-
Chương 491-495
Chương 491 Thần Chi Huyết Trì
- Đồ á?
Lục Nhân Hoàng chỉ để lại một cái răng thú, lúc này Thú Nha đó đã biến mất, giống như biến thành Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm của hắn? Về phần bí mật của Lục gia, tỷ tỷ của hắn cũng không nói gì, hắn làm sao mà biết được?
Thấy Lục Ly cái gì cũng không lấy ra được, cái gì cũng không nói ra được, ánh mắt của tất cả trưởng lão đều lạnh xuống. Nếu Lục Ly không thể chứng minh, bọn họ chỉ có thể coi Lục Ly là hàng giả để thẩm vấn.
- Đúng rồi!
Lục Ly nhớ tới một chuyện, hắn nói:
- Ta biết Chiến Thần Đồ Lục, có điều chỉ có khẩu quyết của chương thứ nhất, tỷ tỷ ta nói đây là cha ta lưu lại.
- Chiến Thần Đồ Lục?
Bát trường lão và mấy trưởng lão đều thở phào nhẹ nhõm, bát trường lão nói:
- Ngươi đọc xem.
Lục Ly suy nghĩ một lúc, há miệng ngâm nga. Chương thứ nhất của Chiến Thần Đồ Lục chỉ có mấy chục chữ, hắn đã sớm nhớ kỹ, tu luyện cũng là dùng công pháp này, hắn thoải mái đọc ra khẩu quyế tcủa chương thứ nhất.
- Ừ, là Chiến Thần Đồ Lục!
Bát trường lão thở phào như trút được gánh nặng, Chiến Thần Đồ Lục này là công pháp độc hữu của Lục gia, Lục Ly biết Chiến Thần Đồ Lục, vậy chắc không có vấn đề.
- Điều này kỳ thật cũng không chứng minh được gì.
Nhị trưởng lão Lục Phong Hỏa vẫn không nói gì đột nhiên lên tiếng.
- Mọi người đều biết, mấy chục năm trước Lục gia chúng ta xuất hiện hai phản đồ. Nếu hai phản đồ này truyền khẩu quyết cho người khác thì sao? Huống chi Lục Ly chỉ biết chương thứ nhất, phía sau còn có năm chương nữa.
Mấy trưởng lão gật đầu đồng ý, ánh mắt nhìn Lục Ly mang theo một tia thẩm thị. Dường như muốn nhìn thấu linh hồn của Lục Ly, xem hắn rốt cuộc có đúng là đệ tử của Lục gia hay không, hay là gian tế ngoại tộc phái tới.
Lục Ly thấy bát trường lão không nói gì, hắn cắn răng nói:
- Chư vị trưởng lão, ta là con trai của Lục Nhân Hoàng, điểm này không cần hoài nghi. Gia gia của ta đâu? Ta muốn gặp hắn, hắn chắc có thể xác định thân phận thật giả của ta chứ?
Sắc mặt đám người lập tức thay đổi, trong ánh mắt mang theo một tia sâm hàn, trong mắt nhị trưởng lão và tam trưởng lão lại hiện lên một tia sát cơ.
Bát trường lão đang muốn lên tiếng, nhị trưởng lão Lục Phong Hỏa lại lạnh lùng nói:
- Tộc Vương đã bế quan nhiều năm, hắn mà không xuất quan thì không ai gặp được cả.
- Bế quan?
Lục Ly hơi kinh ngạc, sau đó lại có chút hoài nghi, nếu là bế quan, nhóm người này vì sao lại có phản ứng lớn như vậy?
Lục Ly trầm mặc, trong lòng có chút kinh nghi bất định. Hắn về Lục gia làm gì? Không phải để xin cường giả của Lục gia đi cứu Lục Nhân Hoàng từ trong Hàn Băng Thâm Uyên ra à?
Hiện tại hắn vốn nên lập tức nói với mọi người tung tích của Lục Nhân Hoàng, sau đó nhờ cường giả của Lục gia tới Hàn Băng Thâm Uyên cứu Lục Nhân Hoàng ra, vậy thân phận của hắn cũng có thể lập tức được chứng minh.
Nhưng...
Lục Ly lúc này lại có một loại bất an, bởi vì hắn cảm thấy các trưởng lão của Lục gia có thái độ không tốt lắm đối với hắn, có người lại mơ hồ có chút địch ý. Tuy không biểu lộ ra, nhìn thì tất cả đều bình thường, nhưng trong lòng hắn lại vẫn thấy không thoải mái.
Cho nên...
Hắn đang rối rắm xem có nên nói ra toàn bộ hay không? Nếu gia gia hắn ở đây, hắn sẽ không phải cố kỵ gì nữa, vấn đề là hắn không gặp được gia gia.
Mấy vị trưởng lão trầm mặc nhìn Lục Ly, môi khẽ động, dường như đang truyền âm thương nghị với nhau, một lát sau tam trưởng lão Lục Liên Thiên mở miệng:
- Lục Ly, ngươi có thể nói ra chuyện của phụ thân ngươi không, nói ra toàn bộ những gì ngươi biết, chúng ta tất nhiên có thể từ trong đó phán đoán thật giả.
- Đúng.
Bát trường lão gật đầu nói:
- Lục Ly, mau nói đi, nói ra tất cả mọi chuyện, chúng ta có thể xác định thân phận của ngươi.
Lục Ly vẫn trầm mặc, Lục Liên Thiên hỏi, như vậy ngược lại khiến hắn càng đề phòng hơn.
Lục Nhân Hoàng đã đi xa tận Bắc Mạc, còn bị cường giả đuổi giết, hai mươi năm qua Lục gia lại không có bất kỳ ai tới Bắc Mạc tìm hắn, hiện tại gia gia của hắn lại bế quan? Tất cả những điều này đều khiến hắn theo bản năng có chút cảnh giác và kháng cự, hắn không dám mạo hiểm.
- Nói đi, Lục Ly, ngươi cứ không nói gì, chúng ta làm sao mà chứng minh được?
Bát trường lão có chút nóng nảy.
- Ta biết không nhiều lắm!
Trầm tư một lát, Lục Ly quyết định trước tiên cứ giấu một bộ phận tin tức, hắn nói:
- Phụ thân và mẫu thân mất tích khi ta vừa sinh ra, ta không biết bọn họ đi đâu, khi đó tỷ tỷ của ta cũng chỉ có bốn tuổi, nàng ta chỉ nói cha ta là Lục Nhân Hoàng, ta là đệ tử của Trung Châu Lục gia, bảo ta nghĩ biện pháp quay về gia tộc. Tỷ tỷ có khả năng biết nhiều hơn, có điều nàng ta hiện tại bị bắt tới Thanh Châu Thần Nữ Cung. Hay là... Các ngươi phái người đi cứu tỷ tỷ của ta về, nàng ta khẳng định biết rất nhiều chuyện, hơn nữa trên người nàng ta cũng có lệnh bài của phụ thân.
Đám người lại trầm mặc, Lục Ly nói và không nói đều như nhau, bọn họ căn bản không thể từ trong có được tin tức hữu dụng, tất nhiên không thể không thể thân phận của Lục Ly.
- Ta có một biện pháp!
Bát trường lão đột nhiên mở miệng nói:
- Chúng ta có thể bỏ Lục Ly vào trong Thần Chi Huyết Trì, Lục gia đệ tử chúng ta đều có huyết mạch riêng biệt, cũng có thể hấp thu huyết nguyên trong Thần Chi Huyết Trì. Cho dù Lục Ly có rất ít huyết mạch, cũng có thể hấp thu một chút. Nếu hắn không thể hấp thu được một chút nào, vậy hắn không phải đệ tử của Lục gia chúng ta.
Thần Chi Huyết Trì rất có tiếng, không chỉ Lục gia có, Thập nhị vương tộc cũng có.
Đây cũng là một trong các nội tình cường đại của Thập nhị vương tộc, chính bởi vì Thần Chi Huyết Trì, các gia tộc mới có thể đào tạo cường giả rất nhanh, thủy chung giữ được cho gia tộc cường thịnh không suy.
Đề nghị của bát trường lão có được sự đồng ý của tất cả các trưởng lão, Thần Chi Huyết Trì của các gia tộc chỉ có con cháu của gia tộc mình mới có thể hấp thu huyết nguyên.
Chương 492 Quả nhiên là hàng giả
Điểm này được các gia tộc công nhận, Lục Ly có phải là đệ tử của Lục gia hay không thì chỉ cần tiến vào trong huyết trì là có thể chứng minh được.
Nghe bát trường lão giới thiệu đơn giản một phen, Lục Ly vui vẻ đồng ý, hắn vốn là con trai của Lục Nhân Hoàng, hắn có gì mà phải sợ chứ?
Lập tức đám người đi ra ngoài, lại không đi quá xa, ra khỏi Trưởng Lão Đường tiến vào một thành bảo màu đen. Thành bảo đó không có cửa sổ, bên trong rất âm trầm, khắp nơi đều đốt đuốc.
Sau khi tiến vào thành bảo, Lục Phong Hỏa ấn một cái lên vách tường, trên vách tường trơn bóng hắc quang sáng lên, không ngờ xuất hiện một cánh cửa lớn. Đám người Lục Phong Hỏa nối đuôi nhau mà vào, Lục Ly đi theo đám người bát trường lão đi vào trong cửa đá.
Thần Chi Huyết Trì này không ngờ là ở dưới lòng đất, sau khi tiến vào cửa đá, theo thông đạo một đường đi xuống dưới. Thông đạo rất rộng, có thể cho phép hơn mười người song song đi qua, đều là từng bậc đá, xoay tròn kéo dài xuống lòng đất.
Tốc độ của mọi người rất nhanh, lại đi xuống dưới ba nén hướng mới tới nơi. Theo đó mà tính, Thần Chi Huyết Trì này là ở sâu mấy vạn mét dưới lòng đất.
Người phía trước cuối cùng cũng dừng lại, đứng trước một cửa đá màu đen cực lớn, Lục Phong Hỏa mở cơ quan, tiến vào trong một đại điện sâm nghiêm.
Đại điện này có phạm vi ngàn mét, vô cùng rộng lớn, bên trong đèn đuốc sáng trưng, Lục Ly nhìn nhìn xung quanh, ánh mắt dừng ở trong một ao lớn màu đỏ.
Ao đó toàn bộ đều dùng một loại tinh thạch màu đỏ sậm xây thành, dài rộng khoảng ba mươi mét, cao hai mét, trên tinh thạch màu đỏ sậm có đồ văn và phù văn thần bí, còn có quang mang màu đỏ sậm một sáng một tối chiếu ra.
