-
Chương 199
Tốc độ chuyển hoán của cảnh vật khắp tứ phía trở nên cực kì chậm rãi, ở sau lưng không ngừng truyền lại những tiếng bước chân ầm ầm đang tới gần, Phong Vân Vô Kị xoay người lại, mắt trái nhắm lại, đến khi mở ra thì đã biến thành một phiến ngân bạch, Phá Vọng Ngân Mâu dĩ nhiên là đã xuất hiện một lần nữa.
Ở trong mắt, một nắm đấm cực đại đang tiếp cận với tốc độ cực nhanh. Dưới sự chuyên chú của Phá Vọng Ngân Mâu, đạo quyền đầu này tức thì bị phân giải ra vô hạn, chỉ còn lại vô số những sợi tơ màu trắng tung hoàng đan xen lẫn nhau cùng với những đoàn năng lượng. Ở phía trước đoàn năng lượng đó, khôn gian vốn phân bố bình quân liền bị áp súc lại từng tầng từng tầng một, , trong mắt của Phá Vọng Ngân Mâu thì từng đoàn từng đoàn bạch quang nhàn nhạt hiện ra. Chúng chính là do những sợi tơ cấu thành không gian vị diện này bị áp súc lại trùng trùng điệp điệp thành từng đoàn từng đoàn quang mang, rồi áp sát lên trên đầu nắm đấm cự đại đó và hướng về phía trước mà đánh tới.
Bên tai truyền lại hàng loạt những âm thanh rên rỉ của không gian, tựa hồ như chúng đã không thể chịu nổi sự trọng áp của đầu nắm đấm này vậy. Cường đại cương phong ập tới, Phong Vân Vô Kị đối mặt với Luyện Ngục Đại Ma Thần, sau đó đột nhiên tùy theo luồng cương phong đó mà bay lên, khi thân người còn ở trên không trung thì tay phải đã bùng phát cả vạn đạo kiếm quang, sau đó y liền vung tay một cái, Đệ Ngũ Kiếm Đảm liền chém ra một kiếm.
Một đạo kiếm khí to lớn đâm xuyên qua không gian mà quyền kình của Luyện Ngục đại ma thần phong tỏa. Trong hư không, một thanh cự kiếm từ trên không chém thẳng xuống dưới, rồi đánh mạnh vào thân người của Luyện Ngục Đại Ma Thần.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Oanh!
Một quyền của đại ma thần đánh tới, toàn bộ không gian trong phương viên mấy trăm trượng đều bị đánh vỡ nát, cùng với lúc đó thì một kiếm chém xuống của Phong Vân Vô Kị đã đánh thẳng vào thân thể bàng đại của đại ma thần.
Bùng!
Một tiếng nổ vang lên, thanh cụ kiếm do kiếm khí ngưng tụ thành đó liền bị chấn võ tan tành khi đánh mạnh vào người của đại ma thần, ngoại trù lưu lại một dấu vết màu trắng trên thân thể của đại ma thần ra thì không hề để lại bất kì thương hại nào khác.
Trong phương viên mấy ngàn thước đều phân bố đầy dẫy những mảnh vỡ không gian, Phong Vân Vô Kị đánh ra một kiếm nhưng không có tác dùng gì, trên mặt của y cũng không hề có chút thần sắc kinh hoảng nào, trong mắt trái bạo trướng ngân quang, mặc cho những lực lượng hủy diệt hạo hàn ở khắp tứ phía đang ập tới trung gian, nhưng tâm tình của Phong Vân Vô Kị vẫn chỉ là một phiến trấn định, không hề nhìn thấy bất kì tình tự nào ba động.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Phá Vọng Ngân Mâu đã nhìn quét qua không gian xung quanh cả ngàn lần, thế giới trắng đen hiện ra một cách rất là chân thật!
Bất thình lình, chỉ thấy thân hình đang im lặng bất động của Phong Vân Vô Kị đột nhiên bay lên cao. Chẳng khác gì một con du ngư, y tìm ra một thông đạo trong tầng tầng mảnh vỡ không gian, sau đó thì lao ra ngoài như thiểm điện, ở sau lưng là những mảnh vỡ không gian xán lạn chẳng khác gì tinh tú va chạm lại với nhau. Chỉ trong chớp mắt thì lực lượng hủy diệt bàng đại uẩn hàm trong một quyền của đại ma thần liền biến mất, không gian trong phương viên trăm trượng đều mau chóng hóa thành một phiến hư vô, thành nơi chiếm đóng của mảng chân không đen ngòm ….
"Ngươi chạy không thoát đâu, nhân loại!" Đại ma thần gào thét, sau đó quay người lại nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Kị, nhưng Phong Vân Vô Kị lại hóa thân thành thiểm điện mà không ngừng xẹt qua xẹt lại trong không trung, nhằm quấy nhiễu sự chuyển động thân thể bàng đại của đại ma thần, cực lực tránh né những đòn đánh trực tiếp vơi đại ma thần.
Thân thể của đại ma thần cực kì bàng đại, khi chuyển động thì có chút bất tiện, nãy giờ Phong Vân Vô Kị vẫn bảo trì cự li không xa không gần với đại ma thần, khiến cho hắn ta vô pháp xuất quyền một cách chính thường. Mấy lần chuyển thân, hắn ta đều bị Phong Vân Vô Kị chuyển đến sau lưng, và chém ra một kiếm, khiến cho đại ma thần cực kì giận dữ.
Bát thình lình, Luyện Ngục đại ma thần triệt để dừng thân người lại, không thèm lí tới hành động của Phong Vân Vô Kị nữa, một tay giơ lên trên đỉnh đầu, cái miệng cự đại há ra một cái và phát ra những thanh âm như đến từ hồng hoang vũ trũ, mỗi một tiếng phát ra đều rất là vang dội, nhưng thời gian phát ra giữa hai tiếng liên tục thì lại rất nhanh, đó chính là một loại ngôn ngữ mà Luyện Ngục đại ma thần mới sinh ra đã biết – đại ngục luyện ngữ, Phong Vân Vô Kị không thể nào hiểu được nhưng cũng không thể xen ngang vào được, thân thể của Luyện Ngục đại ma thần vừa bàng đại lại vừa cường hãn, nên căn bổn không thẻ tạo thành cho hắn ta bất kì những thương hại có tính thực chất nào, chỉ đình mặc cho hắn ta hoàn thành chú ngữ.
