Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 586
Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch Phàm Nhân tông
Ầm ầm ầm tiếng nổ lớn!
Lôi điện màu vàng vừa chạm vào bóng xanh liền nổ bể ra mãnh liệt, hóa thành vô số đạo hồ quang điện màu vàng, bắn ra bốn phía, tựa như một vòng mặt trời màu vàng, lóe lên, dẫn tới hư không phụ cận chấn động mạnh.
Đoàn bóng xanh từ hài cốt Cự Thử bay ra như gặp phải trọng kích, bị chấn bay ra ngoài, bắn ngược ra xa hơn mười trượng.
Nhưng nó cũng không bị trọng thương, lập tức ổn định thân hình, lần nữa bay nhào tới hướng Hàn Lập, tốc độ nhanh hơn, lóe lên liền biến mất giữa không trung.
Bây giờ quanh thân Hàn Lập đại phóng kim quang, trong cơ thể vận chuyển công pháp hết tốc lực, trong miệng hét lớn một tiếng.
Sau lưng hắn loé lên kim quang, Chân Ngôn Bảo Luân hiển hiện ra, vô số gợn sóng màu vàng lan ra, hình thành một khu vực gợn sóng xung quanh.
Trong nháy mắt hết thảy chung quanh rơi vào bất động, sát khí cuồn cuộn, chấn động hư không, còn có đoàn bóng xanh cách Hàn Lập chỉ có hơn một trượng.
Hàn Lập thở dài một hơi, trên trán hiện ra một tầng rậm rạp mồ hôi lạnh.
Tốc độ bóng xanh này thật sự nhanh đến đáng sợ, cả hai giao thủ nhanh như thiểm điện, nếu không phải hắn phản ứng cực nhanh, lại mang Thời Gian pháp tắc, bây giờ tất nhiên đã bị nó xâm nhập vào trong cơ thể.
Hắn đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, nhìn lại bóng xanh, trên mặt lộ ra một tia hiếu kỳ.
Nhưng vào lúc này, bóng xanh vốn lẳng lặng đình trệ chợt nhúc nhích, nở rộ lục quang, làm gợn sóng màu vàng chung quanh cũng nhuộm thành lục sắc.
Hàn Lập cả kinh, bất quá không đợi hắn kịp phản ứng, giữa bóng xanh chợt bộc phát ra một cỗ lực lượng pháp tắc cường đại.
Một đạo lục tuyến từ giữa bóng xanh bắn ra, nhanh chóng vô cùng bay vụt chém tới hướng Hàn Lập. Những nơi đi qua, gợn sóng màu vàng bị cắt ra một khe hở thật dài.
Bất quá lục tuyến phá vỡ gợn sóng màu vàng, tiêu hao hiển nhiên cũng thật lớn, nhanh chóng trở nên ảm đạm, nhưng cuối cùng vẫn bay đến trước người Hàn Lập.
Đoàn bóng xanh kia lại nhúc nhích, hình dáng đột nhiên trở nên hết sức nhỏ bé, giống như một tờ giấy lục sắc, theo sát sau lục tuyến, bay về hướng Hàn Lập, trong chớp mắt vượt qua hơn một trượng.
Hàn Lập vừa mới đưa tay lên một nửa, bóng xanh đã lóe lên chui vào trong cơ thể hắn.
Bóng xanh nhập vào cơ thể, lập tức hóa thành một cỗ sát khí tinh thuần khổng lồ, nhanh chóng lan tràn ra khắp cơ thể hắn.
Những nơi sát khí đi qua, kinh mạch toàn thân Hàn Lập lập tức trở nên lạnh buốt tê liệt, một tia Tiên Linh Lực cũng không đề thăng nổi, thân thể cũng không động đậy được.
Trên người hắn, kim quang giống như mặt trời đã thành băng tuyết, nhanh chóng tiêu tán, khu vực gợn sóng màu vàng chung quanh cũng biến mất vô tung, toàn thân bị một cỗ qung mang u lục bao phủ.
Liên tiếp biến hóa nhanh như thiểm điện, Hàn Lập phản ứng nhạy bén trước sau như một, vậy mà hoàn toàn ứng phó không được liền bị chế trụ.
Lòng hắn lập tức trầm xuống, nhưng cũng không kinh hoảng, ý niệm trong đầu thay đổi thật nhanh, suy nghĩ gấp đối sách.
