Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1990: Ai da, tang thi! 4
Edit: Ngân Minn, Tuệ Lâm
Beta: Thanh Hoa, Tinh Niệm
Tiểu Hồng cẩn thận suy nghĩ lại, nói tiếp
"Bên dưới trái cây đó còn có ba cái chấm màu trắng."
Tiểu Hoa
"A, không phải là quả nhân duyên, là bạch lộ tu hành quả."
Tô Yên hỏi
"Đó là quả gì?"
"Bạch lộ tu hành quả, còn gọi là quả cứu mạng. Chính là nếu một người bị thương, thì người có sinh mệnh cường thịnh hơn kia sẽ truyền lực lượng của mình qua cho đối phương. Nếu không bị thương, thì loại trái cây này sẽ không phát huy tác dụng."
Tô Yên
"Nếu có một người chết đi thì sao?"
"Vậy thì người kia khẳng định sẽ chết thẳng cẳng a."
Tiểu Hoa thẳng thắn trả lời.
Tô Yên lặp lại một lần lời nói của Tiểu Hoa.
Tô Cổ nắm chặt dao nĩa trong tay, nhịn rồi lại nhịn.
Cuối cùng không thể nhịn nổi nữa, túm tóc Tiểu Hồng mà đánh.
Đồng chí Tiểu Hồng bị đánh, không phục, che lại đầu
"Vì sao ngươi lại đánh ta?"
"Cho ngươi thành thật một chút, đừng tùy tiện hái trái cây ăn."
"Hừ!"
Tiểu Hồng quay đầu, ném cái dao nhỏ khó dùng trên tay xuống, cầm nĩa cắm vào miếng bò bít tết, nhai ngấu nghiến.
Chỉ một loáng liền ăn xong.
Khi Tiểu Hồng ăn xong miếng thịt.
Tô Yên đang ăn miếng thịt bò thứ 3.
Cắt chậm rãi, nhai nuốt chậm rãi.
Cả người chậm chạp như người máy sắp hết pin.
Nhưng so với đám tang thi ngoài kia, tốc độ của cô đã nhanh hơn không ít.
Bọn họ đang ăn.
Bỗng nhiên một chiếc xe việt dã ầm ầm lao tới.
'Phanh, phanh, phanh!'
Trực tiếp nghiền nát một đám tang thi.
Vững vàng dừng trước cửa Trung Tâm Thương Mại.
Ba người trên xe nhảy xuống.
Một nam nhân đeo mắt kính trông vô cùng văn nhã lịch sự, giơ tay lên một cái, lôi điện xanh tím đan xen được phóng ra.
'Xẹt xẹt' vài tiếng.
Một giây liền giải quyết xong một đám tang thi.
Nhóm này gồm bốn người.
Còn một người khác là lái xe.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Xe nhanh chóng vọt vào trong Trung Tâm Thương Mại, đâm nát cửa kính.
Người lái xe cũng nhảy từ trên xe xuống.
Bốn người liếc nhau, người nam nhân đeo kính gọng đen cất giọng âm trầm
"Quy tắc cũ, hành động."
Dứt lời.
Ba người tiến lên phía trước hành động.
Còn một nam nhân khác, dựa vào xe, không động đậy
Nam nhân mặc đồ màu đen, từng bước một đi sang bên cạnh trung tâm.
Cho đến bên bờ hồ thì dừng chân.
Tô Yên nhìn xem.
Ầm một tiếng, dao nĩa trong tay rơi xuống.
Tô Cổ ngẩng đầu nhìn về phía Tô Yên.
Còn chưa kịp mở miệng hỏi, đã nhìn thấy trước mặt Tô Yên mọc ra một dây đằng, trên đó nở ra một đoá hoa hồng vô cùng xinh đẹp.
Mới đầu, Tô Cổ còn tưởng là người của Cửu Trọng Thiên.
Nhưng rất nhanh hắn liền quả quyết phủ nhận suy nghĩ đó.
Không giống.
Có mùi nước hoa nồng đậm.
Tô Cổ nheo mày.
Hắn còn đang tự hỏi, đã nghe được âm thanh Tiểu Hồng kinh ngạc
" Hoa nhỏ này!"
Tiểu Hồng cũng không ăn bò bít tết nữa.
Hoa nhỏ chậm rãi nở ra xung quanh trước mắt Tiểu Hồng.
Ân, hoa nhỏ này cũng thật thơm.
Chờ tất cả đều nở ra, nó sẽ ăn luôn, hehe.
Tiểu Hồng vui vẻ nghĩ.
Cao hứng đến nỗi khoé miệng đã có thể dán lên tới tận mang tai a.
Tô Cổ thấy ở bên chân hắn cũng nở rộ một đóa hoa.
Nhìn xung quanh, cả một mảng đất lớn, khắp nơi đây đều nở hoa đỏ tươi.
Thậm chí trong đại sảnh trung tâm, hoa cũng đang nở rộ.
Hương khí càng ngày càng nồng đậm.
Chờ đến khi Tô Cổ quay lại nhìn Tô Yên, mới phát hiện cô đang chậm chạp tiến tới phía nam nhân đứng ở ven hồ.
