Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 218
__Đã Tự: Phi Phong__
“Ầm ầm ầm ~!”
Chiến kỹ Địa giai – Long Chiến tính quả thật cường đại, vô số Long ảnh trực tiếp bao phủ kín người Thanh Long lão tổ, trong lúc nhất thời chèn ép hắn không ngừng lui về sau.
Chỉ có điều chuyện vui không thể kéo dài quá lâu, khoảng chừng mấy lần đổi khí qua đi, Thanh Long lão tổ vận lực đánh ra ba quyền liên tiếp phá nát bức tường Long ảnh
“Ta đây quen thuộc Thanh Long chiến phát hơn ngươi nhiều lắm. Nếu như ta sử dụng Thanh Long chiến kích, cho dù ngươi là cao thủ Thiên Hà cảnh đệ nhị trọng cũng không phải là đối thủ của ta, huống chi là hiện tại…”
“Ha ha ha.!”
Tiếng cười khan khan của Thanh Long lão tổ làm cho người ta da đầu tê dại. Mọi ngưởi đều hiểu ý hắn, hắn bây giờ chỉ thuần túy đùa bỡn với bọn họ mà thôi. Một khi hắn muốn hạ sát sẽ trực tiếp đoạt lấy Thanh Long chiến kích, thi triển bất kỳ chiến thức nào cũng có thể giết chết bọn họ.
“Huyền Tiêu, ngươi đã biết chênh lệch bao lớn chưa? Ha ha ~!”
Thanh Long lão tổ đánh them một quyền bưc lui đánm người Huyền Tiêu.
“Lưu Tinh Long Ấn”
Một Chiêu này chấn cho Huyền Tiêu hộc máu mồm, thân thể lảo đảo nhưng vẫn cố gắng che chắn phía trước.
“Huyền Tiêu ca ca “
Sắc mặt Triệu Huyền trắng bệch, vội vàng đỡ lấy Huyền Tiêu. Chỉ nhìn bộ dáng hắn cũng biết đã bị trọng thương nội phủ.
“Ta không sao!”
Đông Phương Huyền Tiêu lấy linh dược từ túi càn khôn, nhét vào miệng mình. Sau đó hắn cố gắng dựng thẵng sống lưng, hẵn là không muốn Triệu Huyền vừa nói vừa xông tới.
“Ừm, Ta hiểu rồi.
Thanh Long lão tổ đang chiến đấu với Mạc Tiểu Lang, hình như muốn đùa bỡn Tiểu Lang, Cho nên không có hạ sát thủ. Thế nhưng, chỉ mới có mấy chục giây qua đi, Mạc Tiểu Lang đã lâm vào nguy cơ.
“Xem ra Thiên Lang yêu nhận đúng là thích hợp với ngươi”
Thanh Long lão tổ lên tiếng cười nhạo.
“Lão quỷ, muốn chết!”
Triệu Huyền nghe theo lệnh Huyền Tiêu phân phó đã chạy tới chỗ Long Thần. bên phía Long Thần cũng hiểu ý nàng.
“Triệu Huyền nắm lấy cái tay Long Thần, bản thân hắn không có cách nào phản kháng. Ở bên kia, Huyền Tiêu và Mạc Tiểu Lang liều mạng chống đỡ, nàng lập tức tăng tốc kéo Long Thần phóng đi như bay.
“Ngươi chạy mau!”
Khi đến cuối thiết tỏa liên, Triệu Huyền thả tay Long Thần ra, phân phó hắn một tiếng rồi xoay người chạy ngược trở lại. Đám người Huyền Tiêu và Mạc Tiểu Lang thiếu mất nàng căn bãn chống đỡ ko đc bao lâu.
Lúc này Đông Phương Huyền Tiêu đang đứng trước mặt Mạc Tiểu Lang đón đỡ Thanh Long lão tổ không ngừng công kích.
“Tiểu Lang, mang Long Thần đi thôi. Chúng Ta không có hi vọng rồi, các ngươi còn trẻ, cố gắng sống sót tìm cách báo thù cho chúng ta.”
Đông Phương Huyền Tiêu dặn dò khiến cho tinh thần Mạc Tiểu Lang chấn động, hắn không phải là hạng người cổ hủ. Ít nhất hắn biết mình chỉ có một cơ hội nhỏ nhoi rời khỏi nơi này, nếu như hắn ngoan cố lưu lại có khi mọi người sẽ chết vô ích.
