Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 74
Dịch và biên tập: Tiểu Băng
Trong trường đao, ba linh trận đồ khắc lẫn vào nhau, kết cấu cái nào cũng kỳ lạ, trận đồ chính có hình tinh vân, với vô số điểm tinh quang lóng lánh.
Hắn cảm nhận một lúc thì nắm được vấn đề, trận đồ chính này là khắc cho tài liệu đặc thù Tinh thần tinh thiết.
Nói kỹ hơn, trận đồ có hình tinh vân là khắc chuyên để thúc dục Tinh thần tinh thiết, nhằm kích phát đặc điểm kỳ diệu của Tinh thần tinh thiết.
Trận đồ chính này Tần Liệt không biết, chỉ có thể lờ mờ nhìn ra công dụng của nó, nhưng không bắt chước được, nên không có biện pháp động tay động chân.
Hai trận đồ còn lại, một cái là Tụ linh trận, cái còn lại là Tăng phúc trận.
Hai trận đồ trụ cột này so với trận đồ hắn có thì đơn giản hơn, độ tinh tế và đường linh tuyến đều yếu hơn hẳn.
Hai trận đồ trụ cột được khắc bên trong trận đồ chính, Tăng phúc trận đã khắc thành công, nhưng Tụ linh trận… chỉ mới khắc được một nửa rồi dừng lại, hoàn toàn chưa hoàn thành.
Nói cách khác, là linh trận đồ trong trường đao chưa khắc xong.
Mới chỉ là bán thành phẩm mà thôi!
Tần Liệt lại cầm lấy Long cốt tiên, tiếp tục dùng ý thức tinh thần kiểm tra.
Tình huống khác hơn một chút, nhưng cơ bản thì cũng giống nhau.
Long cốt tiên có bốn linh trận đồ, chủ trận đồ hình rắn, hẹp dài vặn vẹo, tràn ngập bên trong roi, là trận đồ hạch tâm của roi, có tác dụng phóng xuất ra ưu thế, điểm mạnh của long cốt. chủ trận đồ hoàn chỉnh, không chút vấn đề.
Ba trận đồ còn lại, Trữ Linh, Tụ linh, Tăng phúc, thì chỉ có Trữ linh và Tụ linh là khắc hoàn thành.
Chỉ có Tăng phúc trận là có vấn đề.
Tăng phúc trận này cũng chỉ mới được khắc một nửa, sau đó hình như Luyện khí sư phát hiện ra cái gì đó, thu tay không khắc tiếp nữa.
Tình huống hoàn toàn giống với trường đao.
Đều là bán thành phẩm, trừ trận đồ chính là kỳ diệu khó hiểu, ba trận đồ trụ cột đều làm thô thiển không chịu nổi, không có lấy một chút hàm lượng kỹ thuật, kết cấu vô cùng rời rạc hỗn loạn, kém rất xa ba trận đồ của Tần Liệt.
“Đồ đại ca, Thiến tỷ, linh trận đồ trong hai linh khí này hình như chưa khắc xong, sao vậy?” Im lặng cả nửa ngày, Tần Liệt đột nhiên hỏi.
Đồ Trạch Trác Thiến mượn rượu giải sầu, tinh thần sa sút, đang được bọn Khang Trí an ủi.
Bọn hắn đều nhìn thấy hành động của Tần Liệt, nhưng đều cho là Tần Liệt hiếu kỳ, không để ý.
Giờ nghe Tần Liệt hỏi vậy, Đồ Trạch ngẩn ra, gượng cười: “Xem ra Liệt huynh đệ theo Diêu đại sư một thời gian cũng hiểu biết ít nhiều về luyện khí rồi. ngươi nói đúng lắm, linh trận đồ trong trường đao và long cốt tiên chưa có khắc xong.”
Tần Liệt nhìn hắn, đầy dò hỏi.
Đồ Trạch buông chén rượu ra: “Vì Lô đại sư khắc được một nửa, phát hiện ra Tụ linh trận và chủ trận không thể hợp với nhau, không biết là do giai đoạn dung luyện ban đầu, hay do chất liệu xung đột. nhưng tóm lại, Tụ linh trận dù có khắc được cũng không thể phát huy được chủ trận đồ, không thể kích phát Tinh thần tinh thiết hoàn toàn, làm cho phẩm giai linh khí không thể vượt qua phàm cấp tứ phẩm, theo ý đại sư chỉ là tàn thứ phẩm.”
