Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHAP 2
Nhân viên ở dưới bàn tán ồn ào, tụm ba tụm bảy lại làm cho cả tập đoàn nhốn nháo hết cả lên. Cậu cũng nhanh chân đến xem thử, vì cái gì mà nhoi lên như thế. Từ trong chiếc siêu xe lúc nãy, một người thanh niên bước ra với khí chất ngút trời và cao ngạo cộng thêm tướng tá chuẩn và nhan sắc đẹp làm cho cả tập đoàn đã nhốn nháo nay còn ầm ầm hơn lúc nãy, vô số lời bàn tán phát ra từ miệng của các nhân viên
-"Ô, chủ tịch kìa đẹp trai quá"
-"Ước gì tui là người yêu của anh ấy thì sướng biết mấy"
-"Trời, không nghe qua chủ tịch rất đào hoa sao, người tình thay như thay áo"
-"Dù gì thì được một lần làm người yêu ảnh cũng được chết tui cũng cam lòng"
-"Bớt ảo tưởng cho đời nó đẹp giùm tui"
Hắn không phải không nghe thấy nhưng đâu rảnh mà để ý mấy lời nói đó, ánh mắt hắn liếc ngang những người đang bàn tán đó khiến họ im lặng. Hắn ung dung bước đi trên sảnh chính và tiến thẳng đến phòng chủ tịch. Phải, người có thể cao ngạo như vậy không ai khác chính là Kim TaeHyung chủ tịch tập đoàn này - tập đoàn TH.
-"Chào chủ tịch"- tất cả nhân viên thấy hắn bước đến đều cuối đầu và cất tiếng chào
Cậu nghe mọi người gọi hắn là chủ tịch thì cũng hiểu được đôi chút nhanh chóng né sang một bên cũng cuối đầu chào. Khá ngạc nhiên khi cậu không nghĩ chủ tịch của tập đoàn này lại trẻ như vậy. Cậu cứ nghĩ là một ông lão chứ không phải một thanh niên như này. Lúc cậu thấy hắn, cả cơ thể hắn toát ra một hàn khí khiến người khác cảm thấy kính nể và sợ, không ai dám nhìn thẳng vào hắn cả vì ánh mắt lúc đó của hắn có thể giết chết người nào đó.
-"Anh ấy là chủ tịch tập đoàn này ạ?"- cậu khều khều tay áo của chị đồng nghiệp kế bên, hỏi
-"Em là nhân viên mới hả?"- chị nhân viên đó nheo mắt, cả tập đoàn này ai chẳng biết vị chủ tịch lạnh lùng ít nói này sao cậu lại hỏi một câu dư thừa như vậy chỉ có thể là người mới
-"Dạ, em vừa mới làm việc được ngày hôm nay ạ!"- cậu gật đầu trả lời
-"Em không biết cũng phải, không sai, người đó chính là vị chủ tịch của tập đoàn này, Kim TaeHyung"- chị nhân viên cười cười trả lời
-"Không ngờ anh ta còn trẻ như vậy đã làm chủ tịch thật tài giỏi"- cậu chép miệng khen ngợi
-"Anh ấy luôn làm tốt công việc của mình lãnh đạo công ty chỉ toàn đi lên mà thôi nhưng có điều......"- nói tới đây chị nhân viên thở dài vẻ nuối tiếc
-"Có điều sao ạ?"- cậu bắt đầu tò mò
-"Anh ấy đào hoa lắm, là một tay sát gái, à không là trai gái gì cũng vậy chỉ cần khẩu vị phù hợp là có lên giường ngay, còn lại cái gì cũng tốt"- chị nhân viên nói nhỏ cho cậu nghe chuyện này nói lớn đến tay chủ tịch là chỉ có nước cuốn gói ngay.
Cậu "À" lên một tiếng như hiểu được chuyện, nở nụ cười cảm ơn vì những gì chị nhân viên đó nói cho cậu biết, trong đầu nghĩ:" thì ra cũng là một tay ăn chơi làm mình còn tưởng anh ta tốt lắm chứ, đúng là không thể nhìn người bằng bề ngoài". Sau khi hắn lên phòng làm việc, mọi người cũng bắt đầu tản ra hết số đông là xuống căn tin của tập đoàn để ăn trưa số còn lại là tiếp tục công việc. Cậu cũng chẳng buồn quan tâm cứ thế lên phòng làm việc tiếp.
-"Ô, chủ tịch kìa đẹp trai quá"
-"Ước gì tui là người yêu của anh ấy thì sướng biết mấy"
-"Trời, không nghe qua chủ tịch rất đào hoa sao, người tình thay như thay áo"
-"Dù gì thì được một lần làm người yêu ảnh cũng được chết tui cũng cam lòng"
-"Bớt ảo tưởng cho đời nó đẹp giùm tui"
Hắn không phải không nghe thấy nhưng đâu rảnh mà để ý mấy lời nói đó, ánh mắt hắn liếc ngang những người đang bàn tán đó khiến họ im lặng. Hắn ung dung bước đi trên sảnh chính và tiến thẳng đến phòng chủ tịch. Phải, người có thể cao ngạo như vậy không ai khác chính là Kim TaeHyung chủ tịch tập đoàn này - tập đoàn TH.
-"Chào chủ tịch"- tất cả nhân viên thấy hắn bước đến đều cuối đầu và cất tiếng chào
Cậu nghe mọi người gọi hắn là chủ tịch thì cũng hiểu được đôi chút nhanh chóng né sang một bên cũng cuối đầu chào. Khá ngạc nhiên khi cậu không nghĩ chủ tịch của tập đoàn này lại trẻ như vậy. Cậu cứ nghĩ là một ông lão chứ không phải một thanh niên như này. Lúc cậu thấy hắn, cả cơ thể hắn toát ra một hàn khí khiến người khác cảm thấy kính nể và sợ, không ai dám nhìn thẳng vào hắn cả vì ánh mắt lúc đó của hắn có thể giết chết người nào đó.
-"Anh ấy là chủ tịch tập đoàn này ạ?"- cậu khều khều tay áo của chị đồng nghiệp kế bên, hỏi
-"Em là nhân viên mới hả?"- chị nhân viên đó nheo mắt, cả tập đoàn này ai chẳng biết vị chủ tịch lạnh lùng ít nói này sao cậu lại hỏi một câu dư thừa như vậy chỉ có thể là người mới
-"Dạ, em vừa mới làm việc được ngày hôm nay ạ!"- cậu gật đầu trả lời
-"Em không biết cũng phải, không sai, người đó chính là vị chủ tịch của tập đoàn này, Kim TaeHyung"- chị nhân viên cười cười trả lời
-"Không ngờ anh ta còn trẻ như vậy đã làm chủ tịch thật tài giỏi"- cậu chép miệng khen ngợi
-"Anh ấy luôn làm tốt công việc của mình lãnh đạo công ty chỉ toàn đi lên mà thôi nhưng có điều......"- nói tới đây chị nhân viên thở dài vẻ nuối tiếc
-"Có điều sao ạ?"- cậu bắt đầu tò mò
-"Anh ấy đào hoa lắm, là một tay sát gái, à không là trai gái gì cũng vậy chỉ cần khẩu vị phù hợp là có lên giường ngay, còn lại cái gì cũng tốt"- chị nhân viên nói nhỏ cho cậu nghe chuyện này nói lớn đến tay chủ tịch là chỉ có nước cuốn gói ngay.
Cậu "À" lên một tiếng như hiểu được chuyện, nở nụ cười cảm ơn vì những gì chị nhân viên đó nói cho cậu biết, trong đầu nghĩ:" thì ra cũng là một tay ăn chơi làm mình còn tưởng anh ta tốt lắm chứ, đúng là không thể nhìn người bằng bề ngoài". Sau khi hắn lên phòng làm việc, mọi người cũng bắt đầu tản ra hết số đông là xuống căn tin của tập đoàn để ăn trưa số còn lại là tiếp tục công việc. Cậu cũng chẳng buồn quan tâm cứ thế lên phòng làm việc tiếp.