Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 351: Nụ hôn cuồng nhiệt
Ngay khi nghe Trương Mỹ Vân trình bày kế hoạch ở lại bên cạnh Chúng Thanh Phong với mục đích mượn anh làm lá chắn để trả thù Sophia Ngô, Lại Minh Nguyệt đã lập tức phản đối.
Cô cho rằng hành động đó quá sức nguy hiểm, đùa với đàn ông chẳng khác nào chơi với lửa.
Chỉ sợ tới cuối cùng người bị bỏng, thương tích đầy mình lại là Trương Mỹ Vân mà thôi.
Tuy nhiên Trương Mỹ Vân không nghe lời can ngăn của Lại Minh Nguyệt, cô vẫn quyết định làm theo kế hoạch của mình, quét gọn một mẻ trước khi nộp đơn xin thôi việc, rời xa Chúng Thanh Phong mãi mãi.
Nhưng nhìn xem, kế hoạch chỉ vừa mới bắt đầu, còn chưa kịp thị uy với Sophia Ngô thì Trương Mỹ Vân đã bị Chúng Thanh Phong túm chặt rồi.
Nhìn Trương Mỹ Vân không chớp mắt, Chúng Thanh Phong khẽ hỏi: "Rốt cuộc em đang muốn làm gì?"
"Hành động của em còn chưa đủ rõ ràng sao?"
"Em muốn làm gì, chỉ cần nói với anh một tiếng, anh sẵn Chúng Thanh Phong thật sự không thể hiểu nổi lý do vì sao chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà Trương Mỹ Vân lại thay đổi tới chóng mặt thế này.
Cô vừa khách sáo, vừa giữ khoảng cách với anh giống như những người xa lạ.
Đau lòng nhìn Trương Mỹ Vân, Chúng Thanh Phong hỏi: "Tại sao chúng ta lại tới nông nỗi này hả ern?"
Trương Mỹ Vân biết Chúng Thanh Phong đang hỏi về vấn đề gì, nhưng liệu câu trả lời của cô có thay đổi được điều gì hay không? Câu trả lời của cô có khiến anh yêu cô không, hay chỉ càng làm cho mối quan hệ giữa họ trở nên rắc rồi hơn thôi? Nếu Trương Mỹ Vân không lầm thì cô đã thấy một tia đau khổ ánh lên trong đáy mắt Chúng Thanh Phong.
Nhưng khoảnh khắc đó trôi qua rất nhanh.
Là anh đang áy náy vì đang yêu Phạm Khả Hân nhưng vẫn muốn có cô ở bên cạnh hay sao? Nếu đúng như vậy thật thì người đàn ông này quá tham lam rồi.
"Em hãy cho anh một lý do có được không?"
Chúng Thanh Phong khẽ thủ thì.
Trương Mỹ Vân nhìn Chúng Thanh Phong không chớp mắt.
Người đàn ông này, chính là người mà cô yêu sâu sắc.
Anh ở gần ngay trước mặt, nhưng cô lại không thể nào nắm bắt.
Không thấy Trương Mỹ Vân nói gì, Chúng Thanh Phong tiếp tục dò hỏi: "Em phải cho anh biết anh làm sai ở đâu thì anh mới sửa được chứ"
VietWriter
"Chuyện này không thể sửa được đâu"
"Trên đời này ngoài cái chết ra thì có chuyện gì mà không sửa được chứ?"
Vô thức Trương Mỹ Vân cần môi dưới.
Hành động này của cô đã thu hút sự chú ý của Chúng Thanh Phong.
Ánh mắt anh nhìn chäm chằm xuống đôi môi đỏ mọng, quyến rũ của cô.
Không kiềm được, Chúng Thanh Phong cúi xuống áp môi anh lên môi Trương Mỹ Vân.
Sau vài giây sững sờ vì bị Chúng Thanh Phong "tấn công"
bất ngờ, Trương Mỹ Vân hoàn hồn.
Cô vội vàng đẩy anh ra, né tránh nụ hôn của anh.
Nhưng sự phản kháng của cô càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ anh, khiến anh tham lam đòi hỏi nhiều hơn nữa từ cô.