‘Roi của Trác Thiến cũng vậy, Tăng phúc trận không thể hòa hợp được với chủ trận, không phát huy được uy lực của cốt long. Cho nên nếu cứ khắc tiếp, cấp bậc của roi cũng sẽ giảm xuống, không đạt được mục tiêu đặt ra ban đầu.”
Đồ Trạch lắc đầu: “Lô đại sư có thể chấp nhận sản phẩm thất bại, nhưng không thể chấp nhận tàn thứ phẩm, nên thấy không thể thành công tuyệt đối thì tình nguyện dừng lại không làm nữa, không cho phép tàn thứ phẩm ra đời. Với đại sư, linh khí phàm cấp tứ phẩm trở xuống là một sự nhục nhã, ông ta tuyệt đối không cho phép nó ra đời.”
“Lô đại sư là Luyện khí sư huyền cấp nhị phẩm, ông ấy luyện chế linh khí ít nhất cũng phải đạt lục phẩm, nếu thấp hơn sẽ làm ô uế thanh danh của ông ấy, nên ông ấy thà chấp nhận thất bại chứ không để cho linh khí cấp thấp xuất hiện.” Trác Thiến bổ sung, giọng đầy chán chường: “Nói thế ngươi hiểu chưa?”
Tần Liệt yên lặng gật đầu.
Hắn đi theo Diêu Thái một thời gian, đối với luyện khí cũng đã hiểu vài chuyện, biết mỗi Luyện khí sư đều có tính cổ quái này – thà thất bại chứ không chấp nhận tàn thứ phẩm.
Đại đa số Luyện khí sư đều thuộc loại người thích hoàn mỹ, rất ít người tùy tiện.
Hắn cũng biết, Luyện khí sư trước khi khắc linh trận đồ vào linh khí thường đều kiểm tra trước.
Họ sắp xếp thiết kế kết hợp trận đồ chính và trận đồ trụ cột lại với nhau tạo thành đồ trận phù hợp nhất cho linh khí, rồi khắc thử nghiệm đồ trận này lên một bức linh bản khác để kiểm tra, nếu thành công mới chính thức khắc vào trong linh khí.
Nhưng đôi khi, đồ trận khắc trên linh bản thử nghiệm chạy tốt, nhưng khi chính thức khắc vào trong linh khí lại xảy ra vấn đề.
Vì chất liệu của linh khí là do nhiều loại linh tài dung luyện mà thành, phức tạp hơn linh bản nhiều, linh tài đẳng cấp cao còn có những sức mạnh đặc thù bản chất của riêng nó…
Nên đồ trận chạy tốt trên linh bản nhưng lại trục trặc khi vào trong linh khí.
Linh trận đồ đang khắc bị sụp đổ, làm Luyện khí sư bị thương là chuyện rất bình thường, linh trận đồ xung đột với chất iệu, trận đồ với trận đồ không dung hợp với nhau là những tình huống xảy ra hoài, Luyện khí sư nào cũng nhìn đến quen cả mắt!
“Ai, vốn định chờ hai linh khí này luyện chế thành công sẽ dẫn mọi người ra ngoài săn linh thú, để mọi người đều tranh thủ kiếm điểm cống hiến, nhưng bây giờ thất bại, khả năng thành công còn ít lắm.” Đồ Trạch uống một ngụm rượu, nói đầy tiếc nuối: “Lại bị Nghiêm Tử Khiên nổi danh trước rồi.”
“Ừ, nghe nói Nghiêm Tử Khiên sau khi đột phá Khai Nguyên cảnh, ở ngoài Băng Nham thành giết được hai con linh thú nhị giai. Bên Sâm La điện cũng đã nghe thấy tên hắn, ngầm để ý tới hắn, ài, được người của Sâm La điện nhớ tới tên… thực là một vinh hạnh lớn.”
Chử Bằng cau mày, “Điều đó sẽ tạo thuận lợi rất nhiều cho sau này khi vào Sâm La điện. Thằng này thực rất hiểu chớp thời cơ tạo danh tiếng.”
“Băng Ly kiếm của Nghiêm Tử Khiên là do Lô đại sư làm ra, kết hợp rất hoàn mỹ với công quyết tu luyện của hắn. trước kia, hồi hắn còn ở cảnh giới Luyện thể cửu trọng thiên, ta đã từng đánh nhau với hắn, rất là chật vật, mà đó là Luyện thể cảnh chưa phát huy được hết uy lực của Băng Ly kiếm. Hôm nay hắn đã là Khai Nguyên cảnh, Băng Ly kiếm càng thêm đáng sợ.”
