Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 89
Coong một tiếng, cương đao chém vào trên cổ Thiết Giáp Ngưu kia, tuôn ra một trận Hỏa tinh cùng sóng khí mãnh liệt, cương đao của Trầm Tường bể nát, hắn lại không thể chặt đứt cổ Thiết Giáp Ngưu này, trái lại vũ khí bị hủy.
Lúc này, Trầm Tường ý thức được yêu thú cấp mười không phải Phàm khí phổ thông có thể dễ dàng đối phó được, cho dù hắn gia trì khí cương hùng hậu, như vậy cũng chỉ có thể chấn động đến Thiết Giáp Ngưu này mà thôi.
Trầm Tường không thể tạo thành thương thế gì đối với Thiết Giáp Ngưu, có thể thấy được thiết giáp của Thiết Giáp Ngưu là kiên cố cỡ nào!
- Tiểu tử này vẫn là quá non, liền biết hắn sớm muộn sẽ bị té nhào mà.
Đan trưởng lão cười lạnh nói, nàng cùng Vũ Khai Minh đều thấy bầy Thiết Giáp Ngưu đang lao tới Trầm Tường.
Trầm Tường ném chuôi đao đi, sắc mặt trở nên chăm chú lên, chỉ thấy song quyền hắn nắm chặt, chân khí vô hình trong cơ thể bị hắn vận chuyển, phân biệt từ bên trong ngũ đại thú tượng dâng trào đi ra, tụ hợp lại một nơi, hóa thành Càn Khôn chân khí vô sắc vô hình!
Đây mới là thực lực chân chính của Trầm Tường, đồng thời vận dụng Ngũ hành chân khí!
- Long Cương quyền!
Càn Khôn chân khí trên song quyền của Trầm Tường đột nhiên chuyển hóa thành Long cương, song quyền biến thành giống như hoàng kim đúc, uy thế bức người, từng đợt sóng khí bàng bạc dâng trào.
Long uy vừa hiện, con Thiết Giáp Ngưu lúc nãy bị doạ cho sợ hãi, cả người run rẩy, nắm đấm của Trầm Tường cũng không chút lưu tình nện xuống, trong nháy mắt vung ra mấy chục quyền, trong nháy mắt lập loè ra nhiều quyền ảnh màu vàng, toàn bộ đánh vào đầu Thiết Giáp Ngưu kia, đánh cho Thiết Giáp Ngưu phun máu tươi tung toé, khí cương tràn ngập lực phá hoại kia cũng theo nắm đấm của Trầm Tường, đánh vào bên trên đầu trâu, từ đầu trâu tràn vào toàn thân Thiết Giáp Ngưu, phá hoại nội tạng trong cơ thể nó.
Trong mấy cái nháy mắt, hơn hai trăm Long Cương quyền toàn bộ đánh vào bên trên đầu trâu, mạnh mẽ đánh ngã Thiết Giáp Ngưu!
Sau khi Trầm Tường tiến vào Phàm Võ cảnh tầng chín, chân khí trải qua áp súc, trở nên cực kỳ hùng hậu, mặc dù hắn liên tục sử dụng Càn Khôn chân khí tiến hành công kích cuồng bạo, cũng không cần lo lắng chân khí tiêu hao.
Hơn hai mươi đầu Thiết Giáp Ngưu xa xa xông lại kia, cảm nhận được trên người hắn tản mát ra Long uy yếu ớt, không khỏi bắt đầu sợ hãi, xoay người muốn chạy trốn.
Đột nhiên Trầm Tường nhảy lên cao, như mũi tên từ mặt đất bay vụt đến không trung, đi tới bên trên bầy Thiết Giáp Ngưu, chỉ thấy hắn phát ra một tiếng hét điên cuồng, quay về mặt đất đánh ra một chưởng!
Bàn tay kia của hắn nhất thời bùng lên một trận hào quang màu đỏ xanh, đây là Thanh Long chân khí cùng Chu Tước chân khí, Trầm Tường thả ra toàn bộ, dung thành một thể, hóa thành khí cương cuồng bạo, lại dùng thần thức ngưng tụ thành bàn tay khổng lồ.
Chân khí của Trầm Tường đều là trải qua áp súc, sau khi thả ra, xem ra giống như là đồ vật thực chất, không giống trước đó chỉ là hình thái mơ hồ!
