Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 48
Tiểu Kiều trấn là một trấn nhỏ có phần nổi tiếng của Nam Tấn, nhìn bên ngoài thôn trấn có vẻ nhỏ, nhưng thực ra lại là giao lộ trọng yếu nam bắc tương thông, những thương nhân, du khách, người đi đường đều dừng lại nơi này nghỉ ngơi một phen.
Rất nhiều năm trước Tiểu Kiều trấn không gọi là Tiểu Kiều trấn, là một cái thôn nhỏ rách nát, được gọi là gì thì không ai nhớ rõ.
Lúc ấy thôn trấn hẻo lánh, giao thông không tiện, rất ít người tìm đến nơi này, làm cho toàn bộ trấn bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Sau lại có một ngày, có một mỹ nữ tên là Tiểu Kiều cùng phu quân của nàng du ngoạn đến đây, vì vẻ ngoài xinh đẹp của hai người, các thôn dân đón tiếp hết sức nhiệt tình, vì thế phu thê hai người du ngoạn đã lâu quyết định định cư lại tại nơi đây, dừng cuộc hành trình du ngoạn.
Nhưng kỳ thật các thôn dân thủy chung kiên trì cho rằng hai người này không phải lữ khách gì cả, tuyệt đối là bỏ trốn, thần thổ địa miếu có thể làm chứng.
Nguyên nhân rất đơn giản, Tiểu Kiều cô nương rất đẹp, tướng công của nàng cũng quá tuấn mỹ, này không khoa học! Mỹ nữ làm sao có thể gả cho mỹ nam! Này làm đảo lộn nhận thức của thôn dân, mỹ nữ tìm tướng công hẳn phải là người như Nhị Cẩu Tử, mỹ nam thì hẳn phải nên thú Nhị Cẩu Tử muội muội.
Thuận tiện nói thêm, Nhị Cẩu Tử trong thôn bộ dạng xấu xí, vô cùng thê thảm, bộ dạng muội muội hắn lại tựa như bị xe cán qua, nhưng quan trọng nhất, cha người ta là thôn trưởng, người có uy vọng nhất trong thôn!
Dù là thời đại nào gia thế cũng hết sức quan trọng, có một người cha tốt là có thể mở hậu cung, vì thế Nhị Cẩu Tử cùng muội muội hắn mở một cái hậu cung thật to, trong thôn phàm là mỹ nam hay mỹ nữ, hai huynh muội bọn họ tuyệt đối không bỏ sót, nam nữ không quan trọng, tuổi tác lại càng không phải là vấn đề.
Trải qua vài thập niên bị Nhị Cẩu Tử cùng muội muội hắn tẩy não, thôn dân rốt cuộc hiểu được, mỹ nữ trời sinh nên gả cho Nhị Cẩu Tử, đó là phúc tu luyện mấy đời, nam nhân bộ dạng tuấn mỹ cũng có thể gả cho Nhị Cẩu Tử muội muội, đó là vinh hạnh làm rạng rỡ tổ tông!
Không thể không nói, tư tưởng của nông dân cổ đại thực thuần phác a!
Từ ngày Tiểu Kiều đến, huynh muội Nhị Cẩu Tử mỗi ngày quấn quanh phu thê hai người, rốt cuộc có một ngày, Nhị Cẩu Tử muội muội nhịn không được, trực tiếp cường phu thê hai người.
Sau, Tiểu Kiều cùng phu quân của nàng cảm thấy không còn mặt mũi sống tiếp trên đời, vì thế phu thê số khổ hai người đi đến phía sau núi tùy tiện tìm một cành cây treo cổ tự sát.
Trong thôn có một cái nam tử thầm mến muội muội của Nhị Cẩu Tử thật lâu thấy thế bỏ chạy, nam tử này ngay cả nằm mơ cũng muốn thú được muội muội của Nhị Cẩu Tử, đáng tiếc hắn lớn lên bộ dạng khó coi, muội muội Nhị Cẩu Tử vẫn là có chút tiết tháo, đánh chết cũng không muốn thu hắn! Nam nhân kia tên là Cẩu Thặng Tử thương tâm quá độ, bỏ thôn trốn ra bên ngoài.
Dựa vào mồm mép của hắn, đem chuyện tình phu thê Tiểu Kiều bị bức tử nói sinh động như thật, người nghe rơi lệ đầy mặt, đám người phẫn nộ thí điên thí điên hướng cái kia thôn nhỏ tiến quân, hợp tác với nhau bắt Nhị Cẩu Tử cùng muội muội hắn.
Nguyên lai Tiểu Kiều cùng phu quân nàng ở bên ngoài chính là thần tượng lừng lẫy nổi danh của phần đông người đọc sách a! Ni mã, cứ như vậy bị người bức tử, ông trời có mắt hay không a!
Mọi người phủ định Nhị Cẩu Tử cùng muội muội hắn, vì để tưởng niệm đôi phu thê số khổ kia, mọi người đem thôn nhỏ đổi tên thành thôn Tiểu Kiều, hàng năm đều có rất nhiều người hâm mộ trở về đây tưởng niệm phu thê Tiểu Kiều.
