Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-236
Chú ý: Bạn đang đọc truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài được Tổng Hợp và Dịch từ các thành viên Yêu Truyện - Ad đã tổng hợp nhằm đưa tới cho các bạn đọc theo dõi bản dịch chất lượng nhất một cách nhất. BẢN DỊCH CHÍNH các bạn có thể vào link này:
Mở Mắt Thấy Thần Tài (Dịch). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ với TruyenVIP.vn. Nếu thấy hay hãy Like và share cho ads.
“Trần Hạo, đây là xe mà cậu mới mua hả?”
Lúc này đây, Lý Thi Hàm kinh ngạc hỏi.
“Ừ, mua vài ngày trước rồi, dùng nó để giao đồ thôi”
Trần Hạo tùy tiện ném chiếc chìa khóa xe lên trên mặt bàn.
Trần Lâm thấy vậy mà nhói đau lòng. Chỉ lo chiếc chìa khóa xe có bị hư hỏng gì không. May là kịp thấy vẻ mặt Đinh Hạo tái mét, không còn nhìn ra hình thù gì cả.
“Đúng rồi Đinh Hạo, tôi nghe Lâm Lâm nói anh cũng mua xe rồi? Tôi chưa từng thấy xe của anh. BMW series 7 hay là Mercedes Benz, Audi series thế? Chắc cũng 1 triệu rưỡi tệ nhỉ?”
Lúc này Trần Hạo nhìn về hướng Đinh Hạo cười.
“Ha ha, Đinh Hạo mua Volkswagen Passat ấy, chắc là hơn hai trăm nghìn tệthôi, so với chiếc hai triệu này của anh thì làm sao mà sánh nổi”.
Trần Lâm thẳng thừng với Đinh Hạo một cách rạch ròi.
Đinh Hạo hít một hơi thật sâu, hai tay run rẩy.
“Volkswagen Passat à, sao anh lại mua loại xe này vậy”
Trần Hạo cười nói.
“Tôi thích mua cái gì thì không cần hai người phải bận tâm, không phải cậu mới trúng số sao, tỏ vẻ cái gì?”
Đinh Hạo vội la lên.
“Ôi, em cũng may mắn lắm ấy, có thể ở bên Trần Hạo, cuộc sống sau này của em có thể theo anh hưởng phúc rồi. Anh phải tốt với em đấy nhé, mà còn nữa, em muốn mua quần áo, hôm nay anh mua cho em nha.”
“Ừ, chắc chắn sẽ mua cho em, nhưng em phải đồng ý với anh là đêm nay cho anh cái ngàn vàn của em nhé, hahaha”
Trần Hạo cầm lấy tay Trần Lâm, cười nói.
Trần Lâm nghe vậy chỉ muốn tát vào miệng Trần Hạo. Mẹ bà nó chứ, trên kịch bản nào có mấy câu này mà cậu ta lại dám cả gan nói thế hả.
Dù sao yêu đương cũng là yêu đương, nhưng khi dính đến mấy chủ đề nhạy cảm thế này thì cũng rất dễ khiến Đinh Hạo nổi cơn điên.
Cũng may là câu này của Trần Hạo để lại rất nhiều khoảng lặng.
Vốn Trần Lâm còn định cảnh cáo Trần Hạo đôi chút, là đừng có mà ăn nói linh tinh. Nhưng lúc này đây khi nhìn Đinh Hạo xanh mặt tím mày, hơn nữa khóe miệng còn run run. Trần Lâm biết, chính điều đó, câu nói của Trần Hạo đã gãi đúng chỗngứa rồi.
“Anh xấu lắm! Đáng ghét chết đi được”
Trần Lâm thẹn thùng đáp.
“Không thể nào. Trần Lâm, sao em lại thế này kia chứ, em muốn mua thứ gì anh đều mua cho, sao lại phải cho thằng khố rách áo ôm này cái lần đầu tiên kia chứ, không phải là câu ta trúng số thôi sao, em không nên tự giày vò bản thân mình như thế”
Quả nhiên, Đinh Hạo đứng bật dậy, tức giận quát.
“Hừ, Đinh Hạo anh, tại sao anh lại mắng bạn trai tôi là thằng khố rách áo ôm hả, hơn nữa, anh ấy là bạn trai của tôi, tôi tặng cho anh ấy cái đầu tiên thì đã sao chứ? Sao nào, anh bực cái gì?”
Trần Lâm cũng không nề hà gì, lập tức phản bác lại lời Đinh Hạo.
“Trần Lâm, anh còn tưởng em là người thật thà, luôn để ý tới phẩm hạnh. Nói thật lòng, anh lựa chọn ở bên Thi Hàm đấy, nhưng lúc nào anh cũng bứt rứt khổ sở vô cùng, anh hối hận lắm, nhưng bây giờ em như thế, trong lòng anh không còn cảm thấy ân hận nữa, tự trách cứ bản thân nữa.
Thi Hàm, chúng ta đi!”
Đinh Hạo giống như thể hờn giận, muốn kéo Lý Thi Hàm rời đi khỏi. Mà Trần Lâm đang nhìn theo Đinh Hạo, ánh mắt lóe lên tia giao động. Nhưng mà so với Lý Thi Hàm thì ưu thế lớn nhất của cô ta chính là hiểu rõ Đinh Hạo nhất, cô ta hiểu rõ tâm can của Đinh Hạo.
Cô ta biết, Đinh Hạo đang kiểm chứng xem mình có còn thích anh ta nữa hay không nên mới nói như vậy. Nếu giờ mình hối hận quay đầu, xin lỗi Đinh Hạo. Vậy là xong đời rồi.
Trần Lâm lập tức ôm lấy Trần Hạo đầy thân mật, hoàn toàn xem Đinh Hạo như không hề tồn tại.
“Anh yêu à, em mặc kệ người ta thấy em như thế nào, tóm lại là sau này em sẽ cố gắng đối xử tốt với anh, mà anh cũng phải tối với em đấy nhé?”
Trần Hạo thuận theo đó ôm lấy eo Trần Lâm, còn nhẹ nhàng xoa nhẹ một bên hông cô vài cái. “Đương nhiên là được rồi”
Trần Hạo cũng không ngốc, được ăn chùa đậu hũ ngu gì mà không ăn. Tay anh tỏ ra không đứng đắng, vuốt ve trên người Trần Lâm.
Mà đương nhiên, mấy câu nói này thực tâm là muốn để cho Đinh Hạo nghe.
Sắc mặt Đinh Hạo càng lúc càng tím tái.
Anh ta bịLý Thi Hàm kéo đi ra bên ngoài.
“Mẹ nó, được rồi đấy ... cậu còn sờ”
Trần Lâm thấy Đinh Hạo đi rồi thì liền tránh né khỏi người Trần Hạo. Cô ta hơi oán trách, nhìn Trần Hạo rồi nói: “Cậu diễn không tệ đâu, nhưng mà đừng có động tay động chân như vậy, cậu tưởng tôi là bạn gái thật sự của cậu đấy à!”
“Này này, bây giờ Đinh Hạo đi rồi thì chúng ta nên làm gì đây?”
Trần Hạo hỏi cô.
“Hừ, đừng vội mừng, chẳng mất chốc anh ra sẽ lại tìm tới đây thôi. Nào, một ... hai ... ba”
Trần Lâm đếm ngón tay, chưa kiph dứt lời sau tiếng đếm.
“Đinh Hạo, anh làm cái quái gì vậy”
Giọng nói của Lý Thi Hàm vọng tới.
“Trần Lâm, có vài lời nhất định anh phải nói rõ ràng với em, anh không biết bây giờ em có còn tình cảm với anh không, anh thừa nhận, hôm trước Thi Hàm đánh em mà anh không cản giúp là anh không đúng, anh cũng hối hận, đớn đau vô cùng, nhưng anh mong em cho anh thêm một cơ hội, anh muốn chứng minh cho em thấy, so với tên nhà giàu mới nổi Trần Hạo kia, anh giàu hơn cậu ta nhiều, còn mạnh hơn nữa”
Đinh Hạo nói.
