-
Chương 2
Lâm Vi Vi sau khi tỉnh ngủ, theo thường lệ cô sẽ tưới nước cho hoa hoa cỏ cỏ, mặc dù cô đã đem mảnh vụn và đất rớt của ngày hôm qua dọn dẹp rồi, nhưng ở trong khe gạch vẫn còn sót lại một ít đất. Cô quyết định một lát phải cố gắng quét dọn dù phải nhắm mắt làm ngơ, tránh cho đến lúc đó lại đau lòng vì bồn Thiên Trúc quỳ.
Cô đem tóc búi thành một búi cao ở trên đầu, mặc quần thể thao rồi cầm lấy bàn chải gục trên mặt đất dùng sức chà mấy cái khe gạch. Nhìn bộ dáng này quả thực cùng nữ otaku (chui trong nhà) không có gì khác nhau. Mặc dù cô tự xưng là tiểu Thanh Tân. Đang ở lần thứ ba cô dùng xẻng và dao cạy đất từ khe hở thì tiếng gõ cửa vang lên.
Hả? Là ai? Hơn nữa chỉ gõ ba tiếng.
Lâm Vi Vi suy nghĩ một chút, cô ở thành phố S không có thân thích không có bằng hữu cũng không có ai gửi chuyển phát nhanh gì cho cô, là ai gõ cửa đây? Cô phủi phủi tay từ mắt mèo gắn trên cửa nhìn ra bên ngoài. Cái con mèo ở trên lầu đang ngồi chồm hổm ở trước cửa của cô gãi lỗ tai.
“Mày hôm nay không từ cửa sổ nhảy xuống nữa hả?” Lâm Vi Vi vừa nói vừa mở cửa, sau đó cô ngây ngẩn cả người. Ở trước cửa nhà cô đang đặt một chậu Thiên Trúc quỳ. Là cái chậu hoa rất đáng yêu màu xanh da trời, phía trên nó có vẽ một con gà nhà, sau lưng còn viết hai từ Anh văn”WO”. Lâm Vi Vi gãi gãi đầu ngồi chồm hổm xuống, “Lucy à, đây là chủ nhân mày đưa đấy sao?”.
Lucy vẫn như cũ, tiếp tục gãi lỗ tai mà không để ý đến câu hỏi của Lâm Vi Vi.. “Hỏi một con mèo, đầu óc mình là bã đậu sao?” Lâm Vi Vi lầm bầm lầu bầu nâng bồn Thiên Trúc quỳ lên. Nhưng lúc này Lucy liền có phản ứng, nó meo một tiếng. Tựa hồ là đồng ý với Lâm Vi Vi chủ đề đầu óc bã đậu. Cô sửng sốt, nhìn Lucy duỗi lưng một cái, sau đó nó duyên dáng đi vào nhà của cô..
Chờ một chút?! Nó đi vào làm cái gì?! Vi Vi có một loại dự cảm không tốt, Lâm Vi Vi vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Lucy nhẹ nhàng nhảy lên hoa của cô vừa mới chiết cành, sau đó thoát ra ngoài cửa sổ. Chỉ nghe thấy”Loảng xoảng” một tiếng.
“Tôi... Bạc Hà của tôi a!” Chậu hoa lại một lần nữa vỡ nát, mang theo móng vuốt bùn đất còn in một dấu trên vách tường.
Lâm Vi Vi tức giận lấy điện thoại di động ra chụp lại thảm trạng rồi post lên Weibo lên lên án một con mèo thối đáng hận, sau khi cô phát biểu xong, thì ba phút đồng hồ sau, hệ thống báo có một tin nhắn của người lạ khen Weibo của bạn đang sử dụng. Lâm Vi Vi lập tức phục hồi tin thần lại, như vậy mà còn khen?! Quả thực là thần kinh mà. Song ngày thứ hai, vào lúc tám giờ rưỡi sáng sớm lại vang lên tiếng gõ cửa. Cũng lại là ba cái.. Lâm Vi Vi lại từ trên mắt mèo dặm thấy được Lucy ngồi chồm hổm ở trước cửa nhà, cô rút kinh nghiệm bài học dạy dỗ lần trước chỉ mở ra một đường nhỏ. Ở cửa nhà cô cũng đặt một chậu Bạc Hà đang nở rội. Chậu hoa vẫn là màu lam vẽ con gà con như cũ, lần này chữ Anh văn sau lưng là “XI”. Lâm Vi Vi kinh hãi, “Này... Đây cũng là chủ nhân nhà mày đưa đấy sao? Hắn làm sao biết ngày hôm qua mày lật úp chậu Bạc Hà hả?!” Cô không thể tin được mà nhìn Lucy cùng bạc hà.
Lucy thấy Lâm Vi Vi chậm chạp không đem Bạc Hà bưng lên thì không nhịn được ngáp một cái, giơ giơ móng vuốt hướng về phía Lâm Vi Vi.
“Mày bảo tao nhận lấy hả?” Vi Vi kinh hãi. Càng làm cho Vi Vi khiếp sợ chính là Lucy lại gật đầu...... Lâm Vi Vi sửng sốt vài giây, “Rầm” một cái đóng cửa lại. Cô tựa vào trên cửa run rẩy, chủ nhân của Lucy làm thế nào biết cô bị vỡ bồn Bạc Hà? Tại sao Lucy lại nghe hiểu tiếng người? Tất cả mọi chuyện quả thực là thật rất khó hiểu! Lâm Vi Vi đang nhớ lại chàng trai thanh tú xinh đẹp trên lầu......
A không, chẳng lẽ chàng trai trên lầu của mình là mèo yêu biến thành?! Mình đã nói sao hắn lớn lên lại xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn có năng lực biết trước sự việc! Lâm Vi Vi run rẩy từ trong túi tiền lấy ra điện thoại di động post bài về Chàng trai trên lầu có thể là mèo yêu hóa thân lên Weibo.
Hệ thống thông báo: một người xa lạ sử dụng khen Weibo của bạn.
Lâm Vi Vi: ngươi đúng là thần kinh! Vậy mà còn khen!.
Post lên Weibo xong, Vi Vi liền hướng về mắt mèo nhìn một chút phía ngoài, Lucy đã biến mất, nhưng Bạc Hà vẫn còn ở đó.
Là một người mắc chứng yêu Hoa, để cho một chậu Bạc Hà cô linh ở ngoài cửa sẽ làm cô không nhịn được nữa, muốn để thêm một chậu ra ngoài, để một trái một phải đối xứng. Nhưng nếu làm như vậy, thì không phải mình sẽ tổn thất thêm một chậu sao? Hơn nữa nói không chừng còn có thể bị Lucy lật úp. Lâm Vi Vi do dự thật lâu, cuối cùng quyết định tiếp nhận chậu Bạc Hà này.. Cô từ từ mở cửa ra một đường nhỏ, vươn tay bắt được chậu hoa, từ từ kéo vào bên trong. Lúc này, không biết Lucy núp ở chỗ nào đột nhiên xuất hiện, hướng về phía Lâm Vi Vi đang lén lén lút lút cào một móng vuốt. Lực công kích kia là một trăm phần trăm.. Lâm Vi Vi ngây ngốc nhìn ba vết máu xuất hiện trên tay mình....... “Wow a a a! Đau quá a!”