Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 40
CHƯƠNG 40
Chú ý tới khuôn mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh đang sưng lên rất to và có vẻ như trên người cũng bị thương, Hách Trung Văn như nổi điên lên, lập tức giơ nắm đấm lên đấm về phía mặt Lưu Thiên Hàn không thèm quan tâm gì.
Khi nắm đấm của anh ta sắp nện vào mặt Lưu Thiên Hàn thì lại não nề thu tay lại. Dù anh ta có chui vào bụng mẹ tái sinh lần nữa thì cũng không thể đánh bại cậu nhỏ.
Nhưng cho dù không đánh được cậu nhỏ, không có điểm nào anh ta hơn được cậu nhỏ thì anh ta cũng sẽ không để cậu nhỏ cướp chị đại đi!
“Cậu nhỏ, rốt cuộc cậu đã làm gì chị đại?”
Nhan Nhã Tịnh bị giọng nói của Hách Trung Văn đánh thức, cô nhíu mày: “Hách béo, sao cậu lại ở đây?”
“Chị đại, nói cho tôi biết đi, rốt cuộc cậu nhỏ đã làm cái trò gì với em? Vừa rồi tôi không nhìn lầm, cậu nhỏ đang hôn chị đại!”
Nhan Nhã Tịnh sững sờ: “Hách béo, anh Lưu đã cứu tôi, anh ấy còn có thể làm gì tôi chứ!”
Hách Trung Văn giật mình. Đúng vậy, vừa rồi chị đại ngủ thiếp đi, hẳn là cô không biết cậu nhỏ hôn cô. Cậu nhỏ ưu tú như vậy, nếu để chị đại biết được cậu nhỏ hôn cô ấy thì e rằng chị đại lại càng dễ bị cậu nhỏ bắt cóc đi mất.
Hách Trung Văn tiến lên một bước, anh ta nắm chặt tay Nhan Nhã Tịnh, trong giọng nói mang theo vẻ lo được lo mất, khẩn cầu: “Chị đại, chúng ta về nhà có được không?”
“Cháu có chắc là có thể để An Bảo và An Mỹ nhìn thấy cô ấy như thế này không?” Lưu Thiên Hàn liếc nhìn bàn tay Hách Trung Văn và Nhan Nhã Tịnh đang đan vào nhau, đôi mắt anh nhìn chằm chằm, nói từ tốn.
“Cháu…” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, lời nói của Hách Trung Văn bỗng mắc kẹt trong cổ họng.
Khuôn mặt của Nhan Nhã Tịnh lúc này đã sưng lên như cái bánh bao đỏ, hai đứa nhỏ nhìn thấy thì chắc chắn sẽ bị dọa sợ.
“Chị đại, là ai bắt nạt em? Tôi sẽ giết tên đó!” Càng nhìn gương mặt của Nhan Nhã Tịnh Hách Trung Văn càng đau lòng. Hốc mắt anh ta đỏ lên, chỉ hận không thể xé xác kẻ kia ra. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Cố Đại sẽ không tha cho ông ta!” Nghĩ đến những gì Bùi Tấn Trung đã làm với Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt Lưu Thiên Hàn rét lạnh. Nếu anh đến chậm một bước thì e rằng Bùi Tấn Trung sẽ tiêm thứ đó vào người Nhan Nhã Tịnh rồi, hậu quả khó mà lường được.
Nghe Lưu Thiên Hàn nói vậy, cuối cùng trong lòng Hách Trung Văn cũng cảm thấy thanh thản hơn một chút, nhưng khi nghĩ đến việc người cứu Nhan Nhã Tịnh là Lưu Thiên Hàn thì trong lòng anh ta lại cảm thấy mâu thuẫn.
Nhan Nhã Tịnh bị thương, giờ đã là nửa đêm rồi cũng không nên di chuyển qua di chuyển lại, tối nay ở lại biệt thự của Lưu Thiên Hàn quả thật là lựa chọn tốt nhất.
Hách Trung Văn trìu mến nhìn gương mặt bánh bao của Nhan Nhã Tịnh một lúc rồi mới lưu luyến rời đi.
Lưu Thiên Hàn đi xuống lầu cùng anh ta, khi đi tới cửa phòng khách, Hách Trung Văn đột nhiên quay người lại, nói rất nghiêm túc với Lưu Thiên Hàn: “Cậu nhỏ, cháu yêu chị đại, cháu yêu cô ấy hơn cả mạng sống của mình.”
“Không có chị đại cháu sẽ chết. Vậy nên cậu nhỏ đừng giành chị đại với cháu.”
Nói dứt lời, Hách Trung Văn đột nhiên mở cửa phòng khách bước nhanh ra ngoài.
Hách Trung Văn biết những gì mình nói với Lưu Thiên Hàn thật sự rất hèn hạ, nhưng anh ta phải làm sao đây? Anh ta thích Nhan Nhã Tịnh vô cùng, vừa nghĩ tới việc cô sẽ ở bên người khác là anh ta liền thấy đau lòng không thể thở nổi. Anh ta chỉ có thể ích kỷ, như đứa con nít để chơi chiêu xấu, khiến cậu nhỏ bị loại.
Nếu không có Nhan Nhã Tịnh, Trung Văn sẽ chết…
Chú ý tới khuôn mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh đang sưng lên rất to và có vẻ như trên người cũng bị thương, Hách Trung Văn như nổi điên lên, lập tức giơ nắm đấm lên đấm về phía mặt Lưu Thiên Hàn không thèm quan tâm gì.
Khi nắm đấm của anh ta sắp nện vào mặt Lưu Thiên Hàn thì lại não nề thu tay lại. Dù anh ta có chui vào bụng mẹ tái sinh lần nữa thì cũng không thể đánh bại cậu nhỏ.
Nhưng cho dù không đánh được cậu nhỏ, không có điểm nào anh ta hơn được cậu nhỏ thì anh ta cũng sẽ không để cậu nhỏ cướp chị đại đi!
“Cậu nhỏ, rốt cuộc cậu đã làm gì chị đại?”
Nhan Nhã Tịnh bị giọng nói của Hách Trung Văn đánh thức, cô nhíu mày: “Hách béo, sao cậu lại ở đây?”
“Chị đại, nói cho tôi biết đi, rốt cuộc cậu nhỏ đã làm cái trò gì với em? Vừa rồi tôi không nhìn lầm, cậu nhỏ đang hôn chị đại!”
Nhan Nhã Tịnh sững sờ: “Hách béo, anh Lưu đã cứu tôi, anh ấy còn có thể làm gì tôi chứ!”
Hách Trung Văn giật mình. Đúng vậy, vừa rồi chị đại ngủ thiếp đi, hẳn là cô không biết cậu nhỏ hôn cô. Cậu nhỏ ưu tú như vậy, nếu để chị đại biết được cậu nhỏ hôn cô ấy thì e rằng chị đại lại càng dễ bị cậu nhỏ bắt cóc đi mất.
Hách Trung Văn tiến lên một bước, anh ta nắm chặt tay Nhan Nhã Tịnh, trong giọng nói mang theo vẻ lo được lo mất, khẩn cầu: “Chị đại, chúng ta về nhà có được không?”
“Cháu có chắc là có thể để An Bảo và An Mỹ nhìn thấy cô ấy như thế này không?” Lưu Thiên Hàn liếc nhìn bàn tay Hách Trung Văn và Nhan Nhã Tịnh đang đan vào nhau, đôi mắt anh nhìn chằm chằm, nói từ tốn.
“Cháu…” Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, lời nói của Hách Trung Văn bỗng mắc kẹt trong cổ họng.
Khuôn mặt của Nhan Nhã Tịnh lúc này đã sưng lên như cái bánh bao đỏ, hai đứa nhỏ nhìn thấy thì chắc chắn sẽ bị dọa sợ.
“Chị đại, là ai bắt nạt em? Tôi sẽ giết tên đó!” Càng nhìn gương mặt của Nhan Nhã Tịnh Hách Trung Văn càng đau lòng. Hốc mắt anh ta đỏ lên, chỉ hận không thể xé xác kẻ kia ra. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Cố Đại sẽ không tha cho ông ta!” Nghĩ đến những gì Bùi Tấn Trung đã làm với Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt Lưu Thiên Hàn rét lạnh. Nếu anh đến chậm một bước thì e rằng Bùi Tấn Trung sẽ tiêm thứ đó vào người Nhan Nhã Tịnh rồi, hậu quả khó mà lường được.
Nghe Lưu Thiên Hàn nói vậy, cuối cùng trong lòng Hách Trung Văn cũng cảm thấy thanh thản hơn một chút, nhưng khi nghĩ đến việc người cứu Nhan Nhã Tịnh là Lưu Thiên Hàn thì trong lòng anh ta lại cảm thấy mâu thuẫn.
Nhan Nhã Tịnh bị thương, giờ đã là nửa đêm rồi cũng không nên di chuyển qua di chuyển lại, tối nay ở lại biệt thự của Lưu Thiên Hàn quả thật là lựa chọn tốt nhất.
Hách Trung Văn trìu mến nhìn gương mặt bánh bao của Nhan Nhã Tịnh một lúc rồi mới lưu luyến rời đi.
Lưu Thiên Hàn đi xuống lầu cùng anh ta, khi đi tới cửa phòng khách, Hách Trung Văn đột nhiên quay người lại, nói rất nghiêm túc với Lưu Thiên Hàn: “Cậu nhỏ, cháu yêu chị đại, cháu yêu cô ấy hơn cả mạng sống của mình.”
“Không có chị đại cháu sẽ chết. Vậy nên cậu nhỏ đừng giành chị đại với cháu.”
Nói dứt lời, Hách Trung Văn đột nhiên mở cửa phòng khách bước nhanh ra ngoài.
Hách Trung Văn biết những gì mình nói với Lưu Thiên Hàn thật sự rất hèn hạ, nhưng anh ta phải làm sao đây? Anh ta thích Nhan Nhã Tịnh vô cùng, vừa nghĩ tới việc cô sẽ ở bên người khác là anh ta liền thấy đau lòng không thể thở nổi. Anh ta chỉ có thể ích kỷ, như đứa con nít để chơi chiêu xấu, khiến cậu nhỏ bị loại.
Nếu không có Nhan Nhã Tịnh, Trung Văn sẽ chết…