• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nhất phẩm giang sơn (5 Viewers)

  • Chap-356

Chương 339: Thu đến xuân đi sớm (2)






Triệu Trinh sau khi xem xong, vỗ bàn thật mạnh, cười lạnh không ngừng nói:

- Được, được, được... Sau đó bảo thái giám đi tìm Tằng Công Lượng đến.

Chốc lát, Tăng Công Lượng yết kiến.

Triệu Trinh bảo lão xem tấu chương của Trần Khác. Tăng Công Lương đầu tiên buồn bã... Mấy ngày nay, dưới sự công kích của một vài người, một đám quan ngôn hợp nhau tấn công Trần Khác. Rất nhiều không phải tướng kỳ điên đảo bôi xấu, bộ dạng thề không bỏ qua. Lão có lòng muốn nói hộ Trần Khác hai ba câu, nhưng quan ngôn của Đại Tống chính là một đám chó điên đối thủ càng mạnh càng hứng chí, sợ lòng tốt làm chuyện xấu, lão đành vẫn ngậm miệng

Lúc xem tới cuối cùng, sắc mặt lão biến đổi, thất thanh nói:

- Không thể nào, hơn một tháng trước, lần đó hắn tới tìm thần, vi thần phê văn rồi!

- Cả phê văn của Xu Mật sứ cũng không dùng được. Triệu Trinh sắc mặt đen lại nói:

- Đại Tống triều này rốt cuộc là ai có quyền định đoạt?

- Vi thần sẽ điều tra rõ.

Tăng Công Lượng đứng lên nói.

- Quả nhân xem như là đã nhìn rõ rồi, cứ đầu đau trị đầu, chân đau trị chân, vô dụng.

Triệu Trinh lắc đầu, trầm giọng nói:

- Có một số người chính là muốn chèn ép chết võ học viện!

Nói xong đập mạnh bàn nói:

- Lòng dạ này của bọn chúng đáng bị giết!

Tăng Công Lượng rất ít thấy Quan gia nổi giận như vậy, nhưng nghĩ lại liền hiểu ngay. Phải biết, thành lập võ học viện Hoàng Gia, là phù hợp lợi ích của Đại Tống và Triệu gia, nhưng sẽ làm quan văn cảm thấy bất an. Bọn họ lo lắng địa vị của võ tướng nâng cao, ảnh hưởng lợi ích của bọn họ... Tuy bây giờ còn khó mà nói rốt cuộc xung đột lớn thế nào, nhưng là xuất phát từ phản cảm bản năng, vẫn sẽ kiệt lực cản trở xuất hiện của võ học viện.

Bây giờ Triệu Trinh đã cảm nhận được rõ mâu thuẫn của các quan văn, cũng cho rằng đây là biểu hiện ích kỷ tư lợi, hại nước hại dân của bọn họ.

- Nhưng mà...

Tăng Công Lượng cũng như vậy, lão trong lòng trầm xuống, cắn răng nói:

- Có thể thấy nhất định phải đề cao vị trí của võ học viện!

Triệu Trinh liếc nhìn lão có chút bất ngờ, gật đầu khen ngợi nói:

- Đúng vậy, tấm biển “Hoàng Gia” cũng vô dụng, còn phải xem thực tế!

Nói xong bảo người tìm cái trát của Tăng Công Lượng dâng hồi tháng trước, phía sau phê đỏ, đưa cho y:

- Khanh đi tìm Phú tướng công quyết nghị chuyện này, không cần mang tới triều hội thượng nghị nữa!

Tăng Công Lượng hai tay tiếp nhận, chỉ thấy trên phong bì đó, rõ ràng viết: “Trát tấu xin hiệu quan học lệ, cải chế võ học”

Khổ nhục kế của Trần Khác cuối cùng cũng có hiệu quả. Sau hai tháng trì hoãn, lưỡng phủ tướng công trong chính sự đường, nghị quyết “Trát tấu xin hiệu quan học lệ, cải chế võ học” của Tăng Công Lượng. Trần Khác là người đề xướng, kiêm phán võ học viện Hoàng Gia, cũng được thông báo mời tham dự.

Nội dung trát đã sao lại phát cho chư vị tướng công, nhưng khi bắt đầu hội nghị vẫn là do một người đọc qua một lượt trước.