Đồ Trạch trầm mặt, hít sâu một hơi: “Sau này Nghiêm Tử Khiên sẽ càng khó đối phó, lần sau nếu gặp phải hắn, không có linh khí trong tay, ta sẽ bị thiệt…”
Mọi người đều im lặng trầm mặc.
Toái Băng Phủ và Tinh Vân Các quan hệ không tốt, Đồ Trạch với Nghiêm Tử Khiên càng là tử địch với nhau, oán hận rất sâu, hễ gặp mặt là chắc chắn sẽ xảy ra xung đột.
Trước kia, Nghiêm Tử Khiên cảnh giới còn thấp, chưa phát huy được hết uy lực của Băng Ly kiếm, nên Đồ Trạch còn chống đỡ được.
Bây giờ cả hai đều đã đột phá vào Khai Nguyên cảnh, Băng Ly kiếm phát huy sẽ làm Nghiêm Tử Khiên thêm phần nguy hiểm, ngược lại Đồ Trạch không có linh khí phù hợp, không thể phát huy được hết sức mạnh của công quyết, nếu hai bên đánh nhau, khả năng thua của Đồ Trạch là rất lớn.
“Ta luyện bí quyết tinh vân, là linh quyết hạch tâm của Tinh Vân Các. Pháp quyết này rất cường đại, một khi vận chuyển sẽ hình thành một biển tinh vân, ẩn chứa nhiều huyền diệu biến ảo bên trong. Nhưng thanh trường đao trước đây ta dùng thiên về hệ hỏa, căn bản không cùng đường với bí quyết tinh vân, nên không phát huy được lợi hại của nó.”
Đồ Trạch nhìn món linh khí tàn thứ phẩm kia, đầy tiếc nuối: “Trường đao này có pha Tinh thần tinh thiết, vật liệu này nghe nói là mảnh vỡ của những vì sao khi bị nổ, nên có thể phát huy được bí quyết tinh vân. Nếu trường đao này luyện thành, ta hoàn toàn nắm chắc mười phần đấu lại Nghiêm Tử Khiên, nhưng bây giờ… ai!”
“Đồ đại ca, Thiến tỷ, ta thích luyện khí, có thể cho ta mượn cây đao và cây roi này về xem một thời gian không?” Tần Liệt bỗng hỏi.
Đồ Trạch nhún vai: “Đã là tàn thứ phẩm, còn không bằng thanh đao cũ của ta, ngươi cầm đi chơi cũng không sao.”
“Linh trận đồ còn chưa hoàn thành, chưa được coi là linh khí, ngươi muốn chơi gì cũng được, dù sao cũng hư rồi, tùy ngươi đấy.” Trác Thiến nói vẻ không sao cả.
“Vậy thì cảm ơn.”
…
Ngày hôm sau.
Vì Diêu Thái bận chữa linh khí, không rảnh tiếp tục dạy hắn dung khí, nên Tần Liệt vô cùng nhàn rỗi.
Điểm cống hiến dùng hết rồi, không thể đi Tàng kinh lâu mượn sách, cũng không thể vào phòng tu luyện để luyện vũ kỹ.
Nên Tần Liệt lấy vải dầu bao cây đao và cây roi lại, lặng lẽ rời khỏi Tinh Vân Các, về cửa hàng Lý Ký.
Vì linh thú uy hiếp, nên Nghiêm Thanh Tùng và Phùng Khải sau khi hồi phục đều theo giúp Nghiêm Tử Khiên săn linh thú, hiện giờ rất có danh tiếng, Xích viêm hội và Thủy nguyệt tông cũng đều biết tên.
Nghiêm Thanh Tùng và Phùng Khải không có ở Băng Nham thành, nên Tần Liệt không cần phải lo đi đường gặp chuyện, vừa thấy nhẹ nhõm vừa thấy tiêng tiếc.
“Thằng nhóc ngươi, ở mãi Tinh Vân Các, lâu rồi không về đây, sợ hai tên nhóc của Toái Băng Phủ hả?” Tần Liệt vừa vào cửa, đã nghe thấy giọng điệu trêu chọc của Lý Mục, “Ta nghe nói, hình như bọn nó vô cùng thê thảm, còn ngươi bình an vô sự mà.”
