• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nhất phẩm giang sơn (3 Viewers)

  • Chap-357

Chương 339: Thu đến xuân đi sớm (3)






Đối với những quan võ vì công lao và năng lực được đề bạt lên đó, cũng phải tới võ học viện học trước, sau khi tốt nghiệp tham gia võ cử, thi đậu mới có thể trao chức thất phẩm trở lên.

Điều này có nghĩ là, một khi nghị án của ông thông qua, võ học, võ cử, võ tướng của Đại Tống, được liên kết chặc chẽ cùng một chỗ, địa vị của võ học viện Hoàng Gia tăng lên rất cao, một tập đoàn võ tướng đáng sợ mơ hồ hiện lên. Đợi một thời gian, chống đối với quan văn cũng không phải không thể...

Nhưng làm như vậy, dường như có thể là đòn đả kích nặng nề với những tướng môn hậu duệ đó, thay đổi quân đội là hiện tượng độc chiếm thế gia Trâm Anh.

Nghĩ tới năm nay điều tra không ngạch, đủ loại tham nhũng trong quân đội không chịu nổi, đều lộ ra cảnh tượng mạt thế. Nếu mặc cho những tướng môn đó tiếp tục làm xằng làm bậy, triều Đại Tống lấy gì đi chống cự xâm lược của dị tộc? Mọi người đều phải biến thành nô lệ vong quốc!

Đám người Phú tướng công đương nhiên biết, chỉ dựa vào vận động chống tham nhũng chỉ là chuyện vô bổ. Sau khi tin đồn qua, thì tro tàn lại cháy, thậm chí trầm trọng thêm. Chỉ có cuối cùng tướng môn nắm cục diện quân đội mới có thể hoàn toàn thay đổi không khí của quân đội.

Ủng hộ võ học cải cách, sẽ tạo thành uy hiếp đối với tập đoàn quan văn, thậm chí mang đến nguy hiểm cho Đại Tống. Nhưng nếu không ủng hộ, quân đội thối nát, quốc gia suy yếu cực độ, vừa có ngoại chiến lộ ra nguyên hình, mất nước diệt chủng không phải là bắn tiếng đe dọa.

Hai lựa chọn khó, bày trước mặt các tướng công.

- Hay là chúng ta nghe thử Trọng Phương nói thế nào đi.

Dưới một phen cân nhắc, suy nghĩ trong lòng Phú Bật bắt đầu có chút nghiêng lệch.

- Tuân mệnh.

Trần Khác đứng lên, trước tiên hướng về phía các vị tướng công hành lễ, sau đó cất cao giọng nói:

- Hạ quan ngu kiến, tất cả tham nhũng không làm tròn chức trách trên đời này đều vì không tận lực khống chế! Không tận lực khống chế, bao gồm ba phương diện đó là quyền lực khó thực hiện xuống, giám sát không tới chỗ, và phản hồi không kịp lúc. Chính là ba nguyên nhân của phương diện này, đưa đến quyết nghị của chư vị tướng công, tới phía dưới thì biến dạng. Vì người ở dưới biết, các tướng công làm gì được bọn họ, cho nên mới không kiêng nể gì. Kết quả bọn họ lượm được hết ưu đãi, làm hại các tướng công lưng gánh tiếng xấu!

Những câu nói này của Trần Khác này, người bình thường nghe giống như nói hươu nói vượn, trong khi các chư vị tướng công lại sáng mắt lên, giống như bắt được thứ gì có thể giải thích vấn đề khó, rối rắm quấy nhiễu họ rất lâu.

Mà việc thành lập võ học viện khống chế quân đội triều đình, tuyệt đối có chỗ lợi lớn!

Trần Khác trầm giọng nói:

- Không cần úp mở, trước đây triều đình dùng quan quân nào, đều xuất phát từ tiến cử của tướng soái hậu duệ. Người như vậy nhận được bổ nhiệm, sẽ không cảm kích triều đình, mà chỉ biết ân chủ của họ, cho rằng việc thăng chức của mình, đều liên quan tới bản thân ân chủ, tự nhiên sẽ đặt ân chủ lên trước triều đình.

- Khí công của triều đình, đều bị các tướng soái hậu duệ dùng để bồi dưỡng người riêng, mua chuộc lòng người, Cứ mãi như vậy, sức khống chế của triều đình đối với quân đội, tự nhiên suy sụp tới cực điểm, trăm tệ nạn từ đây sinh ra!

