Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 167
Editor: Bạch Diệp Thảo
Sau khi ngắt điện thoại của Vương Phúc Hải, di động lại vang lên.
"Ai vậy?" Trương Cảnh Tuyên không xem đã nhận nghe.
Giọng nói ngọt ngào của Bắc Vũ Đường truyền đến, "Cảnh Tuyên, em vừa giúp anh lấy được cơ hội thử kính phim điện ảnh của Kha Dẫn, hai ngày nay anh có rảnh không?"
Trương Cảnh Tuyên vui vẻ, nhưng nhớ mình vừa đồng ý với Vương Phúc Hải, tâm tình tốt tan biến sạch.
"Hai ngày này anh không rảnh, chỉ sợ không thể thử kính." Trương Cảnh Tuyên có chút tiếc nuối nói.
Bắc Vũ Đường bất mãn, "Chuyện gì quan trọng hơn thử kính chứ. Đây là cơ hội em vất vả giành được cho anh. Cơ hội khó có được đó."
"Đường Nhi, anh xin lỗi. Chuyện này đã sớm sắp xếp, rất quan trọng." Trương Cảnh Tuyên áy náy nói.
"Được rồi. Nếu đã vậy thì thôi."
Vừa ngắt điện thoại xong, Bắc Vũ Đường đã bắt đầu quay kịch bản nhận từ lúc Ngọc tỷ còn ở. Đây là một bộ phim cung đình, vốn cô đóng vai nữ chính, nhưng mà sau khi cô rời khỏi Bạch Quân Ngọc, không có hậu trường, không có ai quan tâm. Vị trí nữ chủ bị một người mang vốn vào đoàn phim khác thay thế.
Bắc Vũ Đường diễn một sủng phi, một đại boss phản diện, vai này rất xấu, xấu xa đến tận trong xương cốt, tuyệt đối là nhân vật dễ kéo cừu hận.
Nguyên chủ Bắc Vũ Đường chuẩn bị bỏ diễn, cuối cùng bị Ngọc tỷ khuyên bảo, đồng ý diễn vai này.
Chỉ là thế sự vô thường, không lâu sau, cô và Ngọc tỷ nháo lên rồi tan rã. Nhân vật này vẫn là cô, chỉ là người đại diện đã thay đổi.
Cách thời gian khởi động máy chỉ còn bảy ngày. Bắc Vũ Đường trừ dưỡng thương thì chính là học thuộc kịch bản, nghiền ngẫm từng nhân vật trong đó.
Thật ra cô xem kịch bản xong thì cơ bản chẳng cần nghiền ngẫm.
Nhân vật sủng phi thì cô đã từng trải qua, tất nhiên biết như thế nào là một sủng phi.
Thời gian qua rất nhanh, chớp mắt đã qua bảy ngày. Em gái trợ lý của Bắc Vũ Đường đã sớm ở nhà chờ, cứ tưởng phải mất một lúc lâu mới xong, không ngờ vừa tới thì Bắc Vũ Đường đã chuẩn bị xong rồi.
"Đi thôi."
Tiểu Ngọc sửng sốt, lập tức đuổi theo kịp.
Hai người ngồi vào xe bảo mẫu, cửa xe đóng lại, đi đến thành phố điện ảnh lớn nhất nước G. Từ thành phố H đến thành phố điện ảnh cần ba giờ đi xe.
Trên đường, Tiểu Ngọc như bình thường, báo cáo một số hướng đi của giới giải trí cho Bắc Vũ Đường.
"Chị Vũ Đường, mấy ngày trước xảy ra một chuyện thú vị. Có võng hữu chụp được một tấm ảnh một người rất giống chị ở trung tâm thương mại." Tiểu Ngọc nói, còn đưa ảnh cho cô nhìn.
Bắc Vũ Đường nhìn một cái, còn không phải là ngày ấy đi chợ bị vây à?
Tiểu Ngọc không chú ý người nọ là cô, tiếp tục nói: "May mà ngày ấy chị Vũ Đường đã phát Weibo đang đọc kịch bản, nếu không sợ sẽ bị hiểu lầm thật. Nhưng mà người này thật sự rất giống chị."
Bắc Vũ Đường nhếch mi, học cách của nguyên chủ, "Tiểu Ngọc, ánh mắt đó của em là sao? Cô ấy lớn lên xinh đẹp như chị chắc?"
Tiểu Ngọc sửng sốt, lập tức bổ sung, "Đúng, đúng vậy, chị Vũ Đường nói rất đúng. Đích xác không có khí chất như chị Vũ Đường của chúng ta, cũng không bằng chị Vũ Đường!"
Bắc Vũ Đường ngạo kiều hừ lạnh một tiếng, sau đó nhắm mắt lại.
Tiểu Ngọc thấy cô nghỉ ngơi thì cũng không quấy rầy. Cô bé tiếp tục đọc tin, đột nhiên trợn to mắt.
"Chị Vũ Đường, không tốt!" Tiểu Ngọc vội hô.
Bắc Vũ Đường mở mắt ra, "Sao vậy?"
"Không biết ai nói bậy chửi bới sau lưng chị."
Bắc Vũ Đường lấy máy tính bảng qua, là một đại V giới giải trí truyền một tin nóng, tuy không chỉ tên đổi họ, nhưng trong đoạn viết nhắc tới quay phim cung đình, chịu khổ bị đổi nhân vật, vì không có kim chủ chống đỡ, hư hư thực thực bị kim chủ vứt bỏ, vân vân.
Chỉ cần là người chú ý giới giải trí thì đều suy đoán ra người kia là Bắc Vũ Đường.
"Thật quá đáng!" Tiểu Ngọc tức giận nói.
Bắc Vũ Đường cũng chẳng có cảm giác gì, bởi vì người ta nói thật mà. Nhưng mà, không phải cô bị kim chủ vứt bỏ nha, rõ ràng là cô vứt bỏ kim chủ chứ.
Tiểu Ngọc thấy cô bình tĩnh thì hơi kinh ngạc.
Nếu là thường ngày, cô đã sớm nổi trận lôi đình. Giờ cô lại bình tĩnh như thế khiến Tiểu Ngọc hơi hoảng.
"Chị Vũ Đường, chị không sao chứ?" Tiểu Ngọc lo lắng nhìn cô, rất sợ cô luẩn quẩn trong lòng.
"Không sao."
Tiểu Ngọc nói: "Có cần em bảo Hoàng ca giao thiệp với đối phương, cắt đi không?"
"Không cần."
Giờ bài viết này đang hot, nếu đột nhiên cắt bỏ, người ta sẽ nghĩ cô chột dạ. Quá mấy ngày hạ nhiệt rồi sẽ chậm rãi biến mất thôi.
Giờ có tai tiếng, chứng minh cô còn hot. Sợ là sợ cô muốn có tai tiếng mà chẳng còn ai để ý nữa, vậy thì tiêu tùng rồi.
Tiểu Ngọc thấy cô không thèm để ý, cũng không nói nữa.
- Thành phố Điện Ảnh-
Tiểu Ngọc xử lý xong thủ tục, hai người kéo rương hành lý tìm được phòng, vừa tới cửa, đang định mở thì cánh cửa phòng bên cạnh cũng mở ra.
Một cô gái yêu mị đi từ phòng ra, người này chính là nữ chính của bộ phim – Liễu Vân. Liễu Vân và trợ lý của cô ta cũng vừa lúc ra khỏi phòng.
Liễu Vân thấy Bắc Vũ Đường thì tiến lên mỉm cười chào hỏi: "Bắc tỷ, chị đến rồi."
Bắc Vũ Đường hơi hơi gật đầu đáp lại.
Lúc trước hai người ít giao thoa, chỉ gặp có vài lần. Lần này bị người ta đoạt vai nữ chủ, cũng là lần đầu tiên liên quan đến nhau.
Tiểu Ngọc tất nhiên không có hảo cảm với người đoạt vai của Bắc Vũ Đường, nhanh chóng mở cửa phòng ra.
"Chúng tôi nghỉ ngơi trước, lát gặp ở hội trường." Bắc Vũ Đường nói với Liễu Vân một tiếng rồi vào phòng.
"Gặp lại sau." Liễu Vân mỉm cười đi vào phòng mình.
Khi cánh cửa đóng lại, nụ cười trên mặt Liễu Vân thu liễm, trợ lý một bên giọng điệu không tốt: "Vân tỷ, chị nhìn bộ dáng cao ngạo của cô ta kìa, còn tưởng mình vẫn còn là ngôi sao đang hot."
Liễu Vân không nói gì, trợ lý biết cô ta thích nghe, tiếp tục nói: "Vừa nãy đại V có tin nóng, Bắc Vũ Đường bị kim chủ vứt bỏ."
"À, có việc này à?"
"Giờ đều là dựa hơi mà đứng đầu."
Trước kia trong giới đều đồn đãi Bắc Vũ Đường có chỗ dựa sau lưng, không thể đắc tội, nhưng lần này lại dễ dàng bị đổi nhân vật như thế, trông không giống như có chỗ dựa.
Trợ lý cơ linh mở ra Weibo, đưa tới trước mặt Liễu Vân.
Liễu Vân nhìn đến vui vẻ, chỉ là khi cô ta nhìn thấy những dòng bình luận thì đen mặt. Trợ lý thấy sắc mặt cô ta thay đổi, trong lòng giật mình.
"Vân tỷ, có phải cô ta cố ý giả vờ thảm, muốn bôi đen thanh danh của chị không?" Trợ lý suy đoán.
Liễu Vân không vui lạnh giọng: "Dù cô ta ở phía sau lăng xê hay làm gì cũng được, em đi nói với đoàn phim một tiếng, để họ xử lý chuyện này."
"Được ạ." Trợ lý lập tức đi gọi cho người phụ trách đoàn phim.
"Đúng rồi, đổi phòng giúp chị. Nơi này không phải còn phòng tổng thống sao, đổi cho chị một phòng đó." Liễu Vân nghĩ đến Bắc Vũ Đường ở cách vách, nghĩ đến mình ở cùng loại phòng với cô, cô ta lại không thoải mái.
Cô ta tốt xấu gì cũng là nữ chính, đãi ngộ sao có thể giống vai phụ được.
Trợ lý lập tức đáp, "Vâng."
Cùng lúc đó, ở một nhà ăn xa hoa ở thành phố ven biển, toàn bộ nhà ăn chỉ có một bàn, trên bàn bày ngọn nến, hoa hồng, champagne.
Bạch Quân Ngọc ngồi ngay ngắn tại chỗ, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm cửa.
Khi chuông gió vang lên, cửa nhà ăn bị đẩy ra, một cô gái kiều mị đi vào. Cô gái mặc một chiếc áo sơ mi, váy cao bồi, mười phần thanh xuân.
Khi cô gái vào nhà ăn, liếc mắt đã chú ý Bạch Quân Ngọc ở vị trí, hai người bốn mắt nhìn nhau. Cô gái nhìn khuôn mặt tuấn mĩ vô trù của anh, đôi mắt toả sáng.
Cô ấy hoàn toàn không ngờ sẽ có ngày mình giống như nữ chính trong phim truyền hình, gặp một vị cao phú soái, được người ta theo đuổi.
Từ nhỏ đến lớn, vì dung nhan của mình, có rất nhiều người theo đuổi cô, đặc biệt là mấy năm gần đây, vì diện mạo của cô cực kỳ giống đại minh tinh Bắc Vũ Đường, người theo đuổi càng nhiều.
Lần trước đến thành phố H, dạo phố ở trugn tâm thương mại, những người đó ngộ nhận cô là Bắc Vũ Đường. Cô không ngờ, mình đến thành phố H một chuyến, vậy mà lại có người đuổi tới nhà mình.
Sau khi biết người theo đuổi mình là một đại phú hào, cô lên mạng tra tư liệu, sớm đã có hảo cảm với anh. Dần dần, cô cũng không giống những cô gái khác, lập tức vui vẻ tiếp nhận, mà là lựa chọn từ chối, tạo khó khăn khó xử anh.
Cô biết, quá dễ dàng có được thì sẽ không quý trọng. Cho nên, cô vẫn luôn không đồng ý gặp mặt anh.
Anh còn đẹp hơn cả ảnh chụp, thậm chí còn loá mắt hơn những ngôi sao điện ảnh trên TV.
Tiền Giai Di động tâm, đã bị anh hấp dẫn.
Cô thậm chí còn quên ước nguyện ban đầu của mình, một trái tim đã sớm gửi cho anh.
Sắc mặt Bạch Quân Ngọc trầm xuống.
Đây là người anh lãng phí hơn một tuần chờ tới.
Giáo dưỡng tốt đẹp khiến anh không thể trực tiếp chạy lấy người.
Toàn bộ quá trình dùng bữa, Bạch Quân Ngọc chưa từng chủ động mở miệng, cơ bản là bảo trì trầm mặc, ngay cả cơm cũng không ăn mấy miếng, ngược lại Tiền Giai Di định giữ trầm mặc lại hứng thú bừng bừng nói.
"Bạch tiên sinh thật sự giống như trong truyền thuyết." Tiền Giai Di trêu ghẹo.
Cô nghĩ người chủ động theo đuổi nhất định sẽ nói, không ngờ anh vẫn trầm mặc, giống như tư liệu cô tra được, tích chữ như vàng.
Bạch Quân Ngọc thấy cô ăn xong điểm tâm ngọt, "Ăn no chưa?"
Tiền Giai Di mỉm cười nói: "Ăn no. Cám ơn anh đã khoản đãi."
Bạch Quân Ngọc đứng lên, Tiền Giai Di sửng sốt, cũng đứng lên theo.
Thấy anh ra ngoài, Tiền Giai Di kinh ngạc.
Nhanh như vậy đã kết thúc?
Không phải anh nên tiếp tục tâm sự với cô sao?!
Anh theo đuổi bạn gái như thế?!
(Chỉ là chị không phải người anh nhà theo đuổi thôi nha)
Chẳng trách đến giờ còn độc thân, phương thức theo đuổi thế này, ai nguyện ý ở bên anh chứ. Tiền Giai Di phun tào trong lòng như thế, nhưng nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của anh, giá trị con người bạc tỷ, những khuyết điểm này đều có thể xem nhẹ.
Hai người ra khỏi nhà ăn, xe đã sớm chờ ở cửa.
Người hầu tiến lên mở cửa xe, Tiền Giai Di ngồi vào trong xe, chờ anh vào, không ngờ anh lại trực tiếp đóng cửa lại.
Bạch Quân Ngọc nói với tài xế, "Đưa Tiền tiểu thư về."
"Được." Tài xế đáp.
Tiền Giai Di nhìn Bạch Quân Ngọc ngoài xe, không nhịn được hỏi: "Anh không tiễn tôi sao?"
Anh hẳn phải hiểu ý cô chứ!
Bạch Quân Ngọc lãnh đạm nói: "Tài xế sẽ đưa cô về nhà an toàn."
Tiền Giai Di vô ngữ nhìn anh.
Tên ngu này, chẳng lẽ anh không hiểu ý mình sao.
Nếu hôm nay anh hỏi cô có đồng ý trở thành bạn gái anh không, cô nhất định sẽ đồng ý. Chỉ là, anh vẫn luôn không nói, sự rụt rè khiến cô không muốn chủ động xuống nước.
Cuối cùng, chính mình chủ động thì quá hạ giá.
Xe chậm rãi rời đi, khuôn mặt Bạch Quân Ngọc dần đen lại. Anh lấy di động ra gọi cho Chu Phong.
Chu Phong còn đang bắt chéo chân, vui vẻ uống rượu nghe nhạc.
Tìm được người Đại Boss muốn, giờ nhất định Đại Boss đang xuân phong phơi phới.
Đột nhiên, di động vang lên, nhìn thấy tên hiển thị là Đại Boss, Chu Phong nghi hoặc.
Thời điểm này không phải Boss nên dùng bữa tối dưới ánh nến sao?
"Boss?" Chu Phong nhận điện thoại.
"Cô ta không phải người tôi muốn tìm." Bạch Quân Ngọc trầm giọng, trong giọng nói đang đè ép lửa giận.
Người mình vẫn luôn chờ mong, cuối cùng lại phát hiện không phải cô.
Tâm tình giống như là rơi từ thiên đường xuống địa ngục.
Chu Phong cả kinh, sợ đến mức ngã từ sofa xuống, "Tiền tiểu thư là người ngày ấy đi qua trung tâm thương mại, cũng bị vây, ngộ nhận là Bắc Vũ Đường. Tất cả đều phù hợp điều kiện.
"Không phải cô ấy." Bạch Quân Ngọc trầm giọng nói.
"Vậy, ngày ấy lui tới trong trung tâm thương mại không còn ai giống Bắc Vũ Đường nữa." Chu Phong thấp giọng nói.
"Bắc Vũ Đường đang ở đâu?" Bạch Quân Ngọc đột nhiên hỏi một câu.
"Tôi lập tức đi tra." Chu Phong lập tức nói.
Lúc ấy vì phát hiện Tiền Giai Di nên tất nhiên không nghĩ về Bắc Vũ Đường. Thêm nữa, người lúc đó đều nói người kia không phải đại minh tinh Bắc Vũ Đường, càng sẽ không nghĩ đến cô.
Giờ Tiền Giai Di không phải, vậy rất có khả năng, người kia chính là đại minh tinh Bắc Vũ Đường.
Nếu cô thật sự là người Boss muốn tìm, với quan hệ của Boss và Bắc Vũ Đường, không phải hẳn là nhận ra từ ánh mắt đầu tiên à?
Chu Phong rất nghi hoặc, cũng có chút không hiểu, Boss đang định làm gì chứ?!
Ban đêm cùng ngày, Bạch Quân Ngọc chạy về thành phố H, mà Tiền Giai Di bị đưa về nhà vẫn còn mộng đẹp trở thành vợ phú hào.
Bên kia, tin đồn Bắc Vũ Đường bị kim chủ vứt bỏ, chịu khổ bị đổi nhân vật được đoàn phim "Nguyệt Cung" thanh minh, vai chính đã sớm định là Liễu Vân, hy vọng mọi người đừng hiểu lầm...
Hôm sau, giới giải trí lộ ra tin một nam minh tinh ngoại tình, tức khắc hướng gió giới giải trí thay đổi. Chuyện về Bắc Vũ Đường và Liễu Vân cũng cứ như vậy bỏ qua.
****
Trong chung cư, Úc Khả Tâm tâm tình vô cùng tốt đắp mặt nạ, đột nhiên, tin nhắn di động vang lên. Cô ta cầm di động, khi thấy người gửi là đại V giới giải trí kia, cô ta lập tức mở tin nhắn, xem xong tin nhắn, Úc Khả Tâm vội vã mở máy tính, sau khi thấy trên trang web đều đưa tin nam minh tinh kia ngoại tình sau khi kết hôn.
Về chuyện Bắc Vũ Đường, hoàn toàn như kim dưới đáy biển, không ai quan tâm.
Đáng chết!