Lúc này, một hồi tiếng cười kiệt kiệt đột nhiên vang lên trong đầu hắn.
Bên trong thần thức hải Hàn Lập, đột nhiên xuất hiện một đoàn lục quang ảm đạm, thoạt nhìn là một con chuột lục sắc, vừa xuất hiện lập tức khí thế hung hăng nhào tới hướng một tiểu nhân màu vàng hai mắt nhắm nghiền đang khoanh chân ngồi.
"Muốn chết!"
Tiểu nhân màu vàng đột nhiên mở đôi mắt, nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay điểm về phía trước, một đạo kiếm ảnh óng ánh lập tức hiển hiện ra, trảm lên thân con chuột lục sắc.
Lúc này, tuy Tiên Linh Lực trong cơ thể Hàn Lập không cách nào vận chuyển, nhưng lực lượng thần thức khổng lồ trong đầu cũng không bị ảnh hưởng.
"Xoẹt" một âm thanh vang lên!
Con chuột lục sắc lập tức bị chém thành hai nửa.
Nhưng con chuột lục sắc bị chém thành hai nửa tựa hồ không bị ảnh hưởng chút nào, hóa thành hai luồng lục quang tiếp tục đánh tới tiểu nhân màu vàng.
Lông mày tiểu nhân màu vàng nhíu lại, hai cánh tay giơ lên lần nữa.
Hai sợi xiềng xích óng ánh hiển hiện ra, nhanh như tia chớp quấn chặt lấy hai luồng lục quang, nhưng không có dùng sức xé vụn nó ra.
Hai luồng lục quang bị xiềng xích óng ánh khốn trói lại, lập tức ra sức giãy giụa, mơ hồ phát ra tiếng thét chi... chi.
Lục quang tuy rằng ảm đạm, lại ẩn chứa lực lượng thần hồn kinh người, ra sức giãy giụa, hai sợi xiềng xích cũng rung động lắc lư không thôi, mơ hồ có xu thế lỏng ra.
Một tay tiểu nhân màu vàng bấm niệm pháp quyết, hai sợi xiềng xích lập tức quấn quanh lại với nhau, đồng thời phụ cận loé lên tinh quang, có bao nhiêu sợi xiềng xích óng ánh liền bay ra nhanh chóng quấn quanh một chỗ.
Bên trong thanh âm xiềng xích va chạm, một cái lồng giam xiềng xích hiển hiện ra, đúng là "Thần Niệm lồng giam" chi thuật, hai luồng lục quang kia bị giam vào bên trong.
Hai luồng lục quang lóe lên lần nữa hòa làm một thể, hóa thành một con chuột lục sắc, ánh mắt lộ vẻ kinh nộ, ra sức đánh vào Thần Niệm lồng giam, đồng thời hàm răng hung hăng cắn xé xiềng xích lồng giam.
Thần Niệm lồng giam lắc lư không thôi, nhưng cũng không có xu thế bị phá khai.
Nhưng mà không chờ Hàn Lập buông lỏng một hơi, dị biến lần nữa phát sinh.
Con chuột lục sắc bị Thần Niệm lồng giam giam cầm, sát khí tinh thuần được bóng xanh mang đến lập tức mất đi khống chế, trở nên tán loạn.
Tiên Linh Lực trong cơ thể Hàn Lập vẫn không cách nào vận chuyển, nhưng sát khí ẩn chứa trên người hắn lại cảm ứng được những sát khí tinh thuần kia, tự động hiện lên đi ra.
Trên người hắn hiện ra một tầng sương mù màu đen nồng đậm, cuồn cuộn không thôi.
Ầm ầm!
Đoàn sát khí nồng đậm do bóng xanh mang đến lập tức dung nhập vào trong sương mù màu đen lượn lờ bên ngoài thân Hàn Lập, sương mù màu đen tựa hồ ăn đại bổ dược, điên cuồng phát ra.
Huyền Sát Minh Linh Công không biết tại sao lại tự động điên cuồng vận chuyển, nhanh chóng hấp thu sát khí do bóng xanh mang đến.
Bên trong thần thức hải Hàn Lập, con chuột lục sắc bị Thần Niệm lồng giam giam giữ, trên mặt chợt lộ ra vẻ hoảng sợ, phát ra tiếng thét chói tai.
Lục quang trên người nó chớp động kịch liệt, theo những sát khí tinh thuần kia bị hấp thu, thân thể nó chậm rãi thu nhỏ lại, giống như một khí cầu bay hơi.
Hàn Lập thấy tình hình này, hơi ngẩn ra, tựa hồ nghĩ tới điều gì, trong mắt chợt loé lên một tia phức tạp.
Bên trong thần thức hải, tiểu nhân màu vàng cũng không làm ra cử động nào khác, chỉ thúc giục pháp quyết, tiếp tục vây khốn con chuột lục sắc kia.
Theo Huyền Sát Minh Linh Công vận chuyển, sát khí chung quanh cũng cuồn cuộn lên, như thủy triều vọt vào trong cơ thể hắn. Thực tế hài cốt Cụ Thử cách đó không xa tản mát ra sát khí nồng đậm, bây giờ càng hình thành một cột sáng sát khí vừa thô vừa to liên tục không ngừng rót vào trong cơ thể Hàn Lập.
Bây giờ tốc độ hấp thu sát khí của hắn, so với lúc trước trùng kích tiên khiếu, đâu chỉ gấp mười lần.
Đại lượng sát khí tiến dũng mãnh vào trong cơ thể Hàn Lập, hình thành một dòng nước lũ sát khí hùng vĩ vô cùng, hướng về những tiên khiếu chưa mở bắt đầu trùng kích nó.
Hàn Lập thấy vậy, tự nhiên trợn mắt há hốc miệng.
Nhưng bây giờ toàn thân hắn không cách nào nhúc nhích mảy may, chỉ có thể trơ mắt nhìn hết thảy phát sinh.
Tiên khiếu trong cơ thể hắn dưới sự trùng kích của dòng nước lũ sát khí, thình lình nhanh chóng buông lỏng, sau đó từng cái bị cưỡng ép giải khai.
Bất quá sau một lát đã có ba tiên khiếu bị cưỡng ép giải khai!
Hàn Lập mừng rỡ trong lòng.
Nhưng rất nhanh hắn liền không cười nổi, trên mặt bỗng nhiên hiện ra một tầng huyết hồng, thoạt nhìn có chút dọa người.
Tiên khiếu bị ngang ngược cưỡng ép đả thông như thế, kinh mạch trong cơ thể hắn cũng rung động lắc lư kịch liệt, so với trước khi thúc giục sát khí trùng kích tiên khiếu thống khổ không chỉ gấp trăm lần.
Nhưng bây giờ hắn không cách nào vận công hộ thể, chỉ có thể nghiến răng chịu đựng.
Thời gian trôi qua từng chút, Huyền Sát Minh Linh Công vận chuyển trong cơ thể Hàn Lập càng lúc càng nhanh, những sát khi tinh thuần mà bóng xanh mang đến rất nhanh đều dung nhập vào trong sát khí của chính hắn.
Bên trong Thần Niệm lồng giam trong đầu Hàn Lập, con chuột lục sắc đã rút nhỏ gấp mấy lần so với trước đây, nó thét lên một âm thanh tuyệt vọng, "Phanh" một tiếng vỡ vụn ra, triệt để tiêu vong.
Hàn Lập chứng kiến cảnh này, trong lòng buông lỏng, thu hồi Thần Niệm lồng giam.
Đã không còn những sát khí kia, quyền khống chế thân thể cũng về lại trong tay mình.
Chỉ là Huyền Sát Minh Linh Công vẫn đang thoát ly sự khống chế của hắn, điên cuồng vận chuyển, nhanh chóng thôn phệ sát khí chung quanh, trùng kích những tiên khiếu kia.
Theo "Phanh" "Phanh" hai tiếng trầm đục, trong cơ thể Hàn Lập lại có hai tiên khiếu được giải khai.
Thân thể của hắn run lên, huyết hồng trên mặt lại đậm hơn vài phần, khóe miệng chảy ra một đạo tơ máu, lồng ngực phập phồng kịch liệt, khí tức có chút lộn xộn.
Trong lòng Hàn Lập cả kinh, vội vàng vận chuyển Tiên Linh Lực trong cơ thể, toàn lực bảo vệ thân thể cùng kinh mạch.
Đối với việc điên cuồng vận chuyển Huyền Sát Minh Linh Công, ý niệm trong đầu hắn nhanh quay ngược trở lại, nhưng cũng không định ngăn lại.