Có thể thấy lòng tự ái của anh ta bị kích thích cao độ.
Trần Hạđứng bên cạnh nhìn lại Trần Lâm, cũng bội phần phục cô gái này sát đất.
“Nhưng mà, giờ em đã có Trần Hạo rồi, hơn nữa anh ấy có xe sang, còn có thể mua mỹ phẩm, túi xách, áo quần hàng hiệu cho em, còn anh, anh có thểcho em được cái gì chứ?”
Trần Lâm hỏi.
“Được lắm, Trần Lâm, em ở bên Trần Hạo là vì những thứ như thế này sao, là vì anh ta có tiền hơn anh sao?”
Đinh Hạo hậm hực nói.
Đoạn hội thoại này khiến Trần Hạo cảm thấy rất quen thuộc, không phải hôm đó Dương Hạ cũng bộc bạch ở trong rừng cây nhỏ như thế sao. Mà Trần Hạo cũng hiểu. Đinh Hạo tới đây không phải vì quá yêu Trần Lâm, mà là vì lòng tự ái của một thằng đàn ông bị kích thích quá mà thôi.
Giống như thể, người đang yêu mình đột nhiên đi yêu người khác, với Đinh Hạo có tính hư vinh cực cao thì rõ ràng anh ta không thể chấp nhận nổi.
Bởi vậy mà anh ta muốn chính phục Trần Lâm, giánh lấy thượng tôn cho bản thân mình.
“Anh muốn nói cái gì thì cứ nói, Trần Hạo, đi nào, chúng ta lái xe thôi”
Trần Lâm kéo cánh tay Trần Hào, rời đi.
“Tránh ra, tránh ra nào, đừng chặn lối đi chứ”
Trần Hạo vỗ vào ngực Đinh Hạo bảo anh ta nhường chỗ.
Đợi đến khi Trần Hạo lái xe lại. Đinh Hạo lại một lần nữa bị đuổi lần hai.
“Anh trai à, anh có thể cho em lái chiếc xe này thử được không, em còn chưa từng được thử lái chiếc xe nào xịn như vậy cả”
Trần Lâm nói.
“Được chứ, chìa khóa này”. Trần Hạo ném chiếc chìa khóa xe cho cô.
“Lâm Lâm, em đừng đi mà, em nghe anh nói hết đã, anh sai rồi, anh thực sự sai rồi, xin em cho anh một cơ hội nữa, nhất định anh sẽ cố gắng quý trọng em, còn trân trọng em hơn cả Trần Hạo đối xử với em nữa, từ nay về sau, em muốn gì, chỉ cần anh có thể mua được, anh đều mua cho em hết. Hơn nữa anh muốn chứng minh cho em thấy, anh mạnh hơn tên Trần Hạo kia ba trăm lần”
Đinh Hạo đi thẳng tới kéo cánh tay Trần Lâm lại.
“Thật sao? Nhưng bây giờ anh có Lý Thi Hàm rồi mà?”
Trần Lâm nhìn u oán về phía Đinh Hạo.
Lúc này, Đinh Hạo nhìn sang Lý Thi Hàm: “Thi Hàm, xin lỗi em, đến bây giờ anh mới phát hiện ra, anh yêu Trần Lâm , hai ta chia tay thôi”
“Đinh Hạo ... anh”
Lý Thi Hàm giận đến phát khóc.
Rốt cuộc trên mặt Trần Lâm cũng nở một nụ cười, lúc này đây, rốt cuộc lòng hư vinh của cô ta cũng được thõa mãn rồi.
Về phần Đinh Hạo, Trần Lâm hiểu rõ lòng tự ái của anh ta như thế nào, nếu mình tìm một người bạn trai mạnh hơn anh ta thì chắc chắn anh ta sẽ bịkích thích.
