Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 16: Cô là sát thủ?
Chủ chủ tịch chuyện này...
Thư ký Han muốn hỏi ý kiến của Trần Bách Ngôn để xử lí cái đám người gần như trần truồng này nhưng anh không thể thốt hết ra lời. Anh không tin nổi vào mắt mình, một cô siêu mẫu chân dài nổi tiếng như Acacia thật sự là sát thủ ngầm hả. Vậy có nghĩa, cô ấy về nước chỉ để thực hiện nhiệm vụ của cấp trên giao cho chứ không phải vì phát triển sự nghiệp ở quê nhà.
Thật quá đáng sợ!
Bạch Âm mặc dù đã dùng khăn che mặt nhưng cũng không thể giấu đi thân phận. Ngay cả con trai cô còn nhận ra mẹ huống hồ gì một tên chủ tịch đáng ghét như Trần Bách Ngôn không biết cô là ai. Tại sao hắn ta lại đến đây, không những vậy còn dẫn theo tiểu thư Pha Lê. Bọn họ chắc chắn đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng vừa xảy ra rồi đấy. Không được, cô phải làm sao bây giờ. Mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp tự nhiên không Trần Bách Ngôn xuất hiện là sao.
Bạch Dương Quân giả vờ không nhìn thấy gì hết. Pha Lê thì bị hắn cấm không cho xem cái cảnh tượng dơ bẩn này. Bạch Âm khó xử vô cùng, cô có nên mở miệng giải thích với Trần Bách Ngôn rằng mọi chuyện đang diễn ra chỉ là phim hành động thôi hay không. Ôi trời, hắn mà tin thì cô làm má hắn luôn nhá. Nói tiểu thư Pha Lê tin cô còn chịu chứ hắn tin cái gì. Không được rồi, tình hình này không ổn chút nào, Bạch Âm nên nghĩ cách giải quyết thôi.
- Ôi trời, bụng tôi đau quá.
Cô ném khẩu súng qua cho Vũ Hàn ba chân bốn cẳng bỏ chạy lên tầng. Không sao, ở đó còn có anh em của cô vì vậy Tiểu Quân sẽ được an toàn. Trần Bách Ngôn đưa Pha Lê cho thư ký Han bế và căn dặn anh xử lí sạch sẽ đám người này. Hắn nhìn bóng lưng Acacia một lát rồi đuổi theo cô. Vũ Hàn nhanh chóng dẫn Tiểu Quân rời khởi chỗ này. Lũ người kia trơ mắt không biết chuyện gì. Thư ký Han gọi điện thoại cho cảnh sát đến. Mấy tên này bị điên hay sao mà lột đồ hết ra vậy. Chỗ này cũng cần đàn ông bán thân nữa hả.
Bạch Âm vừa chạy vừa tìm kiếm chỗ trốn. Nhà vệ sinh, đúng rồi đau bụng là phải vô WC. Chết tiệt, sao cô không thấy nó ở đâu. Vì đây là lần đầu tiên Bạch Âm đến chỗ này nên không biết rõ lối đi của quán. Tìm mãi vẫn không thấy nhà vệ sinh, cô mệt mỏi tạm thời nghỉ ngơi cái đã. Dừng chân sát bên một căn phòng cô tháo khăn che mặt ném đi, Bạch Âm dựa lưng vào thành tường hít thở. Bên trong phòng kế bên cô đột nhiên phát ra tiếng động nhạy cảm lớn. Cô muốn giả điếc nhưng không được.
" Ư...nhẹ thôi anh..."
" Nhược Vi, anh thích sự mạnh mẽ. "
What?
Bạch Âm chớp chớp đôi mắt.
Nhược Vi, không lẽ là cô em gái đáng kính của cô Bạch Nhược Vi. Không đúng, cô ta xuất viện sớm vậy à. Thôi, chắc là nghe lộn. Bạch Âm vuốt nhẹ ngực đi chậm chậm ngang qua căn phòng. Thông qua khe hở không hề nhỏ cửa cánh cửa, cô vô tình nhìn thấy tay của một người đàn ông đang vuốt ve qua lại bộ ngực đẫy đà của người phụ nữ nằm ở trên. Động tác hắn dâm uế, vẻ mặt vô cùng đói khát. Thật khiêu khích giác quan người xem.
" Em muốn chiếc nhẫn kim cương trong buổi đấu giá sắp diễn ra vào cuối tuần này được không Darling. "
" Haha, vậy thì xem biểu hiện của em. "
Tiếng cười nhanh chóng chuyển hoá thành từng tiếng rên rỉ. Toàn bộ động tác của cô ta quả thật cực kỳ dâm đãng, hăng hái. Bạch Âm không thể chịu đựng nổi âm thanh biến thái này. Trong lúc hai người đang say sưa chiến đấu kịch liệt thì cô hắt xì mạnh một cái. Bạch Âm giật mình phản xạ đóng cửa lại. Quả nhiên là Bạch Nhược Vi, không sai vào đâu được. Cô ta cũng thật biết đánh đổi đấy chứ, một lần làm tình với đàn ông để yêu cầu thứ mà mình muốn có.