Ở trong lòng bàn tay mà Luyện Ngục đại ma thần giơ lên trên trời bùng phát ra một đoàn quang mang chói lóa, ánh sáng màu huyết hồng phát ra khiến cho cả thiên địa ánh lên một phiến huyết hồng, ngay khi đoàn quang mang huyết hống đó phát ra, Luyện đại ma thần gầm lên: "Cực hạn trọng lực!"
Cánh tay phải đang giơ lên đó đánh thẳng vào trong không trung, cả không gian này chỉ trong chớp mắt đã hóa thành một phiến không gian máu. Luyện Ngục đại ma thần định cải tạo cái không gian này trở thành Luyện Ngục không gian trong một khoảng thời gian ngắn, trong không trung mau chóng tản mác một màn huyết vụ mỏng manh, mặt đất nơi nơi bùng cháy những ngọn lửa hừng hừng.
Phong Vân Vô Kị thầm cảnh giác, nhưng bất thình lình đôi vai trầm xuống một cái, một cổ áp lực cự đại đên mức khó mà hình dung từ khắp các nơi trong thân thể truyền lại, Phong Vân Vô Kị hốt không kịp đề phòng liền hóa thành một đạo lưu tinh lao thẳng xuống dưới mặt đất, tới khi tiếp sát mặt đất thì y gầm lên một tiếng, gồng người kháng cự lấy sự hấp dẫn tăng lên cả vạn lần của trọng lực.
Trong Luyện Ngục, đại đa số các ma thần đều có thể hình bàng đại, nhỏ thì độ mấy ngàn trượng, lớn thì cao cả vạn trượng, những ác ma như đại ma thần đều là bị người ta triệu hoán tới thần ma chiến trường, rồi từ đó liền bị nhốt ở nơi này.
Bên trong Luyện Ngục ngập tràn luyện ngục chi hỏa, những luyện ngục chi hỏa này có thể dễ dàng đốt cháy những ác ma có thân thể kiên cố nhất, nhưng điều đáng sợ nhất chính là trọng lực ở trong luyện ngục vượt xa mọi trọng lực ở những vị diện khác, dù có là ác ma đế cấp cũng không dám khinh thường mà tiến nhập vào trong Luyện Ngục. Ở tại nơi này, trọng lực của bất kì một ai cũng đủ để khiến cho thân thể bị áp bức và vỡ tung ra, nên ở nơi này cũng chỉ có những ma thần có thân thể bàng đại như Luyện Ngục ác ma mới có thể sinh tồn được, thân thể của bọn họ đều rất kiên cố và cường hãn, nên có thể chống cự với sự thiêu cháy của luyện ngục chi hỏa. Cũng chỉ có loại thân thẻ bàng đại như thế mới có thể kháng cự lại sự hấp dẫn cực hạn như thế của trọng lực. Luyện Ngục Thâm Uyên cơ hồ như thành mảnh đất lành của riêng Luyện Ngục ma thần, ở tại nơi đó thì bọn họ chính là thần!
"Tiểu gia hỏa, hiện tại hãy để ta xem thử ngươi còn chạy đến đâu được nữa!" Đại ma thần chầm chầm xoay người lại, khinh miệt nhìn vào Phong Vân Vô Kị, hai con mắt màu tím to lớn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào y, trong mắt ngập tràn sát cơ.
Phong Vân Vô Kị lúc này lí nào còn có thể mở miệng, chú thuật của đại ma thần đã cải biến phiến không gian lĩnh vực này trở thành một nơi giống như Luyện Ngục trong một thời gian ngắn, mặ dù không hoàn toàn tương tự nhưng sự hấp dẫn cường hãn đến cực hạn của nó cũng mô phỏng được bảy tám phần.
Từng cổ từng cổ khí huyết bị áp dồn lên trên thể biểu, cuối cùng thì xẹt một cái ròi vô số tia máu liền bắn ra ngoài như suối phun nước, chúng thoát ra ngoài từ khắp các huyệt đạo toàn thân của Phong Vân Vô Kị, trong mắt của y cũng bị áp đến mức hàn lên những tia máu, Phá Vộng Ngân Mâu cũng theo đó mà không thể bảo trì được nữa, trong mắt biến ảo bất định rồi lại hóa thành màu đen.
Phong Vân Vô Kị chỉ nhìn thấy khuôn mặt cự đại của đại ma thần tiếp cận, nhưng bản thân y thì căn bổn vô pháp động đậy ….
Rắc!
Một loạt những tiếng xương nứt gãy truyền lại, hai chân của Phong Vân Vô Kị bị cổ hấp lực cường đại đó bất thình lình áp gãy, cả thân người liền quỳ xuống dưới, hoặc giả chuẩn xác mà nói là bị gãy cong lại.
Hống!
Phong Vân Vô Kị gầm lên một tiếng, một màn khí kình vô hình từ trong nội thể của y khoách tán ra ngoài, thân thể bất chợt đứng thẳng lên.
"Con kiến đáng thương, để ta tới giúp đỡ ngươi một chút!" Đại ma thần đưa ra một ngón tay, gõ mạnh vào đầu của Phong Vân Vô Kị ….
Phốc!
Một cổ huyết trụ từ trong thân thể của Phong Vân Vô Kị bùng phát ra ngoài, tùy theo một ngón tay của đại ma thần điểm ra, Phong Vân Vô Kị vô pháp kháng cự được nữa, thân thể lần lượt bị gãy vụn từng đoạn, những thanh âm rắc rắc không ngừng vang lên ….
"Đó chính là sức mạnh của quy tắc sao? …." Đó chính là ý niệm cuối cùng của Phong Vân Vô Kị trước khi đôi mắt chìm vào trong một phiến hắc ám.
"Nhân loại đáng thương … lực lượng của các ngươi thực sự là quá yếu kém rồi." Đại ma thần cúi người xuống nhìn chằm chằm vào đống huyết nhục và khải giáp ở dưới mặt đất, chép lưỡi nói: "Đó là khải giáp bất tử của Huyền Huyền đại đế sao? … Ừm, thật là đáng tiếc, có nhỏ một chút, nếu không thì ta đã có thể mặc lên trên người rồi!"