Dù sao thì nếu cho dù một cô gái có xinh đẹp đến mức nào đi chăng nữa mà không có ai theo đuổi bạn, thì giá trị của bạn cũng sụt giảm, dù sao mỹ nữ cũng nhiều vô số kể trên đời.
Nhưng mà nếu bạn có một người đàn ông mạnh mẽ theo đuổi bạn, giá trị của bạn sẽ tăng lên rất nhiều.
Bởi vậy nên người ta theo đuổi, cần phải biết quý trọng.
Cho nên nếu so sánh, trình độ của cô vượt xa Lý Thi Hàm.
Dù sao bạn trai cũ của Lý Thi Hàm là Mã Phi có trình độ như vậy, Đinh Hạo đâu thèm đểtâm đến.
Sau đó, Đinh Hạo kéo tay Trần Lâm nói mấy câu. Trần Hạo đứng bên nhìn theo vẻ lúng túng, vừa uống cà phê nên anh hơi buồn tè, thế là anh bước vội tới phòng vệ sinh.
“Đinh Hạo, lần này anh thật lòng như vậy, em đồng ý đi cùng với anh”
Trần Lâm thấy mình cũng đã đạt được mục đích nên cười tươi đáp trả.
Mà đúng lúc này.
“Ơ, cô Trần à, trùng hợp thế, hóa ra cô ở đây sao? Tôi đang định đi tìm cô đây ...”
Một giọng nữ bất ngờ vang lên.
Nhìn thấy người đi tới, đôi mắt Trần Lâm bỗng nhiên co lại ...
Thông báo từ BQT: TruyenVIP tổng hợp từ rất nhiều nguồn mục đích đưa đến cho độc giả các bản dịch tốt nhất và nhanh nhất. Hiện tại mình không biết chính xác chủ sỡ hữu của các bản dịch được đăng. Nếu tác giả nào muốn đăng bản dịch truyện hoặc chương truyện + truyện lên TruyenVIP thì có thể email tới cho chúng mình ở:
[email protected] + Tụi mình sẽ đăng kèm những thông tin của dịch giả cùng với nhóm hoạt động (Zalo - Telegram) để bạn đọc có thể trực tiếp vào nhóm để cùng đọc - cùng chia sẽ ủng hộ....
Mở Mắt Thấy Thần Tài (Dịch). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ với TruyenVIP.vn. Nếu thấy hay hãy Like và share cho ads.
“Trần Hạo, đây là xe mà cậu mới mua hả?”
Lúc này đây, Lý Thi Hàm kinh ngạc hỏi.
“Ừ, mua vài ngày trước rồi, dùng nó để giao đồ thôi”
Trần Hạo tùy tiện ném chiếc chìa khóa xe lên trên mặt bàn.
Trần Lâm thấy vậy mà nhói đau lòng. Chỉ lo chiếc chìa khóa xe có bị hư hỏng gì không. May là kịp thấy vẻ mặt Đinh Hạo tái mét, không còn nhìn ra hình thù gì cả.
“Đúng rồi Đinh Hạo, tôi nghe Lâm Lâm nói anh cũng mua xe rồi? Tôi chưa từng thấy xe của anh. BMW series 7 hay là Mercedes Benz, Audi series thế? Chắc cũng 1 triệu rưỡi tệ nhỉ?”
Lúc này Trần Hạo nhìn về hướng Đinh Hạo cười.
“Ha ha, Đinh Hạo mua Volkswagen Passat ấy, chắc là hơn hai trăm nghìn tệthôi, so với chiếc hai triệu này của anh thì làm sao mà sánh nổi”.
Trần Lâm thẳng thừng với Đinh Hạo một cách rạch ròi.
Đinh Hạo hít một hơi thật sâu, hai tay run rẩy.
“Volkswagen Passat à, sao anh lại mua loại xe này vậy”
Trần Hạo cười nói.
“Tôi thích mua cái gì thì không cần hai người phải bận tâm, không phải cậu mới trúng số sao, tỏ vẻ cái gì?”
Đinh Hạo vội la lên.
“Ôi, em cũng may mắn lắm ấy, có thể ở bên Trần Hạo, cuộc sống sau này của em có thể theo anh hưởng phúc rồi. Anh phải tốt với em đấy nhé, mà còn nữa, em muốn mua quần áo, hôm nay anh mua cho em nha.”
“Ừ, chắc chắn sẽ mua cho em, nhưng em phải đồng ý với anh là đêm nay cho anh cái ngàn vàn của em nhé, hahaha”
Trần Hạo cầm lấy tay Trần Lâm, cười nói.
Trần Lâm nghe vậy chỉ muốn tát vào miệng Trần Hạo. Mẹ bà nó chứ, trên kịch bản nào có mấy câu này mà cậu ta lại dám cả gan nói thế hả.
Dù sao yêu đương cũng là yêu đương, nhưng khi dính đến mấy chủ đề nhạy cảm thế này thì cũng rất dễ khiến Đinh Hạo nổi cơn điên.
Cũng may là câu này của Trần Hạo để lại rất nhiều khoảng lặng.
Vốn Trần Lâm còn định cảnh cáo Trần Hạo đôi chút, là đừng có mà ăn nói linh tinh. Nhưng lúc này đây khi nhìn Đinh Hạo xanh mặt tím mày, hơn nữa khóe miệng còn run run. Trần Lâm biết, chính điều đó, câu nói của Trần Hạo đã gãi đúng chỗngứa rồi.
“Anh xấu lắm! Đáng ghét chết đi được”
Trần Lâm thẹn thùng đáp.
“Không thể nào. Trần Lâm, sao em lại thế này kia chứ, em muốn mua thứ gì anh đều mua cho, sao lại phải cho thằng khố rách áo ôm này cái lần đầu tiên kia chứ, không phải là câu ta trúng số thôi sao, em không nên tự giày vò bản thân mình như thế”
Quả nhiên, Đinh Hạo đứng bật dậy, tức giận quát.
“Hừ, Đinh Hạo anh, tại sao anh lại mắng bạn trai tôi là thằng khố rách áo ôm hả, hơn nữa, anh ấy là bạn trai của tôi, tôi tặng cho anh ấy cái đầu tiên thì đã sao chứ? Sao nào, anh bực cái gì?”
Trần Lâm cũng không nề hà gì, lập tức phản bác lại lời Đinh Hạo.
“Trần Lâm, anh còn tưởng em là người thật thà, luôn để ý tới phẩm hạnh. Nói thật lòng, anh lựa chọn ở bên Thi Hàm đấy, nhưng lúc nào anh cũng bứt rứt khổ sở vô cùng, anh hối hận lắm, nhưng bây giờ em như thế, trong lòng anh không còn cảm thấy ân hận nữa, tự trách cứ bản thân nữa.
Thi Hàm, chúng ta đi!”
Đinh Hạo giống như thể hờn giận, muốn kéo Lý Thi Hàm rời đi khỏi. Mà Trần Lâm đang nhìn theo Đinh Hạo, ánh mắt lóe lên tia giao động. Nhưng mà so với Lý Thi Hàm thì ưu thế lớn nhất của cô ta chính là hiểu rõ Đinh Hạo nhất, cô ta hiểu rõ tâm can của Đinh Hạo.
Cô ta biết, Đinh Hạo đang kiểm chứng xem mình có còn thích anh ta nữa hay không nên mới nói như vậy. Nếu giờ mình hối hận quay đầu, xin lỗi Đinh Hạo. Vậy là xong đời rồi.
Trần Lâm lập tức ôm lấy Trần Hạo đầy thân mật, hoàn toàn xem Đinh Hạo như không hề tồn tại.
“Anh yêu à, em mặc kệ người ta thấy em như thế nào, tóm lại là sau này em sẽ cố gắng đối xử tốt với anh, mà anh cũng phải tối với em đấy nhé?”
Trần Hạo thuận theo đó ôm lấy eo Trần Lâm, còn nhẹ nhàng xoa nhẹ một bên hông cô vài cái. “Đương nhiên là được rồi”
Trần Hạo cũng không ngốc, được ăn chùa đậu hũ ngu gì mà không ăn. Tay anh tỏ ra không đứng đắng, vuốt ve trên người Trần Lâm.
Mà đương nhiên, mấy câu nói này thực tâm là muốn để cho Đinh Hạo nghe.
Sắc mặt Đinh Hạo càng lúc càng tím tái.
Anh ta bịLý Thi Hàm kéo đi ra bên ngoài.
“Mẹ nó, được rồi đấy ... cậu còn sờ”
Trần Lâm thấy Đinh Hạo đi rồi thì liền tránh né khỏi người Trần Hạo. Cô ta hơi oán trách, nhìn Trần Hạo rồi nói: “Cậu diễn không tệ đâu, nhưng mà đừng có động tay động chân như vậy, cậu tưởng tôi là bạn gái thật sự của cậu đấy à!”
“Này này, bây giờ Đinh Hạo đi rồi thì chúng ta nên làm gì đây?”
Trần Hạo hỏi cô.
“Hừ, đừng vội mừng, chẳng mất chốc anh ra sẽ lại tìm tới đây thôi. Nào, một ... hai ... ba”
Trần Lâm đếm ngón tay, chưa kiph dứt lời sau tiếng đếm.
“Đinh Hạo, anh làm cái quái gì vậy”
Giọng nói của Lý Thi Hàm vọng tới.
“Trần Lâm, có vài lời nhất định anh phải nói rõ ràng với em, anh không biết bây giờ em có còn tình cảm với anh không, anh thừa nhận, hôm trước Thi Hàm đánh em mà anh không cản giúp là anh không đúng, anh cũng hối hận, đớn đau vô cùng, nhưng anh mong em cho anh thêm một cơ hội, anh muốn chứng minh cho em thấy, so với tên nhà giàu mới nổi Trần Hạo kia, anh giàu hơn cậu ta nhiều, còn mạnh hơn nữa”
Đinh Hạo nói.
Có thể thấy lòng tự ái của anh ta bị kích thích cao độ.
Trần Hạđứng bên cạnh nhìn lại Trần Lâm, cũng bội phần phục cô gái này sát đất.
“Nhưng mà, giờ em đã có Trần Hạo rồi, hơn nữa anh ấy có xe sang, còn có thể mua mỹ phẩm, túi xách, áo quần hàng hiệu cho em, còn anh, anh có thểcho em được cái gì chứ?”
Trần Lâm hỏi.
“Được lắm, Trần Lâm, em ở bên Trần Hạo là vì những thứ như thế này sao, là vì anh ta có tiền hơn anh sao?”
Đinh Hạo hậm hực nói.
Đoạn hội thoại này khiến Trần Hạo cảm thấy rất quen thuộc, không phải hôm đó Dương Hạ cũng bộc bạch ở trong rừng cây nhỏ như thế sao. Mà Trần Hạo cũng hiểu. Đinh Hạo tới đây không phải vì quá yêu Trần Lâm, mà là vì lòng tự ái của một thằng đàn ông bị kích thích quá mà thôi.
Giống như thể, người đang yêu mình đột nhiên đi yêu người khác, với Đinh Hạo có tính hư vinh cực cao thì rõ ràng anh ta không thể chấp nhận nổi.
Bởi vậy mà anh ta muốn chính phục Trần Lâm, giánh lấy thượng tôn cho bản thân mình.
“Anh muốn nói cái gì thì cứ nói, Trần Hạo, đi nào, chúng ta lái xe thôi”
Trần Lâm kéo cánh tay Trần Hào, rời đi.
“Tránh ra, tránh ra nào, đừng chặn lối đi chứ”
Trần Hạo vỗ vào ngực Đinh Hạo bảo anh ta nhường chỗ.
Đợi đến khi Trần Hạo lái xe lại. Đinh Hạo lại một lần nữa bị đuổi lần hai.
“Anh trai à, anh có thể cho em lái chiếc xe này thử được không, em còn chưa từng được thử lái chiếc xe nào xịn như vậy cả”
Trần Lâm nói.
“Được chứ, chìa khóa này”. Trần Hạo ném chiếc chìa khóa xe cho cô.
“Lâm Lâm, em đừng đi mà, em nghe anh nói hết đã, anh sai rồi, anh thực sự sai rồi, xin em cho anh một cơ hội nữa, nhất định anh sẽ cố gắng quý trọng em, còn trân trọng em hơn cả Trần Hạo đối xử với em nữa, từ nay về sau, em muốn gì, chỉ cần anh có thể mua được, anh đều mua cho em hết. Hơn nữa anh muốn chứng minh cho em thấy, anh mạnh hơn tên Trần Hạo kia ba trăm lần”
Đinh Hạo đi thẳng tới kéo cánh tay Trần Lâm lại.
“Thật sao? Nhưng bây giờ anh có Lý Thi Hàm rồi mà?”
Trần Lâm nhìn u oán về phía Đinh Hạo.
Lúc này, Đinh Hạo nhìn sang Lý Thi Hàm: “Thi Hàm, xin lỗi em, đến bây giờ anh mới phát hiện ra, anh yêu Trần Lâm , hai ta chia tay thôi”
“Đinh Hạo ... anh”
Lý Thi Hàm giận đến phát khóc.
Rốt cuộc trên mặt Trần Lâm cũng nở một nụ cười, lúc này đây, rốt cuộc lòng hư vinh của cô ta cũng được thõa mãn rồi.
Về phần Đinh Hạo, Trần Lâm hiểu rõ lòng tự ái của anh ta như thế nào, nếu mình tìm một người bạn trai mạnh hơn anh ta thì chắc chắn anh ta sẽ bịkích thích.
Dù sao thì nếu cho dù một cô gái có xinh đẹp đến mức nào đi chăng nữa mà không có ai theo đuổi bạn, thì giá trị của bạn cũng sụt giảm, dù sao mỹ nữ cũng nhiều vô số kể trên đời.
Nhưng mà nếu bạn có một người đàn ông mạnh mẽ theo đuổi bạn, giá trị của bạn sẽ tăng lên rất nhiều.
Bởi vậy nên người ta theo đuổi, cần phải biết quý trọng.
Cho nên nếu so sánh, trình độ của cô vượt xa Lý Thi Hàm.
Dù sao bạn trai cũ của Lý Thi Hàm là Mã Phi có trình độ như vậy, Đinh Hạo đâu thèm đểtâm đến.
Sau đó, Đinh Hạo kéo tay Trần Lâm nói mấy câu. Trần Hạo đứng bên nhìn theo vẻ lúng túng, vừa uống cà phê nên anh hơi buồn tè, thế là anh bước vội tới phòng vệ sinh.
“Đinh Hạo, lần này anh thật lòng như vậy, em đồng ý đi cùng với anh”
Trần Lâm thấy mình cũng đã đạt được mục đích nên cười tươi đáp trả.
Mà đúng lúc này.
“Ơ, cô Trần à, trùng hợp thế, hóa ra cô ở đây sao? Tôi đang định đi tìm cô đây ...”
Một giọng nữ bất ngờ vang lên.
Nhìn thấy người đi tới, đôi mắt Trần Lâm bỗng nhiên co lại ...
Thông báo từ BQT: TruyenVIP tổng hợp từ rất nhiều nguồn mục đích đưa đến cho độc giả các bản dịch tốt nhất và nhanh nhất. Hiện tại mình không biết chính xác chủ sỡ hữu của các bản dịch được đăng. Nếu tác giả nào muốn đăng bản dịch truyện hoặc chương truyện + truyện lên TruyenVIP thì có thể email tới cho chúng mình ở:
[email protected] + Tụi mình sẽ đăng kèm những thông tin của dịch giả cùng với nhóm hoạt động (Zalo - Telegram) để bạn đọc có thể trực tiếp vào nhóm để cùng đọc - cùng chia sẽ ủng hộ....