Sau lại người đến càng nhiều, thôn Tiểu Kiều chậm rãi trở thành Tiểu Kiều trấn, thời gian sau, trong rất nhiều người hâm mộ Tiểu Kiều, có một công tử ca có tiền vì để thuận tiện cho mình tùy thời viếng thăm Tiểu Kiều, tự mình xuất tiền túi tu kiến một con đường, chạy thông nam bắc, vì thế Tiểu Kiều trấn mơ mơ hồ hồ trở thành giao lộ nam bắc trọng yếu như bây giờ.
Cách Ca ngồi bên trong xe xem "Tiểu Kiều trấn sử" trong lòng có chút hoang mang, nhất là đối ở phía cuối sách viết "Cẩu Thặng Tử trứ"*, loại này hoang mang càng thêm mãnh liệt, đối kế tiếp nghỉ ngơi Tiểu Kiều trấn tràn ngập lo lắng.
* Chắc là kí tên đó.
Quyển sách này là lúc thừa dịp Mạc Vân Ngôn ngủ, Cách Ca lén lút từ trong ngực áo nàng trộm ra, trừ bỏ này đồng thoại anh hùng cứu mỹ nhân loạn thất bát tao chuyện xưa, quyển sách này khá bình thường.
Duy nhất làm cho người khó hiểu là, Mạc Vân Ngôn cư nhiên tại đây ghi chú rất nhiều.
Gì mà mục tiêu thứ nhất trong nhân sinh là muốn tiêu diệt toàn bộ nam tử trong thiên hạ, quyết không thể làm cho bi kịch của Tiểu Kiều đại mỹ nhân bị tái diễn, bổn tiểu thư thương tiếc Tiểu Kiều a ~; Mục tiêu thứ hai trong nhân sinh, nhất định phải kiến một cái nữ nhi quốc, thu thập hết mỹ nữ trong thiên hạ, a ha ha ha ha ~; Mục tiêu thứ ba trong nhân sinh, thành thân cùng nam nhân chỉ là để sinh hài tử, nữ tử cùng nữ tử...!Mới là chân tình, khụ khụ ~
Phía dưới cùng cư nhiên còn có mục tiêu mới nhất vừa thêm vào, ở Tiểu Kiều trấn tiêu diệt tiểu bạch kiểm giải cứu ba vị mỹ nhân đáng thương! Nhìn nét mực có vẻ như là mới được thêm vào tối hôm qua.
Cách Ca đem sách trộm được lần nữa lén lút nhét lại trong lòng Mạc Vân Ngôn, nhìn tiểu Mạc còn đang ngủ say, thở dài một hơi, mục tiêu nhân sinh của đứa nhỏ này đáng để cổ vũ, nhưng là cách làm có chút làm người ta kham ưu a!
Mặt trời chiều ngả về tây, đoàn xe trong chút dư quang cuối cùng của tà dương chạy tới Tiểu Kiều trấn.
Có lẽ là do chỉ vài ngày nữa là tới ngày giỗ của Tiểu Kiều cô nương, khách điếm trong trấn sớm kín người hết chỗ, may mắn ám vệ đã sớm dùng số tiền lớn bao hết một toà tiểu khách điếm, bằng không thật sự phải trộn lẫn với một đám khất cái nương nhờ ngôi miếu đổ nát qua đêm a!
Tề Cẩm Thụy tránh ở một bên nhìn đoàn xe bận rộn, khoé miệng gợi lên một chút cười lạnh, đêm nay có trò hay để xem!
Trước khi ăn cơm, Cách Ca thư thả lấy nước ấm tắm, ngâm nga tiểu khúc mở ra cửa phòng chuẩn bị ăn cơm, ai biết Mạc Vân Ngôn nữ nhân đáng chết kia không một tiếng động đứng ở trước cửa, Cách Ca bị nữ quỷ đột nhiên xuất hiện này làm hoảng sợ, thiếu chút nữa kêu cha gọi mẹ.
"Bổn tiểu thư cùng với ngươi quyết đấu, nếu ngươi thua, liền đem ba vị mỹ nhân kia cho ta, nga không đúng, là thả!" Mạc Vân Ngôn mặt không chút thay đổi nói.
Hai nữ nhân vì ba nữ tử khác cử hành quyết đấu? Cứ thấy không được tự nhiên a!
Cách Ca lười quan tâm nữ nhân thần kinh này, lách qua nàng tiếp tục đi về phía trước.
Mạc Vân Ngôn thấy thế chạy đến phía trước Cách Ca ngăn nàng lại, thở phì phò nói: "Uy! Lời bổn tiểu thư nói ngươi có nghe thấy không? Ngươi nếu không đáp ứng, đó chính là tự động nhận thua a! Người thua tự động lăn sang một bên đi, đem ba mỹ nhân kia lưu lại!"
Đối với loại người như thế thì nói cái gì cũng vô ích, vẫn là trực tiếp hành động.
Sắc mặt Cách Ca đột nhiên đại biến, chỉ vào phía sau Mạc Vân Ngôn kinh ngạc kêu lên: "Oa ~ Mau nhìn! Có một đám lưu manh đang đùa giỡn mỹ nữ, rất phấn khích!"
