Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 695
Nhóm dịch: Võ Gia Trang
Sau khi Lăng Tiêu dùng một đạo kiếm khí giết chết cái tên luyện võ không có cốt cách, Huyền THiên có chút khinh thường nói:
- Loại người như hắn làm sao biết được lai lịch cái gương này? Đừng nói là hắn,cho dù là chủ nhân của hắn, chỉ sợ cũng không biết gương này đến từ địa phương nào.
Nghe Huyền Thiên nói, dường như hắn biết rất rõ về chiếc gương này, lăng Tiêu trong lòng hơi có chút nghi hoặc. Trên thực tế, Lăng Tiêu vẫn luôn cảm thấy tò mò về chủ nhân đời trước của Huyền Thiên. Hơn nữa Huyền THiên và Nã Đa Khắc không ngờ là cùng một chủ nhân, điều này càng làm cho lăng Tiêu tò mò với lai lịch chúng nó.
Còn có tiểu yêu, thanh bảo kiếm này là năm xưa Lăng Tiêu ở nhân giới, khi chưa thực sự nổi lên thu được. Cho tới hôm nay, lai lịch của nó vẫn phủ một bức màn huyền bí. Chính tiểu yêu cũng không rõ lắm rằng mình đến tột cùng là đến từ nơi nào. Chỉ thỉnh thoảng ngẫu nhiên mới nhớ được một chút gì đó. Nhưng tiểu yêu vốn trầm mặc ít lời đa phần là sẽ đếm tất cả giấu trong lòng.
- Huyền THiên, có phải ngươi hiểu rất rõ lai lịch chiếc gương này không?
Lăng Tiêu nói xong, nhìn tòa đại trận chu vi cả ngàn dặm vì mình phá vỡ mặt gương mà hiện ra giữa không trung, trong lòng không khỏi tán thưởng, đến tột cùng là ai có bản lĩnh cường đại như vậy. Bày ra một tòa đại trận như vậy, hơn nữa không biết tồn tại qua bao nhiêu năm tháng. là ai, đem đại trận giấu vào trong bảo gương làm gì?
Huyền THiên từ trong nhẫn của Lăng Tiêu đi ra. toàn bộ Huyền Thiên lệnh bài hóa thành một người trung niên phong độ vững vàng, giơ tay nhấc chân đều mang theo một cỗ ngạo khí. Mấy năm nay, do thực lực khôi phục càng lúc càng nhiều, thủ đoạn biến hóa thành hình người của Huyền THiên so với trước không biết cao minh hơn bao nhiêu lần. Ít nhất, trừ Lăng Tiêu, gần như không ai có thể nhìn ra Huyền THiên không phải là nhân loại.
Huyền THiên cười nhạt, sau đó nói:
- Chủ nhân, gương này, đến từ La Ma giới. Căn bản không phải là vật của Thánh Vực hay thần GIới. Sở dĩ ta biết là bởi vì năm đó chủ nhân của gương này từng cùng chủ nhân của ta đại chiến một hồi. Trận chiến đó long trời lở đất. Tuy rằng chủ nhân chiếc gương này cuối cùng cũng không thể đánh thắng chủ nhân của ta, nhưng gương này cuối cùng cũng không thể đánh thắng chủ nhân của ta, nhưng gương này đã để lại cho ta ấn tượng rất sâu đậm. Bởi vì hắn hút chủ nhân của ta vào. Hơn nữa lúc ấy uy lực của nó cũng cường đại hơn xa so với hiện tại. Nhìn chung, chủ nhân cũ của ta cũng dùng cách y như ngài, đập vỡ mặt gương xông ra. Có lẽ sau khi nó tự mình chữa trị mới biến thành yêu như thế?
- La Ma giới? Tự chữa trị?
Lăng Tiêu từ lời Huyền THiên nói, nghe được hai chuyện quan trọng như vậy, mắt sáng lên.
Huyền Thiên gật gật dầu, vẫy tay một cái, hút cái gương đã bị Lăng Tiêu lại. bởi vì mặt gương đã bị Lăng Tiêu lại kinh ngạc phát hiện, chỉ qua một lúc thời gian mà đã có một phần mặt gương từ vành gương dài ra.