"Bất quá -- cái khải giáp này có vẻ như cũng không có tác dụng gì!" Đại ma thần lẩm bẩm nói, rồi đứng thẳng người dậy, sau khi lui lại cách Phong Vân Vô Kị mấy chục trượng thì đột nhiên nhắm mắt lại, trên bộ mặt như hắc thiết của đại ma thần lộ xuất ra biểu tình trầm mặc.
Tiếp đó là đột nhiên phát sinh dị biến, từ trong thân thể bàng đại của đại ma thần bất thình lình bốc ra một làn khói màu xanh nhạt, sau đó thì làn khói này hợp lại thành một bóng ảnh cự đại màu xanh nhạt, chẳng khác gì như một đại ma thần khác vậy, bóng ảnh màu xanh nhạt này cũng có đôi mắt màu tím, thân thể bàng đại của nó trùng điệp với Luyện Ngục đại ma thần.
"Huyết nhục đúng là một mĩ vị tuyệt vời! Hơn nữa lại là huyết nhục tiếp cận thần cấp, sau khi hấp thực xong rồi thì khẳng định là có thể tu bổ hoàn chỉnh cặp sừng của ta …." Bóng ảnh màu xanh nhạt đó lẩm bẩm, bóng ảnh này hiển nhiên là hồn thể của đại ma thần, theo lí thường mà nói thì đại ma thần không dễ dàng gì mà hiện xuất hồn thể của mình, hồn thể một khi bị thương, mức độ thương thế vượt xa thương thế ở trên nhục thể.
Mắt thấy đống huyết nhục đó mau chóng áp phẳng xuống, đại ma thần cũng không vội, ở trong lĩnh vực thì hắn ta có thể khống chế phạm vi tản mác của huyết nhục tinh hoa.
Hít sâu một hơi, trên mặt của đại ma thần màu xanh nhạt lộ xuất thần sắc mê đắm, sau đó thì cúi người xuống, há cái miệng cự đại ra rồi le cái lưỡi cũng to lớn không kém ra ngoài và liếm về phía đống huyết nhục trên mặt đất ….
Ngay đúng lúc này thì dị biến đột nhiên phát sinh ….
Ầm ầm!!
Ở thiên không trên đỉnh đầu của đại ma thần đột nhiên hiện xuất một đám mây đen rồi sau đó mãnh liệt nổ tung ra, sau đó liền như thủy triều mà khoách triển ra khắp tứ phía, chỉ trong thời gian ngắn mà đã khoách triển đến cả nửa phần thiên không, trong tầng mây cuồn cuộn lôi đình lẹt xẹt chạy qua chạy lại.
Cuồng phong nổi dậy khắp tứ phía, cát bụi theo đó mà tung bay mù mịt, đại ma thần giật mình kinh hãi, hồn thẻ màu xanh nhạt liền trở lại trong người, sau đó thì kinh nghi bất định nhìn xung quanh.
"Là chuyện gì vậy, đây là không gian lĩnh vực của ta!!! Làm sao có khả ăng xuất hiện những thứ này, không có khả năng, không thể!!! …." Đại ma thần đứng thẳng người lên, cặp mắt màu tím trợn to ra, dùng thần sắc kinh nghi bất định quan sát không gian khắp tứ phía.
Khi không gian lĩnh vực của một ma thần xuất hiện những thứ nằm ngoài sự kiểm soát của hắn, thì chỉ có một khả năng duy nhất là có nhân vật cùng cấp đã xâm nhập vào không gian của bản thân!
Thần ma chiến trường, những thần ma còn may mắn tồn tại lại được cũng không ít, do sự sản sinh trùng đột pháp tắc của chư thần mà nơi này sản sinh một lực lượng hỗn loạn, làm sống lại vô số tàn hồn của những thần ma đã chết đi. Nhưng Luyện Ngục đại ma thần là một ngoại lệ, hắn ta không phải là bị cổ lực lượng hỗn loạn đó làm sống lại mà là hắn ta nhìn thấu cơ hội rồi hành sự. Sau khi Huyền Huyền đại đế bị Ám Hắc Quân Chủ kích sát thì đại ma thần đoạt được tự do, hành động theo bổn năng, hắn ta đào li khỏi trung tâm của nơi tranh đấu giữa chư thần, rồi vùi người sâu xuống dưới mặt đất, sau đó thì phát động lĩnh vực không gian của bản thân và trốn ở trong đó, nhờ đó mà may mắn còn sống, sau ức vạn năm thời gian thôn thực những tàn phách của những ma thần khác, thân thể của hắn ta cũng đã khôi phục quá nửa.
Nhưng đại ma thần nhận định rằng cái vị diện cực kì không ổn định này, trong thần ma chiến trường bị phân chia ra thành vô hạn này còn tồn tại rất nhiều ma thần cường đại khác, trong đó cũng có những nhân vật cường đại đến mức dễ dàng phá hủy đi không gian lĩnh vực của mình.
"Vị ma thần nào xâm nhập vào lĩnh vực của ta? …." Đại ma thần quát lên, cặp mắt tím cự đại xạ ra hai đạo tử quang to lớn rồi quét qua không trung, nhưng chẳng thể phát hiện được điều gì.
Đinh ninh! ~~
Hàng loạt những âm thanh kim thiết va chạm với nhau truyền lại, đại ma thần theo quán tính quay đầu trở lại mà nhìn, chỉ thấy trên mặt đất bùng phát ra vô số bộ phận của Cửu Mệnh Chiến Giáp, sau đó chúng phân bố thành một nửa quả cầu to lớn, từ trên Cửu Mệnh Chiến Giáp phát ra đạo đạo quang mang chiếu lên trên đống huyết nhục trên mặt đất. Trên nhưng mảnh chiến giáp này chớp lóe một tầng quang mang, trên mỗi một mảnh chiến giáp đều có một đồ án thái cực nhỏ bé, bất quá nó bất đồng đối với đồ án thái cực của Thái Cực đạo nhân là ở xung quanh nó còn bài liệt mấy quái dài ngắn bất nhất!
Ở mép rìa của mỗi một mảnh giáp đều có vô số những chữ và số đang lưu chuyển đều đặn dọc theo mép rìa của mảnh chiến giáp, từ chính giữa ra đến bên ngoài của mõi một mảnh chiến giáp đều phát ra một cổ huyết sắc, cả mép rìa cũng là một màu huyết hồng.
"Không ổn!" Đại ma thần hô lên, đột nhiên hắn ta hoàn toàn hiểu ra được, bản thân dùng một ngón tay để giết chết gã nhân loại này, nhưng cũng chính thế mà máu của gã ta đã khiến cho Cửu Mệnh Chiến Giáp trầm tịch sau bao nhiêu năm tháng liền trọng tân nhận chủ mới, Cửu Mệnh Chiến Giáp một lần nữa phát huy năng lực trọng sinh cho chủ nhân của nó!
Oanh!
Đại ma thần đánh thẳng ra một quyền vào những mảnh Cửu Mệnh Chiến Giáp ở trên không trung, đòn đánh còn chưa tiếp cận thì khí cương cường đại của nó đã khiến cho không gian xunhg quanh nửa quả cầu này bị đánh vỡ tung ra, sau những mảnh vỡ không gian là những đạo khe nứt không gian sắc bén màu đen lộ ra.
Đinh ninh! ~~
Dưới lực uy áp của đại ma thần, mấy ngàn linh kiện cấu thành Cửu Mệnh Chiến Giáp đột nhiên nghiêng sang một bên với góc độ nhất định, trên toàn bộ những mảnh giáp của chiển giáp đều lóe lên mồng mang quang mang đen xì.
Oanh!
Ngay khi một quyền của đại ma thần đánh trúng vào mấy ngàn bộ kiện của Cửu Mệnh Chiến Giáp, thì một cổ lực phản chấn càng cường đại hơn bất thình lình phản xạ trở lại, cổ lực đạo này vô cùng khủng bố, chỉ nghe thấy một tiếng rắc vang lên, cánh tay phải của đại ma thần không ngờ là bị cổ cự lực này áp gãy ….
A!
Đại ma thần quỳ xuống dưới mặt đất, ngảng đầu lên trên trời mà phát ra một tiếng gào thống khổ, một lượng lớn máu từ trên chỗ bị gãy chảy ròng ròng xuống đất, đại ma thần dùng tay trái ôm lấy tay phải mà gào lên một cách đau đớn.
"Làm sao lại như thế, làm sao lại có thể như thế?!!!" Đại ma thần vừa kinh khủng nhìn về phía nửa quả cầu do những mảnh giáp cấu thành kia, vừa la lên.
Hắn ta lí nào lại biết được, năm xưa Huyền Huyền đại đế nhờ vào địa vị của phụ thân mình mà nhờ lấy sự giúp đỡ của chín vị cao thủ thần cấp cường đại nhất trong thời kì đó mới cơ thể chế tạo ra Cửu Mệnh Chiến Giáp, thêm vào đó là trong quá trình chế tạo thì chín vị cao thủ thần cấp này đều truyền nhập những nội lực đặc biệt của riêng bản thân vào trong nó. Bất kì người nào trong chín người này đều có thể đơn chiến và kích sát một Luyện Ngục ác ma cường đại, Cửu Mệnh Chiến giáp tuy không đồng đẳng với bổn thân tu vi của bọn họ, nhưng trong tình huống hiệu dụng được phát huy, muốn để ngự công kích của một gã Luyện Ngục ác ma thì cũng không phải là chuyện khó!
Từ trong quả cầu do những mảnh giáp cấu thành bất thình lình bùng phát ra một đạo hắc bạnh thái cực đồ cự đại, sau đó thì khoách triển ra phạm vi mấy trăm trượng và mau chóng chuyển động xoay vòng. Trong không gian lĩnh vực, vô số đạo năng lượng từ khắp bốn phương tám hướng hội nhập vào trong thái cực đồ, một đạo ba văn từ mép rìa của thái cực đồ dần phát tán đến điểm cuối cùng của đại địa với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, sau khi ba văn chạy qua thì phần còn lại trên mặt đất chỉ là mặt cát vô tận, những năng lượng uẩn hàm trong đại dịa đều bị hút hết sạch rồi gom về phía thái cực đồ trắng đen cự đại và một nửa quả cầu to một trượng ở trung tâm.
"Không! …." Đại ma thần gầm lên mọt cách điên cuồng: "Đó là của ta, đều là năng lượng của ta! Ngươi không thể thôn phệ nó!"
Luyện Ngục đại ma thần gầm lên một cách điên cuồng, cả không gian không ngừng chớp lóe bất định giữa màu xám tro và màu huyết hồng, đạo ba văn kia mau chóng phát tán đến điểm dừng của đại địa, phần lưu lại chỉ là mặt cát vô cùng vô tận.
Trên thiên không, vô tận năng lượng dũng nhập vào trong thái cực đồ chẳng khác gì thực chất ….
Đại ma thần chỉ biết há hốc miệng mồm ra mà nhìn cả không gian lĩnh vực dần chuyển sang hướng hủy diệt, mấy lần muốn tiếp cận nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác cực độ nguy hiểm, vì thế đại ma thần lại thối lui trở lại, đạo ba văn màu xám tro khiến cho hắn ta cực kì e sợ ….
A!
Một tiếng rên khẽ truyền lại, đống huyết nhục ở trong nửa quả cầu bắt đầu chuyển động, rồi dần dần hình thành bộ dạng của con người, một cái đầu của nhân loại từ trong đống huyết nhục đó bay lên và mau chóng thành hình, tiếp đó là tứ chi, thân người ….
Với tốc độ mau chóng, đống huyết nhục ở trung tâm của thái cực đồ đó tấn tốc thành hình, bên trên lớp huyết nhục đỏ hồng lỏa lồ mau chóng được phủ lên một lớp da trắng bóc, trên chiếc đầu trọc lóc thì cũng xuất hiện dày đặc những điểm đen rồi trong những điểm đen này mọc ra từng sợi rồi từng sợi tóc, chúng không ngừng kéo dài ra ….
Trên mặt đất, Phong Vân Vô Kị hồn thân trần trụi đứng lên, đồ án thái cực bàng đại cũng theo đó mà mau chóng thu liễm vào bên trong, cơ hồ như cùng một thời gian ….
Oanh long!
Cả không gian nổ tung ra, lĩnh vực của Luyện Ngục đại ma thần triệt để phá diệt, trước mắt trở nên sáng sủa hơn, thế giới cũng theo đó mà biến hóa ….
Ở trong mắt, một nắm đấm cực đại đang tiếp cận với tốc độ cực nhanh. Dưới sự chuyên chú của Phá Vọng Ngân Mâu, đạo quyền đầu này tức thì bị phân giải ra vô hạn, chỉ còn lại vô số những sợi tơ màu trắng tung hoàng đan xen lẫn nhau cùng với những đoàn năng lượng. Ở phía trước đoàn năng lượng đó, khôn gian vốn phân bố bình quân liền bị áp súc lại từng tầng từng tầng một, , trong mắt của Phá Vọng Ngân Mâu thì từng đoàn từng đoàn bạch quang nhàn nhạt hiện ra. Chúng chính là do những sợi tơ cấu thành không gian vị diện này bị áp súc lại trùng trùng điệp điệp thành từng đoàn từng đoàn quang mang, rồi áp sát lên trên đầu nắm đấm cự đại đó và hướng về phía trước mà đánh tới.
Bên tai truyền lại hàng loạt những âm thanh rên rỉ của không gian, tựa hồ như chúng đã không thể chịu nổi sự trọng áp của đầu nắm đấm này vậy. Cường đại cương phong ập tới, Phong Vân Vô Kị đối mặt với Luyện Ngục Đại Ma Thần, sau đó đột nhiên tùy theo luồng cương phong đó mà bay lên, khi thân người còn ở trên không trung thì tay phải đã bùng phát cả vạn đạo kiếm quang, sau đó y liền vung tay một cái, Đệ Ngũ Kiếm Đảm liền chém ra một kiếm.
Một đạo kiếm khí to lớn đâm xuyên qua không gian mà quyền kình của Luyện Ngục đại ma thần phong tỏa. Trong hư không, một thanh cự kiếm từ trên không chém thẳng xuống dưới, rồi đánh mạnh vào thân người của Luyện Ngục Đại Ma Thần.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Oanh!
Một quyền của đại ma thần đánh tới, toàn bộ không gian trong phương viên mấy trăm trượng đều bị đánh vỡ nát, cùng với lúc đó thì một kiếm chém xuống của Phong Vân Vô Kị đã đánh thẳng vào thân thể bàng đại của đại ma thần.
Bùng!
Một tiếng nổ vang lên, thanh cụ kiếm do kiếm khí ngưng tụ thành đó liền bị chấn võ tan tành khi đánh mạnh vào người của đại ma thần, ngoại trù lưu lại một dấu vết màu trắng trên thân thể của đại ma thần ra thì không hề để lại bất kì thương hại nào khác.
Trong phương viên mấy ngàn thước đều phân bố đầy dẫy những mảnh vỡ không gian, Phong Vân Vô Kị đánh ra một kiếm nhưng không có tác dùng gì, trên mặt của y cũng không hề có chút thần sắc kinh hoảng nào, trong mắt trái bạo trướng ngân quang, mặc cho những lực lượng hủy diệt hạo hàn ở khắp tứ phía đang ập tới trung gian, nhưng tâm tình của Phong Vân Vô Kị vẫn chỉ là một phiến trấn định, không hề nhìn thấy bất kì tình tự nào ba động.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Phá Vọng Ngân Mâu đã nhìn quét qua không gian xung quanh cả ngàn lần, thế giới trắng đen hiện ra một cách rất là chân thật!
Bất thình lình, chỉ thấy thân hình đang im lặng bất động của Phong Vân Vô Kị đột nhiên bay lên cao. Chẳng khác gì một con du ngư, y tìm ra một thông đạo trong tầng tầng mảnh vỡ không gian, sau đó thì lao ra ngoài như thiểm điện, ở sau lưng là những mảnh vỡ không gian xán lạn chẳng khác gì tinh tú va chạm lại với nhau. Chỉ trong chớp mắt thì lực lượng hủy diệt bàng đại uẩn hàm trong một quyền của đại ma thần liền biến mất, không gian trong phương viên trăm trượng đều mau chóng hóa thành một phiến hư vô, thành nơi chiếm đóng của mảng chân không đen ngòm ….
"Ngươi chạy không thoát đâu, nhân loại!" Đại ma thần gào thét, sau đó quay người lại nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Kị, nhưng Phong Vân Vô Kị lại hóa thân thành thiểm điện mà không ngừng xẹt qua xẹt lại trong không trung, nhằm quấy nhiễu sự chuyển động thân thể bàng đại của đại ma thần, cực lực tránh né những đòn đánh trực tiếp vơi đại ma thần.
Thân thể của đại ma thần cực kì bàng đại, khi chuyển động thì có chút bất tiện, nãy giờ Phong Vân Vô Kị vẫn bảo trì cự li không xa không gần với đại ma thần, khiến cho hắn ta vô pháp xuất quyền một cách chính thường. Mấy lần chuyển thân, hắn ta đều bị Phong Vân Vô Kị chuyển đến sau lưng, và chém ra một kiếm, khiến cho đại ma thần cực kì giận dữ.
Bát thình lình, Luyện Ngục đại ma thần triệt để dừng thân người lại, không thèm lí tới hành động của Phong Vân Vô Kị nữa, một tay giơ lên trên đỉnh đầu, cái miệng cự đại há ra một cái và phát ra những thanh âm như đến từ hồng hoang vũ trũ, mỗi một tiếng phát ra đều rất là vang dội, nhưng thời gian phát ra giữa hai tiếng liên tục thì lại rất nhanh, đó chính là một loại ngôn ngữ mà Luyện Ngục đại ma thần mới sinh ra đã biết – đại ngục luyện ngữ, Phong Vân Vô Kị không thể nào hiểu được nhưng cũng không thể xen ngang vào được, thân thể của Luyện Ngục đại ma thần vừa bàng đại lại vừa cường hãn, nên căn bổn không thẻ tạo thành cho hắn ta bất kì những thương hại có tính thực chất nào, chỉ đình mặc cho hắn ta hoàn thành chú ngữ.