“Sao Lý thúc biết?”
“Con nha đầu mua Tụ linh bài có tới đây, nhìn thấy hết quá trình các ngươi đánh nhau, kể cho ta nghe.” Lý Mục cười cười, “Nha đầu đó có vẻ rất thích Tụ linh bài, lần này bỏ ra hai viên linh thạch phàm cấp thất phẩm để mua, ngươi có thích linh thạch hay không?”
“Ách, còn bao nhiêu linh bản trắng?” Tần Liệt hỏi.
Lần trước khi rời khỏi, hắn đã đem theo rất nhiều linh bản trắng về Tinh Vân Các để tập khắc Trữ linh trận.
Tập khắc một linh trận đồ mới cực kỳ hao phí tài liệu, nên hắn đã dùng rất nhiều linh bản, giờ mới nhớ ra hình như linh bản không còn lại bao nhiêu.
“Không còn nhiều lắm, ba mươi lăm bức thôi. Nếu sau này ngươi còn muốn tập khắc linh trận đồ thì phải mua thêm linh bản.”
“Xem ra phải kiếm thêm linh thạch rồi.” Tần Liệt sờ sờ đầu: “Tụ linh bài khắc thêm Tăng phúc trận có thể tăng gấp đôi tốc độ tụ tập thiên địa linh khí, Tụ linh bài này phải mắc tiền hơn đúng không?”
“Tiểu tử nhà ngươi,” Lý Mục cười hắc hắc, “Ngươi cứ làm ra, ta cam đoan giúp ngươi bán hết, cho ngươi giá cả hài lòng!”
“Đa tạ Lý thúc, ta về phòng trước làm chút việc.” Tần Liệt cười hì hì cầm bao vải dầu cất trường đao và Long cốt tiên đi về hậu viện. Lúc sắp đi khỏi, hắn chợt nhớ tới một chuyện, dừng chân quay đầu nhìn Lý Mục đang nằm trên xích đu, cẩn thận nói: “Cảm ơn rượu ngon của Lý thúc rất nhiều.”
Nói rồi mới đi thẳng vào trong hậu viện.
Trong trường đao, ba linh trận đồ khắc lẫn vào nhau, kết cấu cái nào cũng kỳ lạ, trận đồ chính có hình tinh vân, với vô số điểm tinh quang lóng lánh.
Hắn cảm nhận một lúc thì nắm được vấn đề, trận đồ chính này là khắc cho tài liệu đặc thù Tinh thần tinh thiết.
Nói kỹ hơn, trận đồ có hình tinh vân là khắc chuyên để thúc dục Tinh thần tinh thiết, nhằm kích phát đặc điểm kỳ diệu của Tinh thần tinh thiết.
Trận đồ chính này Tần Liệt không biết, chỉ có thể lờ mờ nhìn ra công dụng của nó, nhưng không bắt chước được, nên không có biện pháp động tay động chân.
Hai trận đồ còn lại, một cái là Tụ linh trận, cái còn lại là Tăng phúc trận.
Hai trận đồ trụ cột này so với trận đồ hắn có thì đơn giản hơn, độ tinh tế và đường linh tuyến đều yếu hơn hẳn.
Hai trận đồ trụ cột được khắc bên trong trận đồ chính, Tăng phúc trận đã khắc thành công, nhưng Tụ linh trận… chỉ mới khắc được một nửa rồi dừng lại, hoàn toàn chưa hoàn thành.
Nói cách khác, là linh trận đồ trong trường đao chưa khắc xong.
Mới chỉ là bán thành phẩm mà thôi!
Tần Liệt lại cầm lấy Long cốt tiên, tiếp tục dùng ý thức tinh thần kiểm tra.
Tình huống khác hơn một chút, nhưng cơ bản thì cũng giống nhau.
Long cốt tiên có bốn linh trận đồ, chủ trận đồ hình rắn, hẹp dài vặn vẹo, tràn ngập bên trong roi, là trận đồ hạch tâm của roi, có tác dụng phóng xuất ra ưu thế, điểm mạnh của long cốt. chủ trận đồ hoàn chỉnh, không chút vấn đề.
Ba trận đồ còn lại, Trữ Linh, Tụ linh, Tăng phúc, thì chỉ có Trữ linh và Tụ linh là khắc hoàn thành.