"Cái gì? Ai dám khi dễ tiểu mỹ nhân!" Mạc Vân Ngôn khẩn trương, vội vàng quay đầu hướng phía sau nhìn lại.
Cách Ca nhân cơ hội lui về phía sau vài bước, nửa người với vào căn phòng vừa mới đi ra kia, thuận tay cầm lấy mộc côn dùng chắn cửa ở bên cạnh, dùng sức đánh vào sau gáy Mạc Vân Ngôn lúc này vẫn chưa hay biết gì.
Vội vàng giải cứu tiểu mỹ nhân Mạc Vân Ngôn chỉ thấy trước mắt tối sầm, sau đó liền không có tri giác.
Cách Ca ném mộc côn xuống, thân thể gầy yếu không biết lấy khí lực từ đâu ra, ôm lấy Mạc Vân Ngôn hướng phòng Hoa nhi đi đến.
Đồng thời lúc đó, Tề Cẩm Thụy lén lút lẻn vào phòng bếp, thật cẩn thận đem mông hãn dược trong lòng đổ vào trong đồ ăn đã làm xong, trong ánh mắt hiện lên một tia oán hận.
Nhiệm vụ chủ yếu lần này của hắn cùng Mạc Vân Ngôn chính là nghĩ biện pháp đánh ngất đoàn người này, sau đó sư muội sẽ lại đây đem tất cả bắt hết, đến lúc đó...!
Ha ha ha ~ Vừa nghĩ đến cảnh tiểu bạch kiểm kia bị giết, ba mỹ nhân kia tất cả đều là của mình, trong lòng Tề Cẩm Thụy đặc biệt thích chí, đến lúc đó mình muốn chà đạp các nàng như thế nào liền có thể chà đạp như thế ấy, muốn tra tấn như thế nào liền có thể tra tấn như thế ấy! A ha ha ha ~
Đem toàn bộ mông hãn dược đổ hết sau, Tề Cẩm Thụy thu thập tốt hết thảy dấu vết, lặng lẽ mở cửa phòng bếp ra, thò đầu quan sát, thấy không có người, đóng lại cửa bỏ trốn.
Đang lúc Tề Cẩm Thụy thấy sự tình hoàn thành thuận lợi vẫn đang cười trộm, đột nhiên cảm thấy cổ một trận đau nhứt, trước mắt tối sầm, gì cũng không biết.
Hoa nhi cầm một thanh gỗ thật lớn đứng ở phía sau Tề Cẩm Thụy, nhìn mỹ nam tử ngã trên mặt đất, Hoa nhi không tự chủ được liếm liếm khoé miệng, ném xuống thanh gỗ thí điên thí sinh đem Tề Cẩm Thụy khiêng đi, ý cười dâm đãng trên mặt làm cho người ta nổi hết da gà da vịt.
Nói đến cũng khéo, bắt đầu từ ngày Cách Ca hứa đem Tề Cẩm Thụy gả cấp cho Hoa nhi, Hoa nhi không có lúc nào không trộm chú ý hắn, một cử chỉ nhăn mày cười của hắn cũng đem Hoa nhi mê hoặc thần hồn điên đảo, A Phúc cái gì đều ném ra sau đầu.
Vẫn là điện hạ nói đúng, tuyệt sắc mỹ nam tử như này nhất định phải sớm bắt tới tay, bằng không sẽ bị những người khác cướp đi, đến lúc đó có hối hận thì cũng đã muộn.
Vì thế Hoa nhi dựa theo kế hoạch của Cách Ca chuẩn bị cường hắn, đáng tiếc vẫn không có cơ hội, chỉ có thể lén lút đi theo Tề Cẩm Thụy tìm kiếm cơ hội, cho dù đối phương có đi nhà xí Hoa nhi cũng không chịu buông tha.
Từ lần Hoa nhi thấy được cái mông trắng bóng của Tề Cẩm Thụy đó, đoàn hoả trong lòng càng thiêu càng lớn, khiến Hoa nhi thiếu chút nữa dục hoả đốt người, rốt cuộc nhịn không được, chẳng sợ vận dụng một chút bạo lực vẫn là không tiếc!
Hôm nay Hoa nhi thật vất vả mới thấy được Tề Cẩm Thụy một thân một mình, cơ hội này nếu còn bỏ qua nữa thì quả thật là thiên lý không tha a! Hoa nhi tuy rằng bộ dạng đặc biệt, nhưng là lại không ngốc, vừa thấy bộ dáng lén lút của Tề Cẩm Thụy liền biết hắn không làm chuyện tốt, mà bây giờ quản hắn làm gì, thượng trước nói sau!
Hoa nhi khiêng Tề Cẩm Thụy nôn nóng hướng phòng mình chạy đi, trên đường gặp được Tình tỷ tỷ liền thuận miệng nói câu phòng bếp có vấn đề, liền hấp tấp trở về phòng của mình, không nín được a!