Cự chưởng đột nhiên đè xuống, bao phủ trên đầu hơn hai mươi con Thiết Giáp Ngưu kia!
Ầm một tiếng nổ vang, đại địa một trận run mạnh, trên thảo nguyên xuất hiện một ấn chưởng to lớn, Trầm Tường thu hồi chân khí còn dư lại, rót vào bên trong hai thú tượng lờ mờ trong đan điền kia, nếu chân khí tiêu hao toàn bộ, thú tượng giống như thủy tinh trong suốt vậy, chỉ cần rót đầy chân khí vào, lần thứ hai tản mát ra hào quang sáng chói.
Trầm Tường từ trên không rơi xuống, đi đến bên chưởng ấn lõm xuống kia, thời điểm này, hơn hai mươi đầu Thiết Giáp Ngưu kia đều bị đè chết, biến thành hơn hai mươi bánh thịt to lớn, trong bàn tay tràn đầy huyết nhục tương, vô cùng buồn nôn.
Vũ Khai Minh chớp mắt mấy lần, xác nhận mình không nhìn lầm, sau đó từ trong hàm răng bỏ ra hai chữ:
- Biến thái!
Những người khác cũng đều như thế, âm thầm khiếp sợ thực lực của Trầm Tường, dưới cái nhìn của bọn họ, chỉ có mấy nội môn đệ tử trong các Vũ Viện gần đầu mới có thể làm được, phải biết những nội môn đệ tử này đều là đi vào đã lâu rồi, học được không ít võ công, áp súc chân khí cũng phi thường hùng hậu!
Thu thi thể những Thiết Giáp Ngưu này cẩn thận, Trầm Tường theo đường cũ trở về, hắn muốn nhanh một chút tiến vào nội môn!
Trầm Tường lập tức giết hai mươi ba đầu yêu thú cấp mười, hơn nữa còn rất dễ dàng, hắn rất nhanh liền trở về địa phương cũ, tại chỗ kia chờ đợi Vân Tiểu Đao cùng Trương Đức.
Chờ khoảng một ngày, Trầm Tường đã nhìn thấy sắc mặt Trương Đức đầy vui mừng đi tới, nhìn ra được hắn đã hoàn thành nhiệm vụ.
- Trương lão đầu, chúc mừng chúc mừng nha!
Trầm Tường vội vàng cười nói.
- Khà khà, Trầm Tường ngươi cũng như thế, ngươi là một lần liền qua cửa ải, hơn nữa còn trẻ như vậy, thực sự là tiền đồ vô lượng!
Trương Đức cười nói.
Vân Tiểu Đao vẫn chưa về, điều này làm cho Trầm Tường cùng Trương Đức có chút lo lắng, nhưng bọn hắn không có chờ bao lâu, liền nghe đến một tiếng ưng khiếu, cùng với một âm thanh phi thường đắc ý.
- Ha ha, ta kiếm bộn rồi!
Âm thanh cười lớn của Vân Tiểu Đao truyền đến, Trầm Tường cùng Trương Đức ngửa đầu nhìn lên, chỉ thấy trên trời cao bay tới một con ưng lớn màu đen, phía trên ngồi một thiếu niên đang nhếch miệng cười to.
Vân Tiểu Đao lại thu phục một con hắc ưng! Muốn thu phục yêu thú là vô cùng khó khăn, mà Vân Tiểu Đao lại làm được, hắn xác thực kiếm bộn rồi.
Đan trưởng lão nhìn năm trái cây tỏa ánh sáng màu xanh mà Trầm Tường đặt ở trên mặt đất, hỏi.
- Không bán!
Trầm Tường hừ nhẹ một tiếng nói.
Thanh Huyền quả!
Trương Đức cùng Vân Tiểu Đao lại chấn động, Trầm Tường lại chiếm được đồ tốt như vậy, điều này làm cho bọn họ âm thầm đố kị vận may của Trầm Tường.
Cấp bậc Trúc Cơ đan không tính quá cao, nhưng dược liệu cần thiết đều rất ít ỏi, thậm chí so với một ít đan dược cấp cao còn ít hơn, mà Thanh Huyền quả là một trong số đó, mà Trúc Cơ đan là linh đan diệu dược có thể trợ giúp bước vào Chân Võ cảnh, vì lẽ đó dưới tình huống cấp bậc không cao, nhưng có thể bán vô cùng đắt giá.
