Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 13: Bộ váy này, tôi mua!
Việc Tiền Hải ngã đài khiến thành phố Thiên Hải dậy lên một trận sóng gió, sự sụp đổ của cây lớn này tự nhiên gây ra vô số phản ứng dây chuyền.
Nhưng chuyện này không ảnh hưởng gì lớn đến Hạng Tư Thành, Vân Yên Nhi vẫn thuận lợi nhập học, cuộc sống của họ bình yên trở lại cho đến nửa tháng sau, một người đặc biệt đến!
“A lô, đầu bếp Tạ của Thiên Lan Các đã đồng ý với lời mời tối này rồi à?”
“Cảm ơn rất nhiều về sự giúp đỡ của anh!”
“Xong việc tôi sẽ đích thân đến tận nơi cảm ơn!”
Nhìn Vân Tịnh Nhã phấn khích cầm điện thoại, Hạng Tư Thành có chút hiếu kì, Thiên Lan Các là một nhà hàng lâu đời của thành phố Thiên Hải, có lịch sử cả mấy chục năm, nhưng ngày nào cũng đông khách, đặc biệt là đầu bếp chính, được coi là đầu bếp hàng đầu trong nước.
“Hôm nay là ngày gì vậy, lại còn mời đầu bếp trưởng của Thiên Lan Các đến làm cơm nữa?”
Hạng Tư Thành hứng thú hỏi.
Vân Tịnh Nhã trừng mắt liếc anh nói: “Mời đầu bếp Tạ đến nấu ăn, anh tưởng anh là tỷ phú của thành phố Thiên Hải này chắc?”
“Để chuẩn bị cho buổi tối hôm nay, tôi đã phải vận dụng rất nhiều quan hệ đấy, đầu bếp Tạ tuy rằng lịch trình bận rộn nhưng vẫn đồng ý đến giúp, thành công hay thất bại của việc kinh doanh hôm nay đều dựa vào anh ta cả!”
“Ồ? Chẳng lẽ khách của công ty em lại làm một người tham ăn?”
“Hừ! Không được xúc phạm thần tượng của tôi!”
“Thần tượng của em!?”
Hạng Tư Thành có chút ngạc nhiên, anh không biết là Vân Tịnh Nhã lại có sở thích theo đuổi các ngôi sao nổi tiếng.
Vân Tịnh Nhã lúc này tỏ vẻ ngưỡng mộ nói: “Đối với người theo học ngành thiết kế trang sức mà nói, James Karen chính là thần tượng của chúng tôi!”
Nhà thiết kế trang sức hàng đầu thế giới James Karen, được biết đến như một huyền thoại trong giới thiết kế trang sức.
Mỗi món đồ trang sức mà ông ta thiết kế ra đều được gọi là xu hướng của ngành, khiến vô số người đổ xô mua nó.
Nói cách khác, những món đồ đó chắc chắn sẽ sinh lời không bị lỗ, đồng nghĩa với việc lãi lớn.
Mà một người huyền thoại như vậy lại mang bản thảo ưng ý nhất của mình trong 3 năm qua đến thành phố Thiên Hải với mục đích tìm kiếm đối tác.
Sự xuất hiện của ông ta đã gây ra chấn động cho các công ty trang sức trong toàn thành phố.
Không chỉ ngành trang sức mà tất cả mọi tầng lớp trong xã hội đều đang rục rịch xoay chuyển, ai cũng biết bản thảo trong tay Karen dại diện cho một khối lượng tài sản khổng lồ.
Thế nên, tối nay dưới sự dẫn đắt của các giám đốc điều hành cấp cao của toàn bộ ngành trang sức thành phố, tất cả những người nổi tiếng của Thiên Hải đã được mời đến bữa tối chào mừng đại sư Karen tổ chức tại khác sạn Ôn Châu.
Với tư cách là đầu tàu trong ngành, tập đoàn Mộ Tư đương nhiên sẽ không vắng mặt, mà người đại diện tham gia lần này chính là giám đốc thiết kế mới được bổ nhiệm Vân Tịnh Nhã.
Để dành được sự ưu ái của Karen, mọi công ty đều vắt óc để lấy lòng ông ta, Vân Tịnh Nhã cũng đã dày công tìm hiểu sở thích ăn uống của ông ta, biết được ông ta đặc biệt thích ăn món truyền thống của Hoa Hạ, thế nên cô đã mời đầu bếp trưởng của Thiên Lan Các đích thân tham gia vào bữa ăn tối nay, làm bữa tiệc linh đình cho đại sư Karen để đạt được ưu ái của ông ta.