“Linh Vũ gia tộc, ta nhất định sẽ trở lại!”
Thời điểm Triệu Huyền quay về đội ngũ, Mạc Tiểu Lang đã nghĩ thông suốt. Hắn quay đầu lại phương hướng Long Thần, nhưng cái hắn thấy được là một cặp mắt đỏ ngầu.
Lúc này Huyền Tiêu và Triệu Huyền đã bị Thanh Long lão tổ đánh cho trọng thương gần chết, cả người bọn họ dính đầy máu tươi. Chỉ có một tia ý niệm chấp nhất mới giúp bọn họ chống đỡ tới tận bây giờ.
Dù sao Thiên Hà cảnh cũng là cường giả đỉnh cấp, không phải là mấy võ giả Thiên Đan cảnh có khả năng đối phó.
“Long Thần, đi mau!”
Tại thời khắc khẩn cấp, Đông Phương Huyền Tiêu quát ầm lên.
Trong long Long Thần thống khổ cực độ. Hai người Huyền Tiêu dung tính mạng của mình đổi lấy cơ hội sống cho hắn. Nhưng mà Long Thần không thể ra sức, hắn bắt đầu thống hận chính mình, biểu hiện trên mặt càng lúc càng rõ rệt. Linh Hi nhìn thấy Long Thần đờ đẫn cũng ko biết khuyên giải thế nào.
Nàng chưa từng thấy hắn bất lực như vậy.
Đây là một lần đả kích to lớn đối với Long Thần.
“Thần ca ca, hắn rất trọng yếu đối với ngươi phải không?”
Linh Hi nhẹ giọng hỏi.
“Nói nhảm, ta tình nguyện chết cũng muốn dẫn bọn họ rời đi, Nhưng ta ko có biện pháp, thực lực ta quá yếu. Bọn họ đánh đổi mạng sống để Long Thần ta có cơ hội chạy trốn.”
“ Thần ca ca, ngươi không được nói như vậy. Ngươi không phải là người sợ chết.”
Linh Hi khóc nức nở.
“ Thần ca ca ta sẽ giúp ngươi. Nhưng ngươi đáp ứng ta, cả đời này nhất định phải nhớ đến ta, vĩnh viễn vĩnh viễn không được quên ta.”
Thanh âm Linh Hi dần dần kiên quyết.
“Tiểu Hi, ngươi muốn làm gì?”
Long Thần hoảng sợ hết hồn, chỉ có điểu sau khi Linh Hi nói xong đã khống chế Linh Hi kiếm bay ra khỏi lỗ tai của hắn.
Trong nháy mắt, trái tim hắn đột nhiên ngừng đập.
“Tiểu Hi, trở lại!”
Long Thần biết nha đầu ngốc này nhất định cảm nhận được nội tâm hắn thống khổ mới quyết định làm chuyện điên rồ. So sánh với Huyền Tiêu, hắn càng thêm quan tâm an nguy của nàng, hiển nhiên không muốn nàng hi sinh vì mình.
Giờ phút này, Đông Phương Huyền Tiêu và Triệu Huyền đang đau khổ giãy dụa trong tay Thanh Long lão tổ. Mạc Tiểu Lang đang chuẩn bị dẫn Long Thần chạy ra khỏi Tinh Ma ngục thì đột nhiên một thanh thiết kiếm bắn ra, trôi nổi giữa bầu trời.
“Thứ gì?”
Thanh Long lão tổ lấy làm kinh hãi, sau đó hắn thấy thanh kiếm từ từ biến lớn bên trong màng sương trắng. mơ hồ ẩn trong đó là hình dáng một thiếu nữ xinh đẹp điên đảo chúng sinh. Thanh Long lão tổ đã sớm không có cảm giác cảm giác với mỹ nữ rồi, nhưng mà nữ nhân mỹ lệ đến trình độ này vẫn khiến hắn ngạc nhiên không dức.
Chỉ có điều một luống sát khí khổng lồ ập tới làm cho hắn thất kinh.