Vậy mà cô vẫn còn tránh thoát!
Sau khi ngắt điện thoại của Vương Phúc Hải, di động lại vang lên.
"Ai vậy?" Trương Cảnh Tuyên không xem đã nhận nghe.
Giọng nói ngọt ngào của Bắc Vũ Đường truyền đến, "Cảnh Tuyên, em vừa giúp anh lấy được cơ hội thử kính phim điện ảnh của Kha Dẫn, hai ngày nay anh có rảnh không?"
Trương Cảnh Tuyên vui vẻ, nhưng nhớ mình vừa đồng ý với Vương Phúc Hải, tâm tình tốt tan biến sạch.
"Hai ngày này anh không rảnh, chỉ sợ không thể thử kính." Trương Cảnh Tuyên có chút tiếc nuối nói.
Bắc Vũ Đường bất mãn, "Chuyện gì quan trọng hơn thử kính chứ. Đây là cơ hội em vất vả giành được cho anh. Cơ hội khó có được đó."
"Đường Nhi, anh xin lỗi. Chuyện này đã sớm sắp xếp, rất quan trọng." Trương Cảnh Tuyên áy náy nói.
"Được rồi. Nếu đã vậy thì thôi."
Vừa ngắt điện thoại xong, Bắc Vũ Đường đã bắt đầu quay kịch bản nhận từ lúc Ngọc tỷ còn ở. Đây là một bộ phim cung đình, vốn cô đóng vai nữ chính, nhưng mà sau khi cô rời khỏi Bạch Quân Ngọc, không có hậu trường, không có ai quan tâm. Vị trí nữ chủ bị một người mang vốn vào đoàn phim khác thay thế.
Bắc Vũ Đường diễn một sủng phi, một đại boss phản diện, vai này rất xấu, xấu xa đến tận trong xương cốt, tuyệt đối là nhân vật dễ kéo cừu hận.
Nguyên chủ Bắc Vũ Đường chuẩn bị bỏ diễn, cuối cùng bị Ngọc tỷ khuyên bảo, đồng ý diễn vai này.
Chỉ là thế sự vô thường, không lâu sau, cô và Ngọc tỷ nháo lên rồi tan rã. Nhân vật này vẫn là cô, chỉ là người đại diện đã thay đổi.
Cách thời gian khởi động máy chỉ còn bảy ngày. Bắc Vũ Đường trừ dưỡng thương thì chính là học thuộc kịch bản, nghiền ngẫm từng nhân vật trong đó.
Thật ra cô xem kịch bản xong thì cơ bản chẳng cần nghiền ngẫm.
Nhân vật sủng phi thì cô đã từng trải qua, tất nhiên biết như thế nào là một sủng phi.
Thời gian qua rất nhanh, chớp mắt đã qua bảy ngày. Em gái trợ lý của Bắc Vũ Đường đã sớm ở nhà chờ, cứ tưởng phải mất một lúc lâu mới xong, không ngờ vừa tới thì Bắc Vũ Đường đã chuẩn bị xong rồi.
"Đi thôi."
Tiểu Ngọc sửng sốt, lập tức đuổi theo kịp.
Hai người ngồi vào xe bảo mẫu, cửa xe đóng lại, đi đến thành phố điện ảnh lớn nhất nước G. Từ thành phố H đến thành phố điện ảnh cần ba giờ đi xe.
Trên đường, Tiểu Ngọc như bình thường, báo cáo một số hướng đi của giới giải trí cho Bắc Vũ Đường.
"Chị Vũ Đường, mấy ngày trước xảy ra một chuyện thú vị. Có võng hữu chụp được một tấm ảnh một người rất giống chị ở trung tâm thương mại." Tiểu Ngọc nói, còn đưa ảnh cho cô nhìn.
Bắc Vũ Đường nhìn một cái, còn không phải là ngày ấy đi chợ bị vây à?
Tiểu Ngọc không chú ý người nọ là cô, tiếp tục nói: "May mà ngày ấy chị Vũ Đường đã phát Weibo đang đọc kịch bản, nếu không sợ sẽ bị hiểu lầm thật. Nhưng mà người này thật sự rất giống chị."
Bắc Vũ Đường nhếch mi, học cách của nguyên chủ, "Tiểu Ngọc, ánh mắt đó của em là sao? Cô ấy lớn lên xinh đẹp như chị chắc?"
Tiểu Ngọc sửng sốt, lập tức bổ sung, "Đúng, đúng vậy, chị Vũ Đường nói rất đúng. Đích xác không có khí chất như chị Vũ Đường của chúng ta, cũng không bằng chị Vũ Đường!"
Bắc Vũ Đường ngạo kiều hừ lạnh một tiếng, sau đó nhắm mắt lại.
Tiểu Ngọc thấy cô nghỉ ngơi thì cũng không quấy rầy. Cô bé tiếp tục đọc tin, đột nhiên trợn to mắt.
"Chị Vũ Đường, không tốt!" Tiểu Ngọc vội hô.
Bắc Vũ Đường mở mắt ra, "Sao vậy?"
"Không biết ai nói bậy chửi bới sau lưng chị."
Bắc Vũ Đường lấy máy tính bảng qua, là một đại V giới giải trí truyền một tin nóng, tuy không chỉ tên đổi họ, nhưng trong đoạn viết nhắc tới quay phim cung đình, chịu khổ bị đổi nhân vật, vì không có kim chủ chống đỡ, hư hư thực thực bị kim chủ vứt bỏ, vân vân.
Chỉ cần là người chú ý giới giải trí thì đều suy đoán ra người kia là Bắc Vũ Đường.
"Thật quá đáng!" Tiểu Ngọc tức giận nói.
Bắc Vũ Đường cũng chẳng có cảm giác gì, bởi vì người ta nói thật mà. Nhưng mà, không phải cô bị kim chủ vứt bỏ nha, rõ ràng là cô vứt bỏ kim chủ chứ.
Tiểu Ngọc thấy cô bình tĩnh thì hơi kinh ngạc.
Nếu là thường ngày, cô đã sớm nổi trận lôi đình. Giờ cô lại bình tĩnh như thế khiến Tiểu Ngọc hơi hoảng.
"Chị Vũ Đường, chị không sao chứ?" Tiểu Ngọc lo lắng nhìn cô, rất sợ cô luẩn quẩn trong lòng.
"Không sao."
Tiểu Ngọc nói: "Có cần em bảo Hoàng ca giao thiệp với đối phương, cắt đi không?"
"Không cần."
Giờ bài viết này đang hot, nếu đột nhiên cắt bỏ, người ta sẽ nghĩ cô chột dạ. Quá mấy ngày hạ nhiệt rồi sẽ chậm rãi biến mất thôi.
Giờ có tai tiếng, chứng minh cô còn hot. Sợ là sợ cô muốn có tai tiếng mà chẳng còn ai để ý nữa, vậy thì tiêu tùng rồi.
Tiểu Ngọc thấy cô không thèm để ý, cũng không nói nữa.
- Thành phố Điện Ảnh-
Tiểu Ngọc xử lý xong thủ tục, hai người kéo rương hành lý tìm được phòng, vừa tới cửa, đang định mở thì cánh cửa phòng bên cạnh cũng mở ra.
Một cô gái yêu mị đi từ phòng ra, người này chính là nữ chính của bộ phim – Liễu Vân. Liễu Vân và trợ lý của cô ta cũng vừa lúc ra khỏi phòng.
Liễu Vân thấy Bắc Vũ Đường thì tiến lên mỉm cười chào hỏi: "Bắc tỷ, chị đến rồi."
Bắc Vũ Đường hơi hơi gật đầu đáp lại.
Lúc trước hai người ít giao thoa, chỉ gặp có vài lần. Lần này bị người ta đoạt vai nữ chủ, cũng là lần đầu tiên liên quan đến nhau.
Tiểu Ngọc tất nhiên không có hảo cảm với người đoạt vai của Bắc Vũ Đường, nhanh chóng mở cửa phòng ra.
"Chúng tôi nghỉ ngơi trước, lát gặp ở hội trường." Bắc Vũ Đường nói với Liễu Vân một tiếng rồi vào phòng.
"Gặp lại sau." Liễu Vân mỉm cười đi vào phòng mình.
Khi cánh cửa đóng lại, nụ cười trên mặt Liễu Vân thu liễm, trợ lý một bên giọng điệu không tốt: "Vân tỷ, chị nhìn bộ dáng cao ngạo của cô ta kìa, còn tưởng mình vẫn còn là ngôi sao đang hot."
Liễu Vân không nói gì, trợ lý biết cô ta thích nghe, tiếp tục nói: "Vừa nãy đại V có tin nóng, Bắc Vũ Đường bị kim chủ vứt bỏ."
"À, có việc này à?"
"Giờ đều là dựa hơi mà đứng đầu."
Trước kia trong giới đều đồn đãi Bắc Vũ Đường có chỗ dựa sau lưng, không thể đắc tội, nhưng lần này lại dễ dàng bị đổi nhân vật như thế, trông không giống như có chỗ dựa.
Trợ lý cơ linh mở ra Weibo, đưa tới trước mặt Liễu Vân.
Liễu Vân nhìn đến vui vẻ, chỉ là khi cô ta nhìn thấy những dòng bình luận thì đen mặt. Trợ lý thấy sắc mặt cô ta thay đổi, trong lòng giật mình.
"Vân tỷ, có phải cô ta cố ý giả vờ thảm, muốn bôi đen thanh danh của chị không?" Trợ lý suy đoán.
Liễu Vân không vui lạnh giọng: "Dù cô ta ở phía sau lăng xê hay làm gì cũng được, em đi nói với đoàn phim một tiếng, để họ xử lý chuyện này."
"Được ạ." Trợ lý lập tức đi gọi cho người phụ trách đoàn phim.
"Đúng rồi, đổi phòng giúp chị. Nơi này không phải còn phòng tổng thống sao, đổi cho chị một phòng đó." Liễu Vân nghĩ đến Bắc Vũ Đường ở cách vách, nghĩ đến mình ở cùng loại phòng với cô, cô ta lại không thoải mái.
Cô ta tốt xấu gì cũng là nữ chính, đãi ngộ sao có thể giống vai phụ được.
Trợ lý lập tức đáp, "Vâng."
Cùng lúc đó, ở một nhà ăn xa hoa ở thành phố ven biển, toàn bộ nhà ăn chỉ có một bàn, trên bàn bày ngọn nến, hoa hồng, champagne.
Bạch Quân Ngọc ngồi ngay ngắn tại chỗ, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm cửa.
Khi chuông gió vang lên, cửa nhà ăn bị đẩy ra, một cô gái kiều mị đi vào. Cô gái mặc một chiếc áo sơ mi, váy cao bồi, mười phần thanh xuân.
Khi cô gái vào nhà ăn, liếc mắt đã chú ý Bạch Quân Ngọc ở vị trí, hai người bốn mắt nhìn nhau. Cô gái nhìn khuôn mặt tuấn mĩ vô trù của anh, đôi mắt toả sáng.
Cô ấy hoàn toàn không ngờ sẽ có ngày mình giống như nữ chính trong phim truyền hình, gặp một vị cao phú soái, được người ta theo đuổi.
Từ nhỏ đến lớn, vì dung nhan của mình, có rất nhiều người theo đuổi cô, đặc biệt là mấy năm gần đây, vì diện mạo của cô cực kỳ giống đại minh tinh Bắc Vũ Đường, người theo đuổi càng nhiều.
Lần trước đến thành phố H, dạo phố ở trugn tâm thương mại, những người đó ngộ nhận cô là Bắc Vũ Đường. Cô không ngờ, mình đến thành phố H một chuyến, vậy mà lại có người đuổi tới nhà mình.
Sau khi biết người theo đuổi mình là một đại phú hào, cô lên mạng tra tư liệu, sớm đã có hảo cảm với anh. Dần dần, cô cũng không giống những cô gái khác, lập tức vui vẻ tiếp nhận, mà là lựa chọn từ chối, tạo khó khăn khó xử anh.
Cô biết, quá dễ dàng có được thì sẽ không quý trọng. Cho nên, cô vẫn luôn không đồng ý gặp mặt anh.
Anh còn đẹp hơn cả ảnh chụp, thậm chí còn loá mắt hơn những ngôi sao điện ảnh trên TV.
Tiền Giai Di động tâm, đã bị anh hấp dẫn.
Cô thậm chí còn quên ước nguyện ban đầu của mình, một trái tim đã sớm gửi cho anh.
Sắc mặt Bạch Quân Ngọc trầm xuống.
Đây là người anh lãng phí hơn một tuần chờ tới.
Giáo dưỡng tốt đẹp khiến anh không thể trực tiếp chạy lấy người.
Toàn bộ quá trình dùng bữa, Bạch Quân Ngọc chưa từng chủ động mở miệng, cơ bản là bảo trì trầm mặc, ngay cả cơm cũng không ăn mấy miếng, ngược lại Tiền Giai Di định giữ trầm mặc lại hứng thú bừng bừng nói.
"Bạch tiên sinh thật sự giống như trong truyền thuyết." Tiền Giai Di trêu ghẹo.
Cô nghĩ người chủ động theo đuổi nhất định sẽ nói, không ngờ anh vẫn trầm mặc, giống như tư liệu cô tra được, tích chữ như vàng.
Bạch Quân Ngọc thấy cô ăn xong điểm tâm ngọt, "Ăn no chưa?"
Tiền Giai Di mỉm cười nói: "Ăn no. Cám ơn anh đã khoản đãi."
Bạch Quân Ngọc đứng lên, Tiền Giai Di sửng sốt, cũng đứng lên theo.
Thấy anh ra ngoài, Tiền Giai Di kinh ngạc.
Nhanh như vậy đã kết thúc?
Không phải anh nên tiếp tục tâm sự với cô sao?!
Anh theo đuổi bạn gái như thế?!
(Chỉ là chị không phải người anh nhà theo đuổi thôi nha)
Chẳng trách đến giờ còn độc thân, phương thức theo đuổi thế này, ai nguyện ý ở bên anh chứ. Tiền Giai Di phun tào trong lòng như thế, nhưng nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của anh, giá trị con người bạc tỷ, những khuyết điểm này đều có thể xem nhẹ.
Hai người ra khỏi nhà ăn, xe đã sớm chờ ở cửa.