Sau khi hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, Hạng Tư Thành gật đầu: “Nói vậy thì, tối nay không phải là buổi tụ tập lớn của những danh nhân thượng lưu của thành phố Thiên Hải sao?”
“Đương nhiên rồi, nghe nói tất cả những người có máu mặt đều sẽ tham gia, ngay cả một số người không ở trong ngành đá quý cũng muốn làm quen với đại sư Karen, điều này chỉ có lợi và vô hại với họ”.
“Chỉ có một bản thiết kế mà hơn mười công ty trang sức tranh giành nhau!”
“Chủ tịch Tịch giao nhiệm vụ quan trọng như vậy cho tôi, tôi nhất định không để anh ấy thất vọng được”.
Thấy dáng vẻ Vân Tịnh Nhã tự cổ vũ mình, Hạng Tư Thành mỉm cười, đánh giá cô một chút rồi nói: “Thế nên em định mặc bộ váy này đi tham gia buổi tiệc cho người nổi tiếng tối nay sao?”
Vân Tịnh Nhã rất đẹp, cô trông như một nàng tiên nữ trong bộ váy trắng dài này vậy!
Nhưng bộ váy này quá rẻ, trang sức đắt nhất trên người cũng chỉ có đôi khuyên tai bạch kim, mà buổi tiệc tối thì có một chiếc váy dạ hội là tiêu chuẩn cơ bản nhất.
Nghĩ đến đây, trên mặt Vân Tịnh Nhã đột nhiên lộ ra vẻ buồn bã: “Đúng vậy, tôi cần một chiếc váy dạ hội, nhưng một chiếc váy rẻ nhất cũng vài ngàn tệ, tôi vừa đóng học phí cho Yên Nhi, làm sao còn nhiều tiền như vậy được chứ...”
Nhìn thấy vẻ mặt buồn bực của cô, Hạng Tư Thành cười nói: “Đi!”
“Đi đâu?”
Vân Tịnh Nhã hỏi trong tiềm thức.
“Đưa em đi mua váy dạ hội!”
“Mua váy dạ hội? Anh có tiền à?”
“Tiền anh không nhiều nhưng mua một chiếc váy thì vẫn đủ dùng!”
Augustus, trung tâm thương mại sang trọng bậc nhất thành phố Thiên Hải, người có thể đến đây tiêu tiền, không giàu thì cũng quý, tùy ý mua một vài thứ thôi cũng không dưới 6 con số.
Đứng ở lối vào của một cửa hàng quần áo sang trọng trong Augustus, Vân Tịnh Nhã nuốt nước bọt nói: “Anh đưa tôi đi mua quần áo, không phải là sẽ mua ở đây đấy chứ?”
Hạng Tư Thành rất thoải mái khoát tay nói: “Có vấn đề gì sao?”
Vân Tịnh Nhã nhìn bộ váy lộng lẫy xinh đẹp trên cửa sổ, trong mắt lộ rõ tia khát khao nhưng vụt đi rất nhanh, cô vội vã kéo Hạng Tư Thành ra ngoài: “Đừng đùa nữa, sao chúng ta có đủ tiền để mua ở đây chứ?”
Hạng Tư Thành ôm cô, hai mắt sáng lên, có chút dịu dàng nói: “Em nghĩ đi. Anh chưa bao giờ tặng quà cho em. Lần này, để anh bày tỏ tình cảm của mình có được không?”
Trái tim Vân Tịnh Nhã khẽ rung động, có một tia ấm áp trực trào trong tim cô.
Đột nhiên, một giọng nói sắc bén giễu cợt vang lên: “Ôi! Nhìn xem là ai kìa, không phải giám đốc Vân của chúng ta sao?”
Nhìn về phía giọng nói phát ra thì thấy có hai người phụ nữ trang điểm đậm, ăn mặc lòe loẹt cùng nhau đi thẳng đến bên cạnh Vân Tịnh Nhã, một người có mái tóc màu vàng trên mặt mang theo vẻ kiêu ngạo, ngạo nghễ nói: “Gíam đốc Vân, sao cô lại đến đây?”