Chúng Thanh Phong hôn Trương Mỹ Vân với sự mãnh liệt dịu dàng khiến cô choáng váng và níu lấy anh.
Cô không thế lấy đủ từ miệng anh.
Trong vô thức hai tay Trương Mỹ Vân vòng qua cổ Chúng Thanh Phong, miệng cô run lên dưới miệng anh.
Khi cô cảm thấy lưỡi anh ve vuốt trên hai cánh môi cô, rồi nhẹ nhàng trượt vào giữa chúng để lướt trên bề mặt bằng phẳng của hàm răng, thì hơi thở cô ngừng lại.
Cô nghĩ rằng mình sẽ chết với sự kỳ diệu của nó.
Miệng Chúng Thanh Phong lùi lại chỉ một chút, và Trương Mỹ Vân ghì chặt hai tay mình để phản đối.
"Mở miệng ra nào, Mỹ Vân"
Chúng Thanh Phong thì thâm.
Và vì Chúng Thanh Phong đã bảo nên Trương Mỹ Vân làm theo.
Rồi anh lại hôn cô lần nữa, lưỡi anh lách vào trong miệng cô để đòi hỏi sự ngọt ngào của nó, và cô chìm trong sự kỳ diệu ấy.
Miệng Chúng Thanh Phong dứt ra để dụi vào một bên mặt Trương Mỹ Vân, trải một đường từ má xuống cổ rồi lần lên tai.
Cô níu chặt vai anh, đầu cô mềm rũ trên cổ khi cô để cho anh hôn cô thỏa sức như anh muốn.
Hai tay anh kéo cô lại sát hơn, đến nỗi hai bầu ngực cô ép vào ngực anh.
Mỹ Vân yêu cái cảm giác sự mềm mại của cô áp vào sự cứng rắn của anh, và đầu cô bắt đầu quay cuồng còn hơn lúc trước.
Trong khi Trương Mỹ Vân vẫn còn đang đắm đuối trong nụ hôn cuồng nhiệt của Chúng Thanh Phong thì tiếng gõ cửa vang lên.
Rồi không đợi Chúng Thanh Phong trả lời, người từ bên ngoài mở cửa đi vào.
Võ Quế Sơn há hốc mồm kinh ngạc khi thấy đôi trai gái đang quấn quýt lấy nhau.
Sự xuất hiện đột ngột của Quế Sơn khiến chút lí trí còn sót lại của Trương Mỹ Vân quay trở về.
Cô vội vàng đẩy Chúng Thanh Phong ra.
Ngoài Chúng Thanh Phong vẫn giữ được dáng vẻ bình thản như không có chuyện gì xảy ra thì Trương Mỹ Vân và Võ Quế Sơn đều cảm thấy lúng túng.
"Hình như em xuất hiện không được đúng lúc thì phải.."
Võ Quế Sơn nhìn Chúng Thanh Phong với ánh mắt áy náy.
Không nhìn Võ Quế Sơn, Trương Mỹ Vân nói nhanh: "Hai người làm việc đi, em ra ngoài trước."
Dứt câu Trương Mỹ Vân dùng tốc độ nhanh nhất có thể, rời khỏi phòng làm việc của Chúng Thanh Phong.
Chúng Thanh Phong thong thả đi tới bàn làm việc, ngồi xuống ghế rồi ngước lên nhìn Võ Quế Sơn hỏi: "Tìm anh có chuyện gì?"
Võ Quế Sơn gãi đầu gãi tai trả lời: "Cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ muốn xin chữ ký của anh thôi"
Chúng Thanh Phong liếc Võ Quế Sơn với ánh mắt sắc như dao cạo.
Trợ lý của anh vừa đặt văn kiện cần xin chữ ký lên bàn, vừa thanh minh: "Làm sao em biết được mới sáng ngày ra hai người đã có hứng thú làm chuyện không dành cho trẻ con chứ..."
Đọc qua văn kiện một lượt, Chúng Thanh Phong lấy chiếc bút mạ vàng ra ký tên rồi đưa trả lại cho Võ Quế Sơn.