Người hầu tiến lên mở cửa xe, Tiền Giai Di ngồi vào trong xe, chờ anh vào, không ngờ anh lại trực tiếp đóng cửa lại.
Bạch Quân Ngọc nói với tài xế, "Đưa Tiền tiểu thư về."
"Được." Tài xế đáp.
Tiền Giai Di nhìn Bạch Quân Ngọc ngoài xe, không nhịn được hỏi: "Anh không tiễn tôi sao?"
Anh hẳn phải hiểu ý cô chứ!
Bạch Quân Ngọc lãnh đạm nói: "Tài xế sẽ đưa cô về nhà an toàn."
Tiền Giai Di vô ngữ nhìn anh.
Tên ngu này, chẳng lẽ anh không hiểu ý mình sao.
Nếu hôm nay anh hỏi cô có đồng ý trở thành bạn gái anh không, cô nhất định sẽ đồng ý. Chỉ là, anh vẫn luôn không nói, sự rụt rè khiến cô không muốn chủ động xuống nước.
Cuối cùng, chính mình chủ động thì quá hạ giá.
Xe chậm rãi rời đi, khuôn mặt Bạch Quân Ngọc dần đen lại. Anh lấy di động ra gọi cho Chu Phong.
Chu Phong còn đang bắt chéo chân, vui vẻ uống rượu nghe nhạc.
Tìm được người Đại Boss muốn, giờ nhất định Đại Boss đang xuân phong phơi phới.
Đột nhiên, di động vang lên, nhìn thấy tên hiển thị là Đại Boss, Chu Phong nghi hoặc.
Thời điểm này không phải Boss nên dùng bữa tối dưới ánh nến sao?
"Boss?" Chu Phong nhận điện thoại.
"Cô ta không phải người tôi muốn tìm." Bạch Quân Ngọc trầm giọng, trong giọng nói đang đè ép lửa giận.
Người mình vẫn luôn chờ mong, cuối cùng lại phát hiện không phải cô.
Tâm tình giống như là rơi từ thiên đường xuống địa ngục.
Chu Phong cả kinh, sợ đến mức ngã từ sofa xuống, "Tiền tiểu thư là người ngày ấy đi qua trung tâm thương mại, cũng bị vây, ngộ nhận là Bắc Vũ Đường. Tất cả đều phù hợp điều kiện.
"Không phải cô ấy." Bạch Quân Ngọc trầm giọng nói.
"Vậy, ngày ấy lui tới trong trung tâm thương mại không còn ai giống Bắc Vũ Đường nữa." Chu Phong thấp giọng nói.
"Bắc Vũ Đường đang ở đâu?" Bạch Quân Ngọc đột nhiên hỏi một câu.
"Tôi lập tức đi tra." Chu Phong lập tức nói.
Lúc ấy vì phát hiện Tiền Giai Di nên tất nhiên không nghĩ về Bắc Vũ Đường. Thêm nữa, người lúc đó đều nói người kia không phải đại minh tinh Bắc Vũ Đường, càng sẽ không nghĩ đến cô.
Giờ Tiền Giai Di không phải, vậy rất có khả năng, người kia chính là đại minh tinh Bắc Vũ Đường.
Nếu cô thật sự là người Boss muốn tìm, với quan hệ của Boss và Bắc Vũ Đường, không phải hẳn là nhận ra từ ánh mắt đầu tiên à?
Chu Phong rất nghi hoặc, cũng có chút không hiểu, Boss đang định làm gì chứ?!
Ban đêm cùng ngày, Bạch Quân Ngọc chạy về thành phố H, mà Tiền Giai Di bị đưa về nhà vẫn còn mộng đẹp trở thành vợ phú hào.
Bên kia, tin đồn Bắc Vũ Đường bị kim chủ vứt bỏ, chịu khổ bị đổi nhân vật được đoàn phim "Nguyệt Cung" thanh minh, vai chính đã sớm định là Liễu Vân, hy vọng mọi người đừng hiểu lầm...
Hôm sau, giới giải trí lộ ra tin một nam minh tinh ngoại tình, tức khắc hướng gió giới giải trí thay đổi. Chuyện về Bắc Vũ Đường và Liễu Vân cũng cứ như vậy bỏ qua.
****
Trong chung cư, Úc Khả Tâm tâm tình vô cùng tốt đắp mặt nạ, đột nhiên, tin nhắn di động vang lên. Cô ta cầm di động, khi thấy người gửi là đại V giới giải trí kia, cô ta lập tức mở tin nhắn, xem xong tin nhắn, Úc Khả Tâm vội vã mở máy tính, sau khi thấy trên trang web đều đưa tin nam minh tinh kia ngoại tình sau khi kết hôn.
Về chuyện Bắc Vũ Đường, hoàn toàn như kim dưới đáy biển, không ai quan tâm.
Đáng chết!
Vậy mà cô vẫn còn tránh thoát!