Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 53: Ông bà nội
Irina được ông bà Morozov gọi lên phòng, lúc đầu khi nhìn gương mặt dữ tợn của ông bà thì cô bé cũng sợ hãi lắm chứ, nhưng cha Andrey từ đầu đã nói rõ là vì ông bà không thích mẹ, nên hai người họ mới hung dữ như vậy. Bây giờ cô bé phải đối diện với ông bà, nhìn vào cặp mắt trong trẻo kia của cô bé, mẹ của Andrey là bà Morozov cũng vui vẻ hẳn, dù Irina không phải là con ruột của Andrey thì sao chứ, con bé dễ thương như vậy cơ mà.
- Cháu là Irina đúng không? Vậy tên phổ thông của cháu là gì?
- Đỗ Tư Duệ ạ.
- Tên này là mẹ cháu đặt sao?
- Vâng ạ.
Lúc này bà Morozov cũng miễn cưỡng chấp nhận, tên Tư Duệ thật sự rất đặc biệt và nghe rất êm tai, Tư trong tư chất thông minh, Duệ trong mặt trời sáng lạng. Công thêm tính cách hoạt bát của con bé, tương lai chắc chắn có thể làm chuyện lớn. Nhưng ông Morozov vẫn chưa thấy hài lòng với cô cháu gái này, nói đi nói lại thì đứa cháu này cũng không cùng huyết thống, nếu muốn ông ấy yêu thương như con cháu ở trong nhà thì rất khó.
Đột nhiên, Irina lại nhìn chằm chằm vào ông nội của mình, cô bé có chút nghiêng đầu, dùng giọng nói non nớt và một ít tiếng Nga không rõ ràng, hỏi:
- Ông ơi, ông không thích mẹ cháu ạ?
Ông bà Morozov kinh ngạc nhìn nhau, thái độ của họ rõ ràng tới vậy sao? Vậy cả một đứa nhỏ năm tuổi cũng nhận ra nữa. Nhưng để giữ lại chút mặt mũi của mình, ông Morozov nói:
- Ừ, ông không thích mẹ cháu.
- Vì mẹ đã có một người chồng trước cha sao?
Lúc này, hai ông bà Morozov mới tò mò. Tại sao Irina lại gọi con trai họ cha, còn gọi cha ruột của mình là chồng trước của mẹ. Chẳng lẽ khi mẹ con bé mang thai thì hai người đã ly hôn rồi, dừng một chút... Hình như theo thám tử tư điều tra thì đúng là vậy, khi Đỗ Khánh Huyền biết tin mình mang thai thì cô và chồng trước đã đường ai nấy đi rồi. Đột nhiên ông Morozov lại nhíu mày, vậy lý do họ ly hôn là gì?
- Irina... Cháu có gặp cha ruột của cháu chưa?
- Gặp rồi ạ.
- Vậy cháu có thích người đó không?
- Không ạ.
Irina thật sự khiến cho hai ông bà đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, tại sao một người con lại không thích cha ruột của mình đến vậy... Nếu có thì chỉ có hai nguyên nhân... Một là mẹ nó đã nói gì đó, tiêm nhiễm vào đầu nó những thứ không tốt về cha ruột... Hai, là chính con bé nhìn thấy cha ruột của nó bỏ rơi mẹ con nó... Vậy trong trường hợp này là thuộc loại nào đây? Hiểu ý chồng, bà Morozov liền nhìn cháu gái, mỉm cười dịu dàng, hỏi:
- Sao con lại không thích cha con?
- Vì ông ấy khiến mẹ con khóc, mỗi lần mẹ nhìn vào ảnh của ông ấy ở trên báo đều khóc. Cháu không thích ai làm mẹ cháu khóc... Nếu hai ông bà không thích mẹ cháu và cháu thì thôi ạ, nhưng ông bà cũng đừng làm mẹ cháu khóc.
Những lời nói ngây thơ, non nớt này khiến người ta không thể cầm lòng được. Bà Morozov cũng không biết được trước kia Đỗ Khánh Huyền đã chịu đựng cuộc hôn nhân đó như thế nào nữa, nhưng một người phụ nữ nhìn vào hình ảnh chồng cũ trên báo đã rơi lệ... Thì sự tổn thương trong lòng cũng không nhỏ.
Nhớ đến những gì mà họ điều tra được thì hình như Đỗ Khánh Huyền đã đơn phương người chồng cũ hơn mười năm, nhưng kết hôn chỉ mới nửa năm đã đòi ly hôn. Nhưng những thứ khiến cho ông bà Morozov không chấp nhận mối quan hệ này chính là việc hai người họ ăn cơm trước kẻng.