Cách Ca đầu đầy đại hãn đem Mạc Vân Ngôn ôm đến cửa phòng của Hoa nhi, chỉ cần nghĩ đến nữ nhân này sắp trở thành người của Hoa nhi trong lòng âm thầm thích thú! Ta không còn phải chịu đựng nữ nhân này nữa, ha ha ha ~
Vừa mới nhấc chân chuẩn bị đá văng cửa phòng của Hoa nhi, Cách Ca chợt nghe thấy hình như có âm thanh gì đó kỳ quái từ trong phòng truyền ra, tò mò đem tai dán lên cửa phòng.
"A ~ a ~ nga ~ nga ~ nga! Đáng chết, nhanh lên! Lão nương còn không có sướng đủ đâu!"
"Thảo nhi ~ Ô ô ~~~"
Di! Này không phải là tiếng của A Phúc sao? Đang lúc Cách Ca còn đang hoang mang A Phúc như thế nào lại bị Hoa nhi cường, trong phòng lại truyền ra một tiếng thân ngâm như có như không.
"Cứu...!Cứu mạng ~ cứu mạng a ~"
Cái gì! Này chẳng phải là tiếng của Tề Cẩm Thụy hay sao? Hoa nhi thực sự cường bạo tên tiểu tử này? Quyết đoán chơi 3P a! Quá cường hãn, lần sau có cơ hội nhất định phải tìm Hoa nhi lãnh giáo mấy chiêu.
Cách Ca ôm Mạc Vân Ngôn ngây ngốc nghe trong phòng truyền đến tiếng động nam nữ hoan ái, thanh âm Hoa nhi rên rỉ cao vút, tiếng thở dốc thống khổ của A Phúc cùng Tề Cẩm Thụy...!Làm cho Cách Ca nhất thời quên mất trong lòng mình còn ôm một người đâu!
Một lát sau, trong phòng truyền đến thanh âm Hoa nhi bất mãn chửi rủa cùng với tiếng A Phúc, Tề Cẩm Thụy xin tha, nhanh như vậy liền xong rồi? Này tốc độ...!Trách không được Hoa nhi muốn khai đại hậu cung, thì ra là thế!
Nghe trong phòng truyền ra từng đợt tiếng roi da, Cách Ca thực tự giác ôm Mạc Vân Ngôn trốn, lúc này đi lên quấy rầy Hoa nhi điều giáo nam nhân thực phi quân tử, ta vẫn là nên bỏ đi thôi!
Mà, phòng của nữ nhân này ở nơi nào a? Như thế nào tìm không thấy đâu? Cách Ca ôm Mạc Vân Ngôn đi loạn chung quanh, tìm nửa ngày vẫn không tìm được, còn kéo dài nữa sẽ xảy ra chuyện a!
Cách Ca một cước đá văng cửa căn phòng cho rằng là của Mạc Vân Ngôn, kết quả thấy trong phòng thị vệ Giáp cùng thị vệ Ất y phục tả tơi không biết làm sao, nhìn bộ dáng thất kinh của bọn họ, Cách Ca quyết đoán cúi đầu làm như không thấy gì xoay người chạy trốn.
Tìm đã lâu vẫn không tìm được, cứ tiếp tục ôm như vậy cũng không phải là chuyện tốt a, không thấy ánh mắt ái muội của các thị vệ đi ngang qua Cách Ca sao, rõ ràng là không thích hợp a!
Rơi vào đường cùng, Cách Ca quyết định đem nữ tử này ôm về phòng mình.
Nhìn Mạc Vân Ngôn hôn mê bất tỉnh trên giường, Cách Ca đột nhiên nghĩ tới chuyện xấu thú vị, tươi cười quỷ dị trên mặt càng tăng thêm.
Qua thời gian một chén trà nhỏ*, Cách Ca tâm tình thư sướng đẩy cửa phòng ra, vừa vặn thấy Tình tỷ tỷ sắc mặt trầm trọng, luống cuống tay chân khép lại cửa phòng hướng Tình tỷ tỷ đi qua.
* Cách tính giờ của thời xưa, là khoảng thời gian uống hết một chén trà.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Cách Ca nhìn Tình tỷ tỷ khó hiểu nói.
"Vừa rồi ta đi kiểm tra phòng bếp của khách điếm, phát hiện đồ ăn của chúng ta bị người hạ dược, có thể hay không là..." Tình tỷ tỷ mặt không chút thay đổi nói.
Cách Ca đánh gãy lời Tình tỷ tỷ, cười nói: "Không cần nghĩ nhiều, buổi tối chẳng phải sẽ biết hay sao, lại có trò hay để xem rồi đây ~"
- ---****----
Ed: Chu choa mạ ơiiiiii, cuối cùng thì ta cũg comeback rồi đây, lặn mất tăm suốt một tháng, ta đã quay lại và ăn hại hơn xưa đây )
Kì này thấy toang thật rồi mn ạ, đăg kí trúg giảng viên căg quá, tuần nào cũg phải làm bài tập, nhiều kinh khủg khiếp, không còn rảnh rang như kì trước nên có thể tốc độ ra chương sẽ chậm hơn, mn thôg cảm.
Về ăn Tết cứ nghĩ sẽ rảnh để edit bù, ai dè vừa về ts nha là phải cày đầu ra làm, mệt quá mn à.