Cầm văn kiện trong tay, Võ Quế Sơn chưa rời đi ngay mà vẫn nấn ná đứng lại.
Đắn đo một lúc cuối cùng anh cũng quyết định lên tiếng hỏi đại boss: "Anh và Mỹ Vân làm lành với nhau rồi à?"
Chúng Thanh Phong thở dài lắc đầu.
Anh hoàn toàn mù mờ, không khai thác được dù chỉ là một chút manh mối từ Trương Mỹ Vân.
Anh không hiểu những lời nói lấp lửng của cô có ÿ nghĩa gì.
Thái độ của đại boss khiến Võ Quế Sơn cảm thấy khó hiểu không kém, không phải vừa rồi chính mắt anh nhìn thấy hai người họ quấn lấy nhau không rời sao? Lễ nào anh bị hoa mắt? Nhưng đại boss đã không muốn nói thì anh cũng chẳng dám hỏi thêm.
Không muốn nhắc tới chuyện này nữa, Chúng Thanh Phong nói lảng sang chuyện khác: "Em với Minh Nguyệt thể nào rõi?"
"Bọn em chia tay trong hòa bình.
Ai trở về với cuộc sống của người đó, không làm phiên cũng không vướng bận đến nhau"
Võ Quế Sơn cố gắng trả lời một cách bình thản nhất có thể, nhưng là người từng trải Chúng Thanh Phong nhận ra trợ lý của mình chỉ đang cố thể hiện ra như vậy.
"Nếu vẫn còn tình cảm với nhau thì đừng buông tay một cách dễ dàng như thế"
Chúng Thanh Phong khuyên Võ Quế Sơn nhưng thật ra cũng là đang nhắc nhở chính bản thân mình.
Giữa 8 tỷ người trên thế gian này, tìm được một người phù hợp với mình, đem đến cho mình cảm giác an yên khi ở bên cạnh chẳng phải điều dễ dàng.
Vì vậy một khi đã tìm được rồi thì nhất định phải giữ cho thật chặt.
"Chuyện đó cần sự cố gắng từ cả hai phía, đâu phải chỉ một mình em là được."
Võ Quế Sơn khẽ thở dài.
Hai người đàn ông đang gặp rắc rối trong vấn đề tình cảm cùng nhìn nhau trân trổi.
Cô cho rằng hành động đó quá sức nguy hiểm, đùa với đàn ông chẳng khác nào chơi với lửa.
Chỉ sợ tới cuối cùng người bị bỏng, thương tích đầy mình lại là Trương Mỹ Vân mà thôi.
Tuy nhiên Trương Mỹ Vân không nghe lời can ngăn của Lại Minh Nguyệt, cô vẫn quyết định làm theo kế hoạch của mình, quét gọn một mẻ trước khi nộp đơn xin thôi việc, rời xa Chúng Thanh Phong mãi mãi.
Nhưng nhìn xem, kế hoạch chỉ vừa mới bắt đầu, còn chưa kịp thị uy với Sophia Ngô thì Trương Mỹ Vân đã bị Chúng Thanh Phong túm chặt rồi.
Nhìn Trương Mỹ Vân không chớp mắt, Chúng Thanh Phong khẽ hỏi: "Rốt cuộc em đang muốn làm gì?"
"Hành động của em còn chưa đủ rõ ràng sao?"
"Em muốn làm gì, chỉ cần nói với anh một tiếng, anh sẵn Chúng Thanh Phong thật sự không thể hiểu nổi lý do vì sao chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà Trương Mỹ Vân lại thay đổi tới chóng mặt thế này.
Cô vừa khách sáo, vừa giữ khoảng cách với anh giống như những người xa lạ.
Đau lòng nhìn Trương Mỹ Vân, Chúng Thanh Phong hỏi: "Tại sao chúng ta lại tới nông nỗi này hả ern?"
Trương Mỹ Vân biết Chúng Thanh Phong đang hỏi về vấn đề gì, nhưng liệu câu trả lời của cô có thay đổi được điều gì hay không? Câu trả lời của cô có khiến anh yêu cô không, hay chỉ càng làm cho mối quan hệ giữa họ trở nên rắc rồi hơn thôi? Nếu Trương Mỹ Vân không lầm thì cô đã thấy một tia đau khổ ánh lên trong đáy mắt Chúng Thanh Phong.
Nhưng khoảnh khắc đó trôi qua rất nhanh.
Là anh đang áy náy vì đang yêu Phạm Khả Hân nhưng vẫn muốn có cô ở bên cạnh hay sao? Nếu đúng như vậy thật thì người đàn ông này quá tham lam rồi.
"Em hãy cho anh một lý do có được không?"
Chúng Thanh Phong khẽ thủ thì.
Trương Mỹ Vân nhìn Chúng Thanh Phong không chớp mắt.
Người đàn ông này, chính là người mà cô yêu sâu sắc.
Anh ở gần ngay trước mặt, nhưng cô lại không thể nào nắm bắt.
Không thấy Trương Mỹ Vân nói gì, Chúng Thanh Phong tiếp tục dò hỏi: "Em phải cho anh biết anh làm sai ở đâu thì anh mới sửa được chứ"
VietWriter
"Chuyện này không thể sửa được đâu"
"Trên đời này ngoài cái chết ra thì có chuyện gì mà không sửa được chứ?"
Vô thức Trương Mỹ Vân cần môi dưới.
Hành động này của cô đã thu hút sự chú ý của Chúng Thanh Phong.
Ánh mắt anh nhìn chäm chằm xuống đôi môi đỏ mọng, quyến rũ của cô.
Không kiềm được, Chúng Thanh Phong cúi xuống áp môi anh lên môi Trương Mỹ Vân.
Sau vài giây sững sờ vì bị Chúng Thanh Phong "tấn công"
bất ngờ, Trương Mỹ Vân hoàn hồn.
Cô vội vàng đẩy anh ra, né tránh nụ hôn của anh.
Nhưng sự phản kháng của cô càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ anh, khiến anh tham lam đòi hỏi nhiều hơn nữa từ cô.
Chúng Thanh Phong hôn Trương Mỹ Vân với sự mãnh liệt dịu dàng khiến cô choáng váng và níu lấy anh.
Cô không thế lấy đủ từ miệng anh.
Trong vô thức hai tay Trương Mỹ Vân vòng qua cổ Chúng Thanh Phong, miệng cô run lên dưới miệng anh.
Khi cô cảm thấy lưỡi anh ve vuốt trên hai cánh môi cô, rồi nhẹ nhàng trượt vào giữa chúng để lướt trên bề mặt bằng phẳng của hàm răng, thì hơi thở cô ngừng lại.
Cô nghĩ rằng mình sẽ chết với sự kỳ diệu của nó.
Miệng Chúng Thanh Phong lùi lại chỉ một chút, và Trương Mỹ Vân ghì chặt hai tay mình để phản đối.
"Mở miệng ra nào, Mỹ Vân"
Chúng Thanh Phong thì thâm.
Và vì Chúng Thanh Phong đã bảo nên Trương Mỹ Vân làm theo.
Rồi anh lại hôn cô lần nữa, lưỡi anh lách vào trong miệng cô để đòi hỏi sự ngọt ngào của nó, và cô chìm trong sự kỳ diệu ấy.
Miệng Chúng Thanh Phong dứt ra để dụi vào một bên mặt Trương Mỹ Vân, trải một đường từ má xuống cổ rồi lần lên tai.
Cô níu chặt vai anh, đầu cô mềm rũ trên cổ khi cô để cho anh hôn cô thỏa sức như anh muốn.
Hai tay anh kéo cô lại sát hơn, đến nỗi hai bầu ngực cô ép vào ngực anh.
Mỹ Vân yêu cái cảm giác sự mềm mại của cô áp vào sự cứng rắn của anh, và đầu cô bắt đầu quay cuồng còn hơn lúc trước.
Trong khi Trương Mỹ Vân vẫn còn đang đắm đuối trong nụ hôn cuồng nhiệt của Chúng Thanh Phong thì tiếng gõ cửa vang lên.
Rồi không đợi Chúng Thanh Phong trả lời, người từ bên ngoài mở cửa đi vào.
