Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-38
Chương 38: Tụ linh trận
Sau một đêm tỉnh lại, mọi người nhìn thấy bên ngoài Dạ lai hương tửu quán có một thông cáo thật to :
" Cao giới thu mua ma thú máu huyết, nhất bình một trăm hắc tinh tệ. Ma thú cấp bậc càng cao, giới tiễn càng cao! Ngoài ra, cao giới thu mua các loại ma thú tinh hạch cùng tinh thạch, giá cả thỏa thuận ! "
- Y Bỉ Lợi Tư <giống thiên nột>, từng nghe nói thu mua ma thú tinh hạch nhưng ta chưa bao giờ thấy thu mua ma thú máu huyết , chuyện gì xảy ra vậy nhỉ ?
Một gã thợ săn vừa nhìn vừa lắc đầu, không rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Trừng mắt nhìn tên thợ săn một gã thợ săn đeo cung tên nói :
-Ngươi sợ Dương đại nhân cần ma thú máu huyết để uống sao, hắn chỉ cần nói một tiếng, cả đoàn người đã đến sâm lâm tìm cho hắn cần gì phải cao giới như vậy !
-Đúng vậy, không nói nữa, chỉ cần tìm mấy bình ma thú máu huyết là có thể mua đủ lương thực qua mùa đông này rồi !
-Uh, mau về nhà chuẩn bị đi, cho dù không săn được ma thú thì vào sâm lâm kiểm mấy khối ám hỏa tinh cũng được !
-Hắc hắc, bắt một đầu ma thú, mỗi ngày chích lấy một bình huyết đem bán, không phải rất tốt sao ?
Thấy nhóm thợ săn vui vẻ, một gã du thủ tiểu tử cũng vội vội vàng vàng chạy đi, trấn dân vây xem càng ngày càng nhiều, trong ba tầng, ngoài ba tầng. Sau đó, thậm chí một chút dong binh cùng mạo hiểm giả cũng đều lại đây xem náo nhiệt.
Mặc dù không rõ dụng ý của Dương Lăng nhưng người dân trong trấn vẫn kinh ngạc lẫn vui mừng không thôi. Mùa đông cũng nhanh tới rồi, nếu không có thêm ít tiền mua lương thực, có lẽ mùa đông này đã khó có thể qua.
-Đại nhân, mỗi bình một trăm hắc tinh tệ, có phải là hơi cao quá hay không ?
Trên tầng hai của Dạ lai hương tửu quán, trong một phòng trang nhã, nhìn cả đám người hoan hô đều về nhà chuẩn bị tiến sâm lâm săn bắt ma thú, Mục Nhĩ Bá Kỳ không khỏi âu sầu, không rõ Dương Lăng tại sao thu mua đại lượng ma thú máu huyết. Lão xem ra, ma thú máu huyết không có gì tác dụng đừng nói một trăm hắc tinh tệ, chính là một tinh tệ cũng không đáng.
Uống một ngụm Bồ đào tửu rồi Dương Lăng cười nói :
-Không cao, một chút cũng không cao quá. Vô luận là ma thú tinh hạch, hay là ma thú máu huyết cùng các loại tinh thạch, tất cả đều càng nhiều càng tốt !
Sau khi chuyển đến Duy Sâm tòa thành Dương Lăng nhất không làm nhị không ngớt, dứt khoát chuẩn bị ở trong tòa thành bố trí một cái tụ linh trận thật lớn để đẩy nhanh hơn tu luyện tốc độ của mình. Vốn, các loại cực phẩm tinh thạch là tài liệu tốt nhất để bố trận nhưng trong khoảng thời gian ngắn tìm không được nên cũng chỉ đành dụng các loại ma thú tinh hạch thay thế.
Ngoài việc lập tụ linh trận, Dương Lăng còn chuẩn bị họa các loại vu phù, trước khi tiến giai lên địa vu , vu phù là công kích cùng phòng ngự vũ khí tốt nhất của hắn. Sau khi thử nghiệm vài lần, hắn phát hiện ma thú máu huyết là tài liệu tốt nhất để họa phù, ma thú cấp bậc càng cao, vu phù uy lực lại càng lớn.
Thời gian là kim tiền, hiệu suất chính là tánh mạng!