Ở trong lòng bàn tay mà Luyện Ngục đại ma thần giơ lên trên trời bùng phát ra một đoàn quang mang chói lóa, ánh sáng màu huyết hồng phát ra khiến cho cả thiên địa ánh lên một phiến huyết hồng, ngay khi đoàn quang mang huyết hống đó phát ra, Luyện đại ma thần gầm lên: "Cực hạn trọng lực!"
Cánh tay phải đang giơ lên đó đánh thẳng vào trong không trung, cả không gian này chỉ trong chớp mắt đã hóa thành một phiến không gian máu. Luyện Ngục đại ma thần định cải tạo cái không gian này trở thành Luyện Ngục không gian trong một khoảng thời gian ngắn, trong không trung mau chóng tản mác một màn huyết vụ mỏng manh, mặt đất nơi nơi bùng cháy những ngọn lửa hừng hừng.
Phong Vân Vô Kị thầm cảnh giác, nhưng bất thình lình đôi vai trầm xuống một cái, một cổ áp lực cự đại đên mức khó mà hình dung từ khắp các nơi trong thân thể truyền lại, Phong Vân Vô Kị hốt không kịp đề phòng liền hóa thành một đạo lưu tinh lao thẳng xuống dưới mặt đất, tới khi tiếp sát mặt đất thì y gầm lên một tiếng, gồng người kháng cự lấy sự hấp dẫn tăng lên cả vạn lần của trọng lực.
Trong Luyện Ngục, đại đa số các ma thần đều có thể hình bàng đại, nhỏ thì độ mấy ngàn trượng, lớn thì cao cả vạn trượng, những ác ma như đại ma thần đều là bị người ta triệu hoán tới thần ma chiến trường, rồi từ đó liền bị nhốt ở nơi này.
Bên trong Luyện Ngục ngập tràn luyện ngục chi hỏa, những luyện ngục chi hỏa này có thể dễ dàng đốt cháy những ác ma có thân thể kiên cố nhất, nhưng điều đáng sợ nhất chính là trọng lực ở trong luyện ngục vượt xa mọi trọng lực ở những vị diện khác, dù có là ác ma đế cấp cũng không dám khinh thường mà tiến nhập vào trong Luyện Ngục. Ở tại nơi này, trọng lực của bất kì một ai cũng đủ để khiến cho thân thể bị áp bức và vỡ tung ra, nên ở nơi này cũng chỉ có những ma thần có thân thể bàng đại như Luyện Ngục ác ma mới có thể sinh tồn được, thân thể của bọn họ đều rất kiên cố và cường hãn, nên có thể chống cự với sự thiêu cháy của luyện ngục chi hỏa. Cũng chỉ có loại thân thẻ bàng đại như thế mới có thể kháng cự lại sự hấp dẫn cực hạn như thế của trọng lực. Luyện Ngục Thâm Uyên cơ hồ như thành mảnh đất lành của riêng Luyện Ngục ma thần, ở tại nơi đó thì bọn họ chính là thần!
"Tiểu gia hỏa, hiện tại hãy để ta xem thử ngươi còn chạy đến đâu được nữa!" Đại ma thần chầm chầm xoay người lại, khinh miệt nhìn vào Phong Vân Vô Kị, hai con mắt màu tím to lớn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào y, trong mắt ngập tràn sát cơ.
Phong Vân Vô Kị lúc này lí nào còn có thể mở miệng, chú thuật của đại ma thần đã cải biến phiến không gian lĩnh vực này trở thành một nơi giống như Luyện Ngục trong một thời gian ngắn, mặ dù không hoàn toàn tương tự nhưng sự hấp dẫn cường hãn đến cực hạn của nó cũng mô phỏng được bảy tám phần.
Từng cổ từng cổ khí huyết bị áp dồn lên trên thể biểu, cuối cùng thì xẹt một cái ròi vô số tia máu liền bắn ra ngoài như suối phun nước, chúng thoát ra ngoài từ khắp các huyệt đạo toàn thân của Phong Vân Vô Kị, trong mắt của y cũng bị áp đến mức hàn lên những tia máu, Phá Vộng Ngân Mâu cũng theo đó mà không thể bảo trì được nữa, trong mắt biến ảo bất định rồi lại hóa thành màu đen.
Phong Vân Vô Kị chỉ nhìn thấy khuôn mặt cự đại của đại ma thần tiếp cận, nhưng bản thân y thì căn bổn vô pháp động đậy ….
Rắc!
Một loạt những tiếng xương nứt gãy truyền lại, hai chân của Phong Vân Vô Kị bị cổ hấp lực cường đại đó bất thình lình áp gãy, cả thân người liền quỳ xuống dưới, hoặc giả chuẩn xác mà nói là bị gãy cong lại.
Hống!
Phong Vân Vô Kị gầm lên một tiếng, một màn khí kình vô hình từ trong nội thể của y khoách tán ra ngoài, thân thể bất chợt đứng thẳng lên.
"Con kiến đáng thương, để ta tới giúp đỡ ngươi một chút!" Đại ma thần đưa ra một ngón tay, gõ mạnh vào đầu của Phong Vân Vô Kị ….
Phốc!
Một cổ huyết trụ từ trong thân thể của Phong Vân Vô Kị bùng phát ra ngoài, tùy theo một ngón tay của đại ma thần điểm ra, Phong Vân Vô Kị vô pháp kháng cự được nữa, thân thể lần lượt bị gãy vụn từng đoạn, những thanh âm rắc rắc không ngừng vang lên ….
"Đó chính là sức mạnh của quy tắc sao? …." Đó chính là ý niệm cuối cùng của Phong Vân Vô Kị trước khi đôi mắt chìm vào trong một phiến hắc ám.
"Nhân loại đáng thương … lực lượng của các ngươi thực sự là quá yếu kém rồi." Đại ma thần cúi người xuống nhìn chằm chằm vào đống huyết nhục và khải giáp ở dưới mặt đất, chép lưỡi nói: "Đó là khải giáp bất tử của Huyền Huyền đại đế sao? … Ừm, thật là đáng tiếc, có nhỏ một chút, nếu không thì ta đã có thể mặc lên trên người rồi!"
"Bất quá -- cái khải giáp này có vẻ như cũng không có tác dụng gì!" Đại ma thần lẩm bẩm nói, rồi đứng thẳng người dậy, sau khi lui lại cách Phong Vân Vô Kị mấy chục trượng thì đột nhiên nhắm mắt lại, trên bộ mặt như hắc thiết của đại ma thần lộ xuất ra biểu tình trầm mặc.
Tiếp đó là đột nhiên phát sinh dị biến, từ trong thân thể bàng đại của đại ma thần bất thình lình bốc ra một làn khói màu xanh nhạt, sau đó thì làn khói này hợp lại thành một bóng ảnh cự đại màu xanh nhạt, chẳng khác gì như một đại ma thần khác vậy, bóng ảnh màu xanh nhạt này cũng có đôi mắt màu tím, thân thể bàng đại của nó trùng điệp với Luyện Ngục đại ma thần.
"Huyết nhục đúng là một mĩ vị tuyệt vời! Hơn nữa lại là huyết nhục tiếp cận thần cấp, sau khi hấp thực xong rồi thì khẳng định là có thể tu bổ hoàn chỉnh cặp sừng của ta …." Bóng ảnh màu xanh nhạt đó lẩm bẩm, bóng ảnh này hiển nhiên là hồn thể của đại ma thần, theo lí thường mà nói thì đại ma thần không dễ dàng gì mà hiện xuất hồn thể của mình, hồn thể một khi bị thương, mức độ thương thế vượt xa thương thế ở trên nhục thể.
Mắt thấy đống huyết nhục đó mau chóng áp phẳng xuống, đại ma thần cũng không vội, ở trong lĩnh vực thì hắn ta có thể khống chế phạm vi tản mác của huyết nhục tinh hoa.
Hít sâu một hơi, trên mặt của đại ma thần màu xanh nhạt lộ xuất thần sắc mê đắm, sau đó thì cúi người xuống, há cái miệng cự đại ra rồi le cái lưỡi cũng to lớn không kém ra ngoài và liếm về phía đống huyết nhục trên mặt đất ….
Ngay đúng lúc này thì dị biến đột nhiên phát sinh ….
Ầm ầm!!
Ở thiên không trên đỉnh đầu của đại ma thần đột nhiên hiện xuất một đám mây đen rồi sau đó mãnh liệt nổ tung ra, sau đó liền như thủy triều mà khoách triển ra khắp tứ phía, chỉ trong thời gian ngắn mà đã khoách triển đến cả nửa phần thiên không, trong tầng mây cuồn cuộn lôi đình lẹt xẹt chạy qua chạy lại.
Cuồng phong nổi dậy khắp tứ phía, cát bụi theo đó mà tung bay mù mịt, đại ma thần giật mình kinh hãi, hồn thẻ màu xanh nhạt liền trở lại trong người, sau đó thì kinh nghi bất định nhìn xung quanh.
"Là chuyện gì vậy, đây là không gian lĩnh vực của ta!!! Làm sao có khả ăng xuất hiện những thứ này, không có khả năng, không thể!!! …." Đại ma thần đứng thẳng người lên, cặp mắt màu tím trợn to ra, dùng thần sắc kinh nghi bất định quan sát không gian khắp tứ phía.
Khi không gian lĩnh vực của một ma thần xuất hiện những thứ nằm ngoài sự kiểm soát của hắn, thì chỉ có một khả năng duy nhất là có nhân vật cùng cấp đã xâm nhập vào không gian của bản thân!
Thần ma chiến trường, những thần ma còn may mắn tồn tại lại được cũng không ít, do sự sản sinh trùng đột pháp tắc của chư thần mà nơi này sản sinh một lực lượng hỗn loạn, làm sống lại vô số tàn hồn của những thần ma đã chết đi. Nhưng Luyện Ngục đại ma thần là một ngoại lệ, hắn ta không phải là bị cổ lực lượng hỗn loạn đó làm sống lại mà là hắn ta nhìn thấu cơ hội rồi hành sự. Sau khi Huyền Huyền đại đế bị Ám Hắc Quân Chủ kích sát thì đại ma thần đoạt được tự do, hành động theo bổn năng, hắn ta đào li khỏi trung tâm của nơi tranh đấu giữa chư thần, rồi vùi người sâu xuống dưới mặt đất, sau đó thì phát động lĩnh vực không gian của bản thân và trốn ở trong đó, nhờ đó mà may mắn còn sống, sau ức vạn năm thời gian thôn thực những tàn phách của những ma thần khác, thân thể của hắn ta cũng đã khôi phục quá nửa.
Nhưng đại ma thần nhận định rằng cái vị diện cực kì không ổn định này, trong thần ma chiến trường bị phân chia ra thành vô hạn này còn tồn tại rất nhiều ma thần cường đại khác, trong đó cũng có những nhân vật cường đại đến mức dễ dàng phá hủy đi không gian lĩnh vực của mình.
"Vị ma thần nào xâm nhập vào lĩnh vực của ta? …." Đại ma thần quát lên, cặp mắt tím cự đại xạ ra hai đạo tử quang to lớn rồi quét qua không trung, nhưng chẳng thể phát hiện được điều gì.
Đinh ninh! ~~
Hàng loạt những âm thanh kim thiết va chạm với nhau truyền lại, đại ma thần theo quán tính quay đầu trở lại mà nhìn, chỉ thấy trên mặt đất bùng phát ra vô số bộ phận của Cửu Mệnh Chiến Giáp, sau đó chúng phân bố thành một nửa quả cầu to lớn, từ trên Cửu Mệnh Chiến Giáp phát ra đạo đạo quang mang chiếu lên trên đống huyết nhục trên mặt đất. Trên nhưng mảnh chiến giáp này chớp lóe một tầng quang mang, trên mỗi một mảnh chiến giáp đều có một đồ án thái cực nhỏ bé, bất quá nó bất đồng đối với đồ án thái cực của Thái Cực đạo nhân là ở xung quanh nó còn bài liệt mấy quái dài ngắn bất nhất!
Ở mép rìa của mỗi một mảnh giáp đều có vô số những chữ và số đang lưu chuyển đều đặn dọc theo mép rìa của mảnh chiến giáp, từ chính giữa ra đến bên ngoài của mõi một mảnh chiến giáp đều phát ra một cổ huyết sắc, cả mép rìa cũng là một màu huyết hồng.