- Ngươi bán cho ta, sau này ta có thể miễn phí luyện chế Trúc Cơ đan giúp ngươi! Ta là chưa bao giờ giúp người khác luyện đan.
Đan trưởng lão nói, nàng đối với Thanh Huyền quả này cũng cảm thấy hết sức hứng thú, trước đây tuy rằng nàng từng chiếm được chừng mười cái, nhưng rất nhanh đã dùng đi, cũng đã rất lâu rồi, nàng không có luyện chế qua Trúc Cơ đan.
- Nếu như trước ngươi không làm khó dễ ta, ta đưa cho ngươi một cái cũng không có gì, nhưng hiện tại ngươi ra bao nhiêu, ta chắc chắn cũng sẽ không bán cho ngươi!
Trầm Tường quay đầu đi, không thèm nhìn nàng.
Vân Tiểu Đao vội vàng lôi hắn một thoáng, lo lắng hắn sẽ làm Đan trưởng lão này tức giận, đến thời điểm đó thì phiền toái.
- Năm trăm ngàn tinh thạch một cái, ngươi bán hay không?
Đan trưởng lão cười lạnh nói, nàng cũng không tin Trầm Tường không động tâm.
- Không bán!
Trầm Tường kiên quyết nói.
- Một triệu tinh thạch, bán hay không?
Đan trưởng lão lạnh giọng hỏi.
- Bán!
Trầm Tường nhếch miệng nở nụ cười, một triệu tinh thạch tuyệt đối không phải số lượng nhỏ, còn không bán hắn chính là ngu ngốc, này còn có thể hắc Đan trưởng lão một bút.
- Hừ, ta mới không thèm mua!
Đan trưởng lão như một tiểu cô nương sinh khí, dậm chân liền đi.
Trầm Tường bĩu môi nói:
- Thật là, nữ nhân này nói chuyện không tính toán gì hết, lúc trước còn nói đánh thắng nàng gả cho ta, sau này ta khổ cực đánh bại nàng, nàng đổi ý làm sao bây giờ?
Đan trưởng lão nghe được, lại đi trở về, lạnh lùng nói:
- Một triệu tinh thạch, ta mua!
Trầm Tường rất muốn kéo mặt nạ của Đan trưởng lão này xuống, bởi vì hắn rất muốn nhìn dung mạo nữ tính duy nhất của Thái Vũ môn này đến cùng là gì.
- Ngươi cùng nữ đế Thần Binh thiên quốc quan hệ như thế nào?
Trầm Tường hỏi, trong lòng hắn đột nhiên có ý nghĩ gì đó.
- Đều là nữ nhân, quan hệ cũng không tệ lắm! Ngươi hỏi cái này làm gì?
Đan trưởng lão nói.
- Ta cho ngươi hai Thanh Huyền quả, ngươi giúp ta luyện chế một lò Trúc Cơ đan, một hạt cho Tiết Tiên Tiên, một hạt lại cho Băng Phong Cốc Lãnh U Lan.
Con ngươi Trầm Tường chuyển động .
Một lò Trúc Cơ đan nhiều nhất chỉ có hai hạt, bình thường chỉ có một hạt, Trầm Tường tin tưởng Đan trưởng lão này nhất định có thể luyện ra hai hạt.
- Ta không thu tinh thạch của ngươi, coi như là trả thù lao cho Đan trưởng lão.
Trầm Tường nói, hắn thật sự không muốn gây hấn cùng Đan trưởng lão này, bởi vì sau này hắn còn phải tiến vào Thái Đan viện, còn muốn ngốc một đoạn thời gian rất dài trong Thái Vũ môn, sau này thời điểm hắn lịch lãm Thần Vũ đại lục, nói không chắc sẽ chọc ra đại sự, cũng muốn Thái Vũ môn che chở.
Vũ Khai Minh, Vân Tiểu Đao cùng Trương Đức đều nhìn ra được nguyên nhân mà Trầm Tường làm như vậy, hơn nữa bọn họ cũng phi thường chống đỡ.
Đan trưởng lão trầm mặc một thoáng, nói:
- Ngươi muốn biết tại sao ta chán ghét ngươi như vậy không?
Trầm Tường lắc đầu một cái, than thở:
- Ta rất muốn biết.
- Ngươi đánh bại ta, ta sẽ nói cho ngươi biết!