Ai độ ta bây h ????
Và cuối cùng, CHÚC MỪNG NĂM MỚI!
Rất nhiều năm trước Tiểu Kiều trấn không gọi là Tiểu Kiều trấn, là một cái thôn nhỏ rách nát, được gọi là gì thì không ai nhớ rõ.
Lúc ấy thôn trấn hẻo lánh, giao thông không tiện, rất ít người tìm đến nơi này, làm cho toàn bộ trấn bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Sau lại có một ngày, có một mỹ nữ tên là Tiểu Kiều cùng phu quân của nàng du ngoạn đến đây, vì vẻ ngoài xinh đẹp của hai người, các thôn dân đón tiếp hết sức nhiệt tình, vì thế phu thê hai người du ngoạn đã lâu quyết định định cư lại tại nơi đây, dừng cuộc hành trình du ngoạn.
Nhưng kỳ thật các thôn dân thủy chung kiên trì cho rằng hai người này không phải lữ khách gì cả, tuyệt đối là bỏ trốn, thần thổ địa miếu có thể làm chứng.
Nguyên nhân rất đơn giản, Tiểu Kiều cô nương rất đẹp, tướng công của nàng cũng quá tuấn mỹ, này không khoa học! Mỹ nữ làm sao có thể gả cho mỹ nam! Này làm đảo lộn nhận thức của thôn dân, mỹ nữ tìm tướng công hẳn phải là người như Nhị Cẩu Tử, mỹ nam thì hẳn phải nên thú Nhị Cẩu Tử muội muội.
Thuận tiện nói thêm, Nhị Cẩu Tử trong thôn bộ dạng xấu xí, vô cùng thê thảm, bộ dạng muội muội hắn lại tựa như bị xe cán qua, nhưng quan trọng nhất, cha người ta là thôn trưởng, người có uy vọng nhất trong thôn!
Dù là thời đại nào gia thế cũng hết sức quan trọng, có một người cha tốt là có thể mở hậu cung, vì thế Nhị Cẩu Tử cùng muội muội hắn mở một cái hậu cung thật to, trong thôn phàm là mỹ nam hay mỹ nữ, hai huynh muội bọn họ tuyệt đối không bỏ sót, nam nữ không quan trọng, tuổi tác lại càng không phải là vấn đề.
Trải qua vài thập niên bị Nhị Cẩu Tử cùng muội muội hắn tẩy não, thôn dân rốt cuộc hiểu được, mỹ nữ trời sinh nên gả cho Nhị Cẩu Tử, đó là phúc tu luyện mấy đời, nam nhân bộ dạng tuấn mỹ cũng có thể gả cho Nhị Cẩu Tử muội muội, đó là vinh hạnh làm rạng rỡ tổ tông!
Không thể không nói, tư tưởng của nông dân cổ đại thực thuần phác a!
Từ ngày Tiểu Kiều đến, huynh muội Nhị Cẩu Tử mỗi ngày quấn quanh phu thê hai người, rốt cuộc có một ngày, Nhị Cẩu Tử muội muội nhịn không được, trực tiếp cường phu thê hai người.
Sau, Tiểu Kiều cùng phu quân của nàng cảm thấy không còn mặt mũi sống tiếp trên đời, vì thế phu thê số khổ hai người đi đến phía sau núi tùy tiện tìm một cành cây treo cổ tự sát.
Trong thôn có một cái nam tử thầm mến muội muội của Nhị Cẩu Tử thật lâu thấy thế bỏ chạy, nam tử này ngay cả nằm mơ cũng muốn thú được muội muội của Nhị Cẩu Tử, đáng tiếc hắn lớn lên bộ dạng khó coi, muội muội Nhị Cẩu Tử vẫn là có chút tiết tháo, đánh chết cũng không muốn thu hắn! Nam nhân kia tên là Cẩu Thặng Tử thương tâm quá độ, bỏ thôn trốn ra bên ngoài.
Dựa vào mồm mép của hắn, đem chuyện tình phu thê Tiểu Kiều bị bức tử nói sinh động như thật, người nghe rơi lệ đầy mặt, đám người phẫn nộ thí điên thí điên hướng cái kia thôn nhỏ tiến quân, hợp tác với nhau bắt Nhị Cẩu Tử cùng muội muội hắn.
Nguyên lai Tiểu Kiều cùng phu quân nàng ở bên ngoài chính là thần tượng lừng lẫy nổi danh của phần đông người đọc sách a! Ni mã, cứ như vậy bị người bức tử, ông trời có mắt hay không a!
Mọi người phủ định Nhị Cẩu Tử cùng muội muội hắn, vì để tưởng niệm đôi phu thê số khổ kia, mọi người đem thôn nhỏ đổi tên thành thôn Tiểu Kiều, hàng năm đều có rất nhiều người hâm mộ trở về đây tưởng niệm phu thê Tiểu Kiều.
