Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 20: Tên trộm trong biệt thự Gia Khánh
Đây là nhà anh ta sao hả?
Bạch Âm ngẩng cao đầu nhìn toà biệt thự xa hoa lộng lẫy phía trước. Cũng đúng mà, Trần Bách Ngôn là người đứng đầu một tập đoàn lớn chứ không phải dân thường như cô. Nói không chừng, đây chỉ là một căn biệt thự nho nhỏ nằm trong số khối tài sản kếch xù của hắn. Cô không biết nhiều thông tin cá nhân về Trần Bách Ngôn, cái năm bỏ thuốc hắn cô chỉ là nhắm mắt chọn bừa thôi. Ai đâu ngờ tới, ngủ trúng tên có tiền lại còn tiếng tăm lừng lẫy. Thật đáng sợ!
Đến giờ này chắc hắn đã ngủ say, Bạch Âm cố tình làm thế đấy. Bây giờ đột nhập vào biệt thự là điều đầu tiên, sau đó tìm cách lấy lại điện thoại. Trần Bách Ngôn tên đáng ghét, cái nhà to thế này biết xác định phòng ngủ của hắn ở đâu mới được chứ. Bạch Âm cắn móng tay suy nghĩ, phải hành động cẩn thận nếu bị người nào đó phát hiện thì phiền thêm. Biệt thự sang trọng kiểu gì cũng được chủ nhà lắp ráp camera khắp nơi. Bạch Âm đưa mắt quan sát xung quanh, hiện tại cô đang trốn trên cây nên rất dễ dàng nhìn thấy khung cảnh toà thành.
- Xì, xây cái nhà gì đâu thấy phí tài nguyên.
Đúng là phong cách của người thừa tiền.
Bạch Âm nhảy xuống đất, cô phủi tay liếm môi trèo qua hàng rào sắt. Mọi động tác từ đầu đến cuối khá thuần phục. Cô bắt đầu di chuyển đến phía sau biệt thự. Bạch Âm tình cờ phát hiện ra một cái cầu thang gác lửng hướng đến căn phòng trên cao. Gì đây, cửa sổ không đóng, cô có chút khó hiểu. Bạch Âm vứt bỏ suy nghĩ leo lên nó. Trước cổng biệt thự, chiếc xe hơi hãng Audi Le Mans Concept dừng bánh. Chàng thiếu niên trẻ mở cửa xe không may nhìn trúng cảnh này.
- Trộm trộm...
Phòng ngủ Trần Bách Ngôn,
Bạch Âm không ngờ tới cái cầu thang đó lại dẫn thẳng lên phòng hắn ta. Cô nhón chân đi hết sức nhẹ nhàng. Trần Bách Ngôn say giấc trên giường, Bạch Âm không cần tìm kiếm thì cũng thấy điện thoại của mình đang bị hắn ta nắm chặt trong lòng bàn tay. Cái tên chết tiệt này, ngủ thì ngủ đi. Bạch Âm mò đến cạnh giường, cô không dám thở mạnh vì sợ đánh thức hắn. Trần Bách Ngôn ngủ không mặc áo để lộ rõ xương quai xanh cuốn hút, nước da trung bình khiêu gợi, cô nhắm mắt quay mặt chỗ khác.
" Mê ai chứ đừng thịt Trần Bách Ngôn chứ Bạch Âm. Hắn ta nhìn ngon thật chứ ăn vô trúng độc đó. "
Bạch Âm ngậm miệng, nét mặt vô cùng căng thẳng gỡ từng ngón tay hắn. Trần Bách Ngôn đột nhiên xoay lưng, cô chửi thề lười biếng bò qua người hắn vô tình đạp trúng tay. Hắn mở mắt, Bạch Âm thân thể cứng đơ như tượng đá cẩm thạch không một chút nhúc nhích. Trần Bách Ngôn nhìn cô, Bạch Âm tim gan phèo phổi như đảo lộn lung tung nhảy lẹ xuống giường lao đến mở cửa phòng. Hắn ta ngồi dậy nhếch miệng cười. Biết ngay, cô sẽ không đến đây một cách đàng hoàng được mà.