Đan trưởng lão nhặt lên hai cái Thanh Huyền quả, âm thanh cũng không có bao hận ý, hỏi:
- Lãnh U Lan là gì của ngươi? Ngươi có một vị hôn thê Tiết Tiên Tiên, còn muốn những người khác, nam nhân quả nhiên đều là như vậy.
Trầm Tường vội vàng giải thích:
- U Lan là nghĩa muội của ta, nàng đến Thái Vũ môn chính là ta bảo nàng tới, chỉ là lúc đó ta không biết quy củ của Thái Vũ môn, vì lẽ đó sau đó nàng đi Băng Phong Cốc, địa phương kia quá xa, ta trong lúc nhất thời cũng đi không được, mà ta làm ca ca phải chiếu cố nàng, vì lẽ đó chỉ có thể nhờ Đan trưởng lão.
- Hừ, nghĩa muội? Nói rất êm tai, ai biết trong lòng ngươi có tâm tư gì?
Đan trưởng lão nói xong, quay đầu rời đi, đám người Trầm Tường đều hơi kinh ngạc, âm thanh của Đan trưởng lão này giống như mang theo chút ghen tuông...
- Trầm đại ca... Ta vẫn là gọi ngươi như thế đi, ngươi có thu đệ đệ không?
Vân Tiểu Đao nhìn ba cái Thanh Huyền quả trong tay của hắn kia, lặng lẽ cười nói.
Trầm Tường lườm hắn một cái nói:
- Gia hỏa ngươi giàu có đến mức nứt đố đổ vách, cũng đừng ghi nhớ chút tài sản này của ngươi!
- Trầm đại ca thu nghĩa muội quả nhiên là không có ý tốt.
Vân Tiểu Đao thầm nói, sự tình Lãnh U Lan hắn cũng biết, đây chính là như Tiết Tiên Tiên, được khen là nữ nhân có thiên phú nhất.
Vũ Khai Minh ho khan hai tiếng, nói:
- Trầm Tường, ngươi có thể hóa giải mâu thuẫn cùng Đan trưởng lão, này vô cùng tốt, hiện tại ta chúc mừng các ngươi, trở thành nội môn đệ tử của Thái Vũ môn, những thi thể yêu thú này các ngươi có thể lấy đi một nửa, sau đó cùng tiểu bàn tử kia đi quen thuộc nội Vũ Viện một chút.
Ba người Trầm Tường lấy đi một nữa thi thể yêu thú, liền đầy cõi lòng kích động rời khỏi Huyền Cảnh này, Chu Vinh đã sớm chờ ở bên ngoài đợi bọn hắn.
Bởi vì quan hệ của Chu Vinh cùng đám người Vân Tiểu Đao rất tốt, cho nên mới sắp xếp hắn chỉ dẫn đám người Trầm Tường tiến vào nội môn.
Kích động nhất chính là Vân Tiểu Đao, hắn vừa đi ra khỏi Huyền Cảnh kia, liền ồn ào đi tìm tên đệ tử lúc trước yêu cầu một ngàn Chân Khí đan, Chu Vinh thấy Vân Tiểu Đao dễ dàng như vậy liền thắng được một ngàn Chân Khí đan, trong lòng đố kị không ngớt.
Dựa theo một hạt Chân Khí đan là năm trăm tinh thạch để tính toán, một ngàn Chân Khí đan này là 500 ngàn tinh thạch, đây tuyệt đối là một số lượng lớn!
- Trầm đại ca, một ngàn Chân Khí đan này ta một ngươi chín, dù sao ta chỉ là gánh chịu tiền đặt cược mà thôi, thuận miệng nói một chút, không nghĩ tới có được nhiều như vậy!
Vân Tiểu Đao cười nói, tuy rằng con số rất lớn, nhưng ở trong mắt hắn không tính là cái gì, nhiều năm qua, hắn ăn đi còn gấp mấy lần số này.
Trầm Tường thấy Vân Tiểu Đao đối với Chân Khí đan không để vào mắt, không khỏi âm thầm chắc lưỡi, bất quá hắn nghĩ đến Vân gia là một trong bốn gia tộc lớn nhất Thái Vũ châu, cũng cảm thấy không có cái gì quá không bình thường, một đại gia tộc, nắm giữ lượng lớn tinh thạch khoáng sản, dược liệu, yêu thú các loại,… tuy rằng không bằng đại môn phái, thế nhưng ở dưới những đại môn phái này, cũng coi như là giàu có nhất.