Mấy vị tướng công sắc mặt trầm lặng nghiêm túc nghe, tu luyện tới mức này của hắn, bạn đã không thể đoán được suy nghĩ thật sự của bọn họ từ những biểu đạt tình cảm, lời nói và việc làm. Nếu là còn dùng cách đón ý qua lời nói và sắc mặt đó, bảo đảm bị bán còn đưa thêm một số tiền.

Với Trần Khác cũng mắt xem mũi, mũi xem lòng, học công phu tu luyện dưỡng tính của các tướng công.

Mãi tới khi người đó đọc xong, Phú tướng công lúc này mới chậm rãi nói:

- Xu tương, ngài còn gì muốn bổ sung không?

Tăng Công Lượng gật đầu, trầm giọng nói:

- Người xưa thành nghề, phải được học. Nhiệm vụ của tướng soái chịu trách nhiệm tính mạng người dân, trường dưỡng kỳ tài, an đắc vô tố? Ba năm trước Quan gia xây dựng sửa chữa võ học tại vương miếu Võ Thành. Bây giờ ba năm đã qua rồi, tình trạng võ học viện Hoàng Gia lại tràn ngập nguy cơ. Triều đình cần phải đề ra biện pháp, xoay chuyển hướng suy tàn, hy vọng chư công có thể lấy đại cuộc làm trọng, sớm quyết đoán, nhanh chóng bồi dưỡng ra tướng lĩnh phù hợp, đủ tư cách cho triều đình, tăng cường sức lực quân sự của Đại Tống!

Dừng lại một chút lại nói:

- Đây cũng là ý của Quan gia.

Tăng Công Lượng xé da hổ kiêu ngạo, nhưng chư công vẫn không biến sắc. Vì ở triều Đại Tống có phong bác ti chuyên biệt. Nếu cho rằng thánh chỉ của Hoàng đế không ổn, có thể trả lại chỗ đó, xin Hoàng đế hạ chỉ lại. Cho nên ý chỉ của Hoàng đế cũng không phải khuôn vàng thước ngọc, nếu các tướng công cảm thấy không ổn, thì thánh chỉ đó của Triệu Trinh liền trở thành phế thải.

- Chư công thấy thế nào? Tăng Công Lượng nói xong, Phú Bật nói với chúng tướng công:

❤Truyện Của
Tui . net
- Chư công thấy thế nào?

Mọi người nhìn nhau, Tham tri Chính sự Vương Củng Thần nói:

- Ta nhớ hai mươi năm trước, Phạm Văn Chính công làm qua võ học, nhưng chỉ tồn lại được chín mươi ba ngày.

- Đúng vậy.

Mọi người gật đầu đồng ý.

- Lúc đó tại sao không tiếp tục?

- Tình hình chiêu sinh quá tệ, Phạm công lo lắng, sẽ làm cho kẻ địch cho rằng Đại Tống ta không thích học võ, do đó sinh lòng coi thường.
Một vị Tham tri Chính sự khác Tôn Biện nói:

- Cho nên mới đóng cửa võ học, đổi thành phương pháp tự học do quan lớn các nơi giúp đỡ lương thực vật tư, để bồi dưỡng nhân tài cho quốc gia.

- Có thể thấy, võ học đã không tiếp tục được nữa. Vương Củng Thần trầm giọng nói:

- Đều này chứng minh võ học viện bản thân nó chính là sai lầm, dùng phương thức đó bồi dưỡng tướng tài cũng là không thể thực hiện được.

Trần Khác thấy qua kẻ vô liêm sĩ nhưng không có thấy qua kẻ vô liêm sĩ như vậy. Vương Củng Thần này ăn nói bừa bãi, vì kết quả, đổi trắng thành đen, thật sự là không biết xấu hổ. Có thể thấy tính vì đại Tống mà đưa đến tính tất yếu logic.

- Võ học viện không thể tiếp tục, không phải bản thân nó có gì sai.

Tăng Công Lượng không vui nói:

- Mà là vì có quá nhiều thái độ thù địch phiến diện tồn tại.

- Ta không có thái độ thù địch.

Vương Củng Thần cũng không nể mặt:

- Chỉ là cho rằng kinh nghiệm quan học, không thích hợp học võ. Chư vị tướng công đều quen đọc sách sử, dám hỏi danh tướng xưa ai nay có ai xuất thân từ võ học? Đời Đường Hán, cho dù không có võ học, cũng có thể nuôi dưỡng đào tạo ra vô số tướng lĩnh ưu tú, tạo ra một đội quân cường thế.

- Học trong sách vở không mang đến bản lĩnh đánh giặc, trong võ học chỉ có thể nuôi dưỡng thứ rác rưởi lý luận suông trên giấy! Nhất thời dừng lại, Vương Củng Thần lời lẽ chính nghĩa nói:

- Quân quan của Đại Tống cũng nên bồi dưỡng trong quân doanh, trưởng thành trên chiến trường, chứ không phải giống như người đọc sách, ngồi trong học đường đọc sách!

Phản bác lần này của Vương Củng Thần vô cùng có tính đại biểu, đại biểu các loại ý kiến không ủng hộ võ học của các quan viên Đại Tống

Tăng Công Lượng tức giận râu vểnh lên nói:

- Đại Tống khai quốc một trăm năm rồi, dùng cách của ngài có thể bồi dưỡng ra tinh binh cường tướng gì?

- Quả thật không có, nhưng đó là các phương diện nguyên nhân tạo thành.

Vương Củng Thần ở chức vụ quan trọng lâu, các loại tranh cãi, vận dụng vô cùng thuần thục:

- Xu tương cần ta triển khai không?

- Ta chỉ hỏi ngài ba vấn đề.

Tăng Công Lượng có thể làm Xu Mật Sứ cũng không phải mèo mù gặp phải chuột chết. Lão thở sâu, không đi theo lối suy nghĩ của đối phương:

- Thứ nhất, quan quân mang binh đi đánh giặc, cần phải học võ nghệ thao lược không? Thứ hai, cần phải bồi dưỡng lòng trung thành của bọn họ với Đại Tống đối với Quan gia không? Thứ ba, võ học có phải là cách tốt nhất giải quyết vấn đề thứ nhất và thứ hai không?

- Cái này...

Vương Củng Thần muốn chuyển đề tài.

- Ngài chỉ cần trả lời ta, phải hay không.

Nhưng bị Tăng Công Lượng một mực ghìm lại.

- Không phải.

Vương Củng Thần trấn định tinh thần nói.

- Vậy, cách gì tốt hơn?

Tăng Công Lượng chăm chú nhìn lão.

- Cái này tạm thời chưa nghĩ tới...

Vương Củng Thần rơi vào trong cái bẫy của Tăng Công Lượng.

- Ha ha ha...

Tăng Công Lượng cười to lên:

- Chư vị, đây gọi là vì để phản đối mà phản đối đấy!

Mọi người bật cười, mặt của Vương Củng Thần nhất thời đỏ bừng lên.

- Tất cả không được kích động.

Phú Bật vội hòa giải nói:

- Hay là chúng ta nghe thử người khác nói thế nào trước.

- Ý nghĩa của võ học không thể nghi ngờ. Nếu không ba năm trước triều đình cũng sẽ không phê chuẩn xây dựng lại võ học viện, còn lấy tên “Hoàng Gia”.

Tôn Biện chứng tỏ lập trường nói:

- Cải cách thích hợp cũng là tất yếu, nhưng đề nghị của Xu tương có phần tiến bộ một chút không?

Như vậy, hai vị Tham tri Chính sự đều biểu thị phản đối, hai vị Tể tướng không thích tỏ thái độ quá sớm. Còn hai vị Xu Mật phó sứ bên đó, kỳ thực cũng có ý kiến, nhưng lưỡng phủ xưa nay không hòa thuận, bọn họ tuyệt sẽ không giúp đỡ cho Xu tương, làm cho chính sự đường thành trò cười... Đề án của Tăng Công Lượng, tại sao chê trách chọc người như vậy. Ngay cả Phú tướng công cũng không phải rất hài lòng, nguyên nhân chính kỳ thật ở chỗ liên lụy quá lớn.

Ông đề nghị từ đây về sau, phàm người muốn tham gia võ cử, trước hết phải học trong võ học viện Hoàng Gia. Chế độ ba năm, chia thành lớp thượng, trung, hạ Trong đó kỳ thi tốt nghiệp võ học viện, lại là kỳ thi dự bị của võ cử. Không thể tốt nghiệp võ học viện, thì không có tư cách tham gia võ cử.

Ông còn đề nghị, đề cao địa vị của võ tiến sĩ, triều đình tuyển tướng dùng người, ưu tiên người đã từng đậu võ cử. Thậm chí cần phải làm quy định cứng rắn, muốn đạt được võ chức trên thất phẩm, nhất định có tư cách võ tiến sĩ mới được.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom