Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1333: Sóng vai kháng địch
Dịch giả: chickel, nila32
Song Ma ép, Minh rơi vào thế bí
Công chúa chịu đòn, tình thế oái oăm thay
(trancongminh1950)
Phòng ngự cường đại, Sơn Hà Châu quá tiêu hao pháp lực
Không thể thoát thân, công chúa cầm chân địch thủ giúp Minh.
(vuongtuphuong)
Hoàng quang mặt ngoài bốn ngọn núi rung chuyển, sơn thể cũng theo đó run rẩy dữ dội, rõ ràng lực công kích của hai cỗ Ma Thi không phải chuyện đùa.
Nhưng nhờ có Liễu Minh không ngừng rót vào pháp lực, cuối cùng bốn ngọn núi đã ổn định lại.
Khô Lâu giáp bạc cùng Khô Lâu màu máu thấy vậy không ngừng kêu lên những tiếng cạc cạc không hài lòng đồng thời vội vàng gia tăng lực công kích. Trong lúc nhất thời, màu xanh lam băng trùy và tia máu từ hai phía đánh tới với xu thế phô thiên cái địa, không gian nhỏ xung quanh Liễu Minh bị bao chật như nêm cối. Nhìn từ xa, giống như một quả cầu hai màu lam hồng, bị treo giữa không trung.
Liễu Minh cảm thấy từ bốn phương tám hướng truyền đến một uy thế khiến người hít thở không thông, nội tâm run lên, tự nhiên không dám khinh địch, hoàng quang chớp động nơi tay, lại tế ra liên tiếp năm khối Sơn Hà châu, cũng đón gió tăng vọt.
Chín ngọn núi màu vàng không lồ quay quanh Liễu Minh nhanh chóng xoay tròn, phát ra hoàng quang mạnh mẽ, bao quanh thân thể Liễu Minh, không ngừng triệt tiêu lực công kích điên cuồng của hai gã Ma Thi.
Vang đội những tiếng oanh oanh đinh tai nhức óc!
Tuy chấn động càng ngày càng mạnh, thậm chí còn có liên tiếp những mảng đất bị đánh rơi từ trên các ngọn núi, nhưng đại trận được tạo thành bởi chín khỏa Sơn Hà Châu có lực phòng ngự kinh người, vẫn có thể ngăn cản công kích như cuồng phong của hai Thi Ma.
Lúc này sắc mặt của Liễu Minh trở nên nặng nề, nội tâm của hắn biết rõ, dựa vào lực phòng ngự cường đại của chín khỏa Sơn Hà châu, trong thời gian ngắn sẽ không nguy hiểm nhưng chẳng thể tránh khỏi việc tiêu hao quá nhiều pháp lực. Nhưng nếu ra ngoài, đối mặt với một Ma Thi thì còn được, nếu lấy một địch hai thì rất khó. Ngoài ra, toàn bộ tế đàn được bao phủ một loại cấm chế cổ quái nào đó, khiến liên hệ linh hồn của hắn và Hạt Nhi bị cắt đứt.
"Liễu tiểu tử, khoảng thời gian so với lần ra tay trước quá ngắn, ta không cách nào thúc giục ma thân để giúp ngươi. Tuy nhiên ta có thể điều khiển thiếu nữ Hoàng Phủ gia kia giúp ngươi cầm chân một tên Khô Lâu, ngươi đối phó tên còn lại là được rồi.” Hắc khí lóe lên, thân ảnh Ma Thiên hiện ra bên cạnh Liễu Minh.
"Nữ nhân đó chỉ có tu vi Thiên Tượng sơ kỳ. Có ổn không.?”
Đương nhiên Liễu Minh cũng sớm nghĩ đến điều này, nhưng tu vi của hai Khô Lâu Ma Thi đã đạt Thông Huyền, dù bị Ma Uyên chi lực áp chế xuống Thiên Tượng cảnh đỉnh phong, nhưng những ma vật Thiên Tượng cảnh đỉnh phong bình thường không thể so sánh. Mặc dù được Ma Thiên khống chế, pháp lực của thiếu nữ áo đen vẫn yếu hơn.
