- Tác giả
- Trần Trần Tử
- Thể loại
- Ngôn tình
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Lượt đọc
- 1,315
- Cập nhật
Tú tài ấy mà, suốt ngày ôm sách, cắm cúi nghiền ngẫm, thế nên cũng không quá nhiễm thế tục tầm thường, tư tưởng cứ cổ hủ như thế!
*đậu hoa: tào hủ, tào phớ
Dù là hàng xóm sát vách thế, nhưng chưa từng mua đậu hoa của quả phụ, sợ rằng bị người thấy được, lại đồn đại, hỏng hết thanh danh.
Nhưng mà...thỉnh thoảng quả phụ lại nhặt được một thứ gì đó ở trong sân, củi lửa gạo mì, thậm chí khi nàng sinh bệnh còn có thể nhặt được thuốc...
Quả phụ đứng bên trong tường viện, tú tài đứng ở ngoài
Quả phụ: "Đừng vứt đồ này đồ nọ vào nữa, để người khác phát hiện ra, ta với ngươi không giải thích được"
Tú tài: "Ca ca ngươi trước khi chết nhờ ta chăm sóc ngươi, ta không thể thất tín"
Sau đó lại ném một cái bao vào, "Muội muội ta mua nhiều, ném cũng tiếc, ngươi dùng đi"
*đậu hoa: tào hủ, tào phớ
Dù là hàng xóm sát vách thế, nhưng chưa từng mua đậu hoa của quả phụ, sợ rằng bị người thấy được, lại đồn đại, hỏng hết thanh danh.
Nhưng mà...thỉnh thoảng quả phụ lại nhặt được một thứ gì đó ở trong sân, củi lửa gạo mì, thậm chí khi nàng sinh bệnh còn có thể nhặt được thuốc...
Quả phụ đứng bên trong tường viện, tú tài đứng ở ngoài
Quả phụ: "Đừng vứt đồ này đồ nọ vào nữa, để người khác phát hiện ra, ta với ngươi không giải thích được"
Tú tài: "Ca ca ngươi trước khi chết nhờ ta chăm sóc ngươi, ta không thể thất tín"
Sau đó lại ném một cái bao vào, "Muội muội ta mua nhiều, ném cũng tiếc, ngươi dùng đi"
Bình luận facebook