-
Chương 2591
Lúc tiểu vương tử đi đến trường học nhận được một tin tức toàn học sinh đều phấn chấn, đám côn đồ kia không biết bị ai đánh, dự đoán phải nằm viện hai ba tháng mới có thể dậy, toàn trường bầu không khí đều thay đổi, người người hoan hô, đám côn đồ này đều là kẻ thù chung của toàn học sinh trong trường, bởi vì giàu có, người đông thế mạnh, vẫn luôn không ai dám đối với bọn họ thế nào, đột nhiên bị đánh phải nằm viện, còn nghiêm trọng như vậy, các học sinh đều vô cùng vui vẻ, cuối cùng cũng có người thay trời hành đạo.
Tiểu vương tử thấp thỏm trong lòng bất an, anh ngày hôm trước mới bị đánh, hôm nay một đám người liền bị đánh đến nằm viện, có thể hay không có người hoài nghi anh? Anh lại nghĩ đến hôm qua lúc chị gái anh bình tĩnh hỏi anh tên từng người, tiểu vương tử dường như biết cái gì ** giống như.
Càng thêm chột dạ.
May mắn là, hôm qua bị đánh không phải một mình anh, có một người thanh thiếu niên cũng bị đánh, người này cũng là không dễ chọc, người lại tự đại, thích khoe khoang, nói đám người kia là anh ta đánh, toàn trường phong anh ta là anh hùng gì gì đó.
Tiểu vương tử lặng yên một chút tán thưởng.
Loại anh hùng này, anh một chút cũng không muốn làm.
Sau khi đám người kia xuất viện, tính sổ thứ nhất có thể nói là người anh hùng này.
Thế là, chẳng sợ đang chột dạ, tiểu vương tử cũng bày ra một loại biểu tình việc này cùng tôi không quan hệ, sau đó cũng tham dự bát quái trong trường.
Lúc trở về, chị gái đang ngồi đọc báo.
Tiểu vương tử thấp thỏm bất an chạy tới, "Chị, chị tìm người đánh bọn họ?"
"Không có." Sophia nói, rất mờ mịt, "Bọn họ bị đánh?"
"Uh, bị đánh rất nặng, phải nằm viện, nghe nói phải ở mấy tháng."
"A." Sophia tiếp tục đọc báo, "Chưa chết là được."
Tiểu vương tử, "... Chị?"
Anh đều khiếp sợ run rẩy có hay không.
Chị gái anh vẫn luôn là rất ôn nhu, rất mảnh mai có được không, nhất định là chị gái tìm người đánh, nhưng Rachel cùng Crystal lại không ở đây, cô tìm ai đánh? Chẳng lẽ dùng tiền mua người? A, anh có thể hỏi một chút thông tin không? Sau này chị gái về nước, một mình anh nếu như bị đánh, cũng có thể tìm người đánh giúp, anh là tiểu vương tử nước A, lấy tiền đập người hoàn toàn không có vấn đề.
"Thật không phải là chị?"
"Không phải!" Sophia nói.
Tiểu vương tử khó hiểu, chẳng lẽ thực sự là cái tên ngốc thích khoe khoang kia tìm người đánh?
Nhìn thế nào đều là chị của anh hiềm nghi khá lớn a.
Tiểu vương tử tỏ vẻ rất hoang mang, Sophia nói, "Hôm nay chị về trễ, em đi ngủ sớm một chút."
"Muốn ra ngoài?"
"Ừ, đi thư viện."
"Đi thư viện tại sao buổi tối mới trở về?"
"... Chị thường mê xem sách." Cô mượn cớ.
Tiểu vương tử với chị gái thâm tín không nghi ngờ, gật gật đầu, "Em biết rồi."
Hạ Thiên vừa tới công viên đã nhìn thấy cô, Sophia mặc quần áo màu xanh nhạt, váy liền áo không có tay, hai cánh tay trắng nõn đều đều lại thon dài, đồng hồ kim hoa hồng, đội một cái mũ quả dưa màu hồng, túi xách màu hồng, ưu nhã lại thời thượng, đứng ở cửa công viên quả thực là chiêu bài sống.
Hạ Thiên dừng xe ở bên người cô, lưu manh thổi một tiếng huýt gió, "Chậc chậc, thật xinh đẹp."
Sophia lên xe, khiêm tốn tiếp nhận lời anh ca ngợi, "Em trai em nói, đám côn đồ ở trường học hôm nay bị đánh tất cả phải nằm viện, dự đoán phải ở mấy tháng, anh tự mình đi đánh?"
"Loại chuyện này hà tất anh xuất mã, tự có người thu thập bọn họ, hạ thủ cũng biết nặng nhẹ, bảo đảm để cho bọn họ nhận được chút giáo huấn." Em vợ của anh cũng dám đánh, anh đánh cho nằm viện ba tháng là nhẹ.