"Không ổn!" Đại ma thần hô lên, đột nhiên hắn ta hoàn toàn hiểu ra được, bản thân dùng một ngón tay để giết chết gã nhân loại này, nhưng cũng chính thế mà máu của gã ta đã khiến cho Cửu Mệnh Chiến Giáp trầm tịch sau bao nhiêu năm tháng liền trọng tân nhận chủ mới, Cửu Mệnh Chiến Giáp một lần nữa phát huy năng lực trọng sinh cho chủ nhân của nó!
Oanh!
Đại ma thần đánh thẳng ra một quyền vào những mảnh Cửu Mệnh Chiến Giáp ở trên không trung, đòn đánh còn chưa tiếp cận thì khí cương cường đại của nó đã khiến cho không gian xunhg quanh nửa quả cầu này bị đánh vỡ tung ra, sau những mảnh vỡ không gian là những đạo khe nứt không gian sắc bén màu đen lộ ra.
Đinh ninh! ~~
Dưới lực uy áp của đại ma thần, mấy ngàn linh kiện cấu thành Cửu Mệnh Chiến Giáp đột nhiên nghiêng sang một bên với góc độ nhất định, trên toàn bộ những mảnh giáp của chiển giáp đều lóe lên mồng mang quang mang đen xì.
Oanh!
Ngay khi một quyền của đại ma thần đánh trúng vào mấy ngàn bộ kiện của Cửu Mệnh Chiến Giáp, thì một cổ lực phản chấn càng cường đại hơn bất thình lình phản xạ trở lại, cổ lực đạo này vô cùng khủng bố, chỉ nghe thấy một tiếng rắc vang lên, cánh tay phải của đại ma thần không ngờ là bị cổ cự lực này áp gãy ….
A!
Đại ma thần quỳ xuống dưới mặt đất, ngảng đầu lên trên trời mà phát ra một tiếng gào thống khổ, một lượng lớn máu từ trên chỗ bị gãy chảy ròng ròng xuống đất, đại ma thần dùng tay trái ôm lấy tay phải mà gào lên một cách đau đớn.
"Làm sao lại như thế, làm sao lại có thể như thế?!!!" Đại ma thần vừa kinh khủng nhìn về phía nửa quả cầu do những mảnh giáp cấu thành kia, vừa la lên.
Hắn ta lí nào lại biết được, năm xưa Huyền Huyền đại đế nhờ vào địa vị của phụ thân mình mà nhờ lấy sự giúp đỡ của chín vị cao thủ thần cấp cường đại nhất trong thời kì đó mới cơ thể chế tạo ra Cửu Mệnh Chiến Giáp, thêm vào đó là trong quá trình chế tạo thì chín vị cao thủ thần cấp này đều truyền nhập những nội lực đặc biệt của riêng bản thân vào trong nó. Bất kì người nào trong chín người này đều có thể đơn chiến và kích sát một Luyện Ngục ác ma cường đại, Cửu Mệnh Chiến giáp tuy không đồng đẳng với bổn thân tu vi của bọn họ, nhưng trong tình huống hiệu dụng được phát huy, muốn để ngự công kích của một gã Luyện Ngục ác ma thì cũng không phải là chuyện khó!
Từ trong quả cầu do những mảnh giáp cấu thành bất thình lình bùng phát ra một đạo hắc bạnh thái cực đồ cự đại, sau đó thì khoách triển ra phạm vi mấy trăm trượng và mau chóng chuyển động xoay vòng. Trong không gian lĩnh vực, vô số đạo năng lượng từ khắp bốn phương tám hướng hội nhập vào trong thái cực đồ, một đạo ba văn từ mép rìa của thái cực đồ dần phát tán đến điểm cuối cùng của đại địa với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, sau khi ba văn chạy qua thì phần còn lại trên mặt đất chỉ là mặt cát vô tận, những năng lượng uẩn hàm trong đại dịa đều bị hút hết sạch rồi gom về phía thái cực đồ trắng đen cự đại và một nửa quả cầu to một trượng ở trung tâm.
"Không! …." Đại ma thần gầm lên mọt cách điên cuồng: "Đó là của ta, đều là năng lượng của ta! Ngươi không thể thôn phệ nó!"
Luyện Ngục đại ma thần gầm lên một cách điên cuồng, cả không gian không ngừng chớp lóe bất định giữa màu xám tro và màu huyết hồng, đạo ba văn kia mau chóng phát tán đến điểm dừng của đại địa, phần lưu lại chỉ là mặt cát vô cùng vô tận.
Trên thiên không, vô tận năng lượng dũng nhập vào trong thái cực đồ chẳng khác gì thực chất ….
Đại ma thần chỉ biết há hốc miệng mồm ra mà nhìn cả không gian lĩnh vực dần chuyển sang hướng hủy diệt, mấy lần muốn tiếp cận nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác cực độ nguy hiểm, vì thế đại ma thần lại thối lui trở lại, đạo ba văn màu xám tro khiến cho hắn ta cực kì e sợ ….
A!
Một tiếng rên khẽ truyền lại, đống huyết nhục ở trong nửa quả cầu bắt đầu chuyển động, rồi dần dần hình thành bộ dạng của con người, một cái đầu của nhân loại từ trong đống huyết nhục đó bay lên và mau chóng thành hình, tiếp đó là tứ chi, thân người ….
Với tốc độ mau chóng, đống huyết nhục ở trung tâm của thái cực đồ đó tấn tốc thành hình, bên trên lớp huyết nhục đỏ hồng lỏa lồ mau chóng được phủ lên một lớp da trắng bóc, trên chiếc đầu trọc lóc thì cũng xuất hiện dày đặc những điểm đen rồi trong những điểm đen này mọc ra từng sợi rồi từng sợi tóc, chúng không ngừng kéo dài ra ….
Trên mặt đất, Phong Vân Vô Kị hồn thân trần trụi đứng lên, đồ án thái cực bàng đại cũng theo đó mà mau chóng thu liễm vào bên trong, cơ hồ như cùng một thời gian ….
Oanh long!
Cả không gian nổ tung ra, lĩnh vực của Luyện Ngục đại ma thần triệt để phá diệt, trước mắt trở nên sáng sủa hơn, thế giới cũng theo đó mà biến hóa ….