Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 484
Từ Hạo này, là một công tử con nhà thế gia.
Bình thường đi theo Đào Gia Thiên cũng mấy người bạn, mặc dù cũng bỏ ra một chút, nhưng cũng không phải kẻ ngu.
Ánh mắt thông minh, nhìn ra được bầu không khí giữa Mộc Như Phương và Đào Gia Thiên có chút không đúng.
Hắn đúng là cảm thấy Mộc Như Phương tướng mạo xinh đẹp, không giống những người phụ nữ bình thường hắn đã gặp qua, nhưng là hắn cũng không có tâm tư dám đụng đến.
Hắn khác với mấy vị Tổng giám đốc bụng phệ bị sắc đẹp làm đầu óc choáng váng kia.
Người phụ nữ này, cho dù là có xinh đẹp, nhưng hắn không dám đụng vào.
Bước vài bước đi qua: "Tên gọi là gì?"
Mộc Như Phương không để ý đến hắn.
Từ Hạo nhìn ánh mắt tham lam của mấy vị Tổng giám đốc bụng phệ kia với Mộc Như Phương, mà Đào Gia Thiên cũng đã tức giận đóng sập cửa đi ra ngoài, hắn lập tức để cho thủ hạ đưa Mộc Như Phương lên phòng riêng của mình ở tầng 8.
Một vị Tổng giám đốc nổi tiếng vỗ vỗ vai hắn, muốn trao đổi bạn gái.
Từ Hạo cũng chỉ là cười cười.
Trong lòng thầm mắng mấy người này thật sự là bị sắc đẹp làm cho mệ muội, người phụ nữ của Đào Gia Thiên, cho dù là hắn muốn, cũng không dám đụng vào.
- ---
Mộc Như Phương được đưa tới một căn phòng.
Chỉ có một mình cô.
Cô ngồi ở trên ghế salon, tập trung nghĩ lại những chuyện đã phát sinh trong quãng thời gian này.
Cô cùng Đào Gia Thiên đi đến kịch liệt như thế này, là cô sai lầm, nhưng cũng không có hối hận, cô và hắn từ khi vừa ra đời, liền ở hai thái cực khác nhau.
Cô cũng không phải là muốn trợ giúp Tề Tam.
Nhưng Nặc Nặc, cần một thân thể khỏe mạnh.
Nhưng hắn thật sự đem cô cho một người đàn ông khác, trong lòng Mộc Như Phương đau nhói.
Nửa tiếng sau.
Cửa phòng mở ra.
Từ Hạo đi tới.
Mộc Như Phương cảnh giác đứng lên.
Cô đã nghĩ, nếu như người đàn ông này xâm phạm mình, cô nhất định toàn lực chống cự, không để cho hắn đạt được mục đích.
Nhưng là Từ Hạo cũng không có làm gì: "Ở đây có giấy bút, muốn cái gì có thể nói với tôi, cô tạm thời ở đây đi."
Thấy dáng vẻ cảnh giác của Mộc Như Phương, Từ Hạo cười nói: "Cô yên tâm, ta sẽ không động vào cô."
Mộc Như Phương thần sắc chậm rãi buông lỏng xuống, cô viết trên giấy: "Anh muốn làm gì?"
"Tôi à, không làm cái gì... Cô đúng là rất xinh đẹp, đẹp nhất trong những người phụ nữ mà tôi từng thấy, nhưng là, tôi sẽ không đụng vào cô." Từ thái độ của Đào Gia Thiên đối với người phụ nữ này, hẳn là do hắn nhất thời tức giận, cho nên mới đem cô tặng cho người khác, chờ đến Đào Gia Thiên hết giận, nếu là có người thật sự ngủ cùng người phụ nữ của hắn, không biết chuyện gì sẽ xảy ra a.
Từ Hạo cũng được coi là người có tầm nhìn.
Trái tim hồi hộp của Mộc Như Phương dần dần dịu lại, cô ở tại chỗ này một tuần, Từ Hạo rất ít khi đến, mỗi ngày đều có người chuẩn bị thức ăn thịnh soạn đến cho cô.
Mãi cho đến một buổi tối.
Từ Hạo đi tới: "Tối nay, theo tôi đến tham dự một bữa tiệc, cô thay bộ quần áo này."
Mộc Như Phương nhìn quần áo, cũng không hề cử động, bởi vì Từ Hạo còn ở đây.
Từ Hạo sờ sờ lên mũi: "Vậy được, tôi đi ra ngoài."
Đi tới cửa, lúc đóng cửa, Từ Hạo quay người thấy được cánh tay trắng nõn của Mộc Như Phương, người phụ nữ của Đào Gia Thiên thật sự chính là cực phẩm a.
Mộc Như Phương thay quần áo xong, sau đó Từ Hạo đưa cô đến một nhà hàng cao cấp, cô mặc một bộ váy máu xanh đậm đính đầy sao, làn da trắng nõn, không có bất kỳ đồ trang sức gì làm khuôn mặt cô càng đẹp một cách tự nhiên, thợ trang điểm liên tục tán thưởng, Mộc Như Phương cũng không có đáp lại, ngay cả một nụ cười cũng không có, chỉ có khuôn mặt lạnh lùng.
Đúng 7 giờ tối, ngay tại cổng bữa tiệc.
Từ Hạo đột nhiên ôm eo cô, Mộc Như Phương giật nảy mình, kết quả bị đối phương ôm chặt hơn, hơi thở phả vào mặt Mộc Như Phương: "Tránh cái gì a, cô hiện tại là bạn gái của tôi, tối nay, anh Thiên cũng ở đây, tôi phải cám ơn anh Thiên, đã đem cô cho tôi.”
Bình thường đi theo Đào Gia Thiên cũng mấy người bạn, mặc dù cũng bỏ ra một chút, nhưng cũng không phải kẻ ngu.
Ánh mắt thông minh, nhìn ra được bầu không khí giữa Mộc Như Phương và Đào Gia Thiên có chút không đúng.
Hắn đúng là cảm thấy Mộc Như Phương tướng mạo xinh đẹp, không giống những người phụ nữ bình thường hắn đã gặp qua, nhưng là hắn cũng không có tâm tư dám đụng đến.
Hắn khác với mấy vị Tổng giám đốc bụng phệ bị sắc đẹp làm đầu óc choáng váng kia.
Người phụ nữ này, cho dù là có xinh đẹp, nhưng hắn không dám đụng vào.
Bước vài bước đi qua: "Tên gọi là gì?"
Mộc Như Phương không để ý đến hắn.
Từ Hạo nhìn ánh mắt tham lam của mấy vị Tổng giám đốc bụng phệ kia với Mộc Như Phương, mà Đào Gia Thiên cũng đã tức giận đóng sập cửa đi ra ngoài, hắn lập tức để cho thủ hạ đưa Mộc Như Phương lên phòng riêng của mình ở tầng 8.
Một vị Tổng giám đốc nổi tiếng vỗ vỗ vai hắn, muốn trao đổi bạn gái.
Từ Hạo cũng chỉ là cười cười.
Trong lòng thầm mắng mấy người này thật sự là bị sắc đẹp làm cho mệ muội, người phụ nữ của Đào Gia Thiên, cho dù là hắn muốn, cũng không dám đụng vào.
- ---
Mộc Như Phương được đưa tới một căn phòng.
Chỉ có một mình cô.
Cô ngồi ở trên ghế salon, tập trung nghĩ lại những chuyện đã phát sinh trong quãng thời gian này.
Cô cùng Đào Gia Thiên đi đến kịch liệt như thế này, là cô sai lầm, nhưng cũng không có hối hận, cô và hắn từ khi vừa ra đời, liền ở hai thái cực khác nhau.
Cô cũng không phải là muốn trợ giúp Tề Tam.
Nhưng Nặc Nặc, cần một thân thể khỏe mạnh.
Nhưng hắn thật sự đem cô cho một người đàn ông khác, trong lòng Mộc Như Phương đau nhói.
Nửa tiếng sau.
Cửa phòng mở ra.
Từ Hạo đi tới.
Mộc Như Phương cảnh giác đứng lên.
Cô đã nghĩ, nếu như người đàn ông này xâm phạm mình, cô nhất định toàn lực chống cự, không để cho hắn đạt được mục đích.
Nhưng là Từ Hạo cũng không có làm gì: "Ở đây có giấy bút, muốn cái gì có thể nói với tôi, cô tạm thời ở đây đi."
Thấy dáng vẻ cảnh giác của Mộc Như Phương, Từ Hạo cười nói: "Cô yên tâm, ta sẽ không động vào cô."
Mộc Như Phương thần sắc chậm rãi buông lỏng xuống, cô viết trên giấy: "Anh muốn làm gì?"
"Tôi à, không làm cái gì... Cô đúng là rất xinh đẹp, đẹp nhất trong những người phụ nữ mà tôi từng thấy, nhưng là, tôi sẽ không đụng vào cô." Từ thái độ của Đào Gia Thiên đối với người phụ nữ này, hẳn là do hắn nhất thời tức giận, cho nên mới đem cô tặng cho người khác, chờ đến Đào Gia Thiên hết giận, nếu là có người thật sự ngủ cùng người phụ nữ của hắn, không biết chuyện gì sẽ xảy ra a.
Từ Hạo cũng được coi là người có tầm nhìn.
Trái tim hồi hộp của Mộc Như Phương dần dần dịu lại, cô ở tại chỗ này một tuần, Từ Hạo rất ít khi đến, mỗi ngày đều có người chuẩn bị thức ăn thịnh soạn đến cho cô.
Mãi cho đến một buổi tối.
Từ Hạo đi tới: "Tối nay, theo tôi đến tham dự một bữa tiệc, cô thay bộ quần áo này."
Mộc Như Phương nhìn quần áo, cũng không hề cử động, bởi vì Từ Hạo còn ở đây.
Từ Hạo sờ sờ lên mũi: "Vậy được, tôi đi ra ngoài."
Đi tới cửa, lúc đóng cửa, Từ Hạo quay người thấy được cánh tay trắng nõn của Mộc Như Phương, người phụ nữ của Đào Gia Thiên thật sự chính là cực phẩm a.
Mộc Như Phương thay quần áo xong, sau đó Từ Hạo đưa cô đến một nhà hàng cao cấp, cô mặc một bộ váy máu xanh đậm đính đầy sao, làn da trắng nõn, không có bất kỳ đồ trang sức gì làm khuôn mặt cô càng đẹp một cách tự nhiên, thợ trang điểm liên tục tán thưởng, Mộc Như Phương cũng không có đáp lại, ngay cả một nụ cười cũng không có, chỉ có khuôn mặt lạnh lùng.
Đúng 7 giờ tối, ngay tại cổng bữa tiệc.
Từ Hạo đột nhiên ôm eo cô, Mộc Như Phương giật nảy mình, kết quả bị đối phương ôm chặt hơn, hơi thở phả vào mặt Mộc Như Phương: "Tránh cái gì a, cô hiện tại là bạn gái của tôi, tối nay, anh Thiên cũng ở đây, tôi phải cám ơn anh Thiên, đã đem cô cho tôi.”