Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 52
Chương 52
Trần Ánh Nguyệt thì không biết nhiều về các loại xe, dù sao thì xe của cô ấy cũng là Porsche hoặc Maserati, đều do anh trai tặng cả, cô ấy cũng không rõ giữa Audi và BMW thì loại nào tốt hơn, nhưng cô ấy cho rằng hai loại xe này giá thành đều rẻ hơn một chút.
Bản thân cô cũng không thích quá phô trương nên đã quyết định luôn và không nói thêm điều gì nữa.
Cô nhân viên bán hàng nghe thấy lời cô vừa nói, lập tức đi chuẩn bị hợp đồng mua bán: “Hai chị vui lòng chờ một chút, tôi sẽ quay lại ngay.”
Cô nhàn nhạt ừ một tiếng rồi ngồi xuống đợi.
Cô và Trần Ánh Nguyệt vừa mới ngồi xuống, Kiều Lệ cùng với Tô Nguyệt Lăng đột nhiên đi đến, cất giọng chào hỏi: ‘Chị Thẩm, đi cùng bạn đến để mua xeà?”
Hai người đó tuy rằng ngoài miệng đang cười rất tươi, nhưng cô thừa biết trong lòng họ đang mắng thầm cô thế nào.
Cô nhếch lông mày, lạnh lùng đáp: ‘Ừm.”
“Đúng là trùng hợp, chúng tôi cũng đến để mua xe, xem ra chị Thẩm đã chọn xe xong rồi, không biết chiếc xe nào đã lọt vào mắt chị vậy?”
Đúng lúc này, cô nhân viên bán hàng đã quay lại mang theo bản hợp đồng mua xe, cô ta tiếp lời: ‘Chị Thẩm đây đã chọn mua chiếc xe BMW dòng số 7.”
Tô Nguyệt Lăng nhìn cô: “Chiếc xe này giá bao nhiêu tiền?”
Cô nhân viên bán hàng nghe thấy lời cô vừa nói, lập tức đi chuẩn bị hợp đồng mua bán: “Hai chị vui lòng chờ một chút, tôi sẽ quay lại ngay.”
Cô nhàn nhạt ừ một tiếng rồi ngồi xuống đợi.
Cô và Trần Ánh Nguyệt vừa mới ngồi xuống, Kiều Lệ cùng với Tô Nguyệt Lăng đột nhiên đi đến, cất giọng chào hỏi: ‘Chị Thẩm, đi cùng bạn đến để mua xeà?”
Hai người đó tuy rằng ngoài miệng đang cười rất tươi, nhưng cô thừa biết trong lòng họ đang mắng thầm cô thế nào.
Cô nhếch lông mày, lạnh lùng đáp: ‘Ừm.”
“Đúng là trùng hợp, chúng tôi cũng đến để mua xe, xem ra chị Thẩm đã chọn xe xong rồi, không biết chiếc xe nào đã lọt vào mắt chị vậy?”
Đúng lúc này, cô nhân viên bán hàng đã quay lại mang theo bản hợp đồng mua xe, cô ta tiếp lời: ‘Chị Thẩm đây đã chọn mua chiếc xe BMW dòng số 7.”
Tô Nguyệt Lăng nhìn cô: “Chiếc xe này giá bao nhiêu tiền?”
Cô nhân viên bán hàng lại nhầm tưởng bọn người Tô Nguyệt Lăng là bạn của cô, cũng không nghĩ ngợi nhiều mà đáp: “Tám trăm mười nhân dân tệ, nếu như hai chị đây cũng thích chiếc xe này, lát nữa tôi sẽ đưa hai chị đi thử nó.”
Cô nhân viên vừa dứt lời, Kiều Lệ đã khit mũi nói: “Chiếc xe này chỉ có hơn tám trăm tệ thôi sao, rẻ quá, ai lại mua chiếc xe rẻ như thế chứ”
Hôm nay cửa hàng rất đông người, chính vì thế cho nên lời nói vừa rồi của Kiều Lệ quả thật đã xúc phạm đến không ít khách hàng, đến cô nhân viên bán hàng đứng đó cũng cảm thấy vô cùng ngượng ngùng và xấu hổ.
Thế nhưng cả Kiều Lệ và Tô Nguyệt Lăng đều là kiểu người không coi ai ra gì, Kiều Lệ vừa nói xong, Tô Nguyệt Lăng ngay lập tức đã tiếp lời cô ta: “Đúng thế, không ngờ bây giờ chị Thẩm lại thảm đến vậy, chỉ có chiếc xe đáng giá mấy trăm tệ mà cũng mua không nổi.”
Trần Ánh Nguyệt ngồi bên cạnh không nhịn được bèn nói: “Thế thì làm sao?
Chỉ mua có chiếc xe mà đã muốn hơn người ta rồi?”
“Chị Thẩm đừng hiểu nhầm, chúng tôi không có ý gì cả, chỉ là cảm thấy tiếc cho chị thôi.”