Lăng Tiêu dụi dụi hai mắt của mình để chứng thực rằng mình không có nhìn lầm, gương này... không ngờ quả thật có thể tự chữa trị. Bởi vì cỗ lực lượng cường đại và bạo ngược vừa rồi của Lăng Tiêu đã hoàn toàn đánh vỡ gương thành cát bụi, căn bản không có khả năng còn lưu lại một phần gương gắn vào vành.
- Thấy chưa, gương này rất thần kỳ. Còn về phần đại trận này, kỳ thật năm đó chủ nhân cũ của ta khi tiến vào trong gương cũng từng gặp qua. Lúc ấy người còn nói chờ khi có thời gian, nhất định phải nghiên cứu thật kỹ đại trận đến từ La Ma giới này. Ngươi nói bên trong có lẽ ẩn chứa bí mật kinh thiên hoặc bảo tàng đồ sộ.
Huyền Thiên nhắm hai mắt lại, mơ màng nhớ lại những ngày xa xưa:
- La Ma giới là một địa phương thần kỳ. Cho dù cường đại như chủ nhân cũ của ta cũng chưa từng đến đó. Nghe nói, La Ma giới được cho là Thần Giới chân chính. Bất cứ người nào ở nơi đó đều có thực lực cường đại đến độ có thể sáng tạo thế giới. Đáng tiếc là, từ trước thần chiến nghe nói La Ma giới bởi vì nguyên nhân nào đó mà đã sụp đổ. Còn ở đó có tồn tại cường đại nào có thể sống sót trong đó không thì cũng không ai biết.
Lúc nàêu Huyết Hồng Liên kiếm đột nhiên lóe lên một đạo hào quang, sau đó một thiếu nữ xinh đẹp, toàn thân áo đỏ xuất hiẹn, hào quang huyền ảo chuyển động quanh mình. Đôi mắt nhìn kỹ như hơi cơn lốc xoáy, có thể hút hồn người khác. Càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi chính là cỗ sát khí dày đặc tỏa ra từ trên người thiếu nữ xinh dẹp này.
Thứ sát khí này không thể làm giả được. Nếu chưa từng giết qua rất nhiều người, uống qua rất nhiều máu, căn bản là không có khả năng ngưng tụ thành sát khí hùng mạnh như thế.
Tuy nhiên lúc này, đôi mắt tiểu yêu đầy vẻ mê man, miệng thì thào lẩm bẩm:
- La Ma giới... La Ma giới... Vì sao quen thuộc như vậy? Ta đến từ la Ma giới... Ta không đến từ La ma giới.
Huyền Thiên mỗi lần nhìn thấy bản thể tiểu yêu đều không kìm nổi vứt hết hình tượng mặt mũi, nước miếng chảy tùm lum, tiến lên xum xoe. Lần này cũng không ngoại lệ, vốn định vừa kêu tiểu mỹ nhân vừa đi tới, sau lại nghe thấy tiểu yêu mơ mơ màng màng nói, vẻ tươi cười trên mặt như đông cứng lại. Trong mắt tỏa ra hai đạo hào quang sợ hãi, nhìn tiểu yêu, thanh âm có chút run rẩy hỏi:
- Ngươi... Ngươi đến từ... La... Ma... GIới?
Lúc này tiểu yêu ngẩng đầu, hai mắt mê man nhìn Huyền THiên, sau đó hỏi:
- Ta đến từ nơi đó sao? Ta... Ta không nhớ rõ. Chủ nhân, tiểu yêu đầu đau quá.
- Ngươi nhất định là đến từ nơi đó. Nhất định là như thế.
Không biết vì sao,Huyền THiên bỗng nhiên trở nên kích động. Hắn hùng hổ bước tới, đôi tay chụp lấy bả vai tiểu yêu, lắc mạnh:
- Ngươi biết phương pháp tiến vào La Ma giới đúng không? Ngươi nhát định biết, ngươi mau nói ra đi.
Huyền THiên càng nói, vẻ thống khổ trên mặt tiểu yêu càng hiện rõ hơn. Nàng ra sức lắc đầu, liên tục nói:
- Ta không biết, ta không biết.
Thấy Huyền Thiên vẫn muốn tiếp tục ép hỏi, Lăng Tiêu bỗng nhiên gầm lên một tiếng:
- Huyền THiên. Người muốn hại chết nàng sao?
Lúc này Huyền Thiên mới giật mình tỉnh lại, trên mặt hiện ra một chút vẻ xấu hổ, chậm rãi buông lỏng bờ vai tiểu yêu, sau đó khom người thở hổn hển nói:
- Rất xin lỗi, ta, ta rất kích động.
Một lát sau hai mắt tiểu yêu cũng dần dần khôi phục sự tỉnh táo, nhìn Lăng Tiêu hỏi:
- Chủ nhân, vừa rồi tiểu yêu bị làm sao vậy? Tại sao bỗng nhiên tiểu yêu không nhớ chút nào cả?
Lăng Tiêu thản nhiên lắc đầu, trong mắt hiện lên một chút trìu mến, nhẹ nhàng nói:
- Không có gì, có lẽ ngươi quá mệt mỏi thôi.
- Không. Kiếm linh kỳ thật sẽ không mệt. Chỉ cần năng lượng của chủ nhân không hao hết, kiếm linh lièn vĩnh viễn cũng không mệt.
Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của tiểu yêu vang lên. Sau đó liếc mắt một cái nhìn Huyền THiên thần sắc có chút cổ quái, bĩu môi khinh bỉ rồi hóa thành một đjao hào quang, trở lại bản thể.
- Cứu ta... cứu ta!
Từ tòa đại trận lơ lửng giữa không trung lại truyền đến thanh âm yếu ớt này. Lăng Tiêu nghi hoặc không biết trừ mình ra, còn có bao nhiêu người có thể nghe thấy thanh âm này. Thực ra thanh âm này cũng không phải Lăng Tiêu dùng tai nghe, mà là hắn dùng thần thức cường đại cảm nhận được sự dao động của không khí xung quanh, tự động chuyển hóa thành thanh âm truyền vào lòng Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu cũng không để ý tới, bởi vì bây giờ hắn còn nhiều chuyện chưa hiểu lắm, tỷ như... La ma giới.
- Nói cho ta nghe thêm một chút về Thần Giới, về chủ nhân cũ của ngươi, và về chuyện La Ma giới.
Hai mắt Lăng Tiêu nhìn chằm chằm vào huyền THiên:
- Ta không phải không biết ngươi không muốn nói.
Huyền THiên khẽ nhếch miệng hai bên mép nhăn nhúm lại, cuối cùng cũng không phản bác gì. Một lúc rất lâu sau, mới trầm giọng nói:
- Chủ nhân, không phải là Huyền THiên cố ý giấu diếm. Thật ra lúc trước ta cho rằng chủ nhân hco dù biết cũng không có tác dụng gì. Không những không có lợi mà có lẽ còn có thể có hại. Nhưng hiện tại, chủ nhân thực lực đề thăng với tốc đọ rất nhanh. Có lẽ, ngươi thật sự có thể đạt tới trình độ khiến tất cả vạn vật sinh linh đều thần phục.
Giọng nói của Huyền Thiên trầm thấp,mang theo một chút mê hoặc. Sau đó lại trầm mặc một lúc lâu, mới nói tiếp:
- Chủ nhân trước kia của ta không phải đến từ Thần Giới, mà là đến từ... La ma giới. Tuy nhiên lúc hắn ở La ma giới chỉ là một đứa trẻ chưa hiểu việc đời, không nhớ gì cả. Sau hắn từ một khối ngọc, biết La ma giới gặp tai họa lớn, tình thế như ngàn cân treo sợi tóc, bất cứ lúc nào cũng có thể bị hủy diệt. Còn cha mẹ hắn, ghi chép ngắn gọn mọi chuyện và mấy loại công pháp vào một khối ngọc, cất vào trong người hắn, sau đó dùng vô thượng pháp lực, xé mở không gian, đưa hắn đến một địa phương an toàn, cũng chính là Thần Giới năm đó".
- Chủ nhân hắn được một tiền kiếp thần không có địa vị gì ở Thần Giới nhặt được mang về chỗ mình tu luyện. CHủ nhân từ nhỏ đã lộ ra thiên phú hơn người, học cái gì cũng rất nhanh. Chỉ dùng hơn một ngàn năm trăm năm thời gian ở Thần Giới đã được tôn xưng là cao thủ trẻ tuổi nhất trong toàn bộ Thần Giới. Lúc đó, chủ nhân đã có thực lực tiền kiếp thần. Ba ngàn năm sau, chủ nhân đạt tới cảnh giới hậu kiếp thần. Lúc đủ một vạn năm, chủ nhân hắn đã đứng trên đỉnh Thần GIới. Khi đó, ta cũng trở thành một pháp bảo của nhân, đi theo chủ nhân tung hoành khắp nơi, tìm kiếm khắp các nơi có người sống trong các tinh vực. Bởi vì tâm nguyện lớn nhất cả đời chủ nhân là tìm ra đường trở về La Ma giới. bởi vì hắn muốn tìm kiếm phụ mẫu và người thân của mình.
Thanh âm của Huyền THiên hơi hạ xuống, tiếp tục nói:
- Đáng tiếc là, Thần Giới không lâu sau đó sinh ra đại chiến. Là một trong những vị thần tối cao có thực lực cường đại nhất, đã có một số không ít thần nhân có quan hệ với hắn. Cho nên, chủ nhân thân bất do kỷ, dù không muốn cũng bị cuốn vào dòng nước đục. Mà lúc đó, chủ nhân hắn dường như đã có một tia manh mối của chuyện trở về La ma giới. Vì thế, hắn lưu lại một phân thân, thực lực của phân thân cũng vô cùng cường đại, mang theo chúng ta đi chiến đấu với Thanh Hà cường đại nhất Thần GIới. Còn bản tôn, lại biến mất giữa vô tận vũ trụ, chẳng biết đi đâu về đâu. Mãi cho tới hôm nay. Ta nghĩ... hắn rất có thể, đã về tới La Ma giới.
Huyền THiên nói tới đây, nhìn thoáng qua Lăng Tiêu, sau đó nói:
- Công pháp chủ nhân mang theo từ La Ma giới, cùng công phái ngài tu luyện có rất nhiều chỗ tương tự. Cho nên, ngài đã hiểu được thanh Hà hắn... vì sao năm lần bảy lượt muốn đối phó ngài chưa?
Con ngươi Lăng Tiêu co lại, nhìn Huyền Thiên hỏi:
- Ý ngươi là... Thanh Hà hoài nghi ta là một phân thân của chủ nhân trước kia của ngươi?
Sau khi Lăng Tiêu dùng một đạo kiếm khí giết chết cái tên luyện võ không có cốt cách, Huyền THiên có chút khinh thường nói:
- Loại người như hắn làm sao biết được lai lịch cái gương này? Đừng nói là hắn,cho dù là chủ nhân của hắn, chỉ sợ cũng không biết gương này đến từ địa phương nào.
Nghe Huyền Thiên nói, dường như hắn biết rất rõ về chiếc gương này, lăng Tiêu trong lòng hơi có chút nghi hoặc. Trên thực tế, Lăng Tiêu vẫn luôn cảm thấy tò mò về chủ nhân đời trước của Huyền Thiên. Hơn nữa Huyền THiên và Nã Đa Khắc không ngờ là cùng một chủ nhân, điều này càng làm cho lăng Tiêu tò mò với lai lịch chúng nó.
Còn có tiểu yêu, thanh bảo kiếm này là năm xưa Lăng Tiêu ở nhân giới, khi chưa thực sự nổi lên thu được. Cho tới hôm nay, lai lịch của nó vẫn phủ một bức màn huyền bí. Chính tiểu yêu cũng không rõ lắm rằng mình đến tột cùng là đến từ nơi nào. Chỉ thỉnh thoảng ngẫu nhiên mới nhớ được một chút gì đó. Nhưng tiểu yêu vốn trầm mặc ít lời đa phần là sẽ đếm tất cả giấu trong lòng.
- Huyền THiên, có phải ngươi hiểu rất rõ lai lịch chiếc gương này không?
Lăng Tiêu nói xong, nhìn tòa đại trận chu vi cả ngàn dặm vì mình phá vỡ mặt gương mà hiện ra giữa không trung, trong lòng không khỏi tán thưởng, đến tột cùng là ai có bản lĩnh cường đại như vậy. Bày ra một tòa đại trận như vậy, hơn nữa không biết tồn tại qua bao nhiêu năm tháng. là ai, đem đại trận giấu vào trong bảo gương làm gì?
Huyền THiên từ trong nhẫn của Lăng Tiêu đi ra. toàn bộ Huyền Thiên lệnh bài hóa thành một người trung niên phong độ vững vàng, giơ tay nhấc chân đều mang theo một cỗ ngạo khí. Mấy năm nay, do thực lực khôi phục càng lúc càng nhiều, thủ đoạn biến hóa thành hình người của Huyền THiên so với trước không biết cao minh hơn bao nhiêu lần. Ít nhất, trừ Lăng Tiêu, gần như không ai có thể nhìn ra Huyền THiên không phải là nhân loại.
Huyền THiên cười nhạt, sau đó nói:
- Chủ nhân, gương này, đến từ La Ma giới. Căn bản không phải là vật của Thánh Vực hay thần GIới. Sở dĩ ta biết là bởi vì năm đó chủ nhân của gương này từng cùng chủ nhân của ta đại chiến một hồi. Trận chiến đó long trời lở đất. Tuy rằng chủ nhân chiếc gương này cuối cùng cũng không thể đánh thắng chủ nhân của ta, nhưng gương này cuối cùng cũng không thể đánh thắng chủ nhân của ta, nhưng gương này đã để lại cho ta ấn tượng rất sâu đậm. Bởi vì hắn hút chủ nhân của ta vào. Hơn nữa lúc ấy uy lực của nó cũng cường đại hơn xa so với hiện tại. Nhìn chung, chủ nhân cũ của ta cũng dùng cách y như ngài, đập vỡ mặt gương xông ra. Có lẽ sau khi nó tự mình chữa trị mới biến thành yêu như thế?
- La Ma giới? Tự chữa trị?
Lăng Tiêu từ lời Huyền THiên nói, nghe được hai chuyện quan trọng như vậy, mắt sáng lên.
Huyền Thiên gật gật dầu, vẫy tay một cái, hút cái gương đã bị Lăng Tiêu lại. bởi vì mặt gương đã bị Lăng Tiêu lại kinh ngạc phát hiện, chỉ qua một lúc thời gian mà đã có một phần mặt gương từ vành gương dài ra.
Lăng Tiêu dụi dụi hai mắt của mình để chứng thực rằng mình không có nhìn lầm, gương này... không ngờ quả thật có thể tự chữa trị. Bởi vì cỗ lực lượng cường đại và bạo ngược vừa rồi của Lăng Tiêu đã hoàn toàn đánh vỡ gương thành cát bụi, căn bản không có khả năng còn lưu lại một phần gương gắn vào vành.
- Thấy chưa, gương này rất thần kỳ. Còn về phần đại trận này, kỳ thật năm đó chủ nhân cũ của ta khi tiến vào trong gương cũng từng gặp qua. Lúc ấy người còn nói chờ khi có thời gian, nhất định phải nghiên cứu thật kỹ đại trận đến từ La Ma giới này. Ngươi nói bên trong có lẽ ẩn chứa bí mật kinh thiên hoặc bảo tàng đồ sộ.
Huyền Thiên nhắm hai mắt lại, mơ màng nhớ lại những ngày xa xưa:
- La Ma giới là một địa phương thần kỳ. Cho dù cường đại như chủ nhân cũ của ta cũng chưa từng đến đó. Nghe nói, La Ma giới được cho là Thần Giới chân chính. Bất cứ người nào ở nơi đó đều có thực lực cường đại đến độ có thể sáng tạo thế giới. Đáng tiếc là, từ trước thần chiến nghe nói La Ma giới bởi vì nguyên nhân nào đó mà đã sụp đổ. Còn ở đó có tồn tại cường đại nào có thể sống sót trong đó không thì cũng không ai biết.
Lúc nàêu Huyết Hồng Liên kiếm đột nhiên lóe lên một đạo hào quang, sau đó một thiếu nữ xinh đẹp, toàn thân áo đỏ xuất hiẹn, hào quang huyền ảo chuyển động quanh mình. Đôi mắt nhìn kỹ như hơi cơn lốc xoáy, có thể hút hồn người khác. Càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi chính là cỗ sát khí dày đặc tỏa ra từ trên người thiếu nữ xinh dẹp này.
Thứ sát khí này không thể làm giả được. Nếu chưa từng giết qua rất nhiều người, uống qua rất nhiều máu, căn bản là không có khả năng ngưng tụ thành sát khí hùng mạnh như thế.
Tuy nhiên lúc này, đôi mắt tiểu yêu đầy vẻ mê man, miệng thì thào lẩm bẩm:
- La Ma giới... La Ma giới... Vì sao quen thuộc như vậy? Ta đến từ la Ma giới... Ta không đến từ La ma giới.
Huyền Thiên mỗi lần nhìn thấy bản thể tiểu yêu đều không kìm nổi vứt hết hình tượng mặt mũi, nước miếng chảy tùm lum, tiến lên xum xoe. Lần này cũng không ngoại lệ, vốn định vừa kêu tiểu mỹ nhân vừa đi tới, sau lại nghe thấy tiểu yêu mơ mơ màng màng nói, vẻ tươi cười trên mặt như đông cứng lại. Trong mắt tỏa ra hai đạo hào quang sợ hãi, nhìn tiểu yêu, thanh âm có chút run rẩy hỏi:
- Ngươi... Ngươi đến từ... La... Ma... GIới?
Lúc này tiểu yêu ngẩng đầu, hai mắt mê man nhìn Huyền THiên, sau đó hỏi:
- Ta đến từ nơi đó sao? Ta... Ta không nhớ rõ. Chủ nhân, tiểu yêu đầu đau quá.
- Ngươi nhất định là đến từ nơi đó. Nhất định là như thế.
Không biết vì sao,Huyền THiên bỗng nhiên trở nên kích động. Hắn hùng hổ bước tới, đôi tay chụp lấy bả vai tiểu yêu, lắc mạnh:
- Ngươi biết phương pháp tiến vào La Ma giới đúng không? Ngươi nhát định biết, ngươi mau nói ra đi.
Huyền THiên càng nói, vẻ thống khổ trên mặt tiểu yêu càng hiện rõ hơn. Nàng ra sức lắc đầu, liên tục nói:
- Ta không biết, ta không biết.
Thấy Huyền Thiên vẫn muốn tiếp tục ép hỏi, Lăng Tiêu bỗng nhiên gầm lên một tiếng:
- Huyền THiên. Người muốn hại chết nàng sao?
Lúc này Huyền Thiên mới giật mình tỉnh lại, trên mặt hiện ra một chút vẻ xấu hổ, chậm rãi buông lỏng bờ vai tiểu yêu, sau đó khom người thở hổn hển nói:
- Rất xin lỗi, ta, ta rất kích động.
Một lát sau hai mắt tiểu yêu cũng dần dần khôi phục sự tỉnh táo, nhìn Lăng Tiêu hỏi:
- Chủ nhân, vừa rồi tiểu yêu bị làm sao vậy? Tại sao bỗng nhiên tiểu yêu không nhớ chút nào cả?
Lăng Tiêu thản nhiên lắc đầu, trong mắt hiện lên một chút trìu mến, nhẹ nhàng nói:
- Không có gì, có lẽ ngươi quá mệt mỏi thôi.
- Không. Kiếm linh kỳ thật sẽ không mệt. Chỉ cần năng lượng của chủ nhân không hao hết, kiếm linh lièn vĩnh viễn cũng không mệt.
Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của tiểu yêu vang lên. Sau đó liếc mắt một cái nhìn Huyền THiên thần sắc có chút cổ quái, bĩu môi khinh bỉ rồi hóa thành một đjao hào quang, trở lại bản thể.
- Cứu ta... cứu ta!
Từ tòa đại trận lơ lửng giữa không trung lại truyền đến thanh âm yếu ớt này. Lăng Tiêu nghi hoặc không biết trừ mình ra, còn có bao nhiêu người có thể nghe thấy thanh âm này. Thực ra thanh âm này cũng không phải Lăng Tiêu dùng tai nghe, mà là hắn dùng thần thức cường đại cảm nhận được sự dao động của không khí xung quanh, tự động chuyển hóa thành thanh âm truyền vào lòng Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu cũng không để ý tới, bởi vì bây giờ hắn còn nhiều chuyện chưa hiểu lắm, tỷ như... La ma giới.
- Nói cho ta nghe thêm một chút về Thần Giới, về chủ nhân cũ của ngươi, và về chuyện La Ma giới.
Hai mắt Lăng Tiêu nhìn chằm chằm vào huyền THiên:
- Ta không phải không biết ngươi không muốn nói.
Huyền THiên khẽ nhếch miệng hai bên mép nhăn nhúm lại, cuối cùng cũng không phản bác gì. Một lúc rất lâu sau, mới trầm giọng nói:
- Chủ nhân, không phải là Huyền THiên cố ý giấu diếm. Thật ra lúc trước ta cho rằng chủ nhân hco dù biết cũng không có tác dụng gì. Không những không có lợi mà có lẽ còn có thể có hại. Nhưng hiện tại, chủ nhân thực lực đề thăng với tốc đọ rất nhanh. Có lẽ, ngươi thật sự có thể đạt tới trình độ khiến tất cả vạn vật sinh linh đều thần phục.
Giọng nói của Huyền Thiên trầm thấp,mang theo một chút mê hoặc. Sau đó lại trầm mặc một lúc lâu, mới nói tiếp:
- Chủ nhân trước kia của ta không phải đến từ Thần Giới, mà là đến từ... La ma giới. Tuy nhiên lúc hắn ở La ma giới chỉ là một đứa trẻ chưa hiểu việc đời, không nhớ gì cả. Sau hắn từ một khối ngọc, biết La ma giới gặp tai họa lớn, tình thế như ngàn cân treo sợi tóc, bất cứ lúc nào cũng có thể bị hủy diệt. Còn cha mẹ hắn, ghi chép ngắn gọn mọi chuyện và mấy loại công pháp vào một khối ngọc, cất vào trong người hắn, sau đó dùng vô thượng pháp lực, xé mở không gian, đưa hắn đến một địa phương an toàn, cũng chính là Thần Giới năm đó".
- Chủ nhân hắn được một tiền kiếp thần không có địa vị gì ở Thần Giới nhặt được mang về chỗ mình tu luyện. CHủ nhân từ nhỏ đã lộ ra thiên phú hơn người, học cái gì cũng rất nhanh. Chỉ dùng hơn một ngàn năm trăm năm thời gian ở Thần Giới đã được tôn xưng là cao thủ trẻ tuổi nhất trong toàn bộ Thần Giới. Lúc đó, chủ nhân đã có thực lực tiền kiếp thần. Ba ngàn năm sau, chủ nhân đạt tới cảnh giới hậu kiếp thần. Lúc đủ một vạn năm, chủ nhân hắn đã đứng trên đỉnh Thần GIới. Khi đó, ta cũng trở thành một pháp bảo của nhân, đi theo chủ nhân tung hoành khắp nơi, tìm kiếm khắp các nơi có người sống trong các tinh vực. Bởi vì tâm nguyện lớn nhất cả đời chủ nhân là tìm ra đường trở về La Ma giới. bởi vì hắn muốn tìm kiếm phụ mẫu và người thân của mình.
Thanh âm của Huyền THiên hơi hạ xuống, tiếp tục nói:
- Đáng tiếc là, Thần Giới không lâu sau đó sinh ra đại chiến. Là một trong những vị thần tối cao có thực lực cường đại nhất, đã có một số không ít thần nhân có quan hệ với hắn. Cho nên, chủ nhân thân bất do kỷ, dù không muốn cũng bị cuốn vào dòng nước đục. Mà lúc đó, chủ nhân hắn dường như đã có một tia manh mối của chuyện trở về La ma giới. Vì thế, hắn lưu lại một phân thân, thực lực của phân thân cũng vô cùng cường đại, mang theo chúng ta đi chiến đấu với Thanh Hà cường đại nhất Thần GIới. Còn bản tôn, lại biến mất giữa vô tận vũ trụ, chẳng biết đi đâu về đâu. Mãi cho tới hôm nay. Ta nghĩ... hắn rất có thể, đã về tới La Ma giới.
Huyền THiên nói tới đây, nhìn thoáng qua Lăng Tiêu, sau đó nói:
- Công pháp chủ nhân mang theo từ La Ma giới, cùng công phái ngài tu luyện có rất nhiều chỗ tương tự. Cho nên, ngài đã hiểu được thanh Hà hắn... vì sao năm lần bảy lượt muốn đối phó ngài chưa?
Con ngươi Lăng Tiêu co lại, nhìn Huyền Thiên hỏi:
- Ý ngươi là... Thanh Hà hoài nghi ta là một phân thân của chủ nhân trước kia của ngươi?