Chỉ có Tăng phúc trận là có vấn đề.
Tăng phúc trận này cũng chỉ mới được khắc một nửa, sau đó hình như Luyện khí sư phát hiện ra cái gì đó, thu tay không khắc tiếp nữa.
Tình huống hoàn toàn giống với trường đao.
Đều là bán thành phẩm, trừ trận đồ chính là kỳ diệu khó hiểu, ba trận đồ trụ cột đều làm thô thiển không chịu nổi, không có lấy một chút hàm lượng kỹ thuật, kết cấu vô cùng rời rạc hỗn loạn, kém rất xa ba trận đồ của Tần Liệt.
“Đồ đại ca, Thiến tỷ, linh trận đồ trong hai linh khí này hình như chưa khắc xong, sao vậy?” Im lặng cả nửa ngày, Tần Liệt đột nhiên hỏi.
Đồ Trạch Trác Thiến mượn rượu giải sầu, tinh thần sa sút, đang được bọn Khang Trí an ủi.
Bọn hắn đều nhìn thấy hành động của Tần Liệt, nhưng đều cho là Tần Liệt hiếu kỳ, không để ý.
Giờ nghe Tần Liệt hỏi vậy, Đồ Trạch ngẩn ra, gượng cười: “Xem ra Liệt huynh đệ theo Diêu đại sư một thời gian cũng hiểu biết ít nhiều về luyện khí rồi. ngươi nói đúng lắm, linh trận đồ trong trường đao và long cốt tiên chưa có khắc xong.”
Tần Liệt nhìn hắn, đầy dò hỏi.
Đồ Trạch buông chén rượu ra: “Vì Lô đại sư khắc được một nửa, phát hiện ra Tụ linh trận và chủ trận không thể hợp với nhau, không biết là do giai đoạn dung luyện ban đầu, hay do chất liệu xung đột. nhưng tóm lại, Tụ linh trận dù có khắc được cũng không thể phát huy được chủ trận đồ, không thể kích phát Tinh thần tinh thiết hoàn toàn, làm cho phẩm giai linh khí không thể vượt qua phàm cấp tứ phẩm, theo ý đại sư chỉ là tàn thứ phẩm.”
‘Roi của Trác Thiến cũng vậy, Tăng phúc trận không thể hòa hợp được với chủ trận, không phát huy được uy lực của cốt long. Cho nên nếu cứ khắc tiếp, cấp bậc của roi cũng sẽ giảm xuống, không đạt được mục tiêu đặt ra ban đầu.”
Đồ Trạch lắc đầu: “Lô đại sư có thể chấp nhận sản phẩm thất bại, nhưng không thể chấp nhận tàn thứ phẩm, nên thấy không thể thành công tuyệt đối thì tình nguyện dừng lại không làm nữa, không cho phép tàn thứ phẩm ra đời. Với đại sư, linh khí phàm cấp tứ phẩm trở xuống là một sự nhục nhã, ông ta tuyệt đối không cho phép nó ra đời.”
“Lô đại sư là Luyện khí sư huyền cấp nhị phẩm, ông ấy luyện chế linh khí ít nhất cũng phải đạt lục phẩm, nếu thấp hơn sẽ làm ô uế thanh danh của ông ấy, nên ông ấy thà chấp nhận thất bại chứ không để cho linh khí cấp thấp xuất hiện.” Trác Thiến bổ sung, giọng đầy chán chường: “Nói thế ngươi hiểu chưa?”
Tần Liệt yên lặng gật đầu.
Hắn đi theo Diêu Thái một thời gian, đối với luyện khí cũng đã hiểu vài chuyện, biết mỗi Luyện khí sư đều có tính cổ quái này – thà thất bại chứ không chấp nhận tàn thứ phẩm.
Đại đa số Luyện khí sư đều thuộc loại người thích hoàn mỹ, rất ít người tùy tiện.
Hắn cũng biết, Luyện khí sư trước khi khắc linh trận đồ vào linh khí thường đều kiểm tra trước.
Họ sắp xếp thiết kế kết hợp trận đồ chính và trận đồ trụ cột lại với nhau tạo thành đồ trận phù hợp nhất cho linh khí, rồi khắc thử nghiệm đồ trận này lên một bức linh bản khác để kiểm tra, nếu thành công mới chính thức khắc vào trong linh khí.