Lục Ly nhìn kỹ những đồ văn thần bí đó, mơ hồ nhìn thấy những gương mặt quỷ. Những đồ văn đó dường như hội tụ thành bộ dạng Nộ Mục Kim Cương, khiến người ta cảm thấy sợ hãi, không dám tới gần.
- Ơ? Sao có hàn khí?
Lục Ly đột nhiên cảm thấy từng đạo hàn khí từ một bên khác truyền đến, hắn nhìn về bên đó, thấy một cánh cửa đá đóng chặt. Bên trên cửa đá đều đóng băng, xem ra hàn khí là từ trong cửa đá truyền đến.
- Trong đây chẳng lẽ là một bảo địa của Lục gia?
Lục Ly chỉ nhìn lướt qua rồi thu hồi ánh mắt, toàn bộ đại điện còn có mấy tấm cửa đá, chắc đều là bảo địa đặc thù của Lục gia.
- Đi thôi!
Bát trường lão nói một tiếng với Lục Ly, đi đến gần huyết trì, bọn Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên đã sớm chờ ở gần huyết trì.
Lục Ly đi theo, hắn đứng gần huyết trì nhìn một cái, đôi mắt hơi co rút lại lại.
Máu bên trong đỏ sậm, vẫn đang hơi dao động, bên trong truyền ra từng đạo năng lượng khiến người ta khiếp đảm, cảm giác trong đây không phải máu, mà là nọc độc vậy.
Cuối cùng chính là khi máu đó dao động, cũng rất kỳ dị tụ thành bộ dạng mặt của Nộ Mục Kim Cương. Nhìn vô cùng dữ tợn, nếu nhảy xuống, sẽ có cảm giác như bị Nộ Mục Kim Cương này nuốt sống.
- Lục Ly, đi xuống đi, chỉ cần ngươi là đệ tử của Lục gia thì sẽ không sao.
Bát trường lão mặt mũi hiền lành, cực kỳ giống một người tốt bụng.
Các trưởng lão còn lại đều vây quanh huyết trì, nhìn Lục Ly. Lục Ly nghĩ nghĩ một chút rồi cắn răng từ trong tay áo lấy Tiểu Bạch ra, Tiểu Bạch vẫn đang ngủ say, Lục Ly nhẹ nhàng đưa Tiểu Bạch cho bát trường lão, sau đó chậm rãi đi đến huyết trì.
Bát trường lão nhìn Tiểu Bạch, cũng để ý, cho rằng là sủng vật nhỏ, hắn nhìn thấy Lục Ly sắp nhảy xuống huyết trì, liền nhắc nhở một câu:
- Lục Ly, cởi quần áo ra.
Lục Ly không cởi quần áo, bởi vì trên lưng hắn có long văn, hắn lắc đầu rồi trực tiếp bay lên nhảy vào trong huyết trì.
Máu trong huyết trì bắn lên, lại rất thần kỳ là không bắn ra ngoài. Huyết trì cao hai mét, cả người Lục Ly đều chìm vào trong huyết trì, giống như bị Nộ Mục Kim Cương đó nuốt chửng.
Tất cả trưởng lão đều mở to hai mắt quan sát động tĩnh của huyết trì, nhưng không ai dùng thần niệm. Bởi vì máu trong huyết trì này đều là huyết nguyên, thần niệm không thể tra xét.
- Không hề có động tĩnh?
Sau mấy giây, huyết trì không ngờ dần dần khôi phục bình tĩnh, máu bên trên cũng hơi dao động, lại hội tụ thành một gương mặt Nộ Mục Kim Cương, ngoài ra thì không có bất kỳ động tĩnh gì.
- Quả nhiên là hàng giả!
Mắt Lục Phong Hỏa trở nên lạnh lùng, trong tay Lục Liên Thiên sáng lên huyền lực, muốn xuất thủ chuẩn bị trảm sát Lục Ly. Người có huyết mạch của Lục gia không thể nào lại không hấp thu được một tia huyết nguyên, Lục Ly chắc chắn là hàng giả.
Bát trường lão nhíu mày nói:
- Chờ một chút đi.
Quang mang huyền lực trong tay Lục Liên Thiên lập tức yếu đi, mọi người nhẫn nại tiếp tục chờ đợi. Thời gian cứ thế trôi qua, trong huyết trì lại vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì, rất nhiều trưởng lão sắc mặt đều trầm xuống.
Lục Ly ở trong huyết trì tim cũng như trầm xuống, toàn thân hắn đều bị máu bao phủ, lại không cảm thấy trong huyết trì có bất kỳ biến hóa gì.
Trong đầu hắn hiện lên từng suy nghĩ, chẳng lẽ... Huyết trì này có vấn đề, hoặc là hắn không phải Lục gia đệ tử?
Thời gian lại trôi qua nửa nén hương, trong huyết trì vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì, Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên cuối cùng cũng không nhịn được, Lục Liên Thiên vung tay lên nói:
- Thiên Minh, vớt Lục Ly ra.
Lần này bát trường lão cũng không phản đối, trong không gian giới của thập trưởng lão Lục Thiên Minh bay ra một cây roi, đột nhiên đâm tới huyết trì, muốn trói Lục Ly lại rồi lôi ra.
Vù.
Ngay, Ngân Long Ấn Ký ở sau lưng Lục Ly chợt lóe lên quang mang, long văn đó rất nhanh liền chạy quanh. Tiếp theo... Toàn bộ huyết trì bạo động, tất cả máu đều dũng động quay cuồng.
- Ồ? Có động tĩnh rồi, Thiên Minh dừng tay.
Bát trường lão lập tức kinh hô, roi của thập trưởng lão hơi khựng lại rồi cuối cùng cũng thu về. Ánh mắt của tất cả các trưởng lão đều tỏa định huyết trì, nhìn thấy máu đỏ sậm bên trong đang quay cuồng, liền nhíu mày.
Vì sao lúc đầu Lục Ly đi vào không có động tĩnh gì, qua lâu như vậy mới có động tĩnh? Trước kia không hề có chuyện như vậy.
Chương 493 Thái Thượng trưởng lão
Ùng ục.
Máu trong huyết trì cuồn cuộn không ngừng, giống như nước sôi. Bát trường lão hơi yên tâm, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười. Thần Chi Huyết Trì chỉ có Lục gia đệ tử mới có thể hấp thu huyết nguyên, Lục Ly lúc này đang hấp thu huyết nguyên, điều này chứng tỏ Lục Ly chắc chắn là Lục gia đệ tử.
Cùng với máu dũng động, máu bên trong bắt đầu đổi màu. Máu vốn là màu đỏ sậm, hiện tại dần dần chuyển sang màu đỏ nhạt.
- A!
Dưới huyết trì truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, bát trường lão lập tức quát khẽ:
- Lục Ly, đừng sợ. Hấp thu huyết nguyên sẽ có một chút cảm giác đau đớn, đó là huyết nguyên đang cải tạo máu và thân thể của ngươi, có lợi ích cực lớn đối với ngươi, kiên trì chút.
Lục Ly nghe thấy bát trường lão nói vậy, tiếng kêu thảm thiết cũng nhỏ đi, Lục Ly hiển nhiên đang cắn răng kiên trì.
Ùng ục.
Huyết trì tiếp tục sôi trào, màu máu cũng càng lúc càng nhạt, đã biến thành màu đỏ nhạt, huyết trì lại vẫn đang cuồn cuộn không ngừng
Các trưởng lão ngơ ngác nhìn nhau, bát trường lão và tứ trưởng lão nhìn nhau, trong mắt hai người đều là vẻ kinh hãi. Có điều tất cả trưởng lão đều không nói gì, tiếp tục mở to hai mắt nhìn huyết trì.
Sau một nén hương, hai nén hương, ba nén hướng...
Màu của máu trong Huyết trì đã trở nên rất nhạt, máu bên trong đã từ màu đỏ nhạt bắt đầu biến thành bán trong suốt, cũng đã có thể nhìn thấy rõ Lục Ly ở dưới ao.
- Cái này...
Một đám trưởng lão toàn bộ đều hóa đá, bởi vì Thần Chi Huyết Trì thành lập đến bây giờ đã được trăm vạn năm, người biến thái nhất cũng chỉ có thể hấp thu được một nửa huyết nguyên trong huyết trì. Lục Ly lúc này lại đã hấp thu hơn nửa, hơn nữa còn vẫn đang hấp thu.
Huyết nguyên là đồ tốt, huyết trì này mỗi cách một đoạn thời gian thì cần ném vào vô số thiên tài địa bảo, mới có thể chế tạo ra huyết nguyên, để con em Lục gia hấp thu. Không phải đệ tử trực hệ của Lục gia, thiên tư không tốt cũng không có tư cách tiến vào huyết trì.
Cũng chính bởi vì huyết nguyên là dựa vào vô số thiên tài địa bảo tạo ra, nên người bình thường không hấp thu được quá nhiều. Thiên tư càng cao, cảnh giới càng cường đại, hấp thu mới càng nhiều.
Cảnh giới quá thấp, tư chất không cao cưỡng ép hấp thu huyết nguyên, sẽ bởi vì thân thể không dung nạp được, nặng thì bạo thể mà chết, nhẹ thì thống khổ khó nhịn, trực tiếp hôn mê.
Mấy vị trưởng lão nhớ rõ, năm đó Lục Nhân Hoàng lần thứ nhất tiến vào huyết trì, cũng chỉ hấp thu gần nửa ao huyết nguyên, khi đó Lục Nhân Hoàng đã là Bất Diệt cảnh, thiên tư cực kỳ biến thái, được vinh dự thiên tài biến thái nhất Trung Châu mười vạn năm qua.
Lục Ly mới Hồn Đàm cảnh, cũng hấp thu hơn phân nửa, hơn nữa hắn không có hôn mê, mặc dù thần sắc thống khổ, bắp thịt cả người rung động, nhưng rõ ràng còn có thể thừa nhận được.
Hồn Đàm cảnh hấp thu nhiều huyết nguyên như vậy, điều này đại biểu cái gì, đại biểu tư chất của Lục Ly nghịch thiên, vượt xa Lục Nhân Hoàng.
Tất cả mọi người nín thở, chờ đợi Lục Ly ngừng hấp thu. Chỉ là huyết dịch trong huyết trì vẫn lăn lộn, vô số tơ máu tụ tập về phía thân thể của Lục Ly, cuối cùng bị hấp thu.
Theo huyết dịch trong huyết trì càng ngày càng trong suốt, mọi người càng thêm bó tay. Cái huyết trì này muốn tạo ra một ao huyết nguyên, ít nhất phải tốn 2000 ức huyền tinh linh dược.
2000 ức đối với Lục gia không tính là gì, nhưng rất nhiều loại linh dược có tiền mà không mua được, cực kỳ khó tìm. Lần này Lục Ly hấp thu mất huyết nguyên của mấy trăm đệ tử Lục gia.
Sau khi chất lỏng trong huyết trì triệt để trong suốt, Lục Ly rốt cục ngừng hấp thu, thân thể không còn rung động, sắc mặt khôi phục bình thường.
Một đám trưởng lão ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, biểu lộ đều rất phức tạp.
Nếu như đệ tử Lục gia bình thường hấp thu như vậy, bọn hắn sẽ mừng rỡ như điên, bởi vì hấp thu huyết nguyên càng nhiều, đại biểu tư chất của người này càng nghịch thiên.
Nhưng Lục Ly khác biệt, Lục Ly còn chưa được xác định là đệ tử Lục gia. Khi Lục Ly tiến vào huyết trì cũng không có bất cứ động tĩnh gì, một lát sau lại hấp thu sạch huyết nguyên, việc này quá quái dị, rất không bình thường!
- Không đúng.
Lục Phong Hỏa dùng thần niệm dò xét thân thể của Lục Ly, hắn phát hiện ra vấn đề. Vừa rồi huyết nguyên trong hồ ngăn trở thần niệm dò xét, giờ phút này huyết nguyên bị hấp thu, thần niệm có thể dò xét vào rồi.
Thần niệm của Lục Phong Hỏa rất mạnh, nhẹ nhõm dò xét đến ấn ký Ngân Long trên lưng Lục Ly.
Mọi người nhìn thoáng qua Lục Phong Hỏa, toàn bộ thần niệm đều dò xét qua. Ánh mắt mọi người lấp lóe, nội tâm kinh nghi bất định, loại tình huống này quá quái dị, dù là bọn hắn cũng xem không hiểu.
Một lát sau, Lục Ly mở mắt, long văn phía sau ảm đạm xuống, cũng không còn du tẩu. Trên mặt hắn không có chút thống khổ, ngược lại rất vui vẻ.
Bát trưởng lão nói:
- Lục Ly, đi trước đi.
Lục Ly đi ra, huyền lực hong khô quần áo. Hắn còn chưa dò xét biến hóa trong thân thể, Lục Phong Hỏa đã nói:
- Lục Ly, cỡi áo ra!
- Cỡi áo?
Lục Ly nhướng mày, phát hiện rất nhiều trưởng lão nhìn chằm chằm hắn, trên người Lục Liên Thiên còn ẩn ẩn có sát khí, tựa hồ hắn không phối hợp mà nói, sẽ ra tay giết chết Lục Ly.
Bát trưởng lão nghĩ nghĩ nói:
- Lục Ly, cỡi đi.
Đôi mắt Lục Ly xoay chuyển, trầm mặc cởi áo, chỉ còn mặc một cái quần. Tất cả trưởng lão lập tức đi ra sau lưng hắn, nhìn chằm chằm long văn màu bạc.
Đám trưởng lão cẩn thận nhìn, còn dùng thần niệm lặp đi lặp lại dò xét, Tứ trưởng lão Lục Địa Tiên mở miệng nói:
- Không phải tà vật, ngược lại giống như ấn ký đặc thù nào đó.
Nếu để mọi người cảm ứng được ấn ký sau lưng Lục Ly có khí tức tà ác, bọn hắn sẽ lập tức động thủ chém giết Lục Ly. Bởi vì vừa rồi Lục Ly hấp thu huyết nguyên, long văn này lại phát sáng và du tẩu.
Lục Phong Hỏa nhìn chằm chằm Lục Ly hỏi:
- Lục Ly, long văn sau lưng ngươi là chuyện gì xảy ra?
Vừa rồi nội tâm của Lục Ly đã có kế hoạch, hắn thuận miệng giải thích:
- Đây là Long Hồn Chiến Thể ta tu luyện, công pháp này có thể làm cho nhục thân của ta càng thêm cường đại.
Chương 494 Sưu hồn
- A…
Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên không tin, Lục Liên Thiên nói:
- Ngươi kích hoạt nhìn thử xem.
Lục Ly không chần chờ, kích hoạt thần kỹ Nhiên Huyết. Long văn sau lưng hắn phát sáng du tẩu, nhục thân nhanh chóng trở nên cường đại, mỗi một cơ bắp đều hở ra, tràn đầy lực lượng mỹ cảm, trong mắt nổi lên ngân quang, hóa thân thành một Cự Long hình người.
Đám trưởng lão kiến thức rộng rãi, cũng không thèm để ý, công pháp luyện thể ở Trung Châu nhiều lắm, nhục thân của Lục Ly đúng là trở nên cường đại hơn rất nhiều.
Trong mắt Lục Ly hiện ra ngân quang, giờ phút này long văn cũng du tẩu. Nhưng bọn hắn không có cảm nhận được một tia khí tức tà ác, điều này nói rõ Lục Ly không có bị tà vật phụ thể.
Bất quá không ai suy nghĩ tới phương diện huyết mạch thần kỹ, bởi vì trong lịch sử không có người nào ấn ký huyết mạch sinh trưởng ở trên lưng.
Lục Ly mặc quần áo, giải trừ thần kỹ Nhiên Huyết, khôi phục nguyên dạng. Đám trưởng lão thì tập hợp chung một chỗ, bờ môi khẽ nhúc nhích, rõ ràng lại truyền âm thương nghị tình huống của Lục Ly.
Thần sắc của Lục Ly tự nhiên, nhưng nội tâm rất căng thẳng, lẳng lặng chờ đợi kết quả thương nghị.
Lúc đầu Lục Ly hấp thu được huyết nguyên, thì có thể nhẹ nhõm chứng minh hắn là đệ tử Lục gia.
Vấn đề là Lục Ly tiến vào huyết trì, mới đầu không có hấp thu huyết nguyên, đằng sau lại hấp thu toàn bộ, trên lưng còn có một long văn quỷ dị.
Điều này không khỏi làm cho các trưởng lão kinh nghi, cũng không thể phán định Lục Ly đến cùng có phải đệ tử Lục gia hay không. Lục Ly quan sát một lúc, mặc dù không nghe được bọn hắn nói cái gì, bất quá từ thần sắc có thể thu được một chút tin tức.
Chín trưởng lão tựa hồ chia làm ba phái.
Thái độ của Bát trưởng lão, Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão khá tốt với hắn, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão và Thập trưởng lão lại rất khó chịu. Còn lại ba trưởng lão thì giống như trung lập, thái độ với hắn không tốt cũng không xấu.
Bọn hắn vừa thương nghị, thỉnh thoảng nhìn về phía Lục Ly, Lục Ly chỉ có thể trầm mặc chờ đợi kết quả.
Hai nén hương sau, thương nghị ra rồi, Bát trưởng lão đi tới nói:
- Lục Ly, vừa rồi huyết trì phát sinh một chút tình huống quái dị, cho nên chúng ta còn không thể hoàn toàn phán định thân phận của ngươi. Hiện tại chúng ta thương nghị ra kết quả, chúng ta cần mời một vị Thái Thượng trưởng lão xuất quan, vị Thái Thượng trưởng lão kia chủ tu linh hồn, hắn sẽ sưu hồn ngươi, từ đó phán định thân phận. Ngươi yên tâm, sưu hồn sẽ không tổn thương linh hồn của ngươi.
- Sưu hồn?
Sắc mặt của Lục Ly hơi đổi, một khi sưu hồn, tất cả bí mật của hắn chẳng phải bại lộ sao, huyết mạch thần kỹ, răng thú, Tiểu Bạch… còn có Lục Nhân Hoàng ở Hàn Băng Thâm Uyên…
Hắn vừa định cự tuyệt, bờ môi của Bát trưởng lão lại khẽ động, đột nhiên truyền một câu rất có thâm ý:
- Lục Ly, ngươi đừng quá lo lắng, Thái Thượng trưởng lão là người tuyệt đối trung thành với gia tộc. Nếu như ngươi thật là đệ tử Lục gia, Thái Thượng trưởng lão sẽ chỉ giúp ngươi, quyết không hại ngươi.
Tuyệt đối trung thành với gia tộc và Vương tộc!
Câu nói này của Bát trưởng lão rất có thâm ý, nhất là hai chữ sau cùng, trung với Vương tộc chính là người mình.
Nói cách khác, trong Lục gia có người không phải người mình?
Lại liên tưởng đến chín tên trưởng lão kia, ba tên mang theo địch ý với mình, ba tên nhìn qua tựa hồ trung lập? Lục Ly đột nhiên cảm thấy vừa rồi hắn không mạo muội nói ra hết tất cả mọi chuyện về Lục Nhân Hoàng quả nhiên là điều đúng đắn.
Lục Ly thoáng trầm ngâm, cuối cùng quyết định đánh cược một lần, xem ra Bát trưởng lão cũng là trung với gia gia hắn. Đương nhiên, dù hắn phản đối cũng chẳng mấy ý nghĩa, người Lục gia mời ra Thái Thượng trưởng lão thì vẫn có thể nhẹ nhàng sưu hồn mình.
Bởi thế hắn khẽ gật đầu, Bát trưởng lão lập tức trả lại Tiểu Bạch cho Lục Ly, đồng thời quay sang nhìn đám người Lục Phong Hỏa một cái, chúng nhân đi ra bên ngoài.
Đi lên bậc đá, ra khỏi thành bảo, mọi người trực tiếp lao vút lên không, Bát trưởng lão mang theo Lục Ly bay về phía hồ nhỏ ở chính giữa Thần Khải Sơn.
Bọn hắn không bay quá cao, trên đường Lục Ly nhìn thấy rất nhiều thành bảo lầu các, cũng nhìn thấy rất nhiều tộc nhân Lục gia, còn có rất nhiều công tử tiểu thư áo bào hoa lệ.
- Người kia là ai?
- Chín vị trưởng lão đồng thời xuất động? Đã xảy ra chuyện gì? Thiếu niên được Bát trưởng lão mang theo kia là ai?