" Két "
Cửa mở, Bạch Âm không nói lời tạm biệt với hắn liền bỏ chạy. Trần Bách Ngôn điềm tĩnh từ từ mặc áo choàng lông vào. Hắn đoán không sai kế hoạch của cô nên mới giả vờ quên khoá cửa sổ để tạo cơ hội tốt cho cô. Bạch Âm dừng chân ở dưới sảnh, cô không biết hướng nào là lối thoát. Biệt thự này thiết kế không khác gì mê cung vậy, không được rồi tên họ Trần đó có ngu mới đắp chăn ngủ lại. Bạch Âm trở nên hoang mang, cô vò đầu bứt tóc.
- Tên trộm kia.
- Hả, trộm nào?
Cô thấy bóng dáng của ai đó đang dần xuất hiện. Bạch Âm khom lưng cố mở to mắt nhìn xem thử ai nói chuyện. Trần Nhật Minh tay cầm thùng rác dơ lên ném thẳng vào người cô. Bạch Âm né không kịp nên hứng trọn, cô ngã dập mông trên sàn. Trần Nhật Minh nhào đến tóm lấy cổ áo cô, Bạch Âm vẫn đang mô hồ đầu óc quay như chong chóng. Vừa rồi, tận mắt anh nhìn thấy người phụ nữ lạ mặt này lén lút trèo qua cửa sổ. Đêm hôm khuya khoắt không lo ở nhà ôm má ngủ mà giở trò trộm cắp tại biệt thự nhà anh.
- Nói, cô đã ăn trộm được tài sản quý báu gì rồi.
Trần Nhật Minh hét to.
- Cậu dám đánh tôi.
- Ối mẹ ơiiii.
Bạch Âm dùng chân đạp mạnh vào bụng khiến anh té. Chưa dừng lại ở đấy, cô một tay nắm tóc Trần Nhật Minh dựng đứng anh. Bạch Âm vào tư thế chắc chắn, hai bàn chân mở rộng ngang vai. Cô đưa hai nắm đấm lên bảo vệ khuôn mặt ngàn tỷ của bản thân tránh bị trầy xước hay tổn thương. Bạch Âm vung chân phải lên trên và nhắm vào khu vực ngay bên dưới xương hàm trên mặt Trần Nhật Minh. Đầu anh bị giật ra sau và ngã xuống vì mất thăng bằng.
Cú đá khiến anh bất tỉnh trông giây lát. Bạch Âm thở phào nhẹ nhõm hất tóc, người này là ai cô không cần biết nhưng dám đụng vô cô thì nhận đòn thôi. Cầu thang, Trần Bách Ngôn sững sờ khi chứng kiến cảnh tượng hấp dẫn từ phía Bạch Âm và em trai ruột của hắn Trần Nhật Minh. Cô đã từng học võ sao, một lượt đánh ngất đối phương mà không gặp khó khăn. Trần Bách Ngôn ngơ ngác, đứa em trai đáng thương kia chắc phải nằm viện trong vài ngày tới.
- Lần này tôi nhẹ tay, còn lần sau tôi không ngại phế cậu nhé.
Bạch Âm đá nhẹ Trần Nhật Minh cảnh cáo.
- Acacia.
Giọng nói của Trần Bách Ngôn, hắn đi đến đứng đối diện cô.
" Cái tên đàn ông đáng ghét này..."
- Mau trả điện thoại đây, nếu anh không muốn mất mạng.
Bạch Âm rút trong túi quần ra một con dao bấm.
- Có mất hay không thì tuỳ vào bản lĩnh của cô.
- Hứ, gì chứ. Tôi nói cho anh biết, bà đây không phải là siêu mẫu hay ca sĩ gì đó đâu nha, mà là nữ sát thủ khét tiếng hoạt động trong một tổ chức mafia ở Mỹ.
Trần Bách Ngôn nghe xong che miệng cười.
" Anh ta cười cái quái gì. "
- Cô là dân tấu hài à.
Bạch Âm:...
- Tôi nghĩ cô nên đổi nghề sang làm diễn viên hài được rồi đấy.
- Trần Bách Ngôn, anh dám chê cười tôi.
