- Ảnh bìa
- Tác giả
- Thời Tinh Thảo
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 90
- Nguồn
- luvevaland.co
- Lượt đọc
- 2,276
- Cập nhật
Lương Tây Kinh và Thi Hảo là hai người tuyệt đối không thể nào có chuyện ở bên nhau.
Một người là người chèo lái tập đoàn Lương Thị trong tương lai, một nhân vật huyền thoại trong giới kinh doanh, thủ đoạn tàn nhẫn, lạnh lùng đầy cuốn hút. Còn Thi Hảo là thư ký được ông nội của Lương Tây Kinh sắp xếp ở bên cạnh anh, trước giờ vẫn luôn công tư phân minh.
Hai người hoà thuận nước sông không phạm nước giếng, cho đến một lần ngoài ý muốn khiến mối quan hệ cấp trên với cấp dưới hoàn toàn trong sạch của bọn họ đi lệch hướng, trở nên vô cùng diệu kỳ.
…
Trong bữa tiệc lần nọ, Thi Hảo làm tròn bổn phận ngồi bên cạnh Lương Tây Kinh như mọi khi, lớp trang điểm giản dị, nhìn trông nhạt nhẽo vô vị.
Đối tác uống say bí tỉ lơ mơ hỏi Lương Tây Kinh, sao anh lại để một thư kí chẳng có gì thú vị ở bên cạnh mình lâu như vậy.
Lương Tây Kinh nghe xong thì nhìn về phía Thi Hảo, ánh mắt sâu thẳm: “Thư ký Thi rất tốt.”
Vẻ mặt người kia khinh bỉ: “Tốt chỗ nào?”.
Lương Tây Kinh đang định lên tiếng thì tự dưng bị ăn một đạp. Sắc mặt anh không thay đổi, đè lên cái chân đang gây chuyện của người bên cạnh, bênh vực người mình nói: “Đương nhiên là thư ký của tôi điểm nào cũng tốt hết.”
…
Lương Tây Kinh ích kỷ không muốn để bất cứ ai thấy điểm tốt của Thi Hảo.
Bởi vậy anh chỉ có thể dùng chút mánh khóe để trói cô bên mình.
“Khi những ngọn sóng không tên ập đến với ta, con tim ta loạn nhịp.”
“Sau khi quen biết em, sự tự chủ của tôi không còn kiểm soát được nữa.”
Một người là người chèo lái tập đoàn Lương Thị trong tương lai, một nhân vật huyền thoại trong giới kinh doanh, thủ đoạn tàn nhẫn, lạnh lùng đầy cuốn hút. Còn Thi Hảo là thư ký được ông nội của Lương Tây Kinh sắp xếp ở bên cạnh anh, trước giờ vẫn luôn công tư phân minh.
Hai người hoà thuận nước sông không phạm nước giếng, cho đến một lần ngoài ý muốn khiến mối quan hệ cấp trên với cấp dưới hoàn toàn trong sạch của bọn họ đi lệch hướng, trở nên vô cùng diệu kỳ.
…
Trong bữa tiệc lần nọ, Thi Hảo làm tròn bổn phận ngồi bên cạnh Lương Tây Kinh như mọi khi, lớp trang điểm giản dị, nhìn trông nhạt nhẽo vô vị.
Đối tác uống say bí tỉ lơ mơ hỏi Lương Tây Kinh, sao anh lại để một thư kí chẳng có gì thú vị ở bên cạnh mình lâu như vậy.
Lương Tây Kinh nghe xong thì nhìn về phía Thi Hảo, ánh mắt sâu thẳm: “Thư ký Thi rất tốt.”
Vẻ mặt người kia khinh bỉ: “Tốt chỗ nào?”.
Lương Tây Kinh đang định lên tiếng thì tự dưng bị ăn một đạp. Sắc mặt anh không thay đổi, đè lên cái chân đang gây chuyện của người bên cạnh, bênh vực người mình nói: “Đương nhiên là thư ký của tôi điểm nào cũng tốt hết.”
…
Lương Tây Kinh ích kỷ không muốn để bất cứ ai thấy điểm tốt của Thi Hảo.
Bởi vậy anh chỉ có thể dùng chút mánh khóe để trói cô bên mình.
“Khi những ngọn sóng không tên ập đến với ta, con tim ta loạn nhịp.”
“Sau khi quen biết em, sự tự chủ của tôi không còn kiểm soát được nữa.”
Bình luận facebook