Rất nhanh, phía dưới vang lên từng tràng tiếng nghị luận, Thần Khải Thành đã phong thành mười năm, trong thành cơ hồ không có đại sự gì. Mười năm nay trừ tế tổ ra, gần như rất khó nhìn thấy nhiều trưởng lão như thế đồng thời xuất động, tự nhiên dẫn lên rất nhiều người chú ý.
Tốc độ chúng nhân rất nhanh, thoáng chốc đã tới bên hồ nhỏ, Lục Ly nhìn thấy trong hồ có một tòa thành bảo màu trắng như là đang trôi nổi trên mặt nước.
Mọi người trực tiếp bay thẳng đến quảng trường trước mặt thành bảo, sau khi hạ xuống Lục Ly nhìn kỹ mới thấy, thành bảo này quả thật trôi nổi ở trên mặt nước, trong lòng không khỏi âm thầm kinh kỳ, xem ra thành bảo này cũng là một bảo vật.
Cửa lớn thành bảo đóng chặt, Lục Phong Hỏa đi đến cửa, chắp tay nói:
- Phong Hỏa cầu kiến Ngũ thúc công, có chuyện trọng yếu cầu Ngũ thúc công ra tay.
Lục Phong Hỏa dứt lời, tất cả mọi người trầm mặc đứng ở một bên lẳng lặng chờ đợi, Lục Ly cũng cung kính đứng sau đám đông. Trong đầu hắn phù hiện một tia nghi hoặc, chín vị trưởng lão này của Lục gia đều là Nhân Hoàng, Thái Thượng trưởng lão rõ ràng là cao hơn một cấp, như vậy sẽ là cảnh giới gì?
Trước đó hắn đã rất nghi hoặc, thế lực lục phẩm có được ba tên Quân Hầu Cảnh, thế lực thất phẩm có được ba tên Nhân Hoàng, như vậy thế lực bát phẩm hẳn là có được ba tên cảnh giới võ giả cao hơn? Trên Nhân Hoàng còn có cảnh giới nào nữa?
Lúc gặp Hàn Vô Tâm và Mạc Diệp hắn quên dò hỏi chuyện này, giờ đây lại không dám hỏi nhiều, chỉ biết lẳng lặng chờ đợi.
Chi chi...
Qua nguyên một nén hương sau, cửa lớn mới chậm rãi mở ra, đi ra là một lão giả thấp bé.
Chương 495 Ta không cách nào sưu hồn thiếu niên này
Khiến Lục Ly kinh ngạc chính là: Mái tóc trắng của lão giả này tùy ý xõa ở sau lưng, dài đến độ rủ xuống đất, càng ngạc nhiên hơn nữa là hai hàng lông mày của hắn cũng rất dài, cũng rủ xuống chạm đất.
Lão giả mặc một thân áo đen, lông mày trắng rủ xuống bắt mắt dị thường, ngoại hình thực sự quá kỳ quái, để lại cho người ấn tượng khắc sâu. Hơn nữa nét mặt lão giả rất hồng hào, tựa như thiếu niên, đúng là hạc phát đồng nhan.
- Gặp qua Ngũ thúc công!
Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên và Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão đều khom mình hành lễ, sau đó những trưởng lão còn lại cũng khom lưng hành lễ nói:
- Gặp qua Thái Thượng trưởng lão.
Thái Thượng trưởng lão khẽ gật đầu, ánh mắt rất nhanh liền quét tới Lục Ly. Lục Ly có chút lúng túng, không biết nên xưng hô thế nào, dứt khoát cũng khom lưng theo nói:
- Lục Ly gặp qua Thái Thượng trưởng lão.
- Ngũ thúc công...
Lục Phong Hỏa chỉ vào Lục Ly định giải thích vài câu, Thái Thượng trưởng lão lại vung tay lên, trong mắt chớp qua một đạo u quang, khắc này Lục Ly chính vừa mới đứng dậy chạm mắt với Thái Thượng trưởng lão.
Khoảng khắc đó, Lục Ly cảm giác toàn bộ thế giới đều biến mất, trong thế giới của hắn chỉ còn lại mỗi đôi mắt này. Hắn còn thấy được cả một thế giới từ trong đôi mắt kia, thấy được hư không mênh mông, thấy được sao trời vô tận.
Rất nhanh, ánh mắt Lục Ly trở nên mê mang và ngốc trệ, rõ ràng là bị Thái Thượng trưởng lão chấn nhiếp. Những người còn lại biết vị Thái Thượng trưởng lão này đang sưu hồn, ai nấy đều nín thở chờ đợi kết quả.
Toàn bộ linh hồn Lục Ly đều bị hút vào trong tinh không kia, hắn cảm giác chính mình tựa như một đóa lục bình không rễ trôi dạt trong hư không, vĩnh viễn không biết đâu là điểm cuối.
Có điều Lục Ly không biết chính là, một tia năng lượng vô hình vô sắc đã lặng lẽ men theo ánh mắt tiến vào trong đầu, sau đó vọt thẳng vào trong Hồn Đàm của hắn.
Vị Thái Thượng trưởng lão này chủ tu linh hồn, đừng nói loại Hồn Đàm Cảnh như Lục Ly, dù có là Bất Diệt Cảnh Quân Hầu Cảnh, một khi hắn muốn thám tra thì đều có thể thần không biết quỷ không hay lẻn vào trong linh hồn đối phương.
Tia năng lượng vô hình vô sắc kia tiến nhanh vào trong không gian linh hồn Lục Ly, sau đó vụt thẳng đến Hồn Đàm. Chỉ cần tiến vào Hồn Đàm, liền có thể nhẹ nhàng tìm tòi tất cả ký ức của Lục Ly. Hệt như tên Yêu Ma kia nhẹ nhành được đến huyền kỹ di hình huyễn ảnh trong linh hồn Lục Ly.
Chẳng qua
Lần này lại phát sinh ngoài ý, lúc tia năng lượng kia tiến vào trong Hồn Đàm Lục Ly, ấn ký Ngân Long trong Hồn Đàm Lục Ly bỗng đột nhiên phát sáng. Sau đó con Ngân Long đó cấp tốc du tẩu trong Hồn Đàm, bất ngờ đuổi tia năng lượng của Thái Thượng trưởng lão ra ngoài.
- Ách?
Trên mặt Thái Thượng trưởng lão chớp qua một tia kinh dị, tròng mắt cũng híp lại, đám người Lục Phong Hỏa nhìn thấy vẻ mặt đó của Thái Thượng trưởng lão, ai nấy đều kinh hãi, ngơ ngác nhìn nhau.
Một tên Hồn Đàm Cảnh cỏn con như Lục Ly, không ngờ lại có thể khiến Thái Thượng trưởng lão kinh dị? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Thái Thượng trưởng lão không nói nửa lời, chỉ là trong mắt lóe lên tinh mang, sau đó tăng cường năng lượng xâm nhập linh hồn Lục Ly, lần này không phải một tia, mà là tận mười tia!
Đừng nhìn chỉ là mười tia năng lượng, chừng đó đã đủ để hủy diệt Hồn Đảm của bất kỳ một tên Quân Hầu Cảnh nào. Thái Thượng trưởng lão cũng không dám làm loạn, để mười tia năng lượng phân tán ra, từ bốn phía chậm rãi xâm nhập Hồn Đảm Lục Ly.
Kết quả lại khiến Thái Thượng trưởng lão càng thêm kinh dị!
Ấn ký Ngân Long kia tựa hồ có được một loại ma lực nào đó, khiến cho toàn bộ năng lượng Thái Thượng trưởng lão thẩm thấu vào đều bị khu trục ra.
- Hừ!
Thái Thượng trưởng lão tựa hồ có chút tức giận, khống chế mười tia năng lượng cưỡng hành tiến vào linh hồn Lục Ly. Trọn cả Hồn Đàm Lục Ly “Oanh” lên một tiếng, hai chân hắn mềm nhũn, trực tiếp ngã trên mặt đất, ngất đi.
Khiến Thái Thượng trưởng lão có chút nghẹn lời là, mười tia năng lượng của hắn lần nữa bị khu trục ra hết sức. Hắn đành chịu thu hồi năng lượng, thở dài nói:
- Ta không cách nào sưu hồn thiếu niên này, trong linh hồn hắn có một kiện bảo vật, nếu ta cường hành sưu hồn, hắn sẽ hồn phi phách tán.
- Ách...
Nguyên đám trưởng lão đều sửng sốt, vị Thái Thượng trưởng lão Lục gia này xếp hạng thứ ba trên Chiến Thần Bảng Thần Châu, còn là cường giả tu luyện linh hồn vang danh toàn bộ thế giới, thế mà lại không cách nào thám tra linh hồn một tên thiếu niên Hồn Đàm Cảnh cỏn con?
Chuyện cười.
Việc này mà truyền đi, nháy mắt Lục Ly liền sẽ vang danh Trung Châu, danh chấn thiên hạ.
Trong Hồn Đàm Lục Ly rốt cục có bảo vật gì? Phải là chí bảo thế nào mới có thể ngăn cản Thái Thượng trưởng lão thám tra? Lúc này Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên thiếu chút muốn bổ đầu Lục Ly ra, xem xem đến cùng là bảo vật thế nào?
Thái Thượng trưởng lão trầm ngâm một lát mới mở miệng nói tiếp:
- Cụ thể là chuyện gì, nói tỉ mỉ ta nghe.
Bát trưởng lão thoáng trầm tư, sau đó kể lại toàn bộ sự tình đã xảy ra một lượt, không bỏ sót chi tiết nào. Sau khi nghe xong, Thái Thượng trưởng lão thậm chí không cần tự hỏi, khua tay nói:
- Việc này không cần hoài nghi, có thể hấp thu huyết nguyên thần chi trong Huyết Trì, như vậy thiếu niên này chắc chắn là con em Lục gia, không sai được. Trước dẫn hắn đi xuống nghỉ ngơi an dưỡng, linh hồn hắn hơi bị tổn hại, chờ hắn triệt để khôi phục thì dẫn hắn tới gặp ta.
Bát trưởng lão Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão liếc nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ kích động, Thái Thượng trưởng lão đều xác định, Lục Ly chính là con trai Lục Nhân Hoàng.
Lục Ly được mang về Nghênh Long Các, cùng với Minh Vũ Vũ Hóa Thần ở trong một gian lầu các, Mạc Diệp lại không ở cùng một chỗ mà được bố trí gian riêng khác.
Lục Ly bị Thái Thượng trưởng lão cường hành xâm nhập linh hồn, dù sau cùng bị Ngân Long trong Hồn Đàm đuổi ra, nhưng linh hồn vẫn bị thương tổn chút ít, giờ đang ngất đi.