Võ Quế Sơn há hốc mồm kinh ngạc khi thấy đôi trai gái đang quấn quýt lấy nhau.
Sự xuất hiện đột ngột của Quế Sơn khiến chút lí trí còn sót lại của Trương Mỹ Vân quay trở về.
Cô vội vàng đẩy Chúng Thanh Phong ra.
Ngoài Chúng Thanh Phong vẫn giữ được dáng vẻ bình thản như không có chuyện gì xảy ra thì Trương Mỹ Vân và Võ Quế Sơn đều cảm thấy lúng túng.
"Hình như em xuất hiện không được đúng lúc thì phải.."
Võ Quế Sơn nhìn Chúng Thanh Phong với ánh mắt áy náy.
Không nhìn Võ Quế Sơn, Trương Mỹ Vân nói nhanh: "Hai người làm việc đi, em ra ngoài trước."
Dứt câu Trương Mỹ Vân dùng tốc độ nhanh nhất có thể, rời khỏi phòng làm việc của Chúng Thanh Phong.
Chúng Thanh Phong thong thả đi tới bàn làm việc, ngồi xuống ghế rồi ngước lên nhìn Võ Quế Sơn hỏi: "Tìm anh có chuyện gì?"
Võ Quế Sơn gãi đầu gãi tai trả lời: "Cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ muốn xin chữ ký của anh thôi"
Chúng Thanh Phong liếc Võ Quế Sơn với ánh mắt sắc như dao cạo.
Trợ lý của anh vừa đặt văn kiện cần xin chữ ký lên bàn, vừa thanh minh: "Làm sao em biết được mới sáng ngày ra hai người đã có hứng thú làm chuyện không dành cho trẻ con chứ..."
Đọc qua văn kiện một lượt, Chúng Thanh Phong lấy chiếc bút mạ vàng ra ký tên rồi đưa trả lại cho Võ Quế Sơn.
Cầm văn kiện trong tay, Võ Quế Sơn chưa rời đi ngay mà vẫn nấn ná đứng lại.
Đắn đo một lúc cuối cùng anh cũng quyết định lên tiếng hỏi đại boss: "Anh và Mỹ Vân làm lành với nhau rồi à?"
Chúng Thanh Phong thở dài lắc đầu.
Anh hoàn toàn mù mờ, không khai thác được dù chỉ là một chút manh mối từ Trương Mỹ Vân.
Anh không hiểu những lời nói lấp lửng của cô có ÿ nghĩa gì.
Thái độ của đại boss khiến Võ Quế Sơn cảm thấy khó hiểu không kém, không phải vừa rồi chính mắt anh nhìn thấy hai người họ quấn lấy nhau không rời sao? Lễ nào anh bị hoa mắt? Nhưng đại boss đã không muốn nói thì anh cũng chẳng dám hỏi thêm.
Không muốn nhắc tới chuyện này nữa, Chúng Thanh Phong nói lảng sang chuyện khác: "Em với Minh Nguyệt thể nào rõi?"
"Bọn em chia tay trong hòa bình.
Ai trở về với cuộc sống của người đó, không làm phiên cũng không vướng bận đến nhau"
Võ Quế Sơn cố gắng trả lời một cách bình thản nhất có thể, nhưng là người từng trải Chúng Thanh Phong nhận ra trợ lý của mình chỉ đang cố thể hiện ra như vậy.
"Nếu vẫn còn tình cảm với nhau thì đừng buông tay một cách dễ dàng như thế"
Chúng Thanh Phong khuyên Võ Quế Sơn nhưng thật ra cũng là đang nhắc nhở chính bản thân mình.
Giữa 8 tỷ người trên thế gian này, tìm được một người phù hợp với mình, đem đến cho mình cảm giác an yên khi ở bên cạnh chẳng phải điều dễ dàng.
Vì vậy một khi đã tìm được rồi thì nhất định phải giữ cho thật chặt.
"Chuyện đó cần sự cố gắng từ cả hai phía, đâu phải chỉ một mình em là được."
Võ Quế Sơn khẽ thở dài.
Hai người đàn ông đang gặp rắc rối trong vấn đề tình cảm cùng nhìn nhau trân trổi.