Lục soát tài sản mà An Tạp gia tộc tích luy nhiều năm qua đối với Dương Lăng mà nói, tiền đã không phải vấn đề. Bây giờ quan trọng nhất chính là nhanh chóng đề cao thực lực của mình, để đối phó với dư nghiệt của An Tạp gia tộc đến trả thù. Ở nơi nhược nhục cường thực chỉ có đề cao thực lực chính mình mới là vương đạo.
Đương nhiên, sau khi luyện chế thành công cũng có thể tìm nơi tiêu thụ, tuyệt đối lời to.
-Mục Nhĩ Bá Kỳ, có tin tức tốt thì sai người cho ta biết nhé !
Sau khi phân phó vài câu, Dương Lăng cũng rời đi, chuẩn bị chế tạo tụ linh trận cùng vu phù.
Duy Sâm tòa thành ở trên một diện tích rộng lớn, Dương Lăng chuẩn bị bố trí một tụ linh trận, chỉ đợi tài liệu có đủ, sẽ triển khai đến cả tòa thành. Tin tưởng đến lúc đó, không chỉ có tự hắn, ngay cả Tác Phỉ Á cùng Tạp Tây bọn họ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn gấp đôi.
Chính vì có tiền có thể sử quỷ thôi ma, đổi sáng thành tối, lục tục đã có người đến đây giao hóa. Có chút dong binh thậm chí cùng nhau hợp tác, dụng ma pháp khiến ma thú thi thể đóng băng lại không nỡ lãng phí một giọt huyết. Đương nhiên, tất cả đều là một ít đê cấp ma thú, không có nắm chắc, ai cũng không dám tùy tiện tiến vào chỗ sâu trong sâm lâm để săn bắt.
Ngoài ra, mọi người còn tự động tuyên truyền, phát động thân bằng bạn hữu khai thác không ít ám hỏa tinh cùng các loại tinh thạch. Phẩm chất mặc dù không cao, nhưng cũng có thể tạm dùng. Ngay trong buổi tối ngày hôm đó, mới chỉ một khoản ma thú máu huyết mà lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ đã trả mất gần năm trăm tử tinh tệ. Nhưng Dương Lăng cũng không hề để ý, tương đối với tài sản của An Tạp gia tộc thì mấy trăm tinh tệ chỉ là cửu ngưu nhất mao mà thôi .
Sau khi thuận lợi nhận được tinh tệ mọi người mừng rỡ như điên, không nghĩ tới ma thú máu huyết thật sự có thể bán lấy tiền. Nhất là một chút dong binh tạm thời không có nhiệm vụ cùng mạo hiểm giả, càng nhau hợp tác săn thú. Sau khi nhận được tinh tệ , sẽ đến binh khí điếm đổi vũ khí hoặc đến Dạ lai hương tửu quán lêu lổng. Kết quả, tinh tệ tại bọn họ trong tay chuyển một vòng lại quay về tay Dương Lăng.
Chuẩn bị hết ba ngày thời gian Dương Lăng quyết định ở trong sân bố trí một tiểu Bắc đẩu thất tinh tụ linh trận. Đem các loại ma thú tinh hạch phân biệt nhất nhất chôn ở vị trí đối ứng với Bắc đẩu thất tinh vì đề cao hiệu quả, thậm chí không tiếc đem tinh hạch của Cửu đầu xà quái tất cả đều chôn xuống.
Căn cứ phương tiêm bi giải thích, bắc đẩu thất tinh trận là tụ linh trận thường dùng nhất, có thể lớn có thể nhỏ. Lớn phải dụng đến bốn vạn khỏa cực phẩm tinh thạch, thậm chí nhiều hơn nữa, còn nếu nhỏ chỉ cần mấy trăm viên tinh thạch. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Dù biết ma thú tinh hạch có thể tạo được tác dụng của một bộ phận tinh thạch nhưng hiệu quả rốt cuộc như thế nào, Dương Lăng cũng không có để ý lắm vì vậy dứt khoát một lần đem hơn 800 viên ma thú tinh hạch trong tay chôn xuống. Ở trận nhãn Bắc đẩu thất tinh phân biệt chôn mỗi góc một viên tinh hạch của Cửu đầu xà quái.
So với ma thú cấp thấp song đầu lộc mà nói, tinh hạch của Cửu đầu xà quái ẩn chứa năng lượng khổng lồ. Dương Lăng tin tưởng sau khi trận pháp bố trí xong cho dù hiệu quả không lớn, cũng có thể vượt qua tốc độ tu luyện ở Đặc Lạp Tư sâm lâm.