“Chỉ cầm cự trong thời gian ngắn, chắc không có vấn đề gì. Việc này không được chậm trễ, phải làm ngay.” Ánh mắt Ma Thiên lóe lên rồi nói.
Liễu Minh nghe vậy, nhẹ gật đầu. hai tay mười ngón bấm niệm pháp quyết nhanh như bánh xe, lập tức chín đạo pháp quyết được đánh lên chín ngọn núi khổng lồ màu vàng. Sau một loạt âm thanh ù ù, sáu ngọn núi màu vàng quay tít một vòng, ba tòa bay về hướng Khô Lâu, giáp bạc, ba tòa bay về phía Khô Lâu huyết sắc. Mặt ngoài sơn thể tỏa ra hào quang, hiện ra từng vòng tròn ánh sáng màu vàng đất, tỏa ra thổ thuộc tính vô cùng mạnh mẽ.
Giáp bạc Khô Lâu cùng Huyết sắc Khô đều thay đổi sắc mặt, ba ngọn núi tạo thành thế tam giác giữa không trung, đã chặn hết đường lui, không thể tránh né. Tinh quang trong mắt hai tên lóe lên, lần lượt dừng lại công kích, lui ngược ra sau. Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, tận dụng khoảnh khắc này liền giơ tay lên, tế ra một khỏa Sơn Hà Châu hơi mờ.
Hạt châu rung khẽ, tỏa ra một mảng hào quang, hào quang tản đi lộ ra một thiếu nữ áo đen đang nhắm nghiền hai mắt. Ma Thiên thấy vậy, hai tay vung lên, từ đầu ngón tay bắn ra từng sợi nhỏ tơ mỏng màu đen về phía thiếu nữ áo đen. Sợi chỉ đen rất nhỏ, toàn thân tỏa sáng, mặt ngoài tỏa ra hắc khí, chính là thuật pháp dùng để khống chế thiếu nữ áo đen lúc tiến vào Ma Uyên.
Ngay khi những sợi chỉ đen sắp đâm vào mi tâm của thiếu nữ áo đen. Dị biến lại bất ngờ xảy ra!
Thân thể thiếu nữ áo đen vốn bất động bỗng lắc một cái, sau khi lóe lên hắc ảnh, liền biến mất tại chỗ. Lập tức sợi tơ màu đen phát ra từ ngón tay Ma Thiên đâm vào khoảng không, sắc mặt liền thay đổi. Sau một khắc, thiếu nữ áo đen xuất hiện ở phía ngoài cách hơn mười trượng, một đôi mắt đẹp dịu dàng đen trắng phân minh có ánh sáng chớp động. Trên thân phát ra tử quang, hóa thành một vệt độn quang màu tím, bay về phía lối ra của tế đàn.
"Vèo" một tiếng!
Tay nàng ta bắn ra một đạo ngân quang, ngay lập tức lóe lên rồi bay về phía đại môn. Bên trong ngân quang, có thấy mờ mờ một thanh kim châm màu bạc, khẽ lắc một cái, hóa thành ba hình cầu vồng màu bạc, chớp mắt đã đến trước đại môn. Thân hình thiếu nữ áo đen cũng không dừng lại, ngón tay trắng nõn bắn ra ba chùm kim quang về một điểm, đồng thời miệng hô ra một tiếng “Bạo”.
Trong chốc lát, ba chùm sáng bạc liền nổ tung, hóa thành vố số hỏa diễm màu bạc, đại môn bị bao phủ ngay lập tức, đồng thời vang lên tiếng nổ mạnh không ngừng.
Ngân quang thu lại, bên trên đại môn tế đàn đã xuất hiện một lỗ hổng lớn chừng vài trượng. Quá trình từ lúc thiếu nữ áo đen xông ra đến khi cổng lớn của tế đàn nổ tung diễn ra gọn gàng như nước chảy mây trôi. Khi đám người Liễu Minh cùng Ma Thiên quay đầu nhìn lại, người con gái này chỉ còn cách lỗ hổng chưa đầy mười trượng. Ngay lúc, nàng ta tưởng như có thể trốn thoát, Khô Lâu huyết sắc bỗng nhe răng cười một tiếng, trong mắt ánh lên hào quang màu đỏ. Tuy không hiểu rõ thiếu nữ áo đen từ đâu xuất hiện bất quá ngay lúc nhận ra cô gái này cũng là một Ma Nhân Thiên Tượng cảnh, nó tự nhiên sẽ không để nàng chạy thoát một cách dễ dàng như vậy. Chỉ thấy khô lâu lui tiếp về sau đồng thời khẽ nhấc một tay, phóng ra một đạo hồng quang về phía phần đỉnh của tế đàn.
Phần phật một tiếng!
Toàn bộ tế đàn lập tức lay động một cách kịch liệt. Vách tướng bốn phía cũng theo đó hiện lên mảng lớn quang mang trắng xóa. Sau khi bạch quang thu lại, bốn phương tám hướng xung quanh lập tức xuất hiện từng hàng rào chắn bằng xương trắng nối liền san sát, kéo dài đến tận đại điện phía trên. Trong chớp mắt, cả tòa đại điện đã bị một chiếc lồng giam khổng lồ bằng xương trắng vây chặt như nêm cối. Tại lối vào của tế đàn, lỗ hổng vừa được tạo thành cũng bị hàng rào bạch cốt ngăn trở.
“Phanh” một tiếng!
Độn quang do thiếu nữ áo đen biến thành đâm phải hàng rào xung quanh liền bị bạch quang hất ngược trở lại. Tử quang lóe lên, thân hình của thiếu nữ áo đen lần nữa hiện ra, sắc mặt mang vẻ âm tình bất định. Biến cố xảy ra liên tiếp khiến sắc mặt Liễu Minh hơi đổi. Vô số ý niệm cũng theo đó xoay chuyển trong đầu của hắn. Ma Thiên thấy vậy, khẽ thở dài. Thân thể bỗng nhiên hóa thành một luồng hắc khí chui vào trong người Liễu Minh. Họ Liễu khẽ động thân hình, phi thân đáp xuống gần bên thiếu nữ áo đen cách đó không xa. Một tay khẽ vẫy, chín ngọn núi màu vàng đất liền trở lại hình dạng Sơn Hà châu bay về bên cạnh của hắn. Thiếu nữ áo đen thấy vậy bèn quay đầu liếc nhìn họ Liễu một cái. Đôi mắt dịu dàng hiện lên ánh nhìn sắc nhọn, ẩn ẩn mang theo vài phần cảnh giác.
“Tiên tử coi chừng, hai cỗ Ma Thi Khô Lâu này quả thật không hề đơn giản.” Liễu Minh mỉm cười nói với thiếu nữ trước mặt.
Sau một thoáng giật mình, thiếu nữ áo đen lập tức hiểu ra mục đích của đối phương, thần sắc lộ ra một tia tức giận.
“Khặc khặc, chỉ là nhiều hơn một kẻ giúp đỡ liền cho rằng có thể đối đầu với chúng ta sao chứ? Quả là si tâm vọng tưởng! Giờ phút này các ngươi có chạy đằng trời, còn không ngoan ngoãn nhận lấy cái chết!” Khô lâu huyết sắc đảo mắt quan sát Liễu Minh và thiếu nữ áo đen sau đó cười khặc khặc một cách quái dị.
Khô lâu giáp bạc ngược lại không nói một lời, thân hình bỗng nhiên hóa thành một đạo ánh sáng màu lam, đánh tới vị trí của Liễu Minh. Thân hình chưa đến nhưng Sát Hồn Lam Quang trên cơ thể y đã phóng ra rồi hóa thành một đầu cự mãng màu lam há to miệng, cắn xuống phần đầu của đối phương.