Đúng, ông bà Morozov không phải khó khăn về việc cô từng có một đời chồng, mà việc hai người họ lo lắng là việc cô và người chồng trước ăn nằm với nhau rồi mới kết hôn. Như vậy là không công - dung - ngôn - hạnh, nếu để cô đặt chân vào nhà Morozov làm dâu thì mọi người trong dòng tộc sẽ dị nghị ngay.
Tuy nhiên, nhìn Irina thì bà Morozov lại thấy rất yêu quý, con bé vừa đáng yêu lại còn hiểu chuyện. Nếu như bây giờ hai vợ chồng họ cứ kiên quyết phản đối thì cũng không phải là cách tốt. Nhìn về chồng mình, nhưng ông ấy cứ nhăn nhó, đến cả gương mặt cũng nhăn nhúm lại rất khó coi.
Bà Morozov thật ra cũng chẳng ghét bỏ gì Đỗ Khánh Huyền, có lẽ Irina hiểu ý, liền non nớt gọi:
- Ông nội ơi...
Ông Morozov bị tiếng gọi "ông nội" làm cho giật mình, từ trước đến giờ họ vẫn mong nghe được tiếng gọi này, trái tim của ông ấy cũng tan chảy. Nhưng bà Morozov lại thấy ganh tị, sao cháu gái lại gọi ông ấy trước chứ, Irina cũng ngoan ngoãn ôm lấy chân bà, gọi:
- Bà nội ơi...
- Ơi!
Hai ông bà Morozov hoàn toàn gục ngã rồi, nhưng họ cũng không muốn quá dễ dàng đồng ý cho Đỗ Khánh Huyền vào làm dâu nhà này. Nghĩ là làm ngay, bà Morozov và Irina liền đi xuống nhà, nhìn vào Đỗ Khánh Huyền nói:
- Maily tiểu thư, nếu như cô và con trai thật sự muốn ở bên nhau thì yêu cầu đầu tiên của tôi là để Irina lại cho chúng tôi chăm sóc. Còn cô và Andrey về lại Minh Thành giải quyết cho xong việc chồng cũ...
Dừng một chút, bà Morozov lại nói tiếp:
- Nửa năm, tôi chỉ cho cô thời hạn nửa năm... Nếu ở Minh Thành vẫn còn bàn tán về cô và chồng cũ, thì sẽ không có cuộc hôn nhân nào diễn ra hết!
Nói xong, thì bà ấy trở về phòng. Tuy nhiên Đỗ Khánh Huyền lại lo lắng, để Irina ở đây thì không sao chứ? Andrey liền dịu dàng an ủi, nói:
- Em đừng lo, cha mẹ anh không ác độc đến vậy đâu.
- Không... Em sợ Irina sẽ phá nhà mất... Con bé... Rất nghịch ngợm.
Irina nếu nghe được kiểu: "..." Bà làm mẹ tui hơi lâu rồi đó.
- Cháu là Irina đúng không? Vậy tên phổ thông của cháu là gì?
- Đỗ Tư Duệ ạ.
- Tên này là mẹ cháu đặt sao?
- Vâng ạ.
Lúc này bà Morozov cũng miễn cưỡng chấp nhận, tên Tư Duệ thật sự rất đặc biệt và nghe rất êm tai, Tư trong tư chất thông minh, Duệ trong mặt trời sáng lạng. Công thêm tính cách hoạt bát của con bé, tương lai chắc chắn có thể làm chuyện lớn. Nhưng ông Morozov vẫn chưa thấy hài lòng với cô cháu gái này, nói đi nói lại thì đứa cháu này cũng không cùng huyết thống, nếu muốn ông ấy yêu thương như con cháu ở trong nhà thì rất khó.
Đột nhiên, Irina lại nhìn chằm chằm vào ông nội của mình, cô bé có chút nghiêng đầu, dùng giọng nói non nớt và một ít tiếng Nga không rõ ràng, hỏi:
- Ông ơi, ông không thích mẹ cháu ạ?
Ông bà Morozov kinh ngạc nhìn nhau, thái độ của họ rõ ràng tới vậy sao? Vậy cả một đứa nhỏ năm tuổi cũng nhận ra nữa. Nhưng để giữ lại chút mặt mũi của mình, ông Morozov nói:
- Ừ, ông không thích mẹ cháu.
- Vì mẹ đã có một người chồng trước cha sao?
Lúc này, hai ông bà Morozov mới tò mò. Tại sao Irina lại gọi con trai họ cha, còn gọi cha ruột của mình là chồng trước của mẹ. Chẳng lẽ khi mẹ con bé mang thai thì hai người đã ly hôn rồi, dừng một chút... Hình như theo thám tử tư điều tra thì đúng là vậy, khi Đỗ Khánh Huyền biết tin mình mang thai thì cô và chồng trước đã đường ai nấy đi rồi. Đột nhiên ông Morozov lại nhíu mày, vậy lý do họ ly hôn là gì?
- Irina... Cháu có gặp cha ruột của cháu chưa?
- Gặp rồi ạ.
- Vậy cháu có thích người đó không?
- Không ạ.
Irina thật sự khiến cho hai ông bà đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, tại sao một người con lại không thích cha ruột của mình đến vậy... Nếu có thì chỉ có hai nguyên nhân... Một là mẹ nó đã nói gì đó, tiêm nhiễm vào đầu nó những thứ không tốt về cha ruột... Hai, là chính con bé nhìn thấy cha ruột của nó bỏ rơi mẹ con nó... Vậy trong trường hợp này là thuộc loại nào đây? Hiểu ý chồng, bà Morozov liền nhìn cháu gái, mỉm cười dịu dàng, hỏi:
- Sao con lại không thích cha con?
- Vì ông ấy khiến mẹ con khóc, mỗi lần mẹ nhìn vào ảnh của ông ấy ở trên báo đều khóc. Cháu không thích ai làm mẹ cháu khóc... Nếu hai ông bà không thích mẹ cháu và cháu thì thôi ạ, nhưng ông bà cũng đừng làm mẹ cháu khóc.
Những lời nói ngây thơ, non nớt này khiến người ta không thể cầm lòng được. Bà Morozov cũng không biết được trước kia Đỗ Khánh Huyền đã chịu đựng cuộc hôn nhân đó như thế nào nữa, nhưng một người phụ nữ nhìn vào hình ảnh chồng cũ trên báo đã rơi lệ... Thì sự tổn thương trong lòng cũng không nhỏ.
Nhớ đến những gì mà họ điều tra được thì hình như Đỗ Khánh Huyền đã đơn phương người chồng cũ hơn mười năm, nhưng kết hôn chỉ mới nửa năm đã đòi ly hôn. Nhưng những thứ khiến cho ông bà Morozov không chấp nhận mối quan hệ này chính là việc hai người họ ăn cơm trước kẻng.
Đúng, ông bà Morozov không phải khó khăn về việc cô từng có một đời chồng, mà việc hai người họ lo lắng là việc cô và người chồng trước ăn nằm với nhau rồi mới kết hôn. Như vậy là không công - dung - ngôn - hạnh, nếu để cô đặt chân vào nhà Morozov làm dâu thì mọi người trong dòng tộc sẽ dị nghị ngay.
Tuy nhiên, nhìn Irina thì bà Morozov lại thấy rất yêu quý, con bé vừa đáng yêu lại còn hiểu chuyện. Nếu như bây giờ hai vợ chồng họ cứ kiên quyết phản đối thì cũng không phải là cách tốt. Nhìn về chồng mình, nhưng ông ấy cứ nhăn nhó, đến cả gương mặt cũng nhăn nhúm lại rất khó coi.
Bà Morozov thật ra cũng chẳng ghét bỏ gì Đỗ Khánh Huyền, có lẽ Irina hiểu ý, liền non nớt gọi:
- Ông nội ơi...
Ông Morozov bị tiếng gọi "ông nội" làm cho giật mình, từ trước đến giờ họ vẫn mong nghe được tiếng gọi này, trái tim của ông ấy cũng tan chảy. Nhưng bà Morozov lại thấy ganh tị, sao cháu gái lại gọi ông ấy trước chứ, Irina cũng ngoan ngoãn ôm lấy chân bà, gọi:
- Bà nội ơi...
- Ơi!
Hai ông bà Morozov hoàn toàn gục ngã rồi, nhưng họ cũng không muốn quá dễ dàng đồng ý cho Đỗ Khánh Huyền vào làm dâu nhà này. Nghĩ là làm ngay, bà Morozov và Irina liền đi xuống nhà, nhìn vào Đỗ Khánh Huyền nói:
- Maily tiểu thư, nếu như cô và con trai thật sự muốn ở bên nhau thì yêu cầu đầu tiên của tôi là để Irina lại cho chúng tôi chăm sóc. Còn cô và Andrey về lại Minh Thành giải quyết cho xong việc chồng cũ...
Dừng một chút, bà Morozov lại nói tiếp:
- Nửa năm, tôi chỉ cho cô thời hạn nửa năm... Nếu ở Minh Thành vẫn còn bàn tán về cô và chồng cũ, thì sẽ không có cuộc hôn nhân nào diễn ra hết!
Nói xong, thì bà ấy trở về phòng. Tuy nhiên Đỗ Khánh Huyền lại lo lắng, để Irina ở đây thì không sao chứ? Andrey liền dịu dàng an ủi, nói:
- Em đừng lo, cha mẹ anh không ác độc đến vậy đâu.
- Không... Em sợ Irina sẽ phá nhà mất... Con bé... Rất nghịch ngợm.
Irina nếu nghe được kiểu: "..." Bà làm mẹ tui hơi lâu rồi đó.