Thiết lập xong pháp trận Dương Lăng kiểm tra lại mấy lần. Cẩn thận nếu không quỷ mới biết vạn nhất sai sót sẽ phát sinh cái gì ngoài ý muốn hay không. Hắn cũng không muốn giống như những nhag hóa học mỗi lần thí nghiệm đều khiến đầu hôi thổ kiểm. Mãi đến khi ánh trăng mông lung trải xuống hắn mới ngồi yên, hít một hơi thật sâu rồi vận vu lực trong cơ thể quán thâu trận nhãn Bắc đẩu thất tinh trận . Không có vu lực kích phát, bắc đẩu thất tinh tụ linh trận chỉ là một cái xác.
Dù rõ ràng có người đứng ở xa xa lặng lẽ nhìn lén, nhưng Dương Lăng cũng không để ý. Ở phiến đại lục này, chỉ có mình hắn có loại vu lực đặc biệt này, người khác nếu mạnh mẽ dụng ma lực hoặc là đấu khí kích phát, chắc chắn sẽ bị tụ linh trận đáng sợ cắn trả, cho dù là ma đạo sư cũng không cách nào tránh thoát.
Dương Lăng vừa mới đưa vu lực vào, Bắc đẩu thất tinh tụ linh trận liền phát ra một tiếng ngâm khẽ, rồi tản mát ra một vòng thất thải quang mang, điên cuồng hấp thu linh khí trong thiên địa. Tán đại thụ quanh sân không gió tự động, phát ra trận trận âm thanh "hoa lạp, hoa lạp" như gió lộng.
Bình tâm tĩnh khí, linh thai không minh !
Sau khi thành công phát động pháp trận, cảm giác được nồng đậm thiên địa linh khí, Dương Lăng mừng rỡ, bắt đầu tu luyện, điên cuồng hấp thu linh khí dày đặc gần hóa thành thực chất. Mông mông lung trung, cảm giác đầy trời tinh tú tựa hồ cũng tản mát ra một cổ hỗn độn năng lượng.
Theo sự điên cuồng hấp thu của Dương Lăng thất thải quang mang càng ngày càng đạm. Từ xa nhìn lại, phảng phất đã tan thành mây khói, nhưng chỉ cần đến gần nhìn, có thể phát hiện chỗ sân của hắn vẫn bao phủ một tầng mông lung sương trắng.
-Đạo sư, chuyện gì xảy ra vậy, chẳng lẽ là tác dụng của Xà yêu huyết trượng ?
Đứng ở trên sườn núi xa xa, Mai Lệ Nhĩ Tư nghi hoặc hỏi hắc y lão giả bên cạnh.
-Không, đó không phải là hắc ám năng lượng mà Xà yêu huyết trượng tản mát ra !
Mở đôi mắt ra rồi hắc y lão giả lắc đầu, chậm rãi nói tiếp :
-Lợi hại, ngay cả ma pháp thám sát của ta cũng thẩm thấu không vào. Mai Lệ Nhĩ Tư, người tuổi trẻ này không đơn giản, vạn vạn không thể coi thường vọng động !
Nghe đạo sư nói như vậy, hứng thú của Mai Lệ Nhĩ Tư đối với Dương Lăng càng tăng lên, từ sau khi hiểu chuyện nàng chưa bao giờ thấy đạo sư để mắt đến một người nào như vậy. Ngay cả nàng gần 10 năm thời gian từ học đồ tiến giai đến Đại ma pháp sư, lão cũng chỉ là nói không sai mà thôi. Nàng không rõ, Dương Lăng rốt cuộc có lai lịch thế nào, cư nhiên ủng hữu thần bí năng lực như vậy.
Cùng lúc đó, trên một khối cự thạch ở phía Tây Nam của Duy Sâm trấn một lão giả tóc bạc thương thương cũng chậm rãi mở hai mắt, không thể tin nhìn về phía Dương Lăng . Thần điện kỵ sĩ Khắc Lỗ Tư cùng pháp sư Mật Tuyết Nhi đang cung kính đứng ở phía sau lão không hề lên tiếng, chung quanh khối cự thạch một đám bưu hãn trọng giáp võ sĩ cùng mặc áo bào trắng ma pháp sư vây quanh.
