Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Quyển 19 - Chương 8
- Cậu nói gì?
Mặc dù đã có chuẩn bị tư tưởng nhưng nghe được đề nghị của Triệu Quốc Đống thì Phó Tuyền vẫn giật mình.
- Chính quyền địa phương trong chiến lược chỉnh hợp này không tham gia mà chỉ phụ trách phối hợp?
- Đúng thế, tôi suy nghĩ như vậy. Ngành thép liên quan đến quá nhiều vấn đề lợi ích. Chính quyền địa phương cũng có điểm khó xử của bọn họ, điểm này chúng ta cũng có thể giải thích. Nhưng bây giờ muốn thành lập nền kinh tế thị trường Xã hội chủ nghĩa, phải để kinh tế thị trường quyết định tất cả. Thủ đoạn hành chính mặc dù có thể có hiệu quả trong lúc nhất thời nhưng cuối cùng phải trả giá lớn hơn nữa. Tôi cho rằng công ty có hiệu quả kinh doanh tốt, quy mô lớn, có nguồn nguyên liệu ổn định, con đường tiêu thụ tốt thì sẽ làm chủ thể chỉnh hợp, đẩy mạnh tiến hành chỉnh hợp ngành thép vượt phạm vi khu vực, quyền sở hữu, hoàn toàn phá vỡ giới hạn khu vực hành chính. Trung ương có thể căn cứ chiến lược, phương án phát triển của công ty đưa ra mà yêu cầu một cơ cấu chuyên môn tiến hành thẩm định, nói xem nó có phù hợp với chính sách chỉnh hợp không? Như vậy tôi cảm thấy càng khoa học hơn.
Triệu Quốc Đống đưa ra ý kiến này cũng là do hắn suy nghĩ rất lâu. Ở vấn đề chỉnh hợp ngành thép thì hắn tốn nhiều tâm tư nhất, nhiều tinh lực nhất. Trong đó chỉ riêng việc trao đổi với lãnh đạo và công ty hai tỉnh Ký Trung, Tề Lỗ đã có vài lần. Ý của đối phương là gì thì hắn cũng đã biết. Nhất là trung ương khi có suy nghĩ bỏ qua giới hạn khu vực hành chính, bên Tề Lỗ cũng đã ý thức được nếu không quyết định ở vấn đề này thì chẳng những rơi vào bị động, hơn nữa rất có thể ảnh hưởng đến ngành thép của tỉnh.
- Phối hợp mà cậu nói có nghĩa là gì?
Phó Tuyền dần bình tĩnh lại. Y đang cẩn thận nghiền ngẫm ý của Triệu Quốc Đống.
- Một là gánh vác trách nhiệm hành chính kiên quyết đóng cửa các xưởng lạc hậu, trách nhiệm rõ ràng. Tôi tin rằng khi ý thức được thái độ kiên quyết của trung ương, chính quyền địa phương cũng phải có quyết định.
Triệu Quốc Đống nói đầy tự tin và kiên quyết.
- Hai là phối hợp các cơ cấu tài chính trong khu vực hành chính của mình để ủng hộ tài chính cho công ty sát nhập. Dù là ai mua lại ai thì đối với chính quyền mà nói đều là giống nhau, không nên câu nệ vấn đề quyền sở hữu, phải tích cực giải quyết những vấn đề tồn động sau khi chỉnh hợp, sát nhập.
- Vậy ủy ban sẽ có trách nhiệm gì?
Phó Tuyền trầm giọng nói.
- Chỉ đạo về chính sách, cũng phối hợp với ngành tài chính ủng hộ, đưa ra chính sách dẫn hướng cho các công ty sau chỉnh hợp, giúp chính quyền địa phương giải quyết tốt vấn đề gặp phải sau khi chỉnh hợp, kể cả kỹ thuật, tài chính, chính sách và nhân viên.
Triệu Quốc Đống đáp trả rất nhanh.
- Quốc Đống, xem ra cậu tốn không ít tâm tư nghiên cứu vấn đề này. Cậu chắc đã xác định thí điểm ở hai tỉnh Ký Lỗ, chỉ chờ trung ương hạ quyết tâm thôi hả?
Phó Tuyền gật đầu.
