Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 38
Cô giật mình sửng sốt, liền giật tay Văn Tĩnh, chạy ra phía ngoài... "A, Hoan Nhan, cô cũng đến, mau vào đi" thanh âm của Lâm Thiến vang lên, cô ta mỉm cười dựa sát vào người Thân Tống Hạo, chỉ hận cả người không thể dán chặt vào người anh ta, ánh mắt nóng rực mang theo thắng lợi, khinh thường liếc nhìn Văn Tĩnh và Hoan Nhan.
Thân Tống Hạo im lặng, đôi mắt khẽ liếc, trong khoảnh khắc ngửa đầu uống rượu, khóe mắt nhìn tới bóng dáng gầy yếu, tựa hồ có chút sáng lên.
Hoan Nhan cắn răng, ổn định lại thân mình, cô ép mình nở nụ cười, liền xoay mặt, giọng nói thoải mái, mỉm cười, đôi mắt trong trẻo nhìn gương mặt trang điểm xinh đẹp của Lâm Thiến, “Sao cô ở đây, không phải lúc này cô nên ở bên cạnh Tống Gia Minh sao?”
Vãn Tĩnh rồi không nhịn được xì cười to, lén nhìn Hoan Nhan giơ ngón cái, cô còn chưa từng thấy Hoan Nhan ăn nói sắc bén như vậy, có điều cô thích!
Sắc mặt Lâm Thiến biến đổi, muốn cãi lại, nhưng e ngại có Thân Tống Hạo, liền miễn cưỡng bày ra khuôn mặt dịu dàng tươi cười, nhưng không che được sự tức giận trong đáy mắt... "Tôi và anh ta đã chia tay, như thế nào, cô không đến tìm người yêu cũ sao?" Lâm Thiến ổn định tâm trạng, khóe môi hơi nhếch, vừa vặn tạo ra một độ cong mê người, đôi mắt xinh đẹp ngước nhìn Hoan Nhan nói.
Tay cầm ly rượu của Thân Tống Hạo thoáng dừng một chút, cùng Lâm thiến ở chung mấy ngày nay, anh đương nhiến biết người yêu cũ của của Hoan Nhan trong lời nói của Lâm Thiến, chính là người đàn ông nhìn thấy hôm đó.
Mà hiện tại, kỳ quái là anh lại muốn biết cô trả lời như thế nào.
Hoan Nhan cười nhẹ, nhẹ nhàng đi đến, hơi hướng đầu về một bên, ánh mắt lướt qua Lâm Thiến, rồi dừng lại trên khuôn mặt Thân Tống Hạo, cô cười vô cùng rạng rỡ, gật đầu với Thân Tống Hạo: "Thân tiên sinh, tôi nhớ anh đã từng nói, anh từ trước đến nay chỉ chạm vào xử nữ, sao bây giờ lại thay đổi khẩu vị"
Trong phòng bỗng vang lên âm thanh cười nhạo, mặt Thân Tống Hạo dần sa sầm lại.
"Cô… Hứa Hoan Nhan…. cô….. " Lâm Thiến rốt cuộc không nhịn được đứng bật dậy, tay run run chỉ vào mặt Hoan Nhan, tức không nói ra lời... "Hừm, Lâm đại tiểu thư, cô gạt được Tống Gia Minh, chắc cũng không lừa được Thân tiên sinh đã duyệt qua vô số người đi".
Hoan Nhan mỉm cười quay sang nhìn lại Thân Tống Hạo: "Đúng không, Thân tiên sinh?"
Thân Tống Hạo nhíu đôi mắt, khóe môi nở nụ cười, nhấc tay để trên ghế tựa, lười biếng nhìn cô: "Tôi thích xử nữ hay không, Hứa tiểu thư quan tâm sao?”
Anh ôm lấy eo nhỏ của Lâm Thiến, trước mặt mọi người, liền đưa tay trực tiếp thăm dò vào áo cô ta, thân mình Lâm Thiến liền mềm nhũn như bạch tuộc dán chặt vào người Thân Tống Hạo, thốt ra tiếng kêu mềm mại... "Huống chi, cô ta so với Hứa tiểu thư, thật đúng là có hương vị hơn".