Sau lại người đến càng nhiều, thôn Tiểu Kiều chậm rãi trở thành Tiểu Kiều trấn, thời gian sau, trong rất nhiều người hâm mộ Tiểu Kiều, có một công tử ca có tiền vì để thuận tiện cho mình tùy thời viếng thăm Tiểu Kiều, tự mình xuất tiền túi tu kiến một con đường, chạy thông nam bắc, vì thế Tiểu Kiều trấn mơ mơ hồ hồ trở thành giao lộ nam bắc trọng yếu như bây giờ.
Cách Ca ngồi bên trong xe xem "Tiểu Kiều trấn sử" trong lòng có chút hoang mang, nhất là đối ở phía cuối sách viết "Cẩu Thặng Tử trứ"*, loại này hoang mang càng thêm mãnh liệt, đối kế tiếp nghỉ ngơi Tiểu Kiều trấn tràn ngập lo lắng.
* Chắc là kí tên đó.
Quyển sách này là lúc thừa dịp Mạc Vân Ngôn ngủ, Cách Ca lén lút từ trong ngực áo nàng trộm ra, trừ bỏ này đồng thoại anh hùng cứu mỹ nhân loạn thất bát tao chuyện xưa, quyển sách này khá bình thường.
Duy nhất làm cho người khó hiểu là, Mạc Vân Ngôn cư nhiên tại đây ghi chú rất nhiều.
Gì mà mục tiêu thứ nhất trong nhân sinh là muốn tiêu diệt toàn bộ nam tử trong thiên hạ, quyết không thể làm cho bi kịch của Tiểu Kiều đại mỹ nhân bị tái diễn, bổn tiểu thư thương tiếc Tiểu Kiều a ~; Mục tiêu thứ hai trong nhân sinh, nhất định phải kiến một cái nữ nhi quốc, thu thập hết mỹ nữ trong thiên hạ, a ha ha ha ha ~; Mục tiêu thứ ba trong nhân sinh, thành thân cùng nam nhân chỉ là để sinh hài tử, nữ tử cùng nữ tử...!Mới là chân tình, khụ khụ ~
Phía dưới cùng cư nhiên còn có mục tiêu mới nhất vừa thêm vào, ở Tiểu Kiều trấn tiêu diệt tiểu bạch kiểm giải cứu ba vị mỹ nhân đáng thương! Nhìn nét mực có vẻ như là mới được thêm vào tối hôm qua.
Cách Ca đem sách trộm được lần nữa lén lút nhét lại trong lòng Mạc Vân Ngôn, nhìn tiểu Mạc còn đang ngủ say, thở dài một hơi, mục tiêu nhân sinh của đứa nhỏ này đáng để cổ vũ, nhưng là cách làm có chút làm người ta kham ưu a!
Mặt trời chiều ngả về tây, đoàn xe trong chút dư quang cuối cùng của tà dương chạy tới Tiểu Kiều trấn.
Có lẽ là do chỉ vài ngày nữa là tới ngày giỗ của Tiểu Kiều cô nương, khách điếm trong trấn sớm kín người hết chỗ, may mắn ám vệ đã sớm dùng số tiền lớn bao hết một toà tiểu khách điếm, bằng không thật sự phải trộn lẫn với một đám khất cái nương nhờ ngôi miếu đổ nát qua đêm a!
Tề Cẩm Thụy tránh ở một bên nhìn đoàn xe bận rộn, khoé miệng gợi lên một chút cười lạnh, đêm nay có trò hay để xem!
Trước khi ăn cơm, Cách Ca thư thả lấy nước ấm tắm, ngâm nga tiểu khúc mở ra cửa phòng chuẩn bị ăn cơm, ai biết Mạc Vân Ngôn nữ nhân đáng chết kia không một tiếng động đứng ở trước cửa, Cách Ca bị nữ quỷ đột nhiên xuất hiện này làm hoảng sợ, thiếu chút nữa kêu cha gọi mẹ.
"Bổn tiểu thư cùng với ngươi quyết đấu, nếu ngươi thua, liền đem ba vị mỹ nhân kia cho ta, nga không đúng, là thả!" Mạc Vân Ngôn mặt không chút thay đổi nói.
Hai nữ nhân vì ba nữ tử khác cử hành quyết đấu? Cứ thấy không được tự nhiên a!
Cách Ca lười quan tâm nữ nhân thần kinh này, lách qua nàng tiếp tục đi về phía trước.
Mạc Vân Ngôn thấy thế chạy đến phía trước Cách Ca ngăn nàng lại, thở phì phò nói: "Uy! Lời bổn tiểu thư nói ngươi có nghe thấy không? Ngươi nếu không đáp ứng, đó chính là tự động nhận thua a! Người thua tự động lăn sang một bên đi, đem ba mỹ nhân kia lưu lại!"
Đối với loại người như thế thì nói cái gì cũng vô ích, vẫn là trực tiếp hành động.
Sắc mặt Cách Ca đột nhiên đại biến, chỉ vào phía sau Mạc Vân Ngôn kinh ngạc kêu lên: "Oa ~ Mau nhìn! Có một đám lưu manh đang đùa giỡn mỹ nữ, rất phấn khích!"