Trần Ánh Nguyệt thì không biết nhiều về các loại xe, dù sao thì xe của cô ấy cũng là Porsche hoặc Maserati, đều do anh trai tặng cả, cô ấy cũng không rõ giữa Audi và BMW thì loại nào tốt hơn, nhưng cô ấy cho rằng hai loại xe này giá thành đều rẻ hơn một chút.
Bản thân cô cũng không thích quá phô trương nên đã quyết định luôn và không nói thêm điều gì nữa.
Cô nhân viên bán hàng nghe thấy lời cô vừa nói, lập tức đi chuẩn bị hợp đồng mua bán: “Hai chị vui lòng chờ một chút, tôi sẽ quay lại ngay.”
Cô nhàn nhạt ừ một tiếng rồi ngồi xuống đợi.
Cô và Trần Ánh Nguyệt vừa mới ngồi xuống, Kiều Lệ cùng với Tô Nguyệt Lăng đột nhiên đi đến, cất giọng chào hỏi: ‘Chị Thẩm, đi cùng bạn đến để mua xeà?”
Hai người đó tuy rằng ngoài miệng đang cười rất tươi, nhưng cô thừa biết trong lòng họ đang mắng thầm cô thế nào.
Cô nhếch lông mày, lạnh lùng đáp: ‘Ừm.”
“Đúng là trùng hợp, chúng tôi cũng đến để mua xe, xem ra chị Thẩm đã chọn xe xong rồi, không biết chiếc xe nào đã lọt vào mắt chị vậy?”
Đúng lúc này, cô nhân viên bán hàng đã quay lại mang theo bản hợp đồng mua xe, cô ta tiếp lời: ‘Chị Thẩm đây đã chọn mua chiếc xe BMW dòng số 7.”
Tô Nguyệt Lăng nhìn cô: “Chiếc xe này giá bao nhiêu tiền?”
Cô nhân viên bán hàng nghe thấy lời cô vừa nói, lập tức đi chuẩn bị hợp đồng mua bán: “Hai chị vui lòng chờ một chút, tôi sẽ quay lại ngay.”
Cô nhàn nhạt ừ một tiếng rồi ngồi xuống đợi.
Cô và Trần Ánh Nguyệt vừa mới ngồi xuống, Kiều Lệ cùng với Tô Nguyệt Lăng đột nhiên đi đến, cất giọng chào hỏi: ‘Chị Thẩm, đi cùng bạn đến để mua xeà?”
Hai người đó tuy rằng ngoài miệng đang cười rất tươi, nhưng cô thừa biết trong lòng họ đang mắng thầm cô thế nào.
Cô nhếch lông mày, lạnh lùng đáp: ‘Ừm.”
“Đúng là trùng hợp, chúng tôi cũng đến để mua xe, xem ra chị Thẩm đã chọn xe xong rồi, không biết chiếc xe nào đã lọt vào mắt chị vậy?”
Đúng lúc này, cô nhân viên bán hàng đã quay lại mang theo bản hợp đồng mua xe, cô ta tiếp lời: ‘Chị Thẩm đây đã chọn mua chiếc xe BMW dòng số 7.”
Tô Nguyệt Lăng nhìn cô: “Chiếc xe này giá bao nhiêu tiền?”
Cô nhân viên bán hàng lại nhầm tưởng bọn người Tô Nguyệt Lăng là bạn của cô, cũng không nghĩ ngợi nhiều mà đáp: “Tám trăm mười nhân dân tệ, nếu như hai chị đây cũng thích chiếc xe này, lát nữa tôi sẽ đưa hai chị đi thử nó.”
Cô nhân viên vừa dứt lời, Kiều Lệ đã khit mũi nói: “Chiếc xe này chỉ có hơn tám trăm tệ thôi sao, rẻ quá, ai lại mua chiếc xe rẻ như thế chứ”
Hôm nay cửa hàng rất đông người, chính vì thế cho nên lời nói vừa rồi của Kiều Lệ quả thật đã xúc phạm đến không ít khách hàng, đến cô nhân viên bán hàng đứng đó cũng cảm thấy vô cùng ngượng ngùng và xấu hổ.
Thế nhưng cả Kiều Lệ và Tô Nguyệt Lăng đều là kiểu người không coi ai ra gì, Kiều Lệ vừa nói xong, Tô Nguyệt Lăng ngay lập tức đã tiếp lời cô ta: “Đúng thế, không ngờ bây giờ chị Thẩm lại thảm đến vậy, chỉ có chiếc xe đáng giá mấy trăm tệ mà cũng mua không nổi.”
Trần Ánh Nguyệt ngồi bên cạnh không nhịn được bèn nói: “Thế thì làm sao?
Chỉ mua có chiếc xe mà đã muốn hơn người ta rồi?”
“Chị Thẩm đừng hiểu nhầm, chúng tôi không có ý gì cả, chỉ là cảm thấy tiếc cho chị thôi.”