Người phụ nữ tóc đỏ bên cạnh giả vờ kinh ngạc: “Gíam đốc Vân, không phải cô đến đây mua quần áo đấy chứ?”
“Đừng có nói bậy! Quần áo ở đây giá tiền như thế nào chúng ta không biết sao? Với mức lương của giám đốc Vân, cô ấy có thể mua nổi à?”
“Đúng vậy, tôi quên mất, giám đốc Vân, cô cố gắng mà ngắm nhìn đi, quy định của trung tâm mua sắm Augustus là nếu trong vòng nửa giờ không mua đồ gì thì bảo vệ của trung tâm sẽ đến đuổi người đi đó!”
Đối mặt với sự chế giễu của hai người, khuôn mặt Vân Tịnh Nhã đỏ bừng rồi trắng bệch, cô trút giận lên người Hạng Tư Thành: “Đều tại anh! Tôi đã nói là không đến anh cứ kéo tôi đi, nhìn thấy tôi mất mặt anh hài lòng chưa?”
Hạng Tư Thành nắm lấy tay Vân Tịnh Nhã đang định rời đi, ánh mắt lạnh nhạt nhìn hai người phụ nữ kia nói: “Ai nói với các người là chúng tôi chỉ đến đây dạo thôi?”
Khóe miệng hai người đó nhếch lên một tia châm chọc: “Lẽ nào anh muốn đến đây mua quần áo?”
“Vậy anh có biết đẳng cấp những đồ trong đây là gì không?”
Người phụ nữ tóc đỏ chỉ vào cửa hàng quần áo trước mặt nói: “Quần áo rẻ nhất ở đây giá tiền cũng là 5 con số, loại người như các người đủ tiền sao?”
“Chị Hương, nếu giám đốc Vân nói cô ấy đến đây mua quần áo, vậy chúng ta cũng vào xem, dù gì thì cô ấy lần đầu tiên đến nơi cao cấp như vậy, không có kinh nghiệm như chúng ta đâu!”
Hạng Tư Thành nhếch miệng cười: “Nếu hai người đã có lòng như vậy, vậy thì chúng ta cùng vào xem thôi!”
“Hạng Tư Thành!”
Vân Tịnh Nhã vội vã kéo tay anh thì thào: “Rốt cuộc thì anh muốn làm gì?”
“Anh chẳng lẽ không biết hoàn cảnh hiện tại của chúng ta sao?”
“Hai người họ là phó giám đốc của tập đoàn Mộ Tư, vốn dĩ là ứng cử viên sáng giá nhất của chức vị giám đốc, nhưng tôi bất ngờ đến và đoạt mất chức vị đó, bọn họ sớm đã khó chịu với tôi rồi, vả lại chồng của họ đều là người giàu có, tôi làm sao so sánh với họ được!?”
Hạng Tư Thành nắm lấy cổ tay của cô, nhẹ giọng nói: “Anh đã bao giờ làm em thất vọng chưa?”
“Em yên tâm, tất cả giao cho anh, em chỉ cần biến thành nữ thần đẹp nhất trung tâm thương mại này thôi!”
“Kính chào quý khách!”
Hướng dẫn viên nhiệt tình chào đón khách vào cửa hàng, hai người phụ nữ kia hung hăng dẫn đầu giả bộ nói: “Cô này, người trước mặt cô là một trong mười mỹ nhân đẹp nhất thành phố Thiên Hải chúng ta, là giám đốc của tập đoàn Mộ Tư, mau lấy những bộ quần áo đẹp nhất của cửa hàng ra đây cho cô ấy xem!”
“Đúng thế”, một người phụ nữ khác nói với giọng kì quái: “Nhớ kĩ, phải chọn những bộ đồ phù hợp với khí chất của giám đốc Vân, giá cả không thành vấn đề!”
Ánh mắt nhân viên hướng dẫn sáng lên, vội vã nói: “Vậy thì trùng hợp rồi, cửa hàng chúng tôi mới đến một lô hàng mới do chính nhà thiết kế chính tạo ra, chỉ có một phiên bản giới hạn duy nhất trên toàn cầu, cô có muốn thử không?”
“Được, lấy ra đây!”
Hai người phụ nữ trực tiếp đưa ra quyết định thay cho Vân Tịnh Nhã, chỉ sợ cô sẽ hối hận, họ vội vã kéo đẩy cô vào phòng thay đồ, một lúc sau, khi nhìn thấy Vân Tịnh Nhã từ phòng thử đồ đi ra, đôi mắt của Hạng Tư Thành đột nhiên sáng lên.
Trong chiếc váy dạ hội màu hoa oải hương, vóc dáng mảnh mai của Vân Tịnh Nhã càng mĩ miều hơn, chiếc váy được điểm xuyết bởi 99 viên kim cương ngôi sao Bắc Phi, dưới ánh đèn, lấp lánh vô cùng đẹp mắt, cô như thể nàng công chúa bước ra từ truyện cổ tích vậy, làm cho người người say đắm.
Không có cô gái nào lại không thích quần áo đẹp, vì những khó khăn trong cuộc sống nên chỉ có thể chôn sâu tình yêu với cái đẹp của mình lại, nhưng khi ước mở khát khao trở thành hiện thực, ngay cả bản thân Vân Tịnh Nhã cũng kinh ngạc, đây là mình sao?
“Gíam đốc Vân, bộ lễ phục này rất hợp với cô đấy!”
Có một sự ghen tị không thể che giấu trong giọng nói chế giễu cất lên.
Vân Tịnh Nhã vốn đã xinh đẹp, nhưng dưới nền váy này lại càng rung động lòng người hơn, bao gồm cả nhân viên hướng dẫn cũng vô cùng ghen tị.
“Tịnh Nhã, em thật đẹp!”
Lúc này, Hạng Tư Thành trong lòng cũng thầm cảm thán.
“Nhân viên, còn ngây ra đấy làm gì?”
“Còn không ngay gói lại cho giám đốc Vân chúng tôi!”
Người phụ nữ tóc vàng vội vã hét lên.
“Cô đây thật tinh mắt, đây là bảo vật của cửa hàng chúng tôi, tổng cộng là 660 ngàn, cô thanh toán thế nào?”
“Cái gì? Đắt vậy à?”
Những con số lạnh lùng đã đưa Vân Tịnh Nhã trở về với hiện thực, 660 ngàn? Với mức lương của Vân Tịnh Nhã, số tiền này đủ để cô không ăn không uống trong vòng 3 năm mới kiếm được!
“660 ngàn, đây không phải chỉ là một số tiền nhỏ với giám đốc Vân thôi sao?”
“Đúng vậy, giám đốc Vân, mặc bộ đồ này đi dự tiệc tối nay, không chỉ giữ thể diện cho cô mà còn cho cả tập đoàn Mộ Tư chúng ta nữa!”
Hai người thích thú cười trên nỗi đau khổ của người khác, giờ cứ tâng bốc cô, lát nữa cô ngã sẽ càng đau.
660 ngàn, vào bọn họ cũng không dễ dàng lấy ra được.
Những ngón tay của Vân Tịnh Nhã đan vào nhau, chiếc váy này rất đẹp, đẹp đến mức cô không nỡ cởi ra, nhưng cái giá lạnh lẽo kia lại như một chiếc búa đập mạnh vào người cô, làm cô không thể với tới được.
Cô cúi đầu nhỏ giọng nói: “Chiếc váy này, tôi không...”
“Chiếc váy này tôi mua!”
Giọng nói nhàn nhạt của Hạng Tư Thành vang lên, sau đó anh rút một tấm thẻ đen ra đưa cho nhân viên nói: “Quẹt thẻ!”
Nhân viên hướng dẫn nhận lấy chiếc thẻ, nhìn thấy logo rồng vàng được in ở góc bên phải của thẻ, đồng tử giãn ra, buột miệng nói: “Đây... chẳng phải là thẻ rồng vàng toàn cầu sao?”
Ngay sau khi câu nói này vang lên, hội trường im lặng.
Sự giễu cợt của hai người kia đông cứng lại, trên mặt tràn ngập khiếp sợ.
Ngân hàng thế giới đã hợp tác với 80% các thương hiệu lớn trên toàn cầu để tung ra chiếc thẻ rồng vàng này, chỉ có 99 chiếc, chiếc thẻ này chỉ tặng chứ không bán, chỉ có người có địa vị nổi tiếng bậc nhất và được thế giới công nhận mới có vinh hạnh để có được một chiếc.
Không có bất kì giới hạn số dư nào trong thẻ, bất kỳ khách sạn 5 sao, thương hiệu cao cấp, sân bay đều có thể hưởng chế độ đãi ngộ VIP. Nói cách khác, danh tính của người sử dụng thẻ này tương đương với người đứng đầu thế giới.