Nhưng đôi khi, đồ trận khắc trên linh bản thử nghiệm chạy tốt, nhưng khi chính thức khắc vào trong linh khí lại xảy ra vấn đề.
Vì chất liệu của linh khí là do nhiều loại linh tài dung luyện mà thành, phức tạp hơn linh bản nhiều, linh tài đẳng cấp cao còn có những sức mạnh đặc thù bản chất của riêng nó…
Nên đồ trận chạy tốt trên linh bản nhưng lại trục trặc khi vào trong linh khí.
Linh trận đồ đang khắc bị sụp đổ, làm Luyện khí sư bị thương là chuyện rất bình thường, linh trận đồ xung đột với chất iệu, trận đồ với trận đồ không dung hợp với nhau là những tình huống xảy ra hoài, Luyện khí sư nào cũng nhìn đến quen cả mắt!
“Ai, vốn định chờ hai linh khí này luyện chế thành công sẽ dẫn mọi người ra ngoài săn linh thú, để mọi người đều tranh thủ kiếm điểm cống hiến, nhưng bây giờ thất bại, khả năng thành công còn ít lắm.” Đồ Trạch uống một ngụm rượu, nói đầy tiếc nuối: “Lại bị Nghiêm Tử Khiên nổi danh trước rồi.”
“Ừ, nghe nói Nghiêm Tử Khiên sau khi đột phá Khai Nguyên cảnh, ở ngoài Băng Nham thành giết được hai con linh thú nhị giai. Bên Sâm La điện cũng đã nghe thấy tên hắn, ngầm để ý tới hắn, ài, được người của Sâm La điện nhớ tới tên… thực là một vinh hạnh lớn.”
Chử Bằng cau mày, “Điều đó sẽ tạo thuận lợi rất nhiều cho sau này khi vào Sâm La điện. Thằng này thực rất hiểu chớp thời cơ tạo danh tiếng.”
“Băng Ly kiếm của Nghiêm Tử Khiên là do Lô đại sư làm ra, kết hợp rất hoàn mỹ với công quyết tu luyện của hắn. trước kia, hồi hắn còn ở cảnh giới Luyện thể cửu trọng thiên, ta đã từng đánh nhau với hắn, rất là chật vật, mà đó là Luyện thể cảnh chưa phát huy được hết uy lực của Băng Ly kiếm. Hôm nay hắn đã là Khai Nguyên cảnh, Băng Ly kiếm càng thêm đáng sợ.”
Đồ Trạch trầm mặt, hít sâu một hơi: “Sau này Nghiêm Tử Khiên sẽ càng khó đối phó, lần sau nếu gặp phải hắn, không có linh khí trong tay, ta sẽ bị thiệt…”
Mọi người đều im lặng trầm mặc.
Toái Băng Phủ và Tinh Vân Các quan hệ không tốt, Đồ Trạch với Nghiêm Tử Khiên càng là tử địch với nhau, oán hận rất sâu, hễ gặp mặt là chắc chắn sẽ xảy ra xung đột.
Trước kia, Nghiêm Tử Khiên cảnh giới còn thấp, chưa phát huy được hết uy lực của Băng Ly kiếm, nên Đồ Trạch còn chống đỡ được.
Bây giờ cả hai đều đã đột phá vào Khai Nguyên cảnh, Băng Ly kiếm phát huy sẽ làm Nghiêm Tử Khiên thêm phần nguy hiểm, ngược lại Đồ Trạch không có linh khí phù hợp, không thể phát huy được hết sức mạnh của công quyết, nếu hai bên đánh nhau, khả năng thua của Đồ Trạch là rất lớn.
“Ta luyện bí quyết tinh vân, là linh quyết hạch tâm của Tinh Vân Các. Pháp quyết này rất cường đại, một khi vận chuyển sẽ hình thành một biển tinh vân, ẩn chứa nhiều huyền diệu biến ảo bên trong. Nhưng thanh trường đao trước đây ta dùng thiên về hệ hỏa, căn bản không cùng đường với bí quyết tinh vân, nên không phát huy được lợi hại của nó.”
Đồ Trạch nhìn món linh khí tàn thứ phẩm kia, đầy tiếc nuối: “Trường đao này có pha Tinh thần tinh thiết, vật liệu này nghe nói là mảnh vỡ của những vì sao khi bị nổ, nên có thể phát huy được bí quyết tinh vân. Nếu trường đao này luyện thành, ta hoàn toàn nắm chắc mười phần đấu lại Nghiêm Tử Khiên, nhưng bây giờ… ai!”