- Mập mạp, Chu gia các ngươi là tương đương cùng Vân gia chúng ta, hẳn là giàu có hơn chúng ta mới đúng, bởi vì các ngươi đều rất keo kiệt, rất gian trá!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Lúc này, Trầm Tường ý thức được yêu thú cấp mười không phải Phàm khí phổ thông có thể dễ dàng đối phó được, cho dù hắn gia trì khí cương hùng hậu, như vậy cũng chỉ có thể chấn động đến Thiết Giáp Ngưu này mà thôi.
Trầm Tường không thể tạo thành thương thế gì đối với Thiết Giáp Ngưu, có thể thấy được thiết giáp của Thiết Giáp Ngưu là kiên cố cỡ nào!
- Tiểu tử này vẫn là quá non, liền biết hắn sớm muộn sẽ bị té nhào mà.
Đan trưởng lão cười lạnh nói, nàng cùng Vũ Khai Minh đều thấy bầy Thiết Giáp Ngưu đang lao tới Trầm Tường.
Trầm Tường ném chuôi đao đi, sắc mặt trở nên chăm chú lên, chỉ thấy song quyền hắn nắm chặt, chân khí vô hình trong cơ thể bị hắn vận chuyển, phân biệt từ bên trong ngũ đại thú tượng dâng trào đi ra, tụ hợp lại một nơi, hóa thành Càn Khôn chân khí vô sắc vô hình!
Đây mới là thực lực chân chính của Trầm Tường, đồng thời vận dụng Ngũ hành chân khí!
- Long Cương quyền!
Càn Khôn chân khí trên song quyền của Trầm Tường đột nhiên chuyển hóa thành Long cương, song quyền biến thành giống như hoàng kim đúc, uy thế bức người, từng đợt sóng khí bàng bạc dâng trào.
Long uy vừa hiện, con Thiết Giáp Ngưu lúc nãy bị doạ cho sợ hãi, cả người run rẩy, nắm đấm của Trầm Tường cũng không chút lưu tình nện xuống, trong nháy mắt vung ra mấy chục quyền, trong nháy mắt lập loè ra nhiều quyền ảnh màu vàng, toàn bộ đánh vào đầu Thiết Giáp Ngưu kia, đánh cho Thiết Giáp Ngưu phun máu tươi tung toé, khí cương tràn ngập lực phá hoại kia cũng theo nắm đấm của Trầm Tường, đánh vào bên trên đầu trâu, từ đầu trâu tràn vào toàn thân Thiết Giáp Ngưu, phá hoại nội tạng trong cơ thể nó.
Trong mấy cái nháy mắt, hơn hai trăm Long Cương quyền toàn bộ đánh vào bên trên đầu trâu, mạnh mẽ đánh ngã Thiết Giáp Ngưu!
Sau khi Trầm Tường tiến vào Phàm Võ cảnh tầng chín, chân khí trải qua áp súc, trở nên cực kỳ hùng hậu, mặc dù hắn liên tục sử dụng Càn Khôn chân khí tiến hành công kích cuồng bạo, cũng không cần lo lắng chân khí tiêu hao.
Hơn hai mươi đầu Thiết Giáp Ngưu xa xa xông lại kia, cảm nhận được trên người hắn tản mát ra Long uy yếu ớt, không khỏi bắt đầu sợ hãi, xoay người muốn chạy trốn.
Đột nhiên Trầm Tường nhảy lên cao, như mũi tên từ mặt đất bay vụt đến không trung, đi tới bên trên bầy Thiết Giáp Ngưu, chỉ thấy hắn phát ra một tiếng hét điên cuồng, quay về mặt đất đánh ra một chưởng!
Bàn tay kia của hắn nhất thời bùng lên một trận hào quang màu đỏ xanh, đây là Thanh Long chân khí cùng Chu Tước chân khí, Trầm Tường thả ra toàn bộ, dung thành một thể, hóa thành khí cương cuồng bạo, lại dùng thần thức ngưng tụ thành bàn tay khổng lồ.
Chân khí của Trầm Tường đều là trải qua áp súc, sau khi thả ra, xem ra giống như là đồ vật thực chất, không giống trước đó chỉ là hình thái mơ hồ!
Cự chưởng đột nhiên đè xuống, bao phủ trên đầu hơn hai mươi con Thiết Giáp Ngưu kia!