“Nghĩ cách cầm chân khô lâu huyết sắc kia một thời gian ngắn, ta giải quyết xong chuyện ở đây sẽ tới giúp ngươi!”
Sau khi truyền âm dặn dò thiếu nữ một câu, Liễu Minh nhanh chóng thi triển kiếm quyết. Hư Không Kiếm Hoàn lập tức lóe lên, hóa thành tấm lụa ánh kim dài hơn mười trượng, chém xuống cự mãng màu lam. Bên kia, khô lâu huyết sắc vẫn cười hặc hặc một cách quái dị. Thân thể hiện lên mảng lớn tia máu, tạo thành một đám mây máu lớn hơn mười trượng trùm xuống vị trí của thiếu nữ áo đen.
Ầm ầm!
Theo từng tràng âm thanh quỷ khóc thê lương từ trong đám mâu, một đạo xúc tu hẹp dài thình lình xuất hiện, quật xuống thiếu nữ áo đen. Cô gái này thấy vậy ánh mắt không khỏi hiện lên một tia hoảng sợ. Tình huống trước mắt không phải là điều nàng muốn nhưng tình hình hiện tại đã không cho nàng lựa chọn nào khác. Theo một tiếng quát thanh thúy, ấn ký ma văn màu đen trên trán thiếu nữ áo đen liền sáng lên. Một chiếc đỉnh nhỏ tím biếc cũng theo đó hiện ra, quay tít một vòng sau đó phóng lớn gấp nhiều lần. Nắp đỉnh xốc lên, vô số tơ mỏng tím biếc liền ào ạt bắn ra, hóa thành tấm lưới thật lớn nghênh chiến huyết vân cùng xúc tu đang nhào đến.
Khi thế công của hai bên va chạm lẫn nhau, xúc tu lại bị tơ mỏng màu tím bao vây vào giữa. Tuy vậy, dưới sự giãy giụa của xúc tu huyết sắc, không ngừng có tơ mỏng màu tím bị giật đứt đoạn. Bất quá, theo sự biến đổi không ngừng của pháp quyết trên tay thiếu nữ áo đen, đỉnh nhỏ tím biếc liên tục phun ra tơ mỏng, tạm thời ngăn cản thế công của huyết vân. Hiển nhiên, bảo vật này cũng khiến thiếu nữ áo đen tiêu hao không ít pháp lực. Chỉ qua một ít thời gian, sắc mặt của nàng đã thình lình trở nên tái nhợt.
Theo tràng cười chói tai thình lình truyền đến từ bên trong huyết vân, đám mây máu bỗng nhiên run lên, tạo ra vô số quả cầu sấm sét màu máu. Khi chúng nổ tung, vô số lôi xà huyết sắc liền bổ nhào về phía tấm lưới tử sắc. Trong lúc bối rối, thiếu nữ áo đen vẫn không ngừng thi triển pháp quyết thế nhưng chiêu thức của nàng lại không ngừng bị bức lui về sau. Nhìn thấy tình huống của thiếu nữ áo đen, Liễu Minh không khỏi có chút do dự. Giờ phút này, cự kiếm ánh kim do Hư Không kiếm biến thành đang triền đấu không ngớt với đại mãng màu lam, không hề rơi vào thế hạ phong. Cô gái kia tuy là địch chứ không phải bạn nhưng vào lúc này cả hai đều đang ở trên một con thuyền. Điều này khiến hắn buộc phải suy nghĩ cách nào đó để hỗ trợ đối phương.
Khô lâu giáp bạc thấy vậy liền thừa dịp họ Liễu có chút phân tâm, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết khiến cho thân thể cự mãng xanh lam thình lình xoay chuyển, xuất kỳ bất ý quấn quanh thân kiếm của đối phương. Cự mãng há to miệng, cắn xuống thân kiếm do Hư Không Kiếm Hoàn biến thành với tốc độ nhanh như chớp khiến cho thân kiếm nhanh chóng thu nhỏ lại. Ngược lại, ánh sáng màu lam trên thân thể cự mãng lại không ngừng trở nên sáng rực.