Hắn vội vàng lui về phía sau mấy bước, Huyền Tiêu và Triệu Huyền cũng chạy ra khỏi phạm vi nguy hiểm. Linh Hi xuất hiện là sự tính nằm ngoài dự liệu, cho nên bọn họ không biết là lành hay dữ. Chẵng qua là thời điểm Long Thần gọi một câu tiểu Hi mới làm cho bọn họ hiểu được,
Đông Phương Huyền Tiêu vẫn nhớ thanh kiếm này được Long Thần cắt giấu rất kỹ.
“Thiếu nữ này chẵng lẽ nguyên nhân Long Thần phải đoạt lấy Thanh Minh hồn quả bằng được sao?”
Trong lòng Đông Phương Huyền Tiêu bỗng nhiên xuất hiện nghi vấn này.
Nhờ có Thanh Minh hồn quả hiệu dụng, Linh Hi mới có thể xuất hiện nơi này. Ban đầu nàng nói với Long Thần, chỉ cần luyện hóa xong nàng sẽ có khả năng đối kháng một chiêu của cường giả Thiên Hà cảnh.
“ Thần ca ca, các ngươi chạy nhanh đi, Ta chỉ có thể vây khốn hắn nữa nén nhang, không nên lãng phí thời gian”
Linh Hi kiên quyết nói một câu, sau đó tập trung lực lượng dồn ép xuống dưới.
Đám người Huyền Tiêu thấy thế cực kì rung động, hồi lâu sau không nói nên lời. Nhưng đây lại là cơn ác mộng đối với Long Thần.
“Linh Hi ngươi muốn làm gì?”
Long Thần là người tràn đầy nhiệt huyết, nghĩ đến kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì không nhịn được đau đớn từ tận đáy lòng.
“ Nữa năm qua ở với ngươi, ta cảm thấy rất là vui vẻ, nhớ lời hứa với ta đó. Hi vọng kiếp sau chúng ta có thể đối diện, khi đó ta sẽ làm tân nương của ngươi.”
Linh Hi nói lời này khiến cho trái tim Long Thần co rút lại.
Sau đó thân thể Linh Hi dung nhập vào trong vòng sáng, từng đạo Huyễn Kiếm lăng lệ nhanh chóng xoay vòng.
“Kiếm khí thật mạnh!”
Hai người Huyền Tiêu và Triệu Huyền bốn mắt nhìn nhau. Bọn họ căng bản không biết đang xảy ra chuyện gì.
“Ầm ầm ầm ~!”
Chiến kỹ Địa giai – Long Chiến tính quả thật cường đại, vô số Long ảnh trực tiếp bao phủ kín người Thanh Long lão tổ, trong lúc nhất thời chèn ép hắn không ngừng lui về sau.
Chỉ có điều chuyện vui không thể kéo dài quá lâu, khoảng chừng mấy lần đổi khí qua đi, Thanh Long lão tổ vận lực đánh ra ba quyền liên tiếp phá nát bức tường Long ảnh
“Ta đây quen thuộc Thanh Long chiến phát hơn ngươi nhiều lắm. Nếu như ta sử dụng Thanh Long chiến kích, cho dù ngươi là cao thủ Thiên Hà cảnh đệ nhị trọng cũng không phải là đối thủ của ta, huống chi là hiện tại…”
“Ha ha ha.!”
Tiếng cười khan khan của Thanh Long lão tổ làm cho người ta da đầu tê dại. Mọi ngưởi đều hiểu ý hắn, hắn bây giờ chỉ thuần túy đùa bỡn với bọn họ mà thôi. Một khi hắn muốn hạ sát sẽ trực tiếp đoạt lấy Thanh Long chiến kích, thi triển bất kỳ chiến thức nào cũng có thể giết chết bọn họ.
“Huyền Tiêu, ngươi đã biết chênh lệch bao lớn chưa? Ha ha ~!”
Thanh Long lão tổ đánh them một quyền bưc lui đánm người Huyền Tiêu.
“Lưu Tinh Long Ấn”
Một Chiêu này chấn cho Huyền Tiêu hộc máu mồm, thân thể lảo đảo nhưng vẫn cố gắng che chắn phía trước.
“Huyền Tiêu ca ca “
Sắc mặt Triệu Huyền trắng bệch, vội vàng đỡ lấy Huyền Tiêu. Chỉ nhìn bộ dáng hắn cũng biết đã bị trọng thương nội phủ.
“Ta không sao!”
Đông Phương Huyền Tiêu lấy linh dược từ túi càn khôn, nhét vào miệng mình. Sau đó hắn cố gắng dựng thẵng sống lưng, hẵn là không muốn Triệu Huyền vừa nói vừa xông tới.