Cô sôi máu điên cầm con dao bấm mới được mở xông đến hắn. Tay cô bị hắn giữ lại không thể thoát ra. Trần Bách Ngôn bẻ tay Bạch Âm, con dao rớt xuống tạo thành âm thanh vang vọng giữa khoảng không gian trống vắng. Sau đó hắn xoay người cô, một tay không chế cả hai tay cô. Bạch Âm nghiến răng vùng vẫy, hắn cắn lên cổ người con gái này. Mất khoảng hơn năm giây Trần Bách Ngôn mới thôi cắn. Để lại vết răng khá đậm trên phần cổ trắng ngần của Bạch Âm. Hắn nhanh tay đổi tư thế đẩy ép cô vào tường. Chưa kịp phản ứng gì thì cô đã bị Trần Bách Ngôn nhân cơ hội hôn môi.
- Tối nay cô ngủ với tôi đi Acacia.
- Anh bị điên hả, không sợ tôi giết anh sao?
" Có dại mới ngủ với anh lần hai đấy tên chết tiệt họ Trần. "
- Những bức ảnh đó sẽ biến mất hoàn toàn nếu cô không chịu đồng ý ngủ cùng tôi.
Trần Bách Ngôn chủ động sờ đùi Bạch Âm, vì cô mặc quần ngắn nên hắn rất thuận tiện làm điều kích thích da thịt này.
- Biến thái, mau thả tôi ra.
- Thả lên giường.
Bạch Âm:...
" Trần Bách Ngôn anh ta thuộc thể loại đàn ông vô liêm sỉ. "
- Tôi có vô liêm sỉ hay không tự cô kiểm chứng giúp.
Hắn cúi đầu lại cắn nhẹ lên phần ngực hơi nhô ra khỏi áo của cô.
- Khốn khiếp, anh là chó hả Trần Bách Ngôn.
Bạch Âm lớn giọng, tay chân không để yên.
- Nhỏ tiếng thôi, Pha Lê tỉnh đấy.
" Ủa kệ con gái anh chứ, liên quan gì đến tôi. Tôi ước gì con gái anh bị mộng du thấy được người ba như anh là một kẻ biến thái, thích ức hiếp phụ nữ yếu đuối như tôi. "
- Papa, Pha Lê muốn trở thành tiên nữ Winx huhuhuhu.
Tiếng la chói tai của con bé đột ngột bật max.
Trần Bách Ngôn:...
- Ha, bà đây cười vào cái bản mặt anh.
" Chuyện tâm linh không đùa được đâu chủ tịch Trần. "
Bạch Âm ngẩng cao đầu nhìn toà biệt thự xa hoa lộng lẫy phía trước. Cũng đúng mà, Trần Bách Ngôn là người đứng đầu một tập đoàn lớn chứ không phải dân thường như cô. Nói không chừng, đây chỉ là một căn biệt thự nho nhỏ nằm trong số khối tài sản kếch xù của hắn. Cô không biết nhiều thông tin cá nhân về Trần Bách Ngôn, cái năm bỏ thuốc hắn cô chỉ là nhắm mắt chọn bừa thôi. Ai đâu ngờ tới, ngủ trúng tên có tiền lại còn tiếng tăm lừng lẫy. Thật đáng sợ!
Đến giờ này chắc hắn đã ngủ say, Bạch Âm cố tình làm thế đấy. Bây giờ đột nhập vào biệt thự là điều đầu tiên, sau đó tìm cách lấy lại điện thoại. Trần Bách Ngôn tên đáng ghét, cái nhà to thế này biết xác định phòng ngủ của hắn ở đâu mới được chứ. Bạch Âm cắn móng tay suy nghĩ, phải hành động cẩn thận nếu bị người nào đó phát hiện thì phiền thêm. Biệt thự sang trọng kiểu gì cũng được chủ nhà lắp ráp camera khắp nơi. Bạch Âm đưa mắt quan sát xung quanh, hiện tại cô đang trốn trên cây nên rất dễ dàng nhìn thấy khung cảnh toà thành.
- Xì, xây cái nhà gì đâu thấy phí tài nguyên.
Đúng là phong cách của người thừa tiền.
Bạch Âm nhảy xuống đất, cô phủi tay liếm môi trèo qua hàng rào sắt. Mọi động tác từ đầu đến cuối khá thuần phục. Cô bắt đầu di chuyển đến phía sau biệt thự. Bạch Âm tình cờ phát hiện ra một cái cầu thang gác lửng hướng đến căn phòng trên cao. Gì đây, cửa sổ không đóng, cô có chút khó hiểu. Bạch Âm vứt bỏ suy nghĩ leo lên nó. Trước cổng biệt thự, chiếc xe hơi hãng Audi Le Mans Concept dừng bánh. Chàng thiếu niên trẻ mở cửa xe không may nhìn trúng cảnh này.
- Trộm trộm...
Phòng ngủ Trần Bách Ngôn,
Bạch Âm không ngờ tới cái cầu thang đó lại dẫn thẳng lên phòng hắn ta. Cô nhón chân đi hết sức nhẹ nhàng. Trần Bách Ngôn say giấc trên giường, Bạch Âm không cần tìm kiếm thì cũng thấy điện thoại của mình đang bị hắn ta nắm chặt trong lòng bàn tay. Cái tên chết tiệt này, ngủ thì ngủ đi. Bạch Âm mò đến cạnh giường, cô không dám thở mạnh vì sợ đánh thức hắn. Trần Bách Ngôn ngủ không mặc áo để lộ rõ xương quai xanh cuốn hút, nước da trung bình khiêu gợi, cô nhắm mắt quay mặt chỗ khác.
" Mê ai chứ đừng thịt Trần Bách Ngôn chứ Bạch Âm. Hắn ta nhìn ngon thật chứ ăn vô trúng độc đó. "
Bạch Âm ngậm miệng, nét mặt vô cùng căng thẳng gỡ từng ngón tay hắn. Trần Bách Ngôn đột nhiên xoay lưng, cô chửi thề lười biếng bò qua người hắn vô tình đạp trúng tay. Hắn mở mắt, Bạch Âm thân thể cứng đơ như tượng đá cẩm thạch không một chút nhúc nhích. Trần Bách Ngôn nhìn cô, Bạch Âm tim gan phèo phổi như đảo lộn lung tung nhảy lẹ xuống giường lao đến mở cửa phòng. Hắn ta ngồi dậy nhếch miệng cười. Biết ngay, cô sẽ không đến đây một cách đàng hoàng được mà.
" Két "
Cửa mở, Bạch Âm không nói lời tạm biệt với hắn liền bỏ chạy. Trần Bách Ngôn điềm tĩnh từ từ mặc áo choàng lông vào. Hắn đoán không sai kế hoạch của cô nên mới giả vờ quên khoá cửa sổ để tạo cơ hội tốt cho cô. Bạch Âm dừng chân ở dưới sảnh, cô không biết hướng nào là lối thoát. Biệt thự này thiết kế không khác gì mê cung vậy, không được rồi tên họ Trần đó có ngu mới đắp chăn ngủ lại. Bạch Âm trở nên hoang mang, cô vò đầu bứt tóc.
- Tên trộm kia.
- Hả, trộm nào?
Cô thấy bóng dáng của ai đó đang dần xuất hiện. Bạch Âm khom lưng cố mở to mắt nhìn xem thử ai nói chuyện. Trần Nhật Minh tay cầm thùng rác dơ lên ném thẳng vào người cô. Bạch Âm né không kịp nên hứng trọn, cô ngã dập mông trên sàn. Trần Nhật Minh nhào đến tóm lấy cổ áo cô, Bạch Âm vẫn đang mô hồ đầu óc quay như chong chóng. Vừa rồi, tận mắt anh nhìn thấy người phụ nữ lạ mặt này lén lút trèo qua cửa sổ. Đêm hôm khuya khoắt không lo ở nhà ôm má ngủ mà giở trò trộm cắp tại biệt thự nhà anh.
- Nói, cô đã ăn trộm được tài sản quý báu gì rồi.
Trần Nhật Minh hét to.
- Cậu dám đánh tôi.
- Ối mẹ ơiiii.
Bạch Âm dùng chân đạp mạnh vào bụng khiến anh té. Chưa dừng lại ở đấy, cô một tay nắm tóc Trần Nhật Minh dựng đứng anh. Bạch Âm vào tư thế chắc chắn, hai bàn chân mở rộng ngang vai. Cô đưa hai nắm đấm lên bảo vệ khuôn mặt ngàn tỷ của bản thân tránh bị trầy xước hay tổn thương. Bạch Âm vung chân phải lên trên và nhắm vào khu vực ngay bên dưới xương hàm trên mặt Trần Nhật Minh. Đầu anh bị giật ra sau và ngã xuống vì mất thăng bằng.
Cú đá khiến anh bất tỉnh trông giây lát. Bạch Âm thở phào nhẹ nhõm hất tóc, người này là ai cô không cần biết nhưng dám đụng vô cô thì nhận đòn thôi. Cầu thang, Trần Bách Ngôn sững sờ khi chứng kiến cảnh tượng hấp dẫn từ phía Bạch Âm và em trai ruột của hắn Trần Nhật Minh. Cô đã từng học võ sao, một lượt đánh ngất đối phương mà không gặp khó khăn. Trần Bách Ngôn ngơ ngác, đứa em trai đáng thương kia chắc phải nằm viện trong vài ngày tới.
- Lần này tôi nhẹ tay, còn lần sau tôi không ngại phế cậu nhé.
Bạch Âm đá nhẹ Trần Nhật Minh cảnh cáo.
- Acacia.
Giọng nói của Trần Bách Ngôn, hắn đi đến đứng đối diện cô.
" Cái tên đàn ông đáng ghét này..."
- Mau trả điện thoại đây, nếu anh không muốn mất mạng.
Bạch Âm rút trong túi quần ra một con dao bấm.
- Có mất hay không thì tuỳ vào bản lĩnh của cô.
- Hứ, gì chứ. Tôi nói cho anh biết, bà đây không phải là siêu mẫu hay ca sĩ gì đó đâu nha, mà là nữ sát thủ khét tiếng hoạt động trong một tổ chức mafia ở Mỹ.
Trần Bách Ngôn nghe xong che miệng cười.
" Anh ta cười cái quái gì. "
- Cô là dân tấu hài à.
Bạch Âm:...
- Tôi nghĩ cô nên đổi nghề sang làm diễn viên hài được rồi đấy.
- Trần Bách Ngôn, anh dám chê cười tôi.
Cô sôi máu điên cầm con dao bấm mới được mở xông đến hắn. Tay cô bị hắn giữ lại không thể thoát ra. Trần Bách Ngôn bẻ tay Bạch Âm, con dao rớt xuống tạo thành âm thanh vang vọng giữa khoảng không gian trống vắng. Sau đó hắn xoay người cô, một tay không chế cả hai tay cô. Bạch Âm nghiến răng vùng vẫy, hắn cắn lên cổ người con gái này. Mất khoảng hơn năm giây Trần Bách Ngôn mới thôi cắn. Để lại vết răng khá đậm trên phần cổ trắng ngần của Bạch Âm. Hắn nhanh tay đổi tư thế đẩy ép cô vào tường. Chưa kịp phản ứng gì thì cô đã bị Trần Bách Ngôn nhân cơ hội hôn môi.
- Tối nay cô ngủ với tôi đi Acacia.
- Anh bị điên hả, không sợ tôi giết anh sao?
" Có dại mới ngủ với anh lần hai đấy tên chết tiệt họ Trần. "
- Những bức ảnh đó sẽ biến mất hoàn toàn nếu cô không chịu đồng ý ngủ cùng tôi.
Trần Bách Ngôn chủ động sờ đùi Bạch Âm, vì cô mặc quần ngắn nên hắn rất thuận tiện làm điều kích thích da thịt này.
- Biến thái, mau thả tôi ra.
- Thả lên giường.
Bạch Âm:...
" Trần Bách Ngôn anh ta thuộc thể loại đàn ông vô liêm sỉ. "
- Tôi có vô liêm sỉ hay không tự cô kiểm chứng giúp.
Hắn cúi đầu lại cắn nhẹ lên phần ngực hơi nhô ra khỏi áo của cô.
- Khốn khiếp, anh là chó hả Trần Bách Ngôn.
Bạch Âm lớn giọng, tay chân không để yên.
- Nhỏ tiếng thôi, Pha Lê tỉnh đấy.
" Ủa kệ con gái anh chứ, liên quan gì đến tôi. Tôi ước gì con gái anh bị mộng du thấy được người ba như anh là một kẻ biến thái, thích ức hiếp phụ nữ yếu đuối như tôi. "
- Papa, Pha Lê muốn trở thành tiên nữ Winx huhuhuhu.
Tiếng la chói tai của con bé đột ngột bật max.
Trần Bách Ngôn:...
- Ha, bà đây cười vào cái bản mặt anh.
" Chuyện tâm linh không đùa được đâu chủ tịch Trần. "