Viet Writer
Và Mai Có Nắng
- Ảnh bìa
- Thể loại
- Ngôn tình
- Tình trạng
- Đang viết
- Lượt đọc
- 5,513
- Cập nhật
Mỹ nữ hoan lạc hai năm còn trinh - sáng tác Tiểu Thuyết Hoa Hồng
Bắt đầu bằng sự quyến luyến của hai người, truyện Tổng Tài, Ly Hôn Đi thuộc truyện ngôn tình sủng nói về cách đây hai năm, cô bước chân vào nhà họ Cảnh dưới ánh mắt ghen tị của nhiều người, một bước thành thiên nga.
Nhưng có ai biết rằng sau hai năm, một người phụ nữ đã lấy chồng như cô vẫn còn trong trắng như trong thực hoan giả yêu...
Một hôm cô bị mẹ chồng và em dâu hãm hại, đặt bẩy tống cô cho người đàn ông kia– Mộ Dạ Bạch, tổng tài khu vực Châu Á - Thái Bình Dương thuộc tập đoàn Mộ Thị.
Trích:
Đêm khuya, trong khách sạn quốc tế Á Hoàn thuộc tập đoàn Á Minh.
“Mẹ, mẹ có chắc là phòng này không?” Cô gái trẻ dìu một cô gái khác đang trong trạng thái say bất tỉnh nhân sự, hỏi người phụ nữ bên cạnh, đôi mắt long lanh nhìn lướt lên số phòng, 2401.
Người phụ nữ trung niên xinh đẹp đó đi lên trước “Đúng, chính là phòng này rồi. Đưa nó vào, ném lên giường.”
Giây lát sau, Cố Thiên Tầm bị cô gái trẻ Cảnh Dao ném như ném bao cát lên chiếc giường lớn.
Vừa lúc nãy trong buổi tiệc sinh nhật của em chồng, người vốn không có tý tửu lượng nào như cô bị chuốc cho say mèm, không hề hay biết rằng mình đã rơi vào bẫy của mẹ chồng và em chồng.
Người phụ nữ trung niên xinh đẹp Trần Di đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn cô con dâu đang nằm trên giường, dặn cô con gái “Tiểu Dao, thay bộ đồ ngủ vào cho chị dâu con!”
Vẫn là mẹ nghĩ chu đáo. Sáng mai khi phóng viên ập đến, chắc sẽ có một màn kịch hay để xem rồi!”, nói xong cô ta liền thay đồ ngủ cho Cố Thiên Tầm. Khách quan mà nói Cố Thiên Tầm thực sự rất xinh đẹp, da trắng như ngọc, dáng người thanh mảnh, ngay cả phụ nữ như Cảnh Dao còn không khỏi ghen tỵ chép miệng một cái.
Thật ra xét về bề ngoài, cô cũng không phải không xứng với anh trai, nhưng mà nói về gia thế thì…
Nhà cửa sạch bách, sao có thể sánh được với nhà họ Cảnh chứ. Lại còn không được cái tích sự gì, kết hôn đã hai năm rồi mà vẫn không sinh được lấy một đứa con.
“Được rồi được rồi, mau đi thôi!” Trần Di giục cô con gái, đợi cô ta ra ngoài rồi mới đưa chìa khóa phòng cho cô ta, hỏi lại: “Gã ta đã đến chưa?”
Nguồn tiểu thuyết hoa hồng
Bắt đầu bằng sự quyến luyến của hai người, truyện Tổng Tài, Ly Hôn Đi thuộc truyện ngôn tình sủng nói về cách đây hai năm, cô bước chân vào nhà họ Cảnh dưới ánh mắt ghen tị của nhiều người, một bước thành thiên nga.
Nhưng có ai biết rằng sau hai năm, một người phụ nữ đã lấy chồng như cô vẫn còn trong trắng như trong thực hoan giả yêu...
Một hôm cô bị mẹ chồng và em dâu hãm hại, đặt bẩy tống cô cho người đàn ông kia– Mộ Dạ Bạch, tổng tài khu vực Châu Á - Thái Bình Dương thuộc tập đoàn Mộ Thị.
Trích:
Đêm khuya, trong khách sạn quốc tế Á Hoàn thuộc tập đoàn Á Minh.
“Mẹ, mẹ có chắc là phòng này không?” Cô gái trẻ dìu một cô gái khác đang trong trạng thái say bất tỉnh nhân sự, hỏi người phụ nữ bên cạnh, đôi mắt long lanh nhìn lướt lên số phòng, 2401.
Người phụ nữ trung niên xinh đẹp đó đi lên trước “Đúng, chính là phòng này rồi. Đưa nó vào, ném lên giường.”
Giây lát sau, Cố Thiên Tầm bị cô gái trẻ Cảnh Dao ném như ném bao cát lên chiếc giường lớn.
Vừa lúc nãy trong buổi tiệc sinh nhật của em chồng, người vốn không có tý tửu lượng nào như cô bị chuốc cho say mèm, không hề hay biết rằng mình đã rơi vào bẫy của mẹ chồng và em chồng.
Người phụ nữ trung niên xinh đẹp Trần Di đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn cô con dâu đang nằm trên giường, dặn cô con gái “Tiểu Dao, thay bộ đồ ngủ vào cho chị dâu con!”
Vẫn là mẹ nghĩ chu đáo. Sáng mai khi phóng viên ập đến, chắc sẽ có một màn kịch hay để xem rồi!”, nói xong cô ta liền thay đồ ngủ cho Cố Thiên Tầm. Khách quan mà nói Cố Thiên Tầm thực sự rất xinh đẹp, da trắng như ngọc, dáng người thanh mảnh, ngay cả phụ nữ như Cảnh Dao còn không khỏi ghen tỵ chép miệng một cái.
Thật ra xét về bề ngoài, cô cũng không phải không xứng với anh trai, nhưng mà nói về gia thế thì…
Nhà cửa sạch bách, sao có thể sánh được với nhà họ Cảnh chứ. Lại còn không được cái tích sự gì, kết hôn đã hai năm rồi mà vẫn không sinh được lấy một đứa con.
“Được rồi được rồi, mau đi thôi!” Trần Di giục cô con gái, đợi cô ta ra ngoài rồi mới đưa chìa khóa phòng cho cô ta, hỏi lại: “Gã ta đã đến chưa?”
Nguồn tiểu thuyết hoa hồng
Bình luận facebook