“Ừm, Ta hiểu rồi.
Thanh Long lão tổ đang chiến đấu với Mạc Tiểu Lang, hình như muốn đùa bỡn Tiểu Lang, Cho nên không có hạ sát thủ. Thế nhưng, chỉ mới có mấy chục giây qua đi, Mạc Tiểu Lang đã lâm vào nguy cơ.
“Xem ra Thiên Lang yêu nhận đúng là thích hợp với ngươi”
Thanh Long lão tổ lên tiếng cười nhạo.
“Lão quỷ, muốn chết!”
Triệu Huyền nghe theo lệnh Huyền Tiêu phân phó đã chạy tới chỗ Long Thần. bên phía Long Thần cũng hiểu ý nàng.
“Triệu Huyền nắm lấy cái tay Long Thần, bản thân hắn không có cách nào phản kháng. Ở bên kia, Huyền Tiêu và Mạc Tiểu Lang liều mạng chống đỡ, nàng lập tức tăng tốc kéo Long Thần phóng đi như bay.
“Ngươi chạy mau!”
Khi đến cuối thiết tỏa liên, Triệu Huyền thả tay Long Thần ra, phân phó hắn một tiếng rồi xoay người chạy ngược trở lại. Đám người Huyền Tiêu và Mạc Tiểu Lang thiếu mất nàng căn bãn chống đỡ ko đc bao lâu.
Lúc này Đông Phương Huyền Tiêu đang đứng trước mặt Mạc Tiểu Lang đón đỡ Thanh Long lão tổ không ngừng công kích.
“Tiểu Lang, mang Long Thần đi thôi. Chúng Ta không có hi vọng rồi, các ngươi còn trẻ, cố gắng sống sót tìm cách báo thù cho chúng ta.”
Đông Phương Huyền Tiêu dặn dò khiến cho tinh thần Mạc Tiểu Lang chấn động, hắn không phải là hạng người cổ hủ. Ít nhất hắn biết mình chỉ có một cơ hội nhỏ nhoi rời khỏi nơi này, nếu như hắn ngoan cố lưu lại có khi mọi người sẽ chết vô ích.
“Linh Vũ gia tộc, ta nhất định sẽ trở lại!”
Thời điểm Triệu Huyền quay về đội ngũ, Mạc Tiểu Lang đã nghĩ thông suốt. Hắn quay đầu lại phương hướng Long Thần, nhưng cái hắn thấy được là một cặp mắt đỏ ngầu.
Lúc này Huyền Tiêu và Triệu Huyền đã bị Thanh Long lão tổ đánh cho trọng thương gần chết, cả người bọn họ dính đầy máu tươi. Chỉ có một tia ý niệm chấp nhất mới giúp bọn họ chống đỡ tới tận bây giờ.
Dù sao Thiên Hà cảnh cũng là cường giả đỉnh cấp, không phải là mấy võ giả Thiên Đan cảnh có khả năng đối phó.
“Long Thần, đi mau!”
Tại thời khắc khẩn cấp, Đông Phương Huyền Tiêu quát ầm lên.
Trong long Long Thần thống khổ cực độ. Hai người Huyền Tiêu dung tính mạng của mình đổi lấy cơ hội sống cho hắn. Nhưng mà Long Thần không thể ra sức, hắn bắt đầu thống hận chính mình, biểu hiện trên mặt càng lúc càng rõ rệt. Linh Hi nhìn thấy Long Thần đờ đẫn cũng ko biết khuyên giải thế nào.
Nàng chưa từng thấy hắn bất lực như vậy.
Đây là một lần đả kích to lớn đối với Long Thần.
“Thần ca ca, hắn rất trọng yếu đối với ngươi phải không?”
Linh Hi nhẹ giọng hỏi.
“Nói nhảm, ta tình nguyện chết cũng muốn dẫn bọn họ rời đi, Nhưng ta ko có biện pháp, thực lực ta quá yếu. Bọn họ đánh đổi mạng sống để Long Thần ta có cơ hội chạy trốn.”
“ Thần ca ca, ngươi không được nói như vậy. Ngươi không phải là người sợ chết.”
Linh Hi khóc nức nở.