- Không giấu gì ngài, từ sau khi tôi tới ủy ban thì đây là công việc chủ yếu của tôi. Ngoài công việc hàng ngày ra thì tôi tập trung chính vào công việc này. Lãnh đạo chính quyền địa phương, lãnh đạo các công ty tư nhân, công ty nhà nước, chuyên gia kinh tế, kể cả các đồng chí bên trung tâm nghiên cứu chính sách và Viện nghiên cứu của ủy ban thì tôi cũng mời bọn họ tới trao đổi. Số hội nghị chắc cũng đến 30, các hội nghị này chủ yếu là cẩn thận tìm hiểu ảnh hưởng đối với sản nghiệp sau khi chỉnh hợp, cố gắng giảm thiểu chấn động xuống mức nhỏ nhất.
Triệu Quốc Đống nói làm Phó Tuyền khá hài lòng. Ít nhất ở vấn đề này Triệu Quốc Đống không hề có tâm lý vội vàng, nhiều lần ngồi trao đổi, phối hợp chính là muốn tiến hành chỉnh hợp được trót lọt.
…
Cctv và Nhật báo Nhân dân hai ngày qua đều đăng tin việc trung ương thúc đẩy việc chỉnh hợp ngành thép trong cả nước. Cctv tập trung đưa tin về tình hình chỉnh hợp ngành thép trong cả nước và phương hướng mà trung ương đưa ra. Nhật báo nhân dân lại trọng điểm phân tích khó khăn mà ngành thép trong nước và quốc tế gặp phải, nhất là ở tình huống giá quặng sắt liên tục tăng cao đã tạo ra nhân tố bất lợi cho ngành thép Trung Quốc. ..
Hồng Hoán Quý vỗ vỗ tờ báo trong tay cười khổ nói với Nhâm Vi Phong:
- Bí thư Nhâm, xem ra lần này trung ương hạ quyết tâm rồi. Truyền thông không ngừng đưa tin, tỉnh ta nếu không có động tác gì thì chỉ sợ không thể qua cửa.
- Lão Hồng, không phải nói chính quyền địa phương chỉ phụ trách phối hợp thôi sao? Công ty có thể tự chủ đàm phán thủ tục sát nhập mà.
Nhâm Vi Phong một bên đọc văn bản, một bên thuận miệng nói:
- Nền kinh tế thị trường thì do chính quy tắc thị trường quyết định. Tôi thấy đây là chuyện tốt. Tỉnh ta chỉ phụ trách phối hợp và đóng cửa các cơ sở sản xuất nhỏ lẻ, như vậy cũng đỡ mệt. Anh nói có đúng không?
- Hắc hắc, bí thư Nhâm, anh nói thì nhẹ nhàng nhưng chúng ta không thể so sánh với Ký Trung, tình hình của bọn họ sớm sáng tỏ. Kinh cương và Đường cương sớm đi lại, Bảo cương và Hàm cương sớm làm thông gia. Tôi đoán Kinh cương và Đường cương, Bảo cương và Hàm cương sẽ nhanh chóng sát nhập. ủy ban tỉnh Ký Trung muốn để công ty trong tỉnh hợp lại với nhau là không dễ. Kinh cương và Bảo cương sẽ kiện cáo nói là anh có chủ nghĩa địa phương, dùng thủ đoạn hành chính can thiệp quyết định của công ty. Càng không cần phải nói bây giờ trung ương càng rõ ràng không cho phép chính quyền địa phương tham gia sát nhập của các công ty, Triệu Quốc Đống cũng đang nhìn chằm chằm. Theo tôi biết hai vị lãnh đạo Ký Trung ở vấn đề chỉnh hợp này đều đập bàn kêu tức. Hắc hắc, ghé non không sợ hổ. Bí thư Nhâm, nhân viên cũ của anh không đơn giản.
Hồng Hoán Quý thở dài một tiếng.
- Nếu như Kinh cương và Bảo cương có tập đoàn nào thò tay vào mấy công ty thép tỉnh ta, chúng ta nên làm gì? Không cho phép can thiệp vậy không phải thành giống như Ký Trung sao. Vậy bí thư Đạo Thành và chủ tịch Nghiễm Lan còn không lột da tôi sao?