Beta: Thanh Hoa, Tinh Niệm
Tiểu Hồng cẩn thận suy nghĩ lại, nói tiếp
"Bên dưới trái cây đó còn có ba cái chấm màu trắng."
Tiểu Hoa
"A, không phải là quả nhân duyên, là bạch lộ tu hành quả."
Tô Yên hỏi
"Đó là quả gì?"
"Bạch lộ tu hành quả, còn gọi là quả cứu mạng. Chính là nếu một người bị thương, thì người có sinh mệnh cường thịnh hơn kia sẽ truyền lực lượng của mình qua cho đối phương. Nếu không bị thương, thì loại trái cây này sẽ không phát huy tác dụng."
Tô Yên
"Nếu có một người chết đi thì sao?"
"Vậy thì người kia khẳng định sẽ chết thẳng cẳng a."
Tiểu Hoa thẳng thắn trả lời.
Tô Yên lặp lại một lần lời nói của Tiểu Hoa.
Tô Cổ nắm chặt dao nĩa trong tay, nhịn rồi lại nhịn.
Cuối cùng không thể nhịn nổi nữa, túm tóc Tiểu Hồng mà đánh.
Đồng chí Tiểu Hồng bị đánh, không phục, che lại đầu
"Vì sao ngươi lại đánh ta?"
"Cho ngươi thành thật một chút, đừng tùy tiện hái trái cây ăn."
"Hừ!"
Tiểu Hồng quay đầu, ném cái dao nhỏ khó dùng trên tay xuống, cầm nĩa cắm vào miếng bò bít tết, nhai ngấu nghiến.
Chỉ một loáng liền ăn xong.
Khi Tiểu Hồng ăn xong miếng thịt.
Tô Yên đang ăn miếng thịt bò thứ 3.
Cắt chậm rãi, nhai nuốt chậm rãi.
Cả người chậm chạp như người máy sắp hết pin.
Nhưng so với đám tang thi ngoài kia, tốc độ của cô đã nhanh hơn không ít.
Bọn họ đang ăn.
Bỗng nhiên một chiếc xe việt dã ầm ầm lao tới.
'Phanh, phanh, phanh!'
Trực tiếp nghiền nát một đám tang thi.
Vững vàng dừng trước cửa Trung Tâm Thương Mại.
Ba người trên xe nhảy xuống.
Một nam nhân đeo mắt kính trông vô cùng văn nhã lịch sự, giơ tay lên một cái, lôi điện xanh tím đan xen được phóng ra.
'Xẹt xẹt' vài tiếng.
Một giây liền giải quyết xong một đám tang thi.
Nhóm này gồm bốn người.
Còn một người khác là lái xe.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Xe nhanh chóng vọt vào trong Trung Tâm Thương Mại, đâm nát cửa kính.
Người lái xe cũng nhảy từ trên xe xuống.
Bốn người liếc nhau, người nam nhân đeo kính gọng đen cất giọng âm trầm
"Quy tắc cũ, hành động."
Dứt lời.
Ba người tiến lên phía trước hành động.
Còn một nam nhân khác, dựa vào xe, không động đậy
Nam nhân mặc đồ màu đen, từng bước một đi sang bên cạnh trung tâm.
Cho đến bên bờ hồ thì dừng chân.
Tô Yên nhìn xem.
Ầm một tiếng, dao nĩa trong tay rơi xuống.
Tô Cổ ngẩng đầu nhìn về phía Tô Yên.
Còn chưa kịp mở miệng hỏi, đã nhìn thấy trước mặt Tô Yên mọc ra một dây đằng, trên đó nở ra một đoá hoa hồng vô cùng xinh đẹp.
Mới đầu, Tô Cổ còn tưởng là người của Cửu Trọng Thiên.
Nhưng rất nhanh hắn liền quả quyết phủ nhận suy nghĩ đó.
Không giống.
Có mùi nước hoa nồng đậm.
Tô Cổ nheo mày.
Hắn còn đang tự hỏi, đã nghe được âm thanh Tiểu Hồng kinh ngạc
" Hoa nhỏ này!"
Tiểu Hồng cũng không ăn bò bít tết nữa.
Hoa nhỏ chậm rãi nở ra xung quanh trước mắt Tiểu Hồng.
Ân, hoa nhỏ này cũng thật thơm.
Chờ tất cả đều nở ra, nó sẽ ăn luôn, hehe.
Tiểu Hồng vui vẻ nghĩ.
Cao hứng đến nỗi khoé miệng đã có thể dán lên tới tận mang tai a.
Tô Cổ thấy ở bên chân hắn cũng nở rộ một đóa hoa.
Nhìn xung quanh, cả một mảng đất lớn, khắp nơi đây đều nở hoa đỏ tươi.
Thậm chí trong đại sảnh trung tâm, hoa cũng đang nở rộ.
Hương khí càng ngày càng nồng đậm.
Chờ đến khi Tô Cổ quay lại nhìn Tô Yên, mới phát hiện cô đang chậm chạp tiến tới phía nam nhân đứng ở ven hồ.