- ---------------------------
Nhưng chuyện này không ảnh hưởng gì lớn đến Hạng Tư Thành, Vân Yên Nhi vẫn thuận lợi nhập học, cuộc sống của họ bình yên trở lại cho đến nửa tháng sau, một người đặc biệt đến!
“A lô, đầu bếp Tạ của Thiên Lan Các đã đồng ý với lời mời tối này rồi à?”
“Cảm ơn rất nhiều về sự giúp đỡ của anh!”
“Xong việc tôi sẽ đích thân đến tận nơi cảm ơn!”
Nhìn Vân Tịnh Nhã phấn khích cầm điện thoại, Hạng Tư Thành có chút hiếu kì, Thiên Lan Các là một nhà hàng lâu đời của thành phố Thiên Hải, có lịch sử cả mấy chục năm, nhưng ngày nào cũng đông khách, đặc biệt là đầu bếp chính, được coi là đầu bếp hàng đầu trong nước.
“Hôm nay là ngày gì vậy, lại còn mời đầu bếp trưởng của Thiên Lan Các đến làm cơm nữa?”
Hạng Tư Thành hứng thú hỏi.
Vân Tịnh Nhã trừng mắt liếc anh nói: “Mời đầu bếp Tạ đến nấu ăn, anh tưởng anh là tỷ phú của thành phố Thiên Hải này chắc?”
“Để chuẩn bị cho buổi tối hôm nay, tôi đã phải vận dụng rất nhiều quan hệ đấy, đầu bếp Tạ tuy rằng lịch trình bận rộn nhưng vẫn đồng ý đến giúp, thành công hay thất bại của việc kinh doanh hôm nay đều dựa vào anh ta cả!”
“Ồ? Chẳng lẽ khách của công ty em lại làm một người tham ăn?”
“Hừ! Không được xúc phạm thần tượng của tôi!”
“Thần tượng của em!?”
Hạng Tư Thành có chút ngạc nhiên, anh không biết là Vân Tịnh Nhã lại có sở thích theo đuổi các ngôi sao nổi tiếng.
Vân Tịnh Nhã lúc này tỏ vẻ ngưỡng mộ nói: “Đối với người theo học ngành thiết kế trang sức mà nói, James Karen chính là thần tượng của chúng tôi!”
Nhà thiết kế trang sức hàng đầu thế giới James Karen, được biết đến như một huyền thoại trong giới thiết kế trang sức.
Mỗi món đồ trang sức mà ông ta thiết kế ra đều được gọi là xu hướng của ngành, khiến vô số người đổ xô mua nó.
Nói cách khác, những món đồ đó chắc chắn sẽ sinh lời không bị lỗ, đồng nghĩa với việc lãi lớn.
Mà một người huyền thoại như vậy lại mang bản thảo ưng ý nhất của mình trong 3 năm qua đến thành phố Thiên Hải với mục đích tìm kiếm đối tác.
Sự xuất hiện của ông ta đã gây ra chấn động cho các công ty trang sức trong toàn thành phố.
Không chỉ ngành trang sức mà tất cả mọi tầng lớp trong xã hội đều đang rục rịch xoay chuyển, ai cũng biết bản thảo trong tay Karen dại diện cho một khối lượng tài sản khổng lồ.
Thế nên, tối nay dưới sự dẫn đắt của các giám đốc điều hành cấp cao của toàn bộ ngành trang sức thành phố, tất cả những người nổi tiếng của Thiên Hải đã được mời đến bữa tối chào mừng đại sư Karen tổ chức tại khác sạn Ôn Châu.
Với tư cách là đầu tàu trong ngành, tập đoàn Mộ Tư đương nhiên sẽ không vắng mặt, mà người đại diện tham gia lần này chính là giám đốc thiết kế mới được bổ nhiệm Vân Tịnh Nhã.
Để dành được sự ưu ái của Karen, mọi công ty đều vắt óc để lấy lòng ông ta, Vân Tịnh Nhã cũng đã dày công tìm hiểu sở thích ăn uống của ông ta, biết được ông ta đặc biệt thích ăn món truyền thống của Hoa Hạ, thế nên cô đã mời đầu bếp trưởng của Thiên Lan Các đích thân tham gia vào bữa ăn tối nay, làm bữa tiệc linh đình cho đại sư Karen để đạt được ưu ái của ông ta.
Sau khi hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, Hạng Tư Thành gật đầu: “Nói vậy thì, tối nay không phải là buổi tụ tập lớn của những danh nhân thượng lưu của thành phố Thiên Hải sao?”
“Đương nhiên rồi, nghe nói tất cả những người có máu mặt đều sẽ tham gia, ngay cả một số người không ở trong ngành đá quý cũng muốn làm quen với đại sư Karen, điều này chỉ có lợi và vô hại với họ”.
“Chỉ có một bản thiết kế mà hơn mười công ty trang sức tranh giành nhau!”
“Chủ tịch Tịch giao nhiệm vụ quan trọng như vậy cho tôi, tôi nhất định không để anh ấy thất vọng được”.
Thấy dáng vẻ Vân Tịnh Nhã tự cổ vũ mình, Hạng Tư Thành mỉm cười, đánh giá cô một chút rồi nói: “Thế nên em định mặc bộ váy này đi tham gia buổi tiệc cho người nổi tiếng tối nay sao?”
Vân Tịnh Nhã rất đẹp, cô trông như một nàng tiên nữ trong bộ váy trắng dài này vậy!
Nhưng bộ váy này quá rẻ, trang sức đắt nhất trên người cũng chỉ có đôi khuyên tai bạch kim, mà buổi tiệc tối thì có một chiếc váy dạ hội là tiêu chuẩn cơ bản nhất.
Nghĩ đến đây, trên mặt Vân Tịnh Nhã đột nhiên lộ ra vẻ buồn bã: “Đúng vậy, tôi cần một chiếc váy dạ hội, nhưng một chiếc váy rẻ nhất cũng vài ngàn tệ, tôi vừa đóng học phí cho Yên Nhi, làm sao còn nhiều tiền như vậy được chứ...”
Nhìn thấy vẻ mặt buồn bực của cô, Hạng Tư Thành cười nói: “Đi!”
“Đi đâu?”
Vân Tịnh Nhã hỏi trong tiềm thức.
“Đưa em đi mua váy dạ hội!”
“Mua váy dạ hội? Anh có tiền à?”
“Tiền anh không nhiều nhưng mua một chiếc váy thì vẫn đủ dùng!”
Augustus, trung tâm thương mại sang trọng bậc nhất thành phố Thiên Hải, người có thể đến đây tiêu tiền, không giàu thì cũng quý, tùy ý mua một vài thứ thôi cũng không dưới 6 con số.
Đứng ở lối vào của một cửa hàng quần áo sang trọng trong Augustus, Vân Tịnh Nhã nuốt nước bọt nói: “Anh đưa tôi đi mua quần áo, không phải là sẽ mua ở đây đấy chứ?”
Hạng Tư Thành rất thoải mái khoát tay nói: “Có vấn đề gì sao?”
Vân Tịnh Nhã nhìn bộ váy lộng lẫy xinh đẹp trên cửa sổ, trong mắt lộ rõ tia khát khao nhưng vụt đi rất nhanh, cô vội vã kéo Hạng Tư Thành ra ngoài: “Đừng đùa nữa, sao chúng ta có đủ tiền để mua ở đây chứ?”
Hạng Tư Thành ôm cô, hai mắt sáng lên, có chút dịu dàng nói: “Em nghĩ đi. Anh chưa bao giờ tặng quà cho em. Lần này, để anh bày tỏ tình cảm của mình có được không?”
Trái tim Vân Tịnh Nhã khẽ rung động, có một tia ấm áp trực trào trong tim cô.
Đột nhiên, một giọng nói sắc bén giễu cợt vang lên: “Ôi! Nhìn xem là ai kìa, không phải giám đốc Vân của chúng ta sao?”
Nhìn về phía giọng nói phát ra thì thấy có hai người phụ nữ trang điểm đậm, ăn mặc lòe loẹt cùng nhau đi thẳng đến bên cạnh Vân Tịnh Nhã, một người có mái tóc màu vàng trên mặt mang theo vẻ kiêu ngạo, ngạo nghễ nói: “Gíam đốc Vân, sao cô lại đến đây?”
Người phụ nữ tóc đỏ bên cạnh giả vờ kinh ngạc: “Gíam đốc Vân, không phải cô đến đây mua quần áo đấy chứ?”
“Đừng có nói bậy! Quần áo ở đây giá tiền như thế nào chúng ta không biết sao? Với mức lương của giám đốc Vân, cô ấy có thể mua nổi à?”
“Đúng vậy, tôi quên mất, giám đốc Vân, cô cố gắng mà ngắm nhìn đi, quy định của trung tâm mua sắm Augustus là nếu trong vòng nửa giờ không mua đồ gì thì bảo vệ của trung tâm sẽ đến đuổi người đi đó!”
Đối mặt với sự chế giễu của hai người, khuôn mặt Vân Tịnh Nhã đỏ bừng rồi trắng bệch, cô trút giận lên người Hạng Tư Thành: “Đều tại anh! Tôi đã nói là không đến anh cứ kéo tôi đi, nhìn thấy tôi mất mặt anh hài lòng chưa?”
Hạng Tư Thành nắm lấy tay Vân Tịnh Nhã đang định rời đi, ánh mắt lạnh nhạt nhìn hai người phụ nữ kia nói: “Ai nói với các người là chúng tôi chỉ đến đây dạo thôi?”
Khóe miệng hai người đó nhếch lên một tia châm chọc: “Lẽ nào anh muốn đến đây mua quần áo?”
“Vậy anh có biết đẳng cấp những đồ trong đây là gì không?”
Người phụ nữ tóc đỏ chỉ vào cửa hàng quần áo trước mặt nói: “Quần áo rẻ nhất ở đây giá tiền cũng là 5 con số, loại người như các người đủ tiền sao?”
“Chị Hương, nếu giám đốc Vân nói cô ấy đến đây mua quần áo, vậy chúng ta cũng vào xem, dù gì thì cô ấy lần đầu tiên đến nơi cao cấp như vậy, không có kinh nghiệm như chúng ta đâu!”
Hạng Tư Thành nhếch miệng cười: “Nếu hai người đã có lòng như vậy, vậy thì chúng ta cùng vào xem thôi!”
“Hạng Tư Thành!”
Vân Tịnh Nhã vội vã kéo tay anh thì thào: “Rốt cuộc thì anh muốn làm gì?”
“Anh chẳng lẽ không biết hoàn cảnh hiện tại của chúng ta sao?”
“Hai người họ là phó giám đốc của tập đoàn Mộ Tư, vốn dĩ là ứng cử viên sáng giá nhất của chức vị giám đốc, nhưng tôi bất ngờ đến và đoạt mất chức vị đó, bọn họ sớm đã khó chịu với tôi rồi, vả lại chồng của họ đều là người giàu có, tôi làm sao so sánh với họ được!?”
Hạng Tư Thành nắm lấy cổ tay của cô, nhẹ giọng nói: “Anh đã bao giờ làm em thất vọng chưa?”
“Em yên tâm, tất cả giao cho anh, em chỉ cần biến thành nữ thần đẹp nhất trung tâm thương mại này thôi!”
“Kính chào quý khách!”
Hướng dẫn viên nhiệt tình chào đón khách vào cửa hàng, hai người phụ nữ kia hung hăng dẫn đầu giả bộ nói: “Cô này, người trước mặt cô là một trong mười mỹ nhân đẹp nhất thành phố Thiên Hải chúng ta, là giám đốc của tập đoàn Mộ Tư, mau lấy những bộ quần áo đẹp nhất của cửa hàng ra đây cho cô ấy xem!”
“Đúng thế”, một người phụ nữ khác nói với giọng kì quái: “Nhớ kĩ, phải chọn những bộ đồ phù hợp với khí chất của giám đốc Vân, giá cả không thành vấn đề!”
Ánh mắt nhân viên hướng dẫn sáng lên, vội vã nói: “Vậy thì trùng hợp rồi, cửa hàng chúng tôi mới đến một lô hàng mới do chính nhà thiết kế chính tạo ra, chỉ có một phiên bản giới hạn duy nhất trên toàn cầu, cô có muốn thử không?”
“Được, lấy ra đây!”
Hai người phụ nữ trực tiếp đưa ra quyết định thay cho Vân Tịnh Nhã, chỉ sợ cô sẽ hối hận, họ vội vã kéo đẩy cô vào phòng thay đồ, một lúc sau, khi nhìn thấy Vân Tịnh Nhã từ phòng thử đồ đi ra, đôi mắt của Hạng Tư Thành đột nhiên sáng lên.
Trong chiếc váy dạ hội màu hoa oải hương, vóc dáng mảnh mai của Vân Tịnh Nhã càng mĩ miều hơn, chiếc váy được điểm xuyết bởi 99 viên kim cương ngôi sao Bắc Phi, dưới ánh đèn, lấp lánh vô cùng đẹp mắt, cô như thể nàng công chúa bước ra từ truyện cổ tích vậy, làm cho người người say đắm.
Không có cô gái nào lại không thích quần áo đẹp, vì những khó khăn trong cuộc sống nên chỉ có thể chôn sâu tình yêu với cái đẹp của mình lại, nhưng khi ước mở khát khao trở thành hiện thực, ngay cả bản thân Vân Tịnh Nhã cũng kinh ngạc, đây là mình sao?
“Gíam đốc Vân, bộ lễ phục này rất hợp với cô đấy!”
Có một sự ghen tị không thể che giấu trong giọng nói chế giễu cất lên.
Vân Tịnh Nhã vốn đã xinh đẹp, nhưng dưới nền váy này lại càng rung động lòng người hơn, bao gồm cả nhân viên hướng dẫn cũng vô cùng ghen tị.
“Tịnh Nhã, em thật đẹp!”
Lúc này, Hạng Tư Thành trong lòng cũng thầm cảm thán.
“Nhân viên, còn ngây ra đấy làm gì?”
“Còn không ngay gói lại cho giám đốc Vân chúng tôi!”
Người phụ nữ tóc vàng vội vã hét lên.
“Cô đây thật tinh mắt, đây là bảo vật của cửa hàng chúng tôi, tổng cộng là 660 ngàn, cô thanh toán thế nào?”
“Cái gì? Đắt vậy à?”
Những con số lạnh lùng đã đưa Vân Tịnh Nhã trở về với hiện thực, 660 ngàn? Với mức lương của Vân Tịnh Nhã, số tiền này đủ để cô không ăn không uống trong vòng 3 năm mới kiếm được!
“660 ngàn, đây không phải chỉ là một số tiền nhỏ với giám đốc Vân thôi sao?”
“Đúng vậy, giám đốc Vân, mặc bộ đồ này đi dự tiệc tối nay, không chỉ giữ thể diện cho cô mà còn cho cả tập đoàn Mộ Tư chúng ta nữa!”
Hai người thích thú cười trên nỗi đau khổ của người khác, giờ cứ tâng bốc cô, lát nữa cô ngã sẽ càng đau.
660 ngàn, vào bọn họ cũng không dễ dàng lấy ra được.
Những ngón tay của Vân Tịnh Nhã đan vào nhau, chiếc váy này rất đẹp, đẹp đến mức cô không nỡ cởi ra, nhưng cái giá lạnh lẽo kia lại như một chiếc búa đập mạnh vào người cô, làm cô không thể với tới được.
Cô cúi đầu nhỏ giọng nói: “Chiếc váy này, tôi không...”
“Chiếc váy này tôi mua!”
Giọng nói nhàn nhạt của Hạng Tư Thành vang lên, sau đó anh rút một tấm thẻ đen ra đưa cho nhân viên nói: “Quẹt thẻ!”
Nhân viên hướng dẫn nhận lấy chiếc thẻ, nhìn thấy logo rồng vàng được in ở góc bên phải của thẻ, đồng tử giãn ra, buột miệng nói: “Đây... chẳng phải là thẻ rồng vàng toàn cầu sao?”
Ngay sau khi câu nói này vang lên, hội trường im lặng.
Sự giễu cợt của hai người kia đông cứng lại, trên mặt tràn ngập khiếp sợ.
Ngân hàng thế giới đã hợp tác với 80% các thương hiệu lớn trên toàn cầu để tung ra chiếc thẻ rồng vàng này, chỉ có 99 chiếc, chiếc thẻ này chỉ tặng chứ không bán, chỉ có người có địa vị nổi tiếng bậc nhất và được thế giới công nhận mới có vinh hạnh để có được một chiếc.
Không có bất kì giới hạn số dư nào trong thẻ, bất kỳ khách sạn 5 sao, thương hiệu cao cấp, sân bay đều có thể hưởng chế độ đãi ngộ VIP. Nói cách khác, danh tính của người sử dụng thẻ này tương đương với người đứng đầu thế giới.
- ---------------------------