Thời gian trôi qua, trong cơ thể Hàn Lập không ngừng có từng tiếng trầm đục truyền ra, đúng là từng cái tiên khiếu liên tiếp được giải khai.
Không biết qua bao lâu.
Lúc này, sát khí trên thân Hàn Lập nồng đậm đến một trình độ đáng sợ, chẳng những ngưng đọng thực chất, mà thoạt nhìn giống như từng đám hoả diễm màu đen nhảy lên quanh người hắn.
Bây giờ trên mặt hắn là một mảnh huyết hồng, hầu như có thể nhỏ ra huyết, khóe miệng lưu lại hai vết máu, thoạt nhìn có chút dữ tợn, vả lại bị thương không nhẹ.
Bất quá, trong hai mắt hắn lại tràn đầy vẻ vui mừng.
Bây giờ tiên khiếu trong cơ thể hắn đã bị giải khai một trăm linh sáu cái, Huyền Sát Minh Linh Công vẫn đang điên cuồng vận chuyển, cắn nuốt sát khí chung quanh.
"Phanh" một âm thanh trầm đục từ trong cơ thể hắn truyền ra, lại có một tiên khiếu bị giải khai.
Thân thể Hàn Lập run lên, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt lại càng hiện ra vẻ vui mừng nồng đậm.
Đả thông một trăm lẻ bảy cái tiên khiếu, tu vi của hắn đã gần như đạt đến Kim Tiên đỉnh phong, tiến thêm một bước, liền có thể đạt tới Thái Ất cảnh.
Vào thời khắc này, một trăm lẻ bảy tiên khiếu trong cơ thể hắn dường như cộng hưởng, đồng thời rung động, nhanh chóng hấp thu thiên địa linh khí chung quanh.
Thiên địa linh khí cuồn cuộn tiến vào trong cơ thể Hàn Lập, hóa thành một cỗ Tiên Linh Lực tinh thuần, chảy xuôi trong kinh mạch.
Huyền Sát Minh Linh Công tựa hồ rốt cuộc tận hứng, chậm rãi đình chỉ vận chuyển, cuối cùng triệt để ngừng lại.
Thân thể Hàn Lập tựa như hư thoát, co quắp ngồi trên mặt đất.
Sau một lúc lâu, hắn mới lật tay lấy ra một quả đan dược chữa thương ăn vào, ngồi thẳng người, nhắm mắt điều tức.
Thật lâu sau, hắn mở to mắt, vẻ huyết hồng trên mặt đã biến mất hơn phân nửa, hiển nhiên thương thế đã khống chế được.
Hàn Lập hít sâu một hơi, đứng lên, cảm thụ được Tiên Linh Lực trong cơ thể bỗng nhiên tăng nhiều, cảm xúc bành trướng, nhịn không được dùng sức bóp chặt nắm đấm.
Một màn vừa rồi có thể nói là vô cùng nguy hiểm, tựa hồ là hài cốt Cự Thử lưu lại một tia tàn hồn, có lẽ trải qua không biết bao nhiêu vạn năm hài cốt sinh ra Linh thức, còn muốn thông qua sát khí vô biên mang theo tiến hành xâm lấn thần thức hải của mình.
Đổi lại là một Tiên Nhân khác, dù là tu sĩ Thái Ất cảnh, đối mặt sát khí quy mô trùng kích như thế, thân thể không cách nào nhúc nhích mảy may, thần hồn chỉ sợ cũng đã sớm hỏng mất, nếu bị đối phương đắc thủ, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
May mà bản thân trước đây từ chỗ Mặc Vũ nhận được công pháp Huyền Sát Minh Linh Công, dựa vào sát khí trùng kích tiên khiếu, lại thêm tu luyện trong hoàn cảnh sát khí ở đây lâu như thế, đồng thời lực lượng thần thức cường đại dị thường, lúc này mới khó khăn lắm biến nguy thành an.
Hơn nữa trời đưa đất đẩy, bị sát khí rót vào thân thể, thực lực lần nữa đột nhiên tăng mạnh, bây giờ khoảng cách Thái Ất cảnh chỉ có cách một đường mà thôi.
Chỉ là lần này tu vi tiến nhanh thực sự quá kỳ lạ, hơn nữa bây giờ trong cơ thể hắn tồn trữ sát khí quá nhiều, làm cho hắn có chút bận tâm.