“Đồ đại ca, Thiến tỷ, ta thích luyện khí, có thể cho ta mượn cây đao và cây roi này về xem một thời gian không?” Tần Liệt bỗng hỏi.
Đồ Trạch nhún vai: “Đã là tàn thứ phẩm, còn không bằng thanh đao cũ của ta, ngươi cầm đi chơi cũng không sao.”
“Linh trận đồ còn chưa hoàn thành, chưa được coi là linh khí, ngươi muốn chơi gì cũng được, dù sao cũng hư rồi, tùy ngươi đấy.” Trác Thiến nói vẻ không sao cả.
“Vậy thì cảm ơn.”
…
Ngày hôm sau.
Vì Diêu Thái bận chữa linh khí, không rảnh tiếp tục dạy hắn dung khí, nên Tần Liệt vô cùng nhàn rỗi.
Điểm cống hiến dùng hết rồi, không thể đi Tàng kinh lâu mượn sách, cũng không thể vào phòng tu luyện để luyện vũ kỹ.
Nên Tần Liệt lấy vải dầu bao cây đao và cây roi lại, lặng lẽ rời khỏi Tinh Vân Các, về cửa hàng Lý Ký.
Vì linh thú uy hiếp, nên Nghiêm Thanh Tùng và Phùng Khải sau khi hồi phục đều theo giúp Nghiêm Tử Khiên săn linh thú, hiện giờ rất có danh tiếng, Xích viêm hội và Thủy nguyệt tông cũng đều biết tên.
Nghiêm Thanh Tùng và Phùng Khải không có ở Băng Nham thành, nên Tần Liệt không cần phải lo đi đường gặp chuyện, vừa thấy nhẹ nhõm vừa thấy tiêng tiếc.
“Thằng nhóc ngươi, ở mãi Tinh Vân Các, lâu rồi không về đây, sợ hai tên nhóc của Toái Băng Phủ hả?” Tần Liệt vừa vào cửa, đã nghe thấy giọng điệu trêu chọc của Lý Mục, “Ta nghe nói, hình như bọn nó vô cùng thê thảm, còn ngươi bình an vô sự mà.”
“Sao Lý thúc biết?”
“Con nha đầu mua Tụ linh bài có tới đây, nhìn thấy hết quá trình các ngươi đánh nhau, kể cho ta nghe.” Lý Mục cười cười, “Nha đầu đó có vẻ rất thích Tụ linh bài, lần này bỏ ra hai viên linh thạch phàm cấp thất phẩm để mua, ngươi có thích linh thạch hay không?”
“Ách, còn bao nhiêu linh bản trắng?” Tần Liệt hỏi.
Lần trước khi rời khỏi, hắn đã đem theo rất nhiều linh bản trắng về Tinh Vân Các để tập khắc Trữ linh trận.
Tập khắc một linh trận đồ mới cực kỳ hao phí tài liệu, nên hắn đã dùng rất nhiều linh bản, giờ mới nhớ ra hình như linh bản không còn lại bao nhiêu.
“Không còn nhiều lắm, ba mươi lăm bức thôi. Nếu sau này ngươi còn muốn tập khắc linh trận đồ thì phải mua thêm linh bản.”
“Xem ra phải kiếm thêm linh thạch rồi.” Tần Liệt sờ sờ đầu: “Tụ linh bài khắc thêm Tăng phúc trận có thể tăng gấp đôi tốc độ tụ tập thiên địa linh khí, Tụ linh bài này phải mắc tiền hơn đúng không?”
“Tiểu tử nhà ngươi,” Lý Mục cười hắc hắc, “Ngươi cứ làm ra, ta cam đoan giúp ngươi bán hết, cho ngươi giá cả hài lòng!”
“Đa tạ Lý thúc, ta về phòng trước làm chút việc.” Tần Liệt cười hì hì cầm bao vải dầu cất trường đao và Long cốt tiên đi về hậu viện. Lúc sắp đi khỏi, hắn chợt nhớ tới một chuyện, dừng chân quay đầu nhìn Lý Mục đang nằm trên xích đu, cẩn thận nói: “Cảm ơn rượu ngon của Lý thúc rất nhiều.”
Nói rồi mới đi thẳng vào trong hậu viện.