Cốc Thần chạy từ cốc thần hỗn nguyên đại thế giới đuổi đến giúp. Cửu Đại Cốc Thần là đẳng cấp thần thánh, dẫn theo đám đại quân xông lên Thái Cực bát phương tế đài, muốn ngăn cản Thái Tổ và Phong Phi Vân lao lên thần ngục.
- Thần long biến!
Đại ma long biến thân thần long, dữ tợn khiếp người, ma khí đằng đằng đấu với Oa Hậu đại thánh. Trong mười tám đôi mắt phát ra ánh sáng ma tính.
Phủ chủ mộ phủ đứng trên ncó cung khuyết, bốn mũi vẫn thánh tiễn liên tục bắn ra. Mỗi mũi tên có thể bắn chết một vị thánh giả, không lâu sau đã có ba mươi mốt thánh giả chết thành thánh thi.
Sức một mình phủ chủ mộ phủ tạo ra tổn thất nặng nề cho đại quân vực ngoại.
Phong Phi Vân liên tục xông lên ba, bốn tầng. Phong Phi Vân leo lên quẻ đài tầng thứ bốn mươi hai, ngăn chặn vô số sinh linh vực ngoại, chia sẻ áp lực giúp Thái Tổ.
Đây là cuộc đại chiến cực kỳ thảm liệt, đại quân thần giới, địa ngục hay tu sĩ vực ngoại đều tử thương vô số, máu nhuộm đầy đất, xác rơi đầy hư không.
Phong Phi Vân lấy Yêu Hoàng kiếm, Vũ Hóa đài ra biến thành cây kiếm ma yêu khí đằng đằng, thánh bia cao chín mươi chín trượng đánh bốn thánh giả được Thái Cực bát phương tế đài gia cố liên tục thụt lùi, miệng chảy máu.
Bùm!
Phong Phi Vân vững vàng leo lên quẻ đài tầng thứ bốn mươi ba.
Vị trí bên dưới vang tiếng hú dài, Văn Tổ xông lên bậc thang. Mỗi bước ra một bước là lực lượng Văn Tổ tăng gấp đôi, khi Văn Tổ leo lên quẻ đài tầng thứ ba mươi sáu thì khí thế đã ngang ngửa với Phong Phi Vân.
Lực lượng của Văn Tổ hòa hợp cùng Thái Cực bát phương tế đài, có thể nhờ vào sức mạnh tế đài phát ra trí thức bao la như biển sao.
Tay Văn Tổ cầm quyển sách thần, tay khác cầm bút thần viết một chữ trấn.
Thoáng chốc áp lực khổng lồ rơi xuống người Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân phun ra một chữ sóng âm:
- Phá!
Chữ trấn của Văn Tổ bị đánh nát.
- Không thể để hắn lên tiếp!
Phong Phi Vân đứng từ trên cao chém rìu chiến xuống, hắn đáp xuống quẻ đài tầng thứ ba mươi sáu, thần lực cái thế chặt đứt bút thần.
Văn Tổ kinh hoàng, vội trốn vào không gian Thái Cực bát phương tế đài, ném sách thần ra. Tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám chữ cổ trong sách thần bay ra biến thành tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám thanh cổ kiếm.
- Tế kiếm!
Quẻ đài tầng thứ ba mươi sáu, bảy, tám... Bốn mươi bốn, mỗi quẻ đài là một thế giới, trong mỗi thế giới có ức vạn sinh linh vực ngoại. Giờ phút này, sinh linh trong tám thế giới tự nổ thành vô số huyết khí lao vào tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám thanh cổ kiếm.
Dùng máu của ức vạn sinh linh tế kiếm, ngưng tụ ra lực lượng sinh linh tám thế giới.
Tám vạn tám ngàn tám trăm tám mươi tám thanh cổ kiếm tụ tập thành tám loại kiếm vực: Kiếm sơn, kiếm thành, kiếm hà, kiếm cung, kiếm nhai, kiếm tinh, kiếm long, kiếm vũ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tám loại lực lượng kiếm ý hùng dũng khiếp người, trong Thái Cực bát phương tế đài có thể giết tám tổ thánh.
Thái Cực bát phương tế đài là sân nhà của bọn họ, tựa như Phong Phi Vân ở trong mảnh đất giam cầm với cảnh giới tổ thánh đánh bại Điện Cực Dương Thiên Thần. Tại đây sức mạnh đám người Phong Phi Vân không bị ức chế nhưng lực lượng tu sĩ Thái Cực cung biến mạnh, có thể chiến đấu vượt cấp.
Kim tàm phật khí bao bọc toàn thân Phong Phi Vân, hắn vỗ các chưởng ấn đối kháng tám thế giới kiếm ý của Văn Tổ.
Ầm!
Bên ngoài Thái Cực cung, cứu viện rậm rạp kéo đến.
Dao động kinh thiên trong thần ngục đã kinh động cường giả vực ngoại, bọn họ tuyệt đối không cho phép các thành bị nhốt trong thần ngục được cứu ra, họ phái đại quân đến trấn áp.
Không chỉ cường giả Thái Cực cung, các cường giả hắc ám hỗn nguyên đại thế giới, chiến vương hỗn nguyên đại thế giới, song tử hỗn nguyên đại thế giới, cốc thần hỗn nguyên đại thế giới cũng đến. Có nhiều nhân vật chí tôn đẳng cấp tổ thánh, thần thánh như biển người ập đến.