Dừng lại một chút, Trần Khác nói tiếp:

- Muốn thay đổi tình trạng này, thì phải thay đổi quan niệm của các võ tướng, để bọn họ biết quan chức của mình là triều đình ban thưởng, cơm áo bổng lộc của mình là mồ hôi nước mắt của dân chúng! Ân chủ của bọn họ, chỉ có một mình Quan gia mà thôi! Bọn họ phải nghe theo mệnh lệnh của Hoàng đế và triều đình.

- Mà thay đổi quan niệm võ tướng, cách tốt nhất chính là để bọn họ thoát ly hoàn cảnh ban đầu, tiếp nhận một một giai đoạn giáo dục trường kỳ.

Không thể không thừa nhận Trần Khác rất biết thuyết phục người khác. Vì hắn luôn ra tay từ chỗ đối phương cảm thấy hứng thú:

- Ngoại trừ binh thư ra, còn phải dạy bọn họ “hiếu kinh”, “luận ngữ”, “Mạnh Tử”, “Tả Thị truyện”, sách của những người đọc sách này làm bọn họ biết cái gì là đại trung đại nghĩa.

- Đợi một khoảng thời gian, những quan quân trung quân ái quốc đó chiếm cứ một nữa giang sơn trong quân, cho dù chỉ có nữa vách tường nhỏ, cục diện đều sẽ hoàn toàn xoay chuyển.

Trần Khác cố gắng hết sức miêu tả triển vọng tuyệt vời nói:

- Tới lúc đó, tất cả quân đội, trên dưới trong ngoài, đều đặt dưới giám sát của những quân quan ái quốc xem ai còn dám bằng mặt không bằng lòng, tổn công béo tư!

Vì để võ học viện niết bàn tái sinh, Trần Khác vứt sạch hết tiết tháo...

Nhưng hiệu quả đó tương đối tốt...

Hội nghị hôm nay không có kết quả, nhưng không qua bao lâu, “trát cải chế võ học” của Tăng Công Lượng được thông qua. Cũng rất nhanh được người đứng đầu Xu Mật viện, hội đồng tam ti, binh bộ, lại bộ, tiến hành cải chế võ học viện Hoàng Gia.

Võ học viện Hoàng Gia sau khi cải chế, thiếp lập một chức danh Võ học viện phán, hai Võ học đồng phán phụ trách quản lý võ học viện.
Dưới thiết lập sáu phân viện là mã quân, bộ quân, cung quân, thủy quân, quân nhu quân dụng, tham mưu. Mỗi viện bố trí một võ học chính, coi giữ chuyện quy tắc bản học. Bố trí một võ học ký phụ giúp võ học chính quản lý chuyện quy tắc bản học.

Sáu phân viện đều có một số giáo sư võ học, trông coi truyền dạy binh thư, võ nghệ, và biên soạn dụng binh thành bại qua nhiều thế hệ, lễ trung nghĩa đời trước, cũng chỉ dẫn tập trận đội. Người văn võ biết binh được đảm nhiệm, phẩm chất vô định.

Dưới giáo sư võ học còn có một số người truyền thụ võ học, giúp giáo sư giải thích binh thư, binh pháp, lịch sử quân sự và huấn luyện chỉ dạy võ học sinh.

Ngoài ra, còn một số chức tạp quan như trông coi dụng cụ, trực học, điều sách, điều kế, người hầu bộc, phụ trách các sự vụ thường ngày, không rườm rà.

Kỳ thực những cải cách này, tốt nhất để cho Triệu Tông Tích đại công cáo thành. Sau khi Trần Khác nắm quyền lực hãy thi hành, như vậy mới có thể nắm vững tất cả trong tay. Nhưng bây giờ võ học viện đã bên bờ diệt vong rồi, sinh tồn là đại sự bậc nhất áp đảo tất cả. Thời gian không đợi con người, Trần Khác cũng chỉ có thể nói trước kế hoạch.

Hậu quả như vậy là tất cả cải cách của võ học viện đều do các tướng công khống chế. Kẻ đề xướng kiêm viện phán như Trần Khác lại chỉ có thể ngoan ngoãn chờ đợi kết quả, hiệu quả của cải cách tự nhiên giảm bớt đi.

Ví dụ như bên cạnh của hắn bị hai tên đồng phán mạnh mẽ đè lên. Đây là những nhân vật lớn đang phi ngựa đi một vòng, tất nhiên sẽ mang đến mâu thuẫn và không ổn định. Nhưng người ta đang đánh cờ hiệu phân quyền chế hành, áp đặt thân tín một cách quang minh chính đại, Trần Khác sao có thể nói chữ không?

Lại ví dụ, tuy phương án tổng thể được thông qua, nhưng một câu cuối cùng “không phải võ tiến sĩ không được trao tặng võ chức thất phẩm trở lên” bị mấy vị tướng công xóa sạch.

Võ cử tất do võ học, võ quan tất do võ cử, đây là chỗ cơ bản của cải cách quân sự Trần Khác. Các tướng công lần này, trực tiếp chặt đứt dây xích, khiến cả kế hoạch của Trần Khác mất đi tính linh hoạt.

Võ cử không còn là điều kiện tất yếu của võ quan thăng chức, mà chỉ là “tham khảo trọng yếu”, tính trọng yếu của nó cũng giảm xuống đáng kể. Ngay cả địa vị võ học giảm nhiều, tác dụng khác của nó cũng trở nên cực kỳ nhỏ bé...

Trần Khác cực lực phản đối điều này, hắn mấy lần tìm Tăng Công Lượng, nếu sửa đổi như vậy, chi bằng không sửa:

- Ép qua ép lại, cuối cùng chỉ là tăng chi phí cho triều đình! Loại chuyện sinh con không có đít mắt này, hạ quan kiên quyết không làm!

Tăng Công Lượng cười khổ nói:

- Trọng Phương, ngươi cũng phải thông cảm chỗ khó của ta. Lão phu đã tận lực rồi.

Trần Khác cũng nghe nói rồi, Tăng Công Lượng một quân tử khiêm tốn như vậy. Vì chuyện này mà vỗ bàn, quăng đổ chén trà. Mà lưỡng phủ nghị sự, cũng không phải không nói ông quan vị cao, thì có thể trở thành chủ tể. Vì luận sự là không thể nào, tất cả chuyện có lợi đều sẽ được bày lên mặt bàn, trở thành món lợi ích của đàm phán. Cân bằng đủ các loại rắc rối phức tạp này, “pháp thuật thế” của ai vận dụng tốt hơn, người đó mới có thể cười tới cuối cùng.

Đệ nhất cao thủ đạo này không phải Hàn Kỳ Hàn tướng công còn ai khác, chính là dưới sự hô ứng của Vương Cũng Thần và Tôn Biện, lão cứng rắn loại bỏ đi điều này...

Tăng Công Lượng tuy là Xu Mật sứ, nhưng trước mặt lão bài chính khách như Hàn Kỳ, vẫn là hơi tỏ ra vô lực, chỉ có thể bất đắc dĩ tuân theo.

- Được rồi.

Trần Khác gật đầu nói:

- Hạ quan đi tìm Quan gia.

- Ta khuyên ngài đừng đi.

Tăng Công Lượng khuyên can nói:

- Đây là quyết định chung của lưỡng phủ bát tướng, Quan gia nếu không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không lật lại. Nếu ngài đi chẳng những vô ích còn có thể phạm vào tội danh coi thường nhị phủ, sau này làm sao sống trong triều?

- Hừ,

Trần Khác buồn bực hừ một tiếng, quay đầu chỗ khác.

- Trọng Phương, tâm tình của ngươi ta cũng cảm nhận được, nhưng ta không thất vọng giống ngươi vậy.

Tăng Công Lượng đứng dậy đi tới chỗ người trẻ tuổi bên cạnh mà mình rất coi trọng, ấm giọng khuyên giải an ủi nói:

- Dù sao lần này chúng ta không có thất bại, mà là thành công, chỉ là không thành công hoàn toàn mà thôi.

Dưới sự kiên trì của Tăng Công Lượng, phần lớn điều khoản của đề án vẫn được giữ lại. Ví dụ như điều “giáo sư võ học không thiết lập phẩm cấp” chính là do kiên trì của ông mới được giữ lại. Như vậy có thể để võ học viện lúc mời giáo sư càng linh hoạt chủ động hơn. Những người tài giỏi trong dân chúng lúc chấp nhận mời, cũng không cần suy nghĩ quá nhiều hư văn nhục lễ, có thể tăng cường thêm lực lượng thầy giáo cho học viện.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom