Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 26
Khu nhà trọ Hoàng Kiều, căn thứ tư
Cạch...Liễu Trang Như tìm trong túi xách của Tiểu Tình, lấy ra một chiếc chìa khóa, mở cửa.
Căn phòng tối om vì Tiểu Tình đã ra ngoài từ chiều nên không có ánh đèn. Liễu Trang Như cũng thường xuyên ghé qua đây nên cô biết khá rõ cách bố trí nội thất trong căn phòng
Liễu Trang Như vươn tay bật công tắc, bóng đèn tròn giữa phòng chớp nháy một hai lần rồi sáng hẳn lên.
Ngay sau đó, Phó Quân Hạo liền bế Tiểu Tình đi vào trong.
Bên ngoài là phòng khách, bên trong là phòng ngủ. Vì là nhà trọ dành cho một người ở nên không gian rất nhỏ và chật hẹp.
Phó Quân Hạo đưa thẳng Tiểu Tình vào phòng ngủ. Liễu Trang Như cũng chạy vội theo sau
"Nè nè, không thể để bạn ấy như vậy mà ngủ được"
Phó Quân Hạo chỉ chăm chú tới cô gái trước mặt mình, không liếc nhìn Liễu Trang Như dù một lần
"Tôi biết phải làm gì"
Liễu Trang Như chạy ra bếp, đun lên một ấm nước. Cô nghiêng người nói vọng vào trong phòng ngủ
"Đợi tôi đun nước ấm lau người cho bạn ấy trước"
Không nghe thấy hồi đáp của Phó Quân Hạo, Liễu Trang Như nhận thấy có điều nghịch thiên ở đây, cô bước đến cửa phòng
"Phó tiên sinh, anh có thể ra ngoài đợi một chút không? Dù sau thì anh với Tiểu Tình cũng là cô nam quả nữ"
Phó Quân Hạo vẫn không nhìn Liễu Trang Như một cái, tay anh sờ lên trán cảm nhận nhiệt độ của Tiểu Tình xem có gì bất thường không, đồng thời miệng anh vẫn đáp trả lại câu nói ban nãy của cô gái đang làm kỳ đà cản mũi
"Không phải có cô rồi sao?"
Ý của Phó Quân Hạo là trong một căn nhà ba người thì làm gì có việc "cô nam quả nữ"
Bị móc đến cứng họng, Liễu Trang Như nghe ra ám chỉ của Phó Quân Hạo ngạo cô là tản đá to ngáng chân bọn họ ở bên nhau.
Ấm ức không?
Ấm ức chứ!
Nhưng nể tình anh ta vừa giúp cô đưa Tiểu Tình về nhà an toàn nên cứ lấy công bù qua tội. Không nhỏ nhen so đo với anh ta.
Pha nước cho thật ấm, Liễu Trang Như mang vào phòng, lấy khăn nhúng vào rồi vắt cho thật khô
Thấy Phó Quân Hạo không biết vô tình hay cố ý, vẫn ngồi đóng đinh như cây cột ở đây, Liễu Trang Như trợn mắt nhìn anh
"Ra ngoài đi chứ"
"Ra ngoài?" Phó Quân Hạo không hiểu ý của Liễu Trang Như đang muốn đuổi anh ra ngoài. Tại sao lại đuổi anh ra ngoài
"Anh không ra ngoài thì làm sao tôi lau người cho Tiểu Tình, làm sao tôi thay quần áo cho bạn ấy" Liễu Trang Như nói quạch tẹt luôn thể. Chỉ còn thiếu chút nữa là không khách khí mà chửi thẳng luôn: Anh cút ra ngoài cho tôi
Phó Quân Hạo lại dùng một ánh mắt như hiển nhiên "Thì cô cứ làm đi, tôi ngồi đây có vấn đề gì? Sớm muộn gì tôi cũng thấy cả thôi. Việc gì mà ngại?"
Liễu Trang Như không ngờ rằng nam thần cô ái mộ lại là một tên mặt dày vô sĩ như vậy. Anh ta thật khác xa so với tưởng tượng của cô
"Nhưng mà Phó tiên sinh, anh có biết là giữa nam và nữ cái gì cần thấy, cái gì không cần thấy hay không hả?"
Phó Quân Hạo biết rằng một khi anh còn ngồi lỳ ở đây thì Liễu Trang Như sẽ không làm gì cả, anh chấp nhận lui một bước, ra ngoài tắm rửa cho sạch sẽ trước, quần áo của anh đều bị Tiểu Tình nôn sạch lên hết rồi, không thể để bóc mùi như vậy.
Liễu Trang Như giúp Tiểu Tình thay một bộ đồ ngủ sạch sẽ, thơm tho. Xong xuôi mọi việc, cô kiểm tra nhiệt kế vẫn ở nhiệt độ bình thường 27 độ C. Liễu Trang Như nấu một chén trà gừng mang vào cho Tiểu Tình uống một ít. Sắp xếp mọi thứ thật chu toàn, Liễu Trang Như tắt hết đèn bên trong căn nhà. Lúc này cô mới an tâm ra về.
Liễu Trang Như vừa đi khuất bóng, căn phòng lại sáng đèn lên nhưng không phải do Tiểu Tình thức giấc, mà người bật công tắc là Phó Quân Hạo.
Mãi loay hoay chăm sóc cho Tiểu Tình mà Liễu Trang Như quên bén luôn trong nhà còn một con hổ đực đã đi tắm từ bao giờ.
Việc Liễu Trang Như quên Phó Quân Hạo ở đây cũng là chuyện thường tình, vì nơi đây ngoại trừ cô thường xuyên tới lui với Tiểu Tình ra thì có ai biết nữa đâu.
Boss đại nhân, lần này thịt dâng tận miệng rồi. Anh có ăn không?
Đưa Tiểu Tình an toàn về nhà thì sao. Con Hổ đói ăn khát uống vẫn còn nằm lỳ trong nhà kìa Liễu Trang Như. Cô còn không quay lạithì đừng nói là thịt, đến ngay cả xương của cô ấy cũng bị ăn sạch đó.
Cạch...Liễu Trang Như tìm trong túi xách của Tiểu Tình, lấy ra một chiếc chìa khóa, mở cửa.
Căn phòng tối om vì Tiểu Tình đã ra ngoài từ chiều nên không có ánh đèn. Liễu Trang Như cũng thường xuyên ghé qua đây nên cô biết khá rõ cách bố trí nội thất trong căn phòng
Liễu Trang Như vươn tay bật công tắc, bóng đèn tròn giữa phòng chớp nháy một hai lần rồi sáng hẳn lên.
Ngay sau đó, Phó Quân Hạo liền bế Tiểu Tình đi vào trong.
Bên ngoài là phòng khách, bên trong là phòng ngủ. Vì là nhà trọ dành cho một người ở nên không gian rất nhỏ và chật hẹp.
Phó Quân Hạo đưa thẳng Tiểu Tình vào phòng ngủ. Liễu Trang Như cũng chạy vội theo sau
"Nè nè, không thể để bạn ấy như vậy mà ngủ được"
Phó Quân Hạo chỉ chăm chú tới cô gái trước mặt mình, không liếc nhìn Liễu Trang Như dù một lần
"Tôi biết phải làm gì"
Liễu Trang Như chạy ra bếp, đun lên một ấm nước. Cô nghiêng người nói vọng vào trong phòng ngủ
"Đợi tôi đun nước ấm lau người cho bạn ấy trước"
Không nghe thấy hồi đáp của Phó Quân Hạo, Liễu Trang Như nhận thấy có điều nghịch thiên ở đây, cô bước đến cửa phòng
"Phó tiên sinh, anh có thể ra ngoài đợi một chút không? Dù sau thì anh với Tiểu Tình cũng là cô nam quả nữ"
Phó Quân Hạo vẫn không nhìn Liễu Trang Như một cái, tay anh sờ lên trán cảm nhận nhiệt độ của Tiểu Tình xem có gì bất thường không, đồng thời miệng anh vẫn đáp trả lại câu nói ban nãy của cô gái đang làm kỳ đà cản mũi
"Không phải có cô rồi sao?"
Ý của Phó Quân Hạo là trong một căn nhà ba người thì làm gì có việc "cô nam quả nữ"
Bị móc đến cứng họng, Liễu Trang Như nghe ra ám chỉ của Phó Quân Hạo ngạo cô là tản đá to ngáng chân bọn họ ở bên nhau.
Ấm ức không?
Ấm ức chứ!
Nhưng nể tình anh ta vừa giúp cô đưa Tiểu Tình về nhà an toàn nên cứ lấy công bù qua tội. Không nhỏ nhen so đo với anh ta.
Pha nước cho thật ấm, Liễu Trang Như mang vào phòng, lấy khăn nhúng vào rồi vắt cho thật khô
Thấy Phó Quân Hạo không biết vô tình hay cố ý, vẫn ngồi đóng đinh như cây cột ở đây, Liễu Trang Như trợn mắt nhìn anh
"Ra ngoài đi chứ"
"Ra ngoài?" Phó Quân Hạo không hiểu ý của Liễu Trang Như đang muốn đuổi anh ra ngoài. Tại sao lại đuổi anh ra ngoài
"Anh không ra ngoài thì làm sao tôi lau người cho Tiểu Tình, làm sao tôi thay quần áo cho bạn ấy" Liễu Trang Như nói quạch tẹt luôn thể. Chỉ còn thiếu chút nữa là không khách khí mà chửi thẳng luôn: Anh cút ra ngoài cho tôi
Phó Quân Hạo lại dùng một ánh mắt như hiển nhiên "Thì cô cứ làm đi, tôi ngồi đây có vấn đề gì? Sớm muộn gì tôi cũng thấy cả thôi. Việc gì mà ngại?"
Liễu Trang Như không ngờ rằng nam thần cô ái mộ lại là một tên mặt dày vô sĩ như vậy. Anh ta thật khác xa so với tưởng tượng của cô
"Nhưng mà Phó tiên sinh, anh có biết là giữa nam và nữ cái gì cần thấy, cái gì không cần thấy hay không hả?"
Phó Quân Hạo biết rằng một khi anh còn ngồi lỳ ở đây thì Liễu Trang Như sẽ không làm gì cả, anh chấp nhận lui một bước, ra ngoài tắm rửa cho sạch sẽ trước, quần áo của anh đều bị Tiểu Tình nôn sạch lên hết rồi, không thể để bóc mùi như vậy.
Liễu Trang Như giúp Tiểu Tình thay một bộ đồ ngủ sạch sẽ, thơm tho. Xong xuôi mọi việc, cô kiểm tra nhiệt kế vẫn ở nhiệt độ bình thường 27 độ C. Liễu Trang Như nấu một chén trà gừng mang vào cho Tiểu Tình uống một ít. Sắp xếp mọi thứ thật chu toàn, Liễu Trang Như tắt hết đèn bên trong căn nhà. Lúc này cô mới an tâm ra về.
Liễu Trang Như vừa đi khuất bóng, căn phòng lại sáng đèn lên nhưng không phải do Tiểu Tình thức giấc, mà người bật công tắc là Phó Quân Hạo.
Mãi loay hoay chăm sóc cho Tiểu Tình mà Liễu Trang Như quên bén luôn trong nhà còn một con hổ đực đã đi tắm từ bao giờ.
Việc Liễu Trang Như quên Phó Quân Hạo ở đây cũng là chuyện thường tình, vì nơi đây ngoại trừ cô thường xuyên tới lui với Tiểu Tình ra thì có ai biết nữa đâu.
Boss đại nhân, lần này thịt dâng tận miệng rồi. Anh có ăn không?
Đưa Tiểu Tình an toàn về nhà thì sao. Con Hổ đói ăn khát uống vẫn còn nằm lỳ trong nhà kìa Liễu Trang Như. Cô còn không quay lạithì đừng nói là thịt, đến ngay cả xương của cô ấy cũng bị ăn sạch đó.