Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 51
CHƯƠNG 51
“Không sao, dù sao tôi ở đây cũng rất nhàm chán, có điều chị sao lại tới tham gia đám cưới của Diệp Sa?”
“Nhà tôi và nhà họ Giang qua lại rất gần gũi, hết cách, bị ông già cổ hủ trong nhà bắt đến.”
Thiết Tâm Lan liếc nhìn trái phải, sau đó dịch ghế tới bên cạnh tôi, nửa người nghiêng qua, ghé vào tai tôi rồi nói: “Con gái nuôi của chủ nhà nghỉ An Tâm – Tiểu Phượng muốn gặp cậu.”
“Cô ta sao?” Tuy tôi sớm đã đoán được Thiết Tâm Lan tìm tôi có việc, nhưng không ngờ lại là vì Tiểu Phượng.
“Tôi không biết giữa hai người từng xảy ra chuyện gì, nhưng cô ta chỉ tên muốn gặp cậu, nói có vài lời chỉ có thể nói với cậu.” Mắt của Thiết Tâm Lan hơi nheo lại, sắc bén như hồ ly: “Hai người chắc không phải là loại quan hệ đó chứ?”
Biểu cảm của cô ta rất vi diệu, tôi ngược lại không để ý, nhưng trong lòng những đàn ông cùng bàn lại dậy sóng.
Đó là biểu cảm ghen tuông, đó là ánh mắt đố kỵ, nữ thần rõ ràng là vì cậu ta đến tham gia đám cưới của người yêu cũ mà cảm thấy bất mãn! Ôi mẹ ơi, tên này rốt cuộc giỏi hơn mình chỗ nào chứ, vậy mà có thể khiến nữ thần như vậy đổ gục.
“Chị nghĩ nhiều rồi, tôi và Tiểu Phượng chỉ có duyên gặp một lần, thời gian chúng tôi ở cùng nhau đoán còn không có lâu bằng tôi ở cùng chị.”
“Mặc kệ nói như nào cậu buổi chiều theo tôi về cục một chuyến, coi như giúp đàn chị một việc được không?”
Tôi rất ít khi thấy dáng vẻ cầu xin người khác của Thiết Tâm Lan, nói đùa: “Không thành vấn đề, sau này nếu như tôi phạm tội vào trong, vẫn phải nhờ cậy nhiều vào đàn chị rồi.”
Hai chúng tôi nói chuyện, không phải vì quan hệ thân mật, mà là liên quan đến án mạng nên không không muốn bị người ngoài nghe thấy.
Nhưng một màn này lại bị các bạn học cũ hiểu lầm, bắt đầu không ngừng suy đoán.
Đối với toàn bộ đám cưới, bàn này của chúng tôi như một thước phim thu nhỏ vậy. Mọi chuyện đều tiến hành theo từng bước đã sắp đặt sẵn vào trước đó, nhìn ra được Giang Lễ rất xem trọng đám cưới này, tất cả mọi thứ đều là loại cao cấp nhất, anh ta không cho phép đám cưới của mình xảy ra chút sự cố gì.
Sau màn chào hỏi khách khứa, lão tổng của tập đoàn Giang Cẩm đích thân phát biểu chúc phúc, sau đó MC khuấy động bầu khí sau khi kết thúc phần khai mạc, cuối cùng bước vào giai đoạn tiếp theo.
“Được rồi, các bạn bè thân mến, chúng ta hãy cùng nhau đếm ngược năm giây cuối cùng để chào đón cô dâu chú rể vào sân khấu.”
“Cành mai đỏ rực sắc xuân, trên cầu Ngọc Lan em bước tới, khoác trên mình chiếc váy trắng tinh khôi, đầu cài hoa tươi diễm lệ, đôi bạn trẻ là tâm điểm của đám cưới thiêng liêng, tay trong tay, nở nụ cười cất bước về phía chúng ta. Các bạn, chúng ta hãy chân thành chúc mừng cho hai người họ, cầu nguyện cho họ, cổ vũ vì họ, reo hò vì họ, vì sự kết hợp hoàn hảo của họ, chúng ta hãy dùng cổ tay nhiệt tình lần nữa, chúc phúc cho tương lai tuyệt vời của họ!”
Trong hội trường vang dội tiếng vỗ tay, trăm mét thảm đỏ trải ở lễ đường, Diệp Sa khoác chiếc váy cưới khoác tay của Giang Lễ, Giang Lễ đã rất đắc ý khi người đẹp ở bên.
Anh ta mặc bộ vest trắng thuần, ngạo nghễ ngẩng đầu, ánh mắt liếc nhìn, thỉnh thoảng vẫy tay với xung quanh.
Đi qua nửa sân, anh ta còn cố ý nhìn sang một bàn ở góc trong cùng, chắc là đang tìm kiếm người đàn ông vừa mất hồn vừa bi phẫn, đáng tiếc khiến anh ta thất vọng rồi.
Phát hiện Giang Lễ nhìn sang bên này, các bạn học đều cất lục vỗ tay, trưng ra dáng vẻ cảm động chúc bạn hạnh phúc.
Nhưng có hai người là ngoại lệ, bọn họ căn bản không đếm xỉa đến Giang Lễ, thân mật dựa vào nhau lặng lẽ nói chuyện.
“Đó là…” Vẻ đắc ý trên mặt lập tức mất đi tám phần, ánh mắt của Giang Lễ sau khi dừng trên người tôi không chấm mấy giây thì hoàn toàn dừng lại trên người Thiết Tâm Lan.
So với Thiết Tâm Lan sửa soạn đến tham dự vào ngày hôm nay, Diệp Sa ở bên cạnh anh ta kém sắc hơn nhiều, không chỉ là nhan sắc, nhiều hơn là một loại thu hút từ khí chất.
“Không sao, dù sao tôi ở đây cũng rất nhàm chán, có điều chị sao lại tới tham gia đám cưới của Diệp Sa?”
“Nhà tôi và nhà họ Giang qua lại rất gần gũi, hết cách, bị ông già cổ hủ trong nhà bắt đến.”
Thiết Tâm Lan liếc nhìn trái phải, sau đó dịch ghế tới bên cạnh tôi, nửa người nghiêng qua, ghé vào tai tôi rồi nói: “Con gái nuôi của chủ nhà nghỉ An Tâm – Tiểu Phượng muốn gặp cậu.”
“Cô ta sao?” Tuy tôi sớm đã đoán được Thiết Tâm Lan tìm tôi có việc, nhưng không ngờ lại là vì Tiểu Phượng.
“Tôi không biết giữa hai người từng xảy ra chuyện gì, nhưng cô ta chỉ tên muốn gặp cậu, nói có vài lời chỉ có thể nói với cậu.” Mắt của Thiết Tâm Lan hơi nheo lại, sắc bén như hồ ly: “Hai người chắc không phải là loại quan hệ đó chứ?”
Biểu cảm của cô ta rất vi diệu, tôi ngược lại không để ý, nhưng trong lòng những đàn ông cùng bàn lại dậy sóng.
Đó là biểu cảm ghen tuông, đó là ánh mắt đố kỵ, nữ thần rõ ràng là vì cậu ta đến tham gia đám cưới của người yêu cũ mà cảm thấy bất mãn! Ôi mẹ ơi, tên này rốt cuộc giỏi hơn mình chỗ nào chứ, vậy mà có thể khiến nữ thần như vậy đổ gục.
“Chị nghĩ nhiều rồi, tôi và Tiểu Phượng chỉ có duyên gặp một lần, thời gian chúng tôi ở cùng nhau đoán còn không có lâu bằng tôi ở cùng chị.”
“Mặc kệ nói như nào cậu buổi chiều theo tôi về cục một chuyến, coi như giúp đàn chị một việc được không?”
Tôi rất ít khi thấy dáng vẻ cầu xin người khác của Thiết Tâm Lan, nói đùa: “Không thành vấn đề, sau này nếu như tôi phạm tội vào trong, vẫn phải nhờ cậy nhiều vào đàn chị rồi.”
Hai chúng tôi nói chuyện, không phải vì quan hệ thân mật, mà là liên quan đến án mạng nên không không muốn bị người ngoài nghe thấy.
Nhưng một màn này lại bị các bạn học cũ hiểu lầm, bắt đầu không ngừng suy đoán.
Đối với toàn bộ đám cưới, bàn này của chúng tôi như một thước phim thu nhỏ vậy. Mọi chuyện đều tiến hành theo từng bước đã sắp đặt sẵn vào trước đó, nhìn ra được Giang Lễ rất xem trọng đám cưới này, tất cả mọi thứ đều là loại cao cấp nhất, anh ta không cho phép đám cưới của mình xảy ra chút sự cố gì.
Sau màn chào hỏi khách khứa, lão tổng của tập đoàn Giang Cẩm đích thân phát biểu chúc phúc, sau đó MC khuấy động bầu khí sau khi kết thúc phần khai mạc, cuối cùng bước vào giai đoạn tiếp theo.
“Được rồi, các bạn bè thân mến, chúng ta hãy cùng nhau đếm ngược năm giây cuối cùng để chào đón cô dâu chú rể vào sân khấu.”
“Cành mai đỏ rực sắc xuân, trên cầu Ngọc Lan em bước tới, khoác trên mình chiếc váy trắng tinh khôi, đầu cài hoa tươi diễm lệ, đôi bạn trẻ là tâm điểm của đám cưới thiêng liêng, tay trong tay, nở nụ cười cất bước về phía chúng ta. Các bạn, chúng ta hãy chân thành chúc mừng cho hai người họ, cầu nguyện cho họ, cổ vũ vì họ, reo hò vì họ, vì sự kết hợp hoàn hảo của họ, chúng ta hãy dùng cổ tay nhiệt tình lần nữa, chúc phúc cho tương lai tuyệt vời của họ!”
Trong hội trường vang dội tiếng vỗ tay, trăm mét thảm đỏ trải ở lễ đường, Diệp Sa khoác chiếc váy cưới khoác tay của Giang Lễ, Giang Lễ đã rất đắc ý khi người đẹp ở bên.
Anh ta mặc bộ vest trắng thuần, ngạo nghễ ngẩng đầu, ánh mắt liếc nhìn, thỉnh thoảng vẫy tay với xung quanh.
Đi qua nửa sân, anh ta còn cố ý nhìn sang một bàn ở góc trong cùng, chắc là đang tìm kiếm người đàn ông vừa mất hồn vừa bi phẫn, đáng tiếc khiến anh ta thất vọng rồi.
Phát hiện Giang Lễ nhìn sang bên này, các bạn học đều cất lục vỗ tay, trưng ra dáng vẻ cảm động chúc bạn hạnh phúc.
Nhưng có hai người là ngoại lệ, bọn họ căn bản không đếm xỉa đến Giang Lễ, thân mật dựa vào nhau lặng lẽ nói chuyện.
“Đó là…” Vẻ đắc ý trên mặt lập tức mất đi tám phần, ánh mắt của Giang Lễ sau khi dừng trên người tôi không chấm mấy giây thì hoàn toàn dừng lại trên người Thiết Tâm Lan.
So với Thiết Tâm Lan sửa soạn đến tham dự vào ngày hôm nay, Diệp Sa ở bên cạnh anh ta kém sắc hơn nhiều, không chỉ là nhan sắc, nhiều hơn là một loại thu hút từ khí chất.