" Đáng chết, người nào vậy. "
Bạch Nhược Vi bên trong quát lớn.
- Thôi chết.
Bạch Âm bỏ chạy thì không may va mặt vào khuôn ngực rắn chắc của Trần Bách Ngôn. Hắn đưa tay siết chặt lấy vòng eo cô. Bạch Âm ngẩng cao đầu nhìn người đàn ông trước mắt. Cô nuốt nước bọt, tim đập lỗi nhịp. Hắn ta đuổi theo cô là muốn tìm hiểu chuyện xảy ra ở dưới sảnh đúng không. Nếu thật, Bạch Âm không biết phải trình bày nội dung theo kiểu nào cho phù hợp logic nữa đây.
" Két "
- Khốn khiếp, là ai.
Bạch Nhược Vi mở cửa.
Bạch Âm giả vờ nhón chân môi chạm môi Trần Bách Ngôn để tránh sự nghi ngờ từ cô ta. Cứ tưởng hắn sẽ đẩy cô nhưng ngược lại còn phối hợp theo động tác. Trần Bách Ngôn tay ôm eo, tay còn lại để sau gáy Bạch Âm ép nụ hôn sâu hơn. Cô kinh ngạc trợn to đôi mắt. Hắn có cần diễn nhiệt tình vậy không. Bạch Nhược Vi nhìn thấy cảnh này thì nhíu mày đóng cửa lại. Nụ hôn kéo dài thêm vài giây, Bạch Âm chủ động đẩy Trần Bách Ngôn.
- Anh...
- Tôi sao hử?.
Chết tiệt, không biết phải nói sao.
- Cô là sát thủ à Acacia.
- Không phải.
Bạch Âm lắc đầu.
- Nụ hôn vừa rồi cũng không tệ.
Hắn liếm môi nói.
- Anh mau quên chuyện đó đi, tôi lỡ lần này thôi sẽ không có lần sau.
Cô đỏ mặt né tránh tầm nhìn của hắn.
- Tôi thấy cô quen lắm, rất giống với một cô gái trước đây.
- Haha, tất nhiên. Anh thấy tôi quen thuộc cũng không phải điều lạ. Tôi thường xuất hiện trên tivi mà. Thấy quen là dĩ nhiên! Haha.
" Giống cái quái gì, tôi ngày nay xinh đẹp mê người hơn ngày xưa nhiều. "
- Không.
Trần Bách Ngôn nét mặt nghiêm túc.
- Nói đi, chúng ta đã từng gặp nhau trước đây rồi phải không?
- Làm sao có thể, tôi mới về nước.
Bạch Âm cười miễn cưỡng.
" Hắn vẫn chưa quên chuyện bỏ thuốc sao. "
- Acacia.
- Đúng rồi, là tên của tôi đấy chủ tịch Trần.
- Không phải tên cô.
Bạch Âm:...
Trần Bách Ngôn nâng cằm cô lên. Ánh mắt hắn bắt đầu tập trung quan sát từng nét trên gương cô. Bạch Âm trong lòng lo lắng, tay chân cô bủn rủn. Cô không muốn hắn nhớ ra mình là người phụ nữ gan to dám bỏ thuốc hắn năm đó đâu. Đã vậy còn hậu đậu uống lộn thuốc. Nhưng mà, Tiểu Quân càng lớn càng thấy có nhiều đặc điểm giống Trần Bách Ngôn. Trước sau gì cũng bị hắn phát hiện. Cô giấu được bao lâu thì ổn bấy nhiêu. Đến lúc sự thật phơi bày, Bạch Âm sợ cái mạng nhỏ bé này không còn nữa.
- Tôi sẽ cho người điều tra kỹ hơn về cô.
Trần Bách Ngôn.
- Haha, chủ tịch không cần phải điều tra chi cho mệt. Bản thân tôi đây chả có cái gì hay hết trơn.
" Mô Phật, làm ơn đừng làm thế. "
- Tôi muốn biết thêm nhiều điều về cô Acacia.
- Trời ơi, tôi đấy hả. Thích ăn, ngủ, làm đẹp, du lịch, xem phim, mua sắm, nấu ăn,...mây mây và ba chấm.
Bạch Âm xoè mười bàn tay kể.
- Cô không muốn tôi điều tra về cô, rõ ràng là cô sợ tôi biết thêm một thân phận khác của bản thân mình, đúng không Acacia?
Trần Bách Ngôn vuốt ve mái tóc dài Bạch Âm.
" Quỷ, anh thử điều tra bà xem. Tôi chơi khô máu với anh đấy. "
Thư ký Han muốn hỏi ý kiến của Trần Bách Ngôn để xử lí cái đám người gần như trần truồng này nhưng anh không thể thốt hết ra lời. Anh không tin nổi vào mắt mình, một cô siêu mẫu chân dài nổi tiếng như Acacia thật sự là sát thủ ngầm hả. Vậy có nghĩa, cô ấy về nước chỉ để thực hiện nhiệm vụ của cấp trên giao cho chứ không phải vì phát triển sự nghiệp ở quê nhà.
Thật quá đáng sợ!
Bạch Âm mặc dù đã dùng khăn che mặt nhưng cũng không thể giấu đi thân phận. Ngay cả con trai cô còn nhận ra mẹ huống hồ gì một tên chủ tịch đáng ghét như Trần Bách Ngôn không biết cô là ai. Tại sao hắn ta lại đến đây, không những vậy còn dẫn theo tiểu thư Pha Lê. Bọn họ chắc chắn đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng vừa xảy ra rồi đấy. Không được, cô phải làm sao bây giờ. Mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp tự nhiên không Trần Bách Ngôn xuất hiện là sao.
Bạch Dương Quân giả vờ không nhìn thấy gì hết. Pha Lê thì bị hắn cấm không cho xem cái cảnh tượng dơ bẩn này. Bạch Âm khó xử vô cùng, cô có nên mở miệng giải thích với Trần Bách Ngôn rằng mọi chuyện đang diễn ra chỉ là phim hành động thôi hay không. Ôi trời, hắn mà tin thì cô làm má hắn luôn nhá. Nói tiểu thư Pha Lê tin cô còn chịu chứ hắn tin cái gì. Không được rồi, tình hình này không ổn chút nào, Bạch Âm nên nghĩ cách giải quyết thôi.
- Ôi trời, bụng tôi đau quá.
Cô ném khẩu súng qua cho Vũ Hàn ba chân bốn cẳng bỏ chạy lên tầng. Không sao, ở đó còn có anh em của cô vì vậy Tiểu Quân sẽ được an toàn. Trần Bách Ngôn đưa Pha Lê cho thư ký Han bế và căn dặn anh xử lí sạch sẽ đám người này. Hắn nhìn bóng lưng Acacia một lát rồi đuổi theo cô. Vũ Hàn nhanh chóng dẫn Tiểu Quân rời khởi chỗ này. Lũ người kia trơ mắt không biết chuyện gì. Thư ký Han gọi điện thoại cho cảnh sát đến. Mấy tên này bị điên hay sao mà lột đồ hết ra vậy. Chỗ này cũng cần đàn ông bán thân nữa hả.
Bạch Âm vừa chạy vừa tìm kiếm chỗ trốn. Nhà vệ sinh, đúng rồi đau bụng là phải vô WC. Chết tiệt, sao cô không thấy nó ở đâu. Vì đây là lần đầu tiên Bạch Âm đến chỗ này nên không biết rõ lối đi của quán. Tìm mãi vẫn không thấy nhà vệ sinh, cô mệt mỏi tạm thời nghỉ ngơi cái đã. Dừng chân sát bên một căn phòng cô tháo khăn che mặt ném đi, Bạch Âm dựa lưng vào thành tường hít thở. Bên trong phòng kế bên cô đột nhiên phát ra tiếng động nhạy cảm lớn. Cô muốn giả điếc nhưng không được.
" Ư...nhẹ thôi anh..."
" Nhược Vi, anh thích sự mạnh mẽ. "
What?
Bạch Âm chớp chớp đôi mắt.
Nhược Vi, không lẽ là cô em gái đáng kính của cô Bạch Nhược Vi. Không đúng, cô ta xuất viện sớm vậy à. Thôi, chắc là nghe lộn. Bạch Âm vuốt nhẹ ngực đi chậm chậm ngang qua căn phòng. Thông qua khe hở không hề nhỏ cửa cánh cửa, cô vô tình nhìn thấy tay của một người đàn ông đang vuốt ve qua lại bộ ngực đẫy đà của người phụ nữ nằm ở trên. Động tác hắn dâm uế, vẻ mặt vô cùng đói khát. Thật khiêu khích giác quan người xem.
" Em muốn chiếc nhẫn kim cương trong buổi đấu giá sắp diễn ra vào cuối tuần này được không Darling. "
" Haha, vậy thì xem biểu hiện của em. "
Tiếng cười nhanh chóng chuyển hoá thành từng tiếng rên rỉ. Toàn bộ động tác của cô ta quả thật cực kỳ dâm đãng, hăng hái. Bạch Âm không thể chịu đựng nổi âm thanh biến thái này. Trong lúc hai người đang say sưa chiến đấu kịch liệt thì cô hắt xì mạnh một cái. Bạch Âm giật mình phản xạ đóng cửa lại. Quả nhiên là Bạch Nhược Vi, không sai vào đâu được. Cô ta cũng thật biết đánh đổi đấy chứ, một lần làm tình với đàn ông để yêu cầu thứ mà mình muốn có.
" Đáng chết, người nào vậy. "
Bạch Nhược Vi bên trong quát lớn.
- Thôi chết.
Bạch Âm bỏ chạy thì không may va mặt vào khuôn ngực rắn chắc của Trần Bách Ngôn. Hắn đưa tay siết chặt lấy vòng eo cô. Bạch Âm ngẩng cao đầu nhìn người đàn ông trước mắt. Cô nuốt nước bọt, tim đập lỗi nhịp. Hắn ta đuổi theo cô là muốn tìm hiểu chuyện xảy ra ở dưới sảnh đúng không. Nếu thật, Bạch Âm không biết phải trình bày nội dung theo kiểu nào cho phù hợp logic nữa đây.
" Két "
- Khốn khiếp, là ai.
Bạch Nhược Vi mở cửa.
Bạch Âm giả vờ nhón chân môi chạm môi Trần Bách Ngôn để tránh sự nghi ngờ từ cô ta. Cứ tưởng hắn sẽ đẩy cô nhưng ngược lại còn phối hợp theo động tác. Trần Bách Ngôn tay ôm eo, tay còn lại để sau gáy Bạch Âm ép nụ hôn sâu hơn. Cô kinh ngạc trợn to đôi mắt. Hắn có cần diễn nhiệt tình vậy không. Bạch Nhược Vi nhìn thấy cảnh này thì nhíu mày đóng cửa lại. Nụ hôn kéo dài thêm vài giây, Bạch Âm chủ động đẩy Trần Bách Ngôn.
- Anh...
- Tôi sao hử?.
Chết tiệt, không biết phải nói sao.
- Cô là sát thủ à Acacia.
- Không phải.
Bạch Âm lắc đầu.
- Nụ hôn vừa rồi cũng không tệ.
Hắn liếm môi nói.
- Anh mau quên chuyện đó đi, tôi lỡ lần này thôi sẽ không có lần sau.
Cô đỏ mặt né tránh tầm nhìn của hắn.
- Tôi thấy cô quen lắm, rất giống với một cô gái trước đây.
- Haha, tất nhiên. Anh thấy tôi quen thuộc cũng không phải điều lạ. Tôi thường xuất hiện trên tivi mà. Thấy quen là dĩ nhiên! Haha.
" Giống cái quái gì, tôi ngày nay xinh đẹp mê người hơn ngày xưa nhiều. "
- Không.
Trần Bách Ngôn nét mặt nghiêm túc.
- Nói đi, chúng ta đã từng gặp nhau trước đây rồi phải không?
- Làm sao có thể, tôi mới về nước.
Bạch Âm cười miễn cưỡng.
" Hắn vẫn chưa quên chuyện bỏ thuốc sao. "
- Acacia.
- Đúng rồi, là tên của tôi đấy chủ tịch Trần.
- Không phải tên cô.
Bạch Âm:...
Trần Bách Ngôn nâng cằm cô lên. Ánh mắt hắn bắt đầu tập trung quan sát từng nét trên gương cô. Bạch Âm trong lòng lo lắng, tay chân cô bủn rủn. Cô không muốn hắn nhớ ra mình là người phụ nữ gan to dám bỏ thuốc hắn năm đó đâu. Đã vậy còn hậu đậu uống lộn thuốc. Nhưng mà, Tiểu Quân càng lớn càng thấy có nhiều đặc điểm giống Trần Bách Ngôn. Trước sau gì cũng bị hắn phát hiện. Cô giấu được bao lâu thì ổn bấy nhiêu. Đến lúc sự thật phơi bày, Bạch Âm sợ cái mạng nhỏ bé này không còn nữa.
- Tôi sẽ cho người điều tra kỹ hơn về cô.
Trần Bách Ngôn.
- Haha, chủ tịch không cần phải điều tra chi cho mệt. Bản thân tôi đây chả có cái gì hay hết trơn.
" Mô Phật, làm ơn đừng làm thế. "
- Tôi muốn biết thêm nhiều điều về cô Acacia.
- Trời ơi, tôi đấy hả. Thích ăn, ngủ, làm đẹp, du lịch, xem phim, mua sắm, nấu ăn,...mây mây và ba chấm.
Bạch Âm xoè mười bàn tay kể.
- Cô không muốn tôi điều tra về cô, rõ ràng là cô sợ tôi biết thêm một thân phận khác của bản thân mình, đúng không Acacia?
Trần Bách Ngôn vuốt ve mái tóc dài Bạch Âm.
" Quỷ, anh thử điều tra bà xem. Tôi chơi khô máu với anh đấy. "