Ma thú lãnh chúa.
Sau một đêm tỉnh lại, mọi người nhìn thấy bên ngoài Dạ lai hương tửu quán có một thông cáo thật to :
" Cao giới thu mua ma thú máu huyết, nhất bình một trăm hắc tinh tệ. Ma thú cấp bậc càng cao, giới tiễn càng cao! Ngoài ra, cao giới thu mua các loại ma thú tinh hạch cùng tinh thạch, giá cả thỏa thuận ! "
- Y Bỉ Lợi Tư <giống thiên nột>, từng nghe nói thu mua ma thú tinh hạch nhưng ta chưa bao giờ thấy thu mua ma thú máu huyết , chuyện gì xảy ra vậy nhỉ ?
Một gã thợ săn vừa nhìn vừa lắc đầu, không rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Trừng mắt nhìn tên thợ săn một gã thợ săn đeo cung tên nói :
-Ngươi sợ Dương đại nhân cần ma thú máu huyết để uống sao, hắn chỉ cần nói một tiếng, cả đoàn người đã đến sâm lâm tìm cho hắn cần gì phải cao giới như vậy !
-Đúng vậy, không nói nữa, chỉ cần tìm mấy bình ma thú máu huyết là có thể mua đủ lương thực qua mùa đông này rồi !
-Uh, mau về nhà chuẩn bị đi, cho dù không săn được ma thú thì vào sâm lâm kiểm mấy khối ám hỏa tinh cũng được !
-Hắc hắc, bắt một đầu ma thú, mỗi ngày chích lấy một bình huyết đem bán, không phải rất tốt sao ?
Thấy nhóm thợ săn vui vẻ, một gã du thủ tiểu tử cũng vội vội vàng vàng chạy đi, trấn dân vây xem càng ngày càng nhiều, trong ba tầng, ngoài ba tầng. Sau đó, thậm chí một chút dong binh cùng mạo hiểm giả cũng đều lại đây xem náo nhiệt.
Mặc dù không rõ dụng ý của Dương Lăng nhưng người dân trong trấn vẫn kinh ngạc lẫn vui mừng không thôi. Mùa đông cũng nhanh tới rồi, nếu không có thêm ít tiền mua lương thực, có lẽ mùa đông này đã khó có thể qua.
-Đại nhân, mỗi bình một trăm hắc tinh tệ, có phải là hơi cao quá hay không ?
Trên tầng hai của Dạ lai hương tửu quán, trong một phòng trang nhã, nhìn cả đám người hoan hô đều về nhà chuẩn bị tiến sâm lâm săn bắt ma thú, Mục Nhĩ Bá Kỳ không khỏi âu sầu, không rõ Dương Lăng tại sao thu mua đại lượng ma thú máu huyết. Lão xem ra, ma thú máu huyết không có gì tác dụng đừng nói một trăm hắc tinh tệ, chính là một tinh tệ cũng không đáng.
Uống một ngụm Bồ đào tửu rồi Dương Lăng cười nói :
-Không cao, một chút cũng không cao quá. Vô luận là ma thú tinh hạch, hay là ma thú máu huyết cùng các loại tinh thạch, tất cả đều càng nhiều càng tốt !
Sau khi chuyển đến Duy Sâm tòa thành Dương Lăng nhất không làm nhị không ngớt, dứt khoát chuẩn bị ở trong tòa thành bố trí một cái tụ linh trận thật lớn để đẩy nhanh hơn tu luyện tốc độ của mình. Vốn, các loại cực phẩm tinh thạch là tài liệu tốt nhất để bố trận nhưng trong khoảng thời gian ngắn tìm không được nên cũng chỉ đành dụng các loại ma thú tinh hạch thay thế.
Ngoài việc lập tụ linh trận, Dương Lăng còn chuẩn bị họa các loại vu phù, trước khi tiến giai lên địa vu , vu phù là công kích cùng phòng ngự vũ khí tốt nhất của hắn. Sau khi thử nghiệm vài lần, hắn phát hiện ma thú máu huyết là tài liệu tốt nhất để họa phù, ma thú cấp bậc càng cao, vu phù uy lực lại càng lớn.
Thời gian là kim tiền, hiệu suất chính là tánh mạng!