"Cái gì? Ai dám khi dễ tiểu mỹ nhân!" Mạc Vân Ngôn khẩn trương, vội vàng quay đầu hướng phía sau nhìn lại.
Cách Ca nhân cơ hội lui về phía sau vài bước, nửa người với vào căn phòng vừa mới đi ra kia, thuận tay cầm lấy mộc côn dùng chắn cửa ở bên cạnh, dùng sức đánh vào sau gáy Mạc Vân Ngôn lúc này vẫn chưa hay biết gì.
Vội vàng giải cứu tiểu mỹ nhân Mạc Vân Ngôn chỉ thấy trước mắt tối sầm, sau đó liền không có tri giác.
Cách Ca ném mộc côn xuống, thân thể gầy yếu không biết lấy khí lực từ đâu ra, ôm lấy Mạc Vân Ngôn hướng phòng Hoa nhi đi đến.
Đồng thời lúc đó, Tề Cẩm Thụy lén lút lẻn vào phòng bếp, thật cẩn thận đem mông hãn dược trong lòng đổ vào trong đồ ăn đã làm xong, trong ánh mắt hiện lên một tia oán hận.
Nhiệm vụ chủ yếu lần này của hắn cùng Mạc Vân Ngôn chính là nghĩ biện pháp đánh ngất đoàn người này, sau đó sư muội sẽ lại đây đem tất cả bắt hết, đến lúc đó...!
Ha ha ha ~ Vừa nghĩ đến cảnh tiểu bạch kiểm kia bị giết, ba mỹ nhân kia tất cả đều là của mình, trong lòng Tề Cẩm Thụy đặc biệt thích chí, đến lúc đó mình muốn chà đạp các nàng như thế nào liền có thể chà đạp như thế ấy, muốn tra tấn như thế nào liền có thể tra tấn như thế ấy! A ha ha ha ~
Đem toàn bộ mông hãn dược đổ hết sau, Tề Cẩm Thụy thu thập tốt hết thảy dấu vết, lặng lẽ mở cửa phòng bếp ra, thò đầu quan sát, thấy không có người, đóng lại cửa bỏ trốn.
Đang lúc Tề Cẩm Thụy thấy sự tình hoàn thành thuận lợi vẫn đang cười trộm, đột nhiên cảm thấy cổ một trận đau nhứt, trước mắt tối sầm, gì cũng không biết.
Hoa nhi cầm một thanh gỗ thật lớn đứng ở phía sau Tề Cẩm Thụy, nhìn mỹ nam tử ngã trên mặt đất, Hoa nhi không tự chủ được liếm liếm khoé miệng, ném xuống thanh gỗ thí điên thí sinh đem Tề Cẩm Thụy khiêng đi, ý cười dâm đãng trên mặt làm cho người ta nổi hết da gà da vịt.
Nói đến cũng khéo, bắt đầu từ ngày Cách Ca hứa đem Tề Cẩm Thụy gả cấp cho Hoa nhi, Hoa nhi không có lúc nào không trộm chú ý hắn, một cử chỉ nhăn mày cười của hắn cũng đem Hoa nhi mê hoặc thần hồn điên đảo, A Phúc cái gì đều ném ra sau đầu.
Vẫn là điện hạ nói đúng, tuyệt sắc mỹ nam tử như này nhất định phải sớm bắt tới tay, bằng không sẽ bị những người khác cướp đi, đến lúc đó có hối hận thì cũng đã muộn.
Vì thế Hoa nhi dựa theo kế hoạch của Cách Ca chuẩn bị cường hắn, đáng tiếc vẫn không có cơ hội, chỉ có thể lén lút đi theo Tề Cẩm Thụy tìm kiếm cơ hội, cho dù đối phương có đi nhà xí Hoa nhi cũng không chịu buông tha.
Từ lần Hoa nhi thấy được cái mông trắng bóng của Tề Cẩm Thụy đó, đoàn hoả trong lòng càng thiêu càng lớn, khiến Hoa nhi thiếu chút nữa dục hoả đốt người, rốt cuộc nhịn không được, chẳng sợ vận dụng một chút bạo lực vẫn là không tiếc!
Hôm nay Hoa nhi thật vất vả mới thấy được Tề Cẩm Thụy một thân một mình, cơ hội này nếu còn bỏ qua nữa thì quả thật là thiên lý không tha a! Hoa nhi tuy rằng bộ dạng đặc biệt, nhưng là lại không ngốc, vừa thấy bộ dáng lén lút của Tề Cẩm Thụy liền biết hắn không làm chuyện tốt, mà bây giờ quản hắn làm gì, thượng trước nói sau!
Hoa nhi khiêng Tề Cẩm Thụy nôn nóng hướng phòng mình chạy đi, trên đường gặp được Tình tỷ tỷ liền thuận miệng nói câu phòng bếp có vấn đề, liền hấp tấp trở về phòng của mình, không nín được a!
Cách Ca đầu đầy đại hãn đem Mạc Vân Ngôn ôm đến cửa phòng của Hoa nhi, chỉ cần nghĩ đến nữ nhân này sắp trở thành người của Hoa nhi trong lòng âm thầm thích thú! Ta không còn phải chịu đựng nữ nhân này nữa, ha ha ha ~
Vừa mới nhấc chân chuẩn bị đá văng cửa phòng của Hoa nhi, Cách Ca chợt nghe thấy hình như có âm thanh gì đó kỳ quái từ trong phòng truyền ra, tò mò đem tai dán lên cửa phòng.