Anh cất giọng trêu tức, thoáng nhìn đến khuôn mặt phía trước đỏ bừng, bỗng nhiên cảm thấy tâm trạng tốt hơn.
Thân Tống Hạo im lặng, đôi mắt khẽ liếc, trong khoảnh khắc ngửa đầu uống rượu, khóe mắt nhìn tới bóng dáng gầy yếu, tựa hồ có chút sáng lên.
Hoan Nhan cắn răng, ổn định lại thân mình, cô ép mình nở nụ cười, liền xoay mặt, giọng nói thoải mái, mỉm cười, đôi mắt trong trẻo nhìn gương mặt trang điểm xinh đẹp của Lâm Thiến, “Sao cô ở đây, không phải lúc này cô nên ở bên cạnh Tống Gia Minh sao?”
Vãn Tĩnh rồi không nhịn được xì cười to, lén nhìn Hoan Nhan giơ ngón cái, cô còn chưa từng thấy Hoan Nhan ăn nói sắc bén như vậy, có điều cô thích!
Sắc mặt Lâm Thiến biến đổi, muốn cãi lại, nhưng e ngại có Thân Tống Hạo, liền miễn cưỡng bày ra khuôn mặt dịu dàng tươi cười, nhưng không che được sự tức giận trong đáy mắt... "Tôi và anh ta đã chia tay, như thế nào, cô không đến tìm người yêu cũ sao?" Lâm Thiến ổn định tâm trạng, khóe môi hơi nhếch, vừa vặn tạo ra một độ cong mê người, đôi mắt xinh đẹp ngước nhìn Hoan Nhan nói.
Tay cầm ly rượu của Thân Tống Hạo thoáng dừng một chút, cùng Lâm thiến ở chung mấy ngày nay, anh đương nhiến biết người yêu cũ của của Hoan Nhan trong lời nói của Lâm Thiến, chính là người đàn ông nhìn thấy hôm đó.
Mà hiện tại, kỳ quái là anh lại muốn biết cô trả lời như thế nào.
Hoan Nhan cười nhẹ, nhẹ nhàng đi đến, hơi hướng đầu về một bên, ánh mắt lướt qua Lâm Thiến, rồi dừng lại trên khuôn mặt Thân Tống Hạo, cô cười vô cùng rạng rỡ, gật đầu với Thân Tống Hạo: "Thân tiên sinh, tôi nhớ anh đã từng nói, anh từ trước đến nay chỉ chạm vào xử nữ, sao bây giờ lại thay đổi khẩu vị"
Trong phòng bỗng vang lên âm thanh cười nhạo, mặt Thân Tống Hạo dần sa sầm lại.
"Cô… Hứa Hoan Nhan…. cô….. " Lâm Thiến rốt cuộc không nhịn được đứng bật dậy, tay run run chỉ vào mặt Hoan Nhan, tức không nói ra lời... "Hừm, Lâm đại tiểu thư, cô gạt được Tống Gia Minh, chắc cũng không lừa được Thân tiên sinh đã duyệt qua vô số người đi".
Hoan Nhan mỉm cười quay sang nhìn lại Thân Tống Hạo: "Đúng không, Thân tiên sinh?"
Thân Tống Hạo nhíu đôi mắt, khóe môi nở nụ cười, nhấc tay để trên ghế tựa, lười biếng nhìn cô: "Tôi thích xử nữ hay không, Hứa tiểu thư quan tâm sao?”
Anh ôm lấy eo nhỏ của Lâm Thiến, trước mặt mọi người, liền đưa tay trực tiếp thăm dò vào áo cô ta, thân mình Lâm Thiến liền mềm nhũn như bạch tuộc dán chặt vào người Thân Tống Hạo, thốt ra tiếng kêu mềm mại... "Huống chi, cô ta so với Hứa tiểu thư, thật đúng là có hương vị hơn".
Anh cất giọng trêu tức, thoáng nhìn đến khuôn mặt phía trước đỏ bừng, bỗng nhiên cảm thấy tâm trạng tốt hơn.