Ầm một tiếng nổ vang, đại địa một trận run mạnh, trên thảo nguyên xuất hiện một ấn chưởng to lớn, Trầm Tường thu hồi chân khí còn dư lại, rót vào bên trong hai thú tượng lờ mờ trong đan điền kia, nếu chân khí tiêu hao toàn bộ, thú tượng giống như thủy tinh trong suốt vậy, chỉ cần rót đầy chân khí vào, lần thứ hai tản mát ra hào quang sáng chói.
Trầm Tường từ trên không rơi xuống, đi đến bên chưởng ấn lõm xuống kia, thời điểm này, hơn hai mươi đầu Thiết Giáp Ngưu kia đều bị đè chết, biến thành hơn hai mươi bánh thịt to lớn, trong bàn tay tràn đầy huyết nhục tương, vô cùng buồn nôn.
Vũ Khai Minh chớp mắt mấy lần, xác nhận mình không nhìn lầm, sau đó từ trong hàm răng bỏ ra hai chữ:
- Biến thái!
Những người khác cũng đều như thế, âm thầm khiếp sợ thực lực của Trầm Tường, dưới cái nhìn của bọn họ, chỉ có mấy nội môn đệ tử trong các Vũ Viện gần đầu mới có thể làm được, phải biết những nội môn đệ tử này đều là đi vào đã lâu rồi, học được không ít võ công, áp súc chân khí cũng phi thường hùng hậu!
Thu thi thể những Thiết Giáp Ngưu này cẩn thận, Trầm Tường theo đường cũ trở về, hắn muốn nhanh một chút tiến vào nội môn!
Trầm Tường lập tức giết hai mươi ba đầu yêu thú cấp mười, hơn nữa còn rất dễ dàng, hắn rất nhanh liền trở về địa phương cũ, tại chỗ kia chờ đợi Vân Tiểu Đao cùng Trương Đức.
Chờ khoảng một ngày, Trầm Tường đã nhìn thấy sắc mặt Trương Đức đầy vui mừng đi tới, nhìn ra được hắn đã hoàn thành nhiệm vụ.
- Trương lão đầu, chúc mừng chúc mừng nha!
Trầm Tường vội vàng cười nói.
- Khà khà, Trầm Tường ngươi cũng như thế, ngươi là một lần liền qua cửa ải, hơn nữa còn trẻ như vậy, thực sự là tiền đồ vô lượng!
Trương Đức cười nói.
Vân Tiểu Đao vẫn chưa về, điều này làm cho Trầm Tường cùng Trương Đức có chút lo lắng, nhưng bọn hắn không có chờ bao lâu, liền nghe đến một tiếng ưng khiếu, cùng với một âm thanh phi thường đắc ý.
- Ha ha, ta kiếm bộn rồi!
Âm thanh cười lớn của Vân Tiểu Đao truyền đến, Trầm Tường cùng Trương Đức ngửa đầu nhìn lên, chỉ thấy trên trời cao bay tới một con ưng lớn màu đen, phía trên ngồi một thiếu niên đang nhếch miệng cười to.
Vân Tiểu Đao lại thu phục một con hắc ưng! Muốn thu phục yêu thú là vô cùng khó khăn, mà Vân Tiểu Đao lại làm được, hắn xác thực kiếm bộn rồi.
Đan trưởng lão nhìn năm trái cây tỏa ánh sáng màu xanh mà Trầm Tường đặt ở trên mặt đất, hỏi.
- Không bán!
Trầm Tường hừ nhẹ một tiếng nói.
Thanh Huyền quả!
Trương Đức cùng Vân Tiểu Đao lại chấn động, Trầm Tường lại chiếm được đồ tốt như vậy, điều này làm cho bọn họ âm thầm đố kị vận may của Trầm Tường.
Cấp bậc Trúc Cơ đan không tính quá cao, nhưng dược liệu cần thiết đều rất ít ỏi, thậm chí so với một ít đan dược cấp cao còn ít hơn, mà Thanh Huyền quả là một trong số đó, mà Trúc Cơ đan là linh đan diệu dược có thể trợ giúp bước vào Chân Võ cảnh, vì lẽ đó dưới tình huống cấp bậc không cao, nhưng có thể bán vô cùng đắt giá.
- Ngươi bán cho ta, sau này ta có thể miễn phí luyện chế Trúc Cơ đan giúp ngươi! Ta là chưa bao giờ giúp người khác luyện đan.