- Nguyên Di châu hỗn nguyên đại thế giới đã bị luyện thành tro, các ngươi giãy dụa trước khi chết sao?
Điện Cực Dương Thiên Thần đứng đằng trước nhất, đầu đội thần quan, eo quân dây lưng vàng, ánh sáng trên người rực rỡ còn hơn sao.
- Nguy rồi, Điện Cực Dương Thiên Thần đã đến. Nếu Điện Cực Dương Thiên Thần nhờ vào lực lượng tế đài thì trong thiên hạ không còn ai địch lại.
Mọi người thấy Điện Cực Dương Thiên Thần bước ra từ hỗn độn, sau lưng là đại quân vực ngoại không giới hạ, hơn ngàn thánh giả.
Ngàn thánh giả, ức vạn bin thốt rầm rộ ập đến.
Điện Cực Dương Thiên Thần bước lên quẻ đài tầng thứ nhất. Điện Cực Dương Thiên Thần đột nhiên biến sắc mặt, chân bước ra nhanh chóng rụt về.
Khi Điện Cực Dương Thiên Thần rụt chân về thì tế đài tầng thứ nhất nổ tung, một tượng đất không đầu lao ra khỏi thế giới hỗn loạn trong tế đài, tay cầm càn thích (càn là thuẫn, thích là búa). Khí thế cực kỳ mạnh mẽ xé nát tám trăm thời không, oanh kích, đánh gã văng ra ngoài.
Tượng đất không đầu đứng bên dưới tế đài, hơi thở cổ xưa như vị thần vĩnh hằng.
Một chân tượng đất không đầu đạp xuống.
Ầm!
Ngàn ức sinh linh vực ngoại bị đánh chết thành bãi máu, xương trắng.
Điện Cực Dương Thiên Thần ổn định thân hình, mắt giật mình trợn to.
- Nhân Tổ, ngươi còn chưa chết?
Tượng đất không đầu có nhiều chỗ nứt rạn bắn ra tinh hoa ngũ sắc như tùy thời tan võ, nhưng tượng đất vẫn đứng yên không nhúc nhích, ngạo nghễ cửu thiên.
Vù vù vù vù vù!
Một mũi vẫn thánh tiễn xé rách khung trời, kéo đuôi dài mấy chục dặm đâm thủng ngực một thánh linh vực ngoại, đóng đinh vào ngọn núi lớn.
Vẫn thánh tiễn vạch đường cong xinh đẹp bay trở về tay phủ chủ mộ phủ.
phủ chủ mộ phủ đứng trên nóc một tòa cung khuyết, mặc áo tím, tóc dài như tuyết. Phủ chủ mộ phủ cầm phá tiên cung, lưng cõng bốn mũi vẫn thánh tiễn, đôi mắt sâu thẳm cô đơn nhìn xuống sinh linh vực ngoại bên dưới.
- Grao!
Vang tiếng rông ngâm chấn thiên địa xao động.
Một con rồng đen to dài ba trăm vạn dặm bay ra khỏi hỗn độn, vảy to như hòn núi cao, sừng rồng như dãy núi, mười đôi mắt như hồ nước, đuôi rồng quẫy một cái thời không dâng lên.
Cự long phun ra hơi thở rồng thổi tan mấy chục thánh linh vực ngoại kết thành trận pháp, các thánh giả bị đánh nát thánh thể.
Điện Cực Dương Thiên Thần nhìn cự long, ánh mắt độc ác:
- Đại ma long!
Đại ma long biến ra hình người đáp xuống bên dưới Thái Cực bát phương tế đài, áo đen kéo mặt đất, trong mắt tràn đầy ánh sáng ma tính.
Đại ma long nói:
- Điện Cực Dương Thiên Thần, có thể dám chiến không?
Khí thế Điện Cực Dương Thiên Thần mạnh mẽ, gã triệu thuyền cổ đất vàng ra:
- Các ngươi cùng lên đi!
- Các ngươi canh giữ tế đài, lão phu đấu với hắn đủ rồi!
Nhân Tổ cầm càn thích, người tỏa thần quang năm sắc. Tuy Nhân Tổ bị chặt đầu nhưng chiến y bất diệt, càng đánh càng mạnh.
Nhân Tổ, Điện Cực Dương Thiên Thần lần thứ hai kịch chiến. Điều khác biệt là lần trước Điện Cực Dương Thiên Thần có thể nhờ vào lực lượng Thái Cực bát phương tế đài, còn lần này là đánh dưới tế đài.
Có rất nhiều cường giả vực ngoại, như Cửu Đại Cốc Thần chạy từ cốc thần hỗn nguyên đại thế giới đuổi đến giúp. Cửu Đại Cốc Thần là đẳng cấp thần thánh, dẫn theo đám đại quân xông lên Thái Cực bát phương tế đài, muốn ngăn cản Thái Tổ và Phong Phi Vân lao lên thần ngục.
- Thần long biến!
Đại ma long biến thân thần long, dữ tợn khiếp người, ma khí đằng đằng đấu với Oa Hậu đại thánh. Trong mười tám đôi mắt phát ra ánh sáng ma tính.
Phủ chủ mộ phủ đứng trên ncó cung khuyết, bốn mũi vẫn thánh tiễn liên tục bắn ra. Mỗi mũi tên có thể bắn chết một vị thánh giả, không lâu sau đã có ba mươi mốt thánh giả chết thành thánh thi.
Sức một mình phủ chủ mộ phủ tạo ra tổn thất nặng nề cho đại quân vực ngoại.