- Ảnh bìa
- Tác giả
- Khả Khả Ái Ái
- Thể loại
- Ngôn tình
- Huyền Huyễn
- HE
- Nữ Cường
- Đô Thị
- Linh Dị
- Trọng Sinh
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 4P
- Nguồn
- Sơn Hữu Mộc Hề - 山有木兮
- Lượt đọc
- 6,290
- Cập nhật
Tôi là Phó Văn Anh, tôi trọng sinh rồi, trọng sinh vào cái ngày tôi phát hiện ra con gái nuôi của mình đang yêu đương với một tên lưu manh.
Kiếp trước khi chứng kiến cảnh này tôi đã rất tức giận, lúc đó tôi đã ép nó phải chia tay tên lưu manh đó, sau đó lập tức đưa nó ra nước ngoài du học. Nhưng cuối cùng mọi cố gắng của tôi vẫn chỉ là vô ích, quanh đi quẩn lại, nó vẫn cùng cái tên lưu manh đó ở cùng một chỗ, thậm chí làm ầm ĩ đến mức muốn đoạn tuyệt quan hệ với người nhà.
Đến cuối cùng tôi mới nhận ra, đứa con trai mà tôi luôn cảm thấy tự hào rốt cuộc đã dành biết bao nhiêu tình cảm cho đứa em gái nuôi đó, mới hiểu được rốt cuộc những năm qua đằng sau sự trầm mặc của nó chất chứa bao nỗi niềm kìm nén cùng không vui.
Tôi không hiểu, rốt cuộc tôi dành tất cả những điều tốt đẹp cho đứa con gái nuôi này, lại cố gắng hết sức móc nối quan hệ để tìm công việc tốt cho nó. Tôi đã cố gắng làm hết thảy những chuyện mà một người mẹ có thể làm cho con gái, vì cái gì đứa con gái này này vẫn muốn đoạn tuyệt quan hệ với tôi? Vì cái gì tôi lại khiến cho con trai mình ngày ngày sống trong sự kìm nén, khó xử lại không vui vẻ?
Sống lại đời này, tôi sẽ trở thành một "người mẹ tốt" trong mắt cô ta, để cho cô ta đi trên con đường mà mình muốn, cũng sẽ cố gắng hết sức để con trai mình không phải trải qua cảm giác không thể nào thở nổi ở kiếp trước, khiến cho nó mỗi ngày trôi qua đều thật tự do vui vẻ.
Kiếp trước khi chứng kiến cảnh này tôi đã rất tức giận, lúc đó tôi đã ép nó phải chia tay tên lưu manh đó, sau đó lập tức đưa nó ra nước ngoài du học. Nhưng cuối cùng mọi cố gắng của tôi vẫn chỉ là vô ích, quanh đi quẩn lại, nó vẫn cùng cái tên lưu manh đó ở cùng một chỗ, thậm chí làm ầm ĩ đến mức muốn đoạn tuyệt quan hệ với người nhà.
Đến cuối cùng tôi mới nhận ra, đứa con trai mà tôi luôn cảm thấy tự hào rốt cuộc đã dành biết bao nhiêu tình cảm cho đứa em gái nuôi đó, mới hiểu được rốt cuộc những năm qua đằng sau sự trầm mặc của nó chất chứa bao nỗi niềm kìm nén cùng không vui.
Tôi không hiểu, rốt cuộc tôi dành tất cả những điều tốt đẹp cho đứa con gái nuôi này, lại cố gắng hết sức móc nối quan hệ để tìm công việc tốt cho nó. Tôi đã cố gắng làm hết thảy những chuyện mà một người mẹ có thể làm cho con gái, vì cái gì đứa con gái này này vẫn muốn đoạn tuyệt quan hệ với tôi? Vì cái gì tôi lại khiến cho con trai mình ngày ngày sống trong sự kìm nén, khó xử lại không vui vẻ?
Sống lại đời này, tôi sẽ trở thành một "người mẹ tốt" trong mắt cô ta, để cho cô ta đi trên con đường mà mình muốn, cũng sẽ cố gắng hết sức để con trai mình không phải trải qua cảm giác không thể nào thở nổi ở kiếp trước, khiến cho nó mỗi ngày trôi qua đều thật tự do vui vẻ.
Bình luận facebook