Nhâm Vi Phong bỏ văn bản xuống ngồi suy nghĩ. Vấn đề này tình vẫn tranh luận khá kịch liệt. Hồng Hoán Quý cùng Lý Bác Minh vốn kiên định ủng hộ tập đoàn thép Tề Lỗ sát nhập các công ty khác trong tỉnh để tạo thành tập đoàn duy nhất, lớn nhất tỉnh. Nhưng tập đoàn thép Bồ Châu kiên quyết phản đối, thậm chí còn phản ánh tình hình lên Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia. Bọn họ cho rằng Bồ châu dù từ hiệu quả kinh doanh, vận chuyển đến nguồn nguồn nguyên liệu và kết cấu sản phẩm đều trội hơn thép Tề Lỗ, cho rằng Bồ châu sát nhập tập đoàn thép Tề Lỗ mới phù hợp quy tắc thị trường. Hơn nữa trung ương cũng nói rõ không hạn chế quyền sở hữu càng làm bọn họ phấn chấn, cũng làm tỉnh rất xấu hổ.
Triệu Quốc Đống lúc trao đổi với Hồng Hoán Quý cũng nói rõ mục đích chỉnh hợp ngành thép của trung ương là muốn tạo ra ưu thế ngành nghề, không đơn thuần là biến thuyền nhỏ thành thuyền to, chỉnh là không hợp, hợp mà không mạnh thì không bằng không chỉnh hợp. Điều kiện chỉnh hợp chính là tốt hợp xấu, phải để công ty sau khi chỉnh hợp phát triển tốt, hình thành ưu thế hoàn thiện cả về cơ chế quản lý, quy mô sản xuất, con đường tiêu thụ, kết cấu sản phẩm và nguồn nguyên liệu. Đây là mục đích căn bản của việc chỉnh hợp.
Hồng Hoán Quý đương nhiên nắm rõ chính sách tinh thần của trung ương, nhưng để Bồ châu sát nhập thép Tề Lỗ thì y lại không muốn. Hơn nữa thép Tề Lỗ đã sơ bộ liên hợp với tập đoàn thép Tề Dương, thép Lai Sơn, về quy mô đã vượt qua Bồ châu.
Chỉ là Triệu Quốc Đống lúc trao đổi đã rất khắt khe nói tập đoàn thép Tề Lỗ chẳng qua chỉ trên danh nghĩa liên hợp, hơn nữa không đạt được mục đích liên hợp.
Hồng Hoán Quý cũng thừa nhận lời Triệu Quốc Đống nói là thật. Nhưng Bồ châu sát nhập thép Tề Lỗ lại như rắn nuốt voi. Chính sách của trung ương nếu rõ ràng đưa ra không cần chú ý đến quyền sở hữu, nhưng Bồ châu có ăn được thép Tề Lỗ không? Làm như thế nào giải quyết được vấn đề thân phận của nhân viên tập đoàn thép Tề Lỗ? Đây mới là vấn đề khó khăn.
Chỉ là bây giờ bước tiến của Tề Lỗ hơ chậm khiến cho không ít tập đoàn thép lớn trong nước phản ánh. Hơn nữa chính sách của trung ương đã rất rõ ràng, nó cũng làm ủy ban tỉnh Tề Lỗ cảm thấy áp lực. Hồng Hoán Quý cũng ý thức được lần này phải hạ quyết tâm nếu không mình sẽ có chuyện.
Hồng Hoán Quý nhìn Nhâm Vi Phong đang cầm bút trầm tư. Y muốn xem suy nghĩ thật của đối phương là gì. Theo lý thuyết vấn đề này y không cần trao đổi với Nhâm Vi Phong. Nhưng bí thư Đạo Thành lại mốn y trao đổi ý kiến nhiều hơn với Nhâm Vi Phong. Ý của bí thư Đạo Thành là rất rõ, sang năm bí thư Đạo Thành đã tới tuổi, Trương Nghiễm Lan lên làm bí thư tỉnh ủy, Nhâm Vi Phong sẽ làm chủ tịch tỉnh. Vì thế nhanh chóng tạo được sự ăn ý trong công việc với Nhâm Vi Phong là rất cần thiết.