- Đồ á?
Lục Nhân Hoàng chỉ để lại một cái răng thú, lúc này Thú Nha đó đã biến mất, giống như biến thành Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm của hắn? Về phần bí mật của Lục gia, tỷ tỷ của hắn cũng không nói gì, hắn làm sao mà biết được?
Thấy Lục Ly cái gì cũng không lấy ra được, cái gì cũng không nói ra được, ánh mắt của tất cả trưởng lão đều lạnh xuống. Nếu Lục Ly không thể chứng minh, bọn họ chỉ có thể coi Lục Ly là hàng giả để thẩm vấn.
- Đúng rồi!
Lục Ly nhớ tới một chuyện, hắn nói:
- Ta biết Chiến Thần Đồ Lục, có điều chỉ có khẩu quyết của chương thứ nhất, tỷ tỷ ta nói đây là cha ta lưu lại.
- Chiến Thần Đồ Lục?
Bát trường lão và mấy trưởng lão đều thở phào nhẹ nhõm, bát trường lão nói:
- Ngươi đọc xem.
Lục Ly suy nghĩ một lúc, há miệng ngâm nga. Chương thứ nhất của Chiến Thần Đồ Lục chỉ có mấy chục chữ, hắn đã sớm nhớ kỹ, tu luyện cũng là dùng công pháp này, hắn thoải mái đọc ra khẩu quyế tcủa chương thứ nhất.
- Ừ, là Chiến Thần Đồ Lục!
Bát trường lão thở phào như trút được gánh nặng, Chiến Thần Đồ Lục này là công pháp độc hữu của Lục gia, Lục Ly biết Chiến Thần Đồ Lục, vậy chắc không có vấn đề.
- Điều này kỳ thật cũng không chứng minh được gì.
Nhị trưởng lão Lục Phong Hỏa vẫn không nói gì đột nhiên lên tiếng.
- Mọi người đều biết, mấy chục năm trước Lục gia chúng ta xuất hiện hai phản đồ. Nếu hai phản đồ này truyền khẩu quyết cho người khác thì sao? Huống chi Lục Ly chỉ biết chương thứ nhất, phía sau còn có năm chương nữa.
Mấy trưởng lão gật đầu đồng ý, ánh mắt nhìn Lục Ly mang theo một tia thẩm thị. Dường như muốn nhìn thấu linh hồn của Lục Ly, xem hắn rốt cuộc có đúng là đệ tử của Lục gia hay không, hay là gian tế ngoại tộc phái tới.
Lục Ly thấy bát trường lão không nói gì, hắn cắn răng nói:
- Chư vị trưởng lão, ta là con trai của Lục Nhân Hoàng, điểm này không cần hoài nghi. Gia gia của ta đâu? Ta muốn gặp hắn, hắn chắc có thể xác định thân phận thật giả của ta chứ?
Sắc mặt đám người lập tức thay đổi, trong ánh mắt mang theo một tia sâm hàn, trong mắt nhị trưởng lão và tam trưởng lão lại hiện lên một tia sát cơ.
Bát trường lão đang muốn lên tiếng, nhị trưởng lão Lục Phong Hỏa lại lạnh lùng nói:
- Tộc Vương đã bế quan nhiều năm, hắn mà không xuất quan thì không ai gặp được cả.
- Bế quan?
Lục Ly hơi kinh ngạc, sau đó lại có chút hoài nghi, nếu là bế quan, nhóm người này vì sao lại có phản ứng lớn như vậy?
Lục Ly trầm mặc, trong lòng có chút kinh nghi bất định. Hắn về Lục gia làm gì? Không phải để xin cường giả của Lục gia đi cứu Lục Nhân Hoàng từ trong Hàn Băng Thâm Uyên ra à?
Hiện tại hắn vốn nên lập tức nói với mọi người tung tích của Lục Nhân Hoàng, sau đó nhờ cường giả của Lục gia tới Hàn Băng Thâm Uyên cứu Lục Nhân Hoàng ra, vậy thân phận của hắn cũng có thể lập tức được chứng minh.
Nhưng...
Lục Ly lúc này lại có một loại bất an, bởi vì hắn cảm thấy các trưởng lão của Lục gia có thái độ không tốt lắm đối với hắn, có người lại mơ hồ có chút địch ý. Tuy không biểu lộ ra, nhìn thì tất cả đều bình thường, nhưng trong lòng hắn lại vẫn thấy không thoải mái.
Cho nên...
Hắn đang rối rắm xem có nên nói ra toàn bộ hay không? Nếu gia gia hắn ở đây, hắn sẽ không phải cố kỵ gì nữa, vấn đề là hắn không gặp được gia gia.
Mấy vị trưởng lão trầm mặc nhìn Lục Ly, môi khẽ động, dường như đang truyền âm thương nghị với nhau, một lát sau tam trưởng lão Lục Liên Thiên mở miệng:
- Lục Ly, ngươi có thể nói ra chuyện của phụ thân ngươi không, nói ra toàn bộ những gì ngươi biết, chúng ta tất nhiên có thể từ trong đó phán đoán thật giả.
- Đúng.
Bát trường lão gật đầu nói:
- Lục Ly, mau nói đi, nói ra tất cả mọi chuyện, chúng ta có thể xác định thân phận của ngươi.
Lục Ly vẫn trầm mặc, Lục Liên Thiên hỏi, như vậy ngược lại khiến hắn càng đề phòng hơn.
Lục Nhân Hoàng đã đi xa tận Bắc Mạc, còn bị cường giả đuổi giết, hai mươi năm qua Lục gia lại không có bất kỳ ai tới Bắc Mạc tìm hắn, hiện tại gia gia của hắn lại bế quan? Tất cả những điều này đều khiến hắn theo bản năng có chút cảnh giác và kháng cự, hắn không dám mạo hiểm.
- Nói đi, Lục Ly, ngươi cứ không nói gì, chúng ta làm sao mà chứng minh được?
Bát trường lão có chút nóng nảy.
- Ta biết không nhiều lắm!
Trầm tư một lát, Lục Ly quyết định trước tiên cứ giấu một bộ phận tin tức, hắn nói:
- Phụ thân và mẫu thân mất tích khi ta vừa sinh ra, ta không biết bọn họ đi đâu, khi đó tỷ tỷ của ta cũng chỉ có bốn tuổi, nàng ta chỉ nói cha ta là Lục Nhân Hoàng, ta là đệ tử của Trung Châu Lục gia, bảo ta nghĩ biện pháp quay về gia tộc. Tỷ tỷ có khả năng biết nhiều hơn, có điều nàng ta hiện tại bị bắt tới Thanh Châu Thần Nữ Cung. Hay là... Các ngươi phái người đi cứu tỷ tỷ của ta về, nàng ta khẳng định biết rất nhiều chuyện, hơn nữa trên người nàng ta cũng có lệnh bài của phụ thân.
Đám người lại trầm mặc, Lục Ly nói và không nói đều như nhau, bọn họ căn bản không thể từ trong có được tin tức hữu dụng, tất nhiên không thể không thể thân phận của Lục Ly.
- Ta có một biện pháp!
Bát trường lão đột nhiên mở miệng nói:
- Chúng ta có thể bỏ Lục Ly vào trong Thần Chi Huyết Trì, Lục gia đệ tử chúng ta đều có huyết mạch riêng biệt, cũng có thể hấp thu huyết nguyên trong Thần Chi Huyết Trì. Cho dù Lục Ly có rất ít huyết mạch, cũng có thể hấp thu một chút. Nếu hắn không thể hấp thu được một chút nào, vậy hắn không phải đệ tử của Lục gia chúng ta.
Thần Chi Huyết Trì rất có tiếng, không chỉ Lục gia có, Thập nhị vương tộc cũng có.
Đây cũng là một trong các nội tình cường đại của Thập nhị vương tộc, chính bởi vì Thần Chi Huyết Trì, các gia tộc mới có thể đào tạo cường giả rất nhanh, thủy chung giữ được cho gia tộc cường thịnh không suy.
Đề nghị của bát trường lão có được sự đồng ý của tất cả các trưởng lão, Thần Chi Huyết Trì của các gia tộc chỉ có con cháu của gia tộc mình mới có thể hấp thu huyết nguyên.
Chương 492 Quả nhiên là hàng giả
Điểm này được các gia tộc công nhận, Lục Ly có phải là đệ tử của Lục gia hay không thì chỉ cần tiến vào trong huyết trì là có thể chứng minh được.
Nghe bát trường lão giới thiệu đơn giản một phen, Lục Ly vui vẻ đồng ý, hắn vốn là con trai của Lục Nhân Hoàng, hắn có gì mà phải sợ chứ?
Lập tức đám người đi ra ngoài, lại không đi quá xa, ra khỏi Trưởng Lão Đường tiến vào một thành bảo màu đen. Thành bảo đó không có cửa sổ, bên trong rất âm trầm, khắp nơi đều đốt đuốc.
Sau khi tiến vào thành bảo, Lục Phong Hỏa ấn một cái lên vách tường, trên vách tường trơn bóng hắc quang sáng lên, không ngờ xuất hiện một cánh cửa lớn. Đám người Lục Phong Hỏa nối đuôi nhau mà vào, Lục Ly đi theo đám người bát trường lão đi vào trong cửa đá.
Thần Chi Huyết Trì này không ngờ là ở dưới lòng đất, sau khi tiến vào cửa đá, theo thông đạo một đường đi xuống dưới. Thông đạo rất rộng, có thể cho phép hơn mười người song song đi qua, đều là từng bậc đá, xoay tròn kéo dài xuống lòng đất.
Tốc độ của mọi người rất nhanh, lại đi xuống dưới ba nén hướng mới tới nơi. Theo đó mà tính, Thần Chi Huyết Trì này là ở sâu mấy vạn mét dưới lòng đất.
Người phía trước cuối cùng cũng dừng lại, đứng trước một cửa đá màu đen cực lớn, Lục Phong Hỏa mở cơ quan, tiến vào trong một đại điện sâm nghiêm.
Đại điện này có phạm vi ngàn mét, vô cùng rộng lớn, bên trong đèn đuốc sáng trưng, Lục Ly nhìn nhìn xung quanh, ánh mắt dừng ở trong một ao lớn màu đỏ.
Ao đó toàn bộ đều dùng một loại tinh thạch màu đỏ sậm xây thành, dài rộng khoảng ba mươi mét, cao hai mét, trên tinh thạch màu đỏ sậm có đồ văn và phù văn thần bí, còn có quang mang màu đỏ sậm một sáng một tối chiếu ra.
Lục Ly nhìn kỹ những đồ văn thần bí đó, mơ hồ nhìn thấy những gương mặt quỷ. Những đồ văn đó dường như hội tụ thành bộ dạng Nộ Mục Kim Cương, khiến người ta cảm thấy sợ hãi, không dám tới gần.
- Ơ? Sao có hàn khí?
Lục Ly đột nhiên cảm thấy từng đạo hàn khí từ một bên khác truyền đến, hắn nhìn về bên đó, thấy một cánh cửa đá đóng chặt. Bên trên cửa đá đều đóng băng, xem ra hàn khí là từ trong cửa đá truyền đến.
- Trong đây chẳng lẽ là một bảo địa của Lục gia?
Lục Ly chỉ nhìn lướt qua rồi thu hồi ánh mắt, toàn bộ đại điện còn có mấy tấm cửa đá, chắc đều là bảo địa đặc thù của Lục gia.
- Đi thôi!
Bát trường lão nói một tiếng với Lục Ly, đi đến gần huyết trì, bọn Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên đã sớm chờ ở gần huyết trì.
Lục Ly đi theo, hắn đứng gần huyết trì nhìn một cái, đôi mắt hơi co rút lại lại.
Máu bên trong đỏ sậm, vẫn đang hơi dao động, bên trong truyền ra từng đạo năng lượng khiến người ta khiếp đảm, cảm giác trong đây không phải máu, mà là nọc độc vậy.
Cuối cùng chính là khi máu đó dao động, cũng rất kỳ dị tụ thành bộ dạng mặt của Nộ Mục Kim Cương. Nhìn vô cùng dữ tợn, nếu nhảy xuống, sẽ có cảm giác như bị Nộ Mục Kim Cương này nuốt sống.
- Lục Ly, đi xuống đi, chỉ cần ngươi là đệ tử của Lục gia thì sẽ không sao.
Bát trường lão mặt mũi hiền lành, cực kỳ giống một người tốt bụng.
Các trưởng lão còn lại đều vây quanh huyết trì, nhìn Lục Ly. Lục Ly nghĩ nghĩ một chút rồi cắn răng từ trong tay áo lấy Tiểu Bạch ra, Tiểu Bạch vẫn đang ngủ say, Lục Ly nhẹ nhàng đưa Tiểu Bạch cho bát trường lão, sau đó chậm rãi đi đến huyết trì.
Bát trường lão nhìn Tiểu Bạch, cũng để ý, cho rằng là sủng vật nhỏ, hắn nhìn thấy Lục Ly sắp nhảy xuống huyết trì, liền nhắc nhở một câu:
- Lục Ly, cởi quần áo ra.
Lục Ly không cởi quần áo, bởi vì trên lưng hắn có long văn, hắn lắc đầu rồi trực tiếp bay lên nhảy vào trong huyết trì.
Máu trong huyết trì bắn lên, lại rất thần kỳ là không bắn ra ngoài. Huyết trì cao hai mét, cả người Lục Ly đều chìm vào trong huyết trì, giống như bị Nộ Mục Kim Cương đó nuốt chửng.
Tất cả trưởng lão đều mở to hai mắt quan sát động tĩnh của huyết trì, nhưng không ai dùng thần niệm. Bởi vì máu trong huyết trì này đều là huyết nguyên, thần niệm không thể tra xét.
- Không hề có động tĩnh?
Sau mấy giây, huyết trì không ngờ dần dần khôi phục bình tĩnh, máu bên trên cũng hơi dao động, lại hội tụ thành một gương mặt Nộ Mục Kim Cương, ngoài ra thì không có bất kỳ động tĩnh gì.
- Quả nhiên là hàng giả!
Mắt Lục Phong Hỏa trở nên lạnh lùng, trong tay Lục Liên Thiên sáng lên huyền lực, muốn xuất thủ chuẩn bị trảm sát Lục Ly. Người có huyết mạch của Lục gia không thể nào lại không hấp thu được một tia huyết nguyên, Lục Ly chắc chắn là hàng giả.
Bát trường lão nhíu mày nói:
- Chờ một chút đi.
Quang mang huyền lực trong tay Lục Liên Thiên lập tức yếu đi, mọi người nhẫn nại tiếp tục chờ đợi. Thời gian cứ thế trôi qua, trong huyết trì lại vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì, rất nhiều trưởng lão sắc mặt đều trầm xuống.
Lục Ly ở trong huyết trì tim cũng như trầm xuống, toàn thân hắn đều bị máu bao phủ, lại không cảm thấy trong huyết trì có bất kỳ biến hóa gì.
Trong đầu hắn hiện lên từng suy nghĩ, chẳng lẽ... Huyết trì này có vấn đề, hoặc là hắn không phải Lục gia đệ tử?
Thời gian lại trôi qua nửa nén hương, trong huyết trì vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì, Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên cuối cùng cũng không nhịn được, Lục Liên Thiên vung tay lên nói:
- Thiên Minh, vớt Lục Ly ra.
Lần này bát trường lão cũng không phản đối, trong không gian giới của thập trưởng lão Lục Thiên Minh bay ra một cây roi, đột nhiên đâm tới huyết trì, muốn trói Lục Ly lại rồi lôi ra.
Vù.
Ngay, Ngân Long Ấn Ký ở sau lưng Lục Ly chợt lóe lên quang mang, long văn đó rất nhanh liền chạy quanh. Tiếp theo... Toàn bộ huyết trì bạo động, tất cả máu đều dũng động quay cuồng.
- Ồ? Có động tĩnh rồi, Thiên Minh dừng tay.
Bát trường lão lập tức kinh hô, roi của thập trưởng lão hơi khựng lại rồi cuối cùng cũng thu về. Ánh mắt của tất cả các trưởng lão đều tỏa định huyết trì, nhìn thấy máu đỏ sậm bên trong đang quay cuồng, liền nhíu mày.
Vì sao lúc đầu Lục Ly đi vào không có động tĩnh gì, qua lâu như vậy mới có động tĩnh? Trước kia không hề có chuyện như vậy.
Chương 493 Thái Thượng trưởng lão
Ùng ục.
Máu trong huyết trì cuồn cuộn không ngừng, giống như nước sôi. Bát trường lão hơi yên tâm, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười. Thần Chi Huyết Trì chỉ có Lục gia đệ tử mới có thể hấp thu huyết nguyên, Lục Ly lúc này đang hấp thu huyết nguyên, điều này chứng tỏ Lục Ly chắc chắn là Lục gia đệ tử.
Cùng với máu dũng động, máu bên trong bắt đầu đổi màu. Máu vốn là màu đỏ sậm, hiện tại dần dần chuyển sang màu đỏ nhạt.
- A!
Dưới huyết trì truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, bát trường lão lập tức quát khẽ:
- Lục Ly, đừng sợ. Hấp thu huyết nguyên sẽ có một chút cảm giác đau đớn, đó là huyết nguyên đang cải tạo máu và thân thể của ngươi, có lợi ích cực lớn đối với ngươi, kiên trì chút.
Lục Ly nghe thấy bát trường lão nói vậy, tiếng kêu thảm thiết cũng nhỏ đi, Lục Ly hiển nhiên đang cắn răng kiên trì.
Ùng ục.
Huyết trì tiếp tục sôi trào, màu máu cũng càng lúc càng nhạt, đã biến thành màu đỏ nhạt, huyết trì lại vẫn đang cuồn cuộn không ngừng
Các trưởng lão ngơ ngác nhìn nhau, bát trường lão và tứ trưởng lão nhìn nhau, trong mắt hai người đều là vẻ kinh hãi. Có điều tất cả trưởng lão đều không nói gì, tiếp tục mở to hai mắt nhìn huyết trì.
Sau một nén hương, hai nén hương, ba nén hướng...
Màu của máu trong Huyết trì đã trở nên rất nhạt, máu bên trong đã từ màu đỏ nhạt bắt đầu biến thành bán trong suốt, cũng đã có thể nhìn thấy rõ Lục Ly ở dưới ao.
- Cái này...
Một đám trưởng lão toàn bộ đều hóa đá, bởi vì Thần Chi Huyết Trì thành lập đến bây giờ đã được trăm vạn năm, người biến thái nhất cũng chỉ có thể hấp thu được một nửa huyết nguyên trong huyết trì. Lục Ly lúc này lại đã hấp thu hơn nửa, hơn nữa còn vẫn đang hấp thu.
Huyết nguyên là đồ tốt, huyết trì này mỗi cách một đoạn thời gian thì cần ném vào vô số thiên tài địa bảo, mới có thể chế tạo ra huyết nguyên, để con em Lục gia hấp thu. Không phải đệ tử trực hệ của Lục gia, thiên tư không tốt cũng không có tư cách tiến vào huyết trì.
Cũng chính bởi vì huyết nguyên là dựa vào vô số thiên tài địa bảo tạo ra, nên người bình thường không hấp thu được quá nhiều. Thiên tư càng cao, cảnh giới càng cường đại, hấp thu mới càng nhiều.
Cảnh giới quá thấp, tư chất không cao cưỡng ép hấp thu huyết nguyên, sẽ bởi vì thân thể không dung nạp được, nặng thì bạo thể mà chết, nhẹ thì thống khổ khó nhịn, trực tiếp hôn mê.
Mấy vị trưởng lão nhớ rõ, năm đó Lục Nhân Hoàng lần thứ nhất tiến vào huyết trì, cũng chỉ hấp thu gần nửa ao huyết nguyên, khi đó Lục Nhân Hoàng đã là Bất Diệt cảnh, thiên tư cực kỳ biến thái, được vinh dự thiên tài biến thái nhất Trung Châu mười vạn năm qua.
Lục Ly mới Hồn Đàm cảnh, cũng hấp thu hơn phân nửa, hơn nữa hắn không có hôn mê, mặc dù thần sắc thống khổ, bắp thịt cả người rung động, nhưng rõ ràng còn có thể thừa nhận được.
Hồn Đàm cảnh hấp thu nhiều huyết nguyên như vậy, điều này đại biểu cái gì, đại biểu tư chất của Lục Ly nghịch thiên, vượt xa Lục Nhân Hoàng.
Tất cả mọi người nín thở, chờ đợi Lục Ly ngừng hấp thu. Chỉ là huyết dịch trong huyết trì vẫn lăn lộn, vô số tơ máu tụ tập về phía thân thể của Lục Ly, cuối cùng bị hấp thu.
Theo huyết dịch trong huyết trì càng ngày càng trong suốt, mọi người càng thêm bó tay. Cái huyết trì này muốn tạo ra một ao huyết nguyên, ít nhất phải tốn 2000 ức huyền tinh linh dược.
2000 ức đối với Lục gia không tính là gì, nhưng rất nhiều loại linh dược có tiền mà không mua được, cực kỳ khó tìm. Lần này Lục Ly hấp thu mất huyết nguyên của mấy trăm đệ tử Lục gia.
Sau khi chất lỏng trong huyết trì triệt để trong suốt, Lục Ly rốt cục ngừng hấp thu, thân thể không còn rung động, sắc mặt khôi phục bình thường.
Một đám trưởng lão ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, biểu lộ đều rất phức tạp.
Nếu như đệ tử Lục gia bình thường hấp thu như vậy, bọn hắn sẽ mừng rỡ như điên, bởi vì hấp thu huyết nguyên càng nhiều, đại biểu tư chất của người này càng nghịch thiên.
Nhưng Lục Ly khác biệt, Lục Ly còn chưa được xác định là đệ tử Lục gia. Khi Lục Ly tiến vào huyết trì cũng không có bất cứ động tĩnh gì, một lát sau lại hấp thu sạch huyết nguyên, việc này quá quái dị, rất không bình thường!
- Không đúng.
Lục Phong Hỏa dùng thần niệm dò xét thân thể của Lục Ly, hắn phát hiện ra vấn đề. Vừa rồi huyết nguyên trong hồ ngăn trở thần niệm dò xét, giờ phút này huyết nguyên bị hấp thu, thần niệm có thể dò xét vào rồi.
Thần niệm của Lục Phong Hỏa rất mạnh, nhẹ nhõm dò xét đến ấn ký Ngân Long trên lưng Lục Ly.
Mọi người nhìn thoáng qua Lục Phong Hỏa, toàn bộ thần niệm đều dò xét qua. Ánh mắt mọi người lấp lóe, nội tâm kinh nghi bất định, loại tình huống này quá quái dị, dù là bọn hắn cũng xem không hiểu.
Một lát sau, Lục Ly mở mắt, long văn phía sau ảm đạm xuống, cũng không còn du tẩu. Trên mặt hắn không có chút thống khổ, ngược lại rất vui vẻ.
Bát trưởng lão nói:
- Lục Ly, đi trước đi.
Lục Ly đi ra, huyền lực hong khô quần áo. Hắn còn chưa dò xét biến hóa trong thân thể, Lục Phong Hỏa đã nói:
- Lục Ly, cỡi áo ra!
- Cỡi áo?
Lục Ly nhướng mày, phát hiện rất nhiều trưởng lão nhìn chằm chằm hắn, trên người Lục Liên Thiên còn ẩn ẩn có sát khí, tựa hồ hắn không phối hợp mà nói, sẽ ra tay giết chết Lục Ly.
Bát trưởng lão nghĩ nghĩ nói:
- Lục Ly, cỡi đi.
Đôi mắt Lục Ly xoay chuyển, trầm mặc cởi áo, chỉ còn mặc một cái quần. Tất cả trưởng lão lập tức đi ra sau lưng hắn, nhìn chằm chằm long văn màu bạc.
Đám trưởng lão cẩn thận nhìn, còn dùng thần niệm lặp đi lặp lại dò xét, Tứ trưởng lão Lục Địa Tiên mở miệng nói:
- Không phải tà vật, ngược lại giống như ấn ký đặc thù nào đó.
Nếu để mọi người cảm ứng được ấn ký sau lưng Lục Ly có khí tức tà ác, bọn hắn sẽ lập tức động thủ chém giết Lục Ly. Bởi vì vừa rồi Lục Ly hấp thu huyết nguyên, long văn này lại phát sáng và du tẩu.
Lục Phong Hỏa nhìn chằm chằm Lục Ly hỏi:
- Lục Ly, long văn sau lưng ngươi là chuyện gì xảy ra?
Vừa rồi nội tâm của Lục Ly đã có kế hoạch, hắn thuận miệng giải thích:
- Đây là Long Hồn Chiến Thể ta tu luyện, công pháp này có thể làm cho nhục thân của ta càng thêm cường đại.
Chương 494 Sưu hồn
- A…
Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên không tin, Lục Liên Thiên nói:
- Ngươi kích hoạt nhìn thử xem.
Lục Ly không chần chờ, kích hoạt thần kỹ Nhiên Huyết. Long văn sau lưng hắn phát sáng du tẩu, nhục thân nhanh chóng trở nên cường đại, mỗi một cơ bắp đều hở ra, tràn đầy lực lượng mỹ cảm, trong mắt nổi lên ngân quang, hóa thân thành một Cự Long hình người.
Đám trưởng lão kiến thức rộng rãi, cũng không thèm để ý, công pháp luyện thể ở Trung Châu nhiều lắm, nhục thân của Lục Ly đúng là trở nên cường đại hơn rất nhiều.
Trong mắt Lục Ly hiện ra ngân quang, giờ phút này long văn cũng du tẩu. Nhưng bọn hắn không có cảm nhận được một tia khí tức tà ác, điều này nói rõ Lục Ly không có bị tà vật phụ thể.
Bất quá không ai suy nghĩ tới phương diện huyết mạch thần kỹ, bởi vì trong lịch sử không có người nào ấn ký huyết mạch sinh trưởng ở trên lưng.
Lục Ly mặc quần áo, giải trừ thần kỹ Nhiên Huyết, khôi phục nguyên dạng. Đám trưởng lão thì tập hợp chung một chỗ, bờ môi khẽ nhúc nhích, rõ ràng lại truyền âm thương nghị tình huống của Lục Ly.
Thần sắc của Lục Ly tự nhiên, nhưng nội tâm rất căng thẳng, lẳng lặng chờ đợi kết quả thương nghị.
Lúc đầu Lục Ly hấp thu được huyết nguyên, thì có thể nhẹ nhõm chứng minh hắn là đệ tử Lục gia.
Vấn đề là Lục Ly tiến vào huyết trì, mới đầu không có hấp thu huyết nguyên, đằng sau lại hấp thu toàn bộ, trên lưng còn có một long văn quỷ dị.
Điều này không khỏi làm cho các trưởng lão kinh nghi, cũng không thể phán định Lục Ly đến cùng có phải đệ tử Lục gia hay không. Lục Ly quan sát một lúc, mặc dù không nghe được bọn hắn nói cái gì, bất quá từ thần sắc có thể thu được một chút tin tức.
Chín trưởng lão tựa hồ chia làm ba phái.
Thái độ của Bát trưởng lão, Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão khá tốt với hắn, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão và Thập trưởng lão lại rất khó chịu. Còn lại ba trưởng lão thì giống như trung lập, thái độ với hắn không tốt cũng không xấu.
Bọn hắn vừa thương nghị, thỉnh thoảng nhìn về phía Lục Ly, Lục Ly chỉ có thể trầm mặc chờ đợi kết quả.
Hai nén hương sau, thương nghị ra rồi, Bát trưởng lão đi tới nói:
- Lục Ly, vừa rồi huyết trì phát sinh một chút tình huống quái dị, cho nên chúng ta còn không thể hoàn toàn phán định thân phận của ngươi. Hiện tại chúng ta thương nghị ra kết quả, chúng ta cần mời một vị Thái Thượng trưởng lão xuất quan, vị Thái Thượng trưởng lão kia chủ tu linh hồn, hắn sẽ sưu hồn ngươi, từ đó phán định thân phận. Ngươi yên tâm, sưu hồn sẽ không tổn thương linh hồn của ngươi.
- Sưu hồn?
Sắc mặt của Lục Ly hơi đổi, một khi sưu hồn, tất cả bí mật của hắn chẳng phải bại lộ sao, huyết mạch thần kỹ, răng thú, Tiểu Bạch… còn có Lục Nhân Hoàng ở Hàn Băng Thâm Uyên…
Hắn vừa định cự tuyệt, bờ môi của Bát trưởng lão lại khẽ động, đột nhiên truyền một câu rất có thâm ý:
- Lục Ly, ngươi đừng quá lo lắng, Thái Thượng trưởng lão là người tuyệt đối trung thành với gia tộc. Nếu như ngươi thật là đệ tử Lục gia, Thái Thượng trưởng lão sẽ chỉ giúp ngươi, quyết không hại ngươi.
Tuyệt đối trung thành với gia tộc và Vương tộc!
Câu nói này của Bát trưởng lão rất có thâm ý, nhất là hai chữ sau cùng, trung với Vương tộc chính là người mình.
Nói cách khác, trong Lục gia có người không phải người mình?
Lại liên tưởng đến chín tên trưởng lão kia, ba tên mang theo địch ý với mình, ba tên nhìn qua tựa hồ trung lập? Lục Ly đột nhiên cảm thấy vừa rồi hắn không mạo muội nói ra hết tất cả mọi chuyện về Lục Nhân Hoàng quả nhiên là điều đúng đắn.
Lục Ly thoáng trầm ngâm, cuối cùng quyết định đánh cược một lần, xem ra Bát trưởng lão cũng là trung với gia gia hắn. Đương nhiên, dù hắn phản đối cũng chẳng mấy ý nghĩa, người Lục gia mời ra Thái Thượng trưởng lão thì vẫn có thể nhẹ nhàng sưu hồn mình.
Bởi thế hắn khẽ gật đầu, Bát trưởng lão lập tức trả lại Tiểu Bạch cho Lục Ly, đồng thời quay sang nhìn đám người Lục Phong Hỏa một cái, chúng nhân đi ra bên ngoài.
Đi lên bậc đá, ra khỏi thành bảo, mọi người trực tiếp lao vút lên không, Bát trưởng lão mang theo Lục Ly bay về phía hồ nhỏ ở chính giữa Thần Khải Sơn.
Bọn hắn không bay quá cao, trên đường Lục Ly nhìn thấy rất nhiều thành bảo lầu các, cũng nhìn thấy rất nhiều tộc nhân Lục gia, còn có rất nhiều công tử tiểu thư áo bào hoa lệ.
- Người kia là ai?
- Chín vị trưởng lão đồng thời xuất động? Đã xảy ra chuyện gì? Thiếu niên được Bát trưởng lão mang theo kia là ai?
Rất nhanh, phía dưới vang lên từng tràng tiếng nghị luận, Thần Khải Thành đã phong thành mười năm, trong thành cơ hồ không có đại sự gì. Mười năm nay trừ tế tổ ra, gần như rất khó nhìn thấy nhiều trưởng lão như thế đồng thời xuất động, tự nhiên dẫn lên rất nhiều người chú ý.
Tốc độ chúng nhân rất nhanh, thoáng chốc đã tới bên hồ nhỏ, Lục Ly nhìn thấy trong hồ có một tòa thành bảo màu trắng như là đang trôi nổi trên mặt nước.
Mọi người trực tiếp bay thẳng đến quảng trường trước mặt thành bảo, sau khi hạ xuống Lục Ly nhìn kỹ mới thấy, thành bảo này quả thật trôi nổi ở trên mặt nước, trong lòng không khỏi âm thầm kinh kỳ, xem ra thành bảo này cũng là một bảo vật.
Cửa lớn thành bảo đóng chặt, Lục Phong Hỏa đi đến cửa, chắp tay nói:
- Phong Hỏa cầu kiến Ngũ thúc công, có chuyện trọng yếu cầu Ngũ thúc công ra tay.
Lục Phong Hỏa dứt lời, tất cả mọi người trầm mặc đứng ở một bên lẳng lặng chờ đợi, Lục Ly cũng cung kính đứng sau đám đông. Trong đầu hắn phù hiện một tia nghi hoặc, chín vị trưởng lão này của Lục gia đều là Nhân Hoàng, Thái Thượng trưởng lão rõ ràng là cao hơn một cấp, như vậy sẽ là cảnh giới gì?
Trước đó hắn đã rất nghi hoặc, thế lực lục phẩm có được ba tên Quân Hầu Cảnh, thế lực thất phẩm có được ba tên Nhân Hoàng, như vậy thế lực bát phẩm hẳn là có được ba tên cảnh giới võ giả cao hơn? Trên Nhân Hoàng còn có cảnh giới nào nữa?
Lúc gặp Hàn Vô Tâm và Mạc Diệp hắn quên dò hỏi chuyện này, giờ đây lại không dám hỏi nhiều, chỉ biết lẳng lặng chờ đợi.
Chi chi...
Qua nguyên một nén hương sau, cửa lớn mới chậm rãi mở ra, đi ra là một lão giả thấp bé.
Chương 495 Ta không cách nào sưu hồn thiếu niên này
Khiến Lục Ly kinh ngạc chính là: Mái tóc trắng của lão giả này tùy ý xõa ở sau lưng, dài đến độ rủ xuống đất, càng ngạc nhiên hơn nữa là hai hàng lông mày của hắn cũng rất dài, cũng rủ xuống chạm đất.
Lão giả mặc một thân áo đen, lông mày trắng rủ xuống bắt mắt dị thường, ngoại hình thực sự quá kỳ quái, để lại cho người ấn tượng khắc sâu. Hơn nữa nét mặt lão giả rất hồng hào, tựa như thiếu niên, đúng là hạc phát đồng nhan.
- Gặp qua Ngũ thúc công!
Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên và Tứ trưởng lão Ngũ trưởng lão đều khom mình hành lễ, sau đó những trưởng lão còn lại cũng khom lưng hành lễ nói:
- Gặp qua Thái Thượng trưởng lão.
Thái Thượng trưởng lão khẽ gật đầu, ánh mắt rất nhanh liền quét tới Lục Ly. Lục Ly có chút lúng túng, không biết nên xưng hô thế nào, dứt khoát cũng khom lưng theo nói:
- Lục Ly gặp qua Thái Thượng trưởng lão.
- Ngũ thúc công...
Lục Phong Hỏa chỉ vào Lục Ly định giải thích vài câu, Thái Thượng trưởng lão lại vung tay lên, trong mắt chớp qua một đạo u quang, khắc này Lục Ly chính vừa mới đứng dậy chạm mắt với Thái Thượng trưởng lão.
Khoảng khắc đó, Lục Ly cảm giác toàn bộ thế giới đều biến mất, trong thế giới của hắn chỉ còn lại mỗi đôi mắt này. Hắn còn thấy được cả một thế giới từ trong đôi mắt kia, thấy được hư không mênh mông, thấy được sao trời vô tận.
Rất nhanh, ánh mắt Lục Ly trở nên mê mang và ngốc trệ, rõ ràng là bị Thái Thượng trưởng lão chấn nhiếp. Những người còn lại biết vị Thái Thượng trưởng lão này đang sưu hồn, ai nấy đều nín thở chờ đợi kết quả.
Toàn bộ linh hồn Lục Ly đều bị hút vào trong tinh không kia, hắn cảm giác chính mình tựa như một đóa lục bình không rễ trôi dạt trong hư không, vĩnh viễn không biết đâu là điểm cuối.
Có điều Lục Ly không biết chính là, một tia năng lượng vô hình vô sắc đã lặng lẽ men theo ánh mắt tiến vào trong đầu, sau đó vọt thẳng vào trong Hồn Đàm của hắn.
Vị Thái Thượng trưởng lão này chủ tu linh hồn, đừng nói loại Hồn Đàm Cảnh như Lục Ly, dù có là Bất Diệt Cảnh Quân Hầu Cảnh, một khi hắn muốn thám tra thì đều có thể thần không biết quỷ không hay lẻn vào trong linh hồn đối phương.
Tia năng lượng vô hình vô sắc kia tiến nhanh vào trong không gian linh hồn Lục Ly, sau đó vụt thẳng đến Hồn Đàm. Chỉ cần tiến vào Hồn Đàm, liền có thể nhẹ nhàng tìm tòi tất cả ký ức của Lục Ly. Hệt như tên Yêu Ma kia nhẹ nhành được đến huyền kỹ di hình huyễn ảnh trong linh hồn Lục Ly.
Chẳng qua
Lần này lại phát sinh ngoài ý, lúc tia năng lượng kia tiến vào trong Hồn Đàm Lục Ly, ấn ký Ngân Long trong Hồn Đàm Lục Ly bỗng đột nhiên phát sáng. Sau đó con Ngân Long đó cấp tốc du tẩu trong Hồn Đàm, bất ngờ đuổi tia năng lượng của Thái Thượng trưởng lão ra ngoài.
- Ách?
Trên mặt Thái Thượng trưởng lão chớp qua một tia kinh dị, tròng mắt cũng híp lại, đám người Lục Phong Hỏa nhìn thấy vẻ mặt đó của Thái Thượng trưởng lão, ai nấy đều kinh hãi, ngơ ngác nhìn nhau.
Một tên Hồn Đàm Cảnh cỏn con như Lục Ly, không ngờ lại có thể khiến Thái Thượng trưởng lão kinh dị? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Thái Thượng trưởng lão không nói nửa lời, chỉ là trong mắt lóe lên tinh mang, sau đó tăng cường năng lượng xâm nhập linh hồn Lục Ly, lần này không phải một tia, mà là tận mười tia!
Đừng nhìn chỉ là mười tia năng lượng, chừng đó đã đủ để hủy diệt Hồn Đảm của bất kỳ một tên Quân Hầu Cảnh nào. Thái Thượng trưởng lão cũng không dám làm loạn, để mười tia năng lượng phân tán ra, từ bốn phía chậm rãi xâm nhập Hồn Đảm Lục Ly.
Kết quả lại khiến Thái Thượng trưởng lão càng thêm kinh dị!
Ấn ký Ngân Long kia tựa hồ có được một loại ma lực nào đó, khiến cho toàn bộ năng lượng Thái Thượng trưởng lão thẩm thấu vào đều bị khu trục ra.
- Hừ!
Thái Thượng trưởng lão tựa hồ có chút tức giận, khống chế mười tia năng lượng cưỡng hành tiến vào linh hồn Lục Ly. Trọn cả Hồn Đàm Lục Ly “Oanh” lên một tiếng, hai chân hắn mềm nhũn, trực tiếp ngã trên mặt đất, ngất đi.
Khiến Thái Thượng trưởng lão có chút nghẹn lời là, mười tia năng lượng của hắn lần nữa bị khu trục ra hết sức. Hắn đành chịu thu hồi năng lượng, thở dài nói:
- Ta không cách nào sưu hồn thiếu niên này, trong linh hồn hắn có một kiện bảo vật, nếu ta cường hành sưu hồn, hắn sẽ hồn phi phách tán.
- Ách...
Nguyên đám trưởng lão đều sửng sốt, vị Thái Thượng trưởng lão Lục gia này xếp hạng thứ ba trên Chiến Thần Bảng Thần Châu, còn là cường giả tu luyện linh hồn vang danh toàn bộ thế giới, thế mà lại không cách nào thám tra linh hồn một tên thiếu niên Hồn Đàm Cảnh cỏn con?
Chuyện cười.
Việc này mà truyền đi, nháy mắt Lục Ly liền sẽ vang danh Trung Châu, danh chấn thiên hạ.
Trong Hồn Đàm Lục Ly rốt cục có bảo vật gì? Phải là chí bảo thế nào mới có thể ngăn cản Thái Thượng trưởng lão thám tra? Lúc này Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên thiếu chút muốn bổ đầu Lục Ly ra, xem xem đến cùng là bảo vật thế nào?
Thái Thượng trưởng lão trầm ngâm một lát mới mở miệng nói tiếp:
- Cụ thể là chuyện gì, nói tỉ mỉ ta nghe.
Bát trưởng lão thoáng trầm tư, sau đó kể lại toàn bộ sự tình đã xảy ra một lượt, không bỏ sót chi tiết nào. Sau khi nghe xong, Thái Thượng trưởng lão thậm chí không cần tự hỏi, khua tay nói:
- Việc này không cần hoài nghi, có thể hấp thu huyết nguyên thần chi trong Huyết Trì, như vậy thiếu niên này chắc chắn là con em Lục gia, không sai được. Trước dẫn hắn đi xuống nghỉ ngơi an dưỡng, linh hồn hắn hơi bị tổn hại, chờ hắn triệt để khôi phục thì dẫn hắn tới gặp ta.
Bát trưởng lão Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão liếc nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ kích động, Thái Thượng trưởng lão đều xác định, Lục Ly chính là con trai Lục Nhân Hoàng.
Lục Ly được mang về Nghênh Long Các, cùng với Minh Vũ Vũ Hóa Thần ở trong một gian lầu các, Mạc Diệp lại không ở cùng một chỗ mà được bố trí gian riêng khác.
Lục Ly bị Thái Thượng trưởng lão cường hành xâm nhập linh hồn, dù sau cùng bị Ngân Long trong Hồn Đàm đuổi ra, nhưng linh hồn vẫn bị thương tổn chút ít, giờ đang ngất đi.