“ Thần ca ca ta sẽ giúp ngươi. Nhưng ngươi đáp ứng ta, cả đời này nhất định phải nhớ đến ta, vĩnh viễn vĩnh viễn không được quên ta.”
Thanh âm Linh Hi dần dần kiên quyết.
“Tiểu Hi, ngươi muốn làm gì?”
Long Thần hoảng sợ hết hồn, chỉ có điểu sau khi Linh Hi nói xong đã khống chế Linh Hi kiếm bay ra khỏi lỗ tai của hắn.
Trong nháy mắt, trái tim hắn đột nhiên ngừng đập.
“Tiểu Hi, trở lại!”
Long Thần biết nha đầu ngốc này nhất định cảm nhận được nội tâm hắn thống khổ mới quyết định làm chuyện điên rồ. So sánh với Huyền Tiêu, hắn càng thêm quan tâm an nguy của nàng, hiển nhiên không muốn nàng hi sinh vì mình.
Giờ phút này, Đông Phương Huyền Tiêu và Triệu Huyền đang đau khổ giãy dụa trong tay Thanh Long lão tổ. Mạc Tiểu Lang đang chuẩn bị dẫn Long Thần chạy ra khỏi Tinh Ma ngục thì đột nhiên một thanh thiết kiếm bắn ra, trôi nổi giữa bầu trời.
“Thứ gì?”
Thanh Long lão tổ lấy làm kinh hãi, sau đó hắn thấy thanh kiếm từ từ biến lớn bên trong màng sương trắng. mơ hồ ẩn trong đó là hình dáng một thiếu nữ xinh đẹp điên đảo chúng sinh. Thanh Long lão tổ đã sớm không có cảm giác cảm giác với mỹ nữ rồi, nhưng mà nữ nhân mỹ lệ đến trình độ này vẫn khiến hắn ngạc nhiên không dức.
Chỉ có điều một luống sát khí khổng lồ ập tới làm cho hắn thất kinh.
Hắn vội vàng lui về phía sau mấy bước, Huyền Tiêu và Triệu Huyền cũng chạy ra khỏi phạm vi nguy hiểm. Linh Hi xuất hiện là sự tính nằm ngoài dự liệu, cho nên bọn họ không biết là lành hay dữ. Chẵng qua là thời điểm Long Thần gọi một câu tiểu Hi mới làm cho bọn họ hiểu được,
Đông Phương Huyền Tiêu vẫn nhớ thanh kiếm này được Long Thần cắt giấu rất kỹ.
“Thiếu nữ này chẵng lẽ nguyên nhân Long Thần phải đoạt lấy Thanh Minh hồn quả bằng được sao?”
Trong lòng Đông Phương Huyền Tiêu bỗng nhiên xuất hiện nghi vấn này.
Nhờ có Thanh Minh hồn quả hiệu dụng, Linh Hi mới có thể xuất hiện nơi này. Ban đầu nàng nói với Long Thần, chỉ cần luyện hóa xong nàng sẽ có khả năng đối kháng một chiêu của cường giả Thiên Hà cảnh.
“ Thần ca ca, các ngươi chạy nhanh đi, Ta chỉ có thể vây khốn hắn nữa nén nhang, không nên lãng phí thời gian”
Linh Hi kiên quyết nói một câu, sau đó tập trung lực lượng dồn ép xuống dưới.
Đám người Huyền Tiêu thấy thế cực kì rung động, hồi lâu sau không nói nên lời. Nhưng đây lại là cơn ác mộng đối với Long Thần.
“Linh Hi ngươi muốn làm gì?”
Long Thần là người tràn đầy nhiệt huyết, nghĩ đến kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì không nhịn được đau đớn từ tận đáy lòng.
“ Nữa năm qua ở với ngươi, ta cảm thấy rất là vui vẻ, nhớ lời hứa với ta đó. Hi vọng kiếp sau chúng ta có thể đối diện, khi đó ta sẽ làm tân nương của ngươi.”
Linh Hi nói lời này khiến cho trái tim Long Thần co rút lại.
Sau đó thân thể Linh Hi dung nhập vào trong vòng sáng, từng đạo Huyễn Kiếm lăng lệ nhanh chóng xoay vòng.
“Kiếm khí thật mạnh!”
Hai người Huyền Tiêu và Triệu Huyền bốn mắt nhìn nhau. Bọn họ căng bản không biết đang xảy ra chuyện gì.