Đan trưởng lão nói, nàng đối với Thanh Huyền quả này cũng cảm thấy hết sức hứng thú, trước đây tuy rằng nàng từng chiếm được chừng mười cái, nhưng rất nhanh đã dùng đi, cũng đã rất lâu rồi, nàng không có luyện chế qua Trúc Cơ đan.
- Nếu như trước ngươi không làm khó dễ ta, ta đưa cho ngươi một cái cũng không có gì, nhưng hiện tại ngươi ra bao nhiêu, ta chắc chắn cũng sẽ không bán cho ngươi!
Trầm Tường quay đầu đi, không thèm nhìn nàng.
Vân Tiểu Đao vội vàng lôi hắn một thoáng, lo lắng hắn sẽ làm Đan trưởng lão này tức giận, đến thời điểm đó thì phiền toái.
- Năm trăm ngàn tinh thạch một cái, ngươi bán hay không?
Đan trưởng lão cười lạnh nói, nàng cũng không tin Trầm Tường không động tâm.
- Không bán!
Trầm Tường kiên quyết nói.
- Một triệu tinh thạch, bán hay không?
Đan trưởng lão lạnh giọng hỏi.
- Bán!
Trầm Tường nhếch miệng nở nụ cười, một triệu tinh thạch tuyệt đối không phải số lượng nhỏ, còn không bán hắn chính là ngu ngốc, này còn có thể hắc Đan trưởng lão một bút.
- Hừ, ta mới không thèm mua!
Đan trưởng lão như một tiểu cô nương sinh khí, dậm chân liền đi.
Trầm Tường bĩu môi nói:
- Thật là, nữ nhân này nói chuyện không tính toán gì hết, lúc trước còn nói đánh thắng nàng gả cho ta, sau này ta khổ cực đánh bại nàng, nàng đổi ý làm sao bây giờ?
Đan trưởng lão nghe được, lại đi trở về, lạnh lùng nói:
- Một triệu tinh thạch, ta mua!
Trầm Tường rất muốn kéo mặt nạ của Đan trưởng lão này xuống, bởi vì hắn rất muốn nhìn dung mạo nữ tính duy nhất của Thái Vũ môn này đến cùng là gì.
- Ngươi cùng nữ đế Thần Binh thiên quốc quan hệ như thế nào?
Trầm Tường hỏi, trong lòng hắn đột nhiên có ý nghĩ gì đó.
- Đều là nữ nhân, quan hệ cũng không tệ lắm! Ngươi hỏi cái này làm gì?
Đan trưởng lão nói.
- Ta cho ngươi hai Thanh Huyền quả, ngươi giúp ta luyện chế một lò Trúc Cơ đan, một hạt cho Tiết Tiên Tiên, một hạt lại cho Băng Phong Cốc Lãnh U Lan.
Con ngươi Trầm Tường chuyển động .
Một lò Trúc Cơ đan nhiều nhất chỉ có hai hạt, bình thường chỉ có một hạt, Trầm Tường tin tưởng Đan trưởng lão này nhất định có thể luyện ra hai hạt.
- Ta không thu tinh thạch của ngươi, coi như là trả thù lao cho Đan trưởng lão.
Trầm Tường nói, hắn thật sự không muốn gây hấn cùng Đan trưởng lão này, bởi vì sau này hắn còn phải tiến vào Thái Đan viện, còn muốn ngốc một đoạn thời gian rất dài trong Thái Vũ môn, sau này thời điểm hắn lịch lãm Thần Vũ đại lục, nói không chắc sẽ chọc ra đại sự, cũng muốn Thái Vũ môn che chở.
Vũ Khai Minh, Vân Tiểu Đao cùng Trương Đức đều nhìn ra được nguyên nhân mà Trầm Tường làm như vậy, hơn nữa bọn họ cũng phi thường chống đỡ.
Đan trưởng lão trầm mặc một thoáng, nói:
- Ngươi muốn biết tại sao ta chán ghét ngươi như vậy không?
Trầm Tường lắc đầu một cái, than thở:
- Ta rất muốn biết.
- Ngươi đánh bại ta, ta sẽ nói cho ngươi biết!
Đan trưởng lão nhặt lên hai cái Thanh Huyền quả, âm thanh cũng không có bao hận ý, hỏi:
- Lãnh U Lan là gì của ngươi? Ngươi có một vị hôn thê Tiết Tiên Tiên, còn muốn những người khác, nam nhân quả nhiên đều là như vậy.