"A ~ a ~ nga ~ nga ~ nga! Đáng chết, nhanh lên! Lão nương còn không có sướng đủ đâu!"
"Thảo nhi ~ Ô ô ~~~"
Di! Này không phải là tiếng của A Phúc sao? Đang lúc Cách Ca còn đang hoang mang A Phúc như thế nào lại bị Hoa nhi cường, trong phòng lại truyền ra một tiếng thân ngâm như có như không.
"Cứu...!Cứu mạng ~ cứu mạng a ~"
Cái gì! Này chẳng phải là tiếng của Tề Cẩm Thụy hay sao? Hoa nhi thực sự cường bạo tên tiểu tử này? Quyết đoán chơi 3P a! Quá cường hãn, lần sau có cơ hội nhất định phải tìm Hoa nhi lãnh giáo mấy chiêu.
Cách Ca ôm Mạc Vân Ngôn ngây ngốc nghe trong phòng truyền đến tiếng động nam nữ hoan ái, thanh âm Hoa nhi rên rỉ cao vút, tiếng thở dốc thống khổ của A Phúc cùng Tề Cẩm Thụy...!Làm cho Cách Ca nhất thời quên mất trong lòng mình còn ôm một người đâu!
Một lát sau, trong phòng truyền đến thanh âm Hoa nhi bất mãn chửi rủa cùng với tiếng A Phúc, Tề Cẩm Thụy xin tha, nhanh như vậy liền xong rồi? Này tốc độ...!Trách không được Hoa nhi muốn khai đại hậu cung, thì ra là thế!
Nghe trong phòng truyền ra từng đợt tiếng roi da, Cách Ca thực tự giác ôm Mạc Vân Ngôn trốn, lúc này đi lên quấy rầy Hoa nhi điều giáo nam nhân thực phi quân tử, ta vẫn là nên bỏ đi thôi!
Mà, phòng của nữ nhân này ở nơi nào a? Như thế nào tìm không thấy đâu? Cách Ca ôm Mạc Vân Ngôn đi loạn chung quanh, tìm nửa ngày vẫn không tìm được, còn kéo dài nữa sẽ xảy ra chuyện a!
Cách Ca một cước đá văng cửa căn phòng cho rằng là của Mạc Vân Ngôn, kết quả thấy trong phòng thị vệ Giáp cùng thị vệ Ất y phục tả tơi không biết làm sao, nhìn bộ dáng thất kinh của bọn họ, Cách Ca quyết đoán cúi đầu làm như không thấy gì xoay người chạy trốn.
Tìm đã lâu vẫn không tìm được, cứ tiếp tục ôm như vậy cũng không phải là chuyện tốt a, không thấy ánh mắt ái muội của các thị vệ đi ngang qua Cách Ca sao, rõ ràng là không thích hợp a!
Rơi vào đường cùng, Cách Ca quyết định đem nữ tử này ôm về phòng mình.
Nhìn Mạc Vân Ngôn hôn mê bất tỉnh trên giường, Cách Ca đột nhiên nghĩ tới chuyện xấu thú vị, tươi cười quỷ dị trên mặt càng tăng thêm.
Qua thời gian một chén trà nhỏ*, Cách Ca tâm tình thư sướng đẩy cửa phòng ra, vừa vặn thấy Tình tỷ tỷ sắc mặt trầm trọng, luống cuống tay chân khép lại cửa phòng hướng Tình tỷ tỷ đi qua.
* Cách tính giờ của thời xưa, là khoảng thời gian uống hết một chén trà.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Cách Ca nhìn Tình tỷ tỷ khó hiểu nói.
"Vừa rồi ta đi kiểm tra phòng bếp của khách điếm, phát hiện đồ ăn của chúng ta bị người hạ dược, có thể hay không là..." Tình tỷ tỷ mặt không chút thay đổi nói.
Cách Ca đánh gãy lời Tình tỷ tỷ, cười nói: "Không cần nghĩ nhiều, buổi tối chẳng phải sẽ biết hay sao, lại có trò hay để xem rồi đây ~"
- ---****----
Ed: Chu choa mạ ơiiiiii, cuối cùng thì ta cũg comeback rồi đây, lặn mất tăm suốt một tháng, ta đã quay lại và ăn hại hơn xưa đây
Kì này thấy toang thật rồi mn ạ, đăg kí trúg giảng viên căg quá, tuần nào cũg phải làm bài tập, nhiều kinh khủg khiếp, không còn rảnh rang như kì trước nên có thể tốc độ ra chương sẽ chậm hơn, mn thôg cảm.
Về ăn Tết cứ nghĩ sẽ rảnh để edit bù, ai dè vừa về ts nha là phải cày đầu ra làm, mệt quá mn à.
Ai độ ta bây h ????
Và cuối cùng, CHÚC MỪNG NĂM MỚI!