Lục soát tài sản mà An Tạp gia tộc tích luy nhiều năm qua đối với Dương Lăng mà nói, tiền đã không phải vấn đề. Bây giờ quan trọng nhất chính là nhanh chóng đề cao thực lực của mình, để đối phó với dư nghiệt của An Tạp gia tộc đến trả thù. Ở nơi nhược nhục cường thực chỉ có đề cao thực lực chính mình mới là vương đạo.
Đương nhiên, sau khi luyện chế thành công cũng có thể tìm nơi tiêu thụ, tuyệt đối lời to.
-Mục Nhĩ Bá Kỳ, có tin tức tốt thì sai người cho ta biết nhé !
Sau khi phân phó vài câu, Dương Lăng cũng rời đi, chuẩn bị chế tạo tụ linh trận cùng vu phù.
Duy Sâm tòa thành ở trên một diện tích rộng lớn, Dương Lăng chuẩn bị bố trí một tụ linh trận, chỉ đợi tài liệu có đủ, sẽ triển khai đến cả tòa thành. Tin tưởng đến lúc đó, không chỉ có tự hắn, ngay cả Tác Phỉ Á cùng Tạp Tây bọn họ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn gấp đôi.
Chính vì có tiền có thể sử quỷ thôi ma, đổi sáng thành tối, lục tục đã có người đến đây giao hóa. Có chút dong binh thậm chí cùng nhau hợp tác, dụng ma pháp khiến ma thú thi thể đóng băng lại không nỡ lãng phí một giọt huyết. Đương nhiên, tất cả đều là một ít đê cấp ma thú, không có nắm chắc, ai cũng không dám tùy tiện tiến vào chỗ sâu trong sâm lâm để săn bắt.
Ngoài ra, mọi người còn tự động tuyên truyền, phát động thân bằng bạn hữu khai thác không ít ám hỏa tinh cùng các loại tinh thạch. Phẩm chất mặc dù không cao, nhưng cũng có thể tạm dùng. Ngay trong buổi tối ngày hôm đó, mới chỉ một khoản ma thú máu huyết mà lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ đã trả mất gần năm trăm tử tinh tệ. Nhưng Dương Lăng cũng không hề để ý, tương đối với tài sản của An Tạp gia tộc thì mấy trăm tinh tệ chỉ là cửu ngưu nhất mao mà thôi .
Sau khi thuận lợi nhận được tinh tệ mọi người mừng rỡ như điên, không nghĩ tới ma thú máu huyết thật sự có thể bán lấy tiền. Nhất là một chút dong binh tạm thời không có nhiệm vụ cùng mạo hiểm giả, càng nhau hợp tác săn thú. Sau khi nhận được tinh tệ , sẽ đến binh khí điếm đổi vũ khí hoặc đến Dạ lai hương tửu quán lêu lổng. Kết quả, tinh tệ tại bọn họ trong tay chuyển một vòng lại quay về tay Dương Lăng.
Chuẩn bị hết ba ngày thời gian Dương Lăng quyết định ở trong sân bố trí một tiểu Bắc đẩu thất tinh tụ linh trận. Đem các loại ma thú tinh hạch phân biệt nhất nhất chôn ở vị trí đối ứng với Bắc đẩu thất tinh vì đề cao hiệu quả, thậm chí không tiếc đem tinh hạch của Cửu đầu xà quái tất cả đều chôn xuống.
Căn cứ phương tiêm bi giải thích, bắc đẩu thất tinh trận là tụ linh trận thường dùng nhất, có thể lớn có thể nhỏ. Lớn phải dụng đến bốn vạn khỏa cực phẩm tinh thạch, thậm chí nhiều hơn nữa, còn nếu nhỏ chỉ cần mấy trăm viên tinh thạch. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Dù biết ma thú tinh hạch có thể tạo được tác dụng của một bộ phận tinh thạch nhưng hiệu quả rốt cuộc như thế nào, Dương Lăng cũng không có để ý lắm vì vậy dứt khoát một lần đem hơn 800 viên ma thú tinh hạch trong tay chôn xuống. Ở trận nhãn Bắc đẩu thất tinh phân biệt chôn mỗi góc một viên tinh hạch của Cửu đầu xà quái.
So với ma thú cấp thấp song đầu lộc mà nói, tinh hạch của Cửu đầu xà quái ẩn chứa năng lượng khổng lồ. Dương Lăng tin tưởng sau khi trận pháp bố trí xong cho dù hiệu quả không lớn, cũng có thể vượt qua tốc độ tu luyện ở Đặc Lạp Tư sâm lâm.