Song Ma ép, Minh rơi vào thế bí
Công chúa chịu đòn, tình thế oái oăm thay
(trancongminh1950)
Phòng ngự cường đại, Sơn Hà Châu quá tiêu hao pháp lực
Không thể thoát thân, công chúa cầm chân địch thủ giúp Minh.
(vuongtuphuong)
Hoàng quang mặt ngoài bốn ngọn núi rung chuyển, sơn thể cũng theo đó run rẩy dữ dội, rõ ràng lực công kích của hai cỗ Ma Thi không phải chuyện đùa.
Nhưng nhờ có Liễu Minh không ngừng rót vào pháp lực, cuối cùng bốn ngọn núi đã ổn định lại.
Khô Lâu giáp bạc cùng Khô Lâu màu máu thấy vậy không ngừng kêu lên những tiếng cạc cạc không hài lòng đồng thời vội vàng gia tăng lực công kích. Trong lúc nhất thời, màu xanh lam băng trùy và tia máu từ hai phía đánh tới với xu thế phô thiên cái địa, không gian nhỏ xung quanh Liễu Minh bị bao chật như nêm cối. Nhìn từ xa, giống như một quả cầu hai màu lam hồng, bị treo giữa không trung.
Liễu Minh cảm thấy từ bốn phương tám hướng truyền đến một uy thế khiến người hít thở không thông, nội tâm run lên, tự nhiên không dám khinh địch, hoàng quang chớp động nơi tay, lại tế ra liên tiếp năm khối Sơn Hà châu, cũng đón gió tăng vọt.
Chín ngọn núi màu vàng không lồ quay quanh Liễu Minh nhanh chóng xoay tròn, phát ra hoàng quang mạnh mẽ, bao quanh thân thể Liễu Minh, không ngừng triệt tiêu lực công kích điên cuồng của hai gã Ma Thi.
Vang đội những tiếng oanh oanh đinh tai nhức óc!
Tuy chấn động càng ngày càng mạnh, thậm chí còn có liên tiếp những mảng đất bị đánh rơi từ trên các ngọn núi, nhưng đại trận được tạo thành bởi chín khỏa Sơn Hà Châu có lực phòng ngự kinh người, vẫn có thể ngăn cản công kích như cuồng phong của hai Thi Ma.
Lúc này sắc mặt của Liễu Minh trở nên nặng nề, nội tâm của hắn biết rõ, dựa vào lực phòng ngự cường đại của chín khỏa Sơn Hà châu, trong thời gian ngắn sẽ không nguy hiểm nhưng chẳng thể tránh khỏi việc tiêu hao quá nhiều pháp lực. Nhưng nếu ra ngoài, đối mặt với một Ma Thi thì còn được, nếu lấy một địch hai thì rất khó. Ngoài ra, toàn bộ tế đàn được bao phủ một loại cấm chế cổ quái nào đó, khiến liên hệ linh hồn của hắn và Hạt Nhi bị cắt đứt.
"Liễu tiểu tử, khoảng thời gian so với lần ra tay trước quá ngắn, ta không cách nào thúc giục ma thân để giúp ngươi. Tuy nhiên ta có thể điều khiển thiếu nữ Hoàng Phủ gia kia giúp ngươi cầm chân một tên Khô Lâu, ngươi đối phó tên còn lại là được rồi.” Hắc khí lóe lên, thân ảnh Ma Thiên hiện ra bên cạnh Liễu Minh.
"Nữ nhân đó chỉ có tu vi Thiên Tượng sơ kỳ. Có ổn không.?”
Đương nhiên Liễu Minh cũng sớm nghĩ đến điều này, nhưng tu vi của hai Khô Lâu Ma Thi đã đạt Thông Huyền, dù bị Ma Uyên chi lực áp chế xuống Thiên Tượng cảnh đỉnh phong, nhưng những ma vật Thiên Tượng cảnh đỉnh phong bình thường không thể so sánh. Mặc dù được Ma Thiên khống chế, pháp lực của thiếu nữ áo đen vẫn yếu hơn.
“Chỉ cầm cự trong thời gian ngắn, chắc không có vấn đề gì. Việc này không được chậm trễ, phải làm ngay.” Ánh mắt Ma Thiên lóe lên rồi nói.
Liễu Minh nghe vậy, nhẹ gật đầu. hai tay mười ngón bấm niệm pháp quyết nhanh như bánh xe, lập tức chín đạo pháp quyết được đánh lên chín ngọn núi khổng lồ màu vàng. Sau một loạt âm thanh ù ù, sáu ngọn núi màu vàng quay tít một vòng, ba tòa bay về hướng Khô Lâu, giáp bạc, ba tòa bay về phía Khô Lâu huyết sắc. Mặt ngoài sơn thể tỏa ra hào quang, hiện ra từng vòng tròn ánh sáng màu vàng đất, tỏa ra thổ thuộc tính vô cùng mạnh mẽ.
Giáp bạc Khô Lâu cùng Huyết sắc Khô đều thay đổi sắc mặt, ba ngọn núi tạo thành thế tam giác giữa không trung, đã chặn hết đường lui, không thể tránh né. Tinh quang trong mắt hai tên lóe lên, lần lượt dừng lại công kích, lui ngược ra sau. Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, tận dụng khoảnh khắc này liền giơ tay lên, tế ra một khỏa Sơn Hà Châu hơi mờ.
Hạt châu rung khẽ, tỏa ra một mảng hào quang, hào quang tản đi lộ ra một thiếu nữ áo đen đang nhắm nghiền hai mắt. Ma Thiên thấy vậy, hai tay vung lên, từ đầu ngón tay bắn ra từng sợi nhỏ tơ mỏng màu đen về phía thiếu nữ áo đen. Sợi chỉ đen rất nhỏ, toàn thân tỏa sáng, mặt ngoài tỏa ra hắc khí, chính là thuật pháp dùng để khống chế thiếu nữ áo đen lúc tiến vào Ma Uyên.
Ngay khi những sợi chỉ đen sắp đâm vào mi tâm của thiếu nữ áo đen. Dị biến lại bất ngờ xảy ra!
Thân thể thiếu nữ áo đen vốn bất động bỗng lắc một cái, sau khi lóe lên hắc ảnh, liền biến mất tại chỗ. Lập tức sợi tơ màu đen phát ra từ ngón tay Ma Thiên đâm vào khoảng không, sắc mặt liền thay đổi. Sau một khắc, thiếu nữ áo đen xuất hiện ở phía ngoài cách hơn mười trượng, một đôi mắt đẹp dịu dàng đen trắng phân minh có ánh sáng chớp động. Trên thân phát ra tử quang, hóa thành một vệt độn quang màu tím, bay về phía lối ra của tế đàn.
"Vèo" một tiếng!
Tay nàng ta bắn ra một đạo ngân quang, ngay lập tức lóe lên rồi bay về phía đại môn. Bên trong ngân quang, có thấy mờ mờ một thanh kim châm màu bạc, khẽ lắc một cái, hóa thành ba hình cầu vồng màu bạc, chớp mắt đã đến trước đại môn. Thân hình thiếu nữ áo đen cũng không dừng lại, ngón tay trắng nõn bắn ra ba chùm kim quang về một điểm, đồng thời miệng hô ra một tiếng “Bạo”.
Trong chốc lát, ba chùm sáng bạc liền nổ tung, hóa thành vố số hỏa diễm màu bạc, đại môn bị bao phủ ngay lập tức, đồng thời vang lên tiếng nổ mạnh không ngừng.
Ngân quang thu lại, bên trên đại môn tế đàn đã xuất hiện một lỗ hổng lớn chừng vài trượng. Quá trình từ lúc thiếu nữ áo đen xông ra đến khi cổng lớn của tế đàn nổ tung diễn ra gọn gàng như nước chảy mây trôi. Khi đám người Liễu Minh cùng Ma Thiên quay đầu nhìn lại, người con gái này chỉ còn cách lỗ hổng chưa đầy mười trượng. Ngay lúc, nàng ta tưởng như có thể trốn thoát, Khô Lâu huyết sắc bỗng nhe răng cười một tiếng, trong mắt ánh lên hào quang màu đỏ. Tuy không hiểu rõ thiếu nữ áo đen từ đâu xuất hiện bất quá ngay lúc nhận ra cô gái này cũng là một Ma Nhân Thiên Tượng cảnh, nó tự nhiên sẽ không để nàng chạy thoát một cách dễ dàng như vậy. Chỉ thấy khô lâu lui tiếp về sau đồng thời khẽ nhấc một tay, phóng ra một đạo hồng quang về phía phần đỉnh của tế đàn.
Phần phật một tiếng!
Toàn bộ tế đàn lập tức lay động một cách kịch liệt. Vách tướng bốn phía cũng theo đó hiện lên mảng lớn quang mang trắng xóa. Sau khi bạch quang thu lại, bốn phương tám hướng xung quanh lập tức xuất hiện từng hàng rào chắn bằng xương trắng nối liền san sát, kéo dài đến tận đại điện phía trên. Trong chớp mắt, cả tòa đại điện đã bị một chiếc lồng giam khổng lồ bằng xương trắng vây chặt như nêm cối. Tại lối vào của tế đàn, lỗ hổng vừa được tạo thành cũng bị hàng rào bạch cốt ngăn trở.
“Phanh” một tiếng!
Độn quang do thiếu nữ áo đen biến thành đâm phải hàng rào xung quanh liền bị bạch quang hất ngược trở lại. Tử quang lóe lên, thân hình của thiếu nữ áo đen lần nữa hiện ra, sắc mặt mang vẻ âm tình bất định. Biến cố xảy ra liên tiếp khiến sắc mặt Liễu Minh hơi đổi. Vô số ý niệm cũng theo đó xoay chuyển trong đầu của hắn. Ma Thiên thấy vậy, khẽ thở dài. Thân thể bỗng nhiên hóa thành một luồng hắc khí chui vào trong người Liễu Minh. Họ Liễu khẽ động thân hình, phi thân đáp xuống gần bên thiếu nữ áo đen cách đó không xa. Một tay khẽ vẫy, chín ngọn núi màu vàng đất liền trở lại hình dạng Sơn Hà châu bay về bên cạnh của hắn. Thiếu nữ áo đen thấy vậy bèn quay đầu liếc nhìn họ Liễu một cái. Đôi mắt dịu dàng hiện lên ánh nhìn sắc nhọn, ẩn ẩn mang theo vài phần cảnh giác.
“Tiên tử coi chừng, hai cỗ Ma Thi Khô Lâu này quả thật không hề đơn giản.” Liễu Minh mỉm cười nói với thiếu nữ trước mặt.
Sau một thoáng giật mình, thiếu nữ áo đen lập tức hiểu ra mục đích của đối phương, thần sắc lộ ra một tia tức giận.
“Khặc khặc, chỉ là nhiều hơn một kẻ giúp đỡ liền cho rằng có thể đối đầu với chúng ta sao chứ? Quả là si tâm vọng tưởng! Giờ phút này các ngươi có chạy đằng trời, còn không ngoan ngoãn nhận lấy cái chết!” Khô lâu huyết sắc đảo mắt quan sát Liễu Minh và thiếu nữ áo đen sau đó cười khặc khặc một cách quái dị.
Khô lâu giáp bạc ngược lại không nói một lời, thân hình bỗng nhiên hóa thành một đạo ánh sáng màu lam, đánh tới vị trí của Liễu Minh. Thân hình chưa đến nhưng Sát Hồn Lam Quang trên cơ thể y đã phóng ra rồi hóa thành một đầu cự mãng màu lam há to miệng, cắn xuống phần đầu của đối phương.
“Nghĩ cách cầm chân khô lâu huyết sắc kia một thời gian ngắn, ta giải quyết xong chuyện ở đây sẽ tới giúp ngươi!”
Sau khi truyền âm dặn dò thiếu nữ một câu, Liễu Minh nhanh chóng thi triển kiếm quyết. Hư Không Kiếm Hoàn lập tức lóe lên, hóa thành tấm lụa ánh kim dài hơn mười trượng, chém xuống cự mãng màu lam. Bên kia, khô lâu huyết sắc vẫn cười hặc hặc một cách quái dị. Thân thể hiện lên mảng lớn tia máu, tạo thành một đám mây máu lớn hơn mười trượng trùm xuống vị trí của thiếu nữ áo đen.
Ầm ầm!
Theo từng tràng âm thanh quỷ khóc thê lương từ trong đám mâu, một đạo xúc tu hẹp dài thình lình xuất hiện, quật xuống thiếu nữ áo đen. Cô gái này thấy vậy ánh mắt không khỏi hiện lên một tia hoảng sợ. Tình huống trước mắt không phải là điều nàng muốn nhưng tình hình hiện tại đã không cho nàng lựa chọn nào khác. Theo một tiếng quát thanh thúy, ấn ký ma văn màu đen trên trán thiếu nữ áo đen liền sáng lên. Một chiếc đỉnh nhỏ tím biếc cũng theo đó hiện ra, quay tít một vòng sau đó phóng lớn gấp nhiều lần. Nắp đỉnh xốc lên, vô số tơ mỏng tím biếc liền ào ạt bắn ra, hóa thành tấm lưới thật lớn nghênh chiến huyết vân cùng xúc tu đang nhào đến.
Khi thế công của hai bên va chạm lẫn nhau, xúc tu lại bị tơ mỏng màu tím bao vây vào giữa. Tuy vậy, dưới sự giãy giụa của xúc tu huyết sắc, không ngừng có tơ mỏng màu tím bị giật đứt đoạn. Bất quá, theo sự biến đổi không ngừng của pháp quyết trên tay thiếu nữ áo đen, đỉnh nhỏ tím biếc liên tục phun ra tơ mỏng, tạm thời ngăn cản thế công của huyết vân. Hiển nhiên, bảo vật này cũng khiến thiếu nữ áo đen tiêu hao không ít pháp lực. Chỉ qua một ít thời gian, sắc mặt của nàng đã thình lình trở nên tái nhợt.
Theo tràng cười chói tai thình lình truyền đến từ bên trong huyết vân, đám mây máu bỗng nhiên run lên, tạo ra vô số quả cầu sấm sét màu máu. Khi chúng nổ tung, vô số lôi xà huyết sắc liền bổ nhào về phía tấm lưới tử sắc. Trong lúc bối rối, thiếu nữ áo đen vẫn không ngừng thi triển pháp quyết thế nhưng chiêu thức của nàng lại không ngừng bị bức lui về sau. Nhìn thấy tình huống của thiếu nữ áo đen, Liễu Minh không khỏi có chút do dự. Giờ phút này, cự kiếm ánh kim do Hư Không kiếm biến thành đang triền đấu không ngớt với đại mãng màu lam, không hề rơi vào thế hạ phong. Cô gái kia tuy là địch chứ không phải bạn nhưng vào lúc này cả hai đều đang ở trên một con thuyền. Điều này khiến hắn buộc phải suy nghĩ cách nào đó để hỗ trợ đối phương.
Khô lâu giáp bạc thấy vậy liền thừa dịp họ Liễu có chút phân tâm, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết khiến cho thân thể cự mãng xanh lam thình lình xoay chuyển, xuất kỳ bất ý quấn quanh thân kiếm của đối phương. Cự mãng há to miệng, cắn xuống thân kiếm do Hư Không Kiếm Hoàn biến thành với tốc độ nhanh như chớp khiến cho thân kiếm nhanh chóng thu nhỏ lại. Ngược lại, ánh sáng màu lam trên thân thể cự mãng lại không ngừng trở nên sáng rực.