Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 675
Chương 675:
“Tôi luôn muốn biết, anh cứ kéo dài không chịu ly hôn, một bên khác lại có hôn ước với Cố Hàm Yên, mang hai loại thân phận này trên người, có cảm nghĩ gì?”
Diệp Du Nhiên cười lạnh nhìn Mộ Tấn Dương, trong mắt mang theo chán ghét.
Nét mặt căng cứng của Mộ Tấn Dương vẫn không có thả lỏng, sau khi nghe thấy lời cô, ngược lại càng cứng đờ hơn.
Anh cúi đầu lên tiếng: “Cho tôi thời gian, tôi sẽ xử lý tốt chuyện này.”
“Mộ Tấn Dương, ly hôn đi, đừng dây dưa thêm nữa, như vậy không dứt khoát chút nào, cũng chẳng thú vị gì cả.”
Diệp Du Nhiên hít một hơi thật sâu, như đã đưa ra quyết định rất quan trọng.
Sau đó cô từ từ cất lời: “Nếu anh thật sự có lòng muốn xử lý, thời gian hai năm còn không thể xử lý chuyện này sao? Anh có biết dáng vẻ của mình bây giờ khiến người ta chán ghét đến mức nào, khiến người ta ngán ngẩm bao nhiêu không?”
Diệp Du Nhiên cười đến nước mắt cũng sắp rơi: “Cho nhau chút mặt mũi, đừng kéo dài thêm nữa, hoặc là anh thật sự muốn như Cố Hàm Yên nói, có một ngày bị người chụp được ảnh của chúng ta, tôi bị nói thành người thứ ba.”
Cô và Mộ Tấn Dương, Mộ Tấn Dương và Cố Hàm Yên.
Rất rõ ràng, cái sau, quan hệ của Mộ Tấn Dương và Cố Hàm Yên dễ dàng được chấp nhận hơn.
Nếu thật sự có một ngày quan hệ giữa ba người bọn họ bị công khai, người không xong nhất chỉ có thể là cô.
Phía sau Mộ Tấn Dương có Mộ Úc Xuyên, có gia tộc Mogwynn, có tập đoàn LK.
Bọn họ cùng lên phỏng vấn trực tiếp, mọi người đều biết bọn họ quen nhau mười mấy năm, trai tài gái sắc…
Mộ Tấn Dương có rất nhiều lời muốn giải thích.
Anh muốn nói với cô chuyện không phải như vậy.
Anh thật sự có thể xử lý chuyện này.
Nhưng tất cả lý do nói ra vào lúc này, ngược lại giống như tìm cớ cho mình, trở nên rất yếu ớt.
Từ nhỏ anh đã là người không hay nói chuyện.
Trước đây, mẹ còn nghĩ anh bị bệnh tự kỷ.
Thật ra anh chỉ là không thích nói chuyện mà thôi, mười bốn tuổi, mẹ rời khỏi anh, anh bước lên con đường kinh doanh.
Bàn chuyện làm ăn, kéo khách hàng, dường như không gì có thể làm khó được anh.
Nhưng vào lúc này, miệng anh như bị khâu lại vậy, không có cách nào lên tiếng nói chuyện.
Cũng không nói nên lời.
Diệp Du Nhiên thấy anh im lặng, tim cũng từng chút trở nên nặng nề.
Diệp Du Nhiên bình tĩnh mở miệng: “Không nói lời nào, tôi coi như anh yên lặng đồng ý, còn nữa, anh cũng không phải trẻ con, tuy công ty là của anh, anh muốn làm sao cũng được, nhưng anh cũng phải lo lắng cho nhân viên của công ty mình một chút, hơn nữa, hành động này của anh sẽ tạo thành phức tạp không cần thiết cho tôi, khiến người khác hiểu lầm.”
Diệp Du Nhiên rũ mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ: “Hơn nữa, chuyện anh chủ động tìm Hải Nguyệt đầu tư lần này, không biết đã bị bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm nữa, có lẽ tiếp theo tôi sẽ rất bận, cứ đợi khoảng thời gian này bận xong rồi làm thủ tục ly hôn đi, hy vọng đây là lần cuối cùng chúng ta thảo luận về chuyện này.”
Vẻ mặt Mộ Tấn Dương hơi tối tăm, không thể nhìn ra anh đang suy nghĩ gì.
Anh không trả lời Diệp Du Nhiên, mà nói sang chuyện khác: “Đồ ăn sắp nguội rồi.”
“Tôi luôn muốn biết, anh cứ kéo dài không chịu ly hôn, một bên khác lại có hôn ước với Cố Hàm Yên, mang hai loại thân phận này trên người, có cảm nghĩ gì?”
Diệp Du Nhiên cười lạnh nhìn Mộ Tấn Dương, trong mắt mang theo chán ghét.
Nét mặt căng cứng của Mộ Tấn Dương vẫn không có thả lỏng, sau khi nghe thấy lời cô, ngược lại càng cứng đờ hơn.
Anh cúi đầu lên tiếng: “Cho tôi thời gian, tôi sẽ xử lý tốt chuyện này.”
“Mộ Tấn Dương, ly hôn đi, đừng dây dưa thêm nữa, như vậy không dứt khoát chút nào, cũng chẳng thú vị gì cả.”
Diệp Du Nhiên hít một hơi thật sâu, như đã đưa ra quyết định rất quan trọng.
Sau đó cô từ từ cất lời: “Nếu anh thật sự có lòng muốn xử lý, thời gian hai năm còn không thể xử lý chuyện này sao? Anh có biết dáng vẻ của mình bây giờ khiến người ta chán ghét đến mức nào, khiến người ta ngán ngẩm bao nhiêu không?”
Diệp Du Nhiên cười đến nước mắt cũng sắp rơi: “Cho nhau chút mặt mũi, đừng kéo dài thêm nữa, hoặc là anh thật sự muốn như Cố Hàm Yên nói, có một ngày bị người chụp được ảnh của chúng ta, tôi bị nói thành người thứ ba.”
Cô và Mộ Tấn Dương, Mộ Tấn Dương và Cố Hàm Yên.
Rất rõ ràng, cái sau, quan hệ của Mộ Tấn Dương và Cố Hàm Yên dễ dàng được chấp nhận hơn.
Nếu thật sự có một ngày quan hệ giữa ba người bọn họ bị công khai, người không xong nhất chỉ có thể là cô.
Phía sau Mộ Tấn Dương có Mộ Úc Xuyên, có gia tộc Mogwynn, có tập đoàn LK.
Bọn họ cùng lên phỏng vấn trực tiếp, mọi người đều biết bọn họ quen nhau mười mấy năm, trai tài gái sắc…
Mộ Tấn Dương có rất nhiều lời muốn giải thích.
Anh muốn nói với cô chuyện không phải như vậy.
Anh thật sự có thể xử lý chuyện này.
Nhưng tất cả lý do nói ra vào lúc này, ngược lại giống như tìm cớ cho mình, trở nên rất yếu ớt.
Từ nhỏ anh đã là người không hay nói chuyện.
Trước đây, mẹ còn nghĩ anh bị bệnh tự kỷ.
Thật ra anh chỉ là không thích nói chuyện mà thôi, mười bốn tuổi, mẹ rời khỏi anh, anh bước lên con đường kinh doanh.
Bàn chuyện làm ăn, kéo khách hàng, dường như không gì có thể làm khó được anh.
Nhưng vào lúc này, miệng anh như bị khâu lại vậy, không có cách nào lên tiếng nói chuyện.
Cũng không nói nên lời.
Diệp Du Nhiên thấy anh im lặng, tim cũng từng chút trở nên nặng nề.
Diệp Du Nhiên bình tĩnh mở miệng: “Không nói lời nào, tôi coi như anh yên lặng đồng ý, còn nữa, anh cũng không phải trẻ con, tuy công ty là của anh, anh muốn làm sao cũng được, nhưng anh cũng phải lo lắng cho nhân viên của công ty mình một chút, hơn nữa, hành động này của anh sẽ tạo thành phức tạp không cần thiết cho tôi, khiến người khác hiểu lầm.”
Diệp Du Nhiên rũ mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ: “Hơn nữa, chuyện anh chủ động tìm Hải Nguyệt đầu tư lần này, không biết đã bị bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm nữa, có lẽ tiếp theo tôi sẽ rất bận, cứ đợi khoảng thời gian này bận xong rồi làm thủ tục ly hôn đi, hy vọng đây là lần cuối cùng chúng ta thảo luận về chuyện này.”
Vẻ mặt Mộ Tấn Dương hơi tối tăm, không thể nhìn ra anh đang suy nghĩ gì.
Anh không trả lời Diệp Du Nhiên, mà nói sang chuyện khác: “Đồ ăn sắp nguội rồi.”