Trầm Tường vội vàng giải thích:
- U Lan là nghĩa muội của ta, nàng đến Thái Vũ môn chính là ta bảo nàng tới, chỉ là lúc đó ta không biết quy củ của Thái Vũ môn, vì lẽ đó sau đó nàng đi Băng Phong Cốc, địa phương kia quá xa, ta trong lúc nhất thời cũng đi không được, mà ta làm ca ca phải chiếu cố nàng, vì lẽ đó chỉ có thể nhờ Đan trưởng lão.
- Hừ, nghĩa muội? Nói rất êm tai, ai biết trong lòng ngươi có tâm tư gì?
Đan trưởng lão nói xong, quay đầu rời đi, đám người Trầm Tường đều hơi kinh ngạc, âm thanh của Đan trưởng lão này giống như mang theo chút ghen tuông...
- Trầm đại ca... Ta vẫn là gọi ngươi như thế đi, ngươi có thu đệ đệ không?
Vân Tiểu Đao nhìn ba cái Thanh Huyền quả trong tay của hắn kia, lặng lẽ cười nói.
Trầm Tường lườm hắn một cái nói:
- Gia hỏa ngươi giàu có đến mức nứt đố đổ vách, cũng đừng ghi nhớ chút tài sản này của ngươi!
- Trầm đại ca thu nghĩa muội quả nhiên là không có ý tốt.
Vân Tiểu Đao thầm nói, sự tình Lãnh U Lan hắn cũng biết, đây chính là như Tiết Tiên Tiên, được khen là nữ nhân có thiên phú nhất.
Vũ Khai Minh ho khan hai tiếng, nói:
- Trầm Tường, ngươi có thể hóa giải mâu thuẫn cùng Đan trưởng lão, này vô cùng tốt, hiện tại ta chúc mừng các ngươi, trở thành nội môn đệ tử của Thái Vũ môn, những thi thể yêu thú này các ngươi có thể lấy đi một nửa, sau đó cùng tiểu bàn tử kia đi quen thuộc nội Vũ Viện một chút.
Ba người Trầm Tường lấy đi một nữa thi thể yêu thú, liền đầy cõi lòng kích động rời khỏi Huyền Cảnh này, Chu Vinh đã sớm chờ ở bên ngoài đợi bọn hắn.
Bởi vì quan hệ của Chu Vinh cùng đám người Vân Tiểu Đao rất tốt, cho nên mới sắp xếp hắn chỉ dẫn đám người Trầm Tường tiến vào nội môn.
Kích động nhất chính là Vân Tiểu Đao, hắn vừa đi ra khỏi Huyền Cảnh kia, liền ồn ào đi tìm tên đệ tử lúc trước yêu cầu một ngàn Chân Khí đan, Chu Vinh thấy Vân Tiểu Đao dễ dàng như vậy liền thắng được một ngàn Chân Khí đan, trong lòng đố kị không ngớt.
Dựa theo một hạt Chân Khí đan là năm trăm tinh thạch để tính toán, một ngàn Chân Khí đan này là 500 ngàn tinh thạch, đây tuyệt đối là một số lượng lớn!
- Trầm đại ca, một ngàn Chân Khí đan này ta một ngươi chín, dù sao ta chỉ là gánh chịu tiền đặt cược mà thôi, thuận miệng nói một chút, không nghĩ tới có được nhiều như vậy!
Vân Tiểu Đao cười nói, tuy rằng con số rất lớn, nhưng ở trong mắt hắn không tính là cái gì, nhiều năm qua, hắn ăn đi còn gấp mấy lần số này.
Trầm Tường thấy Vân Tiểu Đao đối với Chân Khí đan không để vào mắt, không khỏi âm thầm chắc lưỡi, bất quá hắn nghĩ đến Vân gia là một trong bốn gia tộc lớn nhất Thái Vũ châu, cũng cảm thấy không có cái gì quá không bình thường, một đại gia tộc, nắm giữ lượng lớn tinh thạch khoáng sản, dược liệu, yêu thú các loại,… tuy rằng không bằng đại môn phái, thế nhưng ở dưới những đại môn phái này, cũng coi như là giàu có nhất.
- Mập mạp, Chu gia các ngươi là tương đương cùng Vân gia chúng ta, hẳn là giàu có hơn chúng ta mới đúng, bởi vì các ngươi đều rất keo kiệt, rất gian trá!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn