Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Ngọa hổ tàng long - Chương 476
Thấy ông mình tự tin như vậy, Đường Minh Phong cũng không nhiều lời nữa.
Với anh ta mà nói thì ông nội chính là một người toàn năng.
Đường Minh Phong rời khỏi câu lạc bộ rồi về biệt thự của mình.
Đèn điện trong nhà đã mở sáng choang.
Vừa bước vào phòng khách, Đường Minh Phong đã thấy Lâm Mỹ Quyên mặc váy ngủ đứng khoanh tay trước ngực rồi lạnh lùng ngồi ở đó.
“Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây à mà anh về sớm thế?”, Lâm Mỹ Quyên nham hiểm hỏi.
Càng gần ngày Phong Quyên ra mắt thị trường thì Đường Minh Phong càng phải đi xã giao nhiều, cơ hội ăn chơi đàn điếm cũng nhiều lên trông thấy.
Anh ta đã không còn thân mật gần gũi với Lâm Mỹ Quyên như trước nữa.
“Hôm nay anh đi gặp ông, em ngủ sớm đi”.
Đường Minh Phong mất kiên nhẫn, cởi vest chuẩn bị đi tắm rồi ngủ.
Dù Lâm Mỹ Quyên đang mặc chiếc váy ngủ màu hồng xuyên thấu thì anh ta cũng chẳng thấy hứng thú chút nào.
Cái gì nhìn nhiều rồi cũng chán.
“Gặp ông ư? Thế ông nói sao?”, nghe thấy vậy, Lâm Mỹ Quyên lên tinh thần ngay.
Đường Minh Phong có vẻ khó chịu, ai cho cô ta gọi như thế?
Nhưng ngoài mặt Đường Minh Phong vẫn không tỏ thái độ gì, chỉ nói: “Giờ chuyện công ty là quan trọng nhất, những chuyện khác để sau tính”.
“Thế chuyện kết hôn anh đã hứa với em thì sao?”, đây là vấn đề mà Lâm Mỹ Quyên quan tâm nhất.
“Bây giờ là lúc nào chứ? Em không chờ được đến khi công ty hoạt động vào guồng à?”
Vừa nghe thấy chuyện cưới xin, Đường Minh Phong nổi khủng lên ngay.
Lâm Mỹ Quyên lập tức không vui rồi lạnh lùng hỏi: “Đường Minh Phong, anh đã lấy hết cổ phần của em ở Phong Quyên rồi, đừng nói anh định đánh trống bỏ dùi đấy nhé?”
Lâm Mỹ Quyên đã hối hận về chuyện cổ phần khi thấy Đường Minh Phong quay ngoắt thái độ.
Nhưng lúc ấy, cô ta không nghĩ quá nhiều.
Từ đầu đến cuối đều là nhà họ Đường lo liệu hết mọi việc cho bất động sản Phong Quyên.
Nên nếu một người ngoài như cô ta nắm nhiều cổ phần thì nhà họ Đường sẽ không trợ giúp nữa.
Chỉ cần cô ta gả cho người thừa kế của gia tộc họ là Đường Minh Phong thì có cho hết cổ phần cũng được, hơn nữa Đường Minh Phong bảo là vay chứ không xin.
Sau khi công ty ổn định, anh ta sẽ trả lại cho Lâm Mỹ Quyên.
Vì thế bất động sản Phong Quyên ra mắt thị trường là chuyện quan trọng nhất.
Nào ngờ, sau khi trở thành người thừa kế chính thức của nhà họ Đường, Đường Minh Phong đã thay đổi hoàn toàn, không còn nồng nhiệt với cô ta nữa.
Đã thế còn thường xuyên ăn chơi trác táng bên ngoài.
Điều này khiến Lâm Mỹ Quyên thấy rất nguy hiểm.
Nhỡ Đường Minh Phong trở mặt thì cô ta sẽ không còn gì nữa.
Thậm chí cô ta còn không dám cho bố và em trai mình biết chuyện đã chuyển hết cổ phần sang cho Đường Minh Phong.
“Em nghĩ nhiều rồi, chờ công ty ra mắt thuận lợi, anh sẽ tuyên bố chuyện hôn sự của bọn mình ngay, được chưa?”
Đường Minh Phong không quên lời dặn của ông mình, tạm thời vẫn giữ quan hệ với Lâm Mỹ Quyên nên đành nói vậy.
“Thật không?”, Lâm Mỹ Quyên nghi ngờ.
“Anh đã lừa em bao giờ chưa?”
“Được rồi Minh Phong, em chỉ yêu một mình anh thôi”.
Nghe thấy Lâm Mỹ Quyên nói lời “yêu”, Đường Minh Phong chỉ thấy chán ghét.
Với anh ta mà nói thì ông nội chính là một người toàn năng.
Đường Minh Phong rời khỏi câu lạc bộ rồi về biệt thự của mình.
Đèn điện trong nhà đã mở sáng choang.
Vừa bước vào phòng khách, Đường Minh Phong đã thấy Lâm Mỹ Quyên mặc váy ngủ đứng khoanh tay trước ngực rồi lạnh lùng ngồi ở đó.
“Hôm nay mặt trời mọc đằng Tây à mà anh về sớm thế?”, Lâm Mỹ Quyên nham hiểm hỏi.
Càng gần ngày Phong Quyên ra mắt thị trường thì Đường Minh Phong càng phải đi xã giao nhiều, cơ hội ăn chơi đàn điếm cũng nhiều lên trông thấy.
Anh ta đã không còn thân mật gần gũi với Lâm Mỹ Quyên như trước nữa.
“Hôm nay anh đi gặp ông, em ngủ sớm đi”.
Đường Minh Phong mất kiên nhẫn, cởi vest chuẩn bị đi tắm rồi ngủ.
Dù Lâm Mỹ Quyên đang mặc chiếc váy ngủ màu hồng xuyên thấu thì anh ta cũng chẳng thấy hứng thú chút nào.
Cái gì nhìn nhiều rồi cũng chán.
“Gặp ông ư? Thế ông nói sao?”, nghe thấy vậy, Lâm Mỹ Quyên lên tinh thần ngay.
Đường Minh Phong có vẻ khó chịu, ai cho cô ta gọi như thế?
Nhưng ngoài mặt Đường Minh Phong vẫn không tỏ thái độ gì, chỉ nói: “Giờ chuyện công ty là quan trọng nhất, những chuyện khác để sau tính”.
“Thế chuyện kết hôn anh đã hứa với em thì sao?”, đây là vấn đề mà Lâm Mỹ Quyên quan tâm nhất.
“Bây giờ là lúc nào chứ? Em không chờ được đến khi công ty hoạt động vào guồng à?”
Vừa nghe thấy chuyện cưới xin, Đường Minh Phong nổi khủng lên ngay.
Lâm Mỹ Quyên lập tức không vui rồi lạnh lùng hỏi: “Đường Minh Phong, anh đã lấy hết cổ phần của em ở Phong Quyên rồi, đừng nói anh định đánh trống bỏ dùi đấy nhé?”
Lâm Mỹ Quyên đã hối hận về chuyện cổ phần khi thấy Đường Minh Phong quay ngoắt thái độ.
Nhưng lúc ấy, cô ta không nghĩ quá nhiều.
Từ đầu đến cuối đều là nhà họ Đường lo liệu hết mọi việc cho bất động sản Phong Quyên.
Nên nếu một người ngoài như cô ta nắm nhiều cổ phần thì nhà họ Đường sẽ không trợ giúp nữa.
Chỉ cần cô ta gả cho người thừa kế của gia tộc họ là Đường Minh Phong thì có cho hết cổ phần cũng được, hơn nữa Đường Minh Phong bảo là vay chứ không xin.
Sau khi công ty ổn định, anh ta sẽ trả lại cho Lâm Mỹ Quyên.
Vì thế bất động sản Phong Quyên ra mắt thị trường là chuyện quan trọng nhất.
Nào ngờ, sau khi trở thành người thừa kế chính thức của nhà họ Đường, Đường Minh Phong đã thay đổi hoàn toàn, không còn nồng nhiệt với cô ta nữa.
Đã thế còn thường xuyên ăn chơi trác táng bên ngoài.
Điều này khiến Lâm Mỹ Quyên thấy rất nguy hiểm.
Nhỡ Đường Minh Phong trở mặt thì cô ta sẽ không còn gì nữa.
Thậm chí cô ta còn không dám cho bố và em trai mình biết chuyện đã chuyển hết cổ phần sang cho Đường Minh Phong.
“Em nghĩ nhiều rồi, chờ công ty ra mắt thuận lợi, anh sẽ tuyên bố chuyện hôn sự của bọn mình ngay, được chưa?”
Đường Minh Phong không quên lời dặn của ông mình, tạm thời vẫn giữ quan hệ với Lâm Mỹ Quyên nên đành nói vậy.
“Thật không?”, Lâm Mỹ Quyên nghi ngờ.
“Anh đã lừa em bao giờ chưa?”
“Được rồi Minh Phong, em chỉ yêu một mình anh thôi”.
Nghe thấy Lâm Mỹ Quyên nói lời “yêu”, Đường Minh Phong chỉ thấy chán ghét.