- Ảnh bìa
- Tác giả
- Phân Phân Hòa Quang
- Thể loại
- Ngôn tình
- Sủng
- Cổ đại
- HE
- Binh Vương
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 25C
- Lượt đọc
- 9,139
- Cập nhật
Bùi Cữu nhặt được một tiểu thư nũng nịu ở bờ sông, hắn thu xếp đưa người lên núi, định đợi đến khi nào thân thể tiểu thư xinh xắn này tốt hơn thì sẽ đưa nàng về.
Tiểu mỹ nhân yếu đuối lại thích khóc, Bùi Cữu đành phải làm người tốt thêm lần nữa, nấu cơm cho tiểu mỹ nhân, giặt quần áo cho tiểu mỹ nhân, còn để tiểu mỹ nhân làm trời làm đất này ngồi trên vai hắn hái hoa quả nữa.
Đến mùa đông, hắn ủ chăn đệm ấm áp để tiểu mỹ nhân chui vào ngủ.
Một ngày nọ, tiểu mỹ nhân cười hì hì ôm cánh tay Bùi Cữu: “Bùi đại ca, huynh đúng là người tốt, ta muốn gả cho huynh, sinh con cho huynh!”
Bùi Cữu vô cùng bắt bẻ nhìn tiểu mỹ nhân, quở trách tật xấu của nàng, da thì trắng, tính tình thì yếu ớt nũng nịu, cả ngày chỉ biết dính lấy người ta, có cho không người ta cũng không cần, muốn sinh con cho ta á? Sinh sâu lông đi.
Tiểu mỹ nhân bị hắn quở trách đến nước mắt đầm đìa, nàng sụt sịt lau nước mắt khóc tới hôn mê bất tỉnh.
Hôm sau, Bùi Cữu về vương phủ, sai hạ nhân chuẩn bị sinh lễ, hắn muốn cưới Vương phi.
Buổi tối về núi, Bùi Cữu vẫn đá văng cửa như thường, lại phát hiện tiểu mỹ nhân da mặt rất dày đã chẳng thấy đâu, tìm khắp ngọn núi cũng không thấy bóng dáng nàng.
Không còn người làm nũng với hắn, cũng không còn người làm trời làm đất khiến hắn đau đầu.
Bùi Cữu: “….”
Tiểu mỹ nhân yếu đuối lại thích khóc, Bùi Cữu đành phải làm người tốt thêm lần nữa, nấu cơm cho tiểu mỹ nhân, giặt quần áo cho tiểu mỹ nhân, còn để tiểu mỹ nhân làm trời làm đất này ngồi trên vai hắn hái hoa quả nữa.
Đến mùa đông, hắn ủ chăn đệm ấm áp để tiểu mỹ nhân chui vào ngủ.
Một ngày nọ, tiểu mỹ nhân cười hì hì ôm cánh tay Bùi Cữu: “Bùi đại ca, huynh đúng là người tốt, ta muốn gả cho huynh, sinh con cho huynh!”
Bùi Cữu vô cùng bắt bẻ nhìn tiểu mỹ nhân, quở trách tật xấu của nàng, da thì trắng, tính tình thì yếu ớt nũng nịu, cả ngày chỉ biết dính lấy người ta, có cho không người ta cũng không cần, muốn sinh con cho ta á? Sinh sâu lông đi.
Tiểu mỹ nhân bị hắn quở trách đến nước mắt đầm đìa, nàng sụt sịt lau nước mắt khóc tới hôn mê bất tỉnh.
Hôm sau, Bùi Cữu về vương phủ, sai hạ nhân chuẩn bị sinh lễ, hắn muốn cưới Vương phi.
Buổi tối về núi, Bùi Cữu vẫn đá văng cửa như thường, lại phát hiện tiểu mỹ nhân da mặt rất dày đã chẳng thấy đâu, tìm khắp ngọn núi cũng không thấy bóng dáng nàng.
Không còn người làm nũng với hắn, cũng không còn người làm trời làm đất khiến hắn đau đầu.
Bùi Cữu: “….”
Bình luận facebook