Thiết lập xong pháp trận Dương Lăng kiểm tra lại mấy lần. Cẩn thận nếu không quỷ mới biết vạn nhất sai sót sẽ phát sinh cái gì ngoài ý muốn hay không. Hắn cũng không muốn giống như những nhag hóa học mỗi lần thí nghiệm đều khiến đầu hôi thổ kiểm. Mãi đến khi ánh trăng mông lung trải xuống hắn mới ngồi yên, hít một hơi thật sâu rồi vận vu lực trong cơ thể quán thâu trận nhãn Bắc đẩu thất tinh trận . Không có vu lực kích phát, bắc đẩu thất tinh tụ linh trận chỉ là một cái xác.
Dù rõ ràng có người đứng ở xa xa lặng lẽ nhìn lén, nhưng Dương Lăng cũng không để ý. Ở phiến đại lục này, chỉ có mình hắn có loại vu lực đặc biệt này, người khác nếu mạnh mẽ dụng ma lực hoặc là đấu khí kích phát, chắc chắn sẽ bị tụ linh trận đáng sợ cắn trả, cho dù là ma đạo sư cũng không cách nào tránh thoát.
Dương Lăng vừa mới đưa vu lực vào, Bắc đẩu thất tinh tụ linh trận liền phát ra một tiếng ngâm khẽ, rồi tản mát ra một vòng thất thải quang mang, điên cuồng hấp thu linh khí trong thiên địa. Tán đại thụ quanh sân không gió tự động, phát ra trận trận âm thanh "hoa lạp, hoa lạp" như gió lộng.
Bình tâm tĩnh khí, linh thai không minh !
Sau khi thành công phát động pháp trận, cảm giác được nồng đậm thiên địa linh khí, Dương Lăng mừng rỡ, bắt đầu tu luyện, điên cuồng hấp thu linh khí dày đặc gần hóa thành thực chất. Mông mông lung trung, cảm giác đầy trời tinh tú tựa hồ cũng tản mát ra một cổ hỗn độn năng lượng.
Theo sự điên cuồng hấp thu của Dương Lăng thất thải quang mang càng ngày càng đạm. Từ xa nhìn lại, phảng phất đã tan thành mây khói, nhưng chỉ cần đến gần nhìn, có thể phát hiện chỗ sân của hắn vẫn bao phủ một tầng mông lung sương trắng.
-Đạo sư, chuyện gì xảy ra vậy, chẳng lẽ là tác dụng của Xà yêu huyết trượng ?
Đứng ở trên sườn núi xa xa, Mai Lệ Nhĩ Tư nghi hoặc hỏi hắc y lão giả bên cạnh.
-Không, đó không phải là hắc ám năng lượng mà Xà yêu huyết trượng tản mát ra !
Mở đôi mắt ra rồi hắc y lão giả lắc đầu, chậm rãi nói tiếp :
-Lợi hại, ngay cả ma pháp thám sát của ta cũng thẩm thấu không vào. Mai Lệ Nhĩ Tư, người tuổi trẻ này không đơn giản, vạn vạn không thể coi thường vọng động !
Nghe đạo sư nói như vậy, hứng thú của Mai Lệ Nhĩ Tư đối với Dương Lăng càng tăng lên, từ sau khi hiểu chuyện nàng chưa bao giờ thấy đạo sư để mắt đến một người nào như vậy. Ngay cả nàng gần 10 năm thời gian từ học đồ tiến giai đến Đại ma pháp sư, lão cũng chỉ là nói không sai mà thôi. Nàng không rõ, Dương Lăng rốt cuộc có lai lịch thế nào, cư nhiên ủng hữu thần bí năng lực như vậy.
Cùng lúc đó, trên một khối cự thạch ở phía Tây Nam của Duy Sâm trấn một lão giả tóc bạc thương thương cũng chậm rãi mở hai mắt, không thể tin nhìn về phía Dương Lăng . Thần điện kỵ sĩ Khắc Lỗ Tư cùng pháp sư Mật Tuyết Nhi đang cung kính đứng ở phía sau lão không hề lên tiếng, chung quanh khối cự thạch một đám bưu hãn trọng giáp võ sĩ cùng mặc áo bào trắng ma pháp sư vây quanh.
Ma thú lãnh chúa.