Mặc dù đã có chuẩn bị tư tưởng nhưng nghe được đề nghị của Triệu Quốc Đống thì Phó Tuyền vẫn giật mình.
- Chính quyền địa phương trong chiến lược chỉnh hợp này không tham gia mà chỉ phụ trách phối hợp?
- Đúng thế, tôi suy nghĩ như vậy. Ngành thép liên quan đến quá nhiều vấn đề lợi ích. Chính quyền địa phương cũng có điểm khó xử của bọn họ, điểm này chúng ta cũng có thể giải thích. Nhưng bây giờ muốn thành lập nền kinh tế thị trường Xã hội chủ nghĩa, phải để kinh tế thị trường quyết định tất cả. Thủ đoạn hành chính mặc dù có thể có hiệu quả trong lúc nhất thời nhưng cuối cùng phải trả giá lớn hơn nữa. Tôi cho rằng công ty có hiệu quả kinh doanh tốt, quy mô lớn, có nguồn nguyên liệu ổn định, con đường tiêu thụ tốt thì sẽ làm chủ thể chỉnh hợp, đẩy mạnh tiến hành chỉnh hợp ngành thép vượt phạm vi khu vực, quyền sở hữu, hoàn toàn phá vỡ giới hạn khu vực hành chính. Trung ương có thể căn cứ chiến lược, phương án phát triển của công ty đưa ra mà yêu cầu một cơ cấu chuyên môn tiến hành thẩm định, nói xem nó có phù hợp với chính sách chỉnh hợp không? Như vậy tôi cảm thấy càng khoa học hơn.
Triệu Quốc Đống đưa ra ý kiến này cũng là do hắn suy nghĩ rất lâu. Ở vấn đề chỉnh hợp ngành thép thì hắn tốn nhiều tâm tư nhất, nhiều tinh lực nhất. Trong đó chỉ riêng việc trao đổi với lãnh đạo và công ty hai tỉnh Ký Trung, Tề Lỗ đã có vài lần. Ý của đối phương là gì thì hắn cũng đã biết. Nhất là trung ương khi có suy nghĩ bỏ qua giới hạn khu vực hành chính, bên Tề Lỗ cũng đã ý thức được nếu không quyết định ở vấn đề này thì chẳng những rơi vào bị động, hơn nữa rất có thể ảnh hưởng đến ngành thép của tỉnh.
- Phối hợp mà cậu nói có nghĩa là gì?
Phó Tuyền dần bình tĩnh lại. Y đang cẩn thận nghiền ngẫm ý của Triệu Quốc Đống.
- Một là gánh vác trách nhiệm hành chính kiên quyết đóng cửa các xưởng lạc hậu, trách nhiệm rõ ràng. Tôi tin rằng khi ý thức được thái độ kiên quyết của trung ương, chính quyền địa phương cũng phải có quyết định.
Triệu Quốc Đống nói đầy tự tin và kiên quyết.
- Hai là phối hợp các cơ cấu tài chính trong khu vực hành chính của mình để ủng hộ tài chính cho công ty sát nhập. Dù là ai mua lại ai thì đối với chính quyền mà nói đều là giống nhau, không nên câu nệ vấn đề quyền sở hữu, phải tích cực giải quyết những vấn đề tồn động sau khi chỉnh hợp, sát nhập.
- Vậy ủy ban sẽ có trách nhiệm gì?
Phó Tuyền trầm giọng nói.
- Chỉ đạo về chính sách, cũng phối hợp với ngành tài chính ủng hộ, đưa ra chính sách dẫn hướng cho các công ty sau chỉnh hợp, giúp chính quyền địa phương giải quyết tốt vấn đề gặp phải sau khi chỉnh hợp, kể cả kỹ thuật, tài chính, chính sách và nhân viên.
Triệu Quốc Đống đáp trả rất nhanh.
- Quốc Đống, xem ra cậu tốn không ít tâm tư nghiên cứu vấn đề này. Cậu chắc đã xác định thí điểm ở hai tỉnh Ký Lỗ, chỉ chờ trung ương hạ quyết tâm thôi hả?
Phó Tuyền gật đầu.
- Không giấu gì ngài, từ sau khi tôi tới ủy ban thì đây là công việc chủ yếu của tôi. Ngoài công việc hàng ngày ra thì tôi tập trung chính vào công việc này. Lãnh đạo chính quyền địa phương, lãnh đạo các công ty tư nhân, công ty nhà nước, chuyên gia kinh tế, kể cả các đồng chí bên trung tâm nghiên cứu chính sách và Viện nghiên cứu của ủy ban thì tôi cũng mời bọn họ tới trao đổi. Số hội nghị chắc cũng đến 30, các hội nghị này chủ yếu là cẩn thận tìm hiểu ảnh hưởng đối với sản nghiệp sau khi chỉnh hợp, cố gắng giảm thiểu chấn động xuống mức nhỏ nhất.
Triệu Quốc Đống nói làm Phó Tuyền khá hài lòng. Ít nhất ở vấn đề này Triệu Quốc Đống không hề có tâm lý vội vàng, nhiều lần ngồi trao đổi, phối hợp chính là muốn tiến hành chỉnh hợp được trót lọt.
…
Cctv và Nhật báo Nhân dân hai ngày qua đều đăng tin việc trung ương thúc đẩy việc chỉnh hợp ngành thép trong cả nước. Cctv tập trung đưa tin về tình hình chỉnh hợp ngành thép trong cả nước và phương hướng mà trung ương đưa ra. Nhật báo nhân dân lại trọng điểm phân tích khó khăn mà ngành thép trong nước và quốc tế gặp phải, nhất là ở tình huống giá quặng sắt liên tục tăng cao đã tạo ra nhân tố bất lợi cho ngành thép Trung Quốc. ..
Hồng Hoán Quý vỗ vỗ tờ báo trong tay cười khổ nói với Nhâm Vi Phong:
- Bí thư Nhâm, xem ra lần này trung ương hạ quyết tâm rồi. Truyền thông không ngừng đưa tin, tỉnh ta nếu không có động tác gì thì chỉ sợ không thể qua cửa.
- Lão Hồng, không phải nói chính quyền địa phương chỉ phụ trách phối hợp thôi sao? Công ty có thể tự chủ đàm phán thủ tục sát nhập mà.
Nhâm Vi Phong một bên đọc văn bản, một bên thuận miệng nói:
- Nền kinh tế thị trường thì do chính quy tắc thị trường quyết định. Tôi thấy đây là chuyện tốt. Tỉnh ta chỉ phụ trách phối hợp và đóng cửa các cơ sở sản xuất nhỏ lẻ, như vậy cũng đỡ mệt. Anh nói có đúng không?
- Hắc hắc, bí thư Nhâm, anh nói thì nhẹ nhàng nhưng chúng ta không thể so sánh với Ký Trung, tình hình của bọn họ sớm sáng tỏ. Kinh cương và Đường cương sớm đi lại, Bảo cương và Hàm cương sớm làm thông gia. Tôi đoán Kinh cương và Đường cương, Bảo cương và Hàm cương sẽ nhanh chóng sát nhập. ủy ban tỉnh Ký Trung muốn để công ty trong tỉnh hợp lại với nhau là không dễ. Kinh cương và Bảo cương sẽ kiện cáo nói là anh có chủ nghĩa địa phương, dùng thủ đoạn hành chính can thiệp quyết định của công ty. Càng không cần phải nói bây giờ trung ương càng rõ ràng không cho phép chính quyền địa phương tham gia sát nhập của các công ty, Triệu Quốc Đống cũng đang nhìn chằm chằm. Theo tôi biết hai vị lãnh đạo Ký Trung ở vấn đề chỉnh hợp này đều đập bàn kêu tức. Hắc hắc, ghé non không sợ hổ. Bí thư Nhâm, nhân viên cũ của anh không đơn giản.
Hồng Hoán Quý thở dài một tiếng.
- Nếu như Kinh cương và Bảo cương có tập đoàn nào thò tay vào mấy công ty thép tỉnh ta, chúng ta nên làm gì? Không cho phép can thiệp vậy không phải thành giống như Ký Trung sao. Vậy bí thư Đạo Thành và chủ tịch Nghiễm Lan còn không lột da tôi sao?
Nhâm Vi Phong bỏ văn bản xuống ngồi suy nghĩ. Vấn đề này tình vẫn tranh luận khá kịch liệt. Hồng Hoán Quý cùng Lý Bác Minh vốn kiên định ủng hộ tập đoàn thép Tề Lỗ sát nhập các công ty khác trong tỉnh để tạo thành tập đoàn duy nhất, lớn nhất tỉnh. Nhưng tập đoàn thép Bồ Châu kiên quyết phản đối, thậm chí còn phản ánh tình hình lên Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia. Bọn họ cho rằng Bồ châu dù từ hiệu quả kinh doanh, vận chuyển đến nguồn nguồn nguyên liệu và kết cấu sản phẩm đều trội hơn thép Tề Lỗ, cho rằng Bồ châu sát nhập tập đoàn thép Tề Lỗ mới phù hợp quy tắc thị trường. Hơn nữa trung ương cũng nói rõ không hạn chế quyền sở hữu càng làm bọn họ phấn chấn, cũng làm tỉnh rất xấu hổ.
Triệu Quốc Đống lúc trao đổi với Hồng Hoán Quý cũng nói rõ mục đích chỉnh hợp ngành thép của trung ương là muốn tạo ra ưu thế ngành nghề, không đơn thuần là biến thuyền nhỏ thành thuyền to, chỉnh là không hợp, hợp mà không mạnh thì không bằng không chỉnh hợp. Điều kiện chỉnh hợp chính là tốt hợp xấu, phải để công ty sau khi chỉnh hợp phát triển tốt, hình thành ưu thế hoàn thiện cả về cơ chế quản lý, quy mô sản xuất, con đường tiêu thụ, kết cấu sản phẩm và nguồn nguyên liệu. Đây là mục đích căn bản của việc chỉnh hợp.
Hồng Hoán Quý đương nhiên nắm rõ chính sách tinh thần của trung ương, nhưng để Bồ châu sát nhập thép Tề Lỗ thì y lại không muốn. Hơn nữa thép Tề Lỗ đã sơ bộ liên hợp với tập đoàn thép Tề Dương, thép Lai Sơn, về quy mô đã vượt qua Bồ châu.
Chỉ là Triệu Quốc Đống lúc trao đổi đã rất khắt khe nói tập đoàn thép Tề Lỗ chẳng qua chỉ trên danh nghĩa liên hợp, hơn nữa không đạt được mục đích liên hợp.
Hồng Hoán Quý cũng thừa nhận lời Triệu Quốc Đống nói là thật. Nhưng Bồ châu sát nhập thép Tề Lỗ lại như rắn nuốt voi. Chính sách của trung ương nếu rõ ràng đưa ra không cần chú ý đến quyền sở hữu, nhưng Bồ châu có ăn được thép Tề Lỗ không? Làm như thế nào giải quyết được vấn đề thân phận của nhân viên tập đoàn thép Tề Lỗ? Đây mới là vấn đề khó khăn.
Chỉ là bây giờ bước tiến của Tề Lỗ hơ chậm khiến cho không ít tập đoàn thép lớn trong nước phản ánh. Hơn nữa chính sách của trung ương đã rất rõ ràng, nó cũng làm ủy ban tỉnh Tề Lỗ cảm thấy áp lực. Hồng Hoán Quý cũng ý thức được lần này phải hạ quyết tâm nếu không mình sẽ có chuyện.
Hồng Hoán Quý nhìn Nhâm Vi Phong đang cầm bút trầm tư. Y muốn xem suy nghĩ thật của đối phương là gì. Theo lý thuyết vấn đề này y không cần trao đổi với Nhâm Vi Phong. Nhưng bí thư Đạo Thành lại mốn y trao đổi ý kiến nhiều hơn với Nhâm Vi Phong. Ý của bí thư Đạo Thành là rất rõ, sang năm bí thư Đạo Thành đã tới tuổi, Trương Nghiễm Lan lên làm bí thư tỉnh ủy, Nhâm Vi Phong sẽ làm chủ tịch tỉnh. Vì thế nhanh chóng tạo được sự ăn ý trong công việc